Vô Hạn Khủng Bố
Chương 266: Mang rồng tiến vào
i>"Tiến vào cột sáng trong vòng ba mươi giây, xác định mục tiêu di chuyển, Eragon bắt đầu truyền tống..."
Eragon cũng không phải là một bộ phim kinh dị, nói một cách chính xác thì nó hẳn phải là một bộ phim huyền ảo phương Tây, có kỵ sĩ, có kiếm, có ma pháp, có cự long... một thế giới huyền ảo tây phương thuần túy. Đây chính là thế giới phim mà Trung Châu đội sẽ tham gia lúc này.
Theo phân tích của hai trí giả trong Trung Châu đội, thế giới phim kinh dị này thật sự không hề có khó khăn gì, ít nhất là đối với Trung Châu đội hiện tại mà nói, đã không còn khó khăn gì quá lớn nữa. Do đó, đối với việc tại sao lại đột nhiên xuất hiện thế giơi phim kinh dị đơn giản như thế này, kết luận của hai trí đều cực kỳ nhất trí... Trận chiến cuối cùng đã sắp bắt đầu, Chủ Thần chuẩn bị cho Trung Châu đội hoàn thiện sức chiến đấu, ví dụ như con rồng non đã có được từ sớm.
Trong bộ phim kinh dị Jurassic Park, Trung Châu đội đã được trải nghiệm rồng phương Tây thật sự. Thân hình siêu khổng lồ dài đến hơn trăm mét, mỗi lần phun lửa đều có thể tạo ra sức phá hoại giống như tên lửa, lúc ấy nếu như không có Trịnh Xá liều mạng một lần, sử dụng sức phá hoại siêu cường của Hủy diệt thì cả Trung Châu đội đã phải chết trong miệng con rồng to lớn đó rồi.
Eragon chính là một thế giới phim kinh dị miêu tả về cự long như vậy. Đương nhiên, những con rồng bên trong phim không thể so được với con rồng khổng lồ mà Trung Châu đội phải đối mặt, bọn chúng lớn nhất cũng chỉ đến hơn mười mét, giống như một còn thằng lằn khổng lồ, hoàn toàn thua kém cự long dài đến hơn trăm mét, có sức phin lửa mạnh như tên lửa hạt nhân mini, thậm chí còn miễn dịch được với vũ khí công nghệ cao. Nhưng trong thế giới phim kinh dị này, những con rồng thằn lằn lại có thể từ rồng non phát triển thành rồng trưởng thành trong nháy mắt, mà đó chính là thứ mà con rồng non của Trung Châu đội đang cần gấp, phát triển!
-...Dù là nói như vậy, nhưng mà cự long lớn hơn trăm mét, nếu như thật sự trưởng thành vậy chúng ta làm thế nào đưa nó vào trong thế giới phim kinh dị đây? Là cái huy hiệu Tế sư mà ngươi bảo phải tốn một chi tiết kịch tình cấp B mới hoán đổi được hả? Có thể chưa một sinh vật không thuộc dạng người? Thứ này à...
Trình Khiếu cầm một chiếc huy hiệu nhỏ bé, tinh xảo, hắn đầy vẻ tò mò, hỏi.
Chiếc huy hiệu này thực ra là do Trịnh Xá hoán đổi. Từ sau khi hắn lấy lại được chức vụ đội trưởng Trung Châu đội, quyền hạn tra duyệt ở Chủ Thần cũng quay lại. Trước đó khi nghiên cứu làm thế nào đem một con rồng dài hơn trăm mét tiến vào thế giới phim kinh dị, hắn đã tìm kiếm trong Chủ Thần những đạo cụ có thể hoán đổi. Loại huân chương Tế sư này theo thuyết minh là đạo cụ phối hợp với thuộc tính cường hóa Tế sư của Chủ Thần. Tế sư sau khi cường hóa quyền trượng Tế sư sẽ có thể triệu hồi sinh vật không phải con người làm ma sủng cho mình, còn chiếc huy hiệu này chính là dụng cụ để chứa sinh vật không phải dạng người cỡ lớn.
- Đúng thế.
Trịnh Xá cầm lấy chiếc huy hiệu, nhìn chú rồng non đang ngủ trong lòng mình, nói:
- Con rồng con này đã coi ta là người thân của nó nên không cần hoán đổi thuộc tính Tế sư cũng có thể chỉ huy được. Chuyện ta lo lắng không phải vấn đề ấy, cái ta lo là phương pháp gần như bóc ngắn cắn dài này không biết có gây thương tổn đến cho nó không... Cho dù không nói đến sức chiến đấu thì ta cũng thật sự không muốn làm thương hại đến nó. Con rồng con này cũng thuần khiết như trẻ nhỏ, giết chóc đối với nó mà nói thật sự là quá xa lạ.
Lúc này, mọi người đang ở trong thế giới phim Eragon, thời gian là lúc nhân vật chính vừa mới lấy được trứng rồng không lâu, cả thế giới phim chỉ vừa mới bắt đầu.
Eragon là một bộ phim huyền ảo phương Tây tiêu chuẩn, kịch bản kể về một đất nước xa lạ có một nhóm kỵ sĩ rồng. Họ dựa vào vật cưỡi của mình, có được thực lực mạnh mẽ, cũng trở thành người nắm quyền thực chất trong đất nước, nhưng mọi chuyện đã kết thúc khi một kỹ sĩ rồng xuất hiện. Kỵ sĩ rồng đó có cự long mạnh mẽ nhất, hơn nữa hắn lại còn âm hiểm ngoan độc, quỷ kế đa đoan. Dưới âm mưu của hắn, cả vương quốc chìm trong chiến loạn, kỵ sĩ rồng tàn sát lẫn nhau, cuối cùng rất nhiều kỵ sĩ và rồng đã bỏ mạng, còn kỵ sĩ rồng mạnh nhất đó đã trở thành quốc vương, dùng vũ lực và ma pháp để thống trị cả đất nước. Để sự thống trị của mình được trường tồn, hắn bắt đầu truy sát các kỵ sĩ còn sống sót, trên thực tế, trong thế giới phim kinh dị, ngoài quốc vương ra không còn một kỵ sĩ rồng nào nữa, cũng chỉ còn lại một quả trứng rồng duy nhất. Kịch bản trong cả bộ phim là nói về một thiếu niên nhặt được trứng rồng, từng bước, từng bước trưởng thành, cuối cùng trở thành một kỵ sĩ rồng chân chính.
Nơi mọi người xuất hiện chính là ngôi làng nhỏ mà nhân vật chính sinh sống. Đây là một ngôi làng nghèo khổ, dân cư không quá vài trăm người, cũng có một vài võ sỹ lang thang ở lại đây, nói tóm lại, ngôi làng khá là bình lặng, chiến tranh của các kỵ sĩ rồng tựa hồ cách đây rất xa, mà vị trí các thành viên Trung Châu đội xuất hiện là ở ngoài rìa ngôi làng. Sớm đã quen thuộc với bộ phim huyền ảo này, khi thế giới phim kinh dị bắt đầu, Trịnh Xá liền đưa mọi người nấp vào trong rừng cây xung quanh làng, dù bộ phim đã bắt đầu được hai ngày, bọn họ vẫn chưa bị người của thế giới trong phim phát hiện.
- Zero, thế nào rồi? Nhân vật chính Eragon đã lấy được trứng rồng chưa?
Trịnh Xá nhìn hai người Zero, Triệu Anh Không vừa từ ngôi làng quay về, hỏi. Hai người này một cận chiến, một tầm xa, đảm nhiệm vai trò trinh sát trong Trung Châu đội cũng không tệ chút nào. Dựa vào tố chất chiến đấu của họ, cho dù không có tinh thần lực khống chế giả cũng sẽ không lôi kéo sự chú ý của người trong làng, bọn họ dễ dàng tìm hiểu được tình hình nhân vật chính Eragon.
Zero gật đầu đáp:
- Ừm, đã lấy được trứng rồng, cũng giống như trong kịch bản, hắn cũng không biết đó là trứng rồng, chỉ tưởng là một khối đá kỳ lạ... Bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Có đoạt lấy trứng rồng không? Bao giờ rồng con nở ra thì cho nó cùng phát triển với rồng con chúng ta mang theo?
Trịnh Xá yên lặc suy nghĩ một lát rồi lắc đầu đáp:
- Không được. Bộ phim Eragon này là phim huyền ảo, rất nhiều chuyện bên trong không thể giải thích được bằng khoa học, chẳng may quả trứng rồng đó vào tay chúng ta lại không nở được thì làm thế nào? Cứ dựa theo kịch bản phát triển đi, mặc cho quả trứng đó nở ra, chúng ta chỉ cần xuất hiện lúc rồng non trưởng thành là được. Chuyện này tạm thời bỏ qua... Các ngươi đã xác định, vũ khí khoa học kỹ thật thật sự có thể sử dụng?
Zero gật đầu, còn chưa kịp nói gì, Sở Hiên ở bên cạnh đã đột nhiên xen vào:
- Không sai, vũ khí khoa học kỹ thuật thật sự có thể sử dụng, có cần ta cho ngươi thấy qua tình huống sử dụng Ma động pháo không?
-...Không cần...
Trịnh Xá cùng mấy ngươi xung quanh đều toát hết cả mồ hôi, mà Sở Hiên cũng chẳng để ý tới bọn họ, cứ thế lấy ra một tập tài liệu, yên lặng đứng đọc. Tuy là yên lặng đọc nhưng ánh mắt hắn lại từ từ biến thành cuồng nhiệt, Sở Hiên trong trạng thái như vậy thật sự quá quỷ dị, đến cả Zero vốn đứng cạnh hắn không xa cũng vô thức dịch ra xa mấy mét.
-...Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng các ngươi có cảm thấy Sở Hiên trong tình trạng này quá là khủng bố không? Nghe nói hắn đang nghiên cứu công pháp tu chân, muốn để ta tu hành những công pháp đó, an toàn sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa... Chỉ là, vẻ mặt hắn không thể bình tĩnh hơn được sao? Nhìn cái bản mặt cuồng nhiệt của hắn, không hiểu sao ta cứ thấy chột dạ...
Trịnh Xá nhìn Sở Hiên càng lúc càng đi xa, hắn thấp giọng nói với những người còn lại. Vẻ mặt mọi người đều hoàn toàn nhất trí, xem ra không phải riêng gì Trịnh Xá thấy chột dạ mà đối mặt với thái độ cuồng nhiệt của Sở Hiên, bất kỳ ai cũng không thể thấy yên tâm nổi.
"Không chỉ là vẻ mặt... Tuy trong bộ phim Independence Day, Sở Hiên vẫn chưa vượt qua được tâm ma nhưng một pháo đó vẫn khiến hắn thu hoạch được khá nhiều. Ít nhất, từ biểu hiện của hắn trước mắt, chỉ còn cách lúc có tình cảm một bước dài nữa thôi, hy vọng đến trước trận chiến cuối cùng hắn có thể có được tất cả, nếu không..."
Trịnh Xá thầm thở dài, trận chiến cuối cùng, bốn chữ đó phảng phất như một ngọn núi lớn đè nặng trong lòng hắn... Tuy miệng nói rất là dễ nghe nhưng Trịnh Xá cũng biết ý nghĩa của trận chiến cuối cùng đối với Trung Châu đội. Nó có nghĩa là ít nhất hơn một nửa thành viên Trung Châu đội sẽ tử chiến, là tử vong thật sự. Bọn họ đều đã sống lại môt lần, không thể hồi sinh được nữa, mà đó còn là tình huống tốt nhất, khả năng có thể xảy ra nhất là... Trung Châu đội rất có thể sẽ đoàn diệt!
"Hy vọng trước trận chiến cuối cùng Sở Hiên có thể có được tình cảm và cảm giác, hy vọng Triệu Anh Không có thể kết thúc ân oán giữa cô ấy và Triệu Chuế Không, hy vọng Trương Hằng có thể được Minh Yên Vi tha thứ, hy vọng Chiêm Lam... Hy vọng chúng ta đều có thể sống sót, sống sót trở về thế giới hiện thực, sống sót hoàn thành mơ ước của chúng ta..."
Tất nhiên, sự thật luôn luôn tàn khốc hơn tưởng tượng. Mặc dù Trịnh Xá luôn muốn dẫn dắt mọi người cùng nhau sống sót, nhưng sau khi biết được suy nghĩ của hắn, sẽ có một kẻ lúc nào cũng sẵn sàng chà đạp lên sự nhiệt tình của hắn một cách cực kỳ dã man.
-...À, muốn đưa tất cả mọi người cùng nhau sống sót hả? Vậy trước hết cứ cứu tỉnh những người đang hôn mê rồi hãy nói nhé.
Nghe Trịnh Xá nói muốn đưa mọi người cùng nhau sống sót, Sở Hiên thậm chí còn chẳng thèm ngẩng đầu lên, hắn vừa cuồng nhiệt đọc tài liệu, vừa chỉ vào mấy người đang nằm phía sau, chính là mấy người Chiêm Lam vẫn đang hôn mê, thản nhiên nói.... Trịnh Xá lập tức như bị dội một gáo nước lạnh, hắn há mồm muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ biết ngậm miệng im lặng. Thấy bộ dạng hắn như vậy, Tiêu Hoành Luật thở dài, xen vào:
- Trịnh Xá, đừng quá cố chấp chuyện sống sót hay không... Tuy rằng sống sót là rất quan trọng, nhưng có một số chuyện so với sống sót còn quan trọng hơn. Trận chiến cuối cùng là không thể tránh khỏi, đó không phải lỗi của ngươi, cũng không phải do thực lực của ngươi quá thấp, đó là vận mệnh mà Chủ Thần đã quyết định. Mặc dù rất tàn khốc nhưng mọi người bọn ta trên thực tế đều đã có chuẩn bị tư tưởng, cũng có giác ngộ phải chết trong trận chiến cuối cùng rồi...
Những người còn lại đều yên lặng gật đầu, thậm chí cả Imhotep cùng Anck-Su-Namun cũng gật đầu dứt khoát. Trịnh Xá hít sâu mấy hơi, quay sang nhìn tất cả mọi người, bấy giờ mới thì thào nói:
- Có thể cùng kề vai với mọi người... Là vịnh hạnh lớn nhất của đời ta!
Vừa dứt lời, bên tai mọi người đột nhiên vang lên âm thanh đặc hữu của Chủ Thần, mà đồng hồ đeo tay vẫn luôn im lìm từ lúc tiến vào bộ phim kinh dị này tới nay cuối cùng cũng hiện lên thông tin.
"Trong vòng ba ngày, công phá thủ đô Uru"baen! Tiêu diệt tất cả mọi sinh vật trong thủ đô! Hoàn thành nhiệm vụ trong vòng ba ngày, mỗi người nhận được 3000 điểm thưởng, sau ba ngày không hoàn thành nhiệm vụ, mỗi ngày bị trừ 1000 điểm, sau ba mươi ngày không hoàn thành nhiệm vụ, tất cả bị delete!"
Nhiệm vụ như vậy thật sự đủ khoa trương, nói một cách chính xác là từ trước tới nay, Trung châu đội chưa từng tiếp nhận một nhiệm vụ nào như vậy, không có bất kỳ mục tiêu cụ thể nào, chỉ thuần túy là giết chóc. Không phải giết một trăm, hai trăm người, mà là giết chết cả một thành phố mới hoàn thành được nhiệm vụ... Đây đơn giản chính là những gì Phục Chế Thể từng làm, hủy diệt cả Cairo!
- Đã biến nhiệm vụ của thế giới phim kinh dị lần này rồi, nghe qua đúng là không thể tưởng tượng nổi, tiêu diệt toàn bộ thủ đô Uru"Baen... Đất nước Alagaësia là nơi kịch bản chủ yếu trong bộ phim diễn ra, quốc gian này do kỵ sĩ rồng thống trị, thủ đô Uru"baen của nó, không cần biết có bao nhiêu người, không cần biết là thiện hay ác… Chúng ta phải tiêu diệt toàn bộ nơi đó.
Trịnh Xá nhìn những người còn lại, nói.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Trịnh Xá cũng không đợi họ lên tiếng đã tiếp tục nói:
- Độ khó của bộ phim kinh dị lần này đến giờ vẫn chưa rõ ràng. Cho dù nó có là bộ phim đặc thù mà Chủ Thần sắp xếp như các ngươi đã nói đi nữa thì ta cũng tuyệt đối không tin rằng nó chẳng có chút khó khăn nào, mặc cho chúng ta cày điểm, độ khó này hẳn là nằm ở mấy chữ "tiêu diệt toàn bộ"... Đương nhiên, đây chỉ là một suy đoán của ta thôi, mọi người cứ bàn bạc tình hình trước mắt đã.
Tiêu Hoành Luật nhìn nhìn Sở Hiên rồi thở dài nói:
- Vậy cứ để ta phân tích tình huống trước mắt đi... Đầu tiên, thế giới phim Eragon kỳ thật vẫn còn chưa bắt đầu. Ý ta là câu chuyện diễn ra trong kịch bản phim, ví dụ như trứng rồng của nhân vật chính Eragon vẫn chưa nở, quốc vương Galbatorix cũng không hề biết trứng rồng đang ở đây. Có thể nói, chúng ta vẫn còn đang ở trong giai đoạn trước kịch bản.... Cứ như vậy, mục đích quan trọng nhất khi chúng ta tiến vào thế giới phim kinh dị này sẽ không thể hoàn thành được. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Ý ngươi là rồng non không thể trưởng thành? Bởi vì kịch bản không thể triển khai?
- Không sai.
Tiêu Hoành Luật gật đầu đáp:
- Nếu như kịch bản không thể triển khai, vậy thì con rồng non đó sẽ không trưởng thành, thậm chí là không nở ra, cứ như vậy chúng ta biết tìm đâu ra cách để con rồng con của chúng ta cũng lớn lên theo? Như thế thế giới phim kinh dị này sẽ không còn ý nghĩa gì nữa... Đó là thứ nhất, thứ hai là nếu chúng ta phải tiêu diệt toàn bộ thủ đô, vậy những thành viên đang hôn mê thì phải để ở đâu? Không thể đưa họ cùng tới tấn công thủ đô được đúng không? Chính là hai vấn đề khó khăn này, các chuyện khác thì có thể tùy ý giải quyết.
Trịnh Xá nhìn những người còn lại, không cần biết là nhân viên chiến đấu tầm xa như Zero, Trương Hằng, hay nhân viên chiến đấu tầm trung, viễn trình như Vương Hiệp, Bá Vương đang hôn mê hoặc là nhân viên cận chiến như Trình Khiếu, Triệu Anh Không, thực lực của Trung Châu đội quả thật là vô cùng mạnh mẽ. Nhiệm vụ kiểu diệt tuyệt một thủ đô như thế này nếu là Trung Châu đội trước kia thì ngay cả nghĩ đến cũng không dám, sợ rằng chỉ có đội ngũ đặc biệt như tiểu đội Thiên Thần, Ác Ma mới có cách để tiêu diệt hoàn toàn thủ đô của một đất nước. Xem ra Trung Châu đội thật sự đã đạt tới trình độ giống như bọn họ, nếu chiến đấu bình thường không được thì vẫn còn Ma động pháo có thể sử dụng...
Trương Hằng đứng một bên chợt lên tiếng:
- Có cách nào vừa hoàn toàn nhiệm vụ vừa để rồng con trưởng thành không?
Tiêu Hoành Luật lắc đầu rồi lại gật đầu, đáp:
- Có một cách, nhưng mà cách này vô cùng mạo hiểm...
Chưa nói hết câu, thằng nhóc này đã lại ngắt ngắt tóc trán.
Sở Hiên đột nhiên cười lạnh, bỏ tập tài liệu đang xem xuống, nói:
- Để ta nói đi. Nếu nói về biện pháp thì có hai cách, cả hai đều rất mạo hiểm, một là chờ đợi... Không phải sau ba mươi ngày mới bị delete sao? Suy luận theo tình tiết phim, thời điểm kịch bản bắt đầu mà chúng ta đang chờ đợi chắc chắn sẽ đến trước thời hạn ba mươi ngày, rồng con cũng hoàn toàn có thể trưởng thành. Nhưng nếu làm như vậy, cạm bẫy mà Chủ Thần bày ra cho chúng ta cũng sẽ bộc lộ... Rút cuộc là phải đợi bao nhiêu lâu kịch bản mới bắt đầu? Chúng ta còn bao nhiêu điểm thưởng có thể dùng để chờ đợi? Cái giá để có được cự long trưởng thành không thể đơn giản như vậy...
- Cách thứ hai chính là chúng ta chủ động bắt đầu kịch bản! Để chúng ta trở thành động cơ thúc đẩy nó!
Mọi người đều có chút ngơ ngác nhìn nhau, không thể hiểu được biện pháp thứ hai mà Sở Hiên nói là gì, chỉ có Tiêu Hoành Luật đứng đó yên lặng đầu, hiển nhiên là hắn cũng đã nghĩ thông được ý tứ của Sở Hiên.
Trịnh Xá cũng bắt đầu mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, một lúc lâu sau hắn mới lên tiếng:
- Biện pháp thứ hai có thể làm được, nhưng cách này có tính ngẫu nhiên quá lớn, hơn nữa còn phải chú ý đến cái bẫy chữ nghĩa trong nhiệm vụ của Chủ Thần... Tiêu diệt mọi sinh vật trong thủ đô, rút cuộc là chỉ tiêu diệt sinh vật bên trong thủ đô, để nơi đó biến thành một thành phố chết, còn những sinh vật đã rời khỏi thủ đô thì không tính trong đó, hay là chỉ tất cả sinh vật hiện tại đang ở trong thủ đô, một khi rời đi thì buộc phải đuổi theo truy sát. Hai khả năng này, nếu là cái đầu tiên thì chúng ta có thể sử dụng cách thứ hai, chuyển tin tức về trứng rồng cho quốc vương, làm cho kịch bản phát sinh trước hạn. Nhưng nếu là khả năng thứ hai thì khi kịch bản triển khai, quốc vương phái các sinh vật trong thủ đô tản ra khắp nơi, chúng ta sẽ mất rất nhiều thời gian đi truy sát những sinh vật đã rời khỏi thủ đô... Phải giết chết từng kẻ một, cứ như vậy chúng ta rất có khả năng sẽ bị trì hoãn rất nhiều thời gian, là như vậy phải không?
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Chính là ý này, quyết định có đánh cược một ván này hay không là trách nhiệm của đội trưởng ngươi... Cược thắng đương nhiên là tốt, cược thua cũng sẽ do ngươi gánh chịu trách nhiệm, ngươi dám cược ván này không?
"Cái giọng điệu này... Đúng là giọng điệu đặc trưng của tên khốn này! Vậy thì..."
Eragon cảm thấy rất kỳ lạ, không hiểu tại sao, nó có cảm giác hình như tất cả mọi người trong làng đều đang nhìn mình. Không cần biết là nó đi tới đâu, tất cả mọi người đều tránh né ra xa, phảng phất như đang tránh ôn dịch, hơn nữa còn đứng từ đừng xa chỉ chỏ về phía nó, cho dù Eragon có chậm hiểu hơn nữa cũng có thể cảm nhận được bầu không khí quái lại này.
- Chú à, rút cuộc là đã có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người có vẻ như rất sợ cháu vậy?
Eragon thật sự thấy rất kỳ quái, nó chọn đại một người, bước tới gần. Ai mà biết, nó vừa mới mở miệng, người đàn ông đó đã cực kỳ hoảng sợ chạy ra xa, mặc đó xấu hổ đứng tại chỗ. Tình huống này quả thực là quá quỷ dị, khiến nó chỉ biết há hốc mồm đứng ngây ngốc tại chỗ.
- Là nó, đại nhân, chính là nó nhặt được khối đá quý ấy!
Đột nhiên, từ đầu đường đặt xa truyền tới tiếng huyên náo, chỉ thấy một ông già chỉ vào Eragon, kếu lớn, tiếp đó từ sau lưng ông lão đó mấy tên lính mặc áo giáp chạy ra. Bọn chúng cầm kiếm xông về phía Eragon, bộ dạng chắc chắn không phải đang đùa bỡn.
Eragon tựa hồ đã bị dọa đến choáng váng, nó ngây ngốc đứng yên tại chỗ, đến khi một võ sỹ lang thang tầm trung niên lao tới. Ông ta đẩy nó ra đằng sau, đồng thời rút kiếm chĩa vào phía bọn lính, hét lớn:
- Các ngươi đang phá hủy hy vọng duy nhất của mình! Eragon! Quay về chỗ trứng rồng, cậu gặp nguy hiểm sẽ khiến nó nở ra! Mau lên!
Eragon bị đẩy ngã xuống đất vẫn còn sững sờ, nó vừa bò dậy vừa lắp bắp hỏi:
- Trứng rồng? Trứng rồng cái gì? Nó là cái gì?
- Là hòn đá giống như viên ngọc ấy! Thằng ngốc này!
Võ sỹ trung niên vung trường kiếm lao về phía đám lính, còn Eragon thì thét lên một tiếng, chạy về phía nông trại mà nó sống.
Nông trại mà Eragon sống cũng không cách làng xa lắm, chỉ cần chưa tới mười phút là có thể chạy tới nơi, đặc biệt là trong tình huống tính mạng bị uy hiếp, Eragon lại càng thể hiện ra tốc độ vượt xa người bình thường. Trước ánh mắt trợn tròn của cậu nó, Eragon lao vọt vào trong phòng chứa cỏ khô, ở đó có đặt một khối đá màu lam ngọc.
Cũng thật kỳ diệu, khi Eragon vừa đưa tay chạm vào khối đá, từ giữa khối đá chợt xuất hiện một khe nứt rõ ràng, hơn nữa cả khối đá còn bắt đầu chuyển động, giống như bên trong có thứ gì đó đang muốn chui ra. Eragon hoảng sợ, vội vàng rụt tay lại, còn chưa để nó kịp định thần, cả khối đá đã vỡ ra, từ bên trong một con chó con mang theo cánh xuất hiện, nói một cách chính xác là một con chó con trông giống như chim.
- Mày là cái gì? Mày không phải chim, đúng không?
Eragon vô cùng hưng phấn, trong đầu nó vẫn còn vang vọng hai tiếng trứng rồng mà võ sỹ trung niên kia nói, chẳng lẽ còn vật nhỏ này chính là rồng non? Nghĩ đi, nghĩ lại, Eragon một lần nữa vươn tay về phía rồng con.
Rồng con có vẻ cũng rất sợ hãi nhưng không hề tránh né Eragon. Khi bàn tay nó chạm vào đầu con rồng, một luồng sáng màu lam chợt lóe lên từ chỗ tiếp xúc.
Lúc này, tại rừng cây cách nông trại không xa, chú rồng non màu đen vẫn đang ngủ khì trong lòng Trịnh Xá đột nhiên ngẩng đầu lên. Nó tò mò nhìn ra xung quanh rồi hướng về phía gian chứa cỏ khô, tựa hồ như ở đó có thứ gì đó đang thu hút nó.
- Trịnh Xá, trứng rồng của Eragon đã nở, quả nhiên là khi chủ nhân gặp nguy hiểm sẽ thúc đẩy trứng rồng nở ra.
Trên tay Trịnh Xá đang cầm một tấm thẻ kim loại màu bạc, tiếng của Zero truyền ra từ bên trong, mà Trịnh Xá cũng hưng phấn nói:
- Không sai, vừa rồi rồng con của chúng ta hình như cũng cảm nhận được động tĩnh phía ấy. Giữa hai con rồng có vẻ thật sự có liên hệ gì đó... Vậy cứ theo như kế hoạch, rồng con ta sẽ giao cho, Trương Hằng, ngươi cùng Trương Hằng và cả Trình Khiếu ở lại. Những người đang hôn mê sẽ do các ngươi bảo vệ, cùng với Tiêu Hoành Luật, Tề Đằng Nhất, Lâm Tuấn Thiên, Minh Yên Vi, Lưu Úc, Anck-Su-Namun, những người không có sức chiến đấu cũng sẽ do cách ngươi bảo vệ. Những người còn lại... Đi thôi! Dùng Goblin glider bay tới thủ đô Uru"Baen!
Trong nông trại, Eragon ôm rồng non màu lam từ trong phòng chứa cỏ vui mừng chạy ra. Nó cũng không kịp giải thích tỷ mỉ, trực tiếp kéo cậu và anh họ chạy vào khu rừng phía xa, vừa chạy vừa kể cho hai người về chú rồng con trong lòng.... Đây chính là rồng non trong lời tiên đoán về kỵ sĩ rồng.
Eragon cũng không phải là một bộ phim kinh dị, nói một cách chính xác thì nó hẳn phải là một bộ phim huyền ảo phương Tây, có kỵ sĩ, có kiếm, có ma pháp, có cự long... một thế giới huyền ảo tây phương thuần túy. Đây chính là thế giới phim mà Trung Châu đội sẽ tham gia lúc này.
Theo phân tích của hai trí giả trong Trung Châu đội, thế giới phim kinh dị này thật sự không hề có khó khăn gì, ít nhất là đối với Trung Châu đội hiện tại mà nói, đã không còn khó khăn gì quá lớn nữa. Do đó, đối với việc tại sao lại đột nhiên xuất hiện thế giơi phim kinh dị đơn giản như thế này, kết luận của hai trí đều cực kỳ nhất trí... Trận chiến cuối cùng đã sắp bắt đầu, Chủ Thần chuẩn bị cho Trung Châu đội hoàn thiện sức chiến đấu, ví dụ như con rồng non đã có được từ sớm.
Trong bộ phim kinh dị Jurassic Park, Trung Châu đội đã được trải nghiệm rồng phương Tây thật sự. Thân hình siêu khổng lồ dài đến hơn trăm mét, mỗi lần phun lửa đều có thể tạo ra sức phá hoại giống như tên lửa, lúc ấy nếu như không có Trịnh Xá liều mạng một lần, sử dụng sức phá hoại siêu cường của Hủy diệt thì cả Trung Châu đội đã phải chết trong miệng con rồng to lớn đó rồi.
Eragon chính là một thế giới phim kinh dị miêu tả về cự long như vậy. Đương nhiên, những con rồng bên trong phim không thể so được với con rồng khổng lồ mà Trung Châu đội phải đối mặt, bọn chúng lớn nhất cũng chỉ đến hơn mười mét, giống như một còn thằng lằn khổng lồ, hoàn toàn thua kém cự long dài đến hơn trăm mét, có sức phin lửa mạnh như tên lửa hạt nhân mini, thậm chí còn miễn dịch được với vũ khí công nghệ cao. Nhưng trong thế giới phim kinh dị này, những con rồng thằn lằn lại có thể từ rồng non phát triển thành rồng trưởng thành trong nháy mắt, mà đó chính là thứ mà con rồng non của Trung Châu đội đang cần gấp, phát triển!
-...Dù là nói như vậy, nhưng mà cự long lớn hơn trăm mét, nếu như thật sự trưởng thành vậy chúng ta làm thế nào đưa nó vào trong thế giới phim kinh dị đây? Là cái huy hiệu Tế sư mà ngươi bảo phải tốn một chi tiết kịch tình cấp B mới hoán đổi được hả? Có thể chưa một sinh vật không thuộc dạng người? Thứ này à...
Trình Khiếu cầm một chiếc huy hiệu nhỏ bé, tinh xảo, hắn đầy vẻ tò mò, hỏi.
Chiếc huy hiệu này thực ra là do Trịnh Xá hoán đổi. Từ sau khi hắn lấy lại được chức vụ đội trưởng Trung Châu đội, quyền hạn tra duyệt ở Chủ Thần cũng quay lại. Trước đó khi nghiên cứu làm thế nào đem một con rồng dài hơn trăm mét tiến vào thế giới phim kinh dị, hắn đã tìm kiếm trong Chủ Thần những đạo cụ có thể hoán đổi. Loại huân chương Tế sư này theo thuyết minh là đạo cụ phối hợp với thuộc tính cường hóa Tế sư của Chủ Thần. Tế sư sau khi cường hóa quyền trượng Tế sư sẽ có thể triệu hồi sinh vật không phải con người làm ma sủng cho mình, còn chiếc huy hiệu này chính là dụng cụ để chứa sinh vật không phải dạng người cỡ lớn.
- Đúng thế.
Trịnh Xá cầm lấy chiếc huy hiệu, nhìn chú rồng non đang ngủ trong lòng mình, nói:
- Con rồng con này đã coi ta là người thân của nó nên không cần hoán đổi thuộc tính Tế sư cũng có thể chỉ huy được. Chuyện ta lo lắng không phải vấn đề ấy, cái ta lo là phương pháp gần như bóc ngắn cắn dài này không biết có gây thương tổn đến cho nó không... Cho dù không nói đến sức chiến đấu thì ta cũng thật sự không muốn làm thương hại đến nó. Con rồng con này cũng thuần khiết như trẻ nhỏ, giết chóc đối với nó mà nói thật sự là quá xa lạ.
Lúc này, mọi người đang ở trong thế giới phim Eragon, thời gian là lúc nhân vật chính vừa mới lấy được trứng rồng không lâu, cả thế giới phim chỉ vừa mới bắt đầu.
Eragon là một bộ phim huyền ảo phương Tây tiêu chuẩn, kịch bản kể về một đất nước xa lạ có một nhóm kỵ sĩ rồng. Họ dựa vào vật cưỡi của mình, có được thực lực mạnh mẽ, cũng trở thành người nắm quyền thực chất trong đất nước, nhưng mọi chuyện đã kết thúc khi một kỹ sĩ rồng xuất hiện. Kỵ sĩ rồng đó có cự long mạnh mẽ nhất, hơn nữa hắn lại còn âm hiểm ngoan độc, quỷ kế đa đoan. Dưới âm mưu của hắn, cả vương quốc chìm trong chiến loạn, kỵ sĩ rồng tàn sát lẫn nhau, cuối cùng rất nhiều kỵ sĩ và rồng đã bỏ mạng, còn kỵ sĩ rồng mạnh nhất đó đã trở thành quốc vương, dùng vũ lực và ma pháp để thống trị cả đất nước. Để sự thống trị của mình được trường tồn, hắn bắt đầu truy sát các kỵ sĩ còn sống sót, trên thực tế, trong thế giới phim kinh dị, ngoài quốc vương ra không còn một kỵ sĩ rồng nào nữa, cũng chỉ còn lại một quả trứng rồng duy nhất. Kịch bản trong cả bộ phim là nói về một thiếu niên nhặt được trứng rồng, từng bước, từng bước trưởng thành, cuối cùng trở thành một kỵ sĩ rồng chân chính.
Nơi mọi người xuất hiện chính là ngôi làng nhỏ mà nhân vật chính sinh sống. Đây là một ngôi làng nghèo khổ, dân cư không quá vài trăm người, cũng có một vài võ sỹ lang thang ở lại đây, nói tóm lại, ngôi làng khá là bình lặng, chiến tranh của các kỵ sĩ rồng tựa hồ cách đây rất xa, mà vị trí các thành viên Trung Châu đội xuất hiện là ở ngoài rìa ngôi làng. Sớm đã quen thuộc với bộ phim huyền ảo này, khi thế giới phim kinh dị bắt đầu, Trịnh Xá liền đưa mọi người nấp vào trong rừng cây xung quanh làng, dù bộ phim đã bắt đầu được hai ngày, bọn họ vẫn chưa bị người của thế giới trong phim phát hiện.
- Zero, thế nào rồi? Nhân vật chính Eragon đã lấy được trứng rồng chưa?
Trịnh Xá nhìn hai người Zero, Triệu Anh Không vừa từ ngôi làng quay về, hỏi. Hai người này một cận chiến, một tầm xa, đảm nhiệm vai trò trinh sát trong Trung Châu đội cũng không tệ chút nào. Dựa vào tố chất chiến đấu của họ, cho dù không có tinh thần lực khống chế giả cũng sẽ không lôi kéo sự chú ý của người trong làng, bọn họ dễ dàng tìm hiểu được tình hình nhân vật chính Eragon.
Zero gật đầu đáp:
- Ừm, đã lấy được trứng rồng, cũng giống như trong kịch bản, hắn cũng không biết đó là trứng rồng, chỉ tưởng là một khối đá kỳ lạ... Bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Có đoạt lấy trứng rồng không? Bao giờ rồng con nở ra thì cho nó cùng phát triển với rồng con chúng ta mang theo?
Trịnh Xá yên lặc suy nghĩ một lát rồi lắc đầu đáp:
- Không được. Bộ phim Eragon này là phim huyền ảo, rất nhiều chuyện bên trong không thể giải thích được bằng khoa học, chẳng may quả trứng rồng đó vào tay chúng ta lại không nở được thì làm thế nào? Cứ dựa theo kịch bản phát triển đi, mặc cho quả trứng đó nở ra, chúng ta chỉ cần xuất hiện lúc rồng non trưởng thành là được. Chuyện này tạm thời bỏ qua... Các ngươi đã xác định, vũ khí khoa học kỹ thật thật sự có thể sử dụng?
Zero gật đầu, còn chưa kịp nói gì, Sở Hiên ở bên cạnh đã đột nhiên xen vào:
- Không sai, vũ khí khoa học kỹ thuật thật sự có thể sử dụng, có cần ta cho ngươi thấy qua tình huống sử dụng Ma động pháo không?
-...Không cần...
Trịnh Xá cùng mấy ngươi xung quanh đều toát hết cả mồ hôi, mà Sở Hiên cũng chẳng để ý tới bọn họ, cứ thế lấy ra một tập tài liệu, yên lặng đứng đọc. Tuy là yên lặng đọc nhưng ánh mắt hắn lại từ từ biến thành cuồng nhiệt, Sở Hiên trong trạng thái như vậy thật sự quá quỷ dị, đến cả Zero vốn đứng cạnh hắn không xa cũng vô thức dịch ra xa mấy mét.
-...Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng các ngươi có cảm thấy Sở Hiên trong tình trạng này quá là khủng bố không? Nghe nói hắn đang nghiên cứu công pháp tu chân, muốn để ta tu hành những công pháp đó, an toàn sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa... Chỉ là, vẻ mặt hắn không thể bình tĩnh hơn được sao? Nhìn cái bản mặt cuồng nhiệt của hắn, không hiểu sao ta cứ thấy chột dạ...
Trịnh Xá nhìn Sở Hiên càng lúc càng đi xa, hắn thấp giọng nói với những người còn lại. Vẻ mặt mọi người đều hoàn toàn nhất trí, xem ra không phải riêng gì Trịnh Xá thấy chột dạ mà đối mặt với thái độ cuồng nhiệt của Sở Hiên, bất kỳ ai cũng không thể thấy yên tâm nổi.
"Không chỉ là vẻ mặt... Tuy trong bộ phim Independence Day, Sở Hiên vẫn chưa vượt qua được tâm ma nhưng một pháo đó vẫn khiến hắn thu hoạch được khá nhiều. Ít nhất, từ biểu hiện của hắn trước mắt, chỉ còn cách lúc có tình cảm một bước dài nữa thôi, hy vọng đến trước trận chiến cuối cùng hắn có thể có được tất cả, nếu không..."
Trịnh Xá thầm thở dài, trận chiến cuối cùng, bốn chữ đó phảng phất như một ngọn núi lớn đè nặng trong lòng hắn... Tuy miệng nói rất là dễ nghe nhưng Trịnh Xá cũng biết ý nghĩa của trận chiến cuối cùng đối với Trung Châu đội. Nó có nghĩa là ít nhất hơn một nửa thành viên Trung Châu đội sẽ tử chiến, là tử vong thật sự. Bọn họ đều đã sống lại môt lần, không thể hồi sinh được nữa, mà đó còn là tình huống tốt nhất, khả năng có thể xảy ra nhất là... Trung Châu đội rất có thể sẽ đoàn diệt!
"Hy vọng trước trận chiến cuối cùng Sở Hiên có thể có được tình cảm và cảm giác, hy vọng Triệu Anh Không có thể kết thúc ân oán giữa cô ấy và Triệu Chuế Không, hy vọng Trương Hằng có thể được Minh Yên Vi tha thứ, hy vọng Chiêm Lam... Hy vọng chúng ta đều có thể sống sót, sống sót trở về thế giới hiện thực, sống sót hoàn thành mơ ước của chúng ta..."
Tất nhiên, sự thật luôn luôn tàn khốc hơn tưởng tượng. Mặc dù Trịnh Xá luôn muốn dẫn dắt mọi người cùng nhau sống sót, nhưng sau khi biết được suy nghĩ của hắn, sẽ có một kẻ lúc nào cũng sẵn sàng chà đạp lên sự nhiệt tình của hắn một cách cực kỳ dã man.
-...À, muốn đưa tất cả mọi người cùng nhau sống sót hả? Vậy trước hết cứ cứu tỉnh những người đang hôn mê rồi hãy nói nhé.
Nghe Trịnh Xá nói muốn đưa mọi người cùng nhau sống sót, Sở Hiên thậm chí còn chẳng thèm ngẩng đầu lên, hắn vừa cuồng nhiệt đọc tài liệu, vừa chỉ vào mấy người đang nằm phía sau, chính là mấy người Chiêm Lam vẫn đang hôn mê, thản nhiên nói.... Trịnh Xá lập tức như bị dội một gáo nước lạnh, hắn há mồm muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ biết ngậm miệng im lặng. Thấy bộ dạng hắn như vậy, Tiêu Hoành Luật thở dài, xen vào:
- Trịnh Xá, đừng quá cố chấp chuyện sống sót hay không... Tuy rằng sống sót là rất quan trọng, nhưng có một số chuyện so với sống sót còn quan trọng hơn. Trận chiến cuối cùng là không thể tránh khỏi, đó không phải lỗi của ngươi, cũng không phải do thực lực của ngươi quá thấp, đó là vận mệnh mà Chủ Thần đã quyết định. Mặc dù rất tàn khốc nhưng mọi người bọn ta trên thực tế đều đã có chuẩn bị tư tưởng, cũng có giác ngộ phải chết trong trận chiến cuối cùng rồi...
Những người còn lại đều yên lặng gật đầu, thậm chí cả Imhotep cùng Anck-Su-Namun cũng gật đầu dứt khoát. Trịnh Xá hít sâu mấy hơi, quay sang nhìn tất cả mọi người, bấy giờ mới thì thào nói:
- Có thể cùng kề vai với mọi người... Là vịnh hạnh lớn nhất của đời ta!
Vừa dứt lời, bên tai mọi người đột nhiên vang lên âm thanh đặc hữu của Chủ Thần, mà đồng hồ đeo tay vẫn luôn im lìm từ lúc tiến vào bộ phim kinh dị này tới nay cuối cùng cũng hiện lên thông tin.
"Trong vòng ba ngày, công phá thủ đô Uru"baen! Tiêu diệt tất cả mọi sinh vật trong thủ đô! Hoàn thành nhiệm vụ trong vòng ba ngày, mỗi người nhận được 3000 điểm thưởng, sau ba ngày không hoàn thành nhiệm vụ, mỗi ngày bị trừ 1000 điểm, sau ba mươi ngày không hoàn thành nhiệm vụ, tất cả bị delete!"
Nhiệm vụ như vậy thật sự đủ khoa trương, nói một cách chính xác là từ trước tới nay, Trung châu đội chưa từng tiếp nhận một nhiệm vụ nào như vậy, không có bất kỳ mục tiêu cụ thể nào, chỉ thuần túy là giết chóc. Không phải giết một trăm, hai trăm người, mà là giết chết cả một thành phố mới hoàn thành được nhiệm vụ... Đây đơn giản chính là những gì Phục Chế Thể từng làm, hủy diệt cả Cairo!
- Đã biến nhiệm vụ của thế giới phim kinh dị lần này rồi, nghe qua đúng là không thể tưởng tượng nổi, tiêu diệt toàn bộ thủ đô Uru"Baen... Đất nước Alagaësia là nơi kịch bản chủ yếu trong bộ phim diễn ra, quốc gian này do kỵ sĩ rồng thống trị, thủ đô Uru"baen của nó, không cần biết có bao nhiêu người, không cần biết là thiện hay ác… Chúng ta phải tiêu diệt toàn bộ nơi đó.
Trịnh Xá nhìn những người còn lại, nói.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Trịnh Xá cũng không đợi họ lên tiếng đã tiếp tục nói:
- Độ khó của bộ phim kinh dị lần này đến giờ vẫn chưa rõ ràng. Cho dù nó có là bộ phim đặc thù mà Chủ Thần sắp xếp như các ngươi đã nói đi nữa thì ta cũng tuyệt đối không tin rằng nó chẳng có chút khó khăn nào, mặc cho chúng ta cày điểm, độ khó này hẳn là nằm ở mấy chữ "tiêu diệt toàn bộ"... Đương nhiên, đây chỉ là một suy đoán của ta thôi, mọi người cứ bàn bạc tình hình trước mắt đã.
Tiêu Hoành Luật nhìn nhìn Sở Hiên rồi thở dài nói:
- Vậy cứ để ta phân tích tình huống trước mắt đi... Đầu tiên, thế giới phim Eragon kỳ thật vẫn còn chưa bắt đầu. Ý ta là câu chuyện diễn ra trong kịch bản phim, ví dụ như trứng rồng của nhân vật chính Eragon vẫn chưa nở, quốc vương Galbatorix cũng không hề biết trứng rồng đang ở đây. Có thể nói, chúng ta vẫn còn đang ở trong giai đoạn trước kịch bản.... Cứ như vậy, mục đích quan trọng nhất khi chúng ta tiến vào thế giới phim kinh dị này sẽ không thể hoàn thành được. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Ý ngươi là rồng non không thể trưởng thành? Bởi vì kịch bản không thể triển khai?
- Không sai.
Tiêu Hoành Luật gật đầu đáp:
- Nếu như kịch bản không thể triển khai, vậy thì con rồng non đó sẽ không trưởng thành, thậm chí là không nở ra, cứ như vậy chúng ta biết tìm đâu ra cách để con rồng con của chúng ta cũng lớn lên theo? Như thế thế giới phim kinh dị này sẽ không còn ý nghĩa gì nữa... Đó là thứ nhất, thứ hai là nếu chúng ta phải tiêu diệt toàn bộ thủ đô, vậy những thành viên đang hôn mê thì phải để ở đâu? Không thể đưa họ cùng tới tấn công thủ đô được đúng không? Chính là hai vấn đề khó khăn này, các chuyện khác thì có thể tùy ý giải quyết.
Trịnh Xá nhìn những người còn lại, không cần biết là nhân viên chiến đấu tầm xa như Zero, Trương Hằng, hay nhân viên chiến đấu tầm trung, viễn trình như Vương Hiệp, Bá Vương đang hôn mê hoặc là nhân viên cận chiến như Trình Khiếu, Triệu Anh Không, thực lực của Trung Châu đội quả thật là vô cùng mạnh mẽ. Nhiệm vụ kiểu diệt tuyệt một thủ đô như thế này nếu là Trung Châu đội trước kia thì ngay cả nghĩ đến cũng không dám, sợ rằng chỉ có đội ngũ đặc biệt như tiểu đội Thiên Thần, Ác Ma mới có cách để tiêu diệt hoàn toàn thủ đô của một đất nước. Xem ra Trung Châu đội thật sự đã đạt tới trình độ giống như bọn họ, nếu chiến đấu bình thường không được thì vẫn còn Ma động pháo có thể sử dụng...
Trương Hằng đứng một bên chợt lên tiếng:
- Có cách nào vừa hoàn toàn nhiệm vụ vừa để rồng con trưởng thành không?
Tiêu Hoành Luật lắc đầu rồi lại gật đầu, đáp:
- Có một cách, nhưng mà cách này vô cùng mạo hiểm...
Chưa nói hết câu, thằng nhóc này đã lại ngắt ngắt tóc trán.
Sở Hiên đột nhiên cười lạnh, bỏ tập tài liệu đang xem xuống, nói:
- Để ta nói đi. Nếu nói về biện pháp thì có hai cách, cả hai đều rất mạo hiểm, một là chờ đợi... Không phải sau ba mươi ngày mới bị delete sao? Suy luận theo tình tiết phim, thời điểm kịch bản bắt đầu mà chúng ta đang chờ đợi chắc chắn sẽ đến trước thời hạn ba mươi ngày, rồng con cũng hoàn toàn có thể trưởng thành. Nhưng nếu làm như vậy, cạm bẫy mà Chủ Thần bày ra cho chúng ta cũng sẽ bộc lộ... Rút cuộc là phải đợi bao nhiêu lâu kịch bản mới bắt đầu? Chúng ta còn bao nhiêu điểm thưởng có thể dùng để chờ đợi? Cái giá để có được cự long trưởng thành không thể đơn giản như vậy...
- Cách thứ hai chính là chúng ta chủ động bắt đầu kịch bản! Để chúng ta trở thành động cơ thúc đẩy nó!
Mọi người đều có chút ngơ ngác nhìn nhau, không thể hiểu được biện pháp thứ hai mà Sở Hiên nói là gì, chỉ có Tiêu Hoành Luật đứng đó yên lặng đầu, hiển nhiên là hắn cũng đã nghĩ thông được ý tứ của Sở Hiên.
Trịnh Xá cũng bắt đầu mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, một lúc lâu sau hắn mới lên tiếng:
- Biện pháp thứ hai có thể làm được, nhưng cách này có tính ngẫu nhiên quá lớn, hơn nữa còn phải chú ý đến cái bẫy chữ nghĩa trong nhiệm vụ của Chủ Thần... Tiêu diệt mọi sinh vật trong thủ đô, rút cuộc là chỉ tiêu diệt sinh vật bên trong thủ đô, để nơi đó biến thành một thành phố chết, còn những sinh vật đã rời khỏi thủ đô thì không tính trong đó, hay là chỉ tất cả sinh vật hiện tại đang ở trong thủ đô, một khi rời đi thì buộc phải đuổi theo truy sát. Hai khả năng này, nếu là cái đầu tiên thì chúng ta có thể sử dụng cách thứ hai, chuyển tin tức về trứng rồng cho quốc vương, làm cho kịch bản phát sinh trước hạn. Nhưng nếu là khả năng thứ hai thì khi kịch bản triển khai, quốc vương phái các sinh vật trong thủ đô tản ra khắp nơi, chúng ta sẽ mất rất nhiều thời gian đi truy sát những sinh vật đã rời khỏi thủ đô... Phải giết chết từng kẻ một, cứ như vậy chúng ta rất có khả năng sẽ bị trì hoãn rất nhiều thời gian, là như vậy phải không?
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Chính là ý này, quyết định có đánh cược một ván này hay không là trách nhiệm của đội trưởng ngươi... Cược thắng đương nhiên là tốt, cược thua cũng sẽ do ngươi gánh chịu trách nhiệm, ngươi dám cược ván này không?
"Cái giọng điệu này... Đúng là giọng điệu đặc trưng của tên khốn này! Vậy thì..."
Eragon cảm thấy rất kỳ lạ, không hiểu tại sao, nó có cảm giác hình như tất cả mọi người trong làng đều đang nhìn mình. Không cần biết là nó đi tới đâu, tất cả mọi người đều tránh né ra xa, phảng phất như đang tránh ôn dịch, hơn nữa còn đứng từ đừng xa chỉ chỏ về phía nó, cho dù Eragon có chậm hiểu hơn nữa cũng có thể cảm nhận được bầu không khí quái lại này.
- Chú à, rút cuộc là đã có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người có vẻ như rất sợ cháu vậy?
Eragon thật sự thấy rất kỳ quái, nó chọn đại một người, bước tới gần. Ai mà biết, nó vừa mới mở miệng, người đàn ông đó đã cực kỳ hoảng sợ chạy ra xa, mặc đó xấu hổ đứng tại chỗ. Tình huống này quả thực là quá quỷ dị, khiến nó chỉ biết há hốc mồm đứng ngây ngốc tại chỗ.
- Là nó, đại nhân, chính là nó nhặt được khối đá quý ấy!
Đột nhiên, từ đầu đường đặt xa truyền tới tiếng huyên náo, chỉ thấy một ông già chỉ vào Eragon, kếu lớn, tiếp đó từ sau lưng ông lão đó mấy tên lính mặc áo giáp chạy ra. Bọn chúng cầm kiếm xông về phía Eragon, bộ dạng chắc chắn không phải đang đùa bỡn.
Eragon tựa hồ đã bị dọa đến choáng váng, nó ngây ngốc đứng yên tại chỗ, đến khi một võ sỹ lang thang tầm trung niên lao tới. Ông ta đẩy nó ra đằng sau, đồng thời rút kiếm chĩa vào phía bọn lính, hét lớn:
- Các ngươi đang phá hủy hy vọng duy nhất của mình! Eragon! Quay về chỗ trứng rồng, cậu gặp nguy hiểm sẽ khiến nó nở ra! Mau lên!
Eragon bị đẩy ngã xuống đất vẫn còn sững sờ, nó vừa bò dậy vừa lắp bắp hỏi:
- Trứng rồng? Trứng rồng cái gì? Nó là cái gì?
- Là hòn đá giống như viên ngọc ấy! Thằng ngốc này!
Võ sỹ trung niên vung trường kiếm lao về phía đám lính, còn Eragon thì thét lên một tiếng, chạy về phía nông trại mà nó sống.
Nông trại mà Eragon sống cũng không cách làng xa lắm, chỉ cần chưa tới mười phút là có thể chạy tới nơi, đặc biệt là trong tình huống tính mạng bị uy hiếp, Eragon lại càng thể hiện ra tốc độ vượt xa người bình thường. Trước ánh mắt trợn tròn của cậu nó, Eragon lao vọt vào trong phòng chứa cỏ khô, ở đó có đặt một khối đá màu lam ngọc.
Cũng thật kỳ diệu, khi Eragon vừa đưa tay chạm vào khối đá, từ giữa khối đá chợt xuất hiện một khe nứt rõ ràng, hơn nữa cả khối đá còn bắt đầu chuyển động, giống như bên trong có thứ gì đó đang muốn chui ra. Eragon hoảng sợ, vội vàng rụt tay lại, còn chưa để nó kịp định thần, cả khối đá đã vỡ ra, từ bên trong một con chó con mang theo cánh xuất hiện, nói một cách chính xác là một con chó con trông giống như chim.
- Mày là cái gì? Mày không phải chim, đúng không?
Eragon vô cùng hưng phấn, trong đầu nó vẫn còn vang vọng hai tiếng trứng rồng mà võ sỹ trung niên kia nói, chẳng lẽ còn vật nhỏ này chính là rồng non? Nghĩ đi, nghĩ lại, Eragon một lần nữa vươn tay về phía rồng con.
Rồng con có vẻ cũng rất sợ hãi nhưng không hề tránh né Eragon. Khi bàn tay nó chạm vào đầu con rồng, một luồng sáng màu lam chợt lóe lên từ chỗ tiếp xúc.
Lúc này, tại rừng cây cách nông trại không xa, chú rồng non màu đen vẫn đang ngủ khì trong lòng Trịnh Xá đột nhiên ngẩng đầu lên. Nó tò mò nhìn ra xung quanh rồi hướng về phía gian chứa cỏ khô, tựa hồ như ở đó có thứ gì đó đang thu hút nó.
- Trịnh Xá, trứng rồng của Eragon đã nở, quả nhiên là khi chủ nhân gặp nguy hiểm sẽ thúc đẩy trứng rồng nở ra.
Trên tay Trịnh Xá đang cầm một tấm thẻ kim loại màu bạc, tiếng của Zero truyền ra từ bên trong, mà Trịnh Xá cũng hưng phấn nói:
- Không sai, vừa rồi rồng con của chúng ta hình như cũng cảm nhận được động tĩnh phía ấy. Giữa hai con rồng có vẻ thật sự có liên hệ gì đó... Vậy cứ theo như kế hoạch, rồng con ta sẽ giao cho, Trương Hằng, ngươi cùng Trương Hằng và cả Trình Khiếu ở lại. Những người đang hôn mê sẽ do các ngươi bảo vệ, cùng với Tiêu Hoành Luật, Tề Đằng Nhất, Lâm Tuấn Thiên, Minh Yên Vi, Lưu Úc, Anck-Su-Namun, những người không có sức chiến đấu cũng sẽ do cách ngươi bảo vệ. Những người còn lại... Đi thôi! Dùng Goblin glider bay tới thủ đô Uru"Baen!
Trong nông trại, Eragon ôm rồng non màu lam từ trong phòng chứa cỏ vui mừng chạy ra. Nó cũng không kịp giải thích tỷ mỉ, trực tiếp kéo cậu và anh họ chạy vào khu rừng phía xa, vừa chạy vừa kể cho hai người về chú rồng con trong lòng.... Đây chính là rồng non trong lời tiên đoán về kỵ sĩ rồng.
Tác giả :
Zhttty