Võ Đạo Đan Tôn
Chương 138: Phong ảnh vô tung
Chương 138: Phong Ảnh Vô Tung.
Lúc trước áp chế thực lực, hắn mặc dù dưới công kích của Phí Thần Trữ không thể tránh khỏi, ngạnh sinh sinh đỡ một quyền, nhưng mà ở trong quá trình lùi về phía sau giảm bớt lực khiến cho hắn ở trên Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết cũng là có một tia minh ngộ mới, khoảng cách đến thức thứ hai Phong Ảnh Vô Tung của Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết, hắn mơ hồ đã đụng chạm đến tầng giấy mỏng kia, chỉ cần đâm ra một cái, hắn liền hoàn toàn nắm giữ.
- Ta dĩ nhiên không có chuyện gì, quyền đầu của ngươi mặc dù lợi hại, nhưng muốn thương tổn đến Lâm Tiêu ta không khỏi có chút người si nói mộng.
Lâm Tiêu đứng ở giữa quảng trường, không khỏi cười lớn lên.
Ánh mắt vốn là lo lắng của Phí Thần Trữ liền ngẩn ra, chơt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu, tuôn ra môt đoàn tinh mang không hiểu.
- Cái gì?
Các đệ tử phía dưới đang xem cuộc chiến đều là thất kinh, mọi người trừng lớn hai mắt nhìn Lâm Tiêu.
- Lâm Tiêu này nhận một quyền của Phí Thần Trữ thế nhưng một chút chuyện cũng không có, điều này sao có thể?
- Khó có thể tin, xem ra Lâm Tiêu này thật sự có tài, khó trách lúc trước hắn có thể liên tục chiến thắng hơn hai mươi người, thật là đáng sợ.
- Nhìn dáng vẻ của hắn thật giống như không có chuyện gì, quai quai, chẳng lẽ thân thể của Lâm Tiêu này là làm bằng sắt sao? Coi như là ta ăn một quyền như vậy của Phí Thần Trữ cũng phải bị thương ngã xuống đất a.
Vô số đệ tử phía dưới đều là mặt lộ kinh ngạc, trợn to đôi mắt nhìn Lâm Tiêu, lộ ra ra vẻ có chút không dám tin tưởng.
- Lâm Tiêu, xem ra là ta khinh thường, hiện tại ta đối với ngươi là càng ngày càng cảm thấy hứng thú, mấy quyền mới vừa rồi kia chỉ là ta thử dò xét, hiện tại ta liền cho ngươi biết một chút về uy lực chân chính của Vô Thượng Phách Quyền.
Con ngươi của Phí Thần Trữ co rụt lại, trong con mắt không hề lại có nửa điểm khinh thị, thân hình phút chốc xông về phía Lâm Tiêu.
- Tới tốt lắm!
Lâm Tiêu hét lớn một tiếng, không lùi mà tiến tới, nghênh đón phương hướng Phí Thần Trữ cũng là phi phách mà ra.
Hai người trong phút chốc kịch chiến với nhau, hai tay của Phí Thần Trữ đung đưa, bỗng nhiên đánh ra mười mấy quyền, song quyền ẩn chứa nguyên khí kịch liệt giống như cuồng phong bão vũ đánh tới, trong khoảng thời gian ngắn quyền ảnh trọng trọng, kình phong gào thét, cả quảng trường đều trở thành thế giới cuồng phong, một cỗ quyền phong đáng sợ ngưng tụ thành từng đầu mãnh hổ khí phách gầm thét đánh về phía Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu áp chế thực lực cũng không dám khinh thường, ánh mắt như điện, tâm pháp của Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết ở trong tâm chảy xuôi mà qua, cả người ở dưới công kích của Phí Thần Trữ không ngừng né tránh, giống như một con hồ điệp linh hoạt ở trong quyền phong bay múa.
- Oanh oanh oanh oanh oanh oanh!
Phí Thần Trữ điên cuồng công kích, âm thanh kình khí đáng sợ truyền ra, từng cỗ khí lãng phảng phất như sóng biển dũng động, khuếch tán ra giữa quảng trường, một chút đệ tử Chân vũ giả nhất chuyển ở gần bị cỗ khí lãng này đánh vào liền giống như thuyền nhỏ trên mặt biển, khí huyết trong cơ thể phù phiếm, cước bộ không ổn, đặng đặng đặng mà đạp lùi về phía sau, sắc mặt đại biến.
Ở bên trong khí kình cuồng bạo, Lâm Tiêu mặc dù thoạt nhìn cực kỳ nguy hiểm, công kích của Phí Thần Trữ vài lần thiếu chút nữa đánh trúng hắn, nhưng mà ở lúc cuối cùng lại bị hắn ngạnh sinh sinh mà né tránh qua, đem đám người Vương Vũ cùng Lữ Tuyết đang ở bên dưới xem cuộc chiến dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
- Tốt, tốt, tốt!
Ở bên trong quyền phong cuồng bạo giữa quảng trường, thanh âm lạnh lùng của Phí Thần Trữ vang dội:
- Lâm Tiêu, không nghĩ tới thực lực của ngươi mạnh như vậy, ta toàn lực xuất thủ cũng không làm gì được ngươi, bất quá đáng tiếc, mặc dù thân pháp của ngươi cao minh nhưng cảnh giới quá thấp, nguyên khí quá yếu, tốc độ cũng không bằng ta, cuối cùng vẫn không phải là đối thủ của ta, tiếp theo ngươi cần phải cẩn thận rồi!
- Xem ra Phí Thần Trữ muốn thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn rồi!
- Lâm Tiêu này thật đáng sợ, lại có thể ở trong tay Phí Thần Trữ ngăn cản thời gian dài như vậy.
- Không nói những thứ khác, thân pháp của Lâm Tiêu này thực sự là thần diệu, lấy thực lực mới vừa lên cấp nhất chuyển thế nhưng có lực lượng đấu ngang với Phí Thần Trữ, cân sức cân tài, riêng một điểm này, Võ điện chúng ta cũng không tìm được người thứ hai rồi.
- Bất quá Lâm Tiêu này có cường thịnh đi nữa cũng không ngăn cản nổi một chiêu mạnh nhất kia của Phí Thần Trữ, đó quả thực là rất đáng sợ, cho dù đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển cũng chưa chắc dám đón đỡ.
Đệ tử trong tràng từng người nghị luận rối rít, hiển nhiên đối với một chiêu mạnh nhất này của Phí Thần Trữ tràn đầy lòng tin.
Đang lúc mọi người đang trong nghị luận rối rít, thanh âm của Phí Thần Trữ lần nữa vang dội:
- Lâm Tiêu, tới đón một chiêu mạnh nhất của ta!
- Vô Thượng Phách Quyền --- Phách Khí Thương Mang!
Phí Thần Trữ đột nhiên rống to một tiếng, quyền khí vốn là bao phủ giữa quảng trường đột nhiên đại thịnh, một cỗ khí tức bá đạo kinh người di tán ra.
Phách Khí Thương Mang của Phí Thần Trữ vừa ra, Lâm Tiêu bị vây ở trung ương quyền phong trong lúc bất chợt liền cảm giác chính mình giống như đi tới một mảnh trời mênh mông, một cỗ uy áp bá đạo vô cùng từ trên trời giáng xuống, giống như là lão thiên đang túc giận, khí tức bá đạo kia tung hoành vô cùng, làm cho người ta cảm giác được giờ phút này chính mình trở nên vô cùng nhỏ bé, tùy thời đều có thể thân vẫn đạo tiêu.
- Thiên phú của Phí Thần Trữ này thật đúng là đáng sợ, hắn chẳng những nắm giữ chiêu thức của Vô Thượng Phách Quyền này, càng là ngay cả ý cảnh của Vô Thượng Phách Quyền đều là hoàn toàn lĩnh ngộ, xem ra đệ tử thiên tài trong võ điện thật sự rất nhiều.
Lâm Tiêu dĩ nhiên biết mình không thể nào đã đi tới nơi dã ngoại, trong lòng hắn rõ ràng, cảm giác hiện tại của chính mình hoàn toàn là Phí Thần Trữ dùng ý cảnh tạo nên, một khi chính mình lâm vào trong đó đều sẽ bị cỗ ý cảnh này ảnh hưởng, cuối cùng bại lui tại chỗ.
- Hô!
Thân hình của Lâm Tiêu ở trong quyền phong bay vút lên, như muốn tránh khỏi công kích của Phí Thần Trữ, quyền phong nhưng cuồng bạo vô cùng liền thật giống như tạo thành một phương thế giới, hóa thành thương mang hoang dã, đem Lâm Tiêu gắt gao khốn ở trong đó, không thể tránh khỏi.
- Làm sao bây giờ? Lại tiếp tục như vậy ta nhất định tất bại không nghi ngờ!
Lâm Tiêu điên cuồng ngăn cản, hắn biết chỉ cần hắn thả ra chiến lực chân thật của mình, một quyền là có thể oanh mở một chiêu Phách Khí Thương Mang này, nhưng nếu như làm như vậy cũng liền không thể khiêu chiến chính mình, tăng lên thực lực.
Quyền phong khôn cùng bao phủ xuống, Lâm Tiêu tràn ngập nguy cơ, tùy thời đều sẽ bại lui.
- Phong Ảnh Vô Tung, như phong lay động, phiêu bạt vô ảnh, nước chảy bèo trôi, lấy vô vi thắng hữu vi, lấy vô tung thắng hữu tung!
Lúc trước áp chế thực lực, hắn mặc dù dưới công kích của Phí Thần Trữ không thể tránh khỏi, ngạnh sinh sinh đỡ một quyền, nhưng mà ở trong quá trình lùi về phía sau giảm bớt lực khiến cho hắn ở trên Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết cũng là có một tia minh ngộ mới, khoảng cách đến thức thứ hai Phong Ảnh Vô Tung của Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết, hắn mơ hồ đã đụng chạm đến tầng giấy mỏng kia, chỉ cần đâm ra một cái, hắn liền hoàn toàn nắm giữ.
- Ta dĩ nhiên không có chuyện gì, quyền đầu của ngươi mặc dù lợi hại, nhưng muốn thương tổn đến Lâm Tiêu ta không khỏi có chút người si nói mộng.
Lâm Tiêu đứng ở giữa quảng trường, không khỏi cười lớn lên.
Ánh mắt vốn là lo lắng của Phí Thần Trữ liền ngẩn ra, chơt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu, tuôn ra môt đoàn tinh mang không hiểu.
- Cái gì?
Các đệ tử phía dưới đang xem cuộc chiến đều là thất kinh, mọi người trừng lớn hai mắt nhìn Lâm Tiêu.
- Lâm Tiêu này nhận một quyền của Phí Thần Trữ thế nhưng một chút chuyện cũng không có, điều này sao có thể?
- Khó có thể tin, xem ra Lâm Tiêu này thật sự có tài, khó trách lúc trước hắn có thể liên tục chiến thắng hơn hai mươi người, thật là đáng sợ.
- Nhìn dáng vẻ của hắn thật giống như không có chuyện gì, quai quai, chẳng lẽ thân thể của Lâm Tiêu này là làm bằng sắt sao? Coi như là ta ăn một quyền như vậy của Phí Thần Trữ cũng phải bị thương ngã xuống đất a.
Vô số đệ tử phía dưới đều là mặt lộ kinh ngạc, trợn to đôi mắt nhìn Lâm Tiêu, lộ ra ra vẻ có chút không dám tin tưởng.
- Lâm Tiêu, xem ra là ta khinh thường, hiện tại ta đối với ngươi là càng ngày càng cảm thấy hứng thú, mấy quyền mới vừa rồi kia chỉ là ta thử dò xét, hiện tại ta liền cho ngươi biết một chút về uy lực chân chính của Vô Thượng Phách Quyền.
Con ngươi của Phí Thần Trữ co rụt lại, trong con mắt không hề lại có nửa điểm khinh thị, thân hình phút chốc xông về phía Lâm Tiêu.
- Tới tốt lắm!
Lâm Tiêu hét lớn một tiếng, không lùi mà tiến tới, nghênh đón phương hướng Phí Thần Trữ cũng là phi phách mà ra.
Hai người trong phút chốc kịch chiến với nhau, hai tay của Phí Thần Trữ đung đưa, bỗng nhiên đánh ra mười mấy quyền, song quyền ẩn chứa nguyên khí kịch liệt giống như cuồng phong bão vũ đánh tới, trong khoảng thời gian ngắn quyền ảnh trọng trọng, kình phong gào thét, cả quảng trường đều trở thành thế giới cuồng phong, một cỗ quyền phong đáng sợ ngưng tụ thành từng đầu mãnh hổ khí phách gầm thét đánh về phía Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu áp chế thực lực cũng không dám khinh thường, ánh mắt như điện, tâm pháp của Vô Ảnh Phiêu Hồng quyết ở trong tâm chảy xuôi mà qua, cả người ở dưới công kích của Phí Thần Trữ không ngừng né tránh, giống như một con hồ điệp linh hoạt ở trong quyền phong bay múa.
- Oanh oanh oanh oanh oanh oanh!
Phí Thần Trữ điên cuồng công kích, âm thanh kình khí đáng sợ truyền ra, từng cỗ khí lãng phảng phất như sóng biển dũng động, khuếch tán ra giữa quảng trường, một chút đệ tử Chân vũ giả nhất chuyển ở gần bị cỗ khí lãng này đánh vào liền giống như thuyền nhỏ trên mặt biển, khí huyết trong cơ thể phù phiếm, cước bộ không ổn, đặng đặng đặng mà đạp lùi về phía sau, sắc mặt đại biến.
Ở bên trong khí kình cuồng bạo, Lâm Tiêu mặc dù thoạt nhìn cực kỳ nguy hiểm, công kích của Phí Thần Trữ vài lần thiếu chút nữa đánh trúng hắn, nhưng mà ở lúc cuối cùng lại bị hắn ngạnh sinh sinh mà né tránh qua, đem đám người Vương Vũ cùng Lữ Tuyết đang ở bên dưới xem cuộc chiến dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
- Tốt, tốt, tốt!
Ở bên trong quyền phong cuồng bạo giữa quảng trường, thanh âm lạnh lùng của Phí Thần Trữ vang dội:
- Lâm Tiêu, không nghĩ tới thực lực của ngươi mạnh như vậy, ta toàn lực xuất thủ cũng không làm gì được ngươi, bất quá đáng tiếc, mặc dù thân pháp của ngươi cao minh nhưng cảnh giới quá thấp, nguyên khí quá yếu, tốc độ cũng không bằng ta, cuối cùng vẫn không phải là đối thủ của ta, tiếp theo ngươi cần phải cẩn thận rồi!
- Xem ra Phí Thần Trữ muốn thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn rồi!
- Lâm Tiêu này thật đáng sợ, lại có thể ở trong tay Phí Thần Trữ ngăn cản thời gian dài như vậy.
- Không nói những thứ khác, thân pháp của Lâm Tiêu này thực sự là thần diệu, lấy thực lực mới vừa lên cấp nhất chuyển thế nhưng có lực lượng đấu ngang với Phí Thần Trữ, cân sức cân tài, riêng một điểm này, Võ điện chúng ta cũng không tìm được người thứ hai rồi.
- Bất quá Lâm Tiêu này có cường thịnh đi nữa cũng không ngăn cản nổi một chiêu mạnh nhất kia của Phí Thần Trữ, đó quả thực là rất đáng sợ, cho dù đệ tử Chân vũ giả nhị chuyển cũng chưa chắc dám đón đỡ.
Đệ tử trong tràng từng người nghị luận rối rít, hiển nhiên đối với một chiêu mạnh nhất này của Phí Thần Trữ tràn đầy lòng tin.
Đang lúc mọi người đang trong nghị luận rối rít, thanh âm của Phí Thần Trữ lần nữa vang dội:
- Lâm Tiêu, tới đón một chiêu mạnh nhất của ta!
- Vô Thượng Phách Quyền --- Phách Khí Thương Mang!
Phí Thần Trữ đột nhiên rống to một tiếng, quyền khí vốn là bao phủ giữa quảng trường đột nhiên đại thịnh, một cỗ khí tức bá đạo kinh người di tán ra.
Phách Khí Thương Mang của Phí Thần Trữ vừa ra, Lâm Tiêu bị vây ở trung ương quyền phong trong lúc bất chợt liền cảm giác chính mình giống như đi tới một mảnh trời mênh mông, một cỗ uy áp bá đạo vô cùng từ trên trời giáng xuống, giống như là lão thiên đang túc giận, khí tức bá đạo kia tung hoành vô cùng, làm cho người ta cảm giác được giờ phút này chính mình trở nên vô cùng nhỏ bé, tùy thời đều có thể thân vẫn đạo tiêu.
- Thiên phú của Phí Thần Trữ này thật đúng là đáng sợ, hắn chẳng những nắm giữ chiêu thức của Vô Thượng Phách Quyền này, càng là ngay cả ý cảnh của Vô Thượng Phách Quyền đều là hoàn toàn lĩnh ngộ, xem ra đệ tử thiên tài trong võ điện thật sự rất nhiều.
Lâm Tiêu dĩ nhiên biết mình không thể nào đã đi tới nơi dã ngoại, trong lòng hắn rõ ràng, cảm giác hiện tại của chính mình hoàn toàn là Phí Thần Trữ dùng ý cảnh tạo nên, một khi chính mình lâm vào trong đó đều sẽ bị cỗ ý cảnh này ảnh hưởng, cuối cùng bại lui tại chỗ.
- Hô!
Thân hình của Lâm Tiêu ở trong quyền phong bay vút lên, như muốn tránh khỏi công kích của Phí Thần Trữ, quyền phong nhưng cuồng bạo vô cùng liền thật giống như tạo thành một phương thế giới, hóa thành thương mang hoang dã, đem Lâm Tiêu gắt gao khốn ở trong đó, không thể tránh khỏi.
- Làm sao bây giờ? Lại tiếp tục như vậy ta nhất định tất bại không nghi ngờ!
Lâm Tiêu điên cuồng ngăn cản, hắn biết chỉ cần hắn thả ra chiến lực chân thật của mình, một quyền là có thể oanh mở một chiêu Phách Khí Thương Mang này, nhưng nếu như làm như vậy cũng liền không thể khiêu chiến chính mình, tăng lên thực lực.
Quyền phong khôn cùng bao phủ xuống, Lâm Tiêu tràn ngập nguy cơ, tùy thời đều sẽ bại lui.
- Phong Ảnh Vô Tung, như phong lay động, phiêu bạt vô ảnh, nước chảy bèo trôi, lấy vô vi thắng hữu vi, lấy vô tung thắng hữu tung!
Tác giả :
Ám Ma Sư