Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Chương 273: Excalibur - ước thúc thắng lợi kiếm:

Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 273: Excalibur - ước thúc thắng lợi kiếm:

Bảo Khí của Francois Prelati - Yêu Loa Thành Giáo Bản.

Cấp độ Bảo Khí: EX. Tức là cấp độ tương đương với Quai Ly Kiếm Ea của Gilgamesh. Đương nhiên không thể so sánh như vậy, bởi vì cấp EX kì thật chính là cấp độ ngoại lệ không thể phân tích.

Bảo Khí này là một trong các Bảo Khí vô cùng đặc biệt. Bảo Khí chính là một phần của Anh Linh, bởi lẽ những giai thoại về sức mạnh và các vũ khí chính là biểu tượng rõ nhất cho sự tồn tại của họ. Mang danh "huyền thoại hữu hình", chúng chính là hiện thân của các anh hùng, là con bài tủ cực quan trọng mà họ sẽ tung ra vào thời khắc then chốt. 

Hầu như mỗi Bảo Khí đều thuộc về một anh hùng duy nhất. Chỉ họ, những người sở hữu thực sự, mới có thể kích hoạt chúng, sử dụng chúng bằng cách truyền ma lực vào vũ khí và để lộ tên thật. Bảo Khí không thể được cho hoặc tặng, hoặc sẽ bị giới hạn nếu người dùng không phải chủ nhân thực sự, bởi thế, những anh hùng khác cầm chúng sẽ chẳng thể phát huy hết tiềm lực, trừ khi sở hữu kĩ năng dạng như Knight of Owner.

Yêu Loa Thành Giáo Bản là một ngoại lệ. Nguồn gốc của nó xuất xứ từ chính Prelati, chính y đã viết nên nó.

Yêu Loa Thành Giáo Bản chính là thành quả vận dụng pháp thuật của Prelati trong việc giải trừ sự hợp lý của chính y bằng loại thuốc mà tự Prelati bào chế. Chống lại không gian biến dị, nó thành ra kết nối đến một nơi mà lẽ ra không được kết nối đến, Prelati viết lại sự thật này trong một quyển sách trống mà cũng là Lễ Khí và phong ấn thông đạo này. 

Prelati về sau tặng lại quyển sách này cho Gilles, bạn chí cốt của anh. Bảo Khí này chỉ có thể được sử dụng khi vị hiệp sĩ này đưa trả nó về lại tay anh ta.

Và hiện tại, điều kiện đã thỏa mãn. Cánh cổng đã mở ra, Bảo Khí đã kích hoạt. Trong tay của Caster- Gilles, Bảo Khí này chỉ là Cấp A, cùng lắm chỉ có thể triệu hoán ra được một con "quỷ biển". Tuy nhiên trong tay của Prelati, thứ này có thể triệu gọi lên một cổng không gian giữa hai thế giới.

"Mọi người, mau di tán thường dân trước."

Saber lo lắng hét lớn, hai mắt nàng vẫn nhìn chằm chặp vào 4 con "quỷ biển" đang lúc nhúc ngoi lên trong hồ. Dân chúng đã bắt đầu tụ tập quanh thành hồ, những nơi vẫn còn chưa bị bọn quái vật chiếm lĩnh, bắt đầu bàn tán về tình trạng trước mặt.

Hiện tại màn sương từ dưới sông phun lên đang che chắn cho đám yêu quái khỏi tầm mắt người thường. Tuy nhiên cái lỗ khổng lồ phía trên trời thì chẳng ai có thể che giấu cả.

Cho nên số người tụ tập mỗi lúc một đông. Mặc dù các Anh Linh đã hết sức tiêu diệt đám yêu quái, nhưng số lượng của chúng mỗi lúc một nhiều, sắp tràn cả lên bờ.

Đối với Saber, sự an toàn của dân chúng là mục tiêu duy nhất. Nàng không quan tâm tới thứ gọi là "giữ gìn bí mật của sự huyền bí". Ruler nhìn qua Saber, rồi lại nhìn qua dân chúng đã bắt đầu hoảng loạn, lắc đầu:

"Không cần lo lắng. Trẫm sẽ giải quyết việc đó."

Kiếm trên tay phải ông vẫn liên tục xẻ ra làm đôi bất cứ con quái vật nào dám lại gần ông, tay trái ông giơ lên, lập tức một luồng tia sáng rực rỡ chói lòa từ cánh tay ông phát ra:

"Vượt trên Tam Hoàng, qua cả Ngũ Đế."

"Bảo Khí: Thống Trị Thế Gian - Thủy Hoàng Đế."

Một luồng ma lực kinh khủng xuất phát từ sau lưng Ruler, thế rồi một kiện đồ vật hiện lên ở đằng sau ông ta. Nhìn qua nó như thể một viên bạch ngọc khổng lồ, mọc lên những đôi cánh nhỏ xíu trên mình. Từ trên đỉnh viên ngọc này bắn ra một luồng sáng thẳng lên trên trời. 

Vài giây sau, một luồng hào quang bao phủ lấy toàn bộ khu vực. Hào quang này giống như thể vô số mắt lưới kết thành, tua tủa bao vây lấy bờ sông, tạo thành một lớp rào cản ma thuật ngăn chặn lại hết thảy những con quái vật đang rít gào lao lên bờ.

"Đây là.."

Iskandar kinh ngạc thốt lên, nhìn chằm chằm vào lớp màng chắn ma thuật bao phủ quanh bờ sông. Mặc dù ông không phải là một pháp sư, nhưng nhìn qua ông cũng có thể biết được đặc thù của Bảo Khí này.

Nó ngăn chặn lại những thứ đến từ ngoài thế giới này. Nói cách khác, nếu như bất kỳ một Anh Linh nào cũng có thể đâm xuyên qua lớp chắn mà hoàn toàn không gặp một trở ngại nào, thì những thực thể không thuộc về thế giới này, người ngoài hành tinh, hoặc là những sinh vật như con "quỷ biển" kia, lại không thể làm được.

Trần Ngọc Lâm đang lẻn trong đám đông, khẽ miết lên lớp chắn. Hắn cảm nhận được lớp chắn này đối với hắn có lực kháng cự nhẹ, nhưng vẫn để cho hắn xuyên qua. Có lẽ là Hệ Thống khiến cho thân thể của hắn biến thành Tử Đồ, từ đó tạm thời được công nhận là "trong thế giới".

Bảo Khí "Thủy Hoàng Đế" của Ruler cũng có hai tác dụng khác. Thứ nhất, nó khiến cho tất cả mọi người dân đều lập tức di tản đi mất. Bằng cách của riêng mình, Ruler truyền đạt mệnh lệnh: "Mau rời khỏi nơi đây" bằng một tín hiệu ám thị mạnh mẽ. Sự ám thị này ảnh hưởng tới cả một số pháp sư hơi yếu nữa.

Bất kỳ pháp sư nào ở cấp độ như Francessca cũng có thể tạo nên sự ám thị này, cho nên không có gì ngạc nhiên khi Ruler cũng có thể sử dụng nó. 

Thứ hai, chính là những Anh Linh đang ở bên trong vòng chắn ma lực kia đều trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Đương nhiên nói mạnh mẽ hơn thì cũng không phải, tuy nhiên nếu có một Master nào đó ở đây, họ sẽ lập tức nhận thấy các chỉ số - thứ được thể hiện dưới dạng tối ưu nhất cho từng người, một trang giấy hoặc dữ liệu số hóa - liên quan tới phòng thủ đều tăng mạnh.

Thậm chí, trong trường hợp của Ruler - Tần Thủy Hoàng Đế - ông còn có được một lớp hào quang trắng sáng bao bọc lấy bản thân. Tất cả những đòn đánh công kích vào lớp hào quang này đều giống như đập vào một khối kim loại vô kiên bất tồi, không thể gây được chút sát thương nào.

Nhưng đồng thời, lũ quái vật xun quanh ông cũng sôi trào, dồn hết toàn bộ lực chú ý về phía ông. Có vẻ đồng thời với lớp kháng sát thương kia, ông cũng đồng thời tự thu hút sự chú ý về bản thân.

"Thật là một Bảo Khí không tệ."

Gilgamesh nhướng mày nhận xét:

"Thứ này không chỉ đơn giản tạo ra một vòng bảo vệ quanh đây, nếu muốn, nó có thể tạo ra một vòng bảo vệ vòng quanh Thế Giới này. Cuộc Chiến Chén Thánh này ít nhất không vô vị như ta tưởng."

Ruler Tần Thủy Hoàng nhìn lên bầu trời, ông nhận ra được rằng Lệnh Chú lên Archer đã hết hiệu lực. Có lẽ bởi kĩ năng Kháng Ma Thuật, hoặc cũng có thể bởi một loại Bảo Khí không tên tăng cường khả năng chống ma pháp.

Hiện tại, lũ quỷ biển đã hoàn toàn trồi lên khỏi mặt nước. Bao vây bọn chúng là đám Quái Vật con, mặc dù con nhỏ nhất cũng ngang với một con chó, vây quanh 4 con quỷ biển, làm nền cho chúng.

"Không thể nào mà có cách để cho Caster, dù hùng mạnh tới đâu có thể điều khiển nổi những thứ như vậy. Dù chỉ một con cũng đã là quá sức."

Saber vung thanh kiếm, chém đôi một con yêu quái trông như sao biển, to như con voi, hét lớn. Hercales cười nhạt:

"Ha. Đó là nếu bọn hắn có điều khiển."

"Nói cách khác."

Ngay lập tức hiểu ra ý của Heracles, Iskandar gật đầu: 

"Thứ đó được mời đến đây chỉ để ăn. Nếu như là điều khiển, vậy thì mọi chuyện sẽ rắc rối hơn nhiều. Đây là tin tốt của chúng ta."

Hiện tại lũ quỷ biển có vẻ như chỉ là những con dã thú kinh tởm không não, chỉ thực hiện các nhu cầu cơ bản của chúng. Nếu như những thứ đó được điều khiển bởi một Anh Linh với trí khôn... trời biết mới có thể có chuyện gì.

Ít nhất bọn chúng sẽ không liên tục cố gắng trong tuyệt vọng nhằm phá vỡ bức tường thành của Ruler để ra ngoài mà sẽ tập trung vào các Anh Linh nơi đây trước. 

"Saber. Cô dùng Bảo Khí của mình tiêu diệt lũ tạp nham đứng chắn đường. Trẫm cùng với các Anh Linh khác sẽ đối phó với Caster."

Tần Thủy Hoàng Đế nhìn Saber nói. Saber giật mình, nàng sở hữu một Bảo Khí cấp độ Phá Thành, một loại Bảo Khí với sức mạnh đủ để thổi bay một tòa thành trì, nhưng những người duy nhất biết được điều đó là nàng cùng với Master của nàng.

Hiện tại nhiều ra một Ruler. Hẳn Ruler phải sở hữu một loại kĩ năng Trường Phái đặc thù mới có thể "đọc" ra được Bảo Khí của nàng. 

"Tôi chuẩn bị đây."

Saber hít một hơi sâu, nhìn lướt qua Ruler, Heracles, Vlad Đệ Tam, Iskandar. Nàng thậm chí còn không thèm nhìn về phía Archer - Gilgamesh. Kế đó, nàng nhìn về phía 2 Caster, ánh mắt của nàng giống như có thể xuyên thấu cả hai vậy.

Thanh gươm vô hình của nàng - nắm chặt bằng hai tay - đột nhiên phát ra một tiếng nổ. Thế rồi thanh gươm lúc trước vẫn vô hình, chợt nay đã hiện ra nguyên hình là một thanh kiếm hai lưỡi sáng bóng, với phần cán làm từ vàng ròng.

Phong Vương Kết Giới đã được gỡ bỏ. Nếu bất kỳ một Anh Linh nào ở đây mà còn chưa biết về danh tính thực thụ của nàng, thì giờ đây nhìn vào thanh kiếm này sẽ không thể không biết.

Một trong các nguyên nhân nàng dùng Phong Vương Kết Giới là để che giấu danh tính thật của chính mình.

Dồn hết toàn bộ sức mạnh vào hai tay và siết chặt cán kiếm, Vua Hiệp Sĩ giương cao thánh kiếm.

Ánh sáng hội tụ, như thể tô điểm thanh thần kiếm là nghĩa vụ tối cao của chúng, ánh sáng lại càng tập trung dày đặc hơn, hợp lại thành một luồng sáng chói lòa.

Trước cột sáng cường ngạnh và thuần khiết này, không ai nói được lời nào.

Đó là dáng hình của vị anh hùng đã tỏa ra thứ ánh sáng thanh lọc bóng đêm trong thời thế loạn lạc, xóa nhòa sự u tối sâu thẳm hơn cả đêm đen.

Bảo Khí: Excalibur - Ước Thúc Thắng Lợi Kiếm!

"Artie!"

Francois Prelati nhìn thấy cột sáng này, thở dài:

"Cô có cần thiết phải chơi lớn cỡ vậy không? Thật chẳng có khiếu hài hước gì cả."
Tác giả : Hoang Truong
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại