VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 294: Tin về thử thách Thần thánh
Chừng mười phút sau, trong lúc nhóm Turan đang nghỉ ngơi thì mèo Jorz xuất hiện. Ông ta bay tới trước Tiffia, ngắm nghía cô nàng một lúc với vẻ suy tư rồi thì chợt quay sang Turan, hỏi:
– Ngươi nắm chắc chuyện này chứ?
Turan ngẩn người ra một lúc vì câu hỏi bất ngờ. Nó đưa mắt nhìn Tiffia, cố dò xét xem có vấn đề hay mối liên hệ gì giữa cô ta với câu hỏi; tiếc là không tìm ra được gì, bèn hỏi lại:
– Ý ông là chuyện gì?
Mèo Jorz khoanh hai cái chân trước lại, nhướn mày nhìn Turan với vẻ nghi hoặc. Xong, ông ta tiến đến gần sát nó, nói nhỏ:
– Thử thách Thần thánh. Ngươi không phải là đang xem thường chuyện này đấy chứ?
Turan thoáng hoảng hốt. Nó kì thực đã tính tới khả năng thử thách Thần thánh không hề đơn giản, nhưng tới mức khiến mèo Jorz làm vẻ nghiêm trọng như thế thì quá đáng ngờ rồi.
– Rốt cuộc… Là thế nào? – Turan không nhịn được hỏi.
Mèo Jorz không đáp ngay mà thở dài một hơi, đưa chân trước lên gõ trán Turan mấy cái rồi mới bảo:
– Ngươi đúng là thích hành động thiếu suy nghĩ. Nói một cách đơn giản thì, thử thách Thần thánh có thể khiến người tham gia một đi không trở lại. Và tất nhiên, kể cả tái sinh cũng chẩng giúp ích được gì.
– Chuyện đó không hề đơn giản!
Turan gắt lên. Nhận thấy bản thân gây sự chú ý của mấy người đồng đội, nó vội vàng kéo Jorz vào một góc, nói:
– Đây là sự thực?
– Phải. – mèo Jorz xác nhận ngay – Trông tình hình thì, ta đoán chừng các ngươi không có ý định lùi bước nhỉ?
Turan không đáp. Nó cắn môi, xoa đầu mình, cố gắng tập trung suy nghĩ về vấn đề hiện tại. Như lời mèo Jorz nói, vậy thật chẳng khác gì nó đang đẩy Tiffia vào chỗ chết cả, thậm chí còn tệ hơn thế nhiều.
– Khả- khả năng thành công là bao nhiêu? – Turan chợt hỏi.
Cười khẩy một tiếng, mèo Jorz bảo:
– Vậy xem ra, ngươi vẫn muốn ủng hộ chuyện thử thách. Chỉ là, ta không hiểu vì sao các ngươi nhất định phải làm như thế…
Con mèo mập không trả lời câu hỏi của Turan làm nó phát bực, nhưng cũng phải thừa nhận rằng lời của ông ta không sai. Sau tất cả những gì đã làm cho tới giờ, không thể cứ vì nguy cơ chưa chắc sẽ xảy ra mà lại từ bỏ. Lại nói, bản thân Tiffia hẳn đã nắm biết chuyện đấy rồi. Chỉ cần khả năng thành công không phải là không thể, Turan là sẽ không đi ngăn cản.
– Ông biết cô ta là Nihr, đúng chứ? – Turan cất tiếng.
– Đó là tất nhiên. – mèo Jorz đáp – Nhưng vậy thì có liên quan gì?
Hít sâu một hơi, Turan làm ra quyết định. Mèo Jorz là thành viên tổ đội của nó, xứng đáng được biết điều này. Hơn nữa, theo diễn biến hiện giờ, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ phát hiện ra mà thôi.
– Nihr là có thể thăng cấp. – Turan nói – Và Tiffia nếu có thể hoàn thành thử thách Thần thánh, cô ta sẽ đột phá Nihr.
Mèo Jorz đơ mặt ra. Sau chừng ba giây thì khóe miệng ông ta nhếch lên, như định cười giễu cợt nhưng rồi lại đơ ra, gương mặt theo đó thành nghiêm nghị.
– Làm sao ngươi có thể chắc chắn về điều đó? – Jorz hỏi.
– Ông không cần biết. – Turan đáp – Một điều duy nhất tôi cần ông xác định là, lời của tôi là sự thật.
Mèo Jorz không nói gì, bay tránh sang một bên, hướng lần lượt về phía từng thành viên tổ đội Turan mà quan sát. Xong, ông ta cất tiếng:
– Tất cả đều biết chuyện này?
– Cơ bản. – Turan đáp – Ít hoặc nhiều. Dù sao tôi cũng không có ý định nói huỵch toẹt ra.
– Đây nếu là sự thật thì… sẽ là một tin rất chấn động đấy.
– Ông không tin?
Mèo Jorz thở hắt một hơi, nói:
– Không thể nói là ta tin được. Nói đến, ngoài cô yêu tinh ra, ngươi còn biết ai khác nữa hay không? Kẻ có khả năng đột phá Nihr ấy.
– Kull cũng là một trong số đó. Ngoài ra…
Turan nói nửa chừng thì ngừng lại. Nó không phải là lo tai vách mạch dừng hay sợ để lộ quá nhiều thông tin cho Jorz, mà là giờ không phải lúc phù hợp để nói về ấn đề này. Rõ ràng là, ông ta đang quá tập trung vào chuyện đột phá Nihr hơn là việc Tiffia có thể hoàn thành thử thách Thần thánh.
– Có dịp sẽ nói với ông sau. – Turan bảo – Tôi muốn hỏi là, có cách nào giúp tăng khả năng thành công của thử thách hay không?
Mèo Jorz lộ vẻ khó chịu khi vấn đề mình đang quan tâm bị gạt sang bên. Nhưng rồi ông ta cũng đành chấp nhận, đáp:
– Không có. Thử thách này, toàn bộ đều phụ thuộc vào bản thân người tham gia.
Turan không được vui vẻ lắm với câu trả lời này. Nghĩ rồi, nó hỏi:
– Cụ thể thì thử thách là gì? Ông nói xem, biết đâu…
Jorz đột nhiên cười phá lên từng tiếng như mèo gào. Phản ứng này của ông ta làm Turan không khỏi bối rối, thật chẳng hiểu đáng cười ở chỗ nào.
– Hả? À, ta không phải đang coi nhẹ cố gắng của ngươi. – mèo Jorz thốt – Nhưng thử nghĩ mà xem, tới bây giờ ngươi mới hỏi về vấn đề đó, có phải là hơi muộn rồi không?
– Muộn?
Turan thắc mắc. Nó quả thật có ý định để Tiffia tham gia thử thách Thần thánh càng sớm càng tốt, nhưng sau khi nghe về nguy cơ có thể xảy đến từ thử thách, việc trì hoãn e là không thể tránh khỏi.
– Phải. – mèo Jorz nhấn giọng – Đêm nay chính là thời điểm thích hợp nhất để mở ra kết nối tới thế giới tinh linh, cũng chính là cơ hội duy nhất thực hiện thử thách trong vòng mười năm, thậm chí là hai mươi năm nữa.
– Sao cơ!? – Turan thốt – Đêm nay? Và còn, mười năm đến hai mươi năm nữa? Ý ông là thử thách chỉ có thể được thực hiện nhiều nhất mười năm một lần?
– Không sai. Ta vừa nãy đã đi dạo một vòng. Chỉ có duy nhất một nơi thích hợp mở ra kết nối tới thế giới tinh linh, và với tình trạng chỗ đó thì không thể phục hồi kịp để mở thêm lần nữa chỉ với vài năm ít ỏi.
Turan bậm môi, nghĩ rồi bảo:
– Tôi không hiểu. Ông nói là phục hồi… nhưng chúng ta không mở ra kết nối thì nên không ảnh hưởng, đúng chứ?
– Chuyện không đơn giản như vậy… Khoan đã, ngươi có vẻ quen thuộc với kết nối tới thế giới tinh linh. Không phải ngươi không biết về thử thách đó sao?
Turan đơ người ra một lúc. Nó hoàn toàn không để ý tới chuyện đó. Thông tin về kết nối tới thế giới tinh linh, nó là biết được nhờ sử dụng kỹ năng ‘Thông hiểu’ lên chiếc lắc tay bạc kia. Theo diễn biến mọi chuyện, lại được nghe mấy lời của Jorz, nó đã chẳng chút phòng bị nào mà xác định luôn đó là điểm mấu chốt để thực hiện thử thách Thần thánh.
– Chiếc lắc tay đó… – Turan lên tiếng, mắt nhìn về phía Tiffia – Là do cô ta đã kể cho tôi biết.
– Ra vậy. – mèo Jorz không chút nghi ngờ bảo – Nếu thế thì cũng đỡ phải giải thích cho tên quèn nhà ngươi. Mà nghe ngươi nói vậy thì, cô yêu tinh đó hẳn cũng chẳng biết rằng đêm nay là cơ hội duy nhất nhỉ?
Turan gật nhẹ đầu xác nhận. Đã đến nước này, nó cũng chẳng tiện hỏi chuyện với Tiffia nữa. Nếu có thể, nó mong là con mèo mập này có thể giải đáp được đầy đủ thắc mắc của mình trước thử thách đêm nay.
– Đừng lảm nhảm nữa. – Turan làm vẻ gấp gáp – Tôi vẫn muốn biết nội dung của thử thách là gì. Sớm hay muộn, điều đó chẳng đáng bận tâm.
– Chẳng phải đã nói rồi ư? – mèo Jorz thốt – Đã mở ra kết nối tới thế giới tinh linh thì còn gì ngoài tiến vào trong đó.
– Tiến vào trong đó, là thế giới tinh linh?
Turan nói, mặt lộ vẻ khó hiểu. Nó đối với cái gọi là tinh linh thì có chút kiến thức nhưng về thế giới tinh linh thì chẳng có chút thông tin nào đáng đề cập tới, toàn là được nghe từ những câu chuyện cổ hay truyền thuyết, và tất nhiên là không đáng tin cậy khi chúng hiếm có điểm chung nào.
“Nhớ tới, ông Gin là một người sử dụng phép thông linh, mượn sức mạnh của các tinh linh nhỉ…"
– Ngươi đúng là tên đầu đất. – mèo Jorz mắng – Bởi thế ta mới nói giờ mới hỏi tới là quá muộn.
Turan ngầng đầu lên, cố nhìn xuyên qua những tán lá để hướng tới bầu trời. Giờ mới vừa quá chiều, ánh sáng mặt trời vẫn còn đang chiếu xuống làm hồng cả một vùng không gian. Tính ra, tổ đội của nó vẫn còn ít nhất năm tiếng đồng hồ nữa để chuẩn bị.
Mèo Jorz thấy hành động của Turan thì biết nó không từ bỏ ý định gặng hỏi, bèn đằng hắng một tiếng, bảo:
– Đến thế giới tinh linh, không ngoài mục đích gì khác hơn để gặp được các tinh linh. Ngươi chắc là biết tinh linh chứ?
Turan lắc đầu thay cho câu trả lời. Nếu bản thân nó là một thông linh sư, cuộc nói chuyện có lẽ sẽ đơn giản hơn rất nhiều, nhưng tiếc là không. Mèo Jorz có vẻ như cũng đã dự đoán trước được điều đó, không phản ứng gì nhiều, nói tiếp:
– Tinh linh là một dạng sống đặc thù. Chúng gần như không sở hữu thứ gọi là cơ thể, hay chính xác hơn thì ở góc nhìn của chúng ta, chúng không có cơ thể. Nói là vậy, không có nghĩ là chúng không thể nhìn thấy hay chạm tới được, mà cách thức chuyện đó diễn ra, không nằm ở khái niệm thông thường.
Turan ngoài câu đầu tiên ra thì còn lại đều không hiểu. Cách giải thích của mèo Jorz quá tệ, hoàn toàn không dựa trên nền tảng hiểu biết của nó. Dù vậy, Turan đoán là nó nên im lặng lắng nghe tiếp, có lẽ sẽ có thể góp nhặt hàng đống đó lại thành thứ có ích.
– Ngươi nắm chắc chuyện này chứ?
Turan ngẩn người ra một lúc vì câu hỏi bất ngờ. Nó đưa mắt nhìn Tiffia, cố dò xét xem có vấn đề hay mối liên hệ gì giữa cô ta với câu hỏi; tiếc là không tìm ra được gì, bèn hỏi lại:
– Ý ông là chuyện gì?
Mèo Jorz khoanh hai cái chân trước lại, nhướn mày nhìn Turan với vẻ nghi hoặc. Xong, ông ta tiến đến gần sát nó, nói nhỏ:
– Thử thách Thần thánh. Ngươi không phải là đang xem thường chuyện này đấy chứ?
Turan thoáng hoảng hốt. Nó kì thực đã tính tới khả năng thử thách Thần thánh không hề đơn giản, nhưng tới mức khiến mèo Jorz làm vẻ nghiêm trọng như thế thì quá đáng ngờ rồi.
– Rốt cuộc… Là thế nào? – Turan không nhịn được hỏi.
Mèo Jorz không đáp ngay mà thở dài một hơi, đưa chân trước lên gõ trán Turan mấy cái rồi mới bảo:
– Ngươi đúng là thích hành động thiếu suy nghĩ. Nói một cách đơn giản thì, thử thách Thần thánh có thể khiến người tham gia một đi không trở lại. Và tất nhiên, kể cả tái sinh cũng chẩng giúp ích được gì.
– Chuyện đó không hề đơn giản!
Turan gắt lên. Nhận thấy bản thân gây sự chú ý của mấy người đồng đội, nó vội vàng kéo Jorz vào một góc, nói:
– Đây là sự thực?
– Phải. – mèo Jorz xác nhận ngay – Trông tình hình thì, ta đoán chừng các ngươi không có ý định lùi bước nhỉ?
Turan không đáp. Nó cắn môi, xoa đầu mình, cố gắng tập trung suy nghĩ về vấn đề hiện tại. Như lời mèo Jorz nói, vậy thật chẳng khác gì nó đang đẩy Tiffia vào chỗ chết cả, thậm chí còn tệ hơn thế nhiều.
– Khả- khả năng thành công là bao nhiêu? – Turan chợt hỏi.
Cười khẩy một tiếng, mèo Jorz bảo:
– Vậy xem ra, ngươi vẫn muốn ủng hộ chuyện thử thách. Chỉ là, ta không hiểu vì sao các ngươi nhất định phải làm như thế…
Con mèo mập không trả lời câu hỏi của Turan làm nó phát bực, nhưng cũng phải thừa nhận rằng lời của ông ta không sai. Sau tất cả những gì đã làm cho tới giờ, không thể cứ vì nguy cơ chưa chắc sẽ xảy ra mà lại từ bỏ. Lại nói, bản thân Tiffia hẳn đã nắm biết chuyện đấy rồi. Chỉ cần khả năng thành công không phải là không thể, Turan là sẽ không đi ngăn cản.
– Ông biết cô ta là Nihr, đúng chứ? – Turan cất tiếng.
– Đó là tất nhiên. – mèo Jorz đáp – Nhưng vậy thì có liên quan gì?
Hít sâu một hơi, Turan làm ra quyết định. Mèo Jorz là thành viên tổ đội của nó, xứng đáng được biết điều này. Hơn nữa, theo diễn biến hiện giờ, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ phát hiện ra mà thôi.
– Nihr là có thể thăng cấp. – Turan nói – Và Tiffia nếu có thể hoàn thành thử thách Thần thánh, cô ta sẽ đột phá Nihr.
Mèo Jorz đơ mặt ra. Sau chừng ba giây thì khóe miệng ông ta nhếch lên, như định cười giễu cợt nhưng rồi lại đơ ra, gương mặt theo đó thành nghiêm nghị.
– Làm sao ngươi có thể chắc chắn về điều đó? – Jorz hỏi.
– Ông không cần biết. – Turan đáp – Một điều duy nhất tôi cần ông xác định là, lời của tôi là sự thật.
Mèo Jorz không nói gì, bay tránh sang một bên, hướng lần lượt về phía từng thành viên tổ đội Turan mà quan sát. Xong, ông ta cất tiếng:
– Tất cả đều biết chuyện này?
– Cơ bản. – Turan đáp – Ít hoặc nhiều. Dù sao tôi cũng không có ý định nói huỵch toẹt ra.
– Đây nếu là sự thật thì… sẽ là một tin rất chấn động đấy.
– Ông không tin?
Mèo Jorz thở hắt một hơi, nói:
– Không thể nói là ta tin được. Nói đến, ngoài cô yêu tinh ra, ngươi còn biết ai khác nữa hay không? Kẻ có khả năng đột phá Nihr ấy.
– Kull cũng là một trong số đó. Ngoài ra…
Turan nói nửa chừng thì ngừng lại. Nó không phải là lo tai vách mạch dừng hay sợ để lộ quá nhiều thông tin cho Jorz, mà là giờ không phải lúc phù hợp để nói về ấn đề này. Rõ ràng là, ông ta đang quá tập trung vào chuyện đột phá Nihr hơn là việc Tiffia có thể hoàn thành thử thách Thần thánh.
– Có dịp sẽ nói với ông sau. – Turan bảo – Tôi muốn hỏi là, có cách nào giúp tăng khả năng thành công của thử thách hay không?
Mèo Jorz lộ vẻ khó chịu khi vấn đề mình đang quan tâm bị gạt sang bên. Nhưng rồi ông ta cũng đành chấp nhận, đáp:
– Không có. Thử thách này, toàn bộ đều phụ thuộc vào bản thân người tham gia.
Turan không được vui vẻ lắm với câu trả lời này. Nghĩ rồi, nó hỏi:
– Cụ thể thì thử thách là gì? Ông nói xem, biết đâu…
Jorz đột nhiên cười phá lên từng tiếng như mèo gào. Phản ứng này của ông ta làm Turan không khỏi bối rối, thật chẳng hiểu đáng cười ở chỗ nào.
– Hả? À, ta không phải đang coi nhẹ cố gắng của ngươi. – mèo Jorz thốt – Nhưng thử nghĩ mà xem, tới bây giờ ngươi mới hỏi về vấn đề đó, có phải là hơi muộn rồi không?
– Muộn?
Turan thắc mắc. Nó quả thật có ý định để Tiffia tham gia thử thách Thần thánh càng sớm càng tốt, nhưng sau khi nghe về nguy cơ có thể xảy đến từ thử thách, việc trì hoãn e là không thể tránh khỏi.
– Phải. – mèo Jorz nhấn giọng – Đêm nay chính là thời điểm thích hợp nhất để mở ra kết nối tới thế giới tinh linh, cũng chính là cơ hội duy nhất thực hiện thử thách trong vòng mười năm, thậm chí là hai mươi năm nữa.
– Sao cơ!? – Turan thốt – Đêm nay? Và còn, mười năm đến hai mươi năm nữa? Ý ông là thử thách chỉ có thể được thực hiện nhiều nhất mười năm một lần?
– Không sai. Ta vừa nãy đã đi dạo một vòng. Chỉ có duy nhất một nơi thích hợp mở ra kết nối tới thế giới tinh linh, và với tình trạng chỗ đó thì không thể phục hồi kịp để mở thêm lần nữa chỉ với vài năm ít ỏi.
Turan bậm môi, nghĩ rồi bảo:
– Tôi không hiểu. Ông nói là phục hồi… nhưng chúng ta không mở ra kết nối thì nên không ảnh hưởng, đúng chứ?
– Chuyện không đơn giản như vậy… Khoan đã, ngươi có vẻ quen thuộc với kết nối tới thế giới tinh linh. Không phải ngươi không biết về thử thách đó sao?
Turan đơ người ra một lúc. Nó hoàn toàn không để ý tới chuyện đó. Thông tin về kết nối tới thế giới tinh linh, nó là biết được nhờ sử dụng kỹ năng ‘Thông hiểu’ lên chiếc lắc tay bạc kia. Theo diễn biến mọi chuyện, lại được nghe mấy lời của Jorz, nó đã chẳng chút phòng bị nào mà xác định luôn đó là điểm mấu chốt để thực hiện thử thách Thần thánh.
– Chiếc lắc tay đó… – Turan lên tiếng, mắt nhìn về phía Tiffia – Là do cô ta đã kể cho tôi biết.
– Ra vậy. – mèo Jorz không chút nghi ngờ bảo – Nếu thế thì cũng đỡ phải giải thích cho tên quèn nhà ngươi. Mà nghe ngươi nói vậy thì, cô yêu tinh đó hẳn cũng chẳng biết rằng đêm nay là cơ hội duy nhất nhỉ?
Turan gật nhẹ đầu xác nhận. Đã đến nước này, nó cũng chẳng tiện hỏi chuyện với Tiffia nữa. Nếu có thể, nó mong là con mèo mập này có thể giải đáp được đầy đủ thắc mắc của mình trước thử thách đêm nay.
– Đừng lảm nhảm nữa. – Turan làm vẻ gấp gáp – Tôi vẫn muốn biết nội dung của thử thách là gì. Sớm hay muộn, điều đó chẳng đáng bận tâm.
– Chẳng phải đã nói rồi ư? – mèo Jorz thốt – Đã mở ra kết nối tới thế giới tinh linh thì còn gì ngoài tiến vào trong đó.
– Tiến vào trong đó, là thế giới tinh linh?
Turan nói, mặt lộ vẻ khó hiểu. Nó đối với cái gọi là tinh linh thì có chút kiến thức nhưng về thế giới tinh linh thì chẳng có chút thông tin nào đáng đề cập tới, toàn là được nghe từ những câu chuyện cổ hay truyền thuyết, và tất nhiên là không đáng tin cậy khi chúng hiếm có điểm chung nào.
“Nhớ tới, ông Gin là một người sử dụng phép thông linh, mượn sức mạnh của các tinh linh nhỉ…"
– Ngươi đúng là tên đầu đất. – mèo Jorz mắng – Bởi thế ta mới nói giờ mới hỏi tới là quá muộn.
Turan ngầng đầu lên, cố nhìn xuyên qua những tán lá để hướng tới bầu trời. Giờ mới vừa quá chiều, ánh sáng mặt trời vẫn còn đang chiếu xuống làm hồng cả một vùng không gian. Tính ra, tổ đội của nó vẫn còn ít nhất năm tiếng đồng hồ nữa để chuẩn bị.
Mèo Jorz thấy hành động của Turan thì biết nó không từ bỏ ý định gặng hỏi, bèn đằng hắng một tiếng, bảo:
– Đến thế giới tinh linh, không ngoài mục đích gì khác hơn để gặp được các tinh linh. Ngươi chắc là biết tinh linh chứ?
Turan lắc đầu thay cho câu trả lời. Nếu bản thân nó là một thông linh sư, cuộc nói chuyện có lẽ sẽ đơn giản hơn rất nhiều, nhưng tiếc là không. Mèo Jorz có vẻ như cũng đã dự đoán trước được điều đó, không phản ứng gì nhiều, nói tiếp:
– Tinh linh là một dạng sống đặc thù. Chúng gần như không sở hữu thứ gọi là cơ thể, hay chính xác hơn thì ở góc nhìn của chúng ta, chúng không có cơ thể. Nói là vậy, không có nghĩ là chúng không thể nhìn thấy hay chạm tới được, mà cách thức chuyện đó diễn ra, không nằm ở khái niệm thông thường.
Turan ngoài câu đầu tiên ra thì còn lại đều không hiểu. Cách giải thích của mèo Jorz quá tệ, hoàn toàn không dựa trên nền tảng hiểu biết của nó. Dù vậy, Turan đoán là nó nên im lặng lắng nghe tiếp, có lẽ sẽ có thể góp nhặt hàng đống đó lại thành thứ có ích.
Tác giả :
[email protected]