Vợ Ơi! Anh Đây Này! (Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân II)
Chương 48: Slud Adixin
Sáng hôm sau, Diệp Hâm Đình được người của Hàn thị đưa đến, đám fan của cô cũng bắt mùi được, ầm ập kéo đến nhưng bị bảo vệ cản lại rồi đưa đi.
Tuyết Linh đứng bên trong, nhìn ngó ra ngoài, thì vô cùng bất ngờ, cô quay sang huých nhẹ vai Giản Bân:"Này, Diệp Hâm Đình đó xem ra cũng nhiều fan cuồng nhỉ?"
"Đúng vậy, cô ta vừa xinh đẹp lại có năng lực diễn, hát tốt thế được nhiều người thích cũng là điều đương nhiên."
Tuyết Linh gật gật đầu, nhìn dáng người thùy mị, dịu dàng nhưng thời trang phong cách của Diệp Hâm Đình thì không khỏi ngưỡng mộ, còn khi nhìn lại bản thân mình thì liền lắc đầu bất mãn, sao lại lạc hậu thế này.
"Anh ở đây đón cô Diệp, tôi lên phòng xem Hàn tổng chuẩn bị thế nào rồi!"
"Được."
Nói xong, Tuyết Linh liền rời đi. Đến văn phòng làm việc của Hàn Dương Phong thì gõ cửa rồi sau đó bước vào.
"Hàn tổng, buổi họp sắp bắt đầu rồi!"
"Tôi biết rồi!"
Nhìn Hàn Dương Phong bận rộn như thế đến cả cà vạt cũng chưa thắt, Tuyết Linh không nghĩ nhiều, liền đi tới chiếc tủ nằm ở một hướng, mở chiếc tủ chọn một màu hợp với trang phục của anh rồi mang tới.
"Hàn tổng, để tôi giúp anh."
"Được." Hàn Dương Phong cười nhẹ trả lời.
Trong quá trình thắt cà vạt giúp Hàn Dương Phong, Tuyết Linh vừa thắt vừa run run, thỉnh thoảng lại lướt nhìn lên khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Dương Phong, cảm thấy anh cứ nhìn cô chằm chằm, trong ánh mắt lại chứa nhu tình cùng sự quyến rũ ôn nhu. Tuyết Linh rất khó xử, đành kéo nút cà vạt lên sát cổ Hàn Dương Phong để lảng tránh ánh mắt đó.
Cảm giác có một lực mạnh lấn át lên cổ, Hàn Dương Phong liền nắm chặt lấy nút cà vạt kéo xuống, ho vài tiếng:"Cô muốn siết tôi chết à?"
"Xin lỗi Hàn tổng." Tuyết Linh nhíu nhíu mày:"Tại tôi lỡ tay."
Hàn Dương Phong không trách, đưa tay nới lỏng cà vạt ra rồi dần bước tới gần Tuyết Linh, nhìn cô bằng ánh mắt nham hiểm.
Hàn Dương Phong bước một bước, cô lùi một bước, tư thế cô luôn ở thế phòng thủ, lưng chạm tủ sách, Tuyết Linh biết là đường cùng nên đành đứng yên, hướng mắt lên nhìn anh chằm chằm.
Ánh mắt mặt trời của buổi sáng sớm xuyên qua lớp kính chiếu rọi vào bên trong, phủ về phía cô nhưng lại bị chiều cao của Hàn Dương Phong che khuất, cô chỉ lờ mờ nhìn lên khuôn mặt điển trai ấy, cảm giác bình yên cùng sự an toàn lần lượt bao phủ lấy cô. Làn da Hàn Dương Phong rất trắng, cứ như mới sinh rồi đem đi nhào bột vậy, cũng là nhờ chi tiết này mà vẻ đẹp của anh lại được nhân thêm gấp bội. Bất giác tim cô lại đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài, tại sao lúc này nhìn anh lại quyến rũ như vậy?
"Trợ lý Tuyết, như vậy mà gọi là lỡ tay sao?" Hàn Dương Phong nhướng mày cất tiếng nói, hai tay đặt ngang người cô, ngăn cản không cho cô có cơ hội trốn thoát.
Tuyết Linh vẫn còn mơ hồ, dường như chưa thoát khỏi vẻ đẹp mê loạn ấy, mãi một lúc mới trấn tỉnh lại được. Sao trách cô được, cô là người học võ, nhưng vừa nãy cô không có dùng lực mạnh, Hàn Dương Phong rõ ràng là đang giả vờ.
"Tôi... tôi chỉ theo bản năng thôi, nhưng anh cũng đâu có bị sao?"
"Nếu tôi có sao thì đâu còn được đứng ở đây."
"Có phải là anh lại tìm cớ để bắt nạt tôi?"
Hàn Dương Phong không trả lời, im lặng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Linh, một lúc lâu sau mới cất tiếng:"Ánh mắt cô nhìn tôi vừa nãy rất khác lạ, có phải cô đã thích tôi rồi không? Nếu vậy thì tôi cho cô hội!"
"Hàn tổng, công việc áp lực, anh nên suy nghĩ ít thôi!" Tuyết Linh bất lực rồi cười cười, dùng ngón tay trỏ đặt lên ngực Hàn Dương Phong rồi đẩy anh ra, nhưng hành động chưa được bao lâu, cổ tay cô đã bị Hàn Dương Phong nắm chặt lại, tay kia giữ lấy eo cô rồi xoay người. Tuyết Linh cảm thấy cử chỉ quá nhanh, cô cũng có công trả nhưng không biết bằng cách nào cô lại bị anh cho ở thế bị động.
Tuyết Linh nằm trên bàn làm việc, Hàn Dương Phong thì đứng chắn ở trên, toàn bộ tay chân đều bị anh cố định, không cách nào có thể trốn thoát được, cô đành phải giương mắt nhìn chằm chằm vào anh.
"Hàn tổng, đây là phòng làm việc đấy, anh định làm gì?" Tuyết Linh điềm nhiên nói.
"Rõ ràng cô thích tôi, nhưng tại sao lại trốn tránh."
"Đúng thật sự là tôi thích anh, nhưng đây chỉ là sự ngượng mộ, ngoài ra không còn bất cứ ý đồ gì khác, nếu khiến anh hiểu lầm thì sau này tôi sẽ không vậy nữa."
"Không sao, cô cứ thích đi." Hàn Dương Phong nghe cô trả lời nhanh gọn không chút suy nghĩ như vậy, biết rằng cô không nói đùa, anh cũng có chút thất vọng nhưng không sao, dần dần rồi cô cũng sẽ có thay đổi mà thôi, anh tin chắc điều đó.
"Cảm ơn Hàn tổng, nhưng anh đứng dậy có được không?"
"Cạch!" Tuyết Linh vừa nói hết câu, Hàn Dương Phong chưa kịp phản ứng thì cửa phòng đột nhiên bị Giản Bân mở ra, đồng lúc anh ta cất tiếng nói:"Hàn tổng, cuộc họp sắp..."
Chứng kiến cảnh tượng bên trong, Hàn Dương Phong cùng Tuyết Linh với tư thế kỳ lạ, biết bản thân mình đã làm phiền chuyện tốt của người ta nên Giản Bân xin rút lui. Anh nói được một nửa thì im bặt lại, nhướng mày nhìn chung quanh, ấp a ấp úng rồi nói:"Quản lý đâu rồi nhỉ?" Anh nhìn hai người họ cười cười, vẫy tay:"Xin lỗi Hàn tổng, trợ lý Tuyết. Tôi vào nhầm phòng, hai người... hai người cứ tiếp tục đi." Nói xong, Giản Bân cẩn thận đóng cửa rồi rời khỏi phòng.
Hàn Dương Phong và Tuyết Linh cũng đờ người nhìn Giản Bân, sau đó thì quay lại nhìn nhau, cô liền đẩy anh ra, đứng dậy, nhìn theo hướng Giản Bân rồi cất tiếng nói:"Này, không phải như anh nghĩ đâu."
Tuyết Linh mím môi khó xử quay sang nhìn Hàn Dương Phong:"Xin lỗi Hàn tổng, khiến anh bị hiểu lầm rồi, nhưng không sao tôi sẽ tìm cách nói rõ với cậu ấy, để tránh tin đồn lan rộng."
Hàn Dương Phong che miệng, hắng giọng vài tiếng rồi sau đó nói:"Không phải lo chuyện này, Giản Bân cậu ta sẽ không nói gì đâu."
"Vâng, tôi hiểu rồi!"
"Được, cô xuống dưới trước đi, tôi sẽ xuống sau."
"Vâng."
Bước ra khỏi phòng, Tuyết Linh chậm rãi đóng cánh cửa lại, khẽ quay đầu nhìn ở khoé mắt, xuyên qua lớp kính mờ đặc ấy, cô không đoán được biểu cảm thật của Hàn Dương Phong ra sao, nhưng sự việc vừa mới xảy ra khiến Tuyết Linh trở nên ngại ngùng đến vậy, đây là cảm giác đầu tiên cô gặp phải.
Khoé môi của Tuyết Linh không tự chủ mà nhoẻn cười, quay nhìn Hàn Dương Phong một lần nữa rồi rời đi.
....
Bên trong phòng trang điểm, Diệp Hâm Đình được nhân viên trang điểm kỹ càng lại lần nữa, tối qua cô đã thức rất khuya nhưng sáng hôm nay, khí sắc không những không giảm mà còn tốt hơn rất nhiều, không biết là do đã quen hay là tính chịu đựng của cô quá tốt?
Nhân viên trang điểm trang điểm cho Diệp Hâm Đình xong thì liền rời đi, buổi thuyết trình cũng sắp bắt đầu, Diệp Hâm Đình được quản lý đưa ra ngoài rồi đi tới phòng họp.
Diệp Hâm Đình luôn luôn giữ cho mình tư thái điềm nhiên, sang trọng và quý phái. Nên khi cô bước vào toạ đàm liền thu hút rất nhiều ánh mắt và ống kính của các cổ đông cũng như ống kính của giới truyền thông.
Ai cũng biết, buổi công diễn thuyết trình hôm nay là để công bố ra thị trường một hãng xe Slud Adixin có tính năng hoàn toàn mới.
Diệp Hâm Đình đứng giữa toạ đàm, ánh mắt tự tin nhìn thẳng xuống dưới và hướng tới vị trí chủ đạo là Hàn Dương Phong. Khiêm tốn nở nụ cười tao nhã, rồi bắt đầu đi vào công việc diễn thuyết của mình.
Hiện tại, siêu xe Slud Adixin sẽ được ra mắt ngay sau khi cuộc họp kết thúc, nên hiện tại rất nhiều người trong này và fan hâm mộ tốc độ cũng đang ráo riết chờ đợi bên ngoài.
Trên máy chiếu lớn phía sau lưng Diệp Hâm Đình hiện ra một siêu xe màu đen xen lẫn một ít màu đỏ với kiểu dáng rất đẹp và bắt mắt, đó chính là kiệt tác mới nhất của Hàn thị.
Slud Adixin là một siêu xe được Hàn Dương Phong và một số nhà thiết kế ở Đức cùng nhau góp sức xây dựng nên một mô hình hoàn chỉnh có tên gọi khác là Pajina Luciec. Có vẻ Hàn Dương Phong thực sự nghiêm túc trong dự án lần này. Nếu hãng xe này thành công thì chắc chắn tập đoàn Hàn thị sẽ gây không ít khó khăn cho các đối thủ khác.
Siêu xe Slud Adixin được Hàn Dương Phong xác nhận sẽ sử dụng động cơ tăng áp kép V10 4.0L với trục khuỷu làm từ titanium, van Inconel, piston và thanh nối được in 9D. Sức mạnh siêu xe Project Chaos được ấn định vào khoảng 2.570 mã lực với tua máy lên tới 11.000 vòng/phút.
Chất liệu cấu thành phần cứng trên xe như cửa kính, ốp chắn hay nắp ca-po đều được làm ra từ những chất cứng, chẳng hạn Crôm và kim cương. Đèn hậu LED của hypercar được in 3D với thiết kế sắc nét, thân xe vuốt dài, động cơ đặt giữa.
Nội thất của Slud Adixin chủ yếu sử dụng sợi carbon, vừa giảm trọng lượng vừa tăng độ bền, phù hợp với siêu xe hàng triệu USD.
Siêu xe Slud Adixin có công suất lớn có thể tăng tốc 0-100 km/h trong 1,6 giây, 100-200 km/h trong 2,3 giây, 160-241 km/h trong 2 giây, nhanh hơn bất cứ siêu xe hiện đại nào. Tốc độ tối đa của Slud Adixin có thể lên tới 500 km/h.
Đối với loại xe mã lực có mã lực và tốc độ cao như thế này không phải là lần đầu Hàn Dương Phong từng thiết kế. Vào khoảng một năm trước, chiếc xe Pagani Zonda Mg107 sản xuất cùng thời điểm nhưng được Hàn Dương Phong lấy làm xe đua trong trận đua dành lấy chuyến hàng vũ khí điện từ trong tay ông Thomas được tổ chức tại trường đua ở New York. Nhưng kết quả lại thua chiếc xe Bugatti Veyron do Lộ Khiết cầm lái.
Từ đó Hàn Dương Phong nhận ra một đặc tính, với tài quan sát tỉ mỉ, cẩn trọng của mình, anh đã suy nghĩ, dành tâm huyết, kéo dài thời gian hơn để hoàn thiện một siêu xe Slud Adixin có mức đột phá như bây giờ.
Những đại gia đứng nhất nhì thế giới và những người đam mê với tốc độ nhận thấy được sức đột phá của siêu xe cũng như tâm huyết của Hàn Dương Phong thì vô cùng hài lòng và náo nức, luôn mong muốn phải có cho bằng được nên họ không tiết tiền, nhắm mắt mà cầm lấy hàng trăm triệu USD để mua nó.
...
Vài tiếng trôi qua, buổi diễn trình cũng kết thúc với sự hài lòng của mọi người và cả Hàn Dương Phong. Mọi người đều lịch sự, đứng lên vỗ tay thay cho lời tán thưởng. Diệp Hâm Đình cố tình đưa ánh mắt về hướng Hàn Dương Phong, nhu mì mỉm cười, cô biết Slud Adixin chính là tâm huyết và công sức của anh nên cô rất chú trọng trong từng câu chữ của mình, nhất định phải khiến họ phục trước tài năng của Hàn Dương Phong và bản thân.
Diệp Hâm Đình đã làm được điều đó, mong rằng Hàn Dương Phong sẽ nghĩ khác về cô hơn nữa.
Ra khỏi phòng, Hàn Dương Phong lo cho việc thử xe nhưng vẫn không quên tán dương cho thành quả mà Diệp Hâm Đình mang lại.
"Vất vả cho cô rồi, vừa nãy cô làm rất tốt."
Diệp Hâm Đình khiêm tốn, cong môi mỉm cười:"Cảm ơn Hàn tổng, đây là trách nhiệm của tôi, tôi thấy mình vẫn chưa làm tốt lắm nhưng anh yên tâm, lần sau tôi sẽ cố gắng hơn nữa."
Hàn Dương Phong không nói chỉ cười, sau đó thì cùng cô bước đi.
Tuyết Linh đứng bên trong, nhìn ngó ra ngoài, thì vô cùng bất ngờ, cô quay sang huých nhẹ vai Giản Bân:"Này, Diệp Hâm Đình đó xem ra cũng nhiều fan cuồng nhỉ?"
"Đúng vậy, cô ta vừa xinh đẹp lại có năng lực diễn, hát tốt thế được nhiều người thích cũng là điều đương nhiên."
Tuyết Linh gật gật đầu, nhìn dáng người thùy mị, dịu dàng nhưng thời trang phong cách của Diệp Hâm Đình thì không khỏi ngưỡng mộ, còn khi nhìn lại bản thân mình thì liền lắc đầu bất mãn, sao lại lạc hậu thế này.
"Anh ở đây đón cô Diệp, tôi lên phòng xem Hàn tổng chuẩn bị thế nào rồi!"
"Được."
Nói xong, Tuyết Linh liền rời đi. Đến văn phòng làm việc của Hàn Dương Phong thì gõ cửa rồi sau đó bước vào.
"Hàn tổng, buổi họp sắp bắt đầu rồi!"
"Tôi biết rồi!"
Nhìn Hàn Dương Phong bận rộn như thế đến cả cà vạt cũng chưa thắt, Tuyết Linh không nghĩ nhiều, liền đi tới chiếc tủ nằm ở một hướng, mở chiếc tủ chọn một màu hợp với trang phục của anh rồi mang tới.
"Hàn tổng, để tôi giúp anh."
"Được." Hàn Dương Phong cười nhẹ trả lời.
Trong quá trình thắt cà vạt giúp Hàn Dương Phong, Tuyết Linh vừa thắt vừa run run, thỉnh thoảng lại lướt nhìn lên khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Dương Phong, cảm thấy anh cứ nhìn cô chằm chằm, trong ánh mắt lại chứa nhu tình cùng sự quyến rũ ôn nhu. Tuyết Linh rất khó xử, đành kéo nút cà vạt lên sát cổ Hàn Dương Phong để lảng tránh ánh mắt đó.
Cảm giác có một lực mạnh lấn át lên cổ, Hàn Dương Phong liền nắm chặt lấy nút cà vạt kéo xuống, ho vài tiếng:"Cô muốn siết tôi chết à?"
"Xin lỗi Hàn tổng." Tuyết Linh nhíu nhíu mày:"Tại tôi lỡ tay."
Hàn Dương Phong không trách, đưa tay nới lỏng cà vạt ra rồi dần bước tới gần Tuyết Linh, nhìn cô bằng ánh mắt nham hiểm.
Hàn Dương Phong bước một bước, cô lùi một bước, tư thế cô luôn ở thế phòng thủ, lưng chạm tủ sách, Tuyết Linh biết là đường cùng nên đành đứng yên, hướng mắt lên nhìn anh chằm chằm.
Ánh mắt mặt trời của buổi sáng sớm xuyên qua lớp kính chiếu rọi vào bên trong, phủ về phía cô nhưng lại bị chiều cao của Hàn Dương Phong che khuất, cô chỉ lờ mờ nhìn lên khuôn mặt điển trai ấy, cảm giác bình yên cùng sự an toàn lần lượt bao phủ lấy cô. Làn da Hàn Dương Phong rất trắng, cứ như mới sinh rồi đem đi nhào bột vậy, cũng là nhờ chi tiết này mà vẻ đẹp của anh lại được nhân thêm gấp bội. Bất giác tim cô lại đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài, tại sao lúc này nhìn anh lại quyến rũ như vậy?
"Trợ lý Tuyết, như vậy mà gọi là lỡ tay sao?" Hàn Dương Phong nhướng mày cất tiếng nói, hai tay đặt ngang người cô, ngăn cản không cho cô có cơ hội trốn thoát.
Tuyết Linh vẫn còn mơ hồ, dường như chưa thoát khỏi vẻ đẹp mê loạn ấy, mãi một lúc mới trấn tỉnh lại được. Sao trách cô được, cô là người học võ, nhưng vừa nãy cô không có dùng lực mạnh, Hàn Dương Phong rõ ràng là đang giả vờ.
"Tôi... tôi chỉ theo bản năng thôi, nhưng anh cũng đâu có bị sao?"
"Nếu tôi có sao thì đâu còn được đứng ở đây."
"Có phải là anh lại tìm cớ để bắt nạt tôi?"
Hàn Dương Phong không trả lời, im lặng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Linh, một lúc lâu sau mới cất tiếng:"Ánh mắt cô nhìn tôi vừa nãy rất khác lạ, có phải cô đã thích tôi rồi không? Nếu vậy thì tôi cho cô hội!"
"Hàn tổng, công việc áp lực, anh nên suy nghĩ ít thôi!" Tuyết Linh bất lực rồi cười cười, dùng ngón tay trỏ đặt lên ngực Hàn Dương Phong rồi đẩy anh ra, nhưng hành động chưa được bao lâu, cổ tay cô đã bị Hàn Dương Phong nắm chặt lại, tay kia giữ lấy eo cô rồi xoay người. Tuyết Linh cảm thấy cử chỉ quá nhanh, cô cũng có công trả nhưng không biết bằng cách nào cô lại bị anh cho ở thế bị động.
Tuyết Linh nằm trên bàn làm việc, Hàn Dương Phong thì đứng chắn ở trên, toàn bộ tay chân đều bị anh cố định, không cách nào có thể trốn thoát được, cô đành phải giương mắt nhìn chằm chằm vào anh.
"Hàn tổng, đây là phòng làm việc đấy, anh định làm gì?" Tuyết Linh điềm nhiên nói.
"Rõ ràng cô thích tôi, nhưng tại sao lại trốn tránh."
"Đúng thật sự là tôi thích anh, nhưng đây chỉ là sự ngượng mộ, ngoài ra không còn bất cứ ý đồ gì khác, nếu khiến anh hiểu lầm thì sau này tôi sẽ không vậy nữa."
"Không sao, cô cứ thích đi." Hàn Dương Phong nghe cô trả lời nhanh gọn không chút suy nghĩ như vậy, biết rằng cô không nói đùa, anh cũng có chút thất vọng nhưng không sao, dần dần rồi cô cũng sẽ có thay đổi mà thôi, anh tin chắc điều đó.
"Cảm ơn Hàn tổng, nhưng anh đứng dậy có được không?"
"Cạch!" Tuyết Linh vừa nói hết câu, Hàn Dương Phong chưa kịp phản ứng thì cửa phòng đột nhiên bị Giản Bân mở ra, đồng lúc anh ta cất tiếng nói:"Hàn tổng, cuộc họp sắp..."
Chứng kiến cảnh tượng bên trong, Hàn Dương Phong cùng Tuyết Linh với tư thế kỳ lạ, biết bản thân mình đã làm phiền chuyện tốt của người ta nên Giản Bân xin rút lui. Anh nói được một nửa thì im bặt lại, nhướng mày nhìn chung quanh, ấp a ấp úng rồi nói:"Quản lý đâu rồi nhỉ?" Anh nhìn hai người họ cười cười, vẫy tay:"Xin lỗi Hàn tổng, trợ lý Tuyết. Tôi vào nhầm phòng, hai người... hai người cứ tiếp tục đi." Nói xong, Giản Bân cẩn thận đóng cửa rồi rời khỏi phòng.
Hàn Dương Phong và Tuyết Linh cũng đờ người nhìn Giản Bân, sau đó thì quay lại nhìn nhau, cô liền đẩy anh ra, đứng dậy, nhìn theo hướng Giản Bân rồi cất tiếng nói:"Này, không phải như anh nghĩ đâu."
Tuyết Linh mím môi khó xử quay sang nhìn Hàn Dương Phong:"Xin lỗi Hàn tổng, khiến anh bị hiểu lầm rồi, nhưng không sao tôi sẽ tìm cách nói rõ với cậu ấy, để tránh tin đồn lan rộng."
Hàn Dương Phong che miệng, hắng giọng vài tiếng rồi sau đó nói:"Không phải lo chuyện này, Giản Bân cậu ta sẽ không nói gì đâu."
"Vâng, tôi hiểu rồi!"
"Được, cô xuống dưới trước đi, tôi sẽ xuống sau."
"Vâng."
Bước ra khỏi phòng, Tuyết Linh chậm rãi đóng cánh cửa lại, khẽ quay đầu nhìn ở khoé mắt, xuyên qua lớp kính mờ đặc ấy, cô không đoán được biểu cảm thật của Hàn Dương Phong ra sao, nhưng sự việc vừa mới xảy ra khiến Tuyết Linh trở nên ngại ngùng đến vậy, đây là cảm giác đầu tiên cô gặp phải.
Khoé môi của Tuyết Linh không tự chủ mà nhoẻn cười, quay nhìn Hàn Dương Phong một lần nữa rồi rời đi.
....
Bên trong phòng trang điểm, Diệp Hâm Đình được nhân viên trang điểm kỹ càng lại lần nữa, tối qua cô đã thức rất khuya nhưng sáng hôm nay, khí sắc không những không giảm mà còn tốt hơn rất nhiều, không biết là do đã quen hay là tính chịu đựng của cô quá tốt?
Nhân viên trang điểm trang điểm cho Diệp Hâm Đình xong thì liền rời đi, buổi thuyết trình cũng sắp bắt đầu, Diệp Hâm Đình được quản lý đưa ra ngoài rồi đi tới phòng họp.
Diệp Hâm Đình luôn luôn giữ cho mình tư thái điềm nhiên, sang trọng và quý phái. Nên khi cô bước vào toạ đàm liền thu hút rất nhiều ánh mắt và ống kính của các cổ đông cũng như ống kính của giới truyền thông.
Ai cũng biết, buổi công diễn thuyết trình hôm nay là để công bố ra thị trường một hãng xe Slud Adixin có tính năng hoàn toàn mới.
Diệp Hâm Đình đứng giữa toạ đàm, ánh mắt tự tin nhìn thẳng xuống dưới và hướng tới vị trí chủ đạo là Hàn Dương Phong. Khiêm tốn nở nụ cười tao nhã, rồi bắt đầu đi vào công việc diễn thuyết của mình.
Hiện tại, siêu xe Slud Adixin sẽ được ra mắt ngay sau khi cuộc họp kết thúc, nên hiện tại rất nhiều người trong này và fan hâm mộ tốc độ cũng đang ráo riết chờ đợi bên ngoài.
Trên máy chiếu lớn phía sau lưng Diệp Hâm Đình hiện ra một siêu xe màu đen xen lẫn một ít màu đỏ với kiểu dáng rất đẹp và bắt mắt, đó chính là kiệt tác mới nhất của Hàn thị.
Slud Adixin là một siêu xe được Hàn Dương Phong và một số nhà thiết kế ở Đức cùng nhau góp sức xây dựng nên một mô hình hoàn chỉnh có tên gọi khác là Pajina Luciec. Có vẻ Hàn Dương Phong thực sự nghiêm túc trong dự án lần này. Nếu hãng xe này thành công thì chắc chắn tập đoàn Hàn thị sẽ gây không ít khó khăn cho các đối thủ khác.
Siêu xe Slud Adixin được Hàn Dương Phong xác nhận sẽ sử dụng động cơ tăng áp kép V10 4.0L với trục khuỷu làm từ titanium, van Inconel, piston và thanh nối được in 9D. Sức mạnh siêu xe Project Chaos được ấn định vào khoảng 2.570 mã lực với tua máy lên tới 11.000 vòng/phút.
Chất liệu cấu thành phần cứng trên xe như cửa kính, ốp chắn hay nắp ca-po đều được làm ra từ những chất cứng, chẳng hạn Crôm và kim cương. Đèn hậu LED của hypercar được in 3D với thiết kế sắc nét, thân xe vuốt dài, động cơ đặt giữa.
Nội thất của Slud Adixin chủ yếu sử dụng sợi carbon, vừa giảm trọng lượng vừa tăng độ bền, phù hợp với siêu xe hàng triệu USD.
Siêu xe Slud Adixin có công suất lớn có thể tăng tốc 0-100 km/h trong 1,6 giây, 100-200 km/h trong 2,3 giây, 160-241 km/h trong 2 giây, nhanh hơn bất cứ siêu xe hiện đại nào. Tốc độ tối đa của Slud Adixin có thể lên tới 500 km/h.
Đối với loại xe mã lực có mã lực và tốc độ cao như thế này không phải là lần đầu Hàn Dương Phong từng thiết kế. Vào khoảng một năm trước, chiếc xe Pagani Zonda Mg107 sản xuất cùng thời điểm nhưng được Hàn Dương Phong lấy làm xe đua trong trận đua dành lấy chuyến hàng vũ khí điện từ trong tay ông Thomas được tổ chức tại trường đua ở New York. Nhưng kết quả lại thua chiếc xe Bugatti Veyron do Lộ Khiết cầm lái.
Từ đó Hàn Dương Phong nhận ra một đặc tính, với tài quan sát tỉ mỉ, cẩn trọng của mình, anh đã suy nghĩ, dành tâm huyết, kéo dài thời gian hơn để hoàn thiện một siêu xe Slud Adixin có mức đột phá như bây giờ.
Những đại gia đứng nhất nhì thế giới và những người đam mê với tốc độ nhận thấy được sức đột phá của siêu xe cũng như tâm huyết của Hàn Dương Phong thì vô cùng hài lòng và náo nức, luôn mong muốn phải có cho bằng được nên họ không tiết tiền, nhắm mắt mà cầm lấy hàng trăm triệu USD để mua nó.
...
Vài tiếng trôi qua, buổi diễn trình cũng kết thúc với sự hài lòng của mọi người và cả Hàn Dương Phong. Mọi người đều lịch sự, đứng lên vỗ tay thay cho lời tán thưởng. Diệp Hâm Đình cố tình đưa ánh mắt về hướng Hàn Dương Phong, nhu mì mỉm cười, cô biết Slud Adixin chính là tâm huyết và công sức của anh nên cô rất chú trọng trong từng câu chữ của mình, nhất định phải khiến họ phục trước tài năng của Hàn Dương Phong và bản thân.
Diệp Hâm Đình đã làm được điều đó, mong rằng Hàn Dương Phong sẽ nghĩ khác về cô hơn nữa.
Ra khỏi phòng, Hàn Dương Phong lo cho việc thử xe nhưng vẫn không quên tán dương cho thành quả mà Diệp Hâm Đình mang lại.
"Vất vả cho cô rồi, vừa nãy cô làm rất tốt."
Diệp Hâm Đình khiêm tốn, cong môi mỉm cười:"Cảm ơn Hàn tổng, đây là trách nhiệm của tôi, tôi thấy mình vẫn chưa làm tốt lắm nhưng anh yên tâm, lần sau tôi sẽ cố gắng hơn nữa."
Hàn Dương Phong không nói chỉ cười, sau đó thì cùng cô bước đi.
Tác giả :
Jini Ngọc