Vô Địch Thiên Hạ
Chương 20: Lý Mộc Đại Thọ
“Chỉ cần cuối năm đột phá Tam giai là được?"
Hoàng Tiểu Long nghe phụ thân nói, sắc mặt quái dị.Hoàng Bằng nhìn sắc mặt nhi tử, cho rằng đến cuối năm yêu cầu Hoàng Tiểu Long đột phá Tam giai là làm khó hắn, nên an ủi nói:
“Kỳ thực phụ thân và mẫu thân ngươi cũng biết muốn ngươi cuối năm đột phá Tam giai là rất khó, cho nên Tiểu Long, ngươi cũng không cần áp lực quá lớn."
Lúc này, Hoàng Bằng chần chờ một chút, nói:
“Chỉ cần ngươi cuối năm có thể đạt được Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong là được!"
“Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong?"
Sắc mặt Hoàng Tiểu Long càng quái dị.
“Đúng vậy, Tiểu Long, nếu như không đạt được Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong, đạt được Nhị giai Hậu kỳ, chúng ta cũng rất vui mừng."
Tiếp theo, mẫu thân Tô Yến mở miệng nói.
Hoàng Tiểu Long không nói gì, trong lòng bất đắc dĩ cười khổ.
Tam giai? Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong? Nhị giai Hậu kỳ?
“Phụ thân, mẫu thân, ta về tiểu viện trước."
Hoàng Tiểu Long đứng lên nói, hắn sợ nói thêm gì nữa, phụ mẫu có thể sắp sửa lại hạ xuống Nhị giai Trung kỳ đỉnh phong, hắn sợ đến lúc đó hắn sẽ nhịn không được đứng lên nói với phụ mẫu, nhi tử của bọn họ hiện tại kỳ thực đã sớm đạt đến Tứ giai Sơ kỳ đỉnh phong!
“Được rồi, Tiểu Long."
Nhưng ngay lúc Hoàng Tiểu Long định rời đi, Hoàng Bằng nghĩ tới một chuyện, mở miệng nói:
“Mấy ngày nữa chính là tám mươi năm đại thọ Lý lão Tộc trưởng, Lý lão Tộc trưởng muốn tổ chức yến tiệc, mời Hoàng gia trang chúng ta, Lý Lộ nói với Lý lão Tộc trưởng muốn ngươi cùng đến tham gia."
“Lý Lộ muốn ta đi?!"
Hoàng Tiểu Long ngạc nhiên, được đó, tiểu nha đầu này mời hắn mà không đưa danh thiếp thật sự không coi trọng hắn? Cũng bởi vì tại kỳ đại hội gia tộc hằng năm, tư thế hắn đánh Hoàng Vĩ thành đầu heo rất tuấn tú?!
“Phụ thân, mẫu thân, ta có thể không đi được không?"
Hoàng Tiểu Long hỏi giọng yếu ớt.
“Ngươi nói cái gì?"
Tô Yến mở trừng hai mắt.
Hoàng Tiểu Long buồn phiền, xem ra không đi không được.
Tô Yến thấy phản ứng của con trai, không khỏi trêu ghẹo, cười nói:
“Tiểu tử ngươi chưa biết rõ, Lý Lộ kia là đứa chất nữ mà Lý lão Tộc trưởng thương yêu nhất, có Vũ hồn cấp chín, hơn nữa lớn lên nhất định sẽ là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành."
Hoàng Tiểu Long càng không nói gì, thế đã là gì, nếu như mẫu thân biết nhi tử có siêu cấp Vũ hồn, hơn nữa còn là song sinh siêu cấp Vũ hồn, chỉ sợ người sẽ không nghĩ như vậy.
Lúc này, Hoàng Bằng cũng cười nói tiếp:
“Không sai, Tiểu Long, mẫu thân ngươi nói đúng, kỳ thực, sau đó nếu thật ngươi cưới được Lý Lộ làm thê tử, ta và mẫu thân ngươi đây..."
Hoàng Bằng nói đến đây, Hoàng Tiểu Long bỗng cắt ngang:
“Được rồi, phụ thân, lúc đó ta đi là được chứ gì? Lúc nào đi? Người đưa ta đi theo"
Tô Yến nghe vậy không khỏi cười nói:
“Ngoan, nhi tử chúng ta sợ xấu hổ đây mà".
Nói đến đây, cũng không tiếp tục trêu ghẹo, nói:
“Ngày kia lên đường, nhưng trừ ngươi ra người ngoài đi cùng cha còn có gia gia ngươi, đại bá của ngươi còn có Hoàng Vĩ kia cũng sẽ đi."
Hoàng Tiểu Long nhướng mày, gật đầu:
“Vâng, ta biết rồi, nếu không còn việc gì nữa, ta đi về trước đây."
Hoàng Bằng và Tô Yến gật đầu.
Hoàng Tiểu Long xoay người rời đi.
Tô Yến bóng lưng nhi tử, cảm thán nói:
“Nếu như Tiểu Long của chúng ta có thể lấy Lý Lộ làm thê tử thì thật là tốt biết bao!"
Hoàng Bằng lắc đầu nói:
“Lấy Lý Lộ, thân phận giàu có, sẽ không thật sự coi trọng Tiểu Long nhà chúng ta, hiện tại Lý Lộ chỉ là hài tử tám tuổi, sau này trưởng thành sẽ rõ."
Những chuyện phụ mẫu vừa nói, Hoàng Tiểu Long cũng không nghe được, sau khi trở lại tiểu viện, hắn liền tiếp tục tu luyện Địa Ngục Chi Phong.
Rất nhanh, hai ngày đi qua, đến ngày xuất phát, Hoàng Tiểu Long đi tới phía Đông điện liền bị phụ thân Hoàng Bằng dẫn tới chính điện.
Lúc đi tới chính điện, gia gia Hoàng Kỳ Đức, hai phụ tử đại bá Hoàng Minh, Hoàng Vĩ đã đến.
Thấy Hoàng Tiểu Long đến, Hoàng Vĩ vẻ mặt tỏ vẻ hậm hực, xem ra nếu không có gia gia Hoàng Kỳ Đức ở đây, chỉ sợ hắn đã sớm nhào tới.
“Phụ thân." “Gia gia."
Hoàng Tiểu Long cùng phụ thân đi tới trước mặt Hoàng Kỳ Đức, không nhìn ánh mắt như mãnh thú của Hoàng Vĩ kia, hành lễ với gia gia.
Hoàng Kỳ Đức gật đầu, cười nói:
“Đầy đủ rồi, vậy chúng ta đi luôn bây giờ."
Nói xong liền cất bước đi đầu, bốn người Hoàng Tiểu Long theo sát phía sau.
Hoàng gia trang và Lý gia tuy rằng đều là hai đại thế lực ở Thương Lan huyện, thế nhưng khoảng cách địa lý cũng không gần.
Lý gia ở thị trấn Thương Lan huyện, mà Hoàng gia trang lại ở mấy trăm dặm bên ngoài thị trấn.
Thế nên lúc năm người Hoàng Tiểu Long tới thị trấn Thương Lan huyền, đã là buổi chiều, vừa thấy hoàng hôn.
“Kỳ Đức huynh, vì sinh nhật tiểu đệ đường xa mà đến, không đón tiếp từ xa được, thứ tội thứ tội!"
Lúc tới thị trấn, Lý lão Tộc trưởng Lý Mộc ha hả cười, hắn từ lâu đã cùng người chờ ở đó.
“Lý Mộc lão đệ khách khí!"
Hoàng Kỳ Đức sang sảng cười.
Hoàng Tiểu Long nhìn quanh, thấy Lý Lộ tiểu nha đầu kia đang đứng đó khuôn mặt tròn ra dáng người lớn, nha đầu lớn lên có chút mập mạp, hai mắt mở to nhìn qua hắn cười ma mị.
Đây là Lý Thành nhi tử duy nhất của Lý lão Tộc trưởng, phụ thân của Lý Lộ tiểu nha đầu kia? Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ.
Lúc này, Lý Lộ đứng đằng sau Lý Thành nhìn Hoàng Tiểu Long nghịch ngợm thè lưỡi, cười hì hì, thần thái thật là đáng yêu.
Hoàng Tiểu Long nhướng mắt không thèm nhìn.
Lý Lộ thấy biểu cảm Hoàng Tiểu Long, không khỏi chu mỏ một cái.
Sự tình vừa rồi lọt vào mắt Hoàng Vĩ, khí hận trong lòng Hoàng Vĩ lại bốc lên.
Tuy rằng tại cuộc họp hàng năm, việc hắn và Lý Lộ đính hôn vì Hoàng Tiểu Long mà hoãn. Thế nhưng ở trong lòng hắn, Lý Lộ đã chắc chắn là thê tử tương lai, bây giờ thê tử của hắn ngang nhiên trước mặt hắn đá mắt nheo mày với HoàngTiểu Long?!
Mọi người vừa hàn huyên một hồi, liền đi vào thành, hướng Lý phủ mà đến.
Lý phủ cũng không phải tọa lạc nơi khu vực trung tâm thị trấn, mà là ở khu vực phía nam. Lúc đám người đi tới Lý phủ, chỉ thấy hai mươi mấy mét chiều rộng đường phố ngựa xe như nước trước mặt Lý phủ, giăng đèn kết hoa, náo nhiệt cực kỳ. Lần này đại thọ tám mươi Lý Mộc, ngoại trừ Hoàng gia trang đến, tất cả Tộc trưởng gia tộc lớn nhỏ ở Thương Lan huyện đều đã đến không ít.
Thế nhưng ngày mai mới là ngày đại thọ, vì vậy có Tộc trưởng một vài gia tộc còn chưa tới.
Tới Lý phủ, Lý Mộc tự mình sắp xếp chỗ ở cho năm người Hoàng Tiểu Long.
“Kỳ Đức huynh, có gì cần xin cứ việc sai bảo hộ vệ trong phủ, chỗ ở không chu toàn, xin hãy tha lỗi."
Lý Mộc cười nói với Hoàng Kỳ Đức.
Hoàng Kỳ Đức khoát tay áo, cười nói:
“Khách khí, được rồi, ngươi cũng đi nghỉ đi, ngày mai, huynh đệ ta cho dù thế nào cũng phải say."
Lý Mộc cười ha hả:
“Nhất định."
Nói xong, cáo từ rời đi.
Thế nhưng, điều khiến Hoàng Tiểu Long có chút buồn bực là Lý Mộc vừa rời đi không bao lâu, Lý Lộ tiểu nha đầu kia liền tới. Gặp Hoàng Kỳ Đức, Hoàng Minh và Hoàng Bằng chào hỏi một tiếng, sau đó đến trước mặt Hoàng Tiểu Long dịu dàng nói:
“Tiểu Long, ngươi lần đầu tiên tới thị trấn, đi, ta đưa ngươi đi ra ngoài mua sắm!"
Nói xong, cũng không đợi Hoàng Tiểu Long mở miệng, liền lôi hắn đi ra ngoài sân.
Hoàng Vĩ chăm chú nhìn Lý Lộ lôi kéo tay Hoàng Tiểu Long, sau đó nhìn hai người đi ra sân, sắc mặt cực kỳ khó coi, Hoàng Minh sắc mặt tự nhiên cũng khó nhìn.
Hoàng Kỳ Đức há miệng, thế nhưng cuối cùng không biết nói cái gì, chỉ Hoàng Bằng đứng ở nơi đó, tâm lý sớm vui mừng.
Hoàng Tiểu Long nghe phụ thân nói, sắc mặt quái dị.Hoàng Bằng nhìn sắc mặt nhi tử, cho rằng đến cuối năm yêu cầu Hoàng Tiểu Long đột phá Tam giai là làm khó hắn, nên an ủi nói:
“Kỳ thực phụ thân và mẫu thân ngươi cũng biết muốn ngươi cuối năm đột phá Tam giai là rất khó, cho nên Tiểu Long, ngươi cũng không cần áp lực quá lớn."
Lúc này, Hoàng Bằng chần chờ một chút, nói:
“Chỉ cần ngươi cuối năm có thể đạt được Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong là được!"
“Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong?"
Sắc mặt Hoàng Tiểu Long càng quái dị.
“Đúng vậy, Tiểu Long, nếu như không đạt được Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong, đạt được Nhị giai Hậu kỳ, chúng ta cũng rất vui mừng."
Tiếp theo, mẫu thân Tô Yến mở miệng nói.
Hoàng Tiểu Long không nói gì, trong lòng bất đắc dĩ cười khổ.
Tam giai? Nhị giai Hậu kỳ đỉnh phong? Nhị giai Hậu kỳ?
“Phụ thân, mẫu thân, ta về tiểu viện trước."
Hoàng Tiểu Long đứng lên nói, hắn sợ nói thêm gì nữa, phụ mẫu có thể sắp sửa lại hạ xuống Nhị giai Trung kỳ đỉnh phong, hắn sợ đến lúc đó hắn sẽ nhịn không được đứng lên nói với phụ mẫu, nhi tử của bọn họ hiện tại kỳ thực đã sớm đạt đến Tứ giai Sơ kỳ đỉnh phong!
“Được rồi, Tiểu Long."
Nhưng ngay lúc Hoàng Tiểu Long định rời đi, Hoàng Bằng nghĩ tới một chuyện, mở miệng nói:
“Mấy ngày nữa chính là tám mươi năm đại thọ Lý lão Tộc trưởng, Lý lão Tộc trưởng muốn tổ chức yến tiệc, mời Hoàng gia trang chúng ta, Lý Lộ nói với Lý lão Tộc trưởng muốn ngươi cùng đến tham gia."
“Lý Lộ muốn ta đi?!"
Hoàng Tiểu Long ngạc nhiên, được đó, tiểu nha đầu này mời hắn mà không đưa danh thiếp thật sự không coi trọng hắn? Cũng bởi vì tại kỳ đại hội gia tộc hằng năm, tư thế hắn đánh Hoàng Vĩ thành đầu heo rất tuấn tú?!
“Phụ thân, mẫu thân, ta có thể không đi được không?"
Hoàng Tiểu Long hỏi giọng yếu ớt.
“Ngươi nói cái gì?"
Tô Yến mở trừng hai mắt.
Hoàng Tiểu Long buồn phiền, xem ra không đi không được.
Tô Yến thấy phản ứng của con trai, không khỏi trêu ghẹo, cười nói:
“Tiểu tử ngươi chưa biết rõ, Lý Lộ kia là đứa chất nữ mà Lý lão Tộc trưởng thương yêu nhất, có Vũ hồn cấp chín, hơn nữa lớn lên nhất định sẽ là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành."
Hoàng Tiểu Long càng không nói gì, thế đã là gì, nếu như mẫu thân biết nhi tử có siêu cấp Vũ hồn, hơn nữa còn là song sinh siêu cấp Vũ hồn, chỉ sợ người sẽ không nghĩ như vậy.
Lúc này, Hoàng Bằng cũng cười nói tiếp:
“Không sai, Tiểu Long, mẫu thân ngươi nói đúng, kỳ thực, sau đó nếu thật ngươi cưới được Lý Lộ làm thê tử, ta và mẫu thân ngươi đây..."
Hoàng Bằng nói đến đây, Hoàng Tiểu Long bỗng cắt ngang:
“Được rồi, phụ thân, lúc đó ta đi là được chứ gì? Lúc nào đi? Người đưa ta đi theo"
Tô Yến nghe vậy không khỏi cười nói:
“Ngoan, nhi tử chúng ta sợ xấu hổ đây mà".
Nói đến đây, cũng không tiếp tục trêu ghẹo, nói:
“Ngày kia lên đường, nhưng trừ ngươi ra người ngoài đi cùng cha còn có gia gia ngươi, đại bá của ngươi còn có Hoàng Vĩ kia cũng sẽ đi."
Hoàng Tiểu Long nhướng mày, gật đầu:
“Vâng, ta biết rồi, nếu không còn việc gì nữa, ta đi về trước đây."
Hoàng Bằng và Tô Yến gật đầu.
Hoàng Tiểu Long xoay người rời đi.
Tô Yến bóng lưng nhi tử, cảm thán nói:
“Nếu như Tiểu Long của chúng ta có thể lấy Lý Lộ làm thê tử thì thật là tốt biết bao!"
Hoàng Bằng lắc đầu nói:
“Lấy Lý Lộ, thân phận giàu có, sẽ không thật sự coi trọng Tiểu Long nhà chúng ta, hiện tại Lý Lộ chỉ là hài tử tám tuổi, sau này trưởng thành sẽ rõ."
Những chuyện phụ mẫu vừa nói, Hoàng Tiểu Long cũng không nghe được, sau khi trở lại tiểu viện, hắn liền tiếp tục tu luyện Địa Ngục Chi Phong.
Rất nhanh, hai ngày đi qua, đến ngày xuất phát, Hoàng Tiểu Long đi tới phía Đông điện liền bị phụ thân Hoàng Bằng dẫn tới chính điện.
Lúc đi tới chính điện, gia gia Hoàng Kỳ Đức, hai phụ tử đại bá Hoàng Minh, Hoàng Vĩ đã đến.
Thấy Hoàng Tiểu Long đến, Hoàng Vĩ vẻ mặt tỏ vẻ hậm hực, xem ra nếu không có gia gia Hoàng Kỳ Đức ở đây, chỉ sợ hắn đã sớm nhào tới.
“Phụ thân." “Gia gia."
Hoàng Tiểu Long cùng phụ thân đi tới trước mặt Hoàng Kỳ Đức, không nhìn ánh mắt như mãnh thú của Hoàng Vĩ kia, hành lễ với gia gia.
Hoàng Kỳ Đức gật đầu, cười nói:
“Đầy đủ rồi, vậy chúng ta đi luôn bây giờ."
Nói xong liền cất bước đi đầu, bốn người Hoàng Tiểu Long theo sát phía sau.
Hoàng gia trang và Lý gia tuy rằng đều là hai đại thế lực ở Thương Lan huyện, thế nhưng khoảng cách địa lý cũng không gần.
Lý gia ở thị trấn Thương Lan huyện, mà Hoàng gia trang lại ở mấy trăm dặm bên ngoài thị trấn.
Thế nên lúc năm người Hoàng Tiểu Long tới thị trấn Thương Lan huyền, đã là buổi chiều, vừa thấy hoàng hôn.
“Kỳ Đức huynh, vì sinh nhật tiểu đệ đường xa mà đến, không đón tiếp từ xa được, thứ tội thứ tội!"
Lúc tới thị trấn, Lý lão Tộc trưởng Lý Mộc ha hả cười, hắn từ lâu đã cùng người chờ ở đó.
“Lý Mộc lão đệ khách khí!"
Hoàng Kỳ Đức sang sảng cười.
Hoàng Tiểu Long nhìn quanh, thấy Lý Lộ tiểu nha đầu kia đang đứng đó khuôn mặt tròn ra dáng người lớn, nha đầu lớn lên có chút mập mạp, hai mắt mở to nhìn qua hắn cười ma mị.
Đây là Lý Thành nhi tử duy nhất của Lý lão Tộc trưởng, phụ thân của Lý Lộ tiểu nha đầu kia? Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ.
Lúc này, Lý Lộ đứng đằng sau Lý Thành nhìn Hoàng Tiểu Long nghịch ngợm thè lưỡi, cười hì hì, thần thái thật là đáng yêu.
Hoàng Tiểu Long nhướng mắt không thèm nhìn.
Lý Lộ thấy biểu cảm Hoàng Tiểu Long, không khỏi chu mỏ một cái.
Sự tình vừa rồi lọt vào mắt Hoàng Vĩ, khí hận trong lòng Hoàng Vĩ lại bốc lên.
Tuy rằng tại cuộc họp hàng năm, việc hắn và Lý Lộ đính hôn vì Hoàng Tiểu Long mà hoãn. Thế nhưng ở trong lòng hắn, Lý Lộ đã chắc chắn là thê tử tương lai, bây giờ thê tử của hắn ngang nhiên trước mặt hắn đá mắt nheo mày với HoàngTiểu Long?!
Mọi người vừa hàn huyên một hồi, liền đi vào thành, hướng Lý phủ mà đến.
Lý phủ cũng không phải tọa lạc nơi khu vực trung tâm thị trấn, mà là ở khu vực phía nam. Lúc đám người đi tới Lý phủ, chỉ thấy hai mươi mấy mét chiều rộng đường phố ngựa xe như nước trước mặt Lý phủ, giăng đèn kết hoa, náo nhiệt cực kỳ. Lần này đại thọ tám mươi Lý Mộc, ngoại trừ Hoàng gia trang đến, tất cả Tộc trưởng gia tộc lớn nhỏ ở Thương Lan huyện đều đã đến không ít.
Thế nhưng ngày mai mới là ngày đại thọ, vì vậy có Tộc trưởng một vài gia tộc còn chưa tới.
Tới Lý phủ, Lý Mộc tự mình sắp xếp chỗ ở cho năm người Hoàng Tiểu Long.
“Kỳ Đức huynh, có gì cần xin cứ việc sai bảo hộ vệ trong phủ, chỗ ở không chu toàn, xin hãy tha lỗi."
Lý Mộc cười nói với Hoàng Kỳ Đức.
Hoàng Kỳ Đức khoát tay áo, cười nói:
“Khách khí, được rồi, ngươi cũng đi nghỉ đi, ngày mai, huynh đệ ta cho dù thế nào cũng phải say."
Lý Mộc cười ha hả:
“Nhất định."
Nói xong, cáo từ rời đi.
Thế nhưng, điều khiến Hoàng Tiểu Long có chút buồn bực là Lý Mộc vừa rời đi không bao lâu, Lý Lộ tiểu nha đầu kia liền tới. Gặp Hoàng Kỳ Đức, Hoàng Minh và Hoàng Bằng chào hỏi một tiếng, sau đó đến trước mặt Hoàng Tiểu Long dịu dàng nói:
“Tiểu Long, ngươi lần đầu tiên tới thị trấn, đi, ta đưa ngươi đi ra ngoài mua sắm!"
Nói xong, cũng không đợi Hoàng Tiểu Long mở miệng, liền lôi hắn đi ra ngoài sân.
Hoàng Vĩ chăm chú nhìn Lý Lộ lôi kéo tay Hoàng Tiểu Long, sau đó nhìn hai người đi ra sân, sắc mặt cực kỳ khó coi, Hoàng Minh sắc mặt tự nhiên cũng khó nhìn.
Hoàng Kỳ Đức há miệng, thế nhưng cuối cùng không biết nói cái gì, chỉ Hoàng Bằng đứng ở nơi đó, tâm lý sớm vui mừng.
Tác giả :
Thần Kiếm