Vĩnh Sinh
Chương 255: Trả lại kim đan
Kiếm Cuồng trưởng lão phóng ra phi kiếm ngăn trở trước mặt đệ tử Thái Nhất Môn, thanh kiếm tỏa ra kiếm khí bền chắc, kim khí hóa thành những bông tuyết óng ánh, bay đầy trời vô cùng lộng lẫy. Một luồng hơi băng tuyết lạnh giá bao phủ toàn trường, khiến cho các đệ tử Thái Nhất Môn đang bừng bừng lửa giận cũng thanh tỉnh lại một chút.
Vị Kiếm Cuồng trưởng lão này là cao thủ tầng thứ chín, Thiên Địa Pháp Tướng, kiếm thuật vô cùng thông linh, xuất thần nhập hóa, tùy theo tâm ý mà động, có thể ngưng tụ kiếm khí thành bông tuyết chính là thần thông vô thượng Thiên Hạ Hữu Tuyết của Nhật Nguyệt Kiếm Tông.
Hắn cũng là sợ không thể chấn nhiếp nổi đệ tử của Thái Nhất Môn nên mới thi triển ra loại thần thông vô thượng này.
Đồng thời trong bông tuyết do kiếm khí hình thành còn ẩn chứ rất nhiều Thanh Tâm Chú, Tĩnh Tâm Chú, làm cho tất cả mọi người tỉnh táo lại, tránh sự tình trở nên nghiêm trọng đến mức không thể vãn hồi được.
Phải biết rằng, sự tình ngày hôm nay rất có thể sẽ dẫn đến các phái Tiên Đạo sống mái với nhau, bên ngoài lại có Ma Đạo chằm chằm đứng nhìn, một khi các môn phái Tiên Đạo xảy ra xung đột, thế lực mất đi sự cân bằng thì ba đại kiếm phái cũng sẽ gặp nạn.
Vương Thiên Nhất, Chu Dương Nhất và các đệ tử của Thái Nhất Môn thấy Kiếm Cuồng trưởng lão ngăn cản, thi triển ra vô thượng thần thông Thiên Hạ Hữu Tuyết thì cũng tỉnh táo lại một chút nhưng oán khí trong tâm bọn họ càng ngày càng thêm nồng đậm. Bọn họ đã ngưng cước bộ, dùng mục quang sâu lắng nhìn chằm chằm lên người Phương, đang lo lắng, tính toán cách giải quyết hậu quả của chuyện này.
Thái Nhất Môn lần này hoàn toàn đuối lý, nếu như mọi chuyện truyền ra ngoài thì sẽ thành trò cười cho cả thiên hạ, thậm chí mười môn phái Tiên Đạo đều cười nhạo người Thái Nhất Môn tác phong không khác gì bọn du đãng đầu đường xó chợ, còn kém hơn cả Ma Môn.
Nhưng lần này Thái Nhất Môn tổn thất rất lớn, hai gã cao thủ Kim Đan Cảnh cứ như vậy hóa thành tro bụi, chuyện này mà truyền ra ngoài thì khó mà ngẩng mặt lên được.
"Kiếm Cuồng trưởng lão, ông thật sự muốn ngăn cản Thái Nhất Môn chúng ta báo thù sao? Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất hai người bị giết chết, kim đan và pháp bải đều bị người ta thu lấy. Đây là nổi nhục nhã vô cùng, từ khi Thái Nhất Môn chúng ta lập phái cho đến nay đều chưa từng có chuyện như vậy. Nếu như ông ngăn trở chúng ta thì chính là gây khó dễ với Thái Nhất Môn chúng ta, sau này Thái Nhất Môn ta sẽ có hồi báo. Ông cũng nên hiểu rõ, hậu quả của chuyện lần này không phải cái mà Nhật Nguyệt Kiếm Tông có thể gánh vác được!"
Vương Thiên Nhất dùng thanh âm lạnh lùng nói.
"A? Đây là ngươi uy hiếp ta sao?" Kiếm Cuồng trưởng lão nghe vậy thì liền phát hỏa, hắn vốn là người tính tình nóng nảy, cuồng ngạo nên mới có ngoại hiệu là Kiếm Cuồng. Lần này hắn ngăn trở không đơn giản chỉ là vì công đạo, mà là vì thấy Phương hàn thuận mắt, đồng thời cũng là vì rất không hài lòng với cách sử xự của Thái Nhất Môn. Lần này bọn họ tới Ngũ Hành Địa bị Ngũ hành Môn đùa giỡn như khỉ, làm một tấm chắn mà không đoạt được chút chỗ tốt nào.
Hơn nữa hắn cũng không có ngăn cản Thái Nhất Môn báo thù, chỉ là muốn bọn họ trở về bẩm báo lại với chưởng giáo Thái Nhất Môn rồi giải quyết sau.
Hiện tại Thái Nhất Môn chẳng những không tiếp thu, lại còn nói chuyện với ngữ khí rất khó nghe, cái gì mà hậu quả Nhật Nguyệt Kiếm Tông không thể gánh chịu nổi, lời này quả thực là khinh người quá đáng. Nhật Nguyệt Kiếm Tông dù gì cũng là một trong mười đại môn phái Tiên Đạo. Trong môn phái cũng có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh tọa trấn chứ nào phải thường.
Hơn nữa Kiếm Cuồng cũng rất bực mình vì bản thân hắn không có làm chuyện gì sai cả. Nói chuyện hợp tình hợp lý, không có che chở gì cho Phương Hàn, dù sao thì cũng là do người Thái Nhất Môn phá vỡ quy củ trước, không chịu thủ tín, hai đại cao thủ Kim Đan Cảnh vây giết một người thấp hơn mình một cảnh giới mà lại bị người ta phản kích giết chết, cái này cũng chỉ có thể trách mình học nghệ không tinh. Chẳng lẽ muốn giết người ta mà lại ép người ta không được hoàn thủ sao? Muốn người ta ngoan ngoãn rửa cổ chờ ngươi chém giết sao?"
Lần này là Thái Nhất Môn đối phó với Vũ Hóa Môn, nếu như đổi lại là do hắn đoạt được linh phù để có thể tự do xuất nhập Ngũ Hành Địa thì sẽ ra sao? Có phải là cũng sẽ gặp tình cảnh giống hệt như vậy không?
"Vương Thiên Nhất, lão tử tám tuổi đã giết người, chín tuổi bắt đầu tu luyện, mười lăm tuổi tu thành thần thông, sáu mươi tuổi luyện thành kim đan, ba trăm tuổi độ kiếp, năm trăm tuổi tu thành Thiên Địa Pháp Tướng, đã giết qua không biết bao nhiêu người, cũng không ít lần bị người khác dọa nạt. Vương Thiên Nhất ngươi không xem Nhật Nguyệt Kiếm Tông chúng ta ra gì, vậy thì có giỏi cứ tiến lên xem nào!"
Kiếm Cuồng trưởng lão rít gào.
Sắc mặt hai đạo cao thủ "Lăng Không Nhất Kiếm Phùng Phi Thiên, Đan tiên tử cũng vô cùng khó coi. Thái Nhất Môn không giữ lời hứa, ngang ngược bá đạo, làm cho bọn họ rất khó chịu. Nếu như chuyện này rơi vào người bọn họ thì sẽ làm sao đây. Có điều bọn họ cũng không nóng nảy như Kiếm Cuồng trưởng lão, chỉ là sắc mặt âm trầm một chút, chỉ huy đệ tử của môn phái tập trung lại gần với đệ tử của hai đại kiếm phái kia.
Điều này nói lên ba đại kiếm phái đứng chung một chiến tuyến, đối đâu với cường thế của Thái Nhất Môn, bọn họ cũng hiểu được đạo lý môi hở răng lạnh.
Đệ tử Thái Nhất Môn thấy động tác này thì trong tâm vô cùng khẩn trương, nếu quả thật ba đại kiếm phái triệt để trở mặt thì tình thế sẽ rất khó xử lý.
"Được thôi! Ta cũng không phải nói Nhật Nguyệt Kiếm Tông gì cả, chỉ là chuyện hôm nay là chuyện giữa Thái Nhất Môn và Vũ Hóa Môn, ta không hy vọng người của Nhật Nguyệt Kiếm Tông các ngươi nhúng tay vào, các ngươi có thể yên lặng theo dõi!" Vương Thiên Nhất cố gắng đè nén lửa giận, dùng ngữ khí bình thản, thong thả nói.
"Ha ha ha ha, Vương Thiên Nhất, ngươi cho rằng ngươi có thể động tới ta sao? Hiện tại linh phù xuất nhập Ngũ Hành Địa nằm trong tay ta, ta có thể rời khỏi đây bất kỳ lúc nào, ta mà muốn đi thì các ngươi cũng không có cách nào ngăn cản được."
Phương Hàn cười ha hả nói.
"Ngươi chạy trốn được một lần cũng không chạy trốn được cả đời. Vũ Hóa Môn cũng không cách nào bảo hộ cho ngươi được." Vương Thiên Nhất lạnh lùng nói.
"Ta căn bản không cần phải chạy trốn, hơn nữa còn đem chuyện ngày hôm nay công cáo ra toàn thiên hạ. Dù sao cũng có rất nhiều người thấy được sự việc, ta sẽ chờ xem mọi người trong Tiên Đạo sẽ nói như thế nào. Xem là ai làm sai." Phương Hàn không chút sợ hãi nói, "Dù sao thì đại hội Quần Tiên cũng sắp diễn ra rồi, đến lúc đó để cho mọi người đưa ra ý kiến của mình cũng tốt.
"Bây giờ ngươi có thể rời đi, nhưng nhất định phải lưu lại kim đan của Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất hai người. Còn có pháp bảo còn sót lại của bọn họ là Lục Mục Phong Thần Bia, Tâm Linh Kiếm cũng phải giao lại cho Thái Nhất Môn chúng ta. Ngươi đã giết người của Thái Nhất Môn chúng ta, chẳng lẽ còn muốn cướp đoạt di vật của bọn họ?"
Đúng lúc này, Chu Dương Nhất đột nhiên lên tiếng.
Lần này hắn nói đến điểm quan trọng, tuy làm ra vẻ nhương bộ nhưng thật ra là cố ý gây sự.
Phương Hàn không nhịn được nhì Chu Dương Nhất vài lượt, người này thân cao chín xích, toàn thân hoàn mỹ, da trắng nõn, mặt không chút tỳ vết, tay cầm một cây quạt làm bằng long chim, rất có vẻ tiên phong đạo cốt. Nhưng Phương Hàn càng nhìn kỹ thì càng thấy người này vô cùng âm hiểm, xảo trá.
Hai khỏa kim đan hắn không thể nào giao ra được. Tuy hiện tại hắn không thể nào luyện hóa được trừ phi mở ra não hải thứ ba hoặc là tu thành tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, Kim Đan Cảnh thì mới có thể tu luyện thêm thần thông khác.
Nhưng cho dù não hải mở rộng thì hắn cũng sẽ không luyện hóa hai khỏa kim đan này, bởi vì hắn còn có Cửu Quỷ Nguyên Thần cường đại chờ luyện hóa.
Chỉ cần hắn luyện thành kim đan, não hải mở rộng thì có thể luyện chế Cửu Quỷ Nguyên Thần, tu luyện thần thông của Hoàng Tuyền Môn mà Quỷ Đế đã tu luyện mất ba ngàn năm! Như vậy pháp lực của hắn sẽ tăng lên gấp bội, thậm chí có thể vượt qua cả Hoa Thiên Đô! Thậm chí có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh!
Phải biết rằng cao thủ Thần Thông Bí Cảnh rất đông đảo, có rất nhiều đệ tử kiệt xuất của các môn phái sau khi luyện tới tầng thứ mười, Nghịch Thiên Cải Mệnh thì đều bế quan, cả ngàn năm cũng không xuất thế. Thần thông của những người này đêu lợi hại vô cùng.
Nhưng nếu như Phương Hàn luyện hóa được Cửu Quỷ Nguyên Thần, dựa vào sự lợi hại của thần thông Ngũ Đế Đại Ma thì cũng không sợ gì mấy người này, có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh.
Tuy hắn không cần hai khỏa kim đan này nhưng nó cũng có tác dụng vô cùng lớn, tỷ như có thể dùng cho phát nổ, hoặc là cho đạo hữu của mình.
Thậm chí là cho Tinh Vân Bảo Bảo, giúp hắn đoạt được vị trí chưởng giáo Quần Tinh Môn cũng không phải là không được.
Có điều Tinh Vân Bảo Bảo muốn luyện hóa được cái này thì cần phải chờ đến khi tu luyện thành tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh.
Về phần Tâm Linh Kiếm, Lục Mục Phong Thần Bia Phương Hàn cũng không thể giao ra, bởi vì cho dù có giao ra thì người của Thái Nhất Môn cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, sao không giữ lại gia tăng thực lực của bản thân?
So với việc hy vọng hão huyền là đối phương sẽ bỏ qua cho mình thì ksao không tăng thêm lực lượng của bản thân?
Phương Hàn là người rất khôn khéo, tinh minh sao có thể không rõ đạo lý này được?
"Sao? Ngươi không muốn giao ra?" Chu Dương Nhất hỏi lại, bộ dáng vô cùng âm trầm, đáng sợ, "Không giao ra thì chúng ta cũng không cần phải e ngại gì nữa, đừng có trách Thái Nhất Môn ta vô tình. Nếu như ngươi giao ra đây thì còn có thể xem xét cho ngươi một con đường sống. Bởi vì có kim đan thì chưởng giáo của Thái Nhất Môn ta có thể vận dụng tiên khí thi triển ra vô thượng thần thông tái tạo lại linh hồn, thân thể của Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất. Đến lúc đó tội lỗi của ngươi cũng sẽ giảm nhẹ một chút, Thái Nhất Môn chúng ta cũng sẽ không tìm ngươi nữa!"
Chu Dương Nhất nói ra một lời này làm cho mọi người ở đây đều cảm thấy hợp tình hợp lý.
Mà ngay cả Kiếm Cuồng trưởng lão cũng không có nói gì. Hắn cảm thấy như vậy cũng không sai, Phương Hàn giao ra kim đan để chưởng giáo Thái Nhất Môn hồi sinh lại hai vị đệ tử, sự tình cũng không có gì nữa.
"Diêm? Thật có thể làm cho bọn họ sống lại sao?" Phương Hàn nghe nói vậy thì liền nhớ tới chuyện Bạch Hải Thiện nói.
"Có thể, nhưng cần phải có cao thủ tầng thứ chín, thứ mười Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí có thể là người sắp phi thăng thành tiên mới có thể làm được. Mà còn phải mượng lực lượng của tiên khí, hao phí một lượng pháp lực khổng lồ, còn phải trả một cái giá rất lớn là vĩnh viễn không thể thành tiên mới có thể hồi sinh một người từ trong hư vô trởi lại, nghịch chuyên quy tắc sinh tử. Nhưng mà cái giá này thật sự quá lớn, phá vỡ quy tắc sinh tử không khác nào đi ngược lại với thiên đạo, cửa thiên đạo sẽ không bao giờ mở cửa tiếp nhận người đó, vĩnh viễn không bao giờ có thể tiến vào Tiên Giới. Chưởng giáo Thái Nhất Môn không có khả năng vì hai đại cao thủ Kim Đan Cảnh mà bỏ đi cơ hội thành tiên của mình! Cho dù là con của hắn chết đi, cả nhà hắn chết sạch không còn ai cũng không có chuyện đi cứu sống người ta dậy."
Diêm lạnh lùng nói.
Phương Hàn lập tức minh bạch, nhìn Chu Dương Nhất cười cười giống như thấy một kẻ ngu vậy: "Chưởng giáo Thái Nhất Môn sẽ chị bỏ đi cơ hội thành tiên để cứu sống hai cao thủ Kim Đan Cảnh sao?"
"Cái gì? Ta chỉ biết là siêu cấp cường giả Trường Sinh Bí Cảnh có thể hồi sinh lại người đã chết từ trong hư vô, nhưng thật không ngờ là phải trả giá bằng cơ hội tu luyện thành tiên sao?" Kiếm Cuồng trưởng lão cũng không biết chuyện này, nghe Phương Hàn nói thì lắp bắp kinh hãi.
"Nếu như bọn họ đường đường chính chính đấu pháp với ta rồi bị ta giết chết thì ta nhất định sẽ trả kim đan của bọn họ lại cho các ngươi. Nhưng mà hai người này không thủ tính, lại còn đánh lén muốn giết chết ta. Muốn ta trả lại kim đan? Hừ! ta hỏi các ngươi, nếu như ta bị các ngươi giết, các ngươi chiếm được Hoàng Tuyền Đồ liệu có mang về đưa lại cho Vũ Hóa Môn không?"
Vị Kiếm Cuồng trưởng lão này là cao thủ tầng thứ chín, Thiên Địa Pháp Tướng, kiếm thuật vô cùng thông linh, xuất thần nhập hóa, tùy theo tâm ý mà động, có thể ngưng tụ kiếm khí thành bông tuyết chính là thần thông vô thượng Thiên Hạ Hữu Tuyết của Nhật Nguyệt Kiếm Tông.
Hắn cũng là sợ không thể chấn nhiếp nổi đệ tử của Thái Nhất Môn nên mới thi triển ra loại thần thông vô thượng này.
Đồng thời trong bông tuyết do kiếm khí hình thành còn ẩn chứ rất nhiều Thanh Tâm Chú, Tĩnh Tâm Chú, làm cho tất cả mọi người tỉnh táo lại, tránh sự tình trở nên nghiêm trọng đến mức không thể vãn hồi được.
Phải biết rằng, sự tình ngày hôm nay rất có thể sẽ dẫn đến các phái Tiên Đạo sống mái với nhau, bên ngoài lại có Ma Đạo chằm chằm đứng nhìn, một khi các môn phái Tiên Đạo xảy ra xung đột, thế lực mất đi sự cân bằng thì ba đại kiếm phái cũng sẽ gặp nạn.
Vương Thiên Nhất, Chu Dương Nhất và các đệ tử của Thái Nhất Môn thấy Kiếm Cuồng trưởng lão ngăn cản, thi triển ra vô thượng thần thông Thiên Hạ Hữu Tuyết thì cũng tỉnh táo lại một chút nhưng oán khí trong tâm bọn họ càng ngày càng thêm nồng đậm. Bọn họ đã ngưng cước bộ, dùng mục quang sâu lắng nhìn chằm chằm lên người Phương, đang lo lắng, tính toán cách giải quyết hậu quả của chuyện này.
Thái Nhất Môn lần này hoàn toàn đuối lý, nếu như mọi chuyện truyền ra ngoài thì sẽ thành trò cười cho cả thiên hạ, thậm chí mười môn phái Tiên Đạo đều cười nhạo người Thái Nhất Môn tác phong không khác gì bọn du đãng đầu đường xó chợ, còn kém hơn cả Ma Môn.
Nhưng lần này Thái Nhất Môn tổn thất rất lớn, hai gã cao thủ Kim Đan Cảnh cứ như vậy hóa thành tro bụi, chuyện này mà truyền ra ngoài thì khó mà ngẩng mặt lên được.
"Kiếm Cuồng trưởng lão, ông thật sự muốn ngăn cản Thái Nhất Môn chúng ta báo thù sao? Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất hai người bị giết chết, kim đan và pháp bải đều bị người ta thu lấy. Đây là nổi nhục nhã vô cùng, từ khi Thái Nhất Môn chúng ta lập phái cho đến nay đều chưa từng có chuyện như vậy. Nếu như ông ngăn trở chúng ta thì chính là gây khó dễ với Thái Nhất Môn chúng ta, sau này Thái Nhất Môn ta sẽ có hồi báo. Ông cũng nên hiểu rõ, hậu quả của chuyện lần này không phải cái mà Nhật Nguyệt Kiếm Tông có thể gánh vác được!"
Vương Thiên Nhất dùng thanh âm lạnh lùng nói.
"A? Đây là ngươi uy hiếp ta sao?" Kiếm Cuồng trưởng lão nghe vậy thì liền phát hỏa, hắn vốn là người tính tình nóng nảy, cuồng ngạo nên mới có ngoại hiệu là Kiếm Cuồng. Lần này hắn ngăn trở không đơn giản chỉ là vì công đạo, mà là vì thấy Phương hàn thuận mắt, đồng thời cũng là vì rất không hài lòng với cách sử xự của Thái Nhất Môn. Lần này bọn họ tới Ngũ Hành Địa bị Ngũ hành Môn đùa giỡn như khỉ, làm một tấm chắn mà không đoạt được chút chỗ tốt nào.
Hơn nữa hắn cũng không có ngăn cản Thái Nhất Môn báo thù, chỉ là muốn bọn họ trở về bẩm báo lại với chưởng giáo Thái Nhất Môn rồi giải quyết sau.
Hiện tại Thái Nhất Môn chẳng những không tiếp thu, lại còn nói chuyện với ngữ khí rất khó nghe, cái gì mà hậu quả Nhật Nguyệt Kiếm Tông không thể gánh chịu nổi, lời này quả thực là khinh người quá đáng. Nhật Nguyệt Kiếm Tông dù gì cũng là một trong mười đại môn phái Tiên Đạo. Trong môn phái cũng có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh tọa trấn chứ nào phải thường.
Hơn nữa Kiếm Cuồng cũng rất bực mình vì bản thân hắn không có làm chuyện gì sai cả. Nói chuyện hợp tình hợp lý, không có che chở gì cho Phương Hàn, dù sao thì cũng là do người Thái Nhất Môn phá vỡ quy củ trước, không chịu thủ tín, hai đại cao thủ Kim Đan Cảnh vây giết một người thấp hơn mình một cảnh giới mà lại bị người ta phản kích giết chết, cái này cũng chỉ có thể trách mình học nghệ không tinh. Chẳng lẽ muốn giết người ta mà lại ép người ta không được hoàn thủ sao? Muốn người ta ngoan ngoãn rửa cổ chờ ngươi chém giết sao?"
Lần này là Thái Nhất Môn đối phó với Vũ Hóa Môn, nếu như đổi lại là do hắn đoạt được linh phù để có thể tự do xuất nhập Ngũ Hành Địa thì sẽ ra sao? Có phải là cũng sẽ gặp tình cảnh giống hệt như vậy không?
"Vương Thiên Nhất, lão tử tám tuổi đã giết người, chín tuổi bắt đầu tu luyện, mười lăm tuổi tu thành thần thông, sáu mươi tuổi luyện thành kim đan, ba trăm tuổi độ kiếp, năm trăm tuổi tu thành Thiên Địa Pháp Tướng, đã giết qua không biết bao nhiêu người, cũng không ít lần bị người khác dọa nạt. Vương Thiên Nhất ngươi không xem Nhật Nguyệt Kiếm Tông chúng ta ra gì, vậy thì có giỏi cứ tiến lên xem nào!"
Kiếm Cuồng trưởng lão rít gào.
Sắc mặt hai đạo cao thủ "Lăng Không Nhất Kiếm Phùng Phi Thiên, Đan tiên tử cũng vô cùng khó coi. Thái Nhất Môn không giữ lời hứa, ngang ngược bá đạo, làm cho bọn họ rất khó chịu. Nếu như chuyện này rơi vào người bọn họ thì sẽ làm sao đây. Có điều bọn họ cũng không nóng nảy như Kiếm Cuồng trưởng lão, chỉ là sắc mặt âm trầm một chút, chỉ huy đệ tử của môn phái tập trung lại gần với đệ tử của hai đại kiếm phái kia.
Điều này nói lên ba đại kiếm phái đứng chung một chiến tuyến, đối đâu với cường thế của Thái Nhất Môn, bọn họ cũng hiểu được đạo lý môi hở răng lạnh.
Đệ tử Thái Nhất Môn thấy động tác này thì trong tâm vô cùng khẩn trương, nếu quả thật ba đại kiếm phái triệt để trở mặt thì tình thế sẽ rất khó xử lý.
"Được thôi! Ta cũng không phải nói Nhật Nguyệt Kiếm Tông gì cả, chỉ là chuyện hôm nay là chuyện giữa Thái Nhất Môn và Vũ Hóa Môn, ta không hy vọng người của Nhật Nguyệt Kiếm Tông các ngươi nhúng tay vào, các ngươi có thể yên lặng theo dõi!" Vương Thiên Nhất cố gắng đè nén lửa giận, dùng ngữ khí bình thản, thong thả nói.
"Ha ha ha ha, Vương Thiên Nhất, ngươi cho rằng ngươi có thể động tới ta sao? Hiện tại linh phù xuất nhập Ngũ Hành Địa nằm trong tay ta, ta có thể rời khỏi đây bất kỳ lúc nào, ta mà muốn đi thì các ngươi cũng không có cách nào ngăn cản được."
Phương Hàn cười ha hả nói.
"Ngươi chạy trốn được một lần cũng không chạy trốn được cả đời. Vũ Hóa Môn cũng không cách nào bảo hộ cho ngươi được." Vương Thiên Nhất lạnh lùng nói.
"Ta căn bản không cần phải chạy trốn, hơn nữa còn đem chuyện ngày hôm nay công cáo ra toàn thiên hạ. Dù sao cũng có rất nhiều người thấy được sự việc, ta sẽ chờ xem mọi người trong Tiên Đạo sẽ nói như thế nào. Xem là ai làm sai." Phương Hàn không chút sợ hãi nói, "Dù sao thì đại hội Quần Tiên cũng sắp diễn ra rồi, đến lúc đó để cho mọi người đưa ra ý kiến của mình cũng tốt.
"Bây giờ ngươi có thể rời đi, nhưng nhất định phải lưu lại kim đan của Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất hai người. Còn có pháp bảo còn sót lại của bọn họ là Lục Mục Phong Thần Bia, Tâm Linh Kiếm cũng phải giao lại cho Thái Nhất Môn chúng ta. Ngươi đã giết người của Thái Nhất Môn chúng ta, chẳng lẽ còn muốn cướp đoạt di vật của bọn họ?"
Đúng lúc này, Chu Dương Nhất đột nhiên lên tiếng.
Lần này hắn nói đến điểm quan trọng, tuy làm ra vẻ nhương bộ nhưng thật ra là cố ý gây sự.
Phương Hàn không nhịn được nhì Chu Dương Nhất vài lượt, người này thân cao chín xích, toàn thân hoàn mỹ, da trắng nõn, mặt không chút tỳ vết, tay cầm một cây quạt làm bằng long chim, rất có vẻ tiên phong đạo cốt. Nhưng Phương Hàn càng nhìn kỹ thì càng thấy người này vô cùng âm hiểm, xảo trá.
Hai khỏa kim đan hắn không thể nào giao ra được. Tuy hiện tại hắn không thể nào luyện hóa được trừ phi mở ra não hải thứ ba hoặc là tu thành tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, Kim Đan Cảnh thì mới có thể tu luyện thêm thần thông khác.
Nhưng cho dù não hải mở rộng thì hắn cũng sẽ không luyện hóa hai khỏa kim đan này, bởi vì hắn còn có Cửu Quỷ Nguyên Thần cường đại chờ luyện hóa.
Chỉ cần hắn luyện thành kim đan, não hải mở rộng thì có thể luyện chế Cửu Quỷ Nguyên Thần, tu luyện thần thông của Hoàng Tuyền Môn mà Quỷ Đế đã tu luyện mất ba ngàn năm! Như vậy pháp lực của hắn sẽ tăng lên gấp bội, thậm chí có thể vượt qua cả Hoa Thiên Đô! Thậm chí có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh!
Phải biết rằng cao thủ Thần Thông Bí Cảnh rất đông đảo, có rất nhiều đệ tử kiệt xuất của các môn phái sau khi luyện tới tầng thứ mười, Nghịch Thiên Cải Mệnh thì đều bế quan, cả ngàn năm cũng không xuất thế. Thần thông của những người này đêu lợi hại vô cùng.
Nhưng nếu như Phương Hàn luyện hóa được Cửu Quỷ Nguyên Thần, dựa vào sự lợi hại của thần thông Ngũ Đế Đại Ma thì cũng không sợ gì mấy người này, có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Trường Sinh Bí Cảnh.
Tuy hắn không cần hai khỏa kim đan này nhưng nó cũng có tác dụng vô cùng lớn, tỷ như có thể dùng cho phát nổ, hoặc là cho đạo hữu của mình.
Thậm chí là cho Tinh Vân Bảo Bảo, giúp hắn đoạt được vị trí chưởng giáo Quần Tinh Môn cũng không phải là không được.
Có điều Tinh Vân Bảo Bảo muốn luyện hóa được cái này thì cần phải chờ đến khi tu luyện thành tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh.
Về phần Tâm Linh Kiếm, Lục Mục Phong Thần Bia Phương Hàn cũng không thể giao ra, bởi vì cho dù có giao ra thì người của Thái Nhất Môn cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, sao không giữ lại gia tăng thực lực của bản thân?
So với việc hy vọng hão huyền là đối phương sẽ bỏ qua cho mình thì ksao không tăng thêm lực lượng của bản thân?
Phương Hàn là người rất khôn khéo, tinh minh sao có thể không rõ đạo lý này được?
"Sao? Ngươi không muốn giao ra?" Chu Dương Nhất hỏi lại, bộ dáng vô cùng âm trầm, đáng sợ, "Không giao ra thì chúng ta cũng không cần phải e ngại gì nữa, đừng có trách Thái Nhất Môn ta vô tình. Nếu như ngươi giao ra đây thì còn có thể xem xét cho ngươi một con đường sống. Bởi vì có kim đan thì chưởng giáo của Thái Nhất Môn ta có thể vận dụng tiên khí thi triển ra vô thượng thần thông tái tạo lại linh hồn, thân thể của Triệu Huyền Nhất, Tống Duy Nhất. Đến lúc đó tội lỗi của ngươi cũng sẽ giảm nhẹ một chút, Thái Nhất Môn chúng ta cũng sẽ không tìm ngươi nữa!"
Chu Dương Nhất nói ra một lời này làm cho mọi người ở đây đều cảm thấy hợp tình hợp lý.
Mà ngay cả Kiếm Cuồng trưởng lão cũng không có nói gì. Hắn cảm thấy như vậy cũng không sai, Phương Hàn giao ra kim đan để chưởng giáo Thái Nhất Môn hồi sinh lại hai vị đệ tử, sự tình cũng không có gì nữa.
"Diêm? Thật có thể làm cho bọn họ sống lại sao?" Phương Hàn nghe nói vậy thì liền nhớ tới chuyện Bạch Hải Thiện nói.
"Có thể, nhưng cần phải có cao thủ tầng thứ chín, thứ mười Trường Sinh Bí Cảnh, thậm chí có thể là người sắp phi thăng thành tiên mới có thể làm được. Mà còn phải mượng lực lượng của tiên khí, hao phí một lượng pháp lực khổng lồ, còn phải trả một cái giá rất lớn là vĩnh viễn không thể thành tiên mới có thể hồi sinh một người từ trong hư vô trởi lại, nghịch chuyên quy tắc sinh tử. Nhưng mà cái giá này thật sự quá lớn, phá vỡ quy tắc sinh tử không khác nào đi ngược lại với thiên đạo, cửa thiên đạo sẽ không bao giờ mở cửa tiếp nhận người đó, vĩnh viễn không bao giờ có thể tiến vào Tiên Giới. Chưởng giáo Thái Nhất Môn không có khả năng vì hai đại cao thủ Kim Đan Cảnh mà bỏ đi cơ hội thành tiên của mình! Cho dù là con của hắn chết đi, cả nhà hắn chết sạch không còn ai cũng không có chuyện đi cứu sống người ta dậy."
Diêm lạnh lùng nói.
Phương Hàn lập tức minh bạch, nhìn Chu Dương Nhất cười cười giống như thấy một kẻ ngu vậy: "Chưởng giáo Thái Nhất Môn sẽ chị bỏ đi cơ hội thành tiên để cứu sống hai cao thủ Kim Đan Cảnh sao?"
"Cái gì? Ta chỉ biết là siêu cấp cường giả Trường Sinh Bí Cảnh có thể hồi sinh lại người đã chết từ trong hư vô, nhưng thật không ngờ là phải trả giá bằng cơ hội tu luyện thành tiên sao?" Kiếm Cuồng trưởng lão cũng không biết chuyện này, nghe Phương Hàn nói thì lắp bắp kinh hãi.
"Nếu như bọn họ đường đường chính chính đấu pháp với ta rồi bị ta giết chết thì ta nhất định sẽ trả kim đan của bọn họ lại cho các ngươi. Nhưng mà hai người này không thủ tính, lại còn đánh lén muốn giết chết ta. Muốn ta trả lại kim đan? Hừ! ta hỏi các ngươi, nếu như ta bị các ngươi giết, các ngươi chiếm được Hoàng Tuyền Đồ liệu có mang về đưa lại cho Vũ Hóa Môn không?"
Tác giả :
Mộng Nhập Thần Cơ