Vợ Ơi! Theo Anh Về
Chương 29
" Reng."
" Nói."
[ Phu nhân đang ở Lạc Thành quay bộ phim mới, thưa lão đại.]
" Nhắn địa chỉ chỗ đấy cho tôi."
[ Dạ.]
...
" Mạc Hàng, mua cho tôi vé bay sang Lạc Thành ngay bây giờ."
[ Vâng, lão đại.]
______
" Cắt, tạm ổn, Tạ Tranh cô phải cần luyện tập thêm nữa. Ok, hai ngày tới, tất cả mọi được nghỉ, đợi nhân vật chủ chốt trở về."
Sau khi nghe Quách đạo diễn nói vậy, lặp tức chuẩn bị đồ đạc, cùng Mia và Tuyết Lâm rời khỏi phim trường, chạy như bay đến sân bây.
[ Xin thông báo, quý khách nào có chuyến bay từ Lạc Thành trở về Bắc Kinh, vào lúc 19h30, ngay lặp tức chuẩn bị, còn 10 phút nữa chuyến bây sẽ xuất phát.]
[ Xin thông báo lại lần nữa, quý khách nào có chuyến bay từ Lạc Thành trở về Bắc Kinh, vào lúc 19h30, ngay lặp tức chuẩn bị, còn 10 phút nữa chuyến bây sẽ xuất phát.]
" Đinh Nhi, em lẹ lên xem chừng không kịp." vừa nói Mia vừa kéo tay Đinh Đinh đi nhanh.
Đinh Đinh đang bận nhồi nhét một ổ bánh mì vào miệng.
Cũng vào thời điểm này, từ sân bay cũng có một người đi ra với khuôn mặt đằng đằng sát khí, hắn không để ý đến xung quanh, chỉ một mặt tiến về phía trước.
Hai người vô tình lướt qua nhau, cho đến khi Hắc Thần dự cảm được hơi thở quen thuộc, lặp tức quay đầu lại thì Đinh Đinh đã khuất bóng sau cửa soát vé rồi biến mất.
_________
" Reng.."
" Nói."
[ Lão đại, phu nhân đã rời khỏi Lạc Thành và bay về Bắc Kinh.] tuy giọng nói mạc lạc, không đứt quảng, nhưng thuộc ha bên kia đang âm thầm cầu nguyện.
Cứ hễ mỗi lần phu nhân chơi trò trốn tìm, thì anh luôn là người gánh vác cơn thịnh nộ của lão đại.
" Khốn Kiếp... Đặt vé về mau, định vị chỗ của cô ấy cho tôi." cô bé này muốn đùa giỡn anh? Muốn trốn, hảo cô cứ trốn cho tốt vào, đợi đến khi để anh tìm được, đừng mong rời khỏi anh nửa bước.
________
" Lấy cho tôi một căn phòng, giường đôi rộng rộng một chút."
" Dạ, đay chìa khoá của quý khách, mời quý khách lên phòng 694 tầng 5 rẽ trái." tiếp viên phục vụ chu đáo chỉ dẫn.
" Cảm ơn cô."
______
" Cạch."
Điều kiện của khách sạn khá là tốt, nên Đinh Đinh khá là ủng ý, có thể giúp giấc ngủ ngon của cô đặt đến hiệu quả cao
Cô mệt tới mức mí mắt muốn đánh nhau, quay về khách sạn, đẩy cửa phòng ra, Đinh Đinh lười chẳng muốn bật đèn, mò mẫm trong bóng đêm cầm điều khiển bật điều hoà lên, cảm nhận được không khí dễ chịu, liền nằm xuống luôn, ngay cả quần áo cũng chẳng buồn cởi, muốn ngủ ngay lập tức.
Không lâu sau, trong khi Đinh Đinh đã ngủ day như chết. Thì từ phía bên ngoài, cánh cửa được mở ra, người đó im lặng tiếng vào rồi khoá cửa.
Men theo ánh sáng mập mờ của chiếc đèn ngủ, liền thấy được khối nhô lên trong lớp chăn dày.
Hắn đang vô cùng tức giận, nhưng khi chứng kiến được sự mệt mỏi của cô, đến cả ngủ cũng nhíu chặt mày.
Trong lòng len lỏi sự yêu chiều vô bờ bến, không còn muốn mắng nữa.
Nhẹ nhàng cờ bỏ vest ngoài, trên người chỉ còn áo sơ mi và quân tây đen, mà nằn lên bên cạnh Đinh Đinh, ôm cô vào lòng.
Lúc này trong đầu liền muốn mắng cô một cái, nhưng mà chỉ dám dùng lực ở đầu ngón tay búng vào trán cô một cái.
Sự đụng chạm này của hắn làm người đang yên giấc, thoáng cử động.
Và thế là thủ phạm giật mình, vội vàng trấn an, xoa xoa lưng cho người yêu bé nhỏ của mình.
Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm nhận được, hắn bị cô lấn át, mà chẳng thể nói nên lời....
*******
Xin lỗi mn vì sự chậm thể của ta,mong mn góp ý và ủng hộ cho.
Ngày mai ta kiểm tra Lý và Tiếng anh nên hôm nay một chap thôi nhé. Cảm ơn mn nhiều ta sẽ cố gắng thật chăm chỉ.
Mà ta dạo này thật sự lười...
" Nói."
[ Phu nhân đang ở Lạc Thành quay bộ phim mới, thưa lão đại.]
" Nhắn địa chỉ chỗ đấy cho tôi."
[ Dạ.]
...
" Mạc Hàng, mua cho tôi vé bay sang Lạc Thành ngay bây giờ."
[ Vâng, lão đại.]
______
" Cắt, tạm ổn, Tạ Tranh cô phải cần luyện tập thêm nữa. Ok, hai ngày tới, tất cả mọi được nghỉ, đợi nhân vật chủ chốt trở về."
Sau khi nghe Quách đạo diễn nói vậy, lặp tức chuẩn bị đồ đạc, cùng Mia và Tuyết Lâm rời khỏi phim trường, chạy như bay đến sân bây.
[ Xin thông báo, quý khách nào có chuyến bay từ Lạc Thành trở về Bắc Kinh, vào lúc 19h30, ngay lặp tức chuẩn bị, còn 10 phút nữa chuyến bây sẽ xuất phát.]
[ Xin thông báo lại lần nữa, quý khách nào có chuyến bay từ Lạc Thành trở về Bắc Kinh, vào lúc 19h30, ngay lặp tức chuẩn bị, còn 10 phút nữa chuyến bây sẽ xuất phát.]
" Đinh Nhi, em lẹ lên xem chừng không kịp." vừa nói Mia vừa kéo tay Đinh Đinh đi nhanh.
Đinh Đinh đang bận nhồi nhét một ổ bánh mì vào miệng.
Cũng vào thời điểm này, từ sân bay cũng có một người đi ra với khuôn mặt đằng đằng sát khí, hắn không để ý đến xung quanh, chỉ một mặt tiến về phía trước.
Hai người vô tình lướt qua nhau, cho đến khi Hắc Thần dự cảm được hơi thở quen thuộc, lặp tức quay đầu lại thì Đinh Đinh đã khuất bóng sau cửa soát vé rồi biến mất.
_________
" Reng.."
" Nói."
[ Lão đại, phu nhân đã rời khỏi Lạc Thành và bay về Bắc Kinh.] tuy giọng nói mạc lạc, không đứt quảng, nhưng thuộc ha bên kia đang âm thầm cầu nguyện.
Cứ hễ mỗi lần phu nhân chơi trò trốn tìm, thì anh luôn là người gánh vác cơn thịnh nộ của lão đại.
" Khốn Kiếp... Đặt vé về mau, định vị chỗ của cô ấy cho tôi." cô bé này muốn đùa giỡn anh? Muốn trốn, hảo cô cứ trốn cho tốt vào, đợi đến khi để anh tìm được, đừng mong rời khỏi anh nửa bước.
________
" Lấy cho tôi một căn phòng, giường đôi rộng rộng một chút."
" Dạ, đay chìa khoá của quý khách, mời quý khách lên phòng 694 tầng 5 rẽ trái." tiếp viên phục vụ chu đáo chỉ dẫn.
" Cảm ơn cô."
______
" Cạch."
Điều kiện của khách sạn khá là tốt, nên Đinh Đinh khá là ủng ý, có thể giúp giấc ngủ ngon của cô đặt đến hiệu quả cao
Cô mệt tới mức mí mắt muốn đánh nhau, quay về khách sạn, đẩy cửa phòng ra, Đinh Đinh lười chẳng muốn bật đèn, mò mẫm trong bóng đêm cầm điều khiển bật điều hoà lên, cảm nhận được không khí dễ chịu, liền nằm xuống luôn, ngay cả quần áo cũng chẳng buồn cởi, muốn ngủ ngay lập tức.
Không lâu sau, trong khi Đinh Đinh đã ngủ day như chết. Thì từ phía bên ngoài, cánh cửa được mở ra, người đó im lặng tiếng vào rồi khoá cửa.
Men theo ánh sáng mập mờ của chiếc đèn ngủ, liền thấy được khối nhô lên trong lớp chăn dày.
Hắn đang vô cùng tức giận, nhưng khi chứng kiến được sự mệt mỏi của cô, đến cả ngủ cũng nhíu chặt mày.
Trong lòng len lỏi sự yêu chiều vô bờ bến, không còn muốn mắng nữa.
Nhẹ nhàng cờ bỏ vest ngoài, trên người chỉ còn áo sơ mi và quân tây đen, mà nằn lên bên cạnh Đinh Đinh, ôm cô vào lòng.
Lúc này trong đầu liền muốn mắng cô một cái, nhưng mà chỉ dám dùng lực ở đầu ngón tay búng vào trán cô một cái.
Sự đụng chạm này của hắn làm người đang yên giấc, thoáng cử động.
Và thế là thủ phạm giật mình, vội vàng trấn an, xoa xoa lưng cho người yêu bé nhỏ của mình.
Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm nhận được, hắn bị cô lấn át, mà chẳng thể nói nên lời....
*******
Xin lỗi mn vì sự chậm thể của ta,mong mn góp ý và ủng hộ cho.
Ngày mai ta kiểm tra Lý và Tiếng anh nên hôm nay một chap thôi nhé. Cảm ơn mn nhiều ta sẽ cố gắng thật chăm chỉ.
Mà ta dạo này thật sự lười...
Tác giả :
@hxuan_0507