Vợ Của Tổng Tài Là Nữ Thần Vạn Người Mê
Chương 65: Không cần thêm daddy.
"Wow... Không phải chứ, cô bé này thật sự là con cậu sao Hạ Ninh Dung?"
"Không ngờ luôn đó, con tôi mà được một phần của cô bé này thì tốt quá!"
"Cậu có thể chia sẻ bí quyết nuôi dạy con được không?"
"Lớn lên có thể gả cho con trai tôi được không?"
"Vậy thì phải xem con trai ông có xứng với con gái nuôi của tôi không đã."
"Dương Thư, con tôi thành con gái nuôi của bà bao giờ thế?"
"Lúc nãy Mạc Hân Vy có nói là hai đứa nhóc mà, vậy một đứa nữa đâu?"
"Tôi nghĩ bà không thể thấy được đâu." Dương Thư lắc đầu
"Sao vậy?"
"Bởi vì bà sẽ không thể thoát khỏi vẻ đẹp trai của thằng nhóc đó."
"Vậy tôi lại càng muốn thấy."
"Ok, đừng có hối hận đó."
Dương Thư lấy điện thoại ra rồi mở ảnh của Hạ Tử Minh lên, ai nấy đều trầm trồ không ngớt lời khen ngợi dành cho cậu nhóc.
"Hạ Ninh Dung, con cậu xuất sắc như vậy chắc chắn daddy chúng không phải người thường."
"Cậu thật sự không biết anh ta là ai sao?"
Mọi người lại bắt đầu chuyển sự chú ý về daddy của bọn trẻ. Hạ Ninh Dung cũng chẳng thể nói gì hơn ngoài việc mỉm cười. Giờ đây, nhân vật chính của buổi tiệc vốn là đôi vợ chồng mới cưới Lâm Bạch Nam và Mạc Hân Vy nhưng mọi người lại đổ dồn sự chú ý vào Hạ Ninh Dung khiến cô trở thành tiêu điểm của bữa tiệc. Đúng như mong đợi của Mạc Hân Vy, chỉ có điều tình hình chuyển biến theo hướng có lợi cho Hạ Ninh Dung.
"Cuối cùng thì tao cũng tìm được mày."
Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng hùng hổ bước từ ngoài vào, mọi người đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Bà ta đi thẳng về phía Hạ Ninh Dung rồi giơ tay lên định giáng một đòn vào mặt cô nhưng rất nhanh đã bị chặn lại.
"Có gì bình tĩnh nói không nên động thủ đâu chị gái."
"Mày..." bà ta trợn ngược mắt lên nhìn Hạ Ninh Dung
Cô vẫn mỉm cười rồi buông tay bà ta ra, nhìn về phía Mạc Hân Vy: "Món chính đây sao?"
Vẻ mặt Mạc Hân Vy lập tức chuyển từ trạng thái đắc ý sang tức giận nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: "Chị à, có chuyện gì từ từ rồi nói dù sao đây cũng là lễ cưới của em."
"Sao có thể chứ. Con nhỏ này nó dám quyến rũ chồng tao, tao có thể để yên được sao?" bà ta chỉ thẳng mặt Hạ Ninh Dung
"Chị gái à, sao chị lại nói vậy?"
"Mày còn hỏi nữa hả? Cái gì đây?" bà ta ném một xấp ảnh lên bàn
Hạ Ninh Dung cầm lên xem, trong ảnh là cảnh lúc cô uống say ở khách sạn Hắc Kim lần trước đã gặp phải một gã đàn ông say khướt lúc đi nhầm nhà vệ sinh nam.
"Thật này, tôi mới đầu còn không tin cơ đấy."
"Gì mà không cần dựa dẫm vào đàn ông cơ chứ? Lừa người cả!"
"Chắc không đủ tiền nuôi con nên mới phải đi quyến rũ đàn ông đã có gia đình chứ gì?"
"Này mấy người, sao có thể lật mặt nhanh như vậy được hả?" Dương Thư tức giận đập bàn
"Dương Thư à, mình nói thật. Cậu không nên có quan hệ quá thân thiết với loại người như vậy, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Dương Gia đó."
"Đúng vậy, có khi cái giải thưởng của cô bé đó cũng là nhờ mami nó đi ngủ với trai mà có được."
"Cậu có thể nói tôi nhưng không được phép động đến con tôi. Cẩn thận không tôi khiến cậu đi chầu diêm vương đấy!"
Hạ Ninh Dung gằn mạnh từng chữ một, cô với lấy cái dĩa cạnh đó hướng thẳng vào mặt cô bạn vừa rồi khiến cô ta sợ xanh mặt.
"Người phải đi chầu diêm vương là mày mới đúng, thứ đàn bà chuyên đi câu dẫn đàn ông đã có vợ."
Nhân lúc không để ý, người phụ nữ đó hung hăng cầm lấy con dao trên bàn ăn chĩa về phía Hạ Ninh Dung có ý định đâm cô. Bất ngờ một bàn tay kéo Hạ Ninh Dung ra khỏi đầu mũi dao, vòng tay qua vai ôm lấy cô.
"Cô nghĩ có tôi rồi cô ấy còn cần phải câu dẫn ai nữa sao?"
Giọng nói nam trầm, mạnh mẽ vang lên thu hút mọi ánh nhìn. Khuôn mặt đẹp như tạc khiến biết bao cô gái phải ngẩn ngơ.
"Lăng tổng, sao anh lại đến đây?"
"Là em nói cho anh ấy biết đó. Hì hì." Lăng Ánh Nguyệt từ đâu xuất hiện nhởn nhơ cười
"Lăng tổng, Lăng Hàn Nhượng?" bà ta tròn mắt lên ngạc nhiên
"Kỳ phu nhân, cô nên biết người của tôi không dễ chọc vào, đặc biệt là cô ấy." Lăng Hàn Nhượng nhấn mạnh
Sắc mặt bà ta tái nhợt đi nhưng vẫn cố chống chế: "Lăng tổng, cô ta là loại phụ nữ không chồng mà đã có hai đứa con rồi. Anh không nên bị cô ta lừa."
Lăng Hàn Nhượng quay sang nhìn Mạc Hân Vy: "Chẳng phải lần trước tôi đã nói chúng là con tôi rồi hay sao? Cô Mạc là không hiểu tiếng người nên mới truyền đạt sai ý?"
Kỳ phu nhân là vợ của tên đàn ông đã quấy rối Hạ Ninh Dung hôm ở khách sạn, bà ta cho rằng cô đã quyến rũ chồng mình nên muốn đánh ghen. Tình cờ lại gặp được Mạc Hân Vy, cô ta liền mượn Kỳ phu nhân làm con cờ để bôi xấu Hạ Ninh Dung.
"Anh là ai mà dám nói vợ tôi như vậy?" Lâm Bạch Nam khó chịu
"Bạch Nam, ông không biết sao? Là Lăng tổng, tổng giám đốc của Lăng Thị đó. Ông đừng dại mà chọc vào."
"Sao? Thật sự là vị tổng giám đốc tài hoa hơn người đó?"
"Hạ Ninh Dung vậy mà lại có con với một nhân vật tầm cỡ như vậy sao?"
"Lăng tổng không nên nhận vơ, con tôi hoàn toàn không cần thêm một người daddy nữa."
"Không ngờ luôn đó, con tôi mà được một phần của cô bé này thì tốt quá!"
"Cậu có thể chia sẻ bí quyết nuôi dạy con được không?"
"Lớn lên có thể gả cho con trai tôi được không?"
"Vậy thì phải xem con trai ông có xứng với con gái nuôi của tôi không đã."
"Dương Thư, con tôi thành con gái nuôi của bà bao giờ thế?"
"Lúc nãy Mạc Hân Vy có nói là hai đứa nhóc mà, vậy một đứa nữa đâu?"
"Tôi nghĩ bà không thể thấy được đâu." Dương Thư lắc đầu
"Sao vậy?"
"Bởi vì bà sẽ không thể thoát khỏi vẻ đẹp trai của thằng nhóc đó."
"Vậy tôi lại càng muốn thấy."
"Ok, đừng có hối hận đó."
Dương Thư lấy điện thoại ra rồi mở ảnh của Hạ Tử Minh lên, ai nấy đều trầm trồ không ngớt lời khen ngợi dành cho cậu nhóc.
"Hạ Ninh Dung, con cậu xuất sắc như vậy chắc chắn daddy chúng không phải người thường."
"Cậu thật sự không biết anh ta là ai sao?"
Mọi người lại bắt đầu chuyển sự chú ý về daddy của bọn trẻ. Hạ Ninh Dung cũng chẳng thể nói gì hơn ngoài việc mỉm cười. Giờ đây, nhân vật chính của buổi tiệc vốn là đôi vợ chồng mới cưới Lâm Bạch Nam và Mạc Hân Vy nhưng mọi người lại đổ dồn sự chú ý vào Hạ Ninh Dung khiến cô trở thành tiêu điểm của bữa tiệc. Đúng như mong đợi của Mạc Hân Vy, chỉ có điều tình hình chuyển biến theo hướng có lợi cho Hạ Ninh Dung.
"Cuối cùng thì tao cũng tìm được mày."
Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng hùng hổ bước từ ngoài vào, mọi người đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Bà ta đi thẳng về phía Hạ Ninh Dung rồi giơ tay lên định giáng một đòn vào mặt cô nhưng rất nhanh đã bị chặn lại.
"Có gì bình tĩnh nói không nên động thủ đâu chị gái."
"Mày..." bà ta trợn ngược mắt lên nhìn Hạ Ninh Dung
Cô vẫn mỉm cười rồi buông tay bà ta ra, nhìn về phía Mạc Hân Vy: "Món chính đây sao?"
Vẻ mặt Mạc Hân Vy lập tức chuyển từ trạng thái đắc ý sang tức giận nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: "Chị à, có chuyện gì từ từ rồi nói dù sao đây cũng là lễ cưới của em."
"Sao có thể chứ. Con nhỏ này nó dám quyến rũ chồng tao, tao có thể để yên được sao?" bà ta chỉ thẳng mặt Hạ Ninh Dung
"Chị gái à, sao chị lại nói vậy?"
"Mày còn hỏi nữa hả? Cái gì đây?" bà ta ném một xấp ảnh lên bàn
Hạ Ninh Dung cầm lên xem, trong ảnh là cảnh lúc cô uống say ở khách sạn Hắc Kim lần trước đã gặp phải một gã đàn ông say khướt lúc đi nhầm nhà vệ sinh nam.
"Thật này, tôi mới đầu còn không tin cơ đấy."
"Gì mà không cần dựa dẫm vào đàn ông cơ chứ? Lừa người cả!"
"Chắc không đủ tiền nuôi con nên mới phải đi quyến rũ đàn ông đã có gia đình chứ gì?"
"Này mấy người, sao có thể lật mặt nhanh như vậy được hả?" Dương Thư tức giận đập bàn
"Dương Thư à, mình nói thật. Cậu không nên có quan hệ quá thân thiết với loại người như vậy, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Dương Gia đó."
"Đúng vậy, có khi cái giải thưởng của cô bé đó cũng là nhờ mami nó đi ngủ với trai mà có được."
"Cậu có thể nói tôi nhưng không được phép động đến con tôi. Cẩn thận không tôi khiến cậu đi chầu diêm vương đấy!"
Hạ Ninh Dung gằn mạnh từng chữ một, cô với lấy cái dĩa cạnh đó hướng thẳng vào mặt cô bạn vừa rồi khiến cô ta sợ xanh mặt.
"Người phải đi chầu diêm vương là mày mới đúng, thứ đàn bà chuyên đi câu dẫn đàn ông đã có vợ."
Nhân lúc không để ý, người phụ nữ đó hung hăng cầm lấy con dao trên bàn ăn chĩa về phía Hạ Ninh Dung có ý định đâm cô. Bất ngờ một bàn tay kéo Hạ Ninh Dung ra khỏi đầu mũi dao, vòng tay qua vai ôm lấy cô.
"Cô nghĩ có tôi rồi cô ấy còn cần phải câu dẫn ai nữa sao?"
Giọng nói nam trầm, mạnh mẽ vang lên thu hút mọi ánh nhìn. Khuôn mặt đẹp như tạc khiến biết bao cô gái phải ngẩn ngơ.
"Lăng tổng, sao anh lại đến đây?"
"Là em nói cho anh ấy biết đó. Hì hì." Lăng Ánh Nguyệt từ đâu xuất hiện nhởn nhơ cười
"Lăng tổng, Lăng Hàn Nhượng?" bà ta tròn mắt lên ngạc nhiên
"Kỳ phu nhân, cô nên biết người của tôi không dễ chọc vào, đặc biệt là cô ấy." Lăng Hàn Nhượng nhấn mạnh
Sắc mặt bà ta tái nhợt đi nhưng vẫn cố chống chế: "Lăng tổng, cô ta là loại phụ nữ không chồng mà đã có hai đứa con rồi. Anh không nên bị cô ta lừa."
Lăng Hàn Nhượng quay sang nhìn Mạc Hân Vy: "Chẳng phải lần trước tôi đã nói chúng là con tôi rồi hay sao? Cô Mạc là không hiểu tiếng người nên mới truyền đạt sai ý?"
Kỳ phu nhân là vợ của tên đàn ông đã quấy rối Hạ Ninh Dung hôm ở khách sạn, bà ta cho rằng cô đã quyến rũ chồng mình nên muốn đánh ghen. Tình cờ lại gặp được Mạc Hân Vy, cô ta liền mượn Kỳ phu nhân làm con cờ để bôi xấu Hạ Ninh Dung.
"Anh là ai mà dám nói vợ tôi như vậy?" Lâm Bạch Nam khó chịu
"Bạch Nam, ông không biết sao? Là Lăng tổng, tổng giám đốc của Lăng Thị đó. Ông đừng dại mà chọc vào."
"Sao? Thật sự là vị tổng giám đốc tài hoa hơn người đó?"
"Hạ Ninh Dung vậy mà lại có con với một nhân vật tầm cỡ như vậy sao?"
"Lăng tổng không nên nhận vơ, con tôi hoàn toàn không cần thêm một người daddy nữa."
Tác giả :
Ninh Dung