Vô Hạn Thự Quang
Quyển 10 - Chương 20: Ma tu
Dịch giả: truongtieutuyet
Nơi đóng quân của người lùn dòng dõi Durin được Sở Hạo bố trí theo đội hình của chiến xa trận thời cổ, mỗi tối khi bắt đầu hạ trại, những chiếc xe chuyên chở sẽ xếp thành các vòng tròn tùy theo độ lớn nhỏ và sức nặng, ở trong cùng là hệ thống lều vải để nghỉ ngơi, ngoài cùng là những chiếc chở nhiều hành lý nhất. Xếp đặt như vậy về cơ bản cũng tương đương với một hệ thống thành lũy tạm thời, hơn nữa không cần phải dựng hay nhổ trại gì cả, buổi sáng có thể lên đường sớm, buổi tối cũng có thể dừng chân muộn hơn, ngoài chuyện giảm bớt khối lượng công việc, còn đề cao lực phòng ngự trong trường hợp bị tập kích.
Khi tiếng sói tru truyền đến từ bốn phía, các binh sĩ vốn luôn trong trạng thái đề cao cảnh giác nhanh chóng tập hợp, thành phần của lực lượng tuần tra cũng cầm vũ khí tầm xa lên ngắm thông qua các kẽ hở. Đặc biệt là những người lùn sử dụng nỏ hợp kim, bọn họ đã sớm hoàn tất thao tác nạp tên và lên nỏ, chỉ đợi kẻ địch tới gần, lập tức sẽ có cả nghìn mũi tên bắn ra cùng một lúc.
Lại nói tiếp, những người lùn được trang bị nỏ hợp kim này chính là bộ phận có ý chí chiến đấu cao nhất, không phải chỉ vì bọn họ là những người giết địch nhiều nhất, thương vong ít nhất trong quá trình bảo vệ Blue Mountains, mà còn vì Sở Hạo đã chính thức trao quyền sử dụng những chiếc nỏ này cho bọn họ. Cũng tức là trừ phi bọn họ chết trận, còn không thì những chiếc nỏ này sẽ chính là vũ khí của bọn họ cho đến khi xuất ngũ mới thôi, thậm chí nếu lập được chiến công, bọn họ còn có thể được phép giữ những chiếc nỏ này làm tài sản riêng. Đây cũng là một chuyện trọng đại a, trong thời đại phong kiến một thanh vũ khí tốt, một bộ áo giáp tốt đều có thể trở thành bảo vật gia truyền, như vậy càng không cần phải bàn đến nỏ hợp kim chất lượng cực cao có thể chịu đựng được kích thích của đấu khí.
Sau khi xác nhận có kẻ địch đang đến gần, hơn nữa rất có thể là kỵ binh Orc, những người lùn này đều rất hưng phấn, tất cả đều căng mắt chờ đợi, hy vọng sẽ có một trận giết chóc thống khoái. Mà bọn họ cũng không phải chờ lâu, tiếng tru của lũ Warg đã càng lúc càng rõ ràng hơn, có thể thấy quân Orc đang nhanh chóng tiếp cận địa điểm đóng quân. Chốc lát sau, từ trong bóng tối bay đến trên trăm mũi tên, chỉ là phần lớn những mũi tên này đều rất yếu ớt, cũng không bắn trúng bất kỳ mục tiêu nào, cùng lúc đó, các binh sĩ ở vòng ngoài cũng nghe thấy tiếng vũ khí va chạm vào những chiếc xe.
- Khốn kiếp, bọn chúng đang phá xe của chúng ta, trên những chiếc xe đó chở rất nhiều hành lý quan trọng!
Một số người lùn hét lớn, có hơn mười người cầm nỏ hợp kim định trực tiếp phản công, có điều quá trình huấn luyện lúc trước, cùng với kinh nghiệm từ hai lần chiến đấu bảo vệ Blue Mountains khiến cho bọn họ kìm lại được, mỗi người chỉ đưa ánh mắt nhìn về phía các đội trưởng và ủy viên chính trị bên cạnh mình.
Đám ủy viên chính trị đều nắm rất rõ mệnh lệnh được giao, một người trong đó trực tiếp nói:
- Tất cả người lùn sử dụng vũ khí tầm xa lập tức xạ kích! Mệnh lệnh của chính phủ là tiêu diệt tất cả quân địch, bất kể là nhân loại, người lùn, người Elf hay là Orc!
Những người lùn sử dụng nỏ hợp kim lập tức mừng rỡ, bọn họ đều đã rất sốt ruột. Sau khi mệnh lệnh này được truyền đạt, các đơn vị người lùn nhanh chóng xạ kích ngược ra ngoài thông qua các kẽ hở, nương theo âm thanh và tiếng tru của lũ Warg để ngắm bắn. Rất nhanh sau đó, những người đang ở vòng trong cùng của nơi trú quân đều nghe được rất nhiều tiếng kêu và la hét thảm thiết, đây là âm thanh chỉ có bị thương hoặc tử vong mới có thể phát ra.
Chiến đấu lần này cũng có chút khác biệt khi giao chiến với liên quân quý tộc, người lùn, người Elf và nhân loại vốn là minh hữu, do vậy khi chiến đấu thường có chút cố kỵ. Nhưng mà đối với Orc thì lại khác, đó chính là tử địch trời sinh, khi gặp mặt tuyệt đối là ngươi sống thì ta chết, do vậy khi giết chết quân Orc, những người lùn không hề có chút gánh nặng tâm lý nào.
Mà bên kia, Sở Hạo đang ngồi chung một chỗ với các thành viên của Bắc Băng Châu đội, thông qua quét hình tinh thần lực của Auchi, tất cả bọn họ đều có thể nhìn thấy tình cảnh chiến trường một cách rõ ràng. Về cơ bản chỉ có hơn hai trăm tên Orc mà thôi, sau lượt bắn thứ nhất của những người lùn, do không kịp đề phòng, đám kỵ binh Orc đã bị giết chết gần hai phần ba, một phần ba còn lại đều đã bị dọa sợ, tất cả đều cắm đầu bỏ chạy.
Trong lòng Sở Hạo khẽ động, hắn nói với Niệm Tịch Không:
- Niệm Tịch Không, đã Trúc cơ xong rồi, như vậy hiện tại ngươi có thể ngự kiếm phi hành đúng không?
Niệm Tịch Không gật đầu nhẹ một cái, sau đó nhanh chóng hỏi ngược lại:
- Là muốn ta đi giết đám Orc đang chạy trốn sao? Lúc trước không phải chính ngươi nói chúng ta không được nhúng tay vào quá trình chiến đấu của người lùn còn gì?
Sở Hạo trả lời với vẻ khẳng định:
- Lúc trước là vì tiến hành Sở thị sát pháp, không được phép có ngoại lực tham gia. Hiện tại thì khác, những người lùn đã chung một chiến tuyến với chúng ta rồi, do vậy cần phải bảo tồn chiến lực của bọn họ, hơn nữa cũng cần phải dùng hết khả năng để tiêu diệt sinh lực của kẻ địch.
Niệm Tịch Không gật gật đầu, nàng đứng dậy, vừa đi ra ngoài vừa nói:
- Sau khi Trúc cơ chính là kiếm tu thực sự, thanh kiếm này đã sớm thành hình, có thể nói là đã trở thành phi kiếm, bên trong có văn tự ký hiệu phản trọng lực và chuyển đổi năng lượng, sau khi luyện hóa một thời gian có thể dùng làm phương tiện di chuyển, nếu như ngươi đã ra mệnh lệnh, vậy ta sẽ đi giết hết bọn chúng.
Niệm Tịch Không bước ra bên ngoài, mọi người chỉ thấy nàng nhẹ phất tay, một thanh kiếm nhỏ màu đen đã lơ lửng trước mặt, tất cả đều cảm thấy rất hiếu kỳ, một thanh kiếm nhỏ xíu như đồ chơi thế kia, làm sao có thể dùng làm phương tiện di chuyển được đây?
Dưới sự quan sát của những người xung quanh, hai tay Niệm Tịch Không nắm lại rồi bắt đầu thủ thế, dưới chân giẫm theo bộ pháp huyền diệu nào đó, trong miệng thì thầm, tuy vậy lại không có phát ra bất kỳ âm thanh nào. Sau vài giây, thanh kiếm nhỏ đã biến thành một thanh kiếm lớn dài ba bốn mét màu đen kịt, hơn nữa trên thân kiếm còn tản phát ra từng luồng khí màu đen, vô số hoa văn thần bí trên bề mặt kiếm cũng tỏa sáng. Niệm Tịch Không trực tiếp đứng lên trên thân kiếm, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy một luồng hắc quang bỗng lóe lên, ngay sau đó thanh kiếm lớn màu đen đã lập tức đưa nàng bay về phía xa.
- Tuyệt... quá tuyệt!
Trương Hằng là người có phản ứng mạnh nhất, hắn vừa lau nước miếng bên khóe miệng vừa hét lên:
- Ta nhất định phải học được ngự kiếm thuật! Cùng lắm thì quỳ gối trước mặt Niệm Tịch Không cầu xin một lúc là được! Ha ha ha, đừng bị biểu lộ lạnh như băng của nàng che mắt, kỳ thực da mặt nàng khẳng định rất mỏng, chỉ cần thành khẩn cầu xin là ok thôi! Đến lúc đó ta dưới đạp phi kiếm, trên mặc hoàng kim thánh y, tay cầm... ách, tay cầm cung thần, quả thực là ngầu hết chỗ nói, ha ha ha...
Những người xung quanh đều im thin thít, chỉ có Tom vừa cười với vẻ khổ sở vừa nói:
- Trương Hằng đại ca... chúng ta vẫn đang sử dụng tâm linh tỏa liên mà, những lời ngươi nói, nàng đều đã nghe được.
-?!!!
Trên bầu trời, sắc mặt Niệm Tịch Không hơi đỏ lên, bất quá nàng cũng rất dứt khoát, chỉ mặc kệ không để ý đến Trương Hằng. Tốc độ di chuyển bằng phi kiếm của nàng rất nhanh, so với tốc độ của các loại máy bay bình thường đều nhanh hơn nhiều, gần như chỉ sau chưa đến một phút đã đuổi kịp đám Orc đang chạy trốn hết tốc lực. Chỉ thấy thanh kiếm lớn dưới chân nàng đột nhiên phân hoá thành hơn mười bóng đen, nháy mắt sau những bóng đen này đã đâm thẳng vào từng tên Orc. Cũng không biết những bóng đen này rốt cuộc là cái gì, lũ Orc nhanh chóng bị chém thành mấy mảnh nhẹ nhàng như đao cắt đậu phụ. Hơn nữa, tốc độ của những bóng đen này cũng nhanh đến mức kinh người, ngoại trừ mấy bóng đen bị vài tên Orc có đấu khí miễn cưỡng ngăn cản trong chốc lát, trước sau bất quá hơn mười giây, gần trăm tên Orc đang bỏ chạy tán loạn đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Tiêu diệt xong đối phương, Niệm Tịch Không quay đầu lại nhìn một chút về phía doanh trại của người lùn, sau đó trực tiếp đạp phi kiếm bắn thẳng về hướng khác, không bao lâu sau đã ra khỏi phạm vi quét hình của tinh thần lực.
Không nói tới vẻ kinh ngạc và lo lắng của mấy người Sở Hạo, sau khi rời khỏi phạm vi quét hình tinh thần lực, Niệm Tịch Không lấy ra một sợi dây thun buộc mái tóc dài của mình lại. Tiếp đó, sát ý trong mắt nàng nhanh chóng lan tỏa ra bốn phương tám hướng, thực sự là sát ý chân chính lạnh như băng khiến cho người khác phải sợ hãi, giờ phút này nhìn nàng đã không còn giống như người sống nữa, thay vào đó là dáng vẻ của ma quỷ đến từ chín tầng địa ngục.
Kiếp này công pháp Niệm Tịch Không lựa chọn để tu luyện chính là ma tu, hơn nữa còn là hai bí quyết hung hiểm nhất trong lĩnh vực ma tu, tuy rằng hiện tại nàng chỉ mới tu luyện Kế đô, nhưng mà loại công pháp này đã bắt đầu ảnh hưởng đến suy nghĩ của nàng. Kỳ thực chuyện này rất thường diễn ra, cũng giống như công pháp tu chân chính đạo có thể làm cho người ta trở nên đạm bạc, hoặc là từ bi, hoặc là cố chấp, hoặc là điên cuồng vì chính nghĩa... Công pháp ma tu cũng sẽ ảnh hưởng đến người tu luyện, có loại cần phải hút máu người để giải trừ ảnh hưởng, có loại cần phải tu luyện tại nơi có rất nhiều âm khí như nghĩa địa, có loại cần phải dùng đến các loài côn trùng có kịch độc... Trên thực tế những cách thức này đều là phương pháp giải quyết sự ảnh hưởng của công pháp ma tu đến bản thân người tu luyện.
Mà cách thức giải quyết ảnh hưởng của Kế đô kiếm chính là... giết chóc!
Hai trận chiến bảo vệ Blue Mountains lúc trước, sát khí bốc lên từ chiến trường đã sớm khơi gợi sát ý của Niệm Tịch Không, nhưng vì mệnh lệnh của Sở Hạo nên nàng đành cắn răng chịu đựng, mà giờ phút này nàng đã được phép ra tay, do vậy không cần phải nhẫn nại thêm nữa. Trọng điểm của ma tu chính là tùy tâm sở dục, sau đó nhìn thấu dục vọng của bản thân, cuối cùng nghịch chuyển từ đen thành trắng, đạt tới cùng một cảnh giới với tu chân chính đạo. Đến khi đó, các nhánh của ma tu đều sẽ là trăm sông đổ về một biển, chỉ đơn thuần là một loại công pháp, không còn khái niệm thiện ác...
Đương nhiên, trước đó, nàng cần phải giết chóc rất nhiều, đối tượng bị giết dĩ nhiên là thực lực càng mạnh càng tốt, mà đối tượng như vậy... đang ở rất gần!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ sau vài phút, Niệm Tịch Không đã tìm thấy nơi trú quân của đám Orc, mấy nghìn kỵ binh Orc này, tất cả sẽ là...
Con mồi của nàng!
Nơi đóng quân của người lùn dòng dõi Durin được Sở Hạo bố trí theo đội hình của chiến xa trận thời cổ, mỗi tối khi bắt đầu hạ trại, những chiếc xe chuyên chở sẽ xếp thành các vòng tròn tùy theo độ lớn nhỏ và sức nặng, ở trong cùng là hệ thống lều vải để nghỉ ngơi, ngoài cùng là những chiếc chở nhiều hành lý nhất. Xếp đặt như vậy về cơ bản cũng tương đương với một hệ thống thành lũy tạm thời, hơn nữa không cần phải dựng hay nhổ trại gì cả, buổi sáng có thể lên đường sớm, buổi tối cũng có thể dừng chân muộn hơn, ngoài chuyện giảm bớt khối lượng công việc, còn đề cao lực phòng ngự trong trường hợp bị tập kích.
Khi tiếng sói tru truyền đến từ bốn phía, các binh sĩ vốn luôn trong trạng thái đề cao cảnh giác nhanh chóng tập hợp, thành phần của lực lượng tuần tra cũng cầm vũ khí tầm xa lên ngắm thông qua các kẽ hở. Đặc biệt là những người lùn sử dụng nỏ hợp kim, bọn họ đã sớm hoàn tất thao tác nạp tên và lên nỏ, chỉ đợi kẻ địch tới gần, lập tức sẽ có cả nghìn mũi tên bắn ra cùng một lúc.
Lại nói tiếp, những người lùn được trang bị nỏ hợp kim này chính là bộ phận có ý chí chiến đấu cao nhất, không phải chỉ vì bọn họ là những người giết địch nhiều nhất, thương vong ít nhất trong quá trình bảo vệ Blue Mountains, mà còn vì Sở Hạo đã chính thức trao quyền sử dụng những chiếc nỏ này cho bọn họ. Cũng tức là trừ phi bọn họ chết trận, còn không thì những chiếc nỏ này sẽ chính là vũ khí của bọn họ cho đến khi xuất ngũ mới thôi, thậm chí nếu lập được chiến công, bọn họ còn có thể được phép giữ những chiếc nỏ này làm tài sản riêng. Đây cũng là một chuyện trọng đại a, trong thời đại phong kiến một thanh vũ khí tốt, một bộ áo giáp tốt đều có thể trở thành bảo vật gia truyền, như vậy càng không cần phải bàn đến nỏ hợp kim chất lượng cực cao có thể chịu đựng được kích thích của đấu khí.
Sau khi xác nhận có kẻ địch đang đến gần, hơn nữa rất có thể là kỵ binh Orc, những người lùn này đều rất hưng phấn, tất cả đều căng mắt chờ đợi, hy vọng sẽ có một trận giết chóc thống khoái. Mà bọn họ cũng không phải chờ lâu, tiếng tru của lũ Warg đã càng lúc càng rõ ràng hơn, có thể thấy quân Orc đang nhanh chóng tiếp cận địa điểm đóng quân. Chốc lát sau, từ trong bóng tối bay đến trên trăm mũi tên, chỉ là phần lớn những mũi tên này đều rất yếu ớt, cũng không bắn trúng bất kỳ mục tiêu nào, cùng lúc đó, các binh sĩ ở vòng ngoài cũng nghe thấy tiếng vũ khí va chạm vào những chiếc xe.
- Khốn kiếp, bọn chúng đang phá xe của chúng ta, trên những chiếc xe đó chở rất nhiều hành lý quan trọng!
Một số người lùn hét lớn, có hơn mười người cầm nỏ hợp kim định trực tiếp phản công, có điều quá trình huấn luyện lúc trước, cùng với kinh nghiệm từ hai lần chiến đấu bảo vệ Blue Mountains khiến cho bọn họ kìm lại được, mỗi người chỉ đưa ánh mắt nhìn về phía các đội trưởng và ủy viên chính trị bên cạnh mình.
Đám ủy viên chính trị đều nắm rất rõ mệnh lệnh được giao, một người trong đó trực tiếp nói:
- Tất cả người lùn sử dụng vũ khí tầm xa lập tức xạ kích! Mệnh lệnh của chính phủ là tiêu diệt tất cả quân địch, bất kể là nhân loại, người lùn, người Elf hay là Orc!
Những người lùn sử dụng nỏ hợp kim lập tức mừng rỡ, bọn họ đều đã rất sốt ruột. Sau khi mệnh lệnh này được truyền đạt, các đơn vị người lùn nhanh chóng xạ kích ngược ra ngoài thông qua các kẽ hở, nương theo âm thanh và tiếng tru của lũ Warg để ngắm bắn. Rất nhanh sau đó, những người đang ở vòng trong cùng của nơi trú quân đều nghe được rất nhiều tiếng kêu và la hét thảm thiết, đây là âm thanh chỉ có bị thương hoặc tử vong mới có thể phát ra.
Chiến đấu lần này cũng có chút khác biệt khi giao chiến với liên quân quý tộc, người lùn, người Elf và nhân loại vốn là minh hữu, do vậy khi chiến đấu thường có chút cố kỵ. Nhưng mà đối với Orc thì lại khác, đó chính là tử địch trời sinh, khi gặp mặt tuyệt đối là ngươi sống thì ta chết, do vậy khi giết chết quân Orc, những người lùn không hề có chút gánh nặng tâm lý nào.
Mà bên kia, Sở Hạo đang ngồi chung một chỗ với các thành viên của Bắc Băng Châu đội, thông qua quét hình tinh thần lực của Auchi, tất cả bọn họ đều có thể nhìn thấy tình cảnh chiến trường một cách rõ ràng. Về cơ bản chỉ có hơn hai trăm tên Orc mà thôi, sau lượt bắn thứ nhất của những người lùn, do không kịp đề phòng, đám kỵ binh Orc đã bị giết chết gần hai phần ba, một phần ba còn lại đều đã bị dọa sợ, tất cả đều cắm đầu bỏ chạy.
Trong lòng Sở Hạo khẽ động, hắn nói với Niệm Tịch Không:
- Niệm Tịch Không, đã Trúc cơ xong rồi, như vậy hiện tại ngươi có thể ngự kiếm phi hành đúng không?
Niệm Tịch Không gật đầu nhẹ một cái, sau đó nhanh chóng hỏi ngược lại:
- Là muốn ta đi giết đám Orc đang chạy trốn sao? Lúc trước không phải chính ngươi nói chúng ta không được nhúng tay vào quá trình chiến đấu của người lùn còn gì?
Sở Hạo trả lời với vẻ khẳng định:
- Lúc trước là vì tiến hành Sở thị sát pháp, không được phép có ngoại lực tham gia. Hiện tại thì khác, những người lùn đã chung một chiến tuyến với chúng ta rồi, do vậy cần phải bảo tồn chiến lực của bọn họ, hơn nữa cũng cần phải dùng hết khả năng để tiêu diệt sinh lực của kẻ địch.
Niệm Tịch Không gật gật đầu, nàng đứng dậy, vừa đi ra ngoài vừa nói:
- Sau khi Trúc cơ chính là kiếm tu thực sự, thanh kiếm này đã sớm thành hình, có thể nói là đã trở thành phi kiếm, bên trong có văn tự ký hiệu phản trọng lực và chuyển đổi năng lượng, sau khi luyện hóa một thời gian có thể dùng làm phương tiện di chuyển, nếu như ngươi đã ra mệnh lệnh, vậy ta sẽ đi giết hết bọn chúng.
Niệm Tịch Không bước ra bên ngoài, mọi người chỉ thấy nàng nhẹ phất tay, một thanh kiếm nhỏ màu đen đã lơ lửng trước mặt, tất cả đều cảm thấy rất hiếu kỳ, một thanh kiếm nhỏ xíu như đồ chơi thế kia, làm sao có thể dùng làm phương tiện di chuyển được đây?
Dưới sự quan sát của những người xung quanh, hai tay Niệm Tịch Không nắm lại rồi bắt đầu thủ thế, dưới chân giẫm theo bộ pháp huyền diệu nào đó, trong miệng thì thầm, tuy vậy lại không có phát ra bất kỳ âm thanh nào. Sau vài giây, thanh kiếm nhỏ đã biến thành một thanh kiếm lớn dài ba bốn mét màu đen kịt, hơn nữa trên thân kiếm còn tản phát ra từng luồng khí màu đen, vô số hoa văn thần bí trên bề mặt kiếm cũng tỏa sáng. Niệm Tịch Không trực tiếp đứng lên trên thân kiếm, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy một luồng hắc quang bỗng lóe lên, ngay sau đó thanh kiếm lớn màu đen đã lập tức đưa nàng bay về phía xa.
- Tuyệt... quá tuyệt!
Trương Hằng là người có phản ứng mạnh nhất, hắn vừa lau nước miếng bên khóe miệng vừa hét lên:
- Ta nhất định phải học được ngự kiếm thuật! Cùng lắm thì quỳ gối trước mặt Niệm Tịch Không cầu xin một lúc là được! Ha ha ha, đừng bị biểu lộ lạnh như băng của nàng che mắt, kỳ thực da mặt nàng khẳng định rất mỏng, chỉ cần thành khẩn cầu xin là ok thôi! Đến lúc đó ta dưới đạp phi kiếm, trên mặc hoàng kim thánh y, tay cầm... ách, tay cầm cung thần, quả thực là ngầu hết chỗ nói, ha ha ha...
Những người xung quanh đều im thin thít, chỉ có Tom vừa cười với vẻ khổ sở vừa nói:
- Trương Hằng đại ca... chúng ta vẫn đang sử dụng tâm linh tỏa liên mà, những lời ngươi nói, nàng đều đã nghe được.
-?!!!
Trên bầu trời, sắc mặt Niệm Tịch Không hơi đỏ lên, bất quá nàng cũng rất dứt khoát, chỉ mặc kệ không để ý đến Trương Hằng. Tốc độ di chuyển bằng phi kiếm của nàng rất nhanh, so với tốc độ của các loại máy bay bình thường đều nhanh hơn nhiều, gần như chỉ sau chưa đến một phút đã đuổi kịp đám Orc đang chạy trốn hết tốc lực. Chỉ thấy thanh kiếm lớn dưới chân nàng đột nhiên phân hoá thành hơn mười bóng đen, nháy mắt sau những bóng đen này đã đâm thẳng vào từng tên Orc. Cũng không biết những bóng đen này rốt cuộc là cái gì, lũ Orc nhanh chóng bị chém thành mấy mảnh nhẹ nhàng như đao cắt đậu phụ. Hơn nữa, tốc độ của những bóng đen này cũng nhanh đến mức kinh người, ngoại trừ mấy bóng đen bị vài tên Orc có đấu khí miễn cưỡng ngăn cản trong chốc lát, trước sau bất quá hơn mười giây, gần trăm tên Orc đang bỏ chạy tán loạn đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Tiêu diệt xong đối phương, Niệm Tịch Không quay đầu lại nhìn một chút về phía doanh trại của người lùn, sau đó trực tiếp đạp phi kiếm bắn thẳng về hướng khác, không bao lâu sau đã ra khỏi phạm vi quét hình của tinh thần lực.
Không nói tới vẻ kinh ngạc và lo lắng của mấy người Sở Hạo, sau khi rời khỏi phạm vi quét hình tinh thần lực, Niệm Tịch Không lấy ra một sợi dây thun buộc mái tóc dài của mình lại. Tiếp đó, sát ý trong mắt nàng nhanh chóng lan tỏa ra bốn phương tám hướng, thực sự là sát ý chân chính lạnh như băng khiến cho người khác phải sợ hãi, giờ phút này nhìn nàng đã không còn giống như người sống nữa, thay vào đó là dáng vẻ của ma quỷ đến từ chín tầng địa ngục.
Kiếp này công pháp Niệm Tịch Không lựa chọn để tu luyện chính là ma tu, hơn nữa còn là hai bí quyết hung hiểm nhất trong lĩnh vực ma tu, tuy rằng hiện tại nàng chỉ mới tu luyện Kế đô, nhưng mà loại công pháp này đã bắt đầu ảnh hưởng đến suy nghĩ của nàng. Kỳ thực chuyện này rất thường diễn ra, cũng giống như công pháp tu chân chính đạo có thể làm cho người ta trở nên đạm bạc, hoặc là từ bi, hoặc là cố chấp, hoặc là điên cuồng vì chính nghĩa... Công pháp ma tu cũng sẽ ảnh hưởng đến người tu luyện, có loại cần phải hút máu người để giải trừ ảnh hưởng, có loại cần phải tu luyện tại nơi có rất nhiều âm khí như nghĩa địa, có loại cần phải dùng đến các loài côn trùng có kịch độc... Trên thực tế những cách thức này đều là phương pháp giải quyết sự ảnh hưởng của công pháp ma tu đến bản thân người tu luyện.
Mà cách thức giải quyết ảnh hưởng của Kế đô kiếm chính là... giết chóc!
Hai trận chiến bảo vệ Blue Mountains lúc trước, sát khí bốc lên từ chiến trường đã sớm khơi gợi sát ý của Niệm Tịch Không, nhưng vì mệnh lệnh của Sở Hạo nên nàng đành cắn răng chịu đựng, mà giờ phút này nàng đã được phép ra tay, do vậy không cần phải nhẫn nại thêm nữa. Trọng điểm của ma tu chính là tùy tâm sở dục, sau đó nhìn thấu dục vọng của bản thân, cuối cùng nghịch chuyển từ đen thành trắng, đạt tới cùng một cảnh giới với tu chân chính đạo. Đến khi đó, các nhánh của ma tu đều sẽ là trăm sông đổ về một biển, chỉ đơn thuần là một loại công pháp, không còn khái niệm thiện ác...
Đương nhiên, trước đó, nàng cần phải giết chóc rất nhiều, đối tượng bị giết dĩ nhiên là thực lực càng mạnh càng tốt, mà đối tượng như vậy... đang ở rất gần!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ sau vài phút, Niệm Tịch Không đã tìm thấy nơi trú quân của đám Orc, mấy nghìn kỵ binh Orc này, tất cả sẽ là...
Con mồi của nàng!
Tác giả :
Zhttty