Vô Hạn Khủng Bố
Chương 165: Cường tập! Thâu tập
Trên đường đi, Trịnh Xá đã không cần giấu giếm phẫn nộ trong lòng nữa, tốc độ của hắn cũng không nhanh nhưng bất cứ ai đi qua cạnh bên người hắn đều cảm thấy một áp lực kỳ lạ, thường sẽ đều vô thức tránh xa chỗ hắn, tới lúc hắn tới hành lang dẫn đến phòng quản lý thì cảnh vệ ở đó mới ngăn lại.
- Xin lỗi, xin xuất trình giấy thông hành!
Mấy tên cảnh vệ giữ Trịnh Xá lại, trong đó một người lên tiếng.
Trịnh Xá yên lặng tính toán thời gian một chút rồi bật cười nhìn mấy tên cảnh vệ. Không đợi bọn họ kịp phản ứng, trong tay Trịnh Xá bỗng lóe lên quang mang màu đỏ máu, mấy tên cảnh vệ kinh hãi nhìn nửa thân trên của mình từ từ đổ xuống còn Trịnh Xá thì đã vượt qua bọn họ tiến về phía trước.
- Ta đã nói rồi, tất cả những kẻ ở đây... các ngươi đều phải chết!
Trịnh Xá nghiến răng thì thào nói, tiếp đó cầm Hổ hồn đi về phía phòng quản lý, hiện tại hắn toàn thân đầy sát khí, điều này rất hiếm thấy ở hắn, nhưng một khi đã khiến hắn mang sát khí như vậy thì sự tình tuyệt đối không thể dễ dàng kết thúc.
Một đường tiến tới, Trịnh Xá nhìn thấy bất kỳ kẻ nào đều trực tiếp một đao chém xuống, khi có Hổ hồn, sức phá hoại của hắn lại tăng lên một tầng, đặc biệt là đao mang vô kiên bất tồi của Hổ hồn. Cho tới bây giờ, hắn chỉ thấy có thanh trọng kiếm trong suốt Excalibur là có thể khắc chế Hổ hồn đao mang, ngoài ra, đao mang do nội lực hình thành thành này tuyệt đối có thể chặt đứt bất cứ thứ gì.
Đến khi Trịnh Xá giết chết người thứ 27, cả căn cứ nghiên cứu mới vang lên tiếng còi báo động chói tai, mà giờ phút này hắn đã chỉ còn cách phòng quản lý hơn chục mét, phía cuối hành lang là một cách cửa bằng gỗ màu đỏ. Trịnh Xá hiện tại đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, chỉ bằng âm thanh nghe được là hắn có thể biết sau cánh cửa có ít nhất là mấy chục tên cảnh vệ, tiếng hô hấp, tiếng nhịp tim đập, thậm chí là tiếng quần áo cọ xát, tất cả đều bộc lộ vị trí của bịn chúng,
Trịnh Xá cười lạnh, đeo vòng cổ long tinh, sau đó cầm Hổ hồn thản nhiên đẩy cửa bước vào, bên trong quả nhiên có mấy chục tên cảnh vệ, tất cả đều mặc một bộ áo giáp toàn thân giống như đồ phòng độc, súng tiểu liên trong tay chĩa thẳng về phía Trịnh Xá vừa tiến vào.
Bộp, bộp, bộp!
Phía sau đám cảnh vệ, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi tại chỗ, lão mỉm cười vỗ tay, vừa cười vừa nói:
- Không tệ, sức chiến đấu của ngươi rất, rất mạnh, ta đã thấy hết suốt quãng đường... Hơi tò mò một chút, món vũ khí trên tay ngươi từ đâu mà có? Trên hình ảnh, thanh vũ khí này giống như là đột nhiên xuất hiện trong tay ngươi, đúng rồi, cả bốn chiếc nhẫn đó cũng đột ngột xuất hiện.
Trịnh Xá cười lạnh:
- Ta không có nghĩa vụ phải trả lời ngươi, có điều xem ra lát nữa ngươi còn phải giúp ta một chuyện, ta cứ cho ngươi biết cũng được... Đây là vũ khí của ta, vũ khí cùng bốn chiếc nhẫn này đều cất trong chiếc nhẫn bị các ngươi lấy đi lúc trước, bây giờ đến ngươi trả lời câu hỏi của ta, hình ảnh giám sát ở đâu?
Lão kia lộ vẻ ngạc nhiên, hắn vẫn chăm chú nhìn chiếc nhẫn trên tay Trịnh Xá, hơn nửa ngày sau mới cười nói:
- Nếu như ngươi nói thật, vậy thì đúng là bọn ta đã làm một việc ngu ngốc, đem trả lại chiếc ngẫn quý giá đó cho ngươi, bất quá vẫn còn may, chiếc nhẫn này vẫn còn nguyên.. Được rồi, màn ảnh giám sát ở sau lưng ngươi.
Nói đoạn lão chỉ vào cánh cửa phía sau Trịnh Xá.
Trịnh Xá quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy phía trên cánh cửa gỗ có gắn mấy màn hình, từ vũ trí lão già có thể trực tiếp quan sát những màn hình này, trong đó có vài màn hình đang truyền hình ảnh đoạn hành lang hắn vừa đi qua, ở đó thi thể nằm la liệt, đều là địch nhân bị hắn chém chết trên đường.
- Ừm, vậy thì... các ngươi không còn tác dụng gì nữa.
Trịnh Xá quay đầu lại, lạnh lùng cười, hắn nâng Hổ hồn đao chém ngang tới. Khi hắn huy động trường đao, đám cảnh vệ đồng thời cũng khai hỏa, mấy chục khẩu tiểu liên điên cuồng nhả đạn, bức tường sau lưng hắn lập tức xuất hiện vô số lỗ đạn, cánh cửa gỗ cũng bị xé rách. Cùng lúc đó, Hổ hồn trường đao đã chém đến, nơi đao mang đi qua tất cả đều bị chia làm hai mảnh, đặc biệt đám cảnh vệ đang nổ súng, sau khi đao mang lướt qua, nửa thân trên của bọn chúng đã rơi xuống đất, tuy vậy vẫn có một số tên vẫn đứng thẳng, phải tới hai ba giây sau thân thể mới đổ xuống, cảnh tượng thật đủ để dọa chết người khác.
Quanh thân thể Trịnh Xá xuất hiện một tầng phòng hộ bán trong suốt, tất cả đạn đều bị ngăn lại, vòng cổ long tinh hoàn toàn bao trùm hắn vào bên trong, dưới làn đạn của mấy chục khẩu tiểu liên Trịnh Xá vẫn không hề bị thươn tổn mảy may.
Gã kia rõ ràng là bị dọa đến phát ngốc, lão không thể nghĩ tới tình huống lại biến đổi như thế này, bởi vì Trịnh Xá còn cách đám cảnh vệ ít nhất cũng ba, bốn mét, dù hắn nhanh chóng lao tới cũng tuyệt đối không thể nhanh hơn tốc độ đạn bắn do đó vừa rồi lão già này mới có vẻ trấn tĩnh tự nhiên như vậy. Nhưng ngoài dự đoán của hắn, Trịnh Xá căn bản không cần tới gần đám cảnh vệ kia, hắn chỉ vung thanh đại đao màu đỏ lên, đám cảnh vệ phảng phất như bị một lưỡi đao vô hình chém thành hai đoạn, mà quanh người hắn còn xuất hiện một vòng bảo vệ vốn chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng, chuyện như vậy đã hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của lão già, lão cứ há hốc mồm ngây ngốc nhìn Trịnh Xá, giống như lần đầu tiên trông thấy hắn.
Trịnh Xá không thèm để ý tới lão già này, chỉ quay lại nhìn màn hình giám sát, vừa nhìn vừa nói:
- Đổi vị trí giám sát, chuyển hình ảnh chỗ Alice lại đây.
Lão già giật nảy người, bấy giờ mới phục hồi tinh thần, gã thành viên cấp cao của công ty Umbrella này rõ ràng là cũng rất sợ chết, vội vàng cầm một điểu khiển cỡ nhỏ chỉ vào màn hình. Nhiễu động một thoáng, trung tâm chữa trị nơi Alice đang ở xuất hiện trên màn hình, nhưng trung tâm này cũng hoàn toàn bị xáo trộn, dưới mặt đất đầy các nhân viên nghiên cứu đang nằm rên rỉ, có vài tên muốn bò dậy nhưng rõ ràng là đã bị đánh cho không có sức mà đụng đậy nữa.
"Đã tỉnh lại rồi sao?"
Trịnh Xá vội vàng nói:
- Chuyển vị trí, phát hình toàn bộ đường ra vào trung tâm nghiên cứu.
Lão giã cũng rất biết nghe lời, cầm điều khiển không ngừng chuyển đội vị trí quan sát, một lúc sau màn hình đã chuyển tới hình ảnh lối vào căn cứ nghiên cứu. Ở đó quả nhiên có một mỹ nữ tóc vàng, chính là nữ diễn viên chính trong phim Alice, trước mặt nàng có hơn trăm tên cảnh vệ đang cầm súng chĩa thẳng tới, tình hình cực kỳ giống với Trịnh Xá lúc trước, vừa mở cửa đã bị hàng loạt họng súng ngắm vào.
Đúng lúc này, một chiếc xe màu đen từ xa chạy tới, dừng lại bên ngoài vòng vây của đám cảnh vệ, tiếp đó hai người một nam một nữ bước xuống, chính là Carlos và Jill Valentine. Carlos lấy trong xe ra một bản văn kiện đưa cho viên đội trưởng, còn Jill trực tiếp vượt qua đám cảnh vệ, tới cạnh Alice thấp giọng nói mấy câu, tiếp đó kéo nàng tới thẳng tới chỗ chiếc xe, sau khi hai cô gái đều lên xe, Carlos mới bước vào ghế lái, tiếp đó chiếc xe quay đầu đi về phía cửa ra vào.
Trịnh Xá yên lặng nhìn mọi chuyện, cho tới khi chiếc xe đến cửa hắn với quay lại nói với lão già kia:
- Gọi điện thoại tới đó, cho phép bọn họ đi qua.
Lão già lần này lại không gọi điện thoại mà thở phào một hơi nói:
- Cho phép đi qua? Ngươi đùa ta sao, ngươi nghĩ bọn chúng có thể an toàn rời khỏi đó? Ta dám đảm bảo văn kiện đó nhất định có chuyện, muốn vào thì còn được, muốn rời đi sẽ không dễ dàng đâu... Không sai, ta có thể để bọn họ lập tức rời đi, hơn nữa còn có thể đảm bảo sự an toàn cho họ, nhưng sự an toàn của ta thì sao? Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ tha cho ta, vì thế trước khi an toàn cảu của ta được đảm bảo, ta sẽ không gọi điện, ngươi giết ta cũng vô dụng, dù sao cũng đều là chết, ta việc gì phải để ngươi lợi dụng rồi vẫn chết chứ?
Trịnh Xá lập tức mỉm cười, hắn gỡ vòng cổ long tinh xuống vứt trên bàn trước mặt lão già, chờ sau khi lão tò mò cầm vòng cổ lên, hắn mới nhặt một khẩu tiểu liên dưới đất lên, nhắm thẳng vào lão già xả đạn. Hành động vụt biến đổi khiến lão già sợ phát khiếp, đến khi phát hiện quanh người mình xuất hiện một tầng phòng hộ, lão già đã bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
- Đã đủ đảm bảo chưa? Chiếc vòng cổ long tinh này có thể sinh ra vòng phòng hộ đủ để bảo vệ ngươi, hiện tại ngươi đã an toàn.
Trịnh Xá cười lạnh nói.
Lão già liếc nhìn vòng cổ mấy cái rồi vẫn rất cẩn thận rút ra một khẩu súng lúc, nhắm vào tay mình bóp cò. Đoàng một tiếng, viên đạn lại bị một tầng phòng hộ bán trong suốt cản lại, đến lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhóm, trực tiếp cầm điện thoại, ấn nút.
Trịnh Xá cũng không để ý, chỉ quay đầu nhìn màn hình giám sát, trên đó hiện lên cảnh chiếc xe màu đen đang đứng tại cộng kiểm soát, tên cảnh vệ tại đó giống như nhận được điện thoại, tiếp đó phất tay ra hiệu cho chiếc xe rời đi, sau khi chiếc xe đã đi xa, Trịnh Xá mới cười gằn xoay người lại.
- Thật xấu hổ, ta lừa ngươi đấy...
Trịnh Xá nhẹ nhàng vung Hổ hồn, chiếc đầu của lão già từ từ rơi xuống đất, trên mặt vẫn đầy vẻ kinh hãi.
- Vòng cổ long tinh này chỉ ngăn cản vũ khí công nghệ cao, mà Hổ hồn đao lại không phải.
Trịnh Xá nhặt vòng cổ trên mặt bàn lên, đeo lại vào cổ, sau đó lấy Vòng tay của thần Anubis trong Nạp giới ra.
- Bắt đầu đi... Tát cả những kẻ ở đây đều phải chết!
Trịnh Xá đi ra khỏi hành lang phòng làm việc, hắn không hề biết tình hình cảnh vệ trong căn cứ đang như thế nào, nhưng theo tiếng chuông báo động vang lên khắp nơi có thể thấy toàn bộ căn cứ đang trong tình trạng giới nghiêm, mà chuyện hắn cần làm là khiến mọi việc càng rối loạn, hấp dẫn tất cả mọi người lại, thuận tiện giết luôn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Trịnh Xá vừa đi vừa triệu hồi Đội quân của thần Anubis, với tổng số năng lượng vampire của hắn hiện tại đủ để triệu hồi hơn một nghìn con quái vật, đám quái vật đầu chó mình người, thân cao gần ba mét đông nghìn nghịt tràn ngập trong hành lang, yên lặng chờ Trịnh Xá ra lệnh.
- Giết đi, giết chết tất cả những kẻ các ngươi nhìn thấy!
Trịnh Xá hít sâu một hơi rồi quát lớn, Hổ hồn đao chỉ thẳng vào sâu trong căn cứ.
Đám quái vật đầu chó kêu ngao ngao, cầm những thanh vũ khí hình trường đao kỳ lạ lao ra khỏi hành lang. Đám quái vật này thoạt nhìn có vẻ kềnh càng chậm chạm nhưng thực tế động tác của chúng lại vô cùng linh hoạt, hơn nữa còn có cả kỹ năng đặc biệt của xác ướp thị vệ, không cần để ý tới trọng lực, cứ bước thẳng lên vách tường hoặc trần nhà chạy tới trước...
Trong đại sảnh thông với phòng làm việc, có ít nhất hơn trăm cảnh vệ đang khẩn trương đề phòng, tất cả đều cầm súng ngắm về phía hành lang. Sau khi biết kẻ mang G – virus nổi loạn giết người, tất cả cơ chế bảo vệ bên trong căn cứ lập tức được vận hành, không ngừng có cảnh vệ tiến vào trong, mấy đại sảnh chính cũng được hơn trăm cảnh vệ trấn giữ. Do thành viên hội đồng quản trị của công ty Umbrella được xác nhận là đã bị giết nên cấp cao công ty trực tiếp ra lệnh hủy diệt kẻ mang G – virus, hủy diệt trước khi hắn gây ra phá hoại lớn hơn với căn cứ.
Tất cả cảnh vệ đều mặc áo giáp như đồ phòng hộ vũ khí sinh học, súng trong cũng đổi thành súng quân dụng có uy lực lớn nhất, trong đó vài người còn mang cả tên lửa chống tăng, hơn trăm cảnh vệ đứng gác trước lối vào hành lang. Mặc dù thực lực của kẻ mang G –virus rất khủng bố nhưng thân thể vĩnh viễn vẫn là thân thể, hơn nữa chốt chặn như vậy không chỉ có một, tất cả hành lang trong trụ sở về cơ bản đều đã được giới nghiêm.
- Cẩn thận, bắn hạ tất cả những kẻ ra khỏi hành lang, không để lại người sống!
Một người đàn ông mặc comple đen nhìn đám cảnh vệ quát lớn, trên tay hắn đang cầm một máy bộ đàm, sau khi ra lệnh cho cảnh vệ, hắn liền gào vào máy bộ đàm:
- Jake, kẻ mang G – virus còn chưa tới, ngươi bên đó tạm thời chưa cần khởi động Nemesis. Bọn ta ở đây không biết chừng... không biết chừng, chúa ơi, đây là cái gì?
Con quái vật đầu tiên trong Đội quân của thần Anubis từ trên trần nhà chạy qua, sau lưng nó là hàng loạt con khác, đám quái vật mình người đầu chó từng con từng con một vọt ra khỏi hành lang. Tất cả cảnh vệ đều ngây người một chốc rồi mới gào lên siết chặt cò súng, ai cũng bị dọa khiếp, không chỉ bởi vì đám quái vật đột ngột xuất hiện mà còn vì số lượng khổng lồ của chúng.
Con quái vật chạy tới đầu tiên không hề bị súng đạn đánh tan, do lúc đó đám cảnh vệ còn đang sững sờ, khi bọn họ nổ súng thì nó đã chạy được một đoạn dài, đạn bắn chỉ trúng vào hai chân, đến khi nó từ trên trần nhà rơi xuống thì đôi chân bị bắn nát không ngờ đã khôi phục như cũ. Lũ quái vật này chỉ cần đầu không bị thương là vẫn còn sống, mà đám cảnh vệ trước đó nhìn thấy nó bị bắn tan hai chân nên cũng có chút lơ là, đến khi thân hình quái vật phục hồi như cũ, tất cả cảnh vệ còn chưa kịp định thần lại nó đã cầm thanh trường đao kỳ quái xông tới.
Viên cảnh vệ ở gần con quái vật nhất chỉ kịp kêu thảm một tiếng, trường đao đã chém ngang cổ hắn, cái đầu bắn văng ra xa. Mấy viên cảnh vệ đứng cạnh hắn đều hét lên, đưa súng chĩa về phía quái vật, loạt đạn lập tức bắn nát lồng ngực nó, cát bay tán loạn, đáng tiếc là đạn lại không bắn trúng chỗ yếu hại, Đội quân của thần Anubis cũng không phải như người thường, mặc kệ lồng ngực bị phá nát nó vẫn vung trường đao hung hăng chém xuống, giết chết mấy người. Một viên cảnh vệ trực tiếp bị chém đứt cổ, mấy người khác ít nhiều cũng bị trường đao rạch trúng, nhất thời từ trong đám cảnh vệ không ngừng truyền ra tiếng gào đau đớn.
- Giữ, giữ vững!
Gã mặc comple thốt ra một câu kinh điển, hắn vừa hô vừa chạy lùi về sau, bởi vì tại hành lang liên tục có quái vật tràn ra. Trận địa súng tiểu liên của hơn trăm người sớm đã không ngăn cản được, Đội quân của thần Anubis không chỉ chạy dưới đất mà còn bước trên vách tường, trên trần nhà, căn bản không thèm để ý tới trọng lực, mà quan trọng hơn thân thể chúng do cát tạo thành, chỉ cần đầu không bị đánh nát thì sẽ không biến mất, vì thế bắt đầu dần dần đột phá phòng tuyến của đám cảnh vệ.
Nhìn thấy chỉ huy chạy trốn, đám cảnh vệ cũng dần trở nên do dự, trong đó mấy chục người lộ ý muốn chạy trốn, kết quả tự nhiên là khiến thế công của lũ quái vật càng lợi hại hơn, thiếu mất hỏa lực của mấy chục khẩu tiểu liên, trận địa cuối cùng cũng không chống đỡ nổi nữa, chỉ có vài tên vác tên lửa chống tăng phản ứng nhanh, đồng loạt khai hỏa bắn tới, mấy tiếng nổ lớn vang lên, ít nhất cũng có gần trăm con quái vật vị bắn thành tro bụi. Tro bụi và sóng nhiệt cuốn tới, nhất thời tất cả đám cảnh vệ đều nằm phục xuống đất, đến khi bọn họ mở mắt ra, từ trong hành lang Đội quân của thần Anubis vẫn tràn ra cuồn cuộn không ngừng, con quái vật gần nhất đã nhảy vào giữa đám cảnh vệ.
Uy lực tầm xa của súng ống đương nhiên là rất lợi hại nhưng loại súng này lại không gắn lưỡi lên, hơn nữa quái vật đứng thẳng lên cao gần ba mét, nhảy vào giữa đám người, thuận tay vung một đao là lập tức có hơn mười cảnh vệ bị loạn đao chém chết, mấy chục tên còn lại rút cuộc cùng hét lên sợ hãi, tất cả theo bước gã mặc comple chạy ra ngoài.
Gã kia vẫn vừa chạy vừa quay đâu xem tình thế, đến khi nhìn thấy lũ quái vật nhảy vòa giữa đoàn người, hắn cuối cùng cũng cầm máy liên lạc gào lên điên cuồng:
- Chi viện, cần chi việt, có rất nhiều quái vật xuất hiện trong hành lang, hình ảnh đã được truyền tới camera... Cần chi viện, triệu tập tất cả cảnh vệ dự bị bên ngoài căn cứ vào đây!
Trong phòng giám sát, mấy người mặc áo đen cũng trợn mắt há mồm, thông qua camera họ có thể nhìn thấy rõ ràng, ít nhất cũng hơn một nghìn còn quái vật đang chạy trong hành lang, mà giữa bọn chúng còn có kẻ mang G – virus... Khiến người ta không thể giải thích nổi là vì sao kẻ mang G – virus lại có thể chung sống hòa bình với lũ quái vật này? Quái vật trông giống như mấy bức tượng thần Ai Cập, bọn chúng đang tàn sát những cảnh vệ chưa kịp chạy ra, ít nhất cũng có bảy tám chục người bị chém thành thịt vụn, mà quái vật vẫn như cũ không ngừng lao ra ngoài đại sảnh trung ương.
- Chi, chi viện! Đúng thế, triệu tập tất cả cảnh vệ dự bị tới đây! Khốn kiếp, điều cả bên kia tới nữa, ít nhất cũng có hơn nghìn con quái vật đang hoành hành trong căn cứ! Nói với bọn họ, bên đó ngoài một số tư liệu thì không còn gì quan trọng nữa, lưu lại một trăm cảnh vệ duy trì cảnh giới còn lại tất cả đều chuyển sang đây hết!
Một người trong đám mặc comple đen tay cầm máy bộ đàm hét lớn, nhìn bộ dạng giống như sắp phát điên.
Những người còn lại cũng có vẻ tương tự, một người vội vã lấy máy liên lạc quát:
- Khởi động Nemesis từ số ba đến số bảy, để bọn chúng chờ tại đại sảnh trung ương, mẹ nó, trong căn cứ nghiên cứu toàn tài liệu thí nghiệm quan trọng, hơn nữa phía dưới còn có mấy trăm còn Licker tiến hóa đang đóng băng, nếu nguồn điện bị cắt... Tất cả chúng ta đều không sống nổi đâu!
Trên màn hình giám sát, Trịnh Xá quả nhiên không chỉ đơn giản đang đi về phía đại sảnh trung ương tại viện nghiên cứu, hắn quả thực là vừa đi vừa phá hoại, phạm vi công kích của Hổ hồn cực kì kinh người mà độ sắc bén của đao mang cũng cực cao, hắn đi cuối cùng trong Đội quân của thần Anubis, sau khi đám quái vật phân tán hết vào trong các hành lang, hắn liền vừa đi vừa chém không ngừng, vách tường bằng thép cùng tất cả máy móc xung quanh đều bị chém rối tinh rối mù. Tất cả những chỗ Trịnh Xá đi qua đều tàn lửa bắn tung tóe giống như bị một đàn tê giác chạy qua, mọi thứ biến thành một đống đổ nát, tình trạng rối loạn còn đang liên tục lan tới đại sảnh trung ương, mà đến đó Trịnh Xá hoàn toàn có thể hủy diệt toàn bộ hệ thống điện năng của cả căn cứ nghiên cứu, đây mới là chuyện mấy gã mặc áo đen sợ nhất.
Mấy tên mặc áo đen rõ ràng cũng là cấp chỉ huy trong công ty Umbrella, mệnh lệnh của họ rất nhanh đã truyền tới căn cứ thí nghiệm vũ khí phía sau, cảnh vệ tại đây nhanh chóng chuẩn bị chờ điều phối, mấy nghìn người chia thành từng đội chạy tới trước, sau khoảng hơn mười phút, toàn bộ căn cứ nghiên cứu vũ khí đã chỉ còn lại hơn trăm cảnh vệ cùng một ít robot bảo vệ, sức phòng vệ của căn cứ thí nghiệm vũ khí này rõ ràng là mạnh hơn căn cứ nghiên cứu rất nhiều, nhưng lúc này lại là lúc nó yếu ớt nhất.
Cách đó không xa, những thành viên còn lại của Trung Châu đội đang đứng trong bóng đêm, Sở Hiên nhìn căn cứ thí nghiệm vũ khí nói:
- Bắt đầu đi, La Cam Đạo... Phá hủy bên ngoài căn cứ cho ta.
- Xin lỗi, xin xuất trình giấy thông hành!
Mấy tên cảnh vệ giữ Trịnh Xá lại, trong đó một người lên tiếng.
Trịnh Xá yên lặng tính toán thời gian một chút rồi bật cười nhìn mấy tên cảnh vệ. Không đợi bọn họ kịp phản ứng, trong tay Trịnh Xá bỗng lóe lên quang mang màu đỏ máu, mấy tên cảnh vệ kinh hãi nhìn nửa thân trên của mình từ từ đổ xuống còn Trịnh Xá thì đã vượt qua bọn họ tiến về phía trước.
- Ta đã nói rồi, tất cả những kẻ ở đây... các ngươi đều phải chết!
Trịnh Xá nghiến răng thì thào nói, tiếp đó cầm Hổ hồn đi về phía phòng quản lý, hiện tại hắn toàn thân đầy sát khí, điều này rất hiếm thấy ở hắn, nhưng một khi đã khiến hắn mang sát khí như vậy thì sự tình tuyệt đối không thể dễ dàng kết thúc.
Một đường tiến tới, Trịnh Xá nhìn thấy bất kỳ kẻ nào đều trực tiếp một đao chém xuống, khi có Hổ hồn, sức phá hoại của hắn lại tăng lên một tầng, đặc biệt là đao mang vô kiên bất tồi của Hổ hồn. Cho tới bây giờ, hắn chỉ thấy có thanh trọng kiếm trong suốt Excalibur là có thể khắc chế Hổ hồn đao mang, ngoài ra, đao mang do nội lực hình thành thành này tuyệt đối có thể chặt đứt bất cứ thứ gì.
Đến khi Trịnh Xá giết chết người thứ 27, cả căn cứ nghiên cứu mới vang lên tiếng còi báo động chói tai, mà giờ phút này hắn đã chỉ còn cách phòng quản lý hơn chục mét, phía cuối hành lang là một cách cửa bằng gỗ màu đỏ. Trịnh Xá hiện tại đã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, chỉ bằng âm thanh nghe được là hắn có thể biết sau cánh cửa có ít nhất là mấy chục tên cảnh vệ, tiếng hô hấp, tiếng nhịp tim đập, thậm chí là tiếng quần áo cọ xát, tất cả đều bộc lộ vị trí của bịn chúng,
Trịnh Xá cười lạnh, đeo vòng cổ long tinh, sau đó cầm Hổ hồn thản nhiên đẩy cửa bước vào, bên trong quả nhiên có mấy chục tên cảnh vệ, tất cả đều mặc một bộ áo giáp toàn thân giống như đồ phòng độc, súng tiểu liên trong tay chĩa thẳng về phía Trịnh Xá vừa tiến vào.
Bộp, bộp, bộp!
Phía sau đám cảnh vệ, một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi tại chỗ, lão mỉm cười vỗ tay, vừa cười vừa nói:
- Không tệ, sức chiến đấu của ngươi rất, rất mạnh, ta đã thấy hết suốt quãng đường... Hơi tò mò một chút, món vũ khí trên tay ngươi từ đâu mà có? Trên hình ảnh, thanh vũ khí này giống như là đột nhiên xuất hiện trong tay ngươi, đúng rồi, cả bốn chiếc nhẫn đó cũng đột ngột xuất hiện.
Trịnh Xá cười lạnh:
- Ta không có nghĩa vụ phải trả lời ngươi, có điều xem ra lát nữa ngươi còn phải giúp ta một chuyện, ta cứ cho ngươi biết cũng được... Đây là vũ khí của ta, vũ khí cùng bốn chiếc nhẫn này đều cất trong chiếc nhẫn bị các ngươi lấy đi lúc trước, bây giờ đến ngươi trả lời câu hỏi của ta, hình ảnh giám sát ở đâu?
Lão kia lộ vẻ ngạc nhiên, hắn vẫn chăm chú nhìn chiếc nhẫn trên tay Trịnh Xá, hơn nửa ngày sau mới cười nói:
- Nếu như ngươi nói thật, vậy thì đúng là bọn ta đã làm một việc ngu ngốc, đem trả lại chiếc ngẫn quý giá đó cho ngươi, bất quá vẫn còn may, chiếc nhẫn này vẫn còn nguyên.. Được rồi, màn ảnh giám sát ở sau lưng ngươi.
Nói đoạn lão chỉ vào cánh cửa phía sau Trịnh Xá.
Trịnh Xá quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy phía trên cánh cửa gỗ có gắn mấy màn hình, từ vũ trí lão già có thể trực tiếp quan sát những màn hình này, trong đó có vài màn hình đang truyền hình ảnh đoạn hành lang hắn vừa đi qua, ở đó thi thể nằm la liệt, đều là địch nhân bị hắn chém chết trên đường.
- Ừm, vậy thì... các ngươi không còn tác dụng gì nữa.
Trịnh Xá quay đầu lại, lạnh lùng cười, hắn nâng Hổ hồn đao chém ngang tới. Khi hắn huy động trường đao, đám cảnh vệ đồng thời cũng khai hỏa, mấy chục khẩu tiểu liên điên cuồng nhả đạn, bức tường sau lưng hắn lập tức xuất hiện vô số lỗ đạn, cánh cửa gỗ cũng bị xé rách. Cùng lúc đó, Hổ hồn trường đao đã chém đến, nơi đao mang đi qua tất cả đều bị chia làm hai mảnh, đặc biệt đám cảnh vệ đang nổ súng, sau khi đao mang lướt qua, nửa thân trên của bọn chúng đã rơi xuống đất, tuy vậy vẫn có một số tên vẫn đứng thẳng, phải tới hai ba giây sau thân thể mới đổ xuống, cảnh tượng thật đủ để dọa chết người khác.
Quanh thân thể Trịnh Xá xuất hiện một tầng phòng hộ bán trong suốt, tất cả đạn đều bị ngăn lại, vòng cổ long tinh hoàn toàn bao trùm hắn vào bên trong, dưới làn đạn của mấy chục khẩu tiểu liên Trịnh Xá vẫn không hề bị thươn tổn mảy may.
Gã kia rõ ràng là bị dọa đến phát ngốc, lão không thể nghĩ tới tình huống lại biến đổi như thế này, bởi vì Trịnh Xá còn cách đám cảnh vệ ít nhất cũng ba, bốn mét, dù hắn nhanh chóng lao tới cũng tuyệt đối không thể nhanh hơn tốc độ đạn bắn do đó vừa rồi lão già này mới có vẻ trấn tĩnh tự nhiên như vậy. Nhưng ngoài dự đoán của hắn, Trịnh Xá căn bản không cần tới gần đám cảnh vệ kia, hắn chỉ vung thanh đại đao màu đỏ lên, đám cảnh vệ phảng phất như bị một lưỡi đao vô hình chém thành hai đoạn, mà quanh người hắn còn xuất hiện một vòng bảo vệ vốn chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng, chuyện như vậy đã hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của lão già, lão cứ há hốc mồm ngây ngốc nhìn Trịnh Xá, giống như lần đầu tiên trông thấy hắn.
Trịnh Xá không thèm để ý tới lão già này, chỉ quay lại nhìn màn hình giám sát, vừa nhìn vừa nói:
- Đổi vị trí giám sát, chuyển hình ảnh chỗ Alice lại đây.
Lão già giật nảy người, bấy giờ mới phục hồi tinh thần, gã thành viên cấp cao của công ty Umbrella này rõ ràng là cũng rất sợ chết, vội vàng cầm một điểu khiển cỡ nhỏ chỉ vào màn hình. Nhiễu động một thoáng, trung tâm chữa trị nơi Alice đang ở xuất hiện trên màn hình, nhưng trung tâm này cũng hoàn toàn bị xáo trộn, dưới mặt đất đầy các nhân viên nghiên cứu đang nằm rên rỉ, có vài tên muốn bò dậy nhưng rõ ràng là đã bị đánh cho không có sức mà đụng đậy nữa.
"Đã tỉnh lại rồi sao?"
Trịnh Xá vội vàng nói:
- Chuyển vị trí, phát hình toàn bộ đường ra vào trung tâm nghiên cứu.
Lão giã cũng rất biết nghe lời, cầm điều khiển không ngừng chuyển đội vị trí quan sát, một lúc sau màn hình đã chuyển tới hình ảnh lối vào căn cứ nghiên cứu. Ở đó quả nhiên có một mỹ nữ tóc vàng, chính là nữ diễn viên chính trong phim Alice, trước mặt nàng có hơn trăm tên cảnh vệ đang cầm súng chĩa thẳng tới, tình hình cực kỳ giống với Trịnh Xá lúc trước, vừa mở cửa đã bị hàng loạt họng súng ngắm vào.
Đúng lúc này, một chiếc xe màu đen từ xa chạy tới, dừng lại bên ngoài vòng vây của đám cảnh vệ, tiếp đó hai người một nam một nữ bước xuống, chính là Carlos và Jill Valentine. Carlos lấy trong xe ra một bản văn kiện đưa cho viên đội trưởng, còn Jill trực tiếp vượt qua đám cảnh vệ, tới cạnh Alice thấp giọng nói mấy câu, tiếp đó kéo nàng tới thẳng tới chỗ chiếc xe, sau khi hai cô gái đều lên xe, Carlos mới bước vào ghế lái, tiếp đó chiếc xe quay đầu đi về phía cửa ra vào.
Trịnh Xá yên lặng nhìn mọi chuyện, cho tới khi chiếc xe đến cửa hắn với quay lại nói với lão già kia:
- Gọi điện thoại tới đó, cho phép bọn họ đi qua.
Lão già lần này lại không gọi điện thoại mà thở phào một hơi nói:
- Cho phép đi qua? Ngươi đùa ta sao, ngươi nghĩ bọn chúng có thể an toàn rời khỏi đó? Ta dám đảm bảo văn kiện đó nhất định có chuyện, muốn vào thì còn được, muốn rời đi sẽ không dễ dàng đâu... Không sai, ta có thể để bọn họ lập tức rời đi, hơn nữa còn có thể đảm bảo sự an toàn cho họ, nhưng sự an toàn của ta thì sao? Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ tha cho ta, vì thế trước khi an toàn cảu của ta được đảm bảo, ta sẽ không gọi điện, ngươi giết ta cũng vô dụng, dù sao cũng đều là chết, ta việc gì phải để ngươi lợi dụng rồi vẫn chết chứ?
Trịnh Xá lập tức mỉm cười, hắn gỡ vòng cổ long tinh xuống vứt trên bàn trước mặt lão già, chờ sau khi lão tò mò cầm vòng cổ lên, hắn mới nhặt một khẩu tiểu liên dưới đất lên, nhắm thẳng vào lão già xả đạn. Hành động vụt biến đổi khiến lão già sợ phát khiếp, đến khi phát hiện quanh người mình xuất hiện một tầng phòng hộ, lão già đã bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
- Đã đủ đảm bảo chưa? Chiếc vòng cổ long tinh này có thể sinh ra vòng phòng hộ đủ để bảo vệ ngươi, hiện tại ngươi đã an toàn.
Trịnh Xá cười lạnh nói.
Lão già liếc nhìn vòng cổ mấy cái rồi vẫn rất cẩn thận rút ra một khẩu súng lúc, nhắm vào tay mình bóp cò. Đoàng một tiếng, viên đạn lại bị một tầng phòng hộ bán trong suốt cản lại, đến lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhóm, trực tiếp cầm điện thoại, ấn nút.
Trịnh Xá cũng không để ý, chỉ quay đầu nhìn màn hình giám sát, trên đó hiện lên cảnh chiếc xe màu đen đang đứng tại cộng kiểm soát, tên cảnh vệ tại đó giống như nhận được điện thoại, tiếp đó phất tay ra hiệu cho chiếc xe rời đi, sau khi chiếc xe đã đi xa, Trịnh Xá mới cười gằn xoay người lại.
- Thật xấu hổ, ta lừa ngươi đấy...
Trịnh Xá nhẹ nhàng vung Hổ hồn, chiếc đầu của lão già từ từ rơi xuống đất, trên mặt vẫn đầy vẻ kinh hãi.
- Vòng cổ long tinh này chỉ ngăn cản vũ khí công nghệ cao, mà Hổ hồn đao lại không phải.
Trịnh Xá nhặt vòng cổ trên mặt bàn lên, đeo lại vào cổ, sau đó lấy Vòng tay của thần Anubis trong Nạp giới ra.
- Bắt đầu đi... Tát cả những kẻ ở đây đều phải chết!
Trịnh Xá đi ra khỏi hành lang phòng làm việc, hắn không hề biết tình hình cảnh vệ trong căn cứ đang như thế nào, nhưng theo tiếng chuông báo động vang lên khắp nơi có thể thấy toàn bộ căn cứ đang trong tình trạng giới nghiêm, mà chuyện hắn cần làm là khiến mọi việc càng rối loạn, hấp dẫn tất cả mọi người lại, thuận tiện giết luôn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Trịnh Xá vừa đi vừa triệu hồi Đội quân của thần Anubis, với tổng số năng lượng vampire của hắn hiện tại đủ để triệu hồi hơn một nghìn con quái vật, đám quái vật đầu chó mình người, thân cao gần ba mét đông nghìn nghịt tràn ngập trong hành lang, yên lặng chờ Trịnh Xá ra lệnh.
- Giết đi, giết chết tất cả những kẻ các ngươi nhìn thấy!
Trịnh Xá hít sâu một hơi rồi quát lớn, Hổ hồn đao chỉ thẳng vào sâu trong căn cứ.
Đám quái vật đầu chó kêu ngao ngao, cầm những thanh vũ khí hình trường đao kỳ lạ lao ra khỏi hành lang. Đám quái vật này thoạt nhìn có vẻ kềnh càng chậm chạm nhưng thực tế động tác của chúng lại vô cùng linh hoạt, hơn nữa còn có cả kỹ năng đặc biệt của xác ướp thị vệ, không cần để ý tới trọng lực, cứ bước thẳng lên vách tường hoặc trần nhà chạy tới trước...
Trong đại sảnh thông với phòng làm việc, có ít nhất hơn trăm cảnh vệ đang khẩn trương đề phòng, tất cả đều cầm súng ngắm về phía hành lang. Sau khi biết kẻ mang G – virus nổi loạn giết người, tất cả cơ chế bảo vệ bên trong căn cứ lập tức được vận hành, không ngừng có cảnh vệ tiến vào trong, mấy đại sảnh chính cũng được hơn trăm cảnh vệ trấn giữ. Do thành viên hội đồng quản trị của công ty Umbrella được xác nhận là đã bị giết nên cấp cao công ty trực tiếp ra lệnh hủy diệt kẻ mang G – virus, hủy diệt trước khi hắn gây ra phá hoại lớn hơn với căn cứ.
Tất cả cảnh vệ đều mặc áo giáp như đồ phòng hộ vũ khí sinh học, súng trong cũng đổi thành súng quân dụng có uy lực lớn nhất, trong đó vài người còn mang cả tên lửa chống tăng, hơn trăm cảnh vệ đứng gác trước lối vào hành lang. Mặc dù thực lực của kẻ mang G –virus rất khủng bố nhưng thân thể vĩnh viễn vẫn là thân thể, hơn nữa chốt chặn như vậy không chỉ có một, tất cả hành lang trong trụ sở về cơ bản đều đã được giới nghiêm.
- Cẩn thận, bắn hạ tất cả những kẻ ra khỏi hành lang, không để lại người sống!
Một người đàn ông mặc comple đen nhìn đám cảnh vệ quát lớn, trên tay hắn đang cầm một máy bộ đàm, sau khi ra lệnh cho cảnh vệ, hắn liền gào vào máy bộ đàm:
- Jake, kẻ mang G – virus còn chưa tới, ngươi bên đó tạm thời chưa cần khởi động Nemesis. Bọn ta ở đây không biết chừng... không biết chừng, chúa ơi, đây là cái gì?
Con quái vật đầu tiên trong Đội quân của thần Anubis từ trên trần nhà chạy qua, sau lưng nó là hàng loạt con khác, đám quái vật mình người đầu chó từng con từng con một vọt ra khỏi hành lang. Tất cả cảnh vệ đều ngây người một chốc rồi mới gào lên siết chặt cò súng, ai cũng bị dọa khiếp, không chỉ bởi vì đám quái vật đột ngột xuất hiện mà còn vì số lượng khổng lồ của chúng.
Con quái vật chạy tới đầu tiên không hề bị súng đạn đánh tan, do lúc đó đám cảnh vệ còn đang sững sờ, khi bọn họ nổ súng thì nó đã chạy được một đoạn dài, đạn bắn chỉ trúng vào hai chân, đến khi nó từ trên trần nhà rơi xuống thì đôi chân bị bắn nát không ngờ đã khôi phục như cũ. Lũ quái vật này chỉ cần đầu không bị thương là vẫn còn sống, mà đám cảnh vệ trước đó nhìn thấy nó bị bắn tan hai chân nên cũng có chút lơ là, đến khi thân hình quái vật phục hồi như cũ, tất cả cảnh vệ còn chưa kịp định thần lại nó đã cầm thanh trường đao kỳ quái xông tới.
Viên cảnh vệ ở gần con quái vật nhất chỉ kịp kêu thảm một tiếng, trường đao đã chém ngang cổ hắn, cái đầu bắn văng ra xa. Mấy viên cảnh vệ đứng cạnh hắn đều hét lên, đưa súng chĩa về phía quái vật, loạt đạn lập tức bắn nát lồng ngực nó, cát bay tán loạn, đáng tiếc là đạn lại không bắn trúng chỗ yếu hại, Đội quân của thần Anubis cũng không phải như người thường, mặc kệ lồng ngực bị phá nát nó vẫn vung trường đao hung hăng chém xuống, giết chết mấy người. Một viên cảnh vệ trực tiếp bị chém đứt cổ, mấy người khác ít nhiều cũng bị trường đao rạch trúng, nhất thời từ trong đám cảnh vệ không ngừng truyền ra tiếng gào đau đớn.
- Giữ, giữ vững!
Gã mặc comple thốt ra một câu kinh điển, hắn vừa hô vừa chạy lùi về sau, bởi vì tại hành lang liên tục có quái vật tràn ra. Trận địa súng tiểu liên của hơn trăm người sớm đã không ngăn cản được, Đội quân của thần Anubis không chỉ chạy dưới đất mà còn bước trên vách tường, trên trần nhà, căn bản không thèm để ý tới trọng lực, mà quan trọng hơn thân thể chúng do cát tạo thành, chỉ cần đầu không bị đánh nát thì sẽ không biến mất, vì thế bắt đầu dần dần đột phá phòng tuyến của đám cảnh vệ.
Nhìn thấy chỉ huy chạy trốn, đám cảnh vệ cũng dần trở nên do dự, trong đó mấy chục người lộ ý muốn chạy trốn, kết quả tự nhiên là khiến thế công của lũ quái vật càng lợi hại hơn, thiếu mất hỏa lực của mấy chục khẩu tiểu liên, trận địa cuối cùng cũng không chống đỡ nổi nữa, chỉ có vài tên vác tên lửa chống tăng phản ứng nhanh, đồng loạt khai hỏa bắn tới, mấy tiếng nổ lớn vang lên, ít nhất cũng có gần trăm con quái vật vị bắn thành tro bụi. Tro bụi và sóng nhiệt cuốn tới, nhất thời tất cả đám cảnh vệ đều nằm phục xuống đất, đến khi bọn họ mở mắt ra, từ trong hành lang Đội quân của thần Anubis vẫn tràn ra cuồn cuộn không ngừng, con quái vật gần nhất đã nhảy vào giữa đám cảnh vệ.
Uy lực tầm xa của súng ống đương nhiên là rất lợi hại nhưng loại súng này lại không gắn lưỡi lên, hơn nữa quái vật đứng thẳng lên cao gần ba mét, nhảy vào giữa đám người, thuận tay vung một đao là lập tức có hơn mười cảnh vệ bị loạn đao chém chết, mấy chục tên còn lại rút cuộc cùng hét lên sợ hãi, tất cả theo bước gã mặc comple chạy ra ngoài.
Gã kia vẫn vừa chạy vừa quay đâu xem tình thế, đến khi nhìn thấy lũ quái vật nhảy vòa giữa đoàn người, hắn cuối cùng cũng cầm máy liên lạc gào lên điên cuồng:
- Chi viện, cần chi việt, có rất nhiều quái vật xuất hiện trong hành lang, hình ảnh đã được truyền tới camera... Cần chi viện, triệu tập tất cả cảnh vệ dự bị bên ngoài căn cứ vào đây!
Trong phòng giám sát, mấy người mặc áo đen cũng trợn mắt há mồm, thông qua camera họ có thể nhìn thấy rõ ràng, ít nhất cũng hơn một nghìn còn quái vật đang chạy trong hành lang, mà giữa bọn chúng còn có kẻ mang G – virus... Khiến người ta không thể giải thích nổi là vì sao kẻ mang G – virus lại có thể chung sống hòa bình với lũ quái vật này? Quái vật trông giống như mấy bức tượng thần Ai Cập, bọn chúng đang tàn sát những cảnh vệ chưa kịp chạy ra, ít nhất cũng có bảy tám chục người bị chém thành thịt vụn, mà quái vật vẫn như cũ không ngừng lao ra ngoài đại sảnh trung ương.
- Chi, chi viện! Đúng thế, triệu tập tất cả cảnh vệ dự bị tới đây! Khốn kiếp, điều cả bên kia tới nữa, ít nhất cũng có hơn nghìn con quái vật đang hoành hành trong căn cứ! Nói với bọn họ, bên đó ngoài một số tư liệu thì không còn gì quan trọng nữa, lưu lại một trăm cảnh vệ duy trì cảnh giới còn lại tất cả đều chuyển sang đây hết!
Một người trong đám mặc comple đen tay cầm máy bộ đàm hét lớn, nhìn bộ dạng giống như sắp phát điên.
Những người còn lại cũng có vẻ tương tự, một người vội vã lấy máy liên lạc quát:
- Khởi động Nemesis từ số ba đến số bảy, để bọn chúng chờ tại đại sảnh trung ương, mẹ nó, trong căn cứ nghiên cứu toàn tài liệu thí nghiệm quan trọng, hơn nữa phía dưới còn có mấy trăm còn Licker tiến hóa đang đóng băng, nếu nguồn điện bị cắt... Tất cả chúng ta đều không sống nổi đâu!
Trên màn hình giám sát, Trịnh Xá quả nhiên không chỉ đơn giản đang đi về phía đại sảnh trung ương tại viện nghiên cứu, hắn quả thực là vừa đi vừa phá hoại, phạm vi công kích của Hổ hồn cực kì kinh người mà độ sắc bén của đao mang cũng cực cao, hắn đi cuối cùng trong Đội quân của thần Anubis, sau khi đám quái vật phân tán hết vào trong các hành lang, hắn liền vừa đi vừa chém không ngừng, vách tường bằng thép cùng tất cả máy móc xung quanh đều bị chém rối tinh rối mù. Tất cả những chỗ Trịnh Xá đi qua đều tàn lửa bắn tung tóe giống như bị một đàn tê giác chạy qua, mọi thứ biến thành một đống đổ nát, tình trạng rối loạn còn đang liên tục lan tới đại sảnh trung ương, mà đến đó Trịnh Xá hoàn toàn có thể hủy diệt toàn bộ hệ thống điện năng của cả căn cứ nghiên cứu, đây mới là chuyện mấy gã mặc áo đen sợ nhất.
Mấy tên mặc áo đen rõ ràng cũng là cấp chỉ huy trong công ty Umbrella, mệnh lệnh của họ rất nhanh đã truyền tới căn cứ thí nghiệm vũ khí phía sau, cảnh vệ tại đây nhanh chóng chuẩn bị chờ điều phối, mấy nghìn người chia thành từng đội chạy tới trước, sau khoảng hơn mười phút, toàn bộ căn cứ nghiên cứu vũ khí đã chỉ còn lại hơn trăm cảnh vệ cùng một ít robot bảo vệ, sức phòng vệ của căn cứ thí nghiệm vũ khí này rõ ràng là mạnh hơn căn cứ nghiên cứu rất nhiều, nhưng lúc này lại là lúc nó yếu ớt nhất.
Cách đó không xa, những thành viên còn lại của Trung Châu đội đang đứng trong bóng đêm, Sở Hiên nhìn căn cứ thí nghiệm vũ khí nói:
- Bắt đầu đi, La Cam Đạo... Phá hủy bên ngoài căn cứ cho ta.
Tác giả :
Zhttty