Vô Sắc Vô Hoan

Chương 36

Nếu không trốn, sẽ chết chắc !

Đại nạn đã đến nơi, ta cũng không lo lắng nhiều thứ như vậy nữa.

May mắn lúc trước khi mới vào Hầu phủ, tổng quản điều tra vật phẩm tùy thân, chỉ lấy đi bản đồ và một cái nhẫn bảo thạch, không có tịch thu tài sản cá nhân, bột phấn dịch dung và tiền của ta đều có thể giữ lại.

Sau khi trở về tẩm cung, ta lấy ra đồ dùng để đào vong, nghĩ muốn giấu vào trong người.

Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu gọi:“Lạc mỹ nhân, Hầu gia cho ngươi rửa mặt chải đầu thay quần áo!"

Ta ló đầu ra, nhìn chằm chằm cái áo nguyệt sa mỏng màu trắng khinh phiêu phiêu kia, thế nào cũng tìm không thấy chỗ có thể giấu được đồ này nọ. Quay đầu suy nghĩ nửa ngày, lưu loát đổ bột phấn ra, pha một chút nước, thấm vào trong cái khăn thêu màu sẫm xinh đẹp. Lại lấy ra 3 hạt kim châu và ngân phiếu giá trị lớn nhét vào hà bao.

Chút tiền ấy đúng là quá đủ làm lộ phí đào vong, ta do dự nhìn tiểu hà bao phình to nửa ngày, cảm thấy quá lộ liễu, đành phải nhịn đau lấy một viên kim châu bỏ ra ngoài. Đến khi đi ra ngoài cho đám mỹ nhân kia trang điểm, ta nghĩ chọn trang sức bằng vàng kiểu dáng bình thường, lại bị tổng quản phản bác, nói hầu hạ Hầu gia không thể tục khí như vậy, tuyển cho ta đều là trang sức bảo thạch quý báu, mặt trên còn khắc ấn ký của Hầu phủ.

Loại đồ chơi này mặc dù đáng giá, nhưng ngươi dám cầm nó đem ra ngoài bán sao?

Cuối cùng, ta mặc lụa mỏng màu trắng phiêu phiêu dục tiên, mang hài gấm, trên đầu cài một cành Bát Bảo mẫu đơn trâm, bị đem tới phòng ngủ của Hầu gia, trước khi đi, ta thừa dịp người khác không chú ý, vụng trộm lấy vài cái nhẫn vàng, giấu vào trong tay áo. Đáng tiếc trộm nhiều quá, tay áo phình lên, bị tổng quản soát người phát hiện, tịch thu……

Trong tẩm cung có thoang thoảng hơi rượu, Hầu gia đã có ba phần men say, bức tranh đã hoàn thành được đặt ở trước mặt hắn tinh tế giám thưởng, báo đen thất sủng ở bên chân hắn rên ô ô, đánh lăn làm nũng, cuối cùng vẫn là bị kéo đi khóa vào xích.

Ta thành thành thật thật ngồi xuống, đầu tiên là đứng ở bên ngoài vòng vo, thấy không đúng, lại đi lại bên người hắn vòng vo, trong lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh.

Long cầm thú phóng khoáng dũng cảm có kinh nghiệm, trực tiếp một tay kéo ta đang tránh tránh trở lại chỗ hắn, đặt trên đùi, lại tham lam bắt đầu cắn vào môi.

Trong lúc mưa rền gió dữ, ánh mắt ta vụng trộm mở hé hé, sờ soạng lấy ra mê dược từ sớm chuẩn bị tốt, lặng lẽ bỏ một viên vào chén rượu của hắn, sợ cho không đủ mạnh, suy tư một lát, lại bỏ thêm một viên.

Báo đen phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa, kéo sợi xích sắt rầm rung động, phá ngang nụ hôn triền miên. Ta trong tâm có quỷ, sợ tới mức hướng vào trong lòng Long cầm thú co rụt lại, lạnh run.

Long cầm thú nhìn xem báo đen hung hãn, lại nhìn xem ta “Nhu nhược", cuối cùng cầm lấy roi hướng về trước quăng một roi, quát:“Hắc nhi ngồi xuống! Không thể hồ nháo!"

Ta gắt gao ôm thắt lưng của hắn, hoa dung thất sắc, càng tỏ ra điềm đạm đáng yêu.

“Ta trước kia không thích đụng vào môi của người khác." Long cầm thú sờ sờ đôi môi của ta, không biết đang giải thích cái gì,“Đại khái chắc Hắc nhi cảm thấy kỳ quái đi……"

Tay hắn thân nhập vào trong váy, theo đùi hướng lên trên sờ soạng. Ta càng tỏ ra sợ hãi, lại biết quy củ của cầm thú ở Hầu phủ, vạn vạn không thể trốn , đành phải căng cứng mình, tiếp tục bồi cười, trong lòng không ngừng cầu nguyện hắn uống rượu nhanh lên.

Long cầm thú không nghĩ uống rượu, thầm nghĩ lên giường. Không, hắn hiện tại tựa hồ ngay cả giường cũng không muốn lên, tưởng trực tiếp ở trên ghế đem ta tử hình ngay tại chỗ.

Trong lúc do dự, xương sống của ta bị móng tay hắn nhẹ nhàng cào một chút, toàn thân truyền đến cảm giác tê dại như bị điện giật. Đai lưng đã bị cởi bỏ, quần áo toàn thân liền giống như bắp cải bị mở ra, một tầng một tầng toàn tan rã.

Ta vội vàng nhảy xuống khỏi đùi hắn.

Long cầm thú tiếp tục động tác bị phá ngang, thần sắc không quá cao hứng, bất quá tâm tình của hắn hôm nay rất tốt, không có lập tức tìm roi phát tác, mà là hướng ta vươn tay ra mệnh lệnh:“Trở về."

“Đằng đằng." Ta thấy cầm thú càng tỏ ra không kiên nhẫn, gấp đến độ phải chết, sau lại nghĩ đến hắn xem cũng xem qua, sờ cũng sờ qua, bất chấp tiểu tiết này nọ. Vì thế ở trong đầu đem các loại động tác trong phim Đảo quốc tình yêu,manhua H, tiểu thuyết H các loại thủ đoạn nữ vương dụ hoặc nhanh chóng ôn qua một lần, sau đó hung hăng quyết tâm, khẽ cắn môi, đem chính mình tưởng tượng thành nữ nhân vật chính trong phim, lộ ra vẻ mặt cười quyến rũ, bưng rượu lên, tận khả năng vô sỉ giống như rắn dùng đùi bò lên thắt lưng hắn, mặc cho vạt áo mở rộng, bộ ngực sữa bán lộ, còn hướng hắn trong ngực cọ cọ.

Long cầm thú quả nhiên hưởng thụ, tiếp tục để ta giở trò.

Ta ngẩng đầu kính rượu.

Báo đen tiếp tục ô ô.

Long cầm thú dùng đầu ngón tay nhẹ nâng cái chén, ái muội ở bên tai ta thổi khí:“Gia muốn nhìn ngươi uống."

Xong…… Xong đời …… Hắn không phải đã phát hiện cái gì rồi chứ?

Ta lộ vẻ mặt đau khổ, ý đồ từ chối:“Ta không biết uống rượu."

“Uống đi," Long cầm thú gắt gao ôm ta, khuyên nhủ,“Tuy rằng gia thực thích ngươi, sẽ làm cẩn thận một chút, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, ngươi uống say sẽ không đau."

Thanh âm của hắn bình thường vào ban đêm luôn có điểm lỗ mãng khàn khàn, giống chi nhạc linh lung, nhưng mà hôm nay lại phá lệ ôn nhu, giống dao cầm than khinh thiển bát, xẹt qua giữa hồ, đẩy ra một vòng lại một vòng nước gợn, cất giấu khoái hoạt khó có thể diễn tả.

Ta kinh ngạc một lát, khôi phục bình tĩnh. Hướng về phía hắn cắn cắn môi, phao vài cái mị nhãn, sau đó lắc lắc thân mình làm nũng nói:“Ngươi đút ta uống."

Long Chiêu Đường sủng nịch lắc đầu, sau đó tiếp nhận chén rượu, để vào bên môi ta.

“Không," Ta lại lắc đầu lần nữa, tiếp tục làm nũng,“Không cần kiểu đút này."

Long Chiêu Đường dừng lại động tác, nhìn ta.

Ta dùng ngón út điểm điểm môi của mình.

Long Chiêu Đường hiểu được , hắn cười rộ lên, chậm chạp không động.

Ta phóng đãng tách ra chân quỳ gối trên ghế, ngẩng đầu, hôn hôn lên cằm của hắn, sau đó chậm rãi vòng quanh hướng lên trên, cuối cùng nhẹ nhàng cắn môi hắn một chút, dừng lại tất cả động tác, chờ mong cười nhìn hắn.

Long Chiêu Đường rốt cục đem chén rượu đặt ở môi chính mình, chậm rãi ngậm một ngụm, sau đó cúi đầu ôm lấy ta. Ta nhanh chóng dùng môi che lại miệng hắn, sau đó vươn tay, dùng sức xiết chặt mũi hắn!

Long Chiêu Đường thật không ngờ đến biến cố này, tất cả rượu liền ngạnh sinh sinh nuốt xuống, cũng mãnh liệt ho khan.

Ta nhanh chóng nhảy ra khỏi người hắn, hướng bên cạnh lui lại mấy bước, chờ đợi dược lực phát tác.

Long Chiêu Đường khụ nửa ngày mới thông được khí, nổi giận đùng đùng nhìn ta, thuận tay giơ roi lên, quát:“ Nha đầu làm càn! Lại đây!"

Ta thấy sắp bị đánh, chạy nhanh chạy trối chết, chạy vài bước, động tác nhanh nhẹn lăn một vòng, nhanh như chớp lăn trốn vào dưới giường.

“Đi ra!" Long Chiêu Đường đại khái không thấy qua người không biết xấu hổ như vậy, cầm theo roi lại ở bên ngoài tức giận mắng.

Ta toàn thân cuộn mình thành một vòng, giống như tiểu bạch thỏ run run trả lời:“Không ra! Đi ra sẽ bị đánh!"

“Biết rõ ta tức giận sẽ đánh người, còn làm chuyện ngu xuẩn? Ngươi nha đầu kia rốt cuộc đang đánh cái chủ ý quái quỷ gì?!" Long Chiêu Đường giận đòi mạng, lại không có cách nào khác di chuyển cái giường lớn này vốn làm từ gỗ điêu khắc mà thành, cũng không mặt mũi chui vào để bắt ta, hơn nữa hắn sớm phân phó qua các quản sự mặc kệ trong phòng này phát sinh chuyện gì, cũng không cho tiến vào quấy rầy, nay đi ra ngoài gọi người tiến vào kéo giường cho hắn bắt mỹ nhân, phỏng chừng cũng không dậy nổi mặt mũi, liền ở bên ngoài khích tướng nói,“Có loại liền đi ra!"

Ta ở bên trong nhỏ giọng trả lời:“Ta là nữ nhân…… Không có loại!"

Long Chiêu Đường nở nụ cười, rất nhanh lại khôi phục cầm thú bản tính, âm trầm sâm sâm nói:“Ta đếm tới ba, ngươi không ra, ta liền mở khóa phóng Hắc nhi đi vào. Đợi đến lúc đó, ngươi đừng oán gia không thương hương tiếc ngọc!"

Báo đen hiểu chuyện thuận thế vươn móng vuốt cào cào cái sàn, rung đùi đắc ý mà tỏ vẻ nó là bé ngoan, nguyện ý vì chủ tử cống hiến sức lực, không thể làm cho ta hồ ly tinh này chỉ biết lấy hạ phạm thượng đoạt toàn bộ ân sủng đi.

“Một." Long cầm thú lạnh lùng đếm.

Ta sống chết ôm đầu.

“Hai." Long cầm thú càng tỏ ra không kiên nhẫn.

Ta thề cùng tồn vong với cái giường.

“Ba!" Long cầm thú dậm chân một cái, xoay người đi đến chỗ báo đen.

Ta nghĩ ta đại khái sắp xong đời ……

Không ngờ, Long cầm thú đi được ba bốn bước, bỗng nhiên thân mình nghiêng ngả, than nhẹ một tiếng, hắn cường đau khổ chống đỡ một hồi, tưởng lớn tiếng gọi người, nhưng mà yết hầu và cơ thể cũng bắt đầu tê liệt, tiếng quát tháo trở nên mỏng manh, chỉ có thể thấp giọng hỏi:“Ngươi cho ta uống cái gì? Này…… Đây là Thất bộ nhuyễn cốt tán của ta? Ngươi làm sao có được?"

“Nguyên lai mê dược này kêu là Thất bộ nhuyễn cốt tán a? Tên đặt không đúng rồi, tính từ lúc ngươi vừa mới đến đầu giường bắt người, ước chừng đi được vài chục bước mới phát tác." Ta ở dưới giường nhỏ giọng nói thầm.

Thần sắc của Long Chiêu Đường từ phẫn nộ biến thành mê võng, cuối cùng hóa thành sợ hãi. Đại khái hắn đánh chết cũng nghĩ không ra, vì cái gì bí mật của mình sẽ bị một nha đầu không bối cảnh lại không bản sự biết được.

Ta quan sát nửa ngày, cảm thấy trạng thái vô lực của hắn không giống như là đang giả bộ, liền lăn lăn từ dưới gầm giường đi ra, dùng ghế chọt hắn vài cái.

Long cầm thú toàn thân cơ thể hoàn toàn tê liệt, không thể nhúc nhích, chỉ có thể hung hăng trừng ta, phẫn nộ trừng ta, thực mạnh mẽ trừng ta.

Oa ha ha ha! Cầm thú bị đánh ngã, thuốc của nhà hắn đúng là tốt hơn so với bên ngoài.

===================================

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Oa ha ha ha! Tiểu bạch thỏ sắp xoay người ngạo Đại hôi lang !

Báo đen đồng chí xuất sư chưa tiệp còn bị buộc, yên .
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại