Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 12 - Chương 14: Tự ngã tu phục
" Chìa khóa?" Đối với việc Khốn Long được giám định, Cổ Diêu đã có rất nhiều dự đoán khác nhau, nhưng trong số đó không hề có đáp án này.
Hắn là một đạo tặc, mở khóa chính là kỹ năng không thể thiếu của hắn, hắn đã từng thấy qua và sử dụng vô số loại chìa khóa kỳ quái, nhưng chìa khóa có hình dáng như Khốn Long thì hắn chưa từng thấy qua, thậm chí là nghe nói còn chưa từng nghe nữa là.
Hơn nữa, bề mặt của Khốn Long quá trơn nhẵn, không hề giống như các chìa khoá khác.
" Đúng vậy, nó chính là một cái chìa khóa!" Ba Khắc Lợi khẳn định lại một lần nữa, ngoại trừ vũ khí và khôi giáp thì hắn còn chế tạo ra rất nhiều loại chìa khóa, cho nên kinh nghiệm cũng có thể nói là phong phú.
" Nếu như ta không đoán sai thì nó nhất định chính là một cái chìa khóa của một khóa nguyên tố."
Khóa Nguyên Tố cũng không phải là xa lạ đối với Cổ Diêu, Khóa Nguyên Tố khác với các loại khoác thông thường, khi mở khóa phải đưa vào trong khó nguyên tố cần thiết, hơn nữa nguyên tố đưa vào phải theo tỉ lệ, trình tự, tốc độ, vô cùng khó khăn, chỉ cần sai một chút là sẽ thất bại, thậm chí các khóa cao cấp còn phát ra lệnh báo.
Đa số các Khóa Nguyên Tố đều có một cái chìa khóa riêng, trong chìa khóa có tạo một cái tiểu trận tinh vi, bất kể là nó được truyền vào bao nhiêu loại nguyên tố, nhiều hay ít, tốc độ như thế nào thì nó cũng tự chuyển đổi sang tỉ lệ hợp lý phù hợp với khóa nguyên tố.
Nhưng nếu như Khốn Long là một cái chìa khóa thì nó có quá lớn, hơn nữa nó só với các chìa Khóa Nguyên Tố khác thì xấu hơn rất nhiều.
" Kết cấu của cái chìa khóa này vô cùng phức tạp, có thể nói là một mê cung khổng lồ, vô cùng vô tận, chỉ cần đi vào là sẽ bị mất phương hướng, ta đã thăm dò rất lâu nhưng vẫn không có kết quả gì đành phải từ bỏ!"
Ba Khắc Lợi cảm thán địa đồng thời cũng có chút uể oải. Đối với một thiết tượng mà nói thì nếu như không thể tìm hiểu rõ được một vật phẩm mới thì chẳng khác nào chịu một sự thất bại cả, hơn nữa vật này khiến cho hắn rất có hứng thú mà hắn buộc phải từ bỏ nhanh như thế nữa. Hắn có thể nghiên cứu một đồ vật vài ngày, thậm chí là cả tháng, nhưng chiếc chìa khóa trước mặt này thì lại không thể. Nếu như muốn hiểu rõ được kết cấu của nó thì tốn ít nhất cũng phải vài năm, vài chục năm thậm chí là cả đời cũng không thể biết được, Ba Khắc Lợi cũng không muốn mình chỉ vì tìm hiểu chiếc chìa khóa này mà uổng phí cả đời.
Dừng một chút rồi hắn lại nói:" Nhưng có thể khẳng định chính là chiếc khóa phù hợp với chiếc chìa khóa này có chứa một vật vô cùng quan trọng có thể là một bảo tàng giá trị liên thành. Hoặc là thần binh lợi khí, một cuốn bí kiếp tuyệt thế ..."
Nói đến đây thì hắn chăm chú nhìn vào thanh hỏa côn này:" Cũng rất có thể là nó vây khốn một con rồng, hắc!"
Cổ Diêu cũng cười nói:" Ba khắc lợi, ngài quả thật là biết nói chơi."
Long chính là thần thú trong truyền thuyết, có thể là cho đến bây giờ vẫn chưa có ai thấy qua nó, nhưng nó tồn tại có lẽ còn trước khi tạp địch đại lục và thất lạc đại lục bị chia cắt thành hai đại lục hoàn toàn khác nhau.
Ba Khắc Lợi cũng thấy mình nói có hơi ngu, cười nói:" Nhưng mà dù sao đi nữa thì ta có thể khẳng định đó là một thứ tốt. Diêu Cổ, ngươi tìm được nó ở đâu? nếu như có thể biết được địa điểm nhiều khi có thể tìm được ổ khóa kia."
" Chính là ở trong một tiệm vũ khí nhỏ, ta đã mua nó với giá năm ngân tệ."
Ba Khắc Lợi vừa nghe xong thì trợn trừng cả mắt:" Lão đệ, ta không nghe lầm chứ, chỉ có năm ngân tệ? Với số tiền này thì thậm chí còn không mua nổi phế thiết!"
Cổ Diêu cười nói:" Đúng vậy, lúc đó thì nó chẳng khác nào là đồ bỏ đi trong mắt của chủ tiệm." Nghe nói Khốn Long chính là đồ chơi của hắn khi bòn bé, không chỉ có hắn mà còn là đồ chơi của tằng tổ phụ hắn, sau này chủ tiệm không còn hứng thú với nó nên ném vào trong kho, nếu như không phải Cổ Diêu đến tìm hắn hỏi mua vũ khí với giá năm ngân tệ thì có lẽ Khốn Long vẫn tiếp tục nằm ở đó rồi.
" Nếu nói thế thì chắc ông chủ tiệm vũ khí đó cũng không biết lại lịch của nó chỉ là vô tình có được mà thôi." Ba Khắc Lợi tiếc nuối:" Thật là tiếc, không biết khóa ở đâu, bất kể là trong đó có chứa thứ gì giá trị đi chăng nữa, mà chỉ có chìa khóa mà không có khóa cũng vô dụng."
" Độ cứng của nó thế nào?" Cổ Diêu cũng không để ý quá, chỉ cần Khốn Long có thể trở thành vũ khí để hắn thi triển minh vương trảm là tốt rồi, hắn cũng không cần biết trong khóa kia có cái bảo bối gì, hắn chỉ quan tâm đến việc Khốn Long có thể dùng để làm vũ khí không thôi.
" Vô cùng cứng, khó có thể tưởng tượng nổi!" Ba Khắc Lợi khẳng định:" Tối qua ta đã từng thử qua cường áp, cao ôn, nghiêm hàn, kịch độc, hủ thực và vô số các biện pháp khác nhưng nó không hề bị ảnh hưởng gì, chỉ duy nhất dùng lôi kích mới có chút tác dụng mà thôi, nhưng sau đó ta lại phát hiện ra nó có một tính chất không thể nào tưởng tượng nổi!"
"Là tính chất gì?"
" Sau khi dùng lôi kích với nó thì kết cấu nguyên tố của nó chỉ cần vài giây đã khôi phục lại như bình thường rồi, Diêu Cổ, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?"
Cổ Diêu thành thật gật đầu, hắn quả thật là không hiểu các thuật ngữ của thiết tượng.
" Kết cấu nguyên tố khôi phục lại như trước, hay nói cách khác chính là nó trở lại hình dạng ban đầu, đó chính là đặc tính - Tự Ngã Tu Phục! Nó có thể tự mình chữa trị một cách cực nhanh, cho dù có bị tổn hại thì chỉ cần không phải là quá nghiêm trọng thì chỉ cần trong thời gian ngắn nó có thể hấp thu nguyên tố trong không gian để khôi phục lại như bình thường?"
Ba Khắc Lợi nói đến đây cũng không khỏi kích động:" Phải biết rằng đây chính là năng lực đặc biệt của sinh vật, nhưng nếu như trang bị cũng có đặc tính này thì có thể khẳng định đó là một tính chất đặc biệt nhất, thật không biết là thanh hỏa côn này do nguyên liệu gì tạo thành!"
Dừng lại một chút hắn lại nói:" Người chế tạo ra nó khẳng định là một tên 'Não Bị Ẩm', một nguyên liệu cực phẩm như thế nếu như chế tạo thành vũ khí thì chắc chắn nó sẽ là một tuyệt thế thần binh. Nhưng mà hắn lại chế tác thành một thứ vừa giống vừa không giống như chiếc chìa khóa, đao không ra đao, côn không ra côn, không phải thương cũng không phải kiếm, ngay cả mũi nhọn cũng không có, cho dù có muốn chế tác lại cũng không được, ày, thật là phí của trời, phí của trời mà!"
Ba Khắc Lợi nắm lấy cổ tay, thở dài, còn Cổ Diêu thì vuốt ve khốn long, thật là không nghĩ đến, cái thanh hỏa côn đen thủi đen thui này lại được làm từ nguyên liệu cực phẩm mà đến cả ải nhân thiết tượng cũng mong muốn có được.
Cổ Diêu lai không cảm thấy đáng tiếc, hắn thì không cho rằng một thanh vũ khí tốt không nhất thiết phải là sắc bén, hoặc là có thêm bao nhiêu thuộc tính hỗ trợ.
Cầm Khốn Long trong tay, hắn dường như có cảm giác huyết nhục tương liên, cảm giác này thể hiện rõ trong lòng, tựa như là hiểu rõ mình chẳng khác nào một huynh đệ thật tốt, có thể khống chế nó tùy tâm sở dục, phát huy được toàn bộ thực lực của mình mới chính là vũ khí tốt nhất, đó cũng chính là nguyên nhân mà Cổ Diêu không cần tìm kiếm các thần binh lợi khí, bởi vì khi cầm vũ khíc khác trong tay thì hắn lại không có được như khi cầm khốn long.
Trở lại phòng, Cổ Diêu nhìn kỹ khốn long, đột nhiên hắn giơ tiêu giao giới lên, một ý nghĩ hoang đường hiện ra trong đầu hắn.
Khốn Long, có khi nào chính là chìa khóa của Tiêu Dao Giới không?
Nghe nói Đa Minh Ni Khắc tổ sư đã từng triệu hồi được hai Cửu Vĩ Hồ, hơn nữa cũng đã phong ấn hai con vào hai chiếc Tiêu Dao Giới, hơn nữa trong lần thực tập nhiệm vụ đầu tiên tại học viện thì hắn đã từng nghe được thanh âm kêu gọi quái dị " Thả ta ra ngoài".
Chẳng lẽ đó chính là tiếng kêu của cửu vĩ hồ?
" Ay da?" Một cảm giác đau truyền đến từ dưới chân khiến Cổ Diêu hồi phục lại tinh thần, Đông Phương Lộ đang nghiến răng nói:" Ngươi làm gì thế?"
"Làm gì? Ngươi giẫm lên chân ta năm cái rồi, ta chỉ mới giẫm lên chân ngươi một cái thôi!" Đôi mắt của Đông Phương Lộ mở to ra, rất là bất mãn:" Lưu manh, ngươi đang suy nghĩ gì thế?"
Đáp ứng thỉnh cầu của Khắc Lai Nhi và Tạp Lạc Nhi, hai người dạy cho các nàng vũ điệu Diêu Lộ, nhưng Cổ Diêu lại hoàn toàn không hề tập trung, liên tục phạm nhiều sai lầm khiến cho Đông Phương Lộ vô cùng tức giận.
" A, ay ay, ta có thế sao?" Cổ Diêu xấu hổ đành phải cười trừ.
Tạp Lạc Nhi đang ở một bên quan sát để học nói:" Ca ca, ca ca cảm thấy bọn muội ngốc quá phải không?"
Khắc Lai Nhi cũng cảm thấy khổ sở:" Ca ca cũng có nói là nếu làm thế thì sẽ làm chậm trễ thời gian của ca ca, nhưng mà bọn muội rất muốn học được vũ điệu Diêu Lộ."
Cổ Diêu vội khoát tay nói:" Không, không phải thế đâu, đừng có nghĩ lung tung."
Thực ra, từ ngày trong đầu hắn nổi lên ý nghĩ Khốn Long chính là chìa khóa của Tiêu Giao Giới thì ý niệm đó cứ hiện lên trong đầu của hắn suốt.
Cổ Diêu nhiều lần muốn dùng phương pháp mở Khóa Nguyên Tố để mở tiêu giao giới nhưng cuối cùng lại thôi.
Hắn không phải là thần thông quảng đại như là Đa Minh Ni Khắc tổ sư, trong tiêu giao giới không phải phong ấn một chú cún hay là một con miu miu, mà là một con Cửu Vĩ Hồ, cho dù nó là một yêu vật thích trộm cắp, nhưng dù sao nó cũng có từ thời thượng cổ, có thực lực rất mạnh, nếu như Khốn Long quả thật là chìa khóa thì Cửu Vĩ Hồ sẽ thoát ra được bên ngoài, lúc đó thì sẽ có hậu quả gì?
Ngoài việc nói lại cho hậu nhân biết là trong hai chiếc tiêu giao giới có phong ấn hai con Cửu Vĩ Hồ ra thì Đa Minh Ni Khắc tổ sư cũng không có lưu lại bất cứ tư liệu gì về nó, bởi vậy cho nên cũng không có ai biết khi triệu hồi nó ra sẽ có tình huống gì xảy ra.
Có lẽ, nó sẽ nghe lời trở thành một thủ hạ đắc lực.
Có lẽ, nó sẽ trốn đi.
Hai cái lo lắng kia thì quá tốt rồi, Cổ Diêu lo nhất chính là giả thuyết thứ ba.
Có lẽ, vì bị nhốt suốt một thời gian dài như thế thì nó sẽ nổi giận mà xé xác người triệu hồi nó ra thành nhiều mảnh nhỏ.
Hấp dẫn và nguy hiểm cùng tồn tại, những chuyện như thế thường khiến cho người ta do dự.
Do dự nhiều lần, Cổ Diêu cuối cùng lùi bước, bởi vì hắn không thể mạo hiểm như thế được. Nếu như giả thuyết thứ ba mà đúng thì hắn nhất định sẽ mất mạng!
Hơn nữa một người duệ trí như Đa Minh Ni Khắc tổ sư khi đã ném đi tín vật sau khi phong ấn hẳn là có lý do.
Ày, tốt nhất là không nên suy nghĩ nhiều nữa, có lẽ Khốn Long không phải là chìa khóa của Tiêu Dao Giới, nếu thế thì không cần phải lo lắng chi nữa.
Hắn là một đạo tặc, mở khóa chính là kỹ năng không thể thiếu của hắn, hắn đã từng thấy qua và sử dụng vô số loại chìa khóa kỳ quái, nhưng chìa khóa có hình dáng như Khốn Long thì hắn chưa từng thấy qua, thậm chí là nghe nói còn chưa từng nghe nữa là.
Hơn nữa, bề mặt của Khốn Long quá trơn nhẵn, không hề giống như các chìa khoá khác.
" Đúng vậy, nó chính là một cái chìa khóa!" Ba Khắc Lợi khẳn định lại một lần nữa, ngoại trừ vũ khí và khôi giáp thì hắn còn chế tạo ra rất nhiều loại chìa khóa, cho nên kinh nghiệm cũng có thể nói là phong phú.
" Nếu như ta không đoán sai thì nó nhất định chính là một cái chìa khóa của một khóa nguyên tố."
Khóa Nguyên Tố cũng không phải là xa lạ đối với Cổ Diêu, Khóa Nguyên Tố khác với các loại khoác thông thường, khi mở khóa phải đưa vào trong khó nguyên tố cần thiết, hơn nữa nguyên tố đưa vào phải theo tỉ lệ, trình tự, tốc độ, vô cùng khó khăn, chỉ cần sai một chút là sẽ thất bại, thậm chí các khóa cao cấp còn phát ra lệnh báo.
Đa số các Khóa Nguyên Tố đều có một cái chìa khóa riêng, trong chìa khóa có tạo một cái tiểu trận tinh vi, bất kể là nó được truyền vào bao nhiêu loại nguyên tố, nhiều hay ít, tốc độ như thế nào thì nó cũng tự chuyển đổi sang tỉ lệ hợp lý phù hợp với khóa nguyên tố.
Nhưng nếu như Khốn Long là một cái chìa khóa thì nó có quá lớn, hơn nữa nó só với các chìa Khóa Nguyên Tố khác thì xấu hơn rất nhiều.
" Kết cấu của cái chìa khóa này vô cùng phức tạp, có thể nói là một mê cung khổng lồ, vô cùng vô tận, chỉ cần đi vào là sẽ bị mất phương hướng, ta đã thăm dò rất lâu nhưng vẫn không có kết quả gì đành phải từ bỏ!"
Ba Khắc Lợi cảm thán địa đồng thời cũng có chút uể oải. Đối với một thiết tượng mà nói thì nếu như không thể tìm hiểu rõ được một vật phẩm mới thì chẳng khác nào chịu một sự thất bại cả, hơn nữa vật này khiến cho hắn rất có hứng thú mà hắn buộc phải từ bỏ nhanh như thế nữa. Hắn có thể nghiên cứu một đồ vật vài ngày, thậm chí là cả tháng, nhưng chiếc chìa khóa trước mặt này thì lại không thể. Nếu như muốn hiểu rõ được kết cấu của nó thì tốn ít nhất cũng phải vài năm, vài chục năm thậm chí là cả đời cũng không thể biết được, Ba Khắc Lợi cũng không muốn mình chỉ vì tìm hiểu chiếc chìa khóa này mà uổng phí cả đời.
Dừng một chút rồi hắn lại nói:" Nhưng có thể khẳng định chính là chiếc khóa phù hợp với chiếc chìa khóa này có chứa một vật vô cùng quan trọng có thể là một bảo tàng giá trị liên thành. Hoặc là thần binh lợi khí, một cuốn bí kiếp tuyệt thế ..."
Nói đến đây thì hắn chăm chú nhìn vào thanh hỏa côn này:" Cũng rất có thể là nó vây khốn một con rồng, hắc!"
Cổ Diêu cũng cười nói:" Ba khắc lợi, ngài quả thật là biết nói chơi."
Long chính là thần thú trong truyền thuyết, có thể là cho đến bây giờ vẫn chưa có ai thấy qua nó, nhưng nó tồn tại có lẽ còn trước khi tạp địch đại lục và thất lạc đại lục bị chia cắt thành hai đại lục hoàn toàn khác nhau.
Ba Khắc Lợi cũng thấy mình nói có hơi ngu, cười nói:" Nhưng mà dù sao đi nữa thì ta có thể khẳng định đó là một thứ tốt. Diêu Cổ, ngươi tìm được nó ở đâu? nếu như có thể biết được địa điểm nhiều khi có thể tìm được ổ khóa kia."
" Chính là ở trong một tiệm vũ khí nhỏ, ta đã mua nó với giá năm ngân tệ."
Ba Khắc Lợi vừa nghe xong thì trợn trừng cả mắt:" Lão đệ, ta không nghe lầm chứ, chỉ có năm ngân tệ? Với số tiền này thì thậm chí còn không mua nổi phế thiết!"
Cổ Diêu cười nói:" Đúng vậy, lúc đó thì nó chẳng khác nào là đồ bỏ đi trong mắt của chủ tiệm." Nghe nói Khốn Long chính là đồ chơi của hắn khi bòn bé, không chỉ có hắn mà còn là đồ chơi của tằng tổ phụ hắn, sau này chủ tiệm không còn hứng thú với nó nên ném vào trong kho, nếu như không phải Cổ Diêu đến tìm hắn hỏi mua vũ khí với giá năm ngân tệ thì có lẽ Khốn Long vẫn tiếp tục nằm ở đó rồi.
" Nếu nói thế thì chắc ông chủ tiệm vũ khí đó cũng không biết lại lịch của nó chỉ là vô tình có được mà thôi." Ba Khắc Lợi tiếc nuối:" Thật là tiếc, không biết khóa ở đâu, bất kể là trong đó có chứa thứ gì giá trị đi chăng nữa, mà chỉ có chìa khóa mà không có khóa cũng vô dụng."
" Độ cứng của nó thế nào?" Cổ Diêu cũng không để ý quá, chỉ cần Khốn Long có thể trở thành vũ khí để hắn thi triển minh vương trảm là tốt rồi, hắn cũng không cần biết trong khóa kia có cái bảo bối gì, hắn chỉ quan tâm đến việc Khốn Long có thể dùng để làm vũ khí không thôi.
" Vô cùng cứng, khó có thể tưởng tượng nổi!" Ba Khắc Lợi khẳng định:" Tối qua ta đã từng thử qua cường áp, cao ôn, nghiêm hàn, kịch độc, hủ thực và vô số các biện pháp khác nhưng nó không hề bị ảnh hưởng gì, chỉ duy nhất dùng lôi kích mới có chút tác dụng mà thôi, nhưng sau đó ta lại phát hiện ra nó có một tính chất không thể nào tưởng tượng nổi!"
"Là tính chất gì?"
" Sau khi dùng lôi kích với nó thì kết cấu nguyên tố của nó chỉ cần vài giây đã khôi phục lại như bình thường rồi, Diêu Cổ, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?"
Cổ Diêu thành thật gật đầu, hắn quả thật là không hiểu các thuật ngữ của thiết tượng.
" Kết cấu nguyên tố khôi phục lại như trước, hay nói cách khác chính là nó trở lại hình dạng ban đầu, đó chính là đặc tính - Tự Ngã Tu Phục! Nó có thể tự mình chữa trị một cách cực nhanh, cho dù có bị tổn hại thì chỉ cần không phải là quá nghiêm trọng thì chỉ cần trong thời gian ngắn nó có thể hấp thu nguyên tố trong không gian để khôi phục lại như bình thường?"
Ba Khắc Lợi nói đến đây cũng không khỏi kích động:" Phải biết rằng đây chính là năng lực đặc biệt của sinh vật, nhưng nếu như trang bị cũng có đặc tính này thì có thể khẳng định đó là một tính chất đặc biệt nhất, thật không biết là thanh hỏa côn này do nguyên liệu gì tạo thành!"
Dừng lại một chút hắn lại nói:" Người chế tạo ra nó khẳng định là một tên 'Não Bị Ẩm', một nguyên liệu cực phẩm như thế nếu như chế tạo thành vũ khí thì chắc chắn nó sẽ là một tuyệt thế thần binh. Nhưng mà hắn lại chế tác thành một thứ vừa giống vừa không giống như chiếc chìa khóa, đao không ra đao, côn không ra côn, không phải thương cũng không phải kiếm, ngay cả mũi nhọn cũng không có, cho dù có muốn chế tác lại cũng không được, ày, thật là phí của trời, phí của trời mà!"
Ba Khắc Lợi nắm lấy cổ tay, thở dài, còn Cổ Diêu thì vuốt ve khốn long, thật là không nghĩ đến, cái thanh hỏa côn đen thủi đen thui này lại được làm từ nguyên liệu cực phẩm mà đến cả ải nhân thiết tượng cũng mong muốn có được.
Cổ Diêu lai không cảm thấy đáng tiếc, hắn thì không cho rằng một thanh vũ khí tốt không nhất thiết phải là sắc bén, hoặc là có thêm bao nhiêu thuộc tính hỗ trợ.
Cầm Khốn Long trong tay, hắn dường như có cảm giác huyết nhục tương liên, cảm giác này thể hiện rõ trong lòng, tựa như là hiểu rõ mình chẳng khác nào một huynh đệ thật tốt, có thể khống chế nó tùy tâm sở dục, phát huy được toàn bộ thực lực của mình mới chính là vũ khí tốt nhất, đó cũng chính là nguyên nhân mà Cổ Diêu không cần tìm kiếm các thần binh lợi khí, bởi vì khi cầm vũ khíc khác trong tay thì hắn lại không có được như khi cầm khốn long.
Trở lại phòng, Cổ Diêu nhìn kỹ khốn long, đột nhiên hắn giơ tiêu giao giới lên, một ý nghĩ hoang đường hiện ra trong đầu hắn.
Khốn Long, có khi nào chính là chìa khóa của Tiêu Dao Giới không?
Nghe nói Đa Minh Ni Khắc tổ sư đã từng triệu hồi được hai Cửu Vĩ Hồ, hơn nữa cũng đã phong ấn hai con vào hai chiếc Tiêu Dao Giới, hơn nữa trong lần thực tập nhiệm vụ đầu tiên tại học viện thì hắn đã từng nghe được thanh âm kêu gọi quái dị " Thả ta ra ngoài".
Chẳng lẽ đó chính là tiếng kêu của cửu vĩ hồ?
" Ay da?" Một cảm giác đau truyền đến từ dưới chân khiến Cổ Diêu hồi phục lại tinh thần, Đông Phương Lộ đang nghiến răng nói:" Ngươi làm gì thế?"
"Làm gì? Ngươi giẫm lên chân ta năm cái rồi, ta chỉ mới giẫm lên chân ngươi một cái thôi!" Đôi mắt của Đông Phương Lộ mở to ra, rất là bất mãn:" Lưu manh, ngươi đang suy nghĩ gì thế?"
Đáp ứng thỉnh cầu của Khắc Lai Nhi và Tạp Lạc Nhi, hai người dạy cho các nàng vũ điệu Diêu Lộ, nhưng Cổ Diêu lại hoàn toàn không hề tập trung, liên tục phạm nhiều sai lầm khiến cho Đông Phương Lộ vô cùng tức giận.
" A, ay ay, ta có thế sao?" Cổ Diêu xấu hổ đành phải cười trừ.
Tạp Lạc Nhi đang ở một bên quan sát để học nói:" Ca ca, ca ca cảm thấy bọn muội ngốc quá phải không?"
Khắc Lai Nhi cũng cảm thấy khổ sở:" Ca ca cũng có nói là nếu làm thế thì sẽ làm chậm trễ thời gian của ca ca, nhưng mà bọn muội rất muốn học được vũ điệu Diêu Lộ."
Cổ Diêu vội khoát tay nói:" Không, không phải thế đâu, đừng có nghĩ lung tung."
Thực ra, từ ngày trong đầu hắn nổi lên ý nghĩ Khốn Long chính là chìa khóa của Tiêu Giao Giới thì ý niệm đó cứ hiện lên trong đầu của hắn suốt.
Cổ Diêu nhiều lần muốn dùng phương pháp mở Khóa Nguyên Tố để mở tiêu giao giới nhưng cuối cùng lại thôi.
Hắn không phải là thần thông quảng đại như là Đa Minh Ni Khắc tổ sư, trong tiêu giao giới không phải phong ấn một chú cún hay là một con miu miu, mà là một con Cửu Vĩ Hồ, cho dù nó là một yêu vật thích trộm cắp, nhưng dù sao nó cũng có từ thời thượng cổ, có thực lực rất mạnh, nếu như Khốn Long quả thật là chìa khóa thì Cửu Vĩ Hồ sẽ thoát ra được bên ngoài, lúc đó thì sẽ có hậu quả gì?
Ngoài việc nói lại cho hậu nhân biết là trong hai chiếc tiêu giao giới có phong ấn hai con Cửu Vĩ Hồ ra thì Đa Minh Ni Khắc tổ sư cũng không có lưu lại bất cứ tư liệu gì về nó, bởi vậy cho nên cũng không có ai biết khi triệu hồi nó ra sẽ có tình huống gì xảy ra.
Có lẽ, nó sẽ nghe lời trở thành một thủ hạ đắc lực.
Có lẽ, nó sẽ trốn đi.
Hai cái lo lắng kia thì quá tốt rồi, Cổ Diêu lo nhất chính là giả thuyết thứ ba.
Có lẽ, vì bị nhốt suốt một thời gian dài như thế thì nó sẽ nổi giận mà xé xác người triệu hồi nó ra thành nhiều mảnh nhỏ.
Hấp dẫn và nguy hiểm cùng tồn tại, những chuyện như thế thường khiến cho người ta do dự.
Do dự nhiều lần, Cổ Diêu cuối cùng lùi bước, bởi vì hắn không thể mạo hiểm như thế được. Nếu như giả thuyết thứ ba mà đúng thì hắn nhất định sẽ mất mạng!
Hơn nữa một người duệ trí như Đa Minh Ni Khắc tổ sư khi đã ném đi tín vật sau khi phong ấn hẳn là có lý do.
Ày, tốt nhất là không nên suy nghĩ nhiều nữa, có lẽ Khốn Long không phải là chìa khóa của Tiêu Dao Giới, nếu thế thì không cần phải lo lắng chi nữa.
Tác giả :
Vô Xỉ Đạo Tặc