Vị Hôn Thê Si Tình: Ỷ Lại Vào Lão Công Tuyệt Tình
Chương 1: Trước đêm đính hôn
Trong quán rượu , một gian phòng sang trọng , mấy thanh niên tuổi trẻ còn đẹp trai ngồi với nhau , không có phụ nữ , cũng chỉ là an tĩnh uống rượu.
Lúc này , một thanh niên tú khí ngồi ở đối diện: " Thần , làm sao vậy , hôm nay không thấy cái đuôi theo nha, quăng rồi sao?"
An Vĩ Thần sửa lại một chút tóc , lộ ra vẻ mặt yêu mị , chỉ thấy mi rậm , mũi cao thẳng , đôi môi tuyệt mĩ , không một đường cong nào mà không hàm chứa ưu nhã cao quý .
An Vĩ Thần nghe Mạc Thiểu Khuynh nói , gương mặt sáng sủa lúc nãy đã thay vào đôi mi trau lại , nhớ tới cô gái kia , ngực anh một trận phiền não , càng nhiều hơn chính là chán ghét , bây giờ nghe bạn tốt nhắc tới cô ta , vốn tâm tình nguyên bản khoái trá thì bây giờ lại phiền muộn.
Mạc Thiểu Khuynh thấy khuôn mặt tối sầm của An Vĩ Thần , biết mình không nên hỏi cái này.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên lúng túng , người trong phòng im lặng , vài người thì uống rượu trong tay , không có một âm thanh phát sinh ra
----------------
Mấy phút sau , An Vĩ Thần phun ra một câu làm cho bọn họ kinh ngạc: " Ngày mai tôi đính hôn".
Vài người đang nhàn nhã uống rượu , đột nhiên nghe vậy , tất cả đều dừng động tác kinh ngạc nhìn , nhưng người trong cuộc thì vẫn uống rượu , biểu tình không chút thay đổi , tựa như vừa nói ra lời kia không nhẹ không cạn , không ra bất kỳ tâm tình.
Trong ba người , thì người đầu tiên phản ứng kịp chính là Mạc Thiểu Khuynh , anh đẩy người bên cạnh , dùng ánh mắt hỏi: biết chuyện này không?
Tiêu Thừa Phong nhìn Mạc Thiểu Khuynh hỏi , ra vẻ kinh ngạc lắc đầu , biểu thị cũng không biết , cùng lúc ngồi đối diện 2 người là Hứa Thiệu Vân cũng dùng ánh mắt hỏi giống Mạc Thiểu Khuynh.
Hứa Thiệu Vân nhìn 2 người bạn tốt đang nhìn mình , nhún nhún vai , biểu thị cũng không biết , bốn người bọn họ chơi với nhau từ nhỏ đến lớn , như thế nào cũng hiểu nhau , thế nhưng thật không ngờ Thần anh nói đính hôn , hơn nữa cũng không nghe anh kể có bạn gái?
Ba người , nghĩ tới nghĩ lui , ngoại trừ nữ nhân kia không còn ai khác , vài người trao đổi ánh mắt , sau đó cầm rượu lên uống , không khí cũng trở nên đỡ ngộp ngạt hơn , mỗi người đều hiểu trong lòng , có nói nhiều cũng không ý nghĩa
Lúc này , một thanh niên tú khí ngồi ở đối diện: " Thần , làm sao vậy , hôm nay không thấy cái đuôi theo nha, quăng rồi sao?"
An Vĩ Thần sửa lại một chút tóc , lộ ra vẻ mặt yêu mị , chỉ thấy mi rậm , mũi cao thẳng , đôi môi tuyệt mĩ , không một đường cong nào mà không hàm chứa ưu nhã cao quý .
An Vĩ Thần nghe Mạc Thiểu Khuynh nói , gương mặt sáng sủa lúc nãy đã thay vào đôi mi trau lại , nhớ tới cô gái kia , ngực anh một trận phiền não , càng nhiều hơn chính là chán ghét , bây giờ nghe bạn tốt nhắc tới cô ta , vốn tâm tình nguyên bản khoái trá thì bây giờ lại phiền muộn.
Mạc Thiểu Khuynh thấy khuôn mặt tối sầm của An Vĩ Thần , biết mình không nên hỏi cái này.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên lúng túng , người trong phòng im lặng , vài người thì uống rượu trong tay , không có một âm thanh phát sinh ra
----------------
Mấy phút sau , An Vĩ Thần phun ra một câu làm cho bọn họ kinh ngạc: " Ngày mai tôi đính hôn".
Vài người đang nhàn nhã uống rượu , đột nhiên nghe vậy , tất cả đều dừng động tác kinh ngạc nhìn , nhưng người trong cuộc thì vẫn uống rượu , biểu tình không chút thay đổi , tựa như vừa nói ra lời kia không nhẹ không cạn , không ra bất kỳ tâm tình.
Trong ba người , thì người đầu tiên phản ứng kịp chính là Mạc Thiểu Khuynh , anh đẩy người bên cạnh , dùng ánh mắt hỏi: biết chuyện này không?
Tiêu Thừa Phong nhìn Mạc Thiểu Khuynh hỏi , ra vẻ kinh ngạc lắc đầu , biểu thị cũng không biết , cùng lúc ngồi đối diện 2 người là Hứa Thiệu Vân cũng dùng ánh mắt hỏi giống Mạc Thiểu Khuynh.
Hứa Thiệu Vân nhìn 2 người bạn tốt đang nhìn mình , nhún nhún vai , biểu thị cũng không biết , bốn người bọn họ chơi với nhau từ nhỏ đến lớn , như thế nào cũng hiểu nhau , thế nhưng thật không ngờ Thần anh nói đính hôn , hơn nữa cũng không nghe anh kể có bạn gái?
Ba người , nghĩ tới nghĩ lui , ngoại trừ nữ nhân kia không còn ai khác , vài người trao đổi ánh mắt , sau đó cầm rượu lên uống , không khí cũng trở nên đỡ ngộp ngạt hơn , mỗi người đều hiểu trong lòng , có nói nhiều cũng không ý nghĩa
Tác giả :
Mộc Hàm Nhã