Vô Hạn Khủng Bố
Chương 297: Phân chiến! Đối chiến! Cường chiến!
- …Vì vậy mới nói, chúng ta là quân cờ, quân cờ quan trọng nhất trận chiến cuối cùng này.
Tiêu Hoành Luật lặng lẽ nhìn mọi người, lúc này bọn hắn cách thành phố Raccoon không quá xa, nhưng không biết vì sao, Tiêu Hoành Luật trực tiếp để cho đoàn người hạ xuống tại nơi này, mà không trực tiếp tiến vào thành phố. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Mọi người đều yên lặng nghe, bọn họ đều là đồng đội đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu sống chết, đối với tính khí và năng lực của nhau đều biết rất rõ. Tiêu Hoành Luật mặc dù còn là một đứa trẻ, nhưng hắn lại là trí giả số hai của Trung Châu đội, cũng là một trong những người có trí tuệ đứng đầu cả thế giới luân hồi, trong thời khắc trọng yếu của trận chiến cuối cùng, hắn tuyệt đối sẽ không làm những việc vô nghĩa.
- Vừa rồi ta đã nhắc đến bố trí của Sở Hiên, nội dung ta không thể nói với các ngươi, nhưng chúng ta đều là quân cờ của Sở Hiên, nói chính xác thì trong trận chiến cuối cùng này mỗi người đều là quân cờ, bao gồm cả Trịnh Xá và Sở Hiên… Cho nên tiếp theo đây nếu như trong chúng ta có người chết, ta hi vọng các ngươi vào khoảnh khắc chết đi ấy vẫn có thể giữ lấy tôn nghiêm, bởi vì chúng ta sau đó sẽ sáng tạo một thần thoại, thần thoại về tiểu đội mạnh nhất cả thế giới luân hồi, ta không hi vọng có người vì sợ chết mà chà đạp tôn nghiêm của đoàn đội.
Tiêu Hoành Luật đặc biệt nhìn hai tân nhân, nói.
- Thần thoại ư?
Mọi người đều có chút khó hiểu, cơ sở về trận chiến cuối cùng bọn họ đều đã biết, chẳng qua chính là Vương đối vương, binh đối binh, sau đó đánh bại tiểu đội Ác Ma để trở thành đội ngũ mạnh nhất cả thế giới luân hồi, nhưng việc này cũng không thể dùng hai chữ thần thoại nay để hình dung.
- Ta biết các ngươi cảm thấy rất khó hiểu. Cứ nghĩ mà xem, một tiểu phân đội của Trung Châu, không chỉ diệt hết tiểu đội Thiên Thần, còn diệt cả một tiểu phân đội của Ác Ma, hơn nữa số thành viên còn lại rất có thể sẽ quyết định kết cục của trận chiến cuối cùng này, việc như vậy chẳng lẽ không phải thần thoại sao?
Tiêu Hoành Luật cười hắc hắc, hắn nhẹ nhàng ngắt một sợi tóc trên trán xuống, vừa nghịch vừa nói:
- Chiêm Lam, bắt đầu toàn lực quét hình, xác định vị trí của tiểu đội Thiên Thần, tiếp theo ta sẽ an bài việc chiến đấu của các vị…Mọi người, chúng ta rất có thể sẽ có người chết ở nơi này, hơn nữa khả năng tử vong còn rất lớn, ta chỉ hi vọng còn có thể… Mà thôi, mọi người bảo trọng, kế hoạch của ta là…
- Adam, không biết vì sao ta có linh cảm không hay.
Miyata Kuraki kìm nén quá lâu, cuối cùng không chịu được nói với Adam. Lúc này mọi người vẫn đợi tại vùng ngoại ô thành phố, Cả mấy đoàn nhân viên của Liên minh Thiên sứ đã đợi ở đây rất lâu rồi, có điều cũng không ai sốt ruột, dù sao đây cũng là trận chiến cuối cùng, không còn chuyện muốn đạt được điểm thưởng và chi tiết kịch tình nữa, cũng không còn lo lắng nhiều về tương lai, chỉ cần trước mắt có thể sống sót là đủ rồi. Adam sớm đã nổi tiếng trong thế giới luân hồi, đó là thứ nhất, ngoài ra sau khi tiến vào trận chiến cuối cùng hắn cũng không để cho người khác đi làm bia đỡ đạn, mà yên lặng đợi ở vùng ngoại ô thành phố, cũng để cho phần lớn người yên tâm, im ắng chờ ở đây.
Tất nhiên, tiểu đội luân hồi có thể sống sót đến trận chiến cuối cùng, trong bọn họ hiển nhiên không thể toàn là người tầm thường. Cũng có một số kẻ trí tuyệt tuyệt đỉnh trong lòng có hoài nghi, nhưng mà người có danh như cây có bóng, muốn bọn họ dùng bố trí hoặc kế sách của mình nói cho Adam thì da mặt những người này lại không dày như vậy, cho nên kéo dài đến lúc này không ngờ chỉ có một mình Miyata không nhẫn nại được, nói với Adam.
- Ừm, thời gian sắp đến rồi, nếu như không có gì bất thường, ta thực sự có chút lo sợ…
Adam nửa cười nửa không nhìn Miyata, hắn lại hỏi:
- Ngươi có linh cảm không hay gì? Có liên quan tới công pháp của ngươi không?
- Hả? À, công pháp của ta chủ tu tâm linh, lấy tâm sử kiếm, cho nên đối với nguy hiểm thì giác quan thứ sáu của ta cực ky nhạy cảm. Ta vừa mới để cho người trong đội dùng quét hình tinh thần lực kiểm tra xung quanh, nhưng lại không phát hiện được điểm lạ thường nào, cho nên ta cũng không biết rốt cuộc là nguy hiểm gì đang đến gần, Adam, ngươi biết không?
Miyata Kuraki gật gật đầu nói.
- Đại khái có thể tưởng tượng là việc gì, nhưng muốn nói ra tỉ mỉ thì lại hơi khó.
Adam mỉm cười nói.
- Không gì ngoài hai tên Sở Hiên phân biệt phái ra một tiểu phân đội đến công kích chúng ta, tất nhiên, cũng có thể là Trung Châu Đội và Ác Ma đội đánh nhau trước, cũng có thể là một đội ngũ trong hai đội đó và chúng ta đánh, cũng có thể là chúng ta và một đội ngũ đi đánh một đội ngũ khác, rất khó nói rõ ràng, nhưng có một điểm có thể khẳng định, chúng ta sẽ lập tức phải khai chiến ngay lát nữa.
Adam giống như đang nói tới một việc nhỏ nhặt không đáng kể gì, nhưng mọi người xung quanh lại đều nghe mà ngẩn người, Miyata còn chưa lên tiếng, một người bên cạnh đã nói:
- Này, này! Adam! Có chiến đấu sao không nói trước một tiếng? Chúng ta cũng phải có chuẩn bị chứ, hơn nữa đối thủ còn là Trung Châu đội và Ác Ma đội, chúng ta đông người, nếu như bị đánh lén, vậy hậu quả…
Adam cười cười khoát tay, hắn nhìn mọi người nói:
- Biết vì sao ta chọn nơi này không? Vị trí của chúng ta là khu vực nhà cửa tập trung, chỉ nơi này mới có nhà, mấy trăm mét xung quanh toàn là đường cái, bãi cỏ, đồng bằng, đã hiểu chưa? Lúc chọn nơi này ta đã tính toán kỹ rồi, trong chúng ta có mấy tinh thần lực khống chế giả, đem nơi này quét hình một lượt lại hoàn toàn không có chỗ nào bí ẩn nữa, ai có thể vô thanh vô tức chạy đến được? Hơn nữa đây gọi là kế hoạch không bằng ứng hóa nhanh, nếu sớm nhắc cho mọi người, các ngươi không chỉ sẽ luôn lo lắng sợ hãi, mà còn nghi thần nghi quỷ, không đợi người khác đến đánh lén chúng ta đã mất đi hơn nửa sức chiến đấu, tình huống bây giờ chẳng lẽ không tốt sao?
Người xung quanh đều tự nhìn nhau, lời Adam nghe thật không sai, chí ít trước mắt chúng nhân không có ai vì đợi lâu mà mất đi nhuệ khí, nghỉ ngơi dưỡng sức lâu như vậy, nếu có địch nhân đến xâm phạm còn có thể lấy sức nhàn đánh kẻ địch mỏi, nhất thời trừ một số ít người, còn lại đều đã tin lời của Adam.
- Hơn nữa mọi người cũng không cần quá lo lắng, mặc dù đội ngũ đột kích rất có thể bao gồm cả Ác Ma đội lẫn Trung Châu đội, nhưng chắc chắn không phải là chủ lực của bọn chúng. Hiện tại chủ lực của chúng có lẽ đang giằng co thậm chí đã giao chiến rồi, đội ngũ đột kích tối đa chỉ là một tiểu phân đội của bọn chúng mà thôi, thực lực tự nhiên là còn lâu mới so được với chúng ta, mà vị trí của chúng ra lại dễ thủ khó công, cộng thêm quét hình tinh thần lực và mấy tay băn tỉa của chúng ta, ta chỉ sợ bọn chúng không đến ấy chứ.
Adam mỉm cười tiếp tục nói với mọi người.
Rốt cuộc, một tia nghi ngờ vừa xuất hiện của mọi người đã biến mất, đại đa số người đều bắt đầu cảm thấy may mắn vì bọn họ gia nhập Liên minh Thiên sứ, đoàn đội có Adam làm trí giả này…
"Nhưng mà thật sự không có việc gì sao? Trí tuệ của Adam quả thực là rất cao, nhưng mà Trung Châu đội và Ác Ma đội đều có Sở Hiên, hơn nữa Adam…Hắn dường như đang giấu giếm điều gì đó…"
Miyata còn muốn nói nữa, nhưng nhìn thấy bộ dạng phấn khởi của mọi người xung quanh, hắn cũng chỉ có thể lặng lẽ thở dài, ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài. chỗ cách ngoài tòa nhà rất xa…
- …Địa phương này không dễ đánh lén.
Ở một mảnh ruộng hoang cách nơi trú ẩn của Liên minh Thiên sứ rất xa, bảy người đang ngồi cùng một chỗ, bọn họ đều là thành viên của Ác Ma đội, thực lực có cao có thấp, nhưng nếu đã có thể sống sót trong Ác Ma đội vốn lấy pháp tắc của rừng rậm làm tiêu chuẩn, thực lực của bọn họ phải mạnh hơn nhiều so với thành viên tiểu đội luân hồi khác.
Trong bảy người này có một tinh thần lực khống chế giả, Ác Ma đội và các tiểu đội khác có chút khác biệt, không biết vì sao có hai tinh thần lực khống chế giả, một tên trong đó thực lực còn đạt đến top 7 trong cả đội. Mặc dù so với mấy tên quái vật clone Trịnh Xá, Sở Hiên, Triệu Chuế Không này thì hắn đúng là có chút không bằng, nhưng mà thực lực cũng đã đạt đến đỉnh cao trong những người còn lại của Ác Ma đội. Hắn không chỉ là tinh thần lực khống chế giả, mà còn cường hóa cả thuộc tính cấp 2A khống chế kim loại. Tuy chiêu thức và thuộc tính mạnh yếu là căn cứ mỗi người sử dụng khác nhau mà mạnh yếu khác nhau, nhưng người này thiên phú cực cao, lấy thân phận tinh thần lực khống chế giả để điều khiển kim loại, có thể nói rằng, trong cả thế giới luân hồi hắn cũng là cường giả hạng nhất.
Người này chính là đội trưởng của tiểu phân đội Ác Ma này, là chiến lực chính của lần tác chiến này, dù hùng tâm bừng bừng muốn tiêu diệt toàn bộ Liên minh Thiên sứ, nhưng hắn cũng không mù quáng kiêu ngạo đến mức muốn một người xông lên đem đối phương giết sạch. Người có danh như cây có bóng, tiểu đội Thiên Thần dù sao cũng là một trong ba thế lực mạnh nhất của thế giới luân hồi, trí tuệ của Adam cũng xếp thứ hai chỉ sau Sở Hiên, mắt thấy Liên minh Thiên sứ cố thủ không ra, bọn họ cũng chỉ có thể kiên nhẫn đợi ở đây tìm cơ hội.
- Mẹ nó, đám khốn nạn này chẳng lẽ không có tự tôn của cường giả sao? Dù gì cũng là tiểu đội Thiên Thần cùng tề danh với Ác Ma đội chúng ta, vậy mà lại có thể sợ hãi cố thủ không ra như vậy ư. Ta…
Một thanh diên da đen hắc hắc cười lạnh, gã này dáng người cực lớn, cao gần 2m, ước chừng khoảng hai mươi tuổi, nhưng mà bộ dạng lại vô cùng cổ quái. Một đầu tóc đen bị hắn quấn thành các dải xoắn tít (dân gian người ta gọi là xoắn quẩy ấy), vô số dải tóc bù xù phía sau gáy hắn, trên mũi, trên tai, thậm chí ngay cả trên mắt đều đeo khuyên tai hoặc có thể nói khuyên mũi, khuyên mắt…các loại. Nói tóm lại, vừa nhìn là biết tên này là một dân hippi.
- Ngậm miệng lại.
Một thanh niên tóc vàng cười lạnh cắt lời hắn, người này chính là tiểu đội trường của đội ngũ này, cũng là cường gia tinh thần lực khống chế giả và điều khiển kim loại. Hắn là người tồn tại có thâm niên nhất trong đoàn đội, trước cả clone Trịnh Xá, cũng là người ngoại quốc duy nhất sống sót sau lần Trịnh Trá báo thù, cũng là thành viên tham gia lần giao chiến đầu tiên giữa Trung Châu đội và Ác Ma đội, Thomas.
Cái tên nghe thì rất bình thường, nhưng có thể dưới sự thống hận vô cùng của clone Trịnh Trá với người ngoại quốc, cộng thêm ở trong Ác Ma đội luôn kiên trì pháp tắc rừng rậm mà vẫn tồn tại được đến bây giờ, đủ chứng tỏ rằng người này bất luận là đầu óc hay thực lực đều có trình độ nhất định, nếu không đã sớm chết trong một bộ phim kinh dị thế giới nào rồi. Nguyên nhân quan trọng nhất chính là tên này là một tên Hồng Lão Ngoại, cũng tức là một số cực ít người ngoại quốc vô cùng sùng bái văn hóa Trung Quốc (lời tác giả: đây là sự thực, ở ngoại quốc đúng là có một số rất ít người ngoại quốc cực kì sùng bái văn hóa Trung Quốc, đa số ở tại các nước phát triển Tây Âu và Mỹ, bọn họ thậm chí coi văn hóa Trung Quốc là văn hóa vĩ đại nhất thế giới. Đương nhiên, Trung Quốc chúng ta cũng có loại người vô cùng sùng bái nước ngoài, hơn nữa tỷ lệ số lượng so với Hồng Lão Ngoại còn đông hơn nhiều…) vào lúc clone Trịnh Xá thê thảm mà đến, hắn cũng là người duy nhất tỏ ý phản đối, ngoài ra sau đó còn cấp cho Trịnh Xá một ít giúp đỡ về mặt vật chất, thế mới giúp cho Trịnh Xá sống sót qua thời kì yếu ớt nhất, tiếp đó trưởng thành lên. Cũng bởi vậy, hắn trốn thoát qua đợt báo thù điên cuồng của clone Trịnh Trá sau này.
Thomas nghiêng mắt nhìn thanh niên da đen, cười lạnh nói:
- Tên mới đến kia, mới trải qua hai thế giới phim kinh dị mà đã bắt đầu Ác Ma đội chúng ta, Ác Ma đội chúng ta treo trên mồm rồi sao? Ngậm cái miệng thối của ngươi lại, ta nghe mà buồn nôn, hơn nữa ngươi biết cái gì là tự tôn của cường giả sao? Nếu cầm đao xông lên chém nhau một trận mà được gọi là tự tôn của cường giả, vậy loại lưu manh đầy đường giống như ngươi đều là cường giả hết rồi, đồ ngu.
Thanh niên da đen cười hắc hắc, mặc dù trong mắt có chút không phục cùng phẫn nộ, nhưng mà hắn lại không nói thêm điều gì, hiển nhiên là rất kiêng dè Thomas, hoặc là lúc trước đã phải chịu thiệt rồi. Nhưng mà nghĩ cũng đúng, người da trắng và người da đen ở nước Mỹ thù oán rất sâu, hàng ngày trong thế giới thực không biểu hiện, nhưng không có nghĩa là sẽ không biểu hiện ra trong loại thế giới cực đoan như thế giới luân hồi này, biểu hiện trong này cũng là một loại biểu hiện trần trụi nhất, nắm tay lớn kẻ nào lớn, kẻ đó là đại ca, nhìn trước mắt thì đại ca chính là Thomas.
Thomas lại chửi vài câu rồi mới nói:
- Nhiệm vụ Sở Hiên giao cho chúng ta là cố thủ ở đây, đến khi Trung Châu đội xuất hiện mới thôi, nếu trong tám tiếng mà Trung Châu đội không xuất hiện, thì chúng ta phải toàn lực tác chiến, bao giờ giết chết Adam mới kết thúc. Đây không phải là lần đầu tiên ta dẫn đội hoàn thành nhiệm vụ của tiểu phân đội, nhưng đây là lần nhiệm vụ khó khăn nhất của ta, ta không hi vọng có người làm vướng tay vướng chân. Nên biết đối phương là Thiên Thần đội và một lượng lớn tiểu đội luận hồi, thực lực thật sự mạnh hơn chúng ta nhiều, cần phải nhớ! Nhiệm vụ của chúng ta là đánh lén! Không phải đi tìm chết.
Mọi người xung quanh đều yên lặng nghe hắn nói, thật lâu sau một người da vàng cao lớn mới mở miệng:
- Thomas, ngươi nói lần này đồng thời nghênh chiến Thiên Thần đội và Trung Châu đội, chúng ta rốt cuộc có mấy phần nắm chắc? Sở Hiên, hắn…hắn thật sự có thể chiến thắng chính mình sao? Phải biết Trung Châu đội cũng có một kẻ giống như hắn…
- Không chỉ Sở Hiên, còn có Trịnh Xá…
Một người khác cũng cẩn thận nói, ánh mắt sáu người đều tập trung nhìn vào Thomas, dù sao cũng hắn là người có thâm niên nhất trong đoàn đội này, thời gian thậm chí vượt qua đội trưởng Trịnh Xá, một ít việc hắn cũng biết được nội tình. Mọi người sớm đã có kinh nghiệm làm quân cờ của Sở Hiên, bọn họ lúc này muốn biết nhất chính là mình cuối cùng có thể sống sót qua nhiệm vụ lần này hay không, hoặc là nói có thể sống sót qua trận chiến cuối cùng này không.
- Trung Châu đội…Lần trước chiến đấu với bọn chúng đã qua lâu như vậy rồi.
Thomas nhắm mắt thở dài, hắn dường như đang hồi tưởng lại quá khứ, thật lâu sau mới nói:
- Lần trước chúng ta giao chiến với Trung Châu đội, mặc dù lấy ưu thế áp đảo diệt sạch bọn chúng, nhưng chúng ta cũng có người chết. Trung Châu đội khi ấy thực lực rất yếu, mặc dù có một trí giả, nhưng so sánh với Sở Hiên thì cũng chỉ là trí tuệ của người bình thường. Mặc dù không biết làm thế nào Trịnh Xá Trung Châu đội trốn được một mạng, mặc dù không biết vì sao để cho Trung Châu đội Trịnh Trá thoát được một mạng, nhưng mà loại đoàn đội bị diệt sạch này hầu như không còn gì để cứu vãn nữa, nhất định là lại phải chậm rãi thu nạp người mới, tích lũy lực lượng phát triển lại từ đầu, thế nhưng…
- Nhưng không quá lâu sau, chúng ta liền nghe từ miệng một đội ngũ mơ hồ biết được tình hình của Trung Châu đội, nghe nói tiểu đội này gặp phải một tiểu đội chăn nuôi đã bị đánh cho tan tác, bọn họ nhân cơ hội liền đem tiểu đội chăn nuôi kia diệt sạch, mà trước khi bị diệt đã từ miệng bọn chúng biết được tình hình của Trung Châu đội. Chính Trung Châu đội đánh cho đội ngũ chăn nuôi đó đến mức tàn phế, cuối cùng phải dựa vào thập tự hồi sinh mới thoát được một kiếp, đây chính là minh chứng cho sự mạnh mẽ của Trung Châu đội…
Sáu người còn lại đều trợn tròn cả mắt, thời gian bọn họ đến Ác Ma đội mặc dù chưa lâu, muộn nhất chính là người da đen kia chỉ mới qua hai thế phim kinh dị, nhưng mà hai, ba người trong đó cũng đã trải qua chiến đấu đoàn đội, cũng từng nghe người khác nói qua về loại tiểu đội chăn nuôi kia. Đó là một loại mà cả đoàn đội chỉ tập trung vào một, hai, tối đa là ba cường giả, những người còn lại bị coi là nô lệ bị bọn chúng chăn nuôi, dựa vào điểm thưởng và chi tiết kịch tính của các nô lệ để cường hóa chính mình. Làm vậy thực lực sẽ tăng cực nhanh, cũng có thể hoán đổi các thuộc tính, chiêu thức, cùng rất nhiều vũ khí cao cấp rất mạnh. Tuy nói là lấy lực lượng của ngoại vật để tăng thực lực, người của đội chăn nuôi không thể có cường giả đỉnh cấp, nhưng trong các cường giả cao cấp, thực lực của bọn chúng đúng là số một số hai, kể cả một số thành viên của Ác Ma đội đấu với người của đội chăn nuôi cũng nhiều khả năng sẽ bị thua.
- Bây giờ các ngươi đã hiểu rồi chứ? Vì sao Trịnh Xá chỉ cần nghe được tin tức của Trung Châu đội là sẽ lộ ra vẻ mặt ầm trầm đó? Bởi vì hắn còn có vài thứ không bỏ xuống được, cho nên mới không thể bước ra khỏi một bước cuối cùng của tầng thứ tư, đạt đến tầng thứ năm chân chính thái thượng vô tình. Thực ra với thực lực của hắn, thật sự đã vượt qua đệ tứ giai cao cấp quá nhiều rồi…
Thomas khẽ thở dài, rồi lại hưng phấn nói:
- Vẫn là người Trung Quốc chúng ta mạnh. Bất kể là Trịnh Xá hay là Sở Hiên…
Sáu người xung quanh đều bĩu môi, mặc dù trong sáu người có một da đen và da trắng, còn lại bốn người đều là da vàng, nhưng mà bốn người đều là người châu Á hoặc người người châu lục khác, thấy một người ngoại quốc sùng bái Trung Quốc, trong lòng bọn hắn đúng là có chút xem thường, chỉ là cũng không dám nói ra mà thôi.
Thomas lại cười hắc hắc, nói:
- Ta có một phần tám huyết thống là gốc Hoa đấy…Quên đi, nói những lời này với các ngươi có tác dụng gì đâu chứ. Tóm lại một câu, thực lực của Trung Châu đội không yếu hơn Thiên Thần đội, thậm chí còn mạnh hơn một chút, dù gì bọn chúng cũng có Sở Hiên là trí giả…Hơn nữa Trịnh Xá cũng luôn coi bản chính của hắn là cường địch, ta nghĩ kẻ có thể là cường địch của hắn thì thực lực của Trịnh Xá bản chính dù kém cũng không thấp hơn hơn tầng thứ tư trung cấp đâu, chỉ là không biết có thể chính diện chống lại Trịnh Xá được bao lâu…
Bảy người lại tiếp tục thảo luận về thực lực của clone Trịnh Xá, đặc biệt là với việc clone Trịnh Xá không ra tay trong thế giới phim kinh dị gần nhất. Mọi người đều thắc mắc khó hiểu, những kẻ liên quan cũng đưa ra vài suy đoán có điều ai nấy chỉ dám mạnh mồm ở đây thôi còn trước mặt Trịnh Xá, chẳng ai có dũng khí cùng thần kinh thép như Sở Hiên cả, những câu nói và cử chỉ đó căn bản giống như đâm đầu vào chỗ chết. Đương nhiên rồi, đó là Sở Hiên cơ mà... So với vài chuyện khác, ví dụ như những thí nghiệm trong phòng hắn, thì hắn những lúc như vậy đã là vô cùng bình thường rồi.
- À đúng, Phong Thần bảng chẳng phải có khả năng giám thị sao? Nếu những lời chúng ta nói ở đây bị hắn biết được thì…
Người thanh niên da đen đột nhiên nuốt nước miếng, khó nhọc hỏi.
- Hình như điểm nhân quả chẳng còn bao nhiêu đâu, hơn nữa con nha đầu Trương Tiểu Tuyết đó còn lén để lại rất nhiều điểm nhân quả chưa dùng tới, nghe nói đó là số điểm nhân quả mà ả dành lại để giúp Sở Hiên chiến đấu, cũng chẳng hiểu sao Sở Hiên không ngăn cản, tóm lại chúng ta chắc không bị phát hiện đâu…
Thomas sắc mặt cũng hơi tái đi, đáp.
Nhất thời mọi người đều im bặt, tuy dám chắc Sở Hiên sẽ không phung phí mà dùng điểm nhân quả quan trọng kia lên bọn họ, nhưng ai dám mạo hiểm cơ chứ, dù sao gã đó cũng là Sở Hiên mà… Thật đáng sợ.
Đúng lúc này Thomas đột nhiên ngoảnh đầu nhìn về một phía khác, cách xa tiểu đội Thiên Thần, một làn sóng tinh thần lực từ bên đó truyền lại bắt đầu quét qua đây, trước tiên là quét tới vị trí của Thiên Thần đội, đồng thời hình như cũng thấp thoáng quét về phía bọn họ, nhưng lập tức bị Thomas chặn lại, thêm cả bảy người Ác Ma đội cũng được che phủ khỏi quét hình tinh thần lực. Không chỉ như thế, Thomas còn che phủ cả cho mấy chỗ không mấy quan trọng ở xa, như vậy cho dù kẻ điều khiển tinh thần lực của Trung Châu đội có tinh thần lực mạnh hơn hắn đi nữa, cũng không sao xác định được vị trí của Ác Ma đội.
-... Trung Châu đội đến rồi!
- Gã Tiêu Hoành Luật đó…
Chiêm Lam vừa dùng quét hình tinh thần lực vừa vẫy tay với Tiêu Hoành Luật:
- Tiêu Hoành Luật, cậu nói chúng ta quét hình trực tiếp như vậy có được không? Thế này chẳng phải đánh rắn động cỏ sao?
Tiêu Hoành Luật thoáng ngạc nhiên nhìn Chiêm Lam, một lúc sau mới lẩm bẩm:
- Xem ra cần thay đổi lại kế hoạch một chút, dù là địch nhân mạnh hơn dự tính hay chúng ta mạnh hơn dự tính cũng đều là biến số đối với toàn cục, có điều biến số đầu tiên thì cực kỳ nguy hiểm, còn biến số thứ hai ít nguy hiểm hơn, ôi, chị mạnh lên từ khi nào thế? Sao chúng ta chẳng biết gì cả?
Chiêm Lam mỉm cười không đáp, lại nói tiếp:
- Nội dung quét hình đã được chuyển tới ý thức mọi người rồi, chỉ còn một vài nơi hình như bị chặn lại, chắc hẳn thành viên Ác Ma đội mà Tiêu Hoành Luật nói đang ở đó.
Tiêu Hoành Luật hỏi một lần, thấy nàng lờ đi cũng chẳng hỏi lại nữa, dù sao sau khi vượt qua A Nightmare on Elm street, thực lực đa số mọi người trong đội đều tiến triển vượt bậc, nên nàng có âm thầm tiến triển cũng là chuyện đương nhiên thôi, vả lại điều quan trọng nhất bây giờ là bố cục chiến đấu với Thiên Thần đội và Ác Ma đội. Tiêu Hoành Luật âm thầm tính toán một hồi, tới chừng nghĩ không ra sơ hở gì nữa mới ngầm gật đầu.
- Vậy dùng kế hoạch trước khi bắt đầu đi, tay bắn tỉa tầm xa là Zero. Tề Đằng Nhất sẽ phối hợp với ngươi sử dụng ngắm bắn vượt chân trời, Chiêm Lam cũng phải ở lại đây kiểm soát toàn cục và liên lạc với cả đoàn, còn những người khác... Vương Hiệp, ngươi phải ở lại bảo vệ mọi người, ngoài ra chút nữa còn có việc cho ngươi, à... Lâm Tuấn Thiên cũng có thể ở lại đây, kỹ năng của ngươi còn chưa thành thục, hầu như chẳng có mấy tác dụng trong lúc hỗn chiến đâu.
Tiêu Hoành Luật nói đến đây liền ngưng lại giây lát, nghĩ ngợi một thoáng rồi nói:
- Cả Minh Yên Vi cũng ở lại đi, thuật bắn tên của ngươi ra sao ta không biết, có điều ngươi đã có thể được phục chế vào Ác Ma đội, ắt hẳn thuật bắn tên cũng có chỗ độc đáo... Thế này đi, ngươi cũng ở lại bảo vệ mọi người.
- Những người còn lại… theo ta tấn công nào!
- Tấn công à?
Adam cau mày lẩm bẩm, dăm ba phút trước, những mấy tinh thần lực khống chế giả trong đoàn đồng thời phát hiện vị trí của Trung Châu đội, mấy thành viên của tiểu đội này đang tiến về phía bọn hắn, hơn nữa còn nhanh chóng áp sát sang bên này, chẳng hề gặp chút trở ngại nào.
-...Không ngắm bắn được, vẫn ở dưới đường chân trời, công kích của tinh thần lực cũng bị tinh thần lực khống chế giả bên đối phương ngăn chặn, còn các phương thức công kích khác... Vị trí này cũng có thể tạm coi là an toàn, có phải bọn chúng đang gây hấn không?
Adam gõ gõ ngón tay lên mặt bàn bên cạnh mình, lúc này mới lên tiếng:
- Vậy chúng ta cứ đợi ở đây đi, nhân số đối phương rất ít, không loại trừ khả năng chúng nhử mồi. Lại thêm Ác Ma đội đã mai phục xung quanh, chưa chắc mục đích của chúng đã là chúng ta, dù sao chúng ta cũng chiếm được địa lợi và nhân hòa, còn thiên thời thì ba đội mỗi đội một nửa đấu với một nửa, chúng ta cần gì phải bỏ ưu thế trước mắt mà đi hỗn chiến với hai đội kia. Chẳng qua bọn chúng chỉ là phân đội nhỏ của Ác Ma đội và Trung Châu đội thôi còn chúng ta là cả một liên minh Thiên Sứ kia mà....
Mọi người xung quanh yên lặng nghe Adam nói, đa phần đều vô thức gật gù, chỉ có mấy kẻ nhíu mày nghĩ ngợi gì đó, một trong số ấy là Aoi, tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, nàng ngẫm nghĩ hồi lâu rồi hỏi:
- Adam, liệu có phải Trung Châu đội định sử dụng vũ khí có tính sát thương quy mô lớn không? Ví như đạn hạt nhân chẳng hạn?
- Cũng có thể lắm, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng mấy đến chúng ta đâu. Ừm, nói thế này vậy, có lẽ đối với những tiểu đội luân hồi cấp thấp hoặc cấp vừa mà nói, trong thế giới phim kinh dị đụng chạm đến thế lực quốc gia, nhất là thế lực của quân đội thì chỉ có nước chết chìm trong tai họa, nhưng đối với những tiểu đội luân hồi cao cấp hoặc siêu cấp thì thế lực quốc gia và quân đội vốn chẳng phải thứ gì đáng sợ. Cái gọi là quân đội, quân đội mấy chục vạn người cũng không bao vây được một tiểu đội luân hồi cao cấp hoặc siêu cấp, tiểu đội luân hồi cao cấp hay siêu cấp có trang bị máy phi hành cá nhân, tính cơ động đã vượt xa bất cứ thế lực quốc gia và quân đội nào ở thời đại này. Mấy thứ máy bay và xe tăng đó cũng không thể tìm ra mười mấy người giữa hơn trăm vạn dân thành phố được, còn như vũ khí hạt nhân lại càng nực cười hơn. Chúng ta có quét hình tinh thần lực, hễ phát hiện ra vũ khí hạt nhân sẽ có thể lập tức khỏi phạm vi hủy diệt của nó, thậm chí khi chúng ta có được thứ vũ khí siêu cường, phạm vi ảnh hưởng lớn, chúng ta có thể hủy diệt thế giới.
Adam khoát tay nói:
- Thế nên đối với chúng ta, vũ khí hạt nhân chẳng thể coi là thứ gì uy hiếp được, không bằng gọi nó là một điểm mấu chốt trong cục diện có thể vận dụng linh hoạt mà thôi. Chỉ cần sử dụng nó hợp lý, vũ khí hạt nhân vẫn có thể trở thành sự uy hiếp rất lớn, nhưng nếu coi nó là một thứ vũ khí nghịch chuyển càn khôn có tính sát thương trên diện rộng thì... Ta chỉ có thể nói rằng đội ngũ sử dụng thứ vũ khí đó sẽ chỉ là tiểu đội luân hồi cấp thấp hoặc cấp vừa thôi, nếu là tiểu đội cao cấp thì thật ngu xuẩn.
Nói đến đây, Adam ngừng lại, trầm tư giây lát mới tiếp lời:
- Tạm thời cứ tiếp tục đợi ở đây, xem xem tiểu phân đội Ác Ma kia phản ứng thế nào rồi nói… À còn nữa, Trung Châu đội và Ác Ma đội đều phái đi một phân đội nhỏ thôi à? Vậy thành viên chủ chiến của chúng…
- Thành viên chủ chiến của chúng ta ư? Là ý gì đây?
Trịnh Xá một tay nhấc bổng gã thành viên pháp hệ của Ác Ma đội, tò mò hỏi Sở Hiên đang đứng cách mình không xa. Do vừa nãy Sở Hiên đang nói về cách bố trí tiếp theo, đến lúc nhắc đến những thành viên chủ chiến của Trung Châu đội, hắn liền bất mãn hỏi.
- Như ngươi nghĩ đấy.
Sở Hiên khoát tay nói:
- Luận về thực lực, phần lớn thành viên của Trung Châu đội rất yếu, thường phải hợp sức toàn đội để chiến đâu mới có thể phát huy toàn bộ thực lực, nếu trong phim kinh dị thế giới bình thường thì cũng chẳng hại gì, nhưng trong trận chiến cuối cùng này, nếu so với Ác Ma đội thì thật bất hạnh, bọn họ gần như là vô dụng.
- Tiếp theo…
Trịnh Xá mở miệng định nói gì đó, nhưng chẳng thể thốt nên lời, đành thở dài lên tiếng.
- Thế nên mục tiêu chiến đấu của các thành viên phi chủ chiến là gắng hết sức tiêu hao thực lực của các thành viên phi chủ chiến bên Ác Ma đội, và tiêu diệt hoàn toàn Thiên Thần đội. Sau khi hoàn thành hai mục tiêu này, bọn họ mới có thể tham dự vào cuộc chiến của các thành viên chủ chiến, thậm chí trong cuộc chiến của ngươi và clone, đây là phương thức nâng bậc chiến đấu từ dưới lên trên, vào thời khắc quan trọng, bọn họ buộc phải hi sinh theo một mức độ nhất định.
Sở Hiên thản nhiên nói.
Trịnh Trá lại thở dài nín lặng nhắm mắt, một hồi lâu sau mới hỏi tiếp:
- Vậy năm người chúng ta… À, thêm cả La Ứng Long nữa, chúng ta là thành viên chủ chiến của Trung Châu đội phải không?
- Không, thành viên chủ chiến thực sự của Trung Châu đội chỉ có ngươi, ta, Triệu Anh Không, Trương Hằng, La Ứng Long, năm người thôi. Còn nhiệm vụ của hai người Trình Khiếu, Imotep là cầm chân phần lớn thành viên Ác Ma đội…
- Một tiểu đội luân hồi có tối đa là hai mươi người, theo khuôn mẫu phần lớn các đội mà nói thì trong đội chỉ có khoảng một tới hai người đạt cấp mạnh nhất mà thôi, tiếp đó là ba đến năm thành viên chủ chiến, tiếp nữa mới là thành viên phi chủ chiến và nhân viên phi chiến đấu. Theo ta dự đoán thì Ác Ma đội cũng phái một phân đội nhỏ tham gia vây đánh Thiên Thần đội, cộng thêm Triệu Anh Không mất tích, nên giờ đây Ác Ma đội mà chúng ta phải đối mặt sẽ có khoảng năm đến tám người, trong đó thành viên chủ chiến có thể tưởng tượng được bao gồm ta, clone của Minh Yên Vi, La Cam Đạo đã trở về đội. Xác suất Triệu Chuế Không còn ở trong đội rất nhỏ, Hạo Thiên chỉ có 50% khả năng tồn tại. Ngoài những người này ra, theo tình huống chúng ta đã biết, clone của ngươi không ở đó, nói cách khác...
Nói đến đây, Sở Hiên ngừng lại, đẩy đẩy mắt kính, nhìn về phía ngôi biệt thự trơ trọi như ẩn như hiện đằng xa… Phía sau đó chính là Hive.
- Nói cách khác, chúng ta phải sử dụng cường công!
- Trịnh Xá! Hiện giờ có thể cho ngươi biết kế hoạch của ta, ngươi không cần lo việc chiến đấu của phân đội, bên đó ta đã bố trí ổn thỏa rồi, chỉ xem xem Tiêu Hoành Luật có thể phát huy hết ưu thế của phân đội bên đó hay không thôi. Mục tiêu của ta không phải Hive, tuy có thể ở dưới đó có tin tức về phòng thí nghiệm số 7, nhưng như vậy chúng ta sẽ ở vào thế hạ phong tuyệt đối về mặt địa hình, phải xông từ trong ra, nhất định sẽ bị Ác Ma đội chặn đứng. Lúc trước ta cũng nói rồi, mục tiêu duy nhất của ngươi chỉ có một, phải đối diện với clone của ngươi bằng tư thái toàn vẹn nhất. Hắn là kẻ địch vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi, cũng buộc ngươi phải khiêu chiến với hắn bằng khả năng mạnh nhất của mình, bất kể được thua, ngươi cũng phải cầm chân hắn, còn lại để bọn ta quyết định thắng bại.
- Trong khoảng ba mươi phút nữa, chúng ta sẽ áp sát Ác Ma đội… Ta cần ngươi xông lên chặn clone của ta lại, rồi hỏi hắn vị trí phòng thí nghiệm số 7 cũng như vị trí clone của ngươi, một khi hỏi được rồi ngươi phải lập tức lùi lại, cách xa hẳn chỗ bọn chúng, sau đó là cuộc chiến của một mình ngươi.
Sở Hiên nhìn ngôi biệt thự càng lúc càng gần, trực tiếp nói với Trịnh Trá.
Trịnh Trá kinh ngạc nhìn Sở Hiên, hắn vốn không ngờ Sở Hiên lại sắp xếp như vậy, một lúc lâu sau mới ngớ ngẩn lên tiếng hỏi:
- Vậy các ngươi thì sao? Đã có cơ hội tốt như vậy, ta không thể giết quách clone của ngươi cùng mấy thành viên chủ chiến của Ác Ma đội sao?
- Không được! Luận từ ta mà ra, muốn giết được ta, ngươi phải sử dụng Hồng hoang, Khai thiên tích địa mới có thể thành công, như vậy thực lực của ngươi sẽ giảm xuống khoảng 30 đến 40%. Ta không biết clone của ta mạnh đến mức nào, nhưng một khi ngươi tiêu hao quá nhiều sức mạnh thì những biến số sau đó ta sẽ không thể nắm chắc được nữa… Rốt cuộc ngươi một chọi một khống chế clone của ngươi là hơn hay tiêu diệt hết thành viên Ác Ma đội, còn ngươi cũng gần như cạn kiệt sức chiến đấu rồi dựa vào sức mạnh của những người còn lại trong Trung Châu đội để đối địch với clone của ngươi thì hơn? Nói thật nhé, nếu khả năng thứ hai xảy ra thì… Ta không cho rằng chúng ta có thể chiến thắng.
- Cũng như vậy.
Sở Hiên cười nhạt nói:
- Kinh nghiệm quyết định tư tưởng, tuy tư tưởng của ta và clone cũng gần như tương đồng với nhau, nhưng là người trong Ác Ma đội, hắn cũng sẽ lựa chọn khả năng thứ nhất, bởi bọn chúng cho rằng ngươi không thể một chọi một mà thắng được clone của ngươi. Thế nên để tránh Ác Ma đội phải chịu quá nhiều tổn thất và tử vong, một khi ngươi cường hàn nhảy vào trận chiến, hắn nhất định sẽ tiết lộ ngay cho ngươi biết vị trí clone của ngươi… Bởi vì hai bọn ta đều không thích biến số…
- Đây chính là căn nguyên của cục diện Vương đối vương, binh đối binh... Kinh nghiệm quyết định tư tưởng, Ác Ma đội tuyệt đối tin tưởng clone của ngươi cũng như chúng ta tuyệt đối tin tưởng ngươi vậy... Dùng sức mạnh thực sự của ngươi đi, sức mạnh thực sự mà hiện giờ ngươi có được từ sau khi rèn luyện ở Lord of the Rings.
- Ta hiểu rồi!
Trong mắt Trịnh Xá không còn một tia nghi hoặc nào nữa, chỉ còn bình thản cùng đấu chí càng lúc càng sôi sục. Mấy chiếc Goblin glider cùng một thanh phi kiếm quét ngang bầu trời, vượt qua ngôi biệt thự, hướng về phía con phố dài phía sau…
- Chính là bên dưới.
Khi đám người Trịnh Xá vượt qua một căn nhà kho lớn, gã pháp sư hắn xách trên tay đột nhiên mở miệng, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy trên cổ tên này có đeo một vòng kim loại, rõ ràng là thứ Sở Hiên từng dùng để khống chế Hạo Thiên.
Trịnh Xá nghe nói bèn điều khiển glider nhào xuống, hắn rung tay một cái, gã pháp sư đang xách theo lập tức máu trào thất khiếu, vừa hít vào thở ra được một nhịp, trái tim đã ngưng đập. Trong thời gian ngắn ngủi đó, Trịnh Xá đã nhảy ra khỏi glider xuống dưới. Ầm một tiếng, hắn đạp thủng mái nhà kho xông thẳng vào trong, sau lưng hắn những người khác cũng nối đuôi nhau tiến vào, quả nhiên bắt gặp sáu thàn viên Ác Ma đội ngồi đó, clone Sở Hiên bị Trịnh Trá xách cổ lên.
- Clone của ta ở đâu?
Ánh mắt Trịnh Trá bình thản nhưng trên mặt vẫn thoáng vẻ ngạc nhiên. Tuy đang xách cổ clone Sở Hiên lên nhưng hắn lại cảm thấy dường như tay mình còn cách cổ tên này vài milimet, vẫn thật sự chưa chạm được tới, có trời mới biết thứ gì đang chắn giữa tay hắn và cổ Sở Hiên, cảm giác như là một vòng bảo vệ nào đó.
Trong Ác Ma đội, trừ Sở Hiên và Trương Tiểu Tuyết, bốn kẻ còn lại đều kinh hãi ngẩn người ra, như thể không ngờ Trịnh Xá lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa chẳng đợi bọn chúng kịp phản ứng đã túm ngay được Sở Hiên. Tiếp theo khi những người khác trong Trung Châu đội xuất hiện, chúng mới chạy tản ra bốn phía nhà kho, sau đó kẻ phá tường, kẻ xông ra cửa sổ, chỉ trong một hai giây đã biến mất khỏi nhà kho.
- … Cuối cùng cũng tới rồi sao?
Clone Sở Hiên giống hệt hắn cả về động tác lẫn thần thái, hai người mà nhìn như thể một người vậy (vốn là như thế), hắn không ngờ còn giơ tay đẩy gọng kính nói:
- Trương Tiểu Tuyết, truyền vị trí vào đầu hắn.
Trương Tiểu Tuyết nhanh nhẹn gật đầu, khẽ vuốt trang giấy trong tay, nhìn một lượt rồi lên tiếng:
- Được rồi.
Trong chớp mắt, Trịnh Trá chợt thấy trong óc mình bỗng xuất hiện thêm vài thông tin. Đây nhất định không phải do tinh thần lực nối liền não bộ mà được, hắn đã chiến đấu cùng Chiêm Lam bao lâu nay, đương nhiên cũng hiểu rất rõ về tinh thần lực. Đoạn tin tức này bỗng không xuất hiện trong não hắn, cảm giác khác hẳn với việc dùng tinh thần lực để liên kết, bởi vậy hắn thoáng liếc nhìn Trương Tiểu Tuyết một cái, sau đó lại nhìn đám người Trung Châu đội phía sau mình rồi mới dụng lực đạp mạn, nhảy vọt lên goblin glider đang lư lửng trên nóc nhà kho. Ở đằng xa mấy thành viên Ác Ma đội trơ mắt nhìn hắn bay út đi mất... Để lại sau lưng một trận chiến sắp mở màn!
Tiêu Hoành Luật lặng lẽ nhìn mọi người, lúc này bọn hắn cách thành phố Raccoon không quá xa, nhưng không biết vì sao, Tiêu Hoành Luật trực tiếp để cho đoàn người hạ xuống tại nơi này, mà không trực tiếp tiến vào thành phố. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Mọi người đều yên lặng nghe, bọn họ đều là đồng đội đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu sống chết, đối với tính khí và năng lực của nhau đều biết rất rõ. Tiêu Hoành Luật mặc dù còn là một đứa trẻ, nhưng hắn lại là trí giả số hai của Trung Châu đội, cũng là một trong những người có trí tuệ đứng đầu cả thế giới luân hồi, trong thời khắc trọng yếu của trận chiến cuối cùng, hắn tuyệt đối sẽ không làm những việc vô nghĩa.
- Vừa rồi ta đã nhắc đến bố trí của Sở Hiên, nội dung ta không thể nói với các ngươi, nhưng chúng ta đều là quân cờ của Sở Hiên, nói chính xác thì trong trận chiến cuối cùng này mỗi người đều là quân cờ, bao gồm cả Trịnh Xá và Sở Hiên… Cho nên tiếp theo đây nếu như trong chúng ta có người chết, ta hi vọng các ngươi vào khoảnh khắc chết đi ấy vẫn có thể giữ lấy tôn nghiêm, bởi vì chúng ta sau đó sẽ sáng tạo một thần thoại, thần thoại về tiểu đội mạnh nhất cả thế giới luân hồi, ta không hi vọng có người vì sợ chết mà chà đạp tôn nghiêm của đoàn đội.
Tiêu Hoành Luật đặc biệt nhìn hai tân nhân, nói.
- Thần thoại ư?
Mọi người đều có chút khó hiểu, cơ sở về trận chiến cuối cùng bọn họ đều đã biết, chẳng qua chính là Vương đối vương, binh đối binh, sau đó đánh bại tiểu đội Ác Ma để trở thành đội ngũ mạnh nhất cả thế giới luân hồi, nhưng việc này cũng không thể dùng hai chữ thần thoại nay để hình dung.
- Ta biết các ngươi cảm thấy rất khó hiểu. Cứ nghĩ mà xem, một tiểu phân đội của Trung Châu, không chỉ diệt hết tiểu đội Thiên Thần, còn diệt cả một tiểu phân đội của Ác Ma, hơn nữa số thành viên còn lại rất có thể sẽ quyết định kết cục của trận chiến cuối cùng này, việc như vậy chẳng lẽ không phải thần thoại sao?
Tiêu Hoành Luật cười hắc hắc, hắn nhẹ nhàng ngắt một sợi tóc trên trán xuống, vừa nghịch vừa nói:
- Chiêm Lam, bắt đầu toàn lực quét hình, xác định vị trí của tiểu đội Thiên Thần, tiếp theo ta sẽ an bài việc chiến đấu của các vị…Mọi người, chúng ta rất có thể sẽ có người chết ở nơi này, hơn nữa khả năng tử vong còn rất lớn, ta chỉ hi vọng còn có thể… Mà thôi, mọi người bảo trọng, kế hoạch của ta là…
- Adam, không biết vì sao ta có linh cảm không hay.
Miyata Kuraki kìm nén quá lâu, cuối cùng không chịu được nói với Adam. Lúc này mọi người vẫn đợi tại vùng ngoại ô thành phố, Cả mấy đoàn nhân viên của Liên minh Thiên sứ đã đợi ở đây rất lâu rồi, có điều cũng không ai sốt ruột, dù sao đây cũng là trận chiến cuối cùng, không còn chuyện muốn đạt được điểm thưởng và chi tiết kịch tình nữa, cũng không còn lo lắng nhiều về tương lai, chỉ cần trước mắt có thể sống sót là đủ rồi. Adam sớm đã nổi tiếng trong thế giới luân hồi, đó là thứ nhất, ngoài ra sau khi tiến vào trận chiến cuối cùng hắn cũng không để cho người khác đi làm bia đỡ đạn, mà yên lặng đợi ở vùng ngoại ô thành phố, cũng để cho phần lớn người yên tâm, im ắng chờ ở đây.
Tất nhiên, tiểu đội luân hồi có thể sống sót đến trận chiến cuối cùng, trong bọn họ hiển nhiên không thể toàn là người tầm thường. Cũng có một số kẻ trí tuyệt tuyệt đỉnh trong lòng có hoài nghi, nhưng mà người có danh như cây có bóng, muốn bọn họ dùng bố trí hoặc kế sách của mình nói cho Adam thì da mặt những người này lại không dày như vậy, cho nên kéo dài đến lúc này không ngờ chỉ có một mình Miyata không nhẫn nại được, nói với Adam.
- Ừm, thời gian sắp đến rồi, nếu như không có gì bất thường, ta thực sự có chút lo sợ…
Adam nửa cười nửa không nhìn Miyata, hắn lại hỏi:
- Ngươi có linh cảm không hay gì? Có liên quan tới công pháp của ngươi không?
- Hả? À, công pháp của ta chủ tu tâm linh, lấy tâm sử kiếm, cho nên đối với nguy hiểm thì giác quan thứ sáu của ta cực ky nhạy cảm. Ta vừa mới để cho người trong đội dùng quét hình tinh thần lực kiểm tra xung quanh, nhưng lại không phát hiện được điểm lạ thường nào, cho nên ta cũng không biết rốt cuộc là nguy hiểm gì đang đến gần, Adam, ngươi biết không?
Miyata Kuraki gật gật đầu nói.
- Đại khái có thể tưởng tượng là việc gì, nhưng muốn nói ra tỉ mỉ thì lại hơi khó.
Adam mỉm cười nói.
- Không gì ngoài hai tên Sở Hiên phân biệt phái ra một tiểu phân đội đến công kích chúng ta, tất nhiên, cũng có thể là Trung Châu Đội và Ác Ma đội đánh nhau trước, cũng có thể là một đội ngũ trong hai đội đó và chúng ta đánh, cũng có thể là chúng ta và một đội ngũ đi đánh một đội ngũ khác, rất khó nói rõ ràng, nhưng có một điểm có thể khẳng định, chúng ta sẽ lập tức phải khai chiến ngay lát nữa.
Adam giống như đang nói tới một việc nhỏ nhặt không đáng kể gì, nhưng mọi người xung quanh lại đều nghe mà ngẩn người, Miyata còn chưa lên tiếng, một người bên cạnh đã nói:
- Này, này! Adam! Có chiến đấu sao không nói trước một tiếng? Chúng ta cũng phải có chuẩn bị chứ, hơn nữa đối thủ còn là Trung Châu đội và Ác Ma đội, chúng ta đông người, nếu như bị đánh lén, vậy hậu quả…
Adam cười cười khoát tay, hắn nhìn mọi người nói:
- Biết vì sao ta chọn nơi này không? Vị trí của chúng ta là khu vực nhà cửa tập trung, chỉ nơi này mới có nhà, mấy trăm mét xung quanh toàn là đường cái, bãi cỏ, đồng bằng, đã hiểu chưa? Lúc chọn nơi này ta đã tính toán kỹ rồi, trong chúng ta có mấy tinh thần lực khống chế giả, đem nơi này quét hình một lượt lại hoàn toàn không có chỗ nào bí ẩn nữa, ai có thể vô thanh vô tức chạy đến được? Hơn nữa đây gọi là kế hoạch không bằng ứng hóa nhanh, nếu sớm nhắc cho mọi người, các ngươi không chỉ sẽ luôn lo lắng sợ hãi, mà còn nghi thần nghi quỷ, không đợi người khác đến đánh lén chúng ta đã mất đi hơn nửa sức chiến đấu, tình huống bây giờ chẳng lẽ không tốt sao?
Người xung quanh đều tự nhìn nhau, lời Adam nghe thật không sai, chí ít trước mắt chúng nhân không có ai vì đợi lâu mà mất đi nhuệ khí, nghỉ ngơi dưỡng sức lâu như vậy, nếu có địch nhân đến xâm phạm còn có thể lấy sức nhàn đánh kẻ địch mỏi, nhất thời trừ một số ít người, còn lại đều đã tin lời của Adam.
- Hơn nữa mọi người cũng không cần quá lo lắng, mặc dù đội ngũ đột kích rất có thể bao gồm cả Ác Ma đội lẫn Trung Châu đội, nhưng chắc chắn không phải là chủ lực của bọn chúng. Hiện tại chủ lực của chúng có lẽ đang giằng co thậm chí đã giao chiến rồi, đội ngũ đột kích tối đa chỉ là một tiểu phân đội của bọn chúng mà thôi, thực lực tự nhiên là còn lâu mới so được với chúng ta, mà vị trí của chúng ra lại dễ thủ khó công, cộng thêm quét hình tinh thần lực và mấy tay băn tỉa của chúng ta, ta chỉ sợ bọn chúng không đến ấy chứ.
Adam mỉm cười tiếp tục nói với mọi người.
Rốt cuộc, một tia nghi ngờ vừa xuất hiện của mọi người đã biến mất, đại đa số người đều bắt đầu cảm thấy may mắn vì bọn họ gia nhập Liên minh Thiên sứ, đoàn đội có Adam làm trí giả này…
"Nhưng mà thật sự không có việc gì sao? Trí tuệ của Adam quả thực là rất cao, nhưng mà Trung Châu đội và Ác Ma đội đều có Sở Hiên, hơn nữa Adam…Hắn dường như đang giấu giếm điều gì đó…"
Miyata còn muốn nói nữa, nhưng nhìn thấy bộ dạng phấn khởi của mọi người xung quanh, hắn cũng chỉ có thể lặng lẽ thở dài, ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài. chỗ cách ngoài tòa nhà rất xa…
- …Địa phương này không dễ đánh lén.
Ở một mảnh ruộng hoang cách nơi trú ẩn của Liên minh Thiên sứ rất xa, bảy người đang ngồi cùng một chỗ, bọn họ đều là thành viên của Ác Ma đội, thực lực có cao có thấp, nhưng nếu đã có thể sống sót trong Ác Ma đội vốn lấy pháp tắc của rừng rậm làm tiêu chuẩn, thực lực của bọn họ phải mạnh hơn nhiều so với thành viên tiểu đội luân hồi khác.
Trong bảy người này có một tinh thần lực khống chế giả, Ác Ma đội và các tiểu đội khác có chút khác biệt, không biết vì sao có hai tinh thần lực khống chế giả, một tên trong đó thực lực còn đạt đến top 7 trong cả đội. Mặc dù so với mấy tên quái vật clone Trịnh Xá, Sở Hiên, Triệu Chuế Không này thì hắn đúng là có chút không bằng, nhưng mà thực lực cũng đã đạt đến đỉnh cao trong những người còn lại của Ác Ma đội. Hắn không chỉ là tinh thần lực khống chế giả, mà còn cường hóa cả thuộc tính cấp 2A khống chế kim loại. Tuy chiêu thức và thuộc tính mạnh yếu là căn cứ mỗi người sử dụng khác nhau mà mạnh yếu khác nhau, nhưng người này thiên phú cực cao, lấy thân phận tinh thần lực khống chế giả để điều khiển kim loại, có thể nói rằng, trong cả thế giới luân hồi hắn cũng là cường giả hạng nhất.
Người này chính là đội trưởng của tiểu phân đội Ác Ma này, là chiến lực chính của lần tác chiến này, dù hùng tâm bừng bừng muốn tiêu diệt toàn bộ Liên minh Thiên sứ, nhưng hắn cũng không mù quáng kiêu ngạo đến mức muốn một người xông lên đem đối phương giết sạch. Người có danh như cây có bóng, tiểu đội Thiên Thần dù sao cũng là một trong ba thế lực mạnh nhất của thế giới luân hồi, trí tuệ của Adam cũng xếp thứ hai chỉ sau Sở Hiên, mắt thấy Liên minh Thiên sứ cố thủ không ra, bọn họ cũng chỉ có thể kiên nhẫn đợi ở đây tìm cơ hội.
- Mẹ nó, đám khốn nạn này chẳng lẽ không có tự tôn của cường giả sao? Dù gì cũng là tiểu đội Thiên Thần cùng tề danh với Ác Ma đội chúng ta, vậy mà lại có thể sợ hãi cố thủ không ra như vậy ư. Ta…
Một thanh diên da đen hắc hắc cười lạnh, gã này dáng người cực lớn, cao gần 2m, ước chừng khoảng hai mươi tuổi, nhưng mà bộ dạng lại vô cùng cổ quái. Một đầu tóc đen bị hắn quấn thành các dải xoắn tít (dân gian người ta gọi là xoắn quẩy ấy), vô số dải tóc bù xù phía sau gáy hắn, trên mũi, trên tai, thậm chí ngay cả trên mắt đều đeo khuyên tai hoặc có thể nói khuyên mũi, khuyên mắt…các loại. Nói tóm lại, vừa nhìn là biết tên này là một dân hippi.
- Ngậm miệng lại.
Một thanh niên tóc vàng cười lạnh cắt lời hắn, người này chính là tiểu đội trường của đội ngũ này, cũng là cường gia tinh thần lực khống chế giả và điều khiển kim loại. Hắn là người tồn tại có thâm niên nhất trong đoàn đội, trước cả clone Trịnh Xá, cũng là người ngoại quốc duy nhất sống sót sau lần Trịnh Trá báo thù, cũng là thành viên tham gia lần giao chiến đầu tiên giữa Trung Châu đội và Ác Ma đội, Thomas.
Cái tên nghe thì rất bình thường, nhưng có thể dưới sự thống hận vô cùng của clone Trịnh Trá với người ngoại quốc, cộng thêm ở trong Ác Ma đội luôn kiên trì pháp tắc rừng rậm mà vẫn tồn tại được đến bây giờ, đủ chứng tỏ rằng người này bất luận là đầu óc hay thực lực đều có trình độ nhất định, nếu không đã sớm chết trong một bộ phim kinh dị thế giới nào rồi. Nguyên nhân quan trọng nhất chính là tên này là một tên Hồng Lão Ngoại, cũng tức là một số cực ít người ngoại quốc vô cùng sùng bái văn hóa Trung Quốc (lời tác giả: đây là sự thực, ở ngoại quốc đúng là có một số rất ít người ngoại quốc cực kì sùng bái văn hóa Trung Quốc, đa số ở tại các nước phát triển Tây Âu và Mỹ, bọn họ thậm chí coi văn hóa Trung Quốc là văn hóa vĩ đại nhất thế giới. Đương nhiên, Trung Quốc chúng ta cũng có loại người vô cùng sùng bái nước ngoài, hơn nữa tỷ lệ số lượng so với Hồng Lão Ngoại còn đông hơn nhiều…) vào lúc clone Trịnh Xá thê thảm mà đến, hắn cũng là người duy nhất tỏ ý phản đối, ngoài ra sau đó còn cấp cho Trịnh Xá một ít giúp đỡ về mặt vật chất, thế mới giúp cho Trịnh Xá sống sót qua thời kì yếu ớt nhất, tiếp đó trưởng thành lên. Cũng bởi vậy, hắn trốn thoát qua đợt báo thù điên cuồng của clone Trịnh Trá sau này.
Thomas nghiêng mắt nhìn thanh niên da đen, cười lạnh nói:
- Tên mới đến kia, mới trải qua hai thế giới phim kinh dị mà đã bắt đầu Ác Ma đội chúng ta, Ác Ma đội chúng ta treo trên mồm rồi sao? Ngậm cái miệng thối của ngươi lại, ta nghe mà buồn nôn, hơn nữa ngươi biết cái gì là tự tôn của cường giả sao? Nếu cầm đao xông lên chém nhau một trận mà được gọi là tự tôn của cường giả, vậy loại lưu manh đầy đường giống như ngươi đều là cường giả hết rồi, đồ ngu.
Thanh niên da đen cười hắc hắc, mặc dù trong mắt có chút không phục cùng phẫn nộ, nhưng mà hắn lại không nói thêm điều gì, hiển nhiên là rất kiêng dè Thomas, hoặc là lúc trước đã phải chịu thiệt rồi. Nhưng mà nghĩ cũng đúng, người da trắng và người da đen ở nước Mỹ thù oán rất sâu, hàng ngày trong thế giới thực không biểu hiện, nhưng không có nghĩa là sẽ không biểu hiện ra trong loại thế giới cực đoan như thế giới luân hồi này, biểu hiện trong này cũng là một loại biểu hiện trần trụi nhất, nắm tay lớn kẻ nào lớn, kẻ đó là đại ca, nhìn trước mắt thì đại ca chính là Thomas.
Thomas lại chửi vài câu rồi mới nói:
- Nhiệm vụ Sở Hiên giao cho chúng ta là cố thủ ở đây, đến khi Trung Châu đội xuất hiện mới thôi, nếu trong tám tiếng mà Trung Châu đội không xuất hiện, thì chúng ta phải toàn lực tác chiến, bao giờ giết chết Adam mới kết thúc. Đây không phải là lần đầu tiên ta dẫn đội hoàn thành nhiệm vụ của tiểu phân đội, nhưng đây là lần nhiệm vụ khó khăn nhất của ta, ta không hi vọng có người làm vướng tay vướng chân. Nên biết đối phương là Thiên Thần đội và một lượng lớn tiểu đội luận hồi, thực lực thật sự mạnh hơn chúng ta nhiều, cần phải nhớ! Nhiệm vụ của chúng ta là đánh lén! Không phải đi tìm chết.
Mọi người xung quanh đều yên lặng nghe hắn nói, thật lâu sau một người da vàng cao lớn mới mở miệng:
- Thomas, ngươi nói lần này đồng thời nghênh chiến Thiên Thần đội và Trung Châu đội, chúng ta rốt cuộc có mấy phần nắm chắc? Sở Hiên, hắn…hắn thật sự có thể chiến thắng chính mình sao? Phải biết Trung Châu đội cũng có một kẻ giống như hắn…
- Không chỉ Sở Hiên, còn có Trịnh Xá…
Một người khác cũng cẩn thận nói, ánh mắt sáu người đều tập trung nhìn vào Thomas, dù sao cũng hắn là người có thâm niên nhất trong đoàn đội này, thời gian thậm chí vượt qua đội trưởng Trịnh Xá, một ít việc hắn cũng biết được nội tình. Mọi người sớm đã có kinh nghiệm làm quân cờ của Sở Hiên, bọn họ lúc này muốn biết nhất chính là mình cuối cùng có thể sống sót qua nhiệm vụ lần này hay không, hoặc là nói có thể sống sót qua trận chiến cuối cùng này không.
- Trung Châu đội…Lần trước chiến đấu với bọn chúng đã qua lâu như vậy rồi.
Thomas nhắm mắt thở dài, hắn dường như đang hồi tưởng lại quá khứ, thật lâu sau mới nói:
- Lần trước chúng ta giao chiến với Trung Châu đội, mặc dù lấy ưu thế áp đảo diệt sạch bọn chúng, nhưng chúng ta cũng có người chết. Trung Châu đội khi ấy thực lực rất yếu, mặc dù có một trí giả, nhưng so sánh với Sở Hiên thì cũng chỉ là trí tuệ của người bình thường. Mặc dù không biết làm thế nào Trịnh Xá Trung Châu đội trốn được một mạng, mặc dù không biết vì sao để cho Trung Châu đội Trịnh Trá thoát được một mạng, nhưng mà loại đoàn đội bị diệt sạch này hầu như không còn gì để cứu vãn nữa, nhất định là lại phải chậm rãi thu nạp người mới, tích lũy lực lượng phát triển lại từ đầu, thế nhưng…
- Nhưng không quá lâu sau, chúng ta liền nghe từ miệng một đội ngũ mơ hồ biết được tình hình của Trung Châu đội, nghe nói tiểu đội này gặp phải một tiểu đội chăn nuôi đã bị đánh cho tan tác, bọn họ nhân cơ hội liền đem tiểu đội chăn nuôi kia diệt sạch, mà trước khi bị diệt đã từ miệng bọn chúng biết được tình hình của Trung Châu đội. Chính Trung Châu đội đánh cho đội ngũ chăn nuôi đó đến mức tàn phế, cuối cùng phải dựa vào thập tự hồi sinh mới thoát được một kiếp, đây chính là minh chứng cho sự mạnh mẽ của Trung Châu đội…
Sáu người còn lại đều trợn tròn cả mắt, thời gian bọn họ đến Ác Ma đội mặc dù chưa lâu, muộn nhất chính là người da đen kia chỉ mới qua hai thế phim kinh dị, nhưng mà hai, ba người trong đó cũng đã trải qua chiến đấu đoàn đội, cũng từng nghe người khác nói qua về loại tiểu đội chăn nuôi kia. Đó là một loại mà cả đoàn đội chỉ tập trung vào một, hai, tối đa là ba cường giả, những người còn lại bị coi là nô lệ bị bọn chúng chăn nuôi, dựa vào điểm thưởng và chi tiết kịch tính của các nô lệ để cường hóa chính mình. Làm vậy thực lực sẽ tăng cực nhanh, cũng có thể hoán đổi các thuộc tính, chiêu thức, cùng rất nhiều vũ khí cao cấp rất mạnh. Tuy nói là lấy lực lượng của ngoại vật để tăng thực lực, người của đội chăn nuôi không thể có cường giả đỉnh cấp, nhưng trong các cường giả cao cấp, thực lực của bọn chúng đúng là số một số hai, kể cả một số thành viên của Ác Ma đội đấu với người của đội chăn nuôi cũng nhiều khả năng sẽ bị thua.
- Bây giờ các ngươi đã hiểu rồi chứ? Vì sao Trịnh Xá chỉ cần nghe được tin tức của Trung Châu đội là sẽ lộ ra vẻ mặt ầm trầm đó? Bởi vì hắn còn có vài thứ không bỏ xuống được, cho nên mới không thể bước ra khỏi một bước cuối cùng của tầng thứ tư, đạt đến tầng thứ năm chân chính thái thượng vô tình. Thực ra với thực lực của hắn, thật sự đã vượt qua đệ tứ giai cao cấp quá nhiều rồi…
Thomas khẽ thở dài, rồi lại hưng phấn nói:
- Vẫn là người Trung Quốc chúng ta mạnh. Bất kể là Trịnh Xá hay là Sở Hiên…
Sáu người xung quanh đều bĩu môi, mặc dù trong sáu người có một da đen và da trắng, còn lại bốn người đều là da vàng, nhưng mà bốn người đều là người châu Á hoặc người người châu lục khác, thấy một người ngoại quốc sùng bái Trung Quốc, trong lòng bọn hắn đúng là có chút xem thường, chỉ là cũng không dám nói ra mà thôi.
Thomas lại cười hắc hắc, nói:
- Ta có một phần tám huyết thống là gốc Hoa đấy…Quên đi, nói những lời này với các ngươi có tác dụng gì đâu chứ. Tóm lại một câu, thực lực của Trung Châu đội không yếu hơn Thiên Thần đội, thậm chí còn mạnh hơn một chút, dù gì bọn chúng cũng có Sở Hiên là trí giả…Hơn nữa Trịnh Xá cũng luôn coi bản chính của hắn là cường địch, ta nghĩ kẻ có thể là cường địch của hắn thì thực lực của Trịnh Xá bản chính dù kém cũng không thấp hơn hơn tầng thứ tư trung cấp đâu, chỉ là không biết có thể chính diện chống lại Trịnh Xá được bao lâu…
Bảy người lại tiếp tục thảo luận về thực lực của clone Trịnh Xá, đặc biệt là với việc clone Trịnh Xá không ra tay trong thế giới phim kinh dị gần nhất. Mọi người đều thắc mắc khó hiểu, những kẻ liên quan cũng đưa ra vài suy đoán có điều ai nấy chỉ dám mạnh mồm ở đây thôi còn trước mặt Trịnh Xá, chẳng ai có dũng khí cùng thần kinh thép như Sở Hiên cả, những câu nói và cử chỉ đó căn bản giống như đâm đầu vào chỗ chết. Đương nhiên rồi, đó là Sở Hiên cơ mà... So với vài chuyện khác, ví dụ như những thí nghiệm trong phòng hắn, thì hắn những lúc như vậy đã là vô cùng bình thường rồi.
- À đúng, Phong Thần bảng chẳng phải có khả năng giám thị sao? Nếu những lời chúng ta nói ở đây bị hắn biết được thì…
Người thanh niên da đen đột nhiên nuốt nước miếng, khó nhọc hỏi.
- Hình như điểm nhân quả chẳng còn bao nhiêu đâu, hơn nữa con nha đầu Trương Tiểu Tuyết đó còn lén để lại rất nhiều điểm nhân quả chưa dùng tới, nghe nói đó là số điểm nhân quả mà ả dành lại để giúp Sở Hiên chiến đấu, cũng chẳng hiểu sao Sở Hiên không ngăn cản, tóm lại chúng ta chắc không bị phát hiện đâu…
Thomas sắc mặt cũng hơi tái đi, đáp.
Nhất thời mọi người đều im bặt, tuy dám chắc Sở Hiên sẽ không phung phí mà dùng điểm nhân quả quan trọng kia lên bọn họ, nhưng ai dám mạo hiểm cơ chứ, dù sao gã đó cũng là Sở Hiên mà… Thật đáng sợ.
Đúng lúc này Thomas đột nhiên ngoảnh đầu nhìn về một phía khác, cách xa tiểu đội Thiên Thần, một làn sóng tinh thần lực từ bên đó truyền lại bắt đầu quét qua đây, trước tiên là quét tới vị trí của Thiên Thần đội, đồng thời hình như cũng thấp thoáng quét về phía bọn họ, nhưng lập tức bị Thomas chặn lại, thêm cả bảy người Ác Ma đội cũng được che phủ khỏi quét hình tinh thần lực. Không chỉ như thế, Thomas còn che phủ cả cho mấy chỗ không mấy quan trọng ở xa, như vậy cho dù kẻ điều khiển tinh thần lực của Trung Châu đội có tinh thần lực mạnh hơn hắn đi nữa, cũng không sao xác định được vị trí của Ác Ma đội.
-... Trung Châu đội đến rồi!
- Gã Tiêu Hoành Luật đó…
Chiêm Lam vừa dùng quét hình tinh thần lực vừa vẫy tay với Tiêu Hoành Luật:
- Tiêu Hoành Luật, cậu nói chúng ta quét hình trực tiếp như vậy có được không? Thế này chẳng phải đánh rắn động cỏ sao?
Tiêu Hoành Luật thoáng ngạc nhiên nhìn Chiêm Lam, một lúc sau mới lẩm bẩm:
- Xem ra cần thay đổi lại kế hoạch một chút, dù là địch nhân mạnh hơn dự tính hay chúng ta mạnh hơn dự tính cũng đều là biến số đối với toàn cục, có điều biến số đầu tiên thì cực kỳ nguy hiểm, còn biến số thứ hai ít nguy hiểm hơn, ôi, chị mạnh lên từ khi nào thế? Sao chúng ta chẳng biết gì cả?
Chiêm Lam mỉm cười không đáp, lại nói tiếp:
- Nội dung quét hình đã được chuyển tới ý thức mọi người rồi, chỉ còn một vài nơi hình như bị chặn lại, chắc hẳn thành viên Ác Ma đội mà Tiêu Hoành Luật nói đang ở đó.
Tiêu Hoành Luật hỏi một lần, thấy nàng lờ đi cũng chẳng hỏi lại nữa, dù sao sau khi vượt qua A Nightmare on Elm street, thực lực đa số mọi người trong đội đều tiến triển vượt bậc, nên nàng có âm thầm tiến triển cũng là chuyện đương nhiên thôi, vả lại điều quan trọng nhất bây giờ là bố cục chiến đấu với Thiên Thần đội và Ác Ma đội. Tiêu Hoành Luật âm thầm tính toán một hồi, tới chừng nghĩ không ra sơ hở gì nữa mới ngầm gật đầu.
- Vậy dùng kế hoạch trước khi bắt đầu đi, tay bắn tỉa tầm xa là Zero. Tề Đằng Nhất sẽ phối hợp với ngươi sử dụng ngắm bắn vượt chân trời, Chiêm Lam cũng phải ở lại đây kiểm soát toàn cục và liên lạc với cả đoàn, còn những người khác... Vương Hiệp, ngươi phải ở lại bảo vệ mọi người, ngoài ra chút nữa còn có việc cho ngươi, à... Lâm Tuấn Thiên cũng có thể ở lại đây, kỹ năng của ngươi còn chưa thành thục, hầu như chẳng có mấy tác dụng trong lúc hỗn chiến đâu.
Tiêu Hoành Luật nói đến đây liền ngưng lại giây lát, nghĩ ngợi một thoáng rồi nói:
- Cả Minh Yên Vi cũng ở lại đi, thuật bắn tên của ngươi ra sao ta không biết, có điều ngươi đã có thể được phục chế vào Ác Ma đội, ắt hẳn thuật bắn tên cũng có chỗ độc đáo... Thế này đi, ngươi cũng ở lại bảo vệ mọi người.
- Những người còn lại… theo ta tấn công nào!
- Tấn công à?
Adam cau mày lẩm bẩm, dăm ba phút trước, những mấy tinh thần lực khống chế giả trong đoàn đồng thời phát hiện vị trí của Trung Châu đội, mấy thành viên của tiểu đội này đang tiến về phía bọn hắn, hơn nữa còn nhanh chóng áp sát sang bên này, chẳng hề gặp chút trở ngại nào.
-...Không ngắm bắn được, vẫn ở dưới đường chân trời, công kích của tinh thần lực cũng bị tinh thần lực khống chế giả bên đối phương ngăn chặn, còn các phương thức công kích khác... Vị trí này cũng có thể tạm coi là an toàn, có phải bọn chúng đang gây hấn không?
Adam gõ gõ ngón tay lên mặt bàn bên cạnh mình, lúc này mới lên tiếng:
- Vậy chúng ta cứ đợi ở đây đi, nhân số đối phương rất ít, không loại trừ khả năng chúng nhử mồi. Lại thêm Ác Ma đội đã mai phục xung quanh, chưa chắc mục đích của chúng đã là chúng ta, dù sao chúng ta cũng chiếm được địa lợi và nhân hòa, còn thiên thời thì ba đội mỗi đội một nửa đấu với một nửa, chúng ta cần gì phải bỏ ưu thế trước mắt mà đi hỗn chiến với hai đội kia. Chẳng qua bọn chúng chỉ là phân đội nhỏ của Ác Ma đội và Trung Châu đội thôi còn chúng ta là cả một liên minh Thiên Sứ kia mà....
Mọi người xung quanh yên lặng nghe Adam nói, đa phần đều vô thức gật gù, chỉ có mấy kẻ nhíu mày nghĩ ngợi gì đó, một trong số ấy là Aoi, tinh thần lực khống chế giả của Đông Hải đội, nàng ngẫm nghĩ hồi lâu rồi hỏi:
- Adam, liệu có phải Trung Châu đội định sử dụng vũ khí có tính sát thương quy mô lớn không? Ví như đạn hạt nhân chẳng hạn?
- Cũng có thể lắm, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng mấy đến chúng ta đâu. Ừm, nói thế này vậy, có lẽ đối với những tiểu đội luân hồi cấp thấp hoặc cấp vừa mà nói, trong thế giới phim kinh dị đụng chạm đến thế lực quốc gia, nhất là thế lực của quân đội thì chỉ có nước chết chìm trong tai họa, nhưng đối với những tiểu đội luân hồi cao cấp hoặc siêu cấp thì thế lực quốc gia và quân đội vốn chẳng phải thứ gì đáng sợ. Cái gọi là quân đội, quân đội mấy chục vạn người cũng không bao vây được một tiểu đội luân hồi cao cấp hoặc siêu cấp, tiểu đội luân hồi cao cấp hay siêu cấp có trang bị máy phi hành cá nhân, tính cơ động đã vượt xa bất cứ thế lực quốc gia và quân đội nào ở thời đại này. Mấy thứ máy bay và xe tăng đó cũng không thể tìm ra mười mấy người giữa hơn trăm vạn dân thành phố được, còn như vũ khí hạt nhân lại càng nực cười hơn. Chúng ta có quét hình tinh thần lực, hễ phát hiện ra vũ khí hạt nhân sẽ có thể lập tức khỏi phạm vi hủy diệt của nó, thậm chí khi chúng ta có được thứ vũ khí siêu cường, phạm vi ảnh hưởng lớn, chúng ta có thể hủy diệt thế giới.
Adam khoát tay nói:
- Thế nên đối với chúng ta, vũ khí hạt nhân chẳng thể coi là thứ gì uy hiếp được, không bằng gọi nó là một điểm mấu chốt trong cục diện có thể vận dụng linh hoạt mà thôi. Chỉ cần sử dụng nó hợp lý, vũ khí hạt nhân vẫn có thể trở thành sự uy hiếp rất lớn, nhưng nếu coi nó là một thứ vũ khí nghịch chuyển càn khôn có tính sát thương trên diện rộng thì... Ta chỉ có thể nói rằng đội ngũ sử dụng thứ vũ khí đó sẽ chỉ là tiểu đội luân hồi cấp thấp hoặc cấp vừa thôi, nếu là tiểu đội cao cấp thì thật ngu xuẩn.
Nói đến đây, Adam ngừng lại, trầm tư giây lát mới tiếp lời:
- Tạm thời cứ tiếp tục đợi ở đây, xem xem tiểu phân đội Ác Ma kia phản ứng thế nào rồi nói… À còn nữa, Trung Châu đội và Ác Ma đội đều phái đi một phân đội nhỏ thôi à? Vậy thành viên chủ chiến của chúng…
- Thành viên chủ chiến của chúng ta ư? Là ý gì đây?
Trịnh Xá một tay nhấc bổng gã thành viên pháp hệ của Ác Ma đội, tò mò hỏi Sở Hiên đang đứng cách mình không xa. Do vừa nãy Sở Hiên đang nói về cách bố trí tiếp theo, đến lúc nhắc đến những thành viên chủ chiến của Trung Châu đội, hắn liền bất mãn hỏi.
- Như ngươi nghĩ đấy.
Sở Hiên khoát tay nói:
- Luận về thực lực, phần lớn thành viên của Trung Châu đội rất yếu, thường phải hợp sức toàn đội để chiến đâu mới có thể phát huy toàn bộ thực lực, nếu trong phim kinh dị thế giới bình thường thì cũng chẳng hại gì, nhưng trong trận chiến cuối cùng này, nếu so với Ác Ma đội thì thật bất hạnh, bọn họ gần như là vô dụng.
- Tiếp theo…
Trịnh Xá mở miệng định nói gì đó, nhưng chẳng thể thốt nên lời, đành thở dài lên tiếng.
- Thế nên mục tiêu chiến đấu của các thành viên phi chủ chiến là gắng hết sức tiêu hao thực lực của các thành viên phi chủ chiến bên Ác Ma đội, và tiêu diệt hoàn toàn Thiên Thần đội. Sau khi hoàn thành hai mục tiêu này, bọn họ mới có thể tham dự vào cuộc chiến của các thành viên chủ chiến, thậm chí trong cuộc chiến của ngươi và clone, đây là phương thức nâng bậc chiến đấu từ dưới lên trên, vào thời khắc quan trọng, bọn họ buộc phải hi sinh theo một mức độ nhất định.
Sở Hiên thản nhiên nói.
Trịnh Trá lại thở dài nín lặng nhắm mắt, một hồi lâu sau mới hỏi tiếp:
- Vậy năm người chúng ta… À, thêm cả La Ứng Long nữa, chúng ta là thành viên chủ chiến của Trung Châu đội phải không?
- Không, thành viên chủ chiến thực sự của Trung Châu đội chỉ có ngươi, ta, Triệu Anh Không, Trương Hằng, La Ứng Long, năm người thôi. Còn nhiệm vụ của hai người Trình Khiếu, Imotep là cầm chân phần lớn thành viên Ác Ma đội…
- Một tiểu đội luân hồi có tối đa là hai mươi người, theo khuôn mẫu phần lớn các đội mà nói thì trong đội chỉ có khoảng một tới hai người đạt cấp mạnh nhất mà thôi, tiếp đó là ba đến năm thành viên chủ chiến, tiếp nữa mới là thành viên phi chủ chiến và nhân viên phi chiến đấu. Theo ta dự đoán thì Ác Ma đội cũng phái một phân đội nhỏ tham gia vây đánh Thiên Thần đội, cộng thêm Triệu Anh Không mất tích, nên giờ đây Ác Ma đội mà chúng ta phải đối mặt sẽ có khoảng năm đến tám người, trong đó thành viên chủ chiến có thể tưởng tượng được bao gồm ta, clone của Minh Yên Vi, La Cam Đạo đã trở về đội. Xác suất Triệu Chuế Không còn ở trong đội rất nhỏ, Hạo Thiên chỉ có 50% khả năng tồn tại. Ngoài những người này ra, theo tình huống chúng ta đã biết, clone của ngươi không ở đó, nói cách khác...
Nói đến đây, Sở Hiên ngừng lại, đẩy đẩy mắt kính, nhìn về phía ngôi biệt thự trơ trọi như ẩn như hiện đằng xa… Phía sau đó chính là Hive.
- Nói cách khác, chúng ta phải sử dụng cường công!
- Trịnh Xá! Hiện giờ có thể cho ngươi biết kế hoạch của ta, ngươi không cần lo việc chiến đấu của phân đội, bên đó ta đã bố trí ổn thỏa rồi, chỉ xem xem Tiêu Hoành Luật có thể phát huy hết ưu thế của phân đội bên đó hay không thôi. Mục tiêu của ta không phải Hive, tuy có thể ở dưới đó có tin tức về phòng thí nghiệm số 7, nhưng như vậy chúng ta sẽ ở vào thế hạ phong tuyệt đối về mặt địa hình, phải xông từ trong ra, nhất định sẽ bị Ác Ma đội chặn đứng. Lúc trước ta cũng nói rồi, mục tiêu duy nhất của ngươi chỉ có một, phải đối diện với clone của ngươi bằng tư thái toàn vẹn nhất. Hắn là kẻ địch vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi, cũng buộc ngươi phải khiêu chiến với hắn bằng khả năng mạnh nhất của mình, bất kể được thua, ngươi cũng phải cầm chân hắn, còn lại để bọn ta quyết định thắng bại.
- Trong khoảng ba mươi phút nữa, chúng ta sẽ áp sát Ác Ma đội… Ta cần ngươi xông lên chặn clone của ta lại, rồi hỏi hắn vị trí phòng thí nghiệm số 7 cũng như vị trí clone của ngươi, một khi hỏi được rồi ngươi phải lập tức lùi lại, cách xa hẳn chỗ bọn chúng, sau đó là cuộc chiến của một mình ngươi.
Sở Hiên nhìn ngôi biệt thự càng lúc càng gần, trực tiếp nói với Trịnh Trá.
Trịnh Trá kinh ngạc nhìn Sở Hiên, hắn vốn không ngờ Sở Hiên lại sắp xếp như vậy, một lúc lâu sau mới ngớ ngẩn lên tiếng hỏi:
- Vậy các ngươi thì sao? Đã có cơ hội tốt như vậy, ta không thể giết quách clone của ngươi cùng mấy thành viên chủ chiến của Ác Ma đội sao?
- Không được! Luận từ ta mà ra, muốn giết được ta, ngươi phải sử dụng Hồng hoang, Khai thiên tích địa mới có thể thành công, như vậy thực lực của ngươi sẽ giảm xuống khoảng 30 đến 40%. Ta không biết clone của ta mạnh đến mức nào, nhưng một khi ngươi tiêu hao quá nhiều sức mạnh thì những biến số sau đó ta sẽ không thể nắm chắc được nữa… Rốt cuộc ngươi một chọi một khống chế clone của ngươi là hơn hay tiêu diệt hết thành viên Ác Ma đội, còn ngươi cũng gần như cạn kiệt sức chiến đấu rồi dựa vào sức mạnh của những người còn lại trong Trung Châu đội để đối địch với clone của ngươi thì hơn? Nói thật nhé, nếu khả năng thứ hai xảy ra thì… Ta không cho rằng chúng ta có thể chiến thắng.
- Cũng như vậy.
Sở Hiên cười nhạt nói:
- Kinh nghiệm quyết định tư tưởng, tuy tư tưởng của ta và clone cũng gần như tương đồng với nhau, nhưng là người trong Ác Ma đội, hắn cũng sẽ lựa chọn khả năng thứ nhất, bởi bọn chúng cho rằng ngươi không thể một chọi một mà thắng được clone của ngươi. Thế nên để tránh Ác Ma đội phải chịu quá nhiều tổn thất và tử vong, một khi ngươi cường hàn nhảy vào trận chiến, hắn nhất định sẽ tiết lộ ngay cho ngươi biết vị trí clone của ngươi… Bởi vì hai bọn ta đều không thích biến số…
- Đây chính là căn nguyên của cục diện Vương đối vương, binh đối binh... Kinh nghiệm quyết định tư tưởng, Ác Ma đội tuyệt đối tin tưởng clone của ngươi cũng như chúng ta tuyệt đối tin tưởng ngươi vậy... Dùng sức mạnh thực sự của ngươi đi, sức mạnh thực sự mà hiện giờ ngươi có được từ sau khi rèn luyện ở Lord of the Rings.
- Ta hiểu rồi!
Trong mắt Trịnh Xá không còn một tia nghi hoặc nào nữa, chỉ còn bình thản cùng đấu chí càng lúc càng sôi sục. Mấy chiếc Goblin glider cùng một thanh phi kiếm quét ngang bầu trời, vượt qua ngôi biệt thự, hướng về phía con phố dài phía sau…
- Chính là bên dưới.
Khi đám người Trịnh Xá vượt qua một căn nhà kho lớn, gã pháp sư hắn xách trên tay đột nhiên mở miệng, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy trên cổ tên này có đeo một vòng kim loại, rõ ràng là thứ Sở Hiên từng dùng để khống chế Hạo Thiên.
Trịnh Xá nghe nói bèn điều khiển glider nhào xuống, hắn rung tay một cái, gã pháp sư đang xách theo lập tức máu trào thất khiếu, vừa hít vào thở ra được một nhịp, trái tim đã ngưng đập. Trong thời gian ngắn ngủi đó, Trịnh Xá đã nhảy ra khỏi glider xuống dưới. Ầm một tiếng, hắn đạp thủng mái nhà kho xông thẳng vào trong, sau lưng hắn những người khác cũng nối đuôi nhau tiến vào, quả nhiên bắt gặp sáu thàn viên Ác Ma đội ngồi đó, clone Sở Hiên bị Trịnh Trá xách cổ lên.
- Clone của ta ở đâu?
Ánh mắt Trịnh Trá bình thản nhưng trên mặt vẫn thoáng vẻ ngạc nhiên. Tuy đang xách cổ clone Sở Hiên lên nhưng hắn lại cảm thấy dường như tay mình còn cách cổ tên này vài milimet, vẫn thật sự chưa chạm được tới, có trời mới biết thứ gì đang chắn giữa tay hắn và cổ Sở Hiên, cảm giác như là một vòng bảo vệ nào đó.
Trong Ác Ma đội, trừ Sở Hiên và Trương Tiểu Tuyết, bốn kẻ còn lại đều kinh hãi ngẩn người ra, như thể không ngờ Trịnh Xá lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa chẳng đợi bọn chúng kịp phản ứng đã túm ngay được Sở Hiên. Tiếp theo khi những người khác trong Trung Châu đội xuất hiện, chúng mới chạy tản ra bốn phía nhà kho, sau đó kẻ phá tường, kẻ xông ra cửa sổ, chỉ trong một hai giây đã biến mất khỏi nhà kho.
- … Cuối cùng cũng tới rồi sao?
Clone Sở Hiên giống hệt hắn cả về động tác lẫn thần thái, hai người mà nhìn như thể một người vậy (vốn là như thế), hắn không ngờ còn giơ tay đẩy gọng kính nói:
- Trương Tiểu Tuyết, truyền vị trí vào đầu hắn.
Trương Tiểu Tuyết nhanh nhẹn gật đầu, khẽ vuốt trang giấy trong tay, nhìn một lượt rồi lên tiếng:
- Được rồi.
Trong chớp mắt, Trịnh Trá chợt thấy trong óc mình bỗng xuất hiện thêm vài thông tin. Đây nhất định không phải do tinh thần lực nối liền não bộ mà được, hắn đã chiến đấu cùng Chiêm Lam bao lâu nay, đương nhiên cũng hiểu rất rõ về tinh thần lực. Đoạn tin tức này bỗng không xuất hiện trong não hắn, cảm giác khác hẳn với việc dùng tinh thần lực để liên kết, bởi vậy hắn thoáng liếc nhìn Trương Tiểu Tuyết một cái, sau đó lại nhìn đám người Trung Châu đội phía sau mình rồi mới dụng lực đạp mạn, nhảy vọt lên goblin glider đang lư lửng trên nóc nhà kho. Ở đằng xa mấy thành viên Ác Ma đội trơ mắt nhìn hắn bay út đi mất... Để lại sau lưng một trận chiến sắp mở màn!
Tác giả :
Zhttty