Vợ À, Thua Em Rồi
Chương 34: Em… thích anh!
Ngoài rạp chiếu phim.
Nghiêm Túc lơ đãng hỏi: “Em muốn xem phim gì?"
Trữ Đan Thuần sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười: “Anh chọn là được rồi."
Thấy Nghiêm Túc cẩn thận xem tên phim, cô không khỏi nhớ tới tên cực phẩm nam kia. Tên đàn ông thối kia hỏi cũng không thèm hỏi ý cô, chỉ thẳng vào cái cần mua! Còn nói, TMD, tính theo AA!
Nghiêm Túc quay đầu lại: “Phim tình cảm thế nào? Hay là phim hài?"
“Đều được." Trữ Đan Thuần giao quyền quyết định cho anh.
Nghiêm Túc gật đầu, đi mua hai vé trước, sau đó dắt tay cô đi vào rạp.
“Em ở đây chờ anh trước đi, anh quay lại ngay."
Trữ Đan Thuần gật đầu cười, cô không ngờ rằng tên con trai não tàn này lại tốt như vậy nha!
Lúc Nghiêm Túc quay lại, cầm bắp rang trên tay, còn có hai ly côca: “Em hẳn là thích ăn chứ? Nếu không thích anh đi mua thứ khác?"
“Ừ, không cần đâu, tôi thích." Trữ Đan Thuần quả thật vô cùng cảm động.
Tên cực phẩm nam kia cũng từng mua bắp rang và côca, nhưng đó căn bản không phải cho cô. Lúc ấy cô nhìn hai ly côca kia, nghĩ một ly chắc chắn là dành cho cô, thế nhưng, kết quả thì sao?
Hắn ta nói, một ly hắn uống không đủ, cho nên mua hai ly!
Haizz, thật sự là rất ‘cực phẩm’!
“Nghiêm Túc, tôi rất cảm động, anh quả thực tốt quá!" Trữ Đan Thuần không nhịn được mà nói với Nghiêm Túc.
Nghiêm Túc sửng sốt, anh ngờ Đan Thuần lại đột nhiên nói như vậy, mà anh…. hình như cũng chưa làm cái gì mà?
“Chụt –" Trữ Đan Thuần đỏ mặt thơm lên má Nghiêm Túc một cái.
Nghiêm Túc: “Em .…"
Đan Thuần: “Em…."
Hai người một trận xấu hổ, Trữ Đan Thuần đáng yêu thè lưỡi, cúi đầu ăn bắp rang.
Nghiêm Túc sờ má được Đan Thuần thơm qua, trong lòng dâng lên từng đợt ngọt ngào. Sao Đan Thuần đột nhiên đối tốt với anh như vậy? Và anh cũng quên bẵng luôn mục đích ban đầu – phải dạy dỗ cô ra trò!
Trữ Đan Thuần trộm liếc nhìn Nghiêm Túc một cái, bộ dáng anh sững sờ cũng rất đáng yêu! Có phải cô, thật sự thích anh rồi hay không???
Có điều, loại cảm giác này dường như cũng rất tốt nha! Ít nhất cô không cảm thấy ghét, ngược lại còn thấy thật ngọt ngào.
Nghiêm Túc chỉ vào má trái của mình: “Vậy nghĩa là gì?"
Đan Thuần chớp chớp mắt: “Em cho anh một cái dấu, về sau nơi đó không được cho người con gái khác chạm vào, còn nữa, không được để người con gái nào khác…. cho anh dấu nữa! Mà vẫn còn điều này nữa, não tàn, em nghĩ …. Em chắc là thích anh rồi!"
Cô không phải loại con gái kín đáo, nếu như đã thích, cô sẽ nói thẳng ra.
Nghiêm Túc vừa nghe xong, vui mừng đến nỗi bảo anh đi bái Phật dâng hương
anh cũng làm! Mặc dù anh không hề mê tín.
Phần tình yêu tới rất ngoài ý muốn này, đánh anh một cái không kịp trở tay, hắc hắc, có điều, anh thích!
Nghiêm Túc lơ đãng hỏi: “Em muốn xem phim gì?"
Trữ Đan Thuần sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười: “Anh chọn là được rồi."
Thấy Nghiêm Túc cẩn thận xem tên phim, cô không khỏi nhớ tới tên cực phẩm nam kia. Tên đàn ông thối kia hỏi cũng không thèm hỏi ý cô, chỉ thẳng vào cái cần mua! Còn nói, TMD, tính theo AA!
Nghiêm Túc quay đầu lại: “Phim tình cảm thế nào? Hay là phim hài?"
“Đều được." Trữ Đan Thuần giao quyền quyết định cho anh.
Nghiêm Túc gật đầu, đi mua hai vé trước, sau đó dắt tay cô đi vào rạp.
“Em ở đây chờ anh trước đi, anh quay lại ngay."
Trữ Đan Thuần gật đầu cười, cô không ngờ rằng tên con trai não tàn này lại tốt như vậy nha!
Lúc Nghiêm Túc quay lại, cầm bắp rang trên tay, còn có hai ly côca: “Em hẳn là thích ăn chứ? Nếu không thích anh đi mua thứ khác?"
“Ừ, không cần đâu, tôi thích." Trữ Đan Thuần quả thật vô cùng cảm động.
Tên cực phẩm nam kia cũng từng mua bắp rang và côca, nhưng đó căn bản không phải cho cô. Lúc ấy cô nhìn hai ly côca kia, nghĩ một ly chắc chắn là dành cho cô, thế nhưng, kết quả thì sao?
Hắn ta nói, một ly hắn uống không đủ, cho nên mua hai ly!
Haizz, thật sự là rất ‘cực phẩm’!
“Nghiêm Túc, tôi rất cảm động, anh quả thực tốt quá!" Trữ Đan Thuần không nhịn được mà nói với Nghiêm Túc.
Nghiêm Túc sửng sốt, anh ngờ Đan Thuần lại đột nhiên nói như vậy, mà anh…. hình như cũng chưa làm cái gì mà?
“Chụt –" Trữ Đan Thuần đỏ mặt thơm lên má Nghiêm Túc một cái.
Nghiêm Túc: “Em .…"
Đan Thuần: “Em…."
Hai người một trận xấu hổ, Trữ Đan Thuần đáng yêu thè lưỡi, cúi đầu ăn bắp rang.
Nghiêm Túc sờ má được Đan Thuần thơm qua, trong lòng dâng lên từng đợt ngọt ngào. Sao Đan Thuần đột nhiên đối tốt với anh như vậy? Và anh cũng quên bẵng luôn mục đích ban đầu – phải dạy dỗ cô ra trò!
Trữ Đan Thuần trộm liếc nhìn Nghiêm Túc một cái, bộ dáng anh sững sờ cũng rất đáng yêu! Có phải cô, thật sự thích anh rồi hay không???
Có điều, loại cảm giác này dường như cũng rất tốt nha! Ít nhất cô không cảm thấy ghét, ngược lại còn thấy thật ngọt ngào.
Nghiêm Túc chỉ vào má trái của mình: “Vậy nghĩa là gì?"
Đan Thuần chớp chớp mắt: “Em cho anh một cái dấu, về sau nơi đó không được cho người con gái khác chạm vào, còn nữa, không được để người con gái nào khác…. cho anh dấu nữa! Mà vẫn còn điều này nữa, não tàn, em nghĩ …. Em chắc là thích anh rồi!"
Cô không phải loại con gái kín đáo, nếu như đã thích, cô sẽ nói thẳng ra.
Nghiêm Túc vừa nghe xong, vui mừng đến nỗi bảo anh đi bái Phật dâng hương
anh cũng làm! Mặc dù anh không hề mê tín.
Phần tình yêu tới rất ngoài ý muốn này, đánh anh một cái không kịp trở tay, hắc hắc, có điều, anh thích!
Tác giả :
Mộc Tâm Hàn