Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 7 - Chương 11: Phá nhi hậu lập
Sau trận thua Bối Khắc thì Cổ Diêu cũng đã bị loại khỏi kỳ thi đấu hằng năm của học viện. Mặc dù cuối cùng điểm số là âm hai điểm, không thể tấn cấp cũng chi có thể đấu vài trận nhưng lại làm cho người trong học viện hoàn toàn nhớ kỹ hắn, không phải bởi vì sự kiện nhà vệ sinh mà là việc đánh bại Hách Liên Kiếm cùng với hai loại vũ kỹ kỳ diệu của hắn.
Hạ Hầu Cẩn, Đoan Mộc Tích, Đoan Mộc Tình, Đông Phương Lộ, Tạp La thì vẫn tiếp tục thắng như chẻ tre, mỗi trận đấu đều đạt được hai ba điểm.
Mà Hách Liên Kiếm, sau khi bại dưới tay Cổ Diêu không lâu cũng bị thua dưới tay của nữ nhi của Lĩnh chủ phía nam đại lục Ngưng Ca Đô, là người mà Tạp La từng nhắc đến kỵ sĩ hệ Giang Nhã Tĩnh.
Tuy giang nhã tĩnh cũng không phải là một trong những người có điểm số nhiều nhất, nhưng tinh thần của một kỵ sĩ giúp nàng đối với huyễn thuật có một khả năng miễn dịch nhất định, nhưng thực lực của nàng thì yếu hơn Hách Liên Kiếm một chút.
Đương nhiên thắng thua thì không thể dựa vào thực lực trước trận đấu để xác định, mà còn có nhiều yếu tố liên quan khác.
Như vậy Hách Liên Kiếm để thua một trận để đấu với Cổ Diêu nhưng lại thua, rồi tiếp tục thất bại dưới tay giang nhã tỉnh cho nên cũng mất tư cách thi đấu tiếp.
Đối với chuyện này, tuyệt đại đa số đệ tử đều vỗ tay khoái trá, bởi vì bọn họ cũng chả xem Hách Liên Kiếm vừa mắt, lại thêm hành động của hắn hôm đấu với Cổ Diêu càng làm cho người khác khinh thường hắn thêm.
Hách Liên Kiếm vốn là hy vọng của huyễn thuật hệ nhưng hắn lại sớm bị loại khỏi cuộc chơi, nghe nói đối với việc này lã vu bà Borah đã nổi trận lôi đình, không hề lưu tình mà cho hắn một trận ra trò, làm cho Hách Liên Kiếm càng thêm mất mặt.
Cũng giống như đa số mọi người trong học viện, Cổ Diêu cũng chú ý đến tin tức của kỳ thi đấu, nhưng tin tức đều nghe truyền miệng mà thôi, chứ không hề xem qua một trận đấu nào, bởi vì mỗi ngày hắn đều ở trong khu biệt thự ở gần học viện.
Khu biệt thự này chính là nơi mà bốn tháng trước Philip đã mua để có nơi truyền dạy cho Cổ Diêu Tiêu dao vô ảnh tầng thứ ba, tầng bốn cùng với quỷ bộ. Khi lão đi dĩ nhiên Cổ Diêu có được chìa khóa chỗ này, bây giờ hiển nhiên là trở thành chỗ dừng chân ở thánh thành của sư tỷ hắn Christie, và cũng là nơi để nàng thay mặt sư phụ dạy hắn quỷ bộ.
Lúc này Cổ Diêu đang đứng ở bên trong sân huấn luyện, nhưng kỳ quái chính là có đến hai Cổ Diêu, sau đó biến thành ba, thành bốn, thành năm … cuối cùng có mười hai Cổ Diêu đứng khắp nơi chung quanh sân huấn luyện, bất luận là gương mặt hay là trang phục đều giống nhau như đúc chỉ có điều động tác thì không giống.
“Bốp, bốp …!"
Tiếng vỗ tay vang lên, một mỹ nữ từ bên ngoài đi vào. Chính là Christie.
Christie khen:"Tiểu sư đệ, sư đệ so với tỏng tưởng tượng của ta còn thông minh hơn nhiều.
Có thể nhanh chóng luyện thành Tàn Ảnh Bộ như thế!
Trong sân mười một thân ảnh của Cổ Diêu mờ dần, cuối cùng chỉ còn lại một.
Cổ Diêu nói :"đó là do sự chỉ dạy của sư tỷ!
“không cần khiêm nhường thế! Christie mỉm cười:"Lúc đầu chính là do sư phụ, lão nhân gia người đích thân chỉ dạy, ta cũng mất hơn một tháng mới có thể học xong tàn ảnh bước nhưng sư đệ chỉ cần chưa đến hai mươi ngày mà thôi"
Cổ Diêu không phải là quá giỏi, trên thực tế thì hắn muốn giỏi thế cũng khó, tất cả có thể nói là nhờ vào thiên ma quyết.
Từ sau khi tán công, thân thể hắn không có lúc nào là không hấp thu các loại nguyên tố trong không gian, chưa có lúc nào dừng, thực lực của hắn tăng lên theo từng ngày.
Nói như thế thì sự việc phát sinh ngày hôm đó cũng không phải gọi là tán công mà gọi là ‘Phá Nhi Hậu Lập’.
“Phá Nhi Hậu Lập" vốn là một hiện tượng vô cùng hiếm thấy trong võ học, võ giả trong một thời gian ngắn thực lực sẽ thụt lùi, sau thì thì tốc độ sẽ đề cao nhanh hơn.
Khi cao thủ vướng phải bình cảnh thì ‘Phá Nhi Hậu Lập’ chính là bước đầu để sau đó đột phá bình cảnh, tiến lên một cảnh giới mới, nhưng phương thức này chỉ giới hạn ở những cao thủ có có thể gọi có đại trí đại tuệ, hơn nữa việc này cũng rất là nguy hiểm, ‘Phá’ thì rất dễ, nhưng ‘Lập’ thì có thể được hay không mới là vấn đề lớn, đây cũng là một vấn đều có liên quan đến nhiều nhân tố khác như vận khí, tố chất của bản thân.
Nếu như sau khi phá mà không thể lập thì tu vi sẽ giảm đi một cách nhanh chóng mà thực lực lại không được đề cao như mong muốn. Bởi vậy, cho dù là một cao thủ cũng cần phải có dũng khí cùng quyết tâm mới dám thực hiện, bình thường chỉ có những khi nào gặp phải những bình cảnh mà mấy năm thậm chí vài chục năm không thể đột phá mới mạo hiểm dùng cách này.
Nhưng lại chưa từng có trường hợp nào mà ‘Phá’ lại tiêu hao hết toàn bộ sức lực, thậm chí chút nữa là đi đoàn tụ ông bà, hơn nữa sau khi ‘Lập’ lại còn tự động hấp thu lực lượng, ‘Phá Nhi Hậu Lập’ vốn rất là hiếm thấy rồi, mà đây lại càng là hiện tượng đặc thù trong đó.
Cổ Diêu có được một lực lượng mới, vừa không phải là cửu dương cương khí, không phải linh động cũng không phải tiêu dao vô ảnh.
Nhưng khi Cổ Diêu vận hành tâm pháp của thiên ma quyết thì nó có tính chất của cửu dương cương khí, khi sử dụng tâm pháp của linh động thì nó lại có tình chất của linh động đấu khí, vận dụng tiêu dao vô ảnh tâm pháp thì nó lại có kết quả như thế.
Ba loại đấu khí, tựa hồ dung hợp thành một, chẳng phân biệt lẫn nhau, có thể nói là linh động, cửu dương cương khí hoặc là tiêu dao vô ảnh.
Nhưng thế nào đi nữa thì có thể khẳng định là nó mang đến nhiều điểm tốt, thực lực ngày càng tăng mạnh, đồng thời có học thêm vấn đề gì mới cũng tiếp thu rất nhanh, đến nỗi ngay cả Christie cũng không nhận ra được, phải than thở:"Tiểu sư đệ, theo tình trạng này thì ta nghĩ có thể sớm rời đi hơn rồi, được rồi, hôm nay tạm dừng học bộ pháp ở đây, kế tiếp là phải học một thứ đáng học khác."
Quỷ bộ vốn là một kỹ năng bác đại tinh thâm, liên quan đến nhiều lĩnh vực, ngoại trừ tật phong bộ, nghịch phản bộ, tàn ảnh bộ, lăng ba bộ bốn loại bộ pháp cơ bản ra thì còn có liên quan đến thị giác, tâm lý, ngũ hành tương khắc, khí ky khiên của phụ trợ khoa học, phỏng chừng như không có kỹ năng nào có thể so sánh với nó về vấn đề này rồi.
Cho đến chín giờ tối, Cổ Diêu mới trở về túc xá.
Vừa mở của phòng khách ra thì đã thấy Tạp La đang ngồi ngẩn người.
Mặc dù biểu hiện ra không có chút khác nhau nhiều lắm nhưng lại có thể nhận ra được đó không phải là trầm tư, khi Tạp La đang suy nghĩ về một vấn đề nào đó của luyện kim thuật thì con ngươi lâu lâu cũng có vài lần chuyển động nhưng lần này thì lại khác hoàn toàn đờ đẫn.
Cổ Diêu cảm thấy kỳ quái:"Này, lão tam, ngươi sao thế?"
Nhưng Tạp La dường như không hề thấy Cổ Diêu trước mặt, vẫn rất là thất thần.
“Ặc, lão tam, chẳng lẽ ngươi trúng tà rồi sao?"
Cổ Diêu dùng tay hươ hươ trước mặt Tạp La vài cái, lúc này hắn mới giống như là từ trong mộng tỉnh lại:"A, lão nhị, ngươi trở về từ lúc nào thế?"
<@Phòng này đúng là toàn quái nhân không.>
“Ta đứng trước mặt ngươi lâu rồi nhưng tiểu tử ngươi lại không thấy, cuối cùng là có chuyện gì?"
“Lão nhị, trận đấu ngày hôm nay ta thua!"
“Thua thì thua, thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, có gì đâu?"
“Vấn đề chính là ta thua một nữ nhân!"
Cổ Diêu thiếu chút nữa là té xĩu:"Chỉ vì như thế mà ngươi chán chường sao? Đừng xem thường nữ nhân, họ cũng rất là cường đại, nếu như theo ngươi thì chẳng lẽ khi thua giang nhã tỉnh hay Đông Phương Lộ thì ngươi cũng nên đi nhảy lầu sao?"
“Ta không phải chán chường." Tạp La vẻ mặt đau khổ:"Điểm chết người chính là ta thích nữ nhân kia!" <@Oạch>
“Không phải chứ!" Cổ Diêu giật mình còn hơn so với việc nghe được Đại Tế Ti cởi truồng chạy long nhong xung quanh thánh vực.
“Đúng vậy, nàng là một cô gái rất có cá tính, có khí chất lạnh như băng, từng động tác lại vô cùng lãnh khốc, sau khi đánh bại ta cũng không nói môt lời đã đi xuống, ta đã bị nàng hoàn toàn mê hoặc!"
Cổ Diêu nghe xong thì cảm thấy rất buồn cười, chỉ nghe nói nữ nhân sau khi bị nam nhân đánh bại liền bị đối phương chinh phục, nhưng không hề nghĩ rằng sự tình lại phát sinh trên người một nam nhân.
Hắn cố nhịn cười nói:"Ngươi có xác định là thật sư yêu thích từ nội tâm không, hay chỉ là vì nàng có dung mạo xinh đẹp?"
“Ta rất bình tĩnh, trăm phần trăm. Từ sau khi kết thúc trận đấu trở về, ta đã bị hồn phi phách lạc, ngay cả việc thí nghiệm cũng không muốn làm!"
Thí nghiệm cùng nghiên cứu cơ hồ chính là sinh mệnh của luyện kim thuật sư, đối với thí nghiệm cũng mất đi hứng thú, chứng tỏ vấn đều đã rất là nghiêm trọng, tình yêu đúng là kỳ diệu, nó có thể dễ dàng thay thế thí nghiệm, vốn đã chiếm vị trí trọng yếu trong lòng Tạp La suốt hơn mười năm.
Không nghĩ đến Tạp La, cũng có lúc vừa thấy đã yêu, Cổ Diêu bắt đầu cảm thấy hứng thú với cô gái kia rồi:"Nàng tên là gì?"
“Độc Cô Phuợng!" khi Tạp La nói ra ba chữ đó thì trong mắt cũng có chút say mê.
“Ách, Độc Cô Phượng?"
Mặc dù chưa nghe đến tên người này những cũng không hề xa lạ với họ của hàng, một trong bát đại cổ tộc, Độc Cô gia tộc.
Tân sinh năm nay của thần thánh học viện cao thủ vô số, trong bát đại cổ tộc ngoại trừ người của Hiên Viên gia tộc, Thuần Vu gia tộc, và Gia Cát gia tộc ra thì hậu nhân của năm đại cổ tộc khác đều có người đến.
Hách Liên Kiếm, huynh muội Đoan Mộc Tình, Hạ Hầu Cẩn, Đông Phương Lộ, còn một người nữa chính là Độc Cô Phượng của độc cô gia tộc.
Ở thời kỳ thượng cổ, độc cô gia tộc là một gia tộc yếu nhất trong tám đại cổ tộc, nhưng cuối cùng trong gia tộc cũng xuất hiện một thiên tài, cũng chính là gia chủ đời thứ ba mươi sáu của độc cô gia tộc – Độc Cô Cầu Bại, sau khi lên làm gia chủ thì mọi phương diện của gia tộc đều thay đổi.
Độc Cô Cầu Bại vốn là một kỳ nhân nổi danh tương đương với gia chủ của Hiên Viên gia tộc là Hiên Viên Vô Địch, người đã sáng tạo ra Độc Cô Cửu Kiếm khoáng cổ tuyệt kim, chín thức kiếm pháp đó nghe nói có thể bao gồm tất cả tinh túy của các loại kiếm pháp trên đời, tuy chỉ có chín thức đơn giản nhưng lại có thể biến thành vô cùng vô tận các chiêu số.
Người của độc cô gia tộc ngoại trừ nghiên cứu đấu khí bổn môn ra thì chính là nghiên cứu độc cô cửu kiếm. Chỉ với chín thức kiếm pháp nhưng cũng đủ cho họ nghiên cứu cả đời.
Độc Cô gia tộc si mê đối với kiếm pháp, cũng giống như luyện kim thuật sư đối với thí nghiệm vậy, nó đã trở thành một phần trọng yếu của họ, đối với họ thì kiếm pháp không chỉ là một kỹ năng mà đã lên đến cấp bậc ‘Đạo’.
Không biết có phải là bởi vì song phương có một đặc điểm lớn giống nhau cho nên Độc Cô Phượng đối với Tạp La sinh ra một lực hấp dẫn cực lớn.
“Ta tiêu rồi, hoàn toàn tiêu đời rồi!" Tạp La vẻ mặt đau khổ:"Luôn nghĩ đến nàng, ngay cả thí nghiệm cũng không màng, như thế thì cuộc sống của ta còn ý nghĩa gì nữa chứ, không bằng chết đi cho rồi!"
“Lão Tam, ngươi ngàn vạn lần đừng coi thường sinh mạng!" Cổ Diêu cố gắng an ủi:"tính mạng là quý giá, bất luận là chuyện gì cũng có biện pháp giải quyết mà!"
Tạp La suy nghĩ một hồi:"Vậy thì, ta sẽ lập tức đi tìm nàng để biểu lộ!"
Nói xong không đợi Cổ Diêu lên tiếng liền nhanh chóng đi ra cửa.
“Lão Tam, đã trễ thế này, Độc Cô Phượng hẳn là đã về túc xá rồi, người quản lý túc xá nữ làm sao cho ngươi vào chứ? Để sau hãy nói chuyện này đi!"
Tạp La đã đi xa và bỏ lại cho Cổ Diêu một câu:"Yên tâm, ta tự có biện pháp!"
Luyện kim thuật sư trên người có vô số ý tưởng kì quái, muốn tiến vào túc xá nữ cũng chẳng phải là sự tình đơn giản gì, Cổ Diêu nói rành mạch từng câu, ngăn cản Tạp La chỉ sợ hắn chịu đả kích.
Hắn với Độc Cô Phượng chỉ mới gặp mặt trong trận đấu mà thôi, chỉ với một lần gặp mặtm người khác làm sao có thể giống hắn gặp là yêu chứ, cho dù là có hảo cảm đi chăng nữa thì biểu lộ ngay lúc này cũng là quá đột nhiên.
Huống hồ, Độc Cô Phượng còn hơn người của gia tộc độc cô, đối với kiếm đạo vô cùng chuyên chú, thậm chỉ đối với các bậc tiền bối chỉ có hơn chứ không kém, đem toàn bộ tinh lực dồn vào việc nghiên cứu kiếm đạo nên đối với nam nhân chẳng có hứng thú gì, trong học viện thậm chí còn có tin đồn, Độc Cô Phượng tình nguyện dùng trường kiểm để tự ‘an ủi’ cũng không muốn tìm bạn trai.
Cho nên việc Tạp La bị cự tuyệt căn bản là rất có khả năng xảy ra. Cổ Diêu biết lão tam vốn là một người đơn thuần nên sợ hắn vì bị đã kích này mà không gượng dậy nổi.
Không lâu sau Tạp La lại trở về:"Nàng cự tuyệt rồi! Nàng chỉ nói một câu là nam nhân có thực lực yếu hơn nàng thì chẳng có hứng thú!"
Quả nhiên là không ngoài dự liệu, nhưng điểm tốt là Tạp La cũng không có vì vậy mà sa sút, ngược lại tinh thần của hắn bình tĩnh hơn:"Đúng là một cô gái có cá tính, ta càng thích nàng hơn rồi! Biết đáp án thật là tốt, bắt đầu từ hôm nay ta sẽ càng cố gắng thêm, càng chuyên tâm thêm, một ngày nào đó ta sẽ mạnh mẽ hơn nàng, đến lúc đó thì ta có tư cách làm bạn trai của nàng rồi!"
Nói xong liền đi vào phòng của mình, không cần phải hỏi cũng biết là đi làm thí nghiệm rồi.
Tạp La không vì chuyện bị cự tuyệt mà trầm luân, ngược lại còn biến nó thành động lực, Cổ Diêu cảm thấy cao hứng cho hắn đồng thời cũng âm thầm thở dài.
Ít nhất thì lão tam cũng có dũng khí biểu lộ, sau khi bị cự tuyệt lại còn kiếm được hy vọng, còn mình?
Hạ Hầu Cẩn, Đoan Mộc Tích, Đoan Mộc Tình, Đông Phương Lộ, Tạp La thì vẫn tiếp tục thắng như chẻ tre, mỗi trận đấu đều đạt được hai ba điểm.
Mà Hách Liên Kiếm, sau khi bại dưới tay Cổ Diêu không lâu cũng bị thua dưới tay của nữ nhi của Lĩnh chủ phía nam đại lục Ngưng Ca Đô, là người mà Tạp La từng nhắc đến kỵ sĩ hệ Giang Nhã Tĩnh.
Tuy giang nhã tĩnh cũng không phải là một trong những người có điểm số nhiều nhất, nhưng tinh thần của một kỵ sĩ giúp nàng đối với huyễn thuật có một khả năng miễn dịch nhất định, nhưng thực lực của nàng thì yếu hơn Hách Liên Kiếm một chút.
Đương nhiên thắng thua thì không thể dựa vào thực lực trước trận đấu để xác định, mà còn có nhiều yếu tố liên quan khác.
Như vậy Hách Liên Kiếm để thua một trận để đấu với Cổ Diêu nhưng lại thua, rồi tiếp tục thất bại dưới tay giang nhã tỉnh cho nên cũng mất tư cách thi đấu tiếp.
Đối với chuyện này, tuyệt đại đa số đệ tử đều vỗ tay khoái trá, bởi vì bọn họ cũng chả xem Hách Liên Kiếm vừa mắt, lại thêm hành động của hắn hôm đấu với Cổ Diêu càng làm cho người khác khinh thường hắn thêm.
Hách Liên Kiếm vốn là hy vọng của huyễn thuật hệ nhưng hắn lại sớm bị loại khỏi cuộc chơi, nghe nói đối với việc này lã vu bà Borah đã nổi trận lôi đình, không hề lưu tình mà cho hắn một trận ra trò, làm cho Hách Liên Kiếm càng thêm mất mặt.
Cũng giống như đa số mọi người trong học viện, Cổ Diêu cũng chú ý đến tin tức của kỳ thi đấu, nhưng tin tức đều nghe truyền miệng mà thôi, chứ không hề xem qua một trận đấu nào, bởi vì mỗi ngày hắn đều ở trong khu biệt thự ở gần học viện.
Khu biệt thự này chính là nơi mà bốn tháng trước Philip đã mua để có nơi truyền dạy cho Cổ Diêu Tiêu dao vô ảnh tầng thứ ba, tầng bốn cùng với quỷ bộ. Khi lão đi dĩ nhiên Cổ Diêu có được chìa khóa chỗ này, bây giờ hiển nhiên là trở thành chỗ dừng chân ở thánh thành của sư tỷ hắn Christie, và cũng là nơi để nàng thay mặt sư phụ dạy hắn quỷ bộ.
Lúc này Cổ Diêu đang đứng ở bên trong sân huấn luyện, nhưng kỳ quái chính là có đến hai Cổ Diêu, sau đó biến thành ba, thành bốn, thành năm … cuối cùng có mười hai Cổ Diêu đứng khắp nơi chung quanh sân huấn luyện, bất luận là gương mặt hay là trang phục đều giống nhau như đúc chỉ có điều động tác thì không giống.
“Bốp, bốp …!"
Tiếng vỗ tay vang lên, một mỹ nữ từ bên ngoài đi vào. Chính là Christie.
Christie khen:"Tiểu sư đệ, sư đệ so với tỏng tưởng tượng của ta còn thông minh hơn nhiều.
Có thể nhanh chóng luyện thành Tàn Ảnh Bộ như thế!
Trong sân mười một thân ảnh của Cổ Diêu mờ dần, cuối cùng chỉ còn lại một.
Cổ Diêu nói :"đó là do sự chỉ dạy của sư tỷ!
“không cần khiêm nhường thế! Christie mỉm cười:"Lúc đầu chính là do sư phụ, lão nhân gia người đích thân chỉ dạy, ta cũng mất hơn một tháng mới có thể học xong tàn ảnh bước nhưng sư đệ chỉ cần chưa đến hai mươi ngày mà thôi"
Cổ Diêu không phải là quá giỏi, trên thực tế thì hắn muốn giỏi thế cũng khó, tất cả có thể nói là nhờ vào thiên ma quyết.
Từ sau khi tán công, thân thể hắn không có lúc nào là không hấp thu các loại nguyên tố trong không gian, chưa có lúc nào dừng, thực lực của hắn tăng lên theo từng ngày.
Nói như thế thì sự việc phát sinh ngày hôm đó cũng không phải gọi là tán công mà gọi là ‘Phá Nhi Hậu Lập’.
“Phá Nhi Hậu Lập" vốn là một hiện tượng vô cùng hiếm thấy trong võ học, võ giả trong một thời gian ngắn thực lực sẽ thụt lùi, sau thì thì tốc độ sẽ đề cao nhanh hơn.
Khi cao thủ vướng phải bình cảnh thì ‘Phá Nhi Hậu Lập’ chính là bước đầu để sau đó đột phá bình cảnh, tiến lên một cảnh giới mới, nhưng phương thức này chỉ giới hạn ở những cao thủ có có thể gọi có đại trí đại tuệ, hơn nữa việc này cũng rất là nguy hiểm, ‘Phá’ thì rất dễ, nhưng ‘Lập’ thì có thể được hay không mới là vấn đề lớn, đây cũng là một vấn đều có liên quan đến nhiều nhân tố khác như vận khí, tố chất của bản thân.
Nếu như sau khi phá mà không thể lập thì tu vi sẽ giảm đi một cách nhanh chóng mà thực lực lại không được đề cao như mong muốn. Bởi vậy, cho dù là một cao thủ cũng cần phải có dũng khí cùng quyết tâm mới dám thực hiện, bình thường chỉ có những khi nào gặp phải những bình cảnh mà mấy năm thậm chí vài chục năm không thể đột phá mới mạo hiểm dùng cách này.
Nhưng lại chưa từng có trường hợp nào mà ‘Phá’ lại tiêu hao hết toàn bộ sức lực, thậm chí chút nữa là đi đoàn tụ ông bà, hơn nữa sau khi ‘Lập’ lại còn tự động hấp thu lực lượng, ‘Phá Nhi Hậu Lập’ vốn rất là hiếm thấy rồi, mà đây lại càng là hiện tượng đặc thù trong đó.
Cổ Diêu có được một lực lượng mới, vừa không phải là cửu dương cương khí, không phải linh động cũng không phải tiêu dao vô ảnh.
Nhưng khi Cổ Diêu vận hành tâm pháp của thiên ma quyết thì nó có tính chất của cửu dương cương khí, khi sử dụng tâm pháp của linh động thì nó lại có tình chất của linh động đấu khí, vận dụng tiêu dao vô ảnh tâm pháp thì nó lại có kết quả như thế.
Ba loại đấu khí, tựa hồ dung hợp thành một, chẳng phân biệt lẫn nhau, có thể nói là linh động, cửu dương cương khí hoặc là tiêu dao vô ảnh.
Nhưng thế nào đi nữa thì có thể khẳng định là nó mang đến nhiều điểm tốt, thực lực ngày càng tăng mạnh, đồng thời có học thêm vấn đề gì mới cũng tiếp thu rất nhanh, đến nỗi ngay cả Christie cũng không nhận ra được, phải than thở:"Tiểu sư đệ, theo tình trạng này thì ta nghĩ có thể sớm rời đi hơn rồi, được rồi, hôm nay tạm dừng học bộ pháp ở đây, kế tiếp là phải học một thứ đáng học khác."
Quỷ bộ vốn là một kỹ năng bác đại tinh thâm, liên quan đến nhiều lĩnh vực, ngoại trừ tật phong bộ, nghịch phản bộ, tàn ảnh bộ, lăng ba bộ bốn loại bộ pháp cơ bản ra thì còn có liên quan đến thị giác, tâm lý, ngũ hành tương khắc, khí ky khiên của phụ trợ khoa học, phỏng chừng như không có kỹ năng nào có thể so sánh với nó về vấn đề này rồi.
Cho đến chín giờ tối, Cổ Diêu mới trở về túc xá.
Vừa mở của phòng khách ra thì đã thấy Tạp La đang ngồi ngẩn người.
Mặc dù biểu hiện ra không có chút khác nhau nhiều lắm nhưng lại có thể nhận ra được đó không phải là trầm tư, khi Tạp La đang suy nghĩ về một vấn đề nào đó của luyện kim thuật thì con ngươi lâu lâu cũng có vài lần chuyển động nhưng lần này thì lại khác hoàn toàn đờ đẫn.
Cổ Diêu cảm thấy kỳ quái:"Này, lão tam, ngươi sao thế?"
Nhưng Tạp La dường như không hề thấy Cổ Diêu trước mặt, vẫn rất là thất thần.
“Ặc, lão tam, chẳng lẽ ngươi trúng tà rồi sao?"
Cổ Diêu dùng tay hươ hươ trước mặt Tạp La vài cái, lúc này hắn mới giống như là từ trong mộng tỉnh lại:"A, lão nhị, ngươi trở về từ lúc nào thế?"
<@Phòng này đúng là toàn quái nhân không.>
“Ta đứng trước mặt ngươi lâu rồi nhưng tiểu tử ngươi lại không thấy, cuối cùng là có chuyện gì?"
“Lão nhị, trận đấu ngày hôm nay ta thua!"
“Thua thì thua, thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, có gì đâu?"
“Vấn đề chính là ta thua một nữ nhân!"
Cổ Diêu thiếu chút nữa là té xĩu:"Chỉ vì như thế mà ngươi chán chường sao? Đừng xem thường nữ nhân, họ cũng rất là cường đại, nếu như theo ngươi thì chẳng lẽ khi thua giang nhã tỉnh hay Đông Phương Lộ thì ngươi cũng nên đi nhảy lầu sao?"
“Ta không phải chán chường." Tạp La vẻ mặt đau khổ:"Điểm chết người chính là ta thích nữ nhân kia!" <@Oạch>
“Không phải chứ!" Cổ Diêu giật mình còn hơn so với việc nghe được Đại Tế Ti cởi truồng chạy long nhong xung quanh thánh vực.
“Đúng vậy, nàng là một cô gái rất có cá tính, có khí chất lạnh như băng, từng động tác lại vô cùng lãnh khốc, sau khi đánh bại ta cũng không nói môt lời đã đi xuống, ta đã bị nàng hoàn toàn mê hoặc!"
Cổ Diêu nghe xong thì cảm thấy rất buồn cười, chỉ nghe nói nữ nhân sau khi bị nam nhân đánh bại liền bị đối phương chinh phục, nhưng không hề nghĩ rằng sự tình lại phát sinh trên người một nam nhân.
Hắn cố nhịn cười nói:"Ngươi có xác định là thật sư yêu thích từ nội tâm không, hay chỉ là vì nàng có dung mạo xinh đẹp?"
“Ta rất bình tĩnh, trăm phần trăm. Từ sau khi kết thúc trận đấu trở về, ta đã bị hồn phi phách lạc, ngay cả việc thí nghiệm cũng không muốn làm!"
Thí nghiệm cùng nghiên cứu cơ hồ chính là sinh mệnh của luyện kim thuật sư, đối với thí nghiệm cũng mất đi hứng thú, chứng tỏ vấn đều đã rất là nghiêm trọng, tình yêu đúng là kỳ diệu, nó có thể dễ dàng thay thế thí nghiệm, vốn đã chiếm vị trí trọng yếu trong lòng Tạp La suốt hơn mười năm.
Không nghĩ đến Tạp La, cũng có lúc vừa thấy đã yêu, Cổ Diêu bắt đầu cảm thấy hứng thú với cô gái kia rồi:"Nàng tên là gì?"
“Độc Cô Phuợng!" khi Tạp La nói ra ba chữ đó thì trong mắt cũng có chút say mê.
“Ách, Độc Cô Phượng?"
Mặc dù chưa nghe đến tên người này những cũng không hề xa lạ với họ của hàng, một trong bát đại cổ tộc, Độc Cô gia tộc.
Tân sinh năm nay của thần thánh học viện cao thủ vô số, trong bát đại cổ tộc ngoại trừ người của Hiên Viên gia tộc, Thuần Vu gia tộc, và Gia Cát gia tộc ra thì hậu nhân của năm đại cổ tộc khác đều có người đến.
Hách Liên Kiếm, huynh muội Đoan Mộc Tình, Hạ Hầu Cẩn, Đông Phương Lộ, còn một người nữa chính là Độc Cô Phượng của độc cô gia tộc.
Ở thời kỳ thượng cổ, độc cô gia tộc là một gia tộc yếu nhất trong tám đại cổ tộc, nhưng cuối cùng trong gia tộc cũng xuất hiện một thiên tài, cũng chính là gia chủ đời thứ ba mươi sáu của độc cô gia tộc – Độc Cô Cầu Bại, sau khi lên làm gia chủ thì mọi phương diện của gia tộc đều thay đổi.
Độc Cô Cầu Bại vốn là một kỳ nhân nổi danh tương đương với gia chủ của Hiên Viên gia tộc là Hiên Viên Vô Địch, người đã sáng tạo ra Độc Cô Cửu Kiếm khoáng cổ tuyệt kim, chín thức kiếm pháp đó nghe nói có thể bao gồm tất cả tinh túy của các loại kiếm pháp trên đời, tuy chỉ có chín thức đơn giản nhưng lại có thể biến thành vô cùng vô tận các chiêu số.
Người của độc cô gia tộc ngoại trừ nghiên cứu đấu khí bổn môn ra thì chính là nghiên cứu độc cô cửu kiếm. Chỉ với chín thức kiếm pháp nhưng cũng đủ cho họ nghiên cứu cả đời.
Độc Cô gia tộc si mê đối với kiếm pháp, cũng giống như luyện kim thuật sư đối với thí nghiệm vậy, nó đã trở thành một phần trọng yếu của họ, đối với họ thì kiếm pháp không chỉ là một kỹ năng mà đã lên đến cấp bậc ‘Đạo’.
Không biết có phải là bởi vì song phương có một đặc điểm lớn giống nhau cho nên Độc Cô Phượng đối với Tạp La sinh ra một lực hấp dẫn cực lớn.
“Ta tiêu rồi, hoàn toàn tiêu đời rồi!" Tạp La vẻ mặt đau khổ:"Luôn nghĩ đến nàng, ngay cả thí nghiệm cũng không màng, như thế thì cuộc sống của ta còn ý nghĩa gì nữa chứ, không bằng chết đi cho rồi!"
“Lão Tam, ngươi ngàn vạn lần đừng coi thường sinh mạng!" Cổ Diêu cố gắng an ủi:"tính mạng là quý giá, bất luận là chuyện gì cũng có biện pháp giải quyết mà!"
Tạp La suy nghĩ một hồi:"Vậy thì, ta sẽ lập tức đi tìm nàng để biểu lộ!"
Nói xong không đợi Cổ Diêu lên tiếng liền nhanh chóng đi ra cửa.
“Lão Tam, đã trễ thế này, Độc Cô Phượng hẳn là đã về túc xá rồi, người quản lý túc xá nữ làm sao cho ngươi vào chứ? Để sau hãy nói chuyện này đi!"
Tạp La đã đi xa và bỏ lại cho Cổ Diêu một câu:"Yên tâm, ta tự có biện pháp!"
Luyện kim thuật sư trên người có vô số ý tưởng kì quái, muốn tiến vào túc xá nữ cũng chẳng phải là sự tình đơn giản gì, Cổ Diêu nói rành mạch từng câu, ngăn cản Tạp La chỉ sợ hắn chịu đả kích.
Hắn với Độc Cô Phượng chỉ mới gặp mặt trong trận đấu mà thôi, chỉ với một lần gặp mặtm người khác làm sao có thể giống hắn gặp là yêu chứ, cho dù là có hảo cảm đi chăng nữa thì biểu lộ ngay lúc này cũng là quá đột nhiên.
Huống hồ, Độc Cô Phượng còn hơn người của gia tộc độc cô, đối với kiếm đạo vô cùng chuyên chú, thậm chỉ đối với các bậc tiền bối chỉ có hơn chứ không kém, đem toàn bộ tinh lực dồn vào việc nghiên cứu kiếm đạo nên đối với nam nhân chẳng có hứng thú gì, trong học viện thậm chí còn có tin đồn, Độc Cô Phượng tình nguyện dùng trường kiểm để tự ‘an ủi’ cũng không muốn tìm bạn trai.
Cho nên việc Tạp La bị cự tuyệt căn bản là rất có khả năng xảy ra. Cổ Diêu biết lão tam vốn là một người đơn thuần nên sợ hắn vì bị đã kích này mà không gượng dậy nổi.
Không lâu sau Tạp La lại trở về:"Nàng cự tuyệt rồi! Nàng chỉ nói một câu là nam nhân có thực lực yếu hơn nàng thì chẳng có hứng thú!"
Quả nhiên là không ngoài dự liệu, nhưng điểm tốt là Tạp La cũng không có vì vậy mà sa sút, ngược lại tinh thần của hắn bình tĩnh hơn:"Đúng là một cô gái có cá tính, ta càng thích nàng hơn rồi! Biết đáp án thật là tốt, bắt đầu từ hôm nay ta sẽ càng cố gắng thêm, càng chuyên tâm thêm, một ngày nào đó ta sẽ mạnh mẽ hơn nàng, đến lúc đó thì ta có tư cách làm bạn trai của nàng rồi!"
Nói xong liền đi vào phòng của mình, không cần phải hỏi cũng biết là đi làm thí nghiệm rồi.
Tạp La không vì chuyện bị cự tuyệt mà trầm luân, ngược lại còn biến nó thành động lực, Cổ Diêu cảm thấy cao hứng cho hắn đồng thời cũng âm thầm thở dài.
Ít nhất thì lão tam cũng có dũng khí biểu lộ, sau khi bị cự tuyệt lại còn kiếm được hy vọng, còn mình?
Tác giả :
Vô Xỉ Đạo Tặc