Vai Nữ Chính Quá Khó Khăn
Chương 4: Tìm bằng chứng
''' Quốc Khiêm hồi tưởng '''
Trên một con đường có nắng có hoa, ko có gió cũng chẳng có mưa, Quốc Khiêm đang trên đường về nhà. Anh ấy ngắm cỏ ngắm cây và nghe luôn tiếng chim ríu rít nên ko để ý phía sau có một cô gái đang đi theo mình. Bỗng cô ấy kêu lên:
_ Ê, này cậu ơi! ( đừng hiểu lầm đây là lời thoại chứ ko phải lời bài hát đâu!)
Quốc Khiêm quay lại, đây là cô bạn cùng lớp của anh mà, sao lại đi theo anh. Cô gái mỉm cười rồi nói:
_ Tớ thích cậu! ( đừng hiểu lầm cái này ko phải tên bài hát)
Quốc Khiêm có vẻ ko thích cô ấy, bước đến gần cô gái anh mỉa mai nói:
_ Cậu nghĩ tôi sẽ thích một người xấu xí quê mùa như cậu sao?
_ Tớ ko quan tâm cậu chỉ cần biết như vậy là được.
'''Hiện tại'''
Quốc Khiêm tự nhiên nhìn chằm chằm vào Trân Huỳnh, anh nói:
_ Nếu tôi ko đồng ý thì sao?
_ Ủa... anh ko bị đau họng hả??- Trân Huỳnh nói tiếp- anh ko muốn làm bạn với tôi thì thôi vậy.
*****************
Trần Na và Hải Minh đang ở khu vực gần căn hộ nơi anh chị Lương sinh sống. Hai người hỏi thăm một bà lão hàng xóm của anh Lương.
_ Bà ơi cho cháu hỏi- Trần Na nói
_ Hả?? Cháu nói gì bà bị lãng tai nghe ko rõ- bà lão la lớn.
_ Bà có quen hai người này ko- Na Na đưa hình cho bà lão.
_ Có- bà lão nói rất to làm Hải Minh và Na Na điếc cả tai.
_ Bà ơi, bà nói nhỏ là con nghe rồi ko cần la lớn đâu ạ - Hải Minh ý kiến với bà lão.
_ Ờ... ko sao bà nói vậy quen rồi con đừng lo - bà lão vẫn la lớn.
••••• SỞ CẢNH SÁT •••••
Bầu ko khí im lặng lạ thường, sao hôm nay Hải Minh và Na Na chỉ ngồi nhìn nhau mà ko nói j hết vậy. Trân Huỳnh đi đến thấy cảnh buồn bã rầu rỉ này liền hỏi:
_ Hai người bị sao vậy?
_ Tất cả là nhờ bà lão đó, bà ấy bị lãng tai tôi hỏi bà ấy cái j cũng phải la lên- Hải Minh nói với giọng khàn và rất nhỏ.
_ Còn em, viết lại những gì bà ấy nói - Trần Na chia sẻ
_ Vậy em đâu cần nói to như Hải Minh.
_ Nhưng bà lão cứ la vào tai em, giờ tai em lùng bùng ko nghe gì hết.
>>>>>>>>>>>>
Quay trở lại vụ án, sau 2 ngày tích cực làm việc tổ A đã tích góp được những manh mối như sau:
_ Theo báo cáo pháp y nạn nhân bị đâm một nhát chí mạng, ngoài ra trong bao tử có thành phần thuốc ngủ - Trần Nguyên cho biết.
_ Pháp y ở sở của mình là ai vậy?? - Trân Huỳnh hỏi
_ Là Khiết An, sao vậy??- Trần Nguyên trả lời.
_ Biết để tránh chứ chi - Trân Huỳnh đáp
_ Toàn hỏi tào lao - Trần Nguyên nói tiếp- Hải Minh và Na Na đã điều tra được anh chị Lương ko có mâu thuẫn với ai ngoài một ông hàng xóm.
_ Vậy còn chị Lương?? - Quốc Khiêm hỏi
_ Chị Lương chỉ bị thương nhẹ đã xuất viện rồi, mọi người sắp xếp mời chị Lương và ông hàng xóm đến lấy lời khai đi.
Trên một con đường có nắng có hoa, ko có gió cũng chẳng có mưa, Quốc Khiêm đang trên đường về nhà. Anh ấy ngắm cỏ ngắm cây và nghe luôn tiếng chim ríu rít nên ko để ý phía sau có một cô gái đang đi theo mình. Bỗng cô ấy kêu lên:
_ Ê, này cậu ơi! ( đừng hiểu lầm đây là lời thoại chứ ko phải lời bài hát đâu!)
Quốc Khiêm quay lại, đây là cô bạn cùng lớp của anh mà, sao lại đi theo anh. Cô gái mỉm cười rồi nói:
_ Tớ thích cậu! ( đừng hiểu lầm cái này ko phải tên bài hát)
Quốc Khiêm có vẻ ko thích cô ấy, bước đến gần cô gái anh mỉa mai nói:
_ Cậu nghĩ tôi sẽ thích một người xấu xí quê mùa như cậu sao?
_ Tớ ko quan tâm cậu chỉ cần biết như vậy là được.
'''Hiện tại'''
Quốc Khiêm tự nhiên nhìn chằm chằm vào Trân Huỳnh, anh nói:
_ Nếu tôi ko đồng ý thì sao?
_ Ủa... anh ko bị đau họng hả??- Trân Huỳnh nói tiếp- anh ko muốn làm bạn với tôi thì thôi vậy.
*****************
Trần Na và Hải Minh đang ở khu vực gần căn hộ nơi anh chị Lương sinh sống. Hai người hỏi thăm một bà lão hàng xóm của anh Lương.
_ Bà ơi cho cháu hỏi- Trần Na nói
_ Hả?? Cháu nói gì bà bị lãng tai nghe ko rõ- bà lão la lớn.
_ Bà có quen hai người này ko- Na Na đưa hình cho bà lão.
_ Có- bà lão nói rất to làm Hải Minh và Na Na điếc cả tai.
_ Bà ơi, bà nói nhỏ là con nghe rồi ko cần la lớn đâu ạ - Hải Minh ý kiến với bà lão.
_ Ờ... ko sao bà nói vậy quen rồi con đừng lo - bà lão vẫn la lớn.
••••• SỞ CẢNH SÁT •••••
Bầu ko khí im lặng lạ thường, sao hôm nay Hải Minh và Na Na chỉ ngồi nhìn nhau mà ko nói j hết vậy. Trân Huỳnh đi đến thấy cảnh buồn bã rầu rỉ này liền hỏi:
_ Hai người bị sao vậy?
_ Tất cả là nhờ bà lão đó, bà ấy bị lãng tai tôi hỏi bà ấy cái j cũng phải la lên- Hải Minh nói với giọng khàn và rất nhỏ.
_ Còn em, viết lại những gì bà ấy nói - Trần Na chia sẻ
_ Vậy em đâu cần nói to như Hải Minh.
_ Nhưng bà lão cứ la vào tai em, giờ tai em lùng bùng ko nghe gì hết.
>>>>>>>>>>>>
Quay trở lại vụ án, sau 2 ngày tích cực làm việc tổ A đã tích góp được những manh mối như sau:
_ Theo báo cáo pháp y nạn nhân bị đâm một nhát chí mạng, ngoài ra trong bao tử có thành phần thuốc ngủ - Trần Nguyên cho biết.
_ Pháp y ở sở của mình là ai vậy?? - Trân Huỳnh hỏi
_ Là Khiết An, sao vậy??- Trần Nguyên trả lời.
_ Biết để tránh chứ chi - Trân Huỳnh đáp
_ Toàn hỏi tào lao - Trần Nguyên nói tiếp- Hải Minh và Na Na đã điều tra được anh chị Lương ko có mâu thuẫn với ai ngoài một ông hàng xóm.
_ Vậy còn chị Lương?? - Quốc Khiêm hỏi
_ Chị Lương chỉ bị thương nhẹ đã xuất viện rồi, mọi người sắp xếp mời chị Lương và ông hàng xóm đến lấy lời khai đi.
Tác giả :
Xoài lắc