Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 149: Độc (4)
Người nọ lập tức sải những bước chân mạnh mẽ bước đi đến bên cạnh bàn đá, theo chỉ thị của Quân Vô Tà, vén lên cổ tay áo, đem cánh tay để ở trước mặt Quân Vô Tà.
Rất nhanh, Quân Vô Tà liền để người nọ đứng dậy, đổi một người khác tới bắt mạch.
Mười tên Thụy Lân Quân, không bao lâu sau, đều được kiểm tra xong, mà trên mặt Quân Vô Tà, như được bao phủ một tầng băng sương.
"Long Kỳ, kêu Phúc bá lại đây, mấy người các ngươi đến dược phòng của ta chờ." Quân Vô Tà đứng dậy nói.
"Sao lại thế này?" phản ứng của Quân Vô Tà, làm Mặc Thiển Uyên ẩn ẩn có chút bất an.
Quân Vô Tà thanh âm lạnh lùng nói: "Trò trẻ con, bọn họ không thể nghĩ ra trò gì khác ngoài việc tự phát nổ hay sao?
Mặc Thiển Uyên càng thêm mơ hồ, nổ mạnh nhiễu loạn hoàng thành vốn đang yên ổn, ở trong miệng Quân Vô Tà như thế nào lại biến thành trò trẻ con? Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Rất nhanh, Phúc bá đã tới trong viện của Quân Vô Tà, "Tiểu thư có gì phân phó?"
"Lấy danh nghĩa của gia gia, điều động toàn bộ hiệu thuốc trong thành, để bọn họ đem thảo dược tồn kho, toàn bộ đưa đến Lân Vương phủ, lập tức." Quân Vô Tà thanh âm không dung một tia nghi ngờ, Phúc bá sửng sốt một lúc lâu, mới hồi phục lại tinh thần, không dám hỏi gì nhiều, lập tức thi hành lệnh.
Nhưng thật ra Mặc Thiển Uyên cùng Long Kỳ đứng một bên, bởi vì một loạt an bài của Quân Vô Tà mà đầu óc càng ngày càng thấy mơ hồ, không hiểu được.
"Vô Tà, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ngươi muốn nhiều thảo dược như vậy để làm gì?" Mặc Thiển Uyên nhịn không được mở miệng hỏi.
Quân Vô Tà ánh mắt lạnh lẽo đảo qua hai người, "Có người muốn tiêu diệt cả tòa hoàng thành."
"Cái gì!" Sắc mặt Mặc Thiển Uyên đột nhiên biến đổi!
"Những vụ nổ mạnh kia cũng không phải là vô ý, là có người cố tình an bài như vậy. Vật này có chút tương tự như trên người của Lâm Nhạc Dương, nhưng cũng có chỗ không giống. Vật trên người Lâm Nhạc Dương sẽ làm cho người trong một khoảng thời gian ngắn, tạm thời mất đi năng lực hành động. Nhưng lần này các ngươi nhìn đến đồ vật này trên những người kia, lại không hề đơn giản như vậy. Trong thân thể bọn họ tích tụ một lượng chất độc rất mạnh. Sau khi bị nổ mạnh, độc kia sẽ khuếch tán vào trong không khí, chỉ cần ngửi qua một chút, liền sẽ trúng độc. Sau khi bị trúng độc không quá mấy ngày, liền sẽ tự nổ mà chết." Trong quá trình Quân Vô Tà nói chuyện, trên mặt vẫn luôn không có biểu tình gì. Những tin tức mà nàng nói với giọng điệu bình tĩnh như vậy, làm người nghe càng là kinh hồn táng đảm.
Cái này, đừng nói là Mặc Thiển Uyên, ngay cả trên mặt Long Kỳ cũng không còn một giọt máu.
Sau khi phát sinh 50 chỗ bùng nổ kia, đều là do Thụy Lân Quân đuổi tới trước tiên, nếu như nói độc tố kia là dựa vào không khí để lan truyền, như vậy Thụy Lân Quân bọn họ hôm nay tiến đến, chỉ sợ là đều đã trúng độc!
"Là người nào, ác độc như vậy! Chẳng lẽ muốn đem mấy chục vạn bá tánh trong hoàng thành đều giết hết hay sao?" Mặc Thiển Uyên với sắc mặt trắng bạch nói. Dựa theo những gì Quân Vô Tà đã nói, loại độc này vô sắc vô vị, lại có thể khuếch tán đơn giản như vậy, một khi trúng độc, liền sẽ trở thành vật dẫn tiếp tục lan truyền độc tố. Hiện giờ chỉ mới bắt đầu có 50 vụ nổ mạnh, nhưng nếu như để mặc kệ không quan tâm, sau mấy ngày, chỉ sợ sẽ gia tăng đến mấy vạn!
Mấy vạn người cùng tự nổ một ngày, biện pháp giết người như vậy, thật sự là làm người không rét mà run!
Quân Vô Tà rũ mi mắt xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hướng hồ xuân thủy.
"Mục tiêu của bọn họ không phải là bá tánh, mà là Thụy Lân Quân. Có chút "cẩu bí bức cấp"*, muốn cắn ngược lại một cái. Thủ đoạn ác liệt như vậy, nếu muốn trực tiếp động đến Thụy Lân Quân liền không đơn giản chút nào. Nhưng nếu như đem kéo toàn bộ hoàng thành vào trong vũng bùn, Thụy Lân Quân tự nhiên không thể may mắn thoát khỏi."
*狗被逼急: cẩu bí bức cấp: chó bị buộc nóng nảy; hoặc giống câu: chó cùng đường; chó bị dồn vào góc tường.
Thủ đoạn này thật ra không tồi, đáng tiếc đối thủ của bọn họ, là nàng!
Rất nhanh, Quân Vô Tà liền để người nọ đứng dậy, đổi một người khác tới bắt mạch.
Mười tên Thụy Lân Quân, không bao lâu sau, đều được kiểm tra xong, mà trên mặt Quân Vô Tà, như được bao phủ một tầng băng sương.
"Long Kỳ, kêu Phúc bá lại đây, mấy người các ngươi đến dược phòng của ta chờ." Quân Vô Tà đứng dậy nói.
"Sao lại thế này?" phản ứng của Quân Vô Tà, làm Mặc Thiển Uyên ẩn ẩn có chút bất an.
Quân Vô Tà thanh âm lạnh lùng nói: "Trò trẻ con, bọn họ không thể nghĩ ra trò gì khác ngoài việc tự phát nổ hay sao?
Mặc Thiển Uyên càng thêm mơ hồ, nổ mạnh nhiễu loạn hoàng thành vốn đang yên ổn, ở trong miệng Quân Vô Tà như thế nào lại biến thành trò trẻ con? Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Rất nhanh, Phúc bá đã tới trong viện của Quân Vô Tà, "Tiểu thư có gì phân phó?"
"Lấy danh nghĩa của gia gia, điều động toàn bộ hiệu thuốc trong thành, để bọn họ đem thảo dược tồn kho, toàn bộ đưa đến Lân Vương phủ, lập tức." Quân Vô Tà thanh âm không dung một tia nghi ngờ, Phúc bá sửng sốt một lúc lâu, mới hồi phục lại tinh thần, không dám hỏi gì nhiều, lập tức thi hành lệnh.
Nhưng thật ra Mặc Thiển Uyên cùng Long Kỳ đứng một bên, bởi vì một loạt an bài của Quân Vô Tà mà đầu óc càng ngày càng thấy mơ hồ, không hiểu được.
"Vô Tà, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ngươi muốn nhiều thảo dược như vậy để làm gì?" Mặc Thiển Uyên nhịn không được mở miệng hỏi.
Quân Vô Tà ánh mắt lạnh lẽo đảo qua hai người, "Có người muốn tiêu diệt cả tòa hoàng thành."
"Cái gì!" Sắc mặt Mặc Thiển Uyên đột nhiên biến đổi!
"Những vụ nổ mạnh kia cũng không phải là vô ý, là có người cố tình an bài như vậy. Vật này có chút tương tự như trên người của Lâm Nhạc Dương, nhưng cũng có chỗ không giống. Vật trên người Lâm Nhạc Dương sẽ làm cho người trong một khoảng thời gian ngắn, tạm thời mất đi năng lực hành động. Nhưng lần này các ngươi nhìn đến đồ vật này trên những người kia, lại không hề đơn giản như vậy. Trong thân thể bọn họ tích tụ một lượng chất độc rất mạnh. Sau khi bị nổ mạnh, độc kia sẽ khuếch tán vào trong không khí, chỉ cần ngửi qua một chút, liền sẽ trúng độc. Sau khi bị trúng độc không quá mấy ngày, liền sẽ tự nổ mà chết." Trong quá trình Quân Vô Tà nói chuyện, trên mặt vẫn luôn không có biểu tình gì. Những tin tức mà nàng nói với giọng điệu bình tĩnh như vậy, làm người nghe càng là kinh hồn táng đảm.
Cái này, đừng nói là Mặc Thiển Uyên, ngay cả trên mặt Long Kỳ cũng không còn một giọt máu.
Sau khi phát sinh 50 chỗ bùng nổ kia, đều là do Thụy Lân Quân đuổi tới trước tiên, nếu như nói độc tố kia là dựa vào không khí để lan truyền, như vậy Thụy Lân Quân bọn họ hôm nay tiến đến, chỉ sợ là đều đã trúng độc!
"Là người nào, ác độc như vậy! Chẳng lẽ muốn đem mấy chục vạn bá tánh trong hoàng thành đều giết hết hay sao?" Mặc Thiển Uyên với sắc mặt trắng bạch nói. Dựa theo những gì Quân Vô Tà đã nói, loại độc này vô sắc vô vị, lại có thể khuếch tán đơn giản như vậy, một khi trúng độc, liền sẽ trở thành vật dẫn tiếp tục lan truyền độc tố. Hiện giờ chỉ mới bắt đầu có 50 vụ nổ mạnh, nhưng nếu như để mặc kệ không quan tâm, sau mấy ngày, chỉ sợ sẽ gia tăng đến mấy vạn!
Mấy vạn người cùng tự nổ một ngày, biện pháp giết người như vậy, thật sự là làm người không rét mà run!
Quân Vô Tà rũ mi mắt xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hướng hồ xuân thủy.
"Mục tiêu của bọn họ không phải là bá tánh, mà là Thụy Lân Quân. Có chút "cẩu bí bức cấp"*, muốn cắn ngược lại một cái. Thủ đoạn ác liệt như vậy, nếu muốn trực tiếp động đến Thụy Lân Quân liền không đơn giản chút nào. Nhưng nếu như đem kéo toàn bộ hoàng thành vào trong vũng bùn, Thụy Lân Quân tự nhiên không thể may mắn thoát khỏi."
*狗被逼急: cẩu bí bức cấp: chó bị buộc nóng nảy; hoặc giống câu: chó cùng đường; chó bị dồn vào góc tường.
Thủ đoạn này thật ra không tồi, đáng tiếc đối thủ của bọn họ, là nàng!
Tác giả :
Dạ Bắc