Võ Đạo Đan Tôn

Chương 288: Hỏa Diễm cự tích (2)

Đại lượng Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ võ giả trước tiên vọt tới tiền tuyến, phóng xuất ra công kích đáng sợ nhất của bản thân, ngăn chặn thú triều công kích, sau đó sát nhập nội bộ thú triều, cùng lúc đó, đám thiên tài Lâm Tiêu, Tam chuyển Chân Võ Giả… theo sát phía sau, dũng mãnh vào bên trong nội bộ thú triều.

- Kiếm trảm thiên hạ!

Bạch Ngọc Kinh xông vào tiền tuyến nhất của đoàn người, quay về phía Yêu Thú dày đặc hung hăng chém một kiếm, một đạo kiếm quang dài đến hơn mười mét ở trên hư không hiện lên, ngưng tụ nguyên lực đáng sợ, sau đó hung hăng bổ vào trong bầy thú.

Chỉ một kích, thì có ba bốn mươi đầu Yêu Thú bị kiếm quang chém thành nát bấy, mặt đất bị bổ ra một khe rãnh thật sâu, nhìn thấy mà giật mình.

Sau đó, đám người Lâm Tiêu cũng nhộn nhịp xuất thủ.

- Đao cuốn Ngũ nhạc!

Hắc sắc chiến đao ra khỏi vỏ, Lâm Tiêu bổ ra một đao, đao khí khắp bầu trời hình thành một cổ long quyể, mang tất cả mà ra. Lấy thực lực của Lâm Tiêu hôm nay, chiêu thức như Đao cuốn Ngũ nhạc vừa ra, trừ một ít Tam tinh Yêu Thú cường đại, Tam tinh Yêu Thú phổ thông, Nhị tinh Yêu Thú cùng Nhất tinh Yêu Thú căn bản không cách nào thừa nhận đao khí cắt, nơi đi qua đại lượng Yêu Thú bị xé rách thành phấn vụn, hóa thành một vũng máu, trong nháy mắt lại có trên trăm con Yêu Thú chết ở trên tay hắn.

Luận uy lực, đao cuốn Ngũ nhạc chưa chắc cường đại hơn Kiếm trảm thiên hạ của Bạch Ngọc Kinh, nhưng ở bên trong thú triều tập kích, chiêu thức có phạm vi sát thương lớn như đao cuốn Ngũ nhạc, không thể nghi ngờ càng thêm hữu hiệu.

- Thương quét luân hồi!

Đám người Kỷ Hồng cũng liên tục xuất thủ, khắp bầu trời thương ảnh, đao ảnh, côn ảnh nối thành một mảnh, thoáng qua liền có tảng lớn Yêu Thú chết ở trong tay mọi người, trước mặt mọi người trở nên trống một chút.

Bất quá số lượng Yêu Thú thật sự là nhiều lắm, chỉ khoảng nửa khắc, đất trống được quét ra lại bị Yêu Thú rậm rạp từ phía sau chạy chồm chen đầy

- Gió cuốn mây tan!

Cách đó không xa, cả người Đường Dật toả ra kình khí đáng sợ, kiếm bên hông chợt ra khỏi vỏ, hướng chỗ thú triều chen chúc nhất bổ ra một kiếm.

Một kiếm chém ra, hư không sương mù, kiếm khí quấy khí lưu, hình thành một cổ gió xoáy kiếm khí nhàn nhạt, kiếm khí này xoáy tụ phong vân, so với đao khí của Lâm Tiêu còn muốn đáng sợ, hiệp bọc lực sát thương đáng sợ không gì sánh kịp, nhanh như tia chớp đánh vào thú triều.

Xuy xuy xuy xuy .

Khắp bầu trời kiếm quang tỏ khắp, đại lượng Yêu Thú ở dưới một kích này bị đâm thành tổ ong vò vẽ, đều bị mất mạng, một ít Yêu Thú dựa vào gần kiếm khí càng bị cắt thành vô số mảnh nhỏ.

Một kiếm kết thúc, số lượng Yêu Thú bị Đường Dật chém giết dĩ nhiên so với Lâm Tiêu còn nhiều hơn mười con.

- Hừ!

Bảo kiếm nơi tay, Đường Dật đắc ý nhìn Lâm Tiêu, trong con ngươi tràn đầy ý tứ khiêu khích, hiển nhiên là muốn cùng Lâm Tiêu so đấu một chút, xem ai một chiêu giết chết số lượng Yêu Thú càng nhiều.

Lâm Tiêu không nói gì, trong lòng đột nhiên cảm thấy Đan Các cái gọi là thủ tịch đệ tử nòng cốt Đường Dật này, làm sao sẽ ấu trĩ như vậy.

Trước kia đao cuốn Ngũ nhạc kỳ thực Lâm Tiêu cũng không có sử xuất toàn lực, hắn xuất thủ mỗi một chiêu, phóng xuất ra nguyên lực đều vừa đúng, bảo chứng bản thân hấp thu Thiên Địa Nguyên khí có thể bổ sung được bản thân tiêu hao nguyên lực, nguyên lực có thể dùng trong cơ thể mình thủy chung bảo trì một trạng thái đỉnh phong.

Mà như Đường Dật cường thì cường, như hơn mười, trên trăm chiêu xuống, nguyên lực trong cơ thể sẽ bởi vì tiêu hao quá mạnh mà khô kiệt, một khi bị thú triều vây quanh, thậm chí có khả năng nguy hiểm tánh mạng.

Không có để ý tới Đường Dật khiêu khích, Lâm Tiêu không ngừng xuất thủ, lần lượt ở trong đánh chết Yêu Thú nếm thử tiêu hao nguyên lực, thông qua lý giải đối với chiêu thức, uy lực vận dụng càng thêm tinh tế.

Đồng dạng ra chiêu, có võ giả chỉ là vì đánh chết Yêu Thú, mà Lâm Tiêu lại vừa đánh chết Yêu Thú, đồng thời cũng đang tu luyện.

Đệ tử Cửu Long bảo thông thường am hiểu kiếm pháp, Hoàng Thiên kia cũng giống vậy.

- Kiếm diệt trời cao!

Một kiếm chém rụng, trong hư không kiếm quang rậm rạp như mưa xối xả, điên cuồng chiếu xuống bên trong bầy thú, tất cả Yêu Thú hết thảy kêu rên ngả xuống đất, ở dưới kiếm quang bao phủ bị bổ nát bấy, chỉ để lại tàn chi cùng huyết thủy đầy đất.

Nguyên Võ thánh địa Dương Thanh Sơn lại đi lộ tuyến bạo lực, nguyên lực trên một đôi thiết quyền lưu chuyển, quay về mặt đất mạnh mẽ oanh.

Ầm ầm!

Khắp đại địa đều ở dưới một kích này của hắn sôi trào, vô số bụi mù, toái thạch bay đầy trời, bắn tung tóe, lấy quanh người hắn làm trung tâm, phương viên hơn trăm thước, tất cả Yêu Thú đều kêu rên một tiếng, bị nguyên lực đáng sợ từ lòng đất xung kích ra chấn nát bấy.

Trong đó có hai đầu Tam tinh Yêu Thú sát biên giới tránh thoát một kiếp, gầm thét nhằm về phía Dương Thanh Sơn lao tới, trong hư không đột nhiên xuất hiện quyền ảnh khắp bầu trời, còn không có vọt tới trước mặt đối phương, hai đầu Tam tinh Yêu Thú này đã bị loạn quyền đánh thành cặn bả.

Thân là nhân vật đứng đầu trong đệ tử nòng cốt của các đại thế lực, thiên tài đệ tử tuyệt đối của Tân Vệ thành, mặc dù đẳng cấp bọn người Dương Thanh Sơn chỉ là Tam chuyển đỉnh phong, nhưng có thực lực nháy mắt giết Tam tinh Yêu Thú, cái này chính là thiên tài cùng võ giả phổ thông khác biệt, Tam chuyển đỉnh phong võ giả phổ thông, thường thường đem hết toàn lực khả năng mới đánh chết một đầu Tam tinh Yêu Thú, gặp phải Tam tinh đỉnh phong Yêu Thú càng là mấy người liên thủ mới có khả năng đánh chết.

Liên tiếp chém giết tảng lớn Nhị tinh, Tam tinh Yêu Thú, Lâm Tiêu không hề thi triển đao cuốn Ngũ nhạc, mà là đem Phá Sơn đao chuyển hóa thành Luân Hồi Đao Quyết.

- Tứ Quý Luân Hồi Đao!

Thân hình Lâm Tiêu phiêu hốt bất định, một đao một đao không ngừng thi triển ra, tìm kiếm cảm giác hoàn mỹ trước kia đánh chết Tứ tinh Thiết Lân thú, thi triển Tứ Quý Luân Hồi Đao.

Mỗi chém ra một đao, đao mang nồng nặc đều có Ý Cảnh tứ quý lưu chuyển, Tứ Quý Luân Hồi Đao này tuy rằng không phải là đao pháp phạm vi công kích rộng, nhưng ở dưới Lâm Tiêu thi triển mỗi một đao đi xuống, cũng sẽ có mười đầu Yêu Thú bị mất mạng.

- Không đúng, không phải là loại cảm giác này!

- Nhanh một chút!

- Cái tứ quý này ý tứ hàm xúc cũng không nồng nặc, không có hoàn toàn dung nhập vào trong đao pháp.

- Tứ Quý Luân Hồi Đao, thật chẳng lẽ là muốn ta đem Ý Cảnh tứ quý hoàn toàn lĩnh ngộ, lại dung nhập vào trong đao pháp sao?

Lâm Tiêu điên cuồng ra chiêu, nhưng hắn làm thế nào cũng tìm kiếm không được loại cảm giác đánh chết Thiết Lân thú trước kia, mặc dù uy lực của Tứ Quý Luân Hồi Đao ở dưới hắn tu luyện không ngừng tăng lên, nhưng thủy chung không cách nào lĩnh ngộ áo nghĩa chân chính của một chiêu này.

- Lâm Tiêu làm cái gì vậy? Lật qua lật lại không ngừng thi triển một chiêu?
Tác giả : Ám Ma Sư
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại