Tỷ Phu Vinh Dự
Chương 75: Đầu óc ta cũng không xấu (2)
Ta đã thật sự mất bình tĩnh, rống to lên "Cái gì bác sĩ tâm thần? Ta không có bệnh ! Đầu óc ta cũng không xấu ! Thân thể của ta tốt lắm!"
" Tân Ny tỷ xem, hắn một khi phát tác thì cứ như vậy."Tiểu Quân vẻ mặt đau khổ.
" Tiểu Quân, ngươi đừng nói lung tung, ta...... Ta sẽ đánh ngươi."Ta nhảy dựng lên từ trên ghế salon.
" Lý Trung Hàn, ngươi ngồi xuống cho ta, nếu không ngồi xuống sau này ta sẽ không để ý tới ngươi nữa."Đái Tân Ni vừa kéo ta, vừa nháy mắt với Tiểu Quân, giống như là ám chỉ cái gì đó. Tiểu Quân hiểu ý, giống như con thỏ như chạy đến tủ bát. Chỉ chốc lát, trong tay nàng có thêm một ly sữa.
Ta còn cho rằng Tiểu Quân muốn uống sữa, nhưng nàng đem cốc sữa đưa cho Đái Tân Ni. Ta lại tưởng rằng Đái Tân Ni muốn uống sữa tươi nhưng ta hay là sai rồi, Đái Tân Ni đưa sữa cho ta.
" Cho ta làm gì? Ta không thích uống sữa."Ta nhíu mày.
" Uống một chút rồi đi nghỉ đi, ngươi hôm nay mệt mỏi rồi. Huống chi ngươi vừa nói nhiều như vậy, uống chút sữa sẽ nhuận yết hầu."Đái Tân Ni đưa sữa tới miệng ta. Ta cười tủm tỉm nhận lấy ly sữa, trong lòng nghĩ rốt cục vẫn là Đái Tân Ni tốt với ta.
Ngẩng cổ, ta tu "ừng ực " hai cái dốc cả cốc sữa vào bụng. Ư, vị sữa có chút quái, còn có thứ lắng đọng lại, xem ra phẩm chất chỗ sữa này có vấn đề, may mắn dạ dày của ta rất tốt, bách độc bất xâm. Uống xong một bát sữa lớn, ta còn liếm sạch sẽ quanh môi.
"Uống xong rồi, nàng nghe ta giải thích đi, đừng tin lời Tiểu Quân nói."Ta phi thường nghiêm túc cảnh cáo Đái Tân Ni.
" Ừ, đúng đúng đúng, ta không tin."
" Ta thật không có bệnh......"
"Ừ ừ, ngươi rất khỏe mạnh."
" Ta chỉ thích Tân Ny...... Ách, ta có chút khó chịu."
" Ngươi chắc là rất mệt mỏi rồi."
" Sữa có vấn đề. Tiểu Quân, ngươi...... Sữa mua lúc nào vậy? Có quá hạn không đó?"Ta ngẩng đầu hỏi Tiểu Quân.
" Sữa bò còn mới mà, chỉ là của ta tại sữa bò ở bên trong thả sáu khỏa thuốc ngủ mà thôi á."Tiểu Quân cười tủm tỉm, rất giống hồ ly.
" cái gì? Sáu...... Sáu viên, đối phó Đỗ mập mạp ngươi...... Ngươi mới dùng năm viên, đối phó của tỷ phu ngươi, ngươi dùng sáu viên?"Mắt của ta đang bắt đầu dính lại với nhau.
" Tân Ny tỷ ngươi nghe xem, hắn hiện tại thừa nhận là tỷ phu của ta."Tiểu Quân đắc ý kêu to.
" Ừ."Đái Tân Ni nhẹ gật đầu, ánh mắt của nàng vừa bi ai lại phẫn nộ.
" Không phải, ta không phải tỷ phu nàng...... Nàng là tỷ phu ta...... Ách, để ta đi ngủ......"Đầu óc của ta đã chết lặng, tư duy hỗn loạn, ta thậm chí không biết mình nói gì.
" Ngủ đi."Đây là câu nói sau cùng ta nghe được trước khi chìm vào giấc ngủ.
Tỉnh lại sau một trận mưa lớn, nghe ngoài cửa sổ là tiếng mưa rơi tí tách, ta trở mình một cái còn muốn tiếp tục ngủ, đột nhiên cái mũi ngửi được một mùi thơm ngát rất dễ chịu, mùi thơm này chỉ trên người Tiểu Quân mới có. Đương nhiên, đồ dùng qua tay Tiểu cũng ít nhiều lưu lại một chút, mà một chút này cũng khiến ta vô cùng hưởng thụ. Là một chiếc gối đầu mềm mại mà Tiểu Quân đã dùng qua. Ta bắt đầu hít thở, dốc sức hít vào, sau đó mở mắt ra.
Ồ? Làm sao ta lại ngủ trên giường Tiểu Quân? Tiểu Quân đâu? Đi ra phòng ngủ, thứ hai nghi vấn của ta đã có đáp án.
Tiểu Quân mặc một chiếc áo hai dây màu xanh da trời, một chiếc quần ngắn màu trắng nằm dài trên trên ghế sa lon, nhàn nhã vắt hai cái đùi ngọc phấn nộn lên bàn. Vừa xem bộ phim tình cảm không biết, vừa ăn đồ ăn vặt.
Thấy ta đi tới, nàng mà bắt đầu cười mờ ám, cười nghiêng ngả. Ta đi đến chỗ Tiểu Quân, vừa ngồi bên cạnh nàng, nàng đã lớn tiếng ồn ào:" Cũng không biết tên đầu heo này ngủ có chảy nước miếng hay không, nếu khiến gối đầu của ta thối hoắc thì ngươi phải giặt sạch đó."
Tiếng cười không ngừng, Tiểu Quân giảo hoạt muốn chuồn đi. Năm ngón tay ta như lưỡi câu bắt lại Tiểu Quân, cũng mặc kệ tiếng thét chói tai của nàng. Ta giải tán hai bó bím tóc sừng dê quái dị trên đầu nàng, lại để cho mái tóc như thác nước tung bay, ngoài miệng hung dữ tuyên bố:" Về sau ở nhà không cho phép buộc loại tóc này, ngươi nghe rõ chưa?"
" Nghe rõ rồi." thanh âm ỏn ẻn của Tiểu Quân bắt đầu phát huy uy lực, ta còn muốn trêu cợt nàng, nhưng vừa nghe âm thanh này ta đành buông tha.
" Làm sao ta lại ngủ trên giường ngươi?"Đây là câu đố ta muốn có lời giải đáp ngay.
" Nói nhảm, đương nhiên là ta cùng Tân Ny tỷ chuyển ngươi lên giường . Ngươi cái đầu heo này vừa lớn vừa nặng, khiến eo ta đau rát nè."Tiểu Quân trừng to mắt.
"Tại sao ta phải ngủ trên giường ngươi? Ta có thể ngủ ghế sô pha mà."Ta đã nghĩ tới chuyện tối hôm qua nuốt hết sáu viên thuốc ngủ.
" Bởi vì ngươi sẽ ngủ rất lâu, người ta lo lắng ngươi ngủ trên ghế sô pha sẽ lệch cổ ra, cho nên mới tặng giường cho ngươi. Thiệt là, ý tốt không được hồi báo."Tiểu Quân nhướng mắt.
" Nói cũng phải, một người nuốt hết sáu viên thuốc ngủ, đoán chừng cách cái chết cũng không xa. Ngươi còn sợ ta ngủ lệch cổ sao?"Ta hung dữ nhìn chằm chằm vào Tiểu Quân cười lạnh.
" Không phải sáu viên mà..., chỉ có ba viên thôi."Tiểu Quân duỗi ra ba ngón tay trắng trắng mềm mềm.
" A, nói như vậy, ngươi còn chưa muốn giết chết ca ca của ngươi."Ta liền thu nạp năm ngón tay. "ngươi mau thành thực nói cho ta biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"Ta xụ mặt.
" Ca, ngươi thực thích Tân Ny tỷ sao?"Tiểu Quân hỏi lại.
" Đương nhiên là thích, chẳng lẽ Tiểu Quân đại nhân không thích?"Ta không hiểu nên đành nhìn lại Tiểu Quân.
" Ta cũng thích, nhưng là...... Nhưng là Linh Linh tỷ nói với ta, Tân Ny tỷ là một nữ nhân rất xấu. Ngươi ngày hôm qua trước khi lên lầu, Linh Linh tỷ nói cho ta biết rất nhiều chuyện xấu về Tân Ny tỷ."Tiểu Quân bàn giao chi tiết.
" Ngươi đã tin lời Linh Linh tỷ sao?"Ta cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng đối với Cát Linh Linh cảm xúc ngổn ngang. Nữ nhân này yêu hận rõ ràng, tâm tư đố kị rất mạnh, vì đả kích Đái Tân Ni mà lợi dụng Tiểu Quân đơn thuần! Điều này không thể không khiến ta sinh ra lòng đề phòng, chẳng lẽ thật sự ứng với câu tâm mỹ nhân độc như rắn rết sao?
" Ta có chút tin tưởng."Tiểu Quân gật gật đầu.
" vì vậy ngươi bịa ra một câu chuyện Vương Hương Lan cùng Vương Hương Quân?"Ta cảm thấy không thể tưởng tượng được với hành vi của Tiểu Quân.
" Ta chỉ muốn thăm dò Tân Ny tỷ một chút có phải là thật lòng với ngươi hay không? Tuy ngươi yêu người ta muốn chết, nhưng người ta có muốn lợi dụng ngươi hay không còn chưa biết."
Tiểu Quân giải thích cũng là hợp tình hợp lý, nàng thấy ta không nói lời nào, lập tức bồi thêm :" Ngươi bị Chu tổng giám đốc lợi dụng, Tân Ny tỷ nói nàng hoàn toàn không biết rõ tình hình. Ca, ta không tin."Tiểu Quân tròng mắt quay tròn chuyển.
" Ngươi có chứng cớ sao? không có chứng cớ thì không được đoán mò."Ta rất không cao hứng, ưa thích Đái Tân Ni hai năm , từ ngày đầu tiên tiến vào kt, ta đã chú ý nàng, ưa thích nàng. Cảm tình của ta với Đái Tân Ni không phải một sớm một chiều mà là hai năm tích lũy, loại cảm tình này đã rót vào xương tủy, vào huyết dịch, người khác không có khả năng lý giải, lại càng không thể châm ngòi ly gián. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ta biết rõ Tiểu Quân sẽ không châm ngòi ly gián quan hệ giữa ta với Đái Tân Ni, nhưng ta không biết Cát Linh Linh nói bậy bao nhiêu trước mặt Tiểu Quân về Đái Tân Ni, ta cũng không muốn biết rõ, bởi vì yêu một người có đôi khi là mù quáng, ngươi sẽ tha thứ tất cả sai lầm cua nàng, thậm chí cả khuyết điểm của nàng cũng xem là ưu điểm. Bất quá, lời Tiểu Quân lại làm cho ta khiếp sợ. Nàng quơ quơ cái đầu nhỏ, nói ra:" Ta mặc dù không có chứng cớ, nhưng bằng cảm giác ta có thể xác định, Tân Ny tỷ có chuyện gạt ngươi."
"Ai không có bí mật trong lòng chứ? Chỉ cần Đái Tân Ni không có chủ tâm hại ta, mọi việc trước kia của nàng ta đều có thể tha thứ."
Ta thở dài, dù sao Tiểu Quân là muốn tốt cho ta, chỉ là thủ đoạn hơi vụng về một tí.
" híz-khà-zzz."Ta hít sâu một hơi, thật muốn lau mắt nhìn lại vị biểu muội này mới được, tuổi còn nhỏ mà đã có năng lực tư duy logic cao minh như vậy, điều này thật làm cho ta khiếp sợ.
" Ngươi đối với ca ca thật tốt."
Ta vuốt ve mái tóc Tiểu Quân, nắm một nhúm đặt trên mu bàn tay trượt, vậy mà không cảm nhận được sự ma sát trên tóc của nàng. Không phải tay của ta không cảm giác, mà là tóc của nàng quá trơn, căn bản không sinh ra bất luận chút ma sát gì, ta sợ hãi thán phục không thôi.
" Quỷ mới đối tốt với ngươi."Tiểu Quân đột nhiên đỏ bừng mặt, ánh mắt loạn chuyển không dám nhìn ta.
" Ta đã đã không có Vương Hương Lan, cũng không thể không có Vương Hương Quân."
Ta đặt Tiểu Quân mái tóc lên mũi, hít vào từng luồng hương thơm. Phảng phất như muốn đem cả mái tóc tơ này hít vào trong não, vĩnh viễn bảo tồn.
" Nói...... Nói lung tung, đây đều là chuyện ma quỷ ta lừa gạt Tân Ny tỷ."Tiểu Quân sửng sốt một chút, nhịn không được muốn cười.
" Ngươi lừa cũng quá giỏi a? Ta mặc kệ, dù sao ta cũng muốn một Vương Hương Quân, ta muốn làm tỷ phu."
Ta đột nhiên say đắm trong ảo giác, hi vọng trước mắt tiểu mỹ nhân này lại có thêm một tỷ tỷ, một tỷ tỷ đẹp như thiên tiên.
" Hừ, làm tỷ phu như ngươi, có phải cả lão bà cùng tiểu di đều mơ tưởng hay không?"Tiểu Quân ngượng ngùng trách móc ta.
" Đó là đương nhiên, ai bảo tiểu di thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, tam thiên phấn trang không tranh sắc cơ chứ?"Ta vui vẻ cười to.
" Ai nha, nhại cách nói chuyện người ta cái rắm ấy, thực không biết xấu hổ. Ta...... Ta về sau không thèm để ý đến ngươi."
Tiểu Quân xấu hổ, trên mặt đỏ ửng đến tận cổ không dám nhìn ta. Nàng muốn đứng lên nhưng phát hiện muốn đứng cũng không đứng dậy nổi, bởi vì có hai cánh tay đang đè lên bờ vai nàng.
"Ngày hôm qua ta bị Tân Ny đánh cho đau nhức toàn thân, cái này đều là do Tiểu Quân đại nhân ban tặng, ngươi nói, thù này ta có thể không báo hay không?"Ta tựa như một con sói xám nhìn con cừu nhỏ dưới khuỷu tay là Tiểu Quân.
" Ta...... Ta cũng không phải cố ý , ta chỉ là giúp ngươi thăm dò Tân Ny tỷ thôi mà."Tiểu Quân bày ra bộ dạng oan uổng.
" Mặc kệ ngươi cố ý tốt cũng được, vô tâm cũng thế. Tóm lại, là ta bị đánh."Ta cười lạnh.
" Ngươi...... Muốn thế nào?"Tiểu Quân cắn cắn bờ môi.
" Sờ ."Ta nhỏ giọng nói.
" Lại sờ, sờ cái đầu của ngươi ấy."Tiểu Quân trừng ta.
" Có thế chứ, nếu như không để cho ta động vào thì ca cho ngươi sờ."Ta vừa cười xấu xa, vừa duỗi thẳng hai chân, đem địa phương hở ra trên đũng quần hướng về phía Tiểu Quân.
Tiểu Quân mặt càng đỏ hơn. Nàng bối rối mà dời ánh mắt khỏi đũng quần ta, lại giọng căm hận reo lên: "Lý Trung Hàn, ngươi càng ngày càng quá đáng."
" Ai kêu Lý Hương Quân càng ngày càng xinh đẹp ."Ta híp híp mắt nhìn Tiểu Quân.
" Ta mà là biểu muội ngươi."Tiểu Quân tránh né ánh mắt sáng quắc của ta.
" Ngươi không phải, ngươi là Vương Hương Quân, là tiểu di của ta."Mặt của ta cách cái mũi Tiểu Quân chỉ có một centimet.
" Ca...... A... A......... Ừ......"
Một thanh âm ỏn à ỏn ẻn xoay quanh gian phòng, ta cắn đôi môi Tiểu Quân, mút vào cánh môi no đủ. Một chú tinh linh đáng yêu lặng yên tới chơi, bốn phía sưu tầm lại lặng lẽ ly khai, ta lập tức truy đuổi, đuổi vào chỗ nước miếng ngọt ngào tràn lan. Không kịp truy nã tinh linh nhỏ, ta tham lam nuốt luôn những này bọt nước ngọt ngào, nuốt vào từng ngụm từng ngụm một.
" Ư......"
Thân thể Tiểu Quân mềm mại ngã xuống, ngả lên ghế sa lon, chính xác ra, là bị ta đè lên ghế, thân hình nàng bị thân thể cường tráng của ta đè lên một chỗ. Việc ta sờ ngực Tiểu Quân đã trở thành tập quán sinh hoạt sao? Ta cũng nghĩ thế . Ngoại trừ Tiểu Quân, không ai có thể cải biến cái cái thói quen xa xỉ này, Tiểu Quân cũng sẽ không thay đổi thói quen của ta, bởi vì nàng cũng có thói quen. Ta để ý thấy Tiểu Quân càng ngày càng thích ta sờ ngực nàng, mỗi lần ta văn vê cặp vú trắng muốt, nàng đều đặt bàn tay nhỏ bé lên mu bàn tay ta, cùng tay ta văn vê một chỗ, lay động hai tòa nhũ phong cao cao.
Thời gian dần qua, thói quen của ta cũng ngày càng nhiều, toàn thân Tiểu Quân đều là bảo vật, nàng chỉ kính dâng bầu ngực đã không còn có thể thỏa mãn sự tham lam của ta. Ta một mực mộng tưởng có một ngày có thể chiếm được thứ quý giá nhất của Tiểu Quân, ta tin tưởng nàng nhất định sẽ thuộc về ta, nhưng ta nghĩ cũng khó mà sớm đạt được.
" Ca...... Ca, ngươi...... Ngươi dè lên ta ...... A...... Không muốn nữa."Tiểu Quân đột nhiên lớn tiếng oán trách.
Ta cả kinh, thình lình phát hiện chỗ nhô lên trên đũng quần đang áp vào giữa hai chân Tiểu Quân, nhưng ta cố ý giả bộ không nghe thấy tiếng Tiểu Quân hờn dỗi, vẫn tiếp tục khi dễ ta vị biểu muội nhu nhược này. Cặp vú lớn mây mẩy trở thành mục tiêu thứ hai, ta tham lam liếm mút hạt anh đào, vùi cả khuôn mặt vào giữa bộ ngực. Trong chốc lát, ta có cảm giác thân thiết như bú sữa mẹ, phảng phất trở lại thời thiếu nhi. Là quan hệ huyết thống sao? Ta cũng không muốn nghĩ mà miệt mài theo đuổi.
Đối với bầu ngực của nữ nhân thành thục, ta đều áp dụng thủ đoạn thô bạo, còn đối với núm vú thiếu nữ, ta luôn rất dịu dàng. Bởi vì núm vú thiếu nữ dị thường mẫn cảm, chỉ hơi đụng vào là có thể gây ra mãnh liệt phản ứng, nhất là Tiểu Quân, nàng là người duy nhất trong những người ta quen biết mà chỉ cần xoa nắn núm vú qua áo là có thể đạt được cao trào. Đương nhiên, Tiểu Quân còn chưa chính thức trỏ thành đàn bà, nhưng sự mẫn cảm khác thường của nàng làm cho ta rất lo lắng, ta càng ngày càng sợ hãi Tiểu Quân kết bạn với nam nhân khác, sợ nàng bị nam nhân khác đụng vào thân thể.
" Ca, toàn là nước miếng của ngươi á...,Thật đáng ghét."
Tiểu Quân mở mắt to ngây ngốc nhìn ta, chuẩn xác mà nói, là nhìn ta đùa giỡn cặp tuyết lê của nàng. Ta tin rằng nàng đang đạt được sự thỏa mãn không cách nào nói nên lời.
"Ngày nào cũng sờ người ta mấy lần, sờ như vậy cũng không biết có đối tốt với người ta không nữa?"
" Cứ sờ như vậy làm bộ ngực người ta lớn hơn, quần áo liền khó mua, đáng giận."
" Ô...... Càng sờ càng khó chịu a! Thiệt là, người ta là thiếu nữ thanh thuần, cũng không phải vú em mà."
Ta không thèm để ý Tiểu Quân hồ ngôn loạn ngữ, đây là biểu hiện nàng đang say mê. Nếu như lúc này ta bật cười, nàng nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ, cho nên ta nhịn cười tiếp tục vùi đầu làm khổ, may mắn sờ núm vú Tiểu Quân là một chuyện tốt, ta làm không biết mệt.
Bầu ngực Tiểu Quân hình quả đào, loại vú này có thể chịu đựng khảo nghiệm của thời gian nhất, không dễ dàng héo rũ, hơn nữa theo sự trưởng thành mà tăng dần lên, tựa như quả đào dần chín rộ, càng tạo nên ấn tượng thẩm mỹ. Cặp vú Tiểu Quân tự nhiên rất tinh túy, rất căng mềm, rất kiệt xuất. Lúc ta động vào, Tiểu Quân biểu hiện ra không giống người khác, thường thì nữ nhân bị ta sờ lên núm vú sẽ hơi nhắm mắt lại, duy chỉ có Tiểu Quân sẽ ngơ ngác nhìn ta sờ. Ta vừa có thể liếm mút nụ hoa, vừa hôn lên cặp môi anh đào của nàng, bộ dạng bộ ngơ ngác của nàng thật sự là buồn cười đến cực điểm, cũng đáng yêu đến cực điểm. Thiếu nữ khả ái như thế, ta càng không thể quá thô lỗ. Nhưng đáng tiếc, dương vật của ta đã muốn nhúng tay vào, gia hỏa này không chỉ thô lỗ, quả thực là hạ lưu, thừa dịp ta trêu đùa hí lộng Tiểu Quân màkhông kiêng nể gì cả mà xung vào chỗ yếu hại của nàng. Tên gia hỏa này rất nhanh nhẹn dũng mãnh uy thế bức người, cho nên Tiểu Quân càng không ngừng né tránh xê dịch.
" A...... Ca thật đáng ghét...... Ô......"Tiểu Quân đột nhiên kéo căng thân thể, móng tay véo vào cánh tay ta.
" Tiểu Quân, cho ta xem một chút nào, ca muốn nhìn một chút nước tiểu ngươi ra thế nào?"Ta thở hồng hộc năn nỉ.
" Có gì đẹp mắt sao? Không cho......"Thanh âm ỏn ẻn của Tiểu Quân tăng một ít mị hoặc, có vẻ như là nhìn thì nàng cũng không phản đối.
Cho nên ta đã nhìn. Không chút nào để ý tới sự phản đối của Tiểu Quân, ta cởi bỏ chiếc quần ngắn trên người Tiểu Quân, nàng vô lực chỉ lôi kéo vài cái tượng trưng rồi mặc cho ta quăng chiếc quần lên bàn.
A, nhìn lên chiếc quần lót, đúng là loại hàng viền tơ màu trắng ta mua cho Tiểu Quân, nàng đã đáp ứng mặc cho ta xem nhưng vẫn chưa thực hiện, hôm nay mặc lên thật khiến ta xúc động, lý trí sắp sụp đổ.
" Tiểu Quân, ngươi thật là đẹp."Ta chằm chằm vào bộ phận sinh dục của Tiểu Quân mà ngẩn người, viền tơ mỏng manh dị thường trong suốt, bao lấy phạm vi cực kỳ xinh xắn, ta liếc qua lại không phát hiện dấu vết nào. Chẳng lẽ Tiểu Quân chẳng những không có lông nách, cả rừng rậm u ám cũng không dài ra sao? Chẳng lẽ là Bạch Hổ trong truyền thuyết? Ta kích động đến phát điên lên.
" Ai da, muốn xem thì xem đi. Xem xong rồi ta...... Ta muốn đi tắm."Tiểu Quân mắc cỡ dùng bàn tay nhỏ che mắt lại.
" Được, để ca nhìn nào, ngươi đừng hối thúc, ca muốn từ từ xem."Ta cúi người, ngoặt đến dưới u cốc của nàng. Cách một tầng viền tơ trong suốt, ta như ngưit thấy một thứ mùi khai nhàn nhạt. Vô cùng kích động, ta run rẩy duỗi tay ra.
Tác giả :
Tiểu Thủ Chương