Tuyệt Sắc Tai Tinh
Chương 6
Tìm một chỗ trống Diệp Thanh Y bẻ xuống mấy cành cây làm củi đốt, Diễm Tiên cả người ướt đẫm cuộn mình ở một bên. Diệp Thanh Y đem hắn bơi qua hồ, tuy rằng mệnh đã có thể giữ, sát thủ cũng không đuổi theo nhưng màn đêm buông xuống, khí trời lại càng thêm lạnh.
Ánh lửa thoáng được dấy lên lại bị gió đêm thổi tắt, Diễm Tiên ôm hai tay oán giận:" Lạnh quá, ngươi đốt lửa khi nào mới xong đây? "
Diệp Thanh Y chưa từng ở bên ngoài tự tay đốt lửa, tất cả đều được thái giám và cung nữ hầu hạ. Tuy rằng dựa theo nguyên lí mà làm, lửa thế nhưng lại không cháy, y chỉ đành giả vờ lạnh mặt quay đi, Diễm Tiên đẩy y ra oán niệm mắng không chút lưu tình:" Ngươi trừ bỏ làm thái tử, làm hoàng đế còn có thể làm cái gì khác?"
Diễm Tiên cầm lấy củi không bao lâu liền nhóm được lửa, hắn đưa tay đến gần lửa sưởi, Diệp Thanh Y không hờn giận mà ngồi cách ra đống lửa. Diễm Tiên đứng lên " Áo khoác cởi ra "
" Làm cái gì? " Diệp Thanh Y thanh âm băng lãnh.
" Ngươi nếu bị lạnh chết ta còn thể dùng quần áo của ngươi để giữ ấm "
Diệp Thanh Y hai vai run rẩy, hiển nhiên là tức giận đên phát run, Diễm Tiên nở nụ cười:" Ngươi cũng giận dỗi sao? Diệp Thanh Y, lại đây "
Một câu nói này, thanh âm đầy mị hoặc, Diễm Tiên nắm lấy tay của Diệp Thanh Y cởi ra quần áo của hắn, Diệp Thanh Y bất động như núi. Diễm Tiên chạm đến ngực y, Diệp Thanh Y nắm lấy tay hắn, Diễm Tiên liền thuận thế dựa vào y, cảm thụ hơi thở ấm áp của y. Sau đó liền lập tức kéo Diệp Thanh Y đứng lên tới cạnh đống lửa.
" Thật ấm "
" Ngươi hiện tại còn biết nhóm lửa?"
Diễm Tiên lơ đểnh nói:" Bảy năm ta không ở trong cung, cuộc sống không người hầu hạ nên vài năm gần đây mới thu một đồ đệ để sai việc. Còn trước đây ta đều tự mình làm"
" Vì sao không tìm đến nam tử có tiền? Ta nghĩ ngươi cũng sẽ không phải chịu khổ "
Diễm Tiên ngẩng đầu liếc hắn, khóe môi nhếch lên cười trào phúng:" Ngay cả đế vương quyền thế nhất Diệp Quốc ta còn không để vào mắt, ngươi nghĩ ta nên tìm ai đây? Ta chỉ muốn ngươi lo lắng đề phòng…."
" Vậy ngươi là không có bồi qua nam tử khác"
Diễm Tiên không để ý đáp lời:" Có a, ta bế quan niệm kinh, quan tài có một đống cả nam lẫn nữ, già có trẻ có, có tính là tiếp khách không?"
Diệp Thanh Y không thể tưởng được Diễm Tiên lại có thể ăn nói như thế, hắn che lấp dung mạo làm đạo sĩ suốt bảy năm, bảy năm này liền trở nên có tài ăn nói.
" Ngươi xem, đẹp quá …. " Diễm Tiên nhìn về phía xa xa, ánh trăng như mộng chiếu xuống mặt hồ, dưới nước ánh lên màu bạc lập lòe tạo thành những sóng nước nho nhỏ. Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, mặt hồ lay động theo cơn gió như có giai điệu, gió thổi mềm mại phóng đãng, sóng sẽ phóng đãng mềm mại uốn lượn, gió ôn nhu thổi tới, nó cũng sẽ theo gió mà nhẹ nhàng gợn sóng.
" Rất đẹp "
" Trong cung không thể thấy được cảnh này " Diễm Tiên nhẹ giọng nói, hắn dựa sát vào ngực Diệp Thanh Y, ánh trăng mông lung chiếu xuống gương mặt xinh đẹp của hắn khiến cho người khác không rượu cũng say.
Diệp Thanh Y nhìn hắn đã lâu không gặp lại càng thêm xinh đẹp, chế trụ lưng hắn một đường hôn xuống. Diễm Tiên vươn đầu lưỡi nghênh đón đầy khiêu khích.
Bàn tay to lớn của y đã chen vào trong nội y của hắn nhẹ nhàng vuốt ve từng thớ thịt non mềm trơn nhẵn. Bảy năm, bảy năm chưa từng đụng chạm da thịt, Diễm Tiên rõ ràng ngửi được mùi của nước hồ trên người y nhưng lại vẫn mang theo nhàn nhạt mùi vị quen thuộc.
" Thanh Y…. "
" Ân…. "
Y mê luyến hôn y, trong lòng không ngừng lên tiếng cảnh báo, Diễm Tiên nũng nịu cười nói:" Ta nhớ rõ ngươi trước kia không ngu ngốc như vậy, là do trong cung quá mức thái bình sao?"
Y vừa ngẩng đầu nhìn thấy Diễm Tiên cầm lấy tảng đá hướng đầu y đánh tới, trước mắt tối sầm, muốn xoay tay lại chặn nhưng Diễm Tiên không chút lưu tình đánh tới. Y rốt cuộc ngất đi.
Chờ y tỉnh lại, hai tay đã bị trói vào gốc cây, thử giãy giụa một chút cảm thấy dây thừng thế nhưng lại càng siết chặt, bên cạnh Diễm Tiên ôn hòa giải thích:" Đây là trong lúc ra khỏi xe ta lén lấy đi. Ta nhớ hình như ngươi nói dây thừng này kêu cái gì là " Khát Huyết Tác “, càng giãy giụa sẽ càng siết chặt vào xương cốt. Ngươi không cần tiếp tục giãy để làm bị thương chính mình, ngươi chết lúc này có thể gọi là " lật thuyền trong mương " *đó nha, mà thuyền này lại lật không hề nhẹ "
Lật thuyền trong mương: Thuyền đi trong mương thì không thể bị lật nhưng thế mà lại lật. Ý chỉ chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ việc xui xẻo, đen đuổi ( Chân thành cảm ơn một chị Gió đã giúp đỡ ~!)
" Diễm Tiên " Y khẽ quát hắn.
Diễm Tiên cười càng thêm đắc ý " Không cần kêu thân thiết như vậy, ta sớm nói qua sẽ khiến ngươi phải hối hận, ngươi nghĩ ta nói đùa với ngươi hay sao?"
Diễm Tiên bẻ một nhành cây xuyên qua con cá vừa mới bắt được đặt trên lửa nướng. Mùi cá nướng truyền đến khiến kẻ khác nước miếng chảy ròng, hắn nướng một con ăn sạch sau đó dập tắt bớt lửa, hắn cởi giày lộ ra bàn chân trắng nõn bước xuống nước.
Lại cởi bỏ đi ngoại bào đặt ở trên bờ hồ, mái tóc đen nhánh rối tung trên bờ vai trần, hắn đưa tay vớt nước lên nhẹ nhàng chải qua mái tóc. Hắn toàn thân lõa thể, từng giọt nước chảy dài trên thân thể lấp lánh như tỏa ra ngân quang, bọt nước tẩy đi cả cơ thể một thân nhiễm bụi trần, từng giọt nước chảy dài theo bờ vai mảnh khảnh trượt xuống dưới. Như xuyên qua làn nước nhìn thấy thân thể mềm mại đầy quyến rũ mà y từng âu yếm qua khiến y mê luyến không thôi.
Diệp Thanh Y bị trói ở gốc cây, nhưng nghiêng đầu lại có thể nhìn thấy Diễm Tiên đang tắm rửa bên hồ. Da thịt mềm mại trắng nõn đập vào mắt như thiên tiên hí thủy, nếu không phải biết hắn thật sự là người trần mắt thịt, nhất định có thể lầm tưởng hắn là thần tiên trốn xuống trần mà nghịch nước.
Hơi thở nặng nề, toàn thân máu nóng như nghịch chuyển xuống dưới hạ thân. Tú nữ, hậu phi trong cung quả thật không thể so được với Diễm Tiên dù chỉ là một cọng lông tơ.
Bảy năm qua chưa từng chạm qua hắn, nguyên bản y nghĩ tình cảm mãnh liệt phóng túng với hắn đã không còn nhớ đến nữa, nhưng hậu cung quả thật có người hầu hạ cũng không hấp dẫn được y, cũng chưa từng khiến hắn khí huyết dâng cao như thế. Y nhớ rõ bên trong Diễm Tiên thập phần thoải mái, thanh âm của hắn cũng cực kì phóng đãng yêu kiều.
Không, hẳn là cho dù đến khi y chết cũng không quên được.
Diễm Tiên lên bờ, đi đến bên đống lửa hông khô tóc, đầu ngón tay lạnh buốt chạm vào trán của Diệp Thanh Y, cố ý cười nói:" Ngươi như thế nào chảy nhiều mồ hôi vậy? Là nóng quá sao?"
Diệp Thanh Y sắc mặt âm trầm không đáp lời, ngay cả khi cả cơ thể điên cuồng gào thét muốn Diễm Tiên nhưng y tuyệt đối không muốn nói ra.
Đầu ngón tay của hắn lạnh lẽo lướt qua y kết của y, một bên mở ra một bên ý cười càng thêm loạn:" Hẳn bên cạnh lửa nên nóng đi, ngực ngươi cũng chảy đầy mồ hôi này “"
" Ít giở trò, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"
Diễm Tiên mềm mại đáng yêu cười nói:" Không thế nào cả, ta nghĩ trước thay ngươi lau mồ hôi thôi "
Tiếp xúc da thịt nóng bỏng với đầu ngón tay lạnh lẽo, nơi đang nhiệt khí bừng bừng lập tức cảm thấy từng trận mát lạnh. Hắn cởi hết y kết cũng đem quần cùng khố hạ cởi bỏ.
" Nơi này cũng chảy thật nhiều nước nha…. "
Tay Diễm Tiên xấu xa bao trùm lấy bộ vị nóng rực của Diệp Thanh Y. Đỉnh đầu vừa được tay hắn chạm vào, cổ họng Diệp Thanh Y liền một trận rung động, bụng dưới trướng căng, chậm rãi chảy ra chất lỏng trên bàn tay của Diễm Tiên. Mùi xạ hương đầy nam tính tràn ngập không trung.
Diễm Tiên trên mũi cũng chảy ra chút mồ hôi, đôi môi đỏ mọng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xuyên qua lông mao của y nhẹ nhàng âu yếm hơn nữa còn không ngừng xoa nắn.
Hắn cúi đầu, đôi môi cách Diệp Thanh Y chỉ cách một khoảng nhỏ, Diệp Thanh Y rống một tiếng ngẩng đầu lên hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người của hắn.
" Thanh Y …. "
Hắn ngồi trên người Diệp Thanh Y, hai chân quấn chặt eo của y, Diệp Thanh Y gầm nhẹ:" Cởi dây trói "
" Không "
Diệp Thanh Y hai mắt đầy giận dữ, Diễm Tiên cười càng thêm mê người nói:" Ta muốn ngươi bị cột như thế mà làm "
Hai mắt hàm chứa tức giận lại như đang phát sáng lại như đang thống hận, Diễm Tiên hôn cổ y, hai tay rời đi hạ thân của y tiến đến nhũ tiêm bên trái. Thật sâu liếm lộng, hàm trong miệng dùng đầu lưỡi mà đùa bỡn.
Tay còn lại cũng không quên lộng bên còn lại, khi thì nhéo khi lại nhẹ nhàng vỗ về, lúc liếm lúc lại hôn. Chơi đùa đến chán nhũ tiêm bên trái hắn sẽ dời sang nhũ tiêm bên phải tiếp tục kích thích cùng tra tấn y.
Diệp Thanh Y cúi đầu cắn chặt răng, thật sâu hít thở. Mông của Diễm Tiên đặt trên đùi y không ngừng ma sát, Diệp Thanh Y có thể cảm thấy tường tận da thịt mê người trên cái mông căng tròn của hắn.
Đôi môi kiều diễm hôn lên da thịt của y lưu lại một dòng ngân dịch, Diễm Tiên cúi xuống khẽ cắn rốn của y, đầu lưỡi không ngừng vẽ loạn bên trong.
Diệp Thanh Y toàn thân chấn động, phía dưới ngạnh như đồng thiết. Diễm Tiên chơi đùa chán liền dịch xuống phía dưới vừa hôn vừa cắn.
Thân hình của y bắt đầu phát run, hai cánh mông bị Diễm Tiên vuốt ve:" Ta quên mất mông của ngươi cũng rất đẹp, so với bảy năm trước sờ cũng không mấy khác biệt "
" Đủ rồi, không cần đùa nữa " Diệp Thanh Y chịu đựng tra tấn phát ra tiếng ồ ồ ra lệnh.
Diễm Tiên không trừng lại hắn mà thực nhu thuận nghe lời:" Được rồi, nếu hoàng thượng nói vậy thì không ngoạn nơi này, ta ngoạn chỗ khác vậy "
Diễm Tiên rời khỏi mông y ngược lại cầm lấy bộ vị cương cứng của y, Diệp Thanh Y oán trách:" Dừng tay, Diễm Tiên "
Lần này Diễm Tiên có tai như điếc, đôi môi đỏ mọng mở ra hàm trụ lửa nóng của y. Diệp Thanh Y hai tay nắm chặt, ánh mắt lộ ra tơ máu, răng cắn chặt không ngừng va vào nhau, bộ vị được hàm trụ không ngừng truyền đến tia sảng khoái.
Nơi yếu ớt của nam nhân bị Diễm Tiên hung hăng mút, đầu lưỡi liếm lộng phía đỉnh, khi mạnh khi yếu rất có tiết tấu không ngừng khiêu khích.
" Ngươi nơi này chảy thật nhiều mồ hôi " Diễm Tiên nâng đầu, chất lỏng *** mĩ ướt át trên bờ môi đỏ mọng cười nói. Chẳng qua hắn một bên cười một bên lại âu yếm cái bộ vị kia của y mà tiếp tục kích thích.
Hạ thân rung động chảy ra chất lỏng ướt át dính trên tay Diễm Tiên, y thở hổn hển phần eo bắt đầu chuyển động, nếu không phải y tự chủ mạnh có lẽ hiện tại đã sớm phóng thích.
" Được rồi, Diễm Tên " Hắn khàn khàn ra lệnh
Diễm Tiên chuyển hướng đến môi y liếm lộng, liếm đủ ngón tay lại chuyển đến huyệt khẩu của mình tự động sáp nhập, đau đớn khiến hắn phát ra vài tiếng kêu đau đầy mị hoặc.
Hắn nửa người nằm trên mình Diệp Thanh Y, nước mắt trong suốt che phủ mắt, hắn âm thanh mềm mại mang chút run rẩy nói:" Nhiều năm như vậy, ta đã quên đau đớn thế nào "
Hàm ý là….
Thở dốc đã trở thành rên rỉ cuồng loạn, nếu không phải tay bị trói, Diệp Thanh Y nhất định sẽ lập tức đem hai chân hắn mở ra mãnh liệt xâm phạm, tiến vào chỗ sâu nhất của hắn mà không ngừng đưa đẩy.
Hắn nên biết, Diễm Tiên là của y, vĩnh viễn cũng là của y. Cho dù bảy năm chia cách, bọn họ đều giữ đối phương trong lòng, người khác không thể so sánh. Lần đầu tiên ánh mắt giao nhau, bọn họ đã biết được đối phương cính là người đặc biệt trong đời mình.
Diễm Tiên di chuyển mông, chậm rãi cho y tiến vào, Diệp Thanh Y nâng eo. Lần đầu tiên tiến sâu như thế, Diễm Tiên đầy mị hoặc nằm trên người y không thể nhúc nhich.
Bên trog như lần đầu hoan ái, vừa nóng vừa chặt, như đang chống cự tiến nhập của y. Eo không ngừng nâng lên, không chút lưu tình mà hướng phía trên đâm vào, chiếm cứ lấy y không chút suy tư.
Thanh âm yêu kiều của Diễm Tiên càng lúc càng lớn, sau một lúc vách tường dần trở nên mềm mại, đột nhiên co rút khiến y tràn ngập khoái cảm.
" Thanh Y …. A… Ừ… Ân… "
Eo không ngừng động, thanh âm động tình của Diễm Tiên lúc cao lúc thấp, lúc y đâm vào thật sâu liền cao giọng, khi rút ra thì thở dốc rên rỉ.
" Ngươi muốn ta sao? Thanh y?"
Diệp Thanh Y cắn xuống điểm trước ngực hắn, Diễm Tiên đau đớn run rẩy, Diệp Thanh Y liền đổi thành nhẹ nhàng liếm lộng:" Ta nghĩ đến tìm được ngươi nhất định phải giết ngươi "
Tiếng cười như chuông, Diễm Tiên lúc này mới tháo dây thừng cho y, hắn trở mình nằm trên quần áo của Diệp Thanh Y, ý cười trên môi càng thêm sâu ôm lấy cổ y:" Ngươi hiện tại có thể giết ta, ta sẽ không chống cự "
Diệp Thanh Y nâng lên hai chân hắn hung hăng xâm nhập thay cho câu trả lời. Diễm Tiên nâng mông thật cao, mỗi lần tiến vào đều chạm vào nơi mẫn cảm của hắn, hai gò má nhanh chóng hiện lên ửng hồng, vẻ mặt động tình ướt đẫm mồ hôi đầy mê người.
Vài lần mạnh mẽ tiến nhập, Diễm Tiên lắc lắc đầu, phần eo vô lực khẽ nấc:" Không …. từ bỏ, ta từ bỏ… "
Diệp Thanh Y có tai như điếc lại tiếp tục hướng vào sâu bên trong luật động, đâm vào vách tường mềm mại đầy mãnh liệt đến mức trán của Diễm Tiên đổ đầy mồ hôi, tóc dính vào sườn mặt, ánh mắt mông lung vô thần. Mỗi lần tiến nhập của Diệp Thanh Y thanh âm lại cất cao đầy sảng khoái.
" A… a … a " Hạ bộ phóng thích, Diễm Tiên toàn thân tê liệt ngã xuống quần áo Diệp Thanh Y.
Còn chưa hoàn hồn, Diệp Thanh Y xoay người hắn lại, hôn lấy cái lưng chảy đầy mồ hôi của hắn. Diễm Tiên ngẩng đầu, Diệp Thanh Y còn chưa phát tiết, bộ vị cương cứng còn bên trong hắn, không biết là đau đớn hay khoái cảm từng trận tiến thẳng vào đại não.
Hắn lần thứ hai bị khích thích mà nhẹ giọng rên rỉ:" Không… Không được, Thanh Y… Không thể nữa… nữa "
Lời nói cự tuyệt bị Diệp Thanh Y đem môi chặn lại, trong mắt hàm chứa dục vọng, bên dưới mật huyệt không ngừng bị vật nóng như lửa của y khi dễ.
" Ta thế nào có thể đơn giản thế buông tha cho ngươi " Một câu cảnh cáo thể hiện rõ một đêm này sẽ không cách nào dừng.
Bọn họ môi lưỡi giao triền, cảm thụ mùi vị của đối phương, tai phải bị Diệp Thanh Y tùy ý hôn liếm mơn trớn.
Tư thế này khiến Diệp Thanh Y tiến vào càng thêm sâu, bên dưới không ngừng co rút, hai má hắn nóng hổi, rơi vào *** như vực sâu không đáy tràn ngập hương vị bá đạo của Diệp Thanh Y.
Ánh lửa thoáng được dấy lên lại bị gió đêm thổi tắt, Diễm Tiên ôm hai tay oán giận:" Lạnh quá, ngươi đốt lửa khi nào mới xong đây? "
Diệp Thanh Y chưa từng ở bên ngoài tự tay đốt lửa, tất cả đều được thái giám và cung nữ hầu hạ. Tuy rằng dựa theo nguyên lí mà làm, lửa thế nhưng lại không cháy, y chỉ đành giả vờ lạnh mặt quay đi, Diễm Tiên đẩy y ra oán niệm mắng không chút lưu tình:" Ngươi trừ bỏ làm thái tử, làm hoàng đế còn có thể làm cái gì khác?"
Diễm Tiên cầm lấy củi không bao lâu liền nhóm được lửa, hắn đưa tay đến gần lửa sưởi, Diệp Thanh Y không hờn giận mà ngồi cách ra đống lửa. Diễm Tiên đứng lên " Áo khoác cởi ra "
" Làm cái gì? " Diệp Thanh Y thanh âm băng lãnh.
" Ngươi nếu bị lạnh chết ta còn thể dùng quần áo của ngươi để giữ ấm "
Diệp Thanh Y hai vai run rẩy, hiển nhiên là tức giận đên phát run, Diễm Tiên nở nụ cười:" Ngươi cũng giận dỗi sao? Diệp Thanh Y, lại đây "
Một câu nói này, thanh âm đầy mị hoặc, Diễm Tiên nắm lấy tay của Diệp Thanh Y cởi ra quần áo của hắn, Diệp Thanh Y bất động như núi. Diễm Tiên chạm đến ngực y, Diệp Thanh Y nắm lấy tay hắn, Diễm Tiên liền thuận thế dựa vào y, cảm thụ hơi thở ấm áp của y. Sau đó liền lập tức kéo Diệp Thanh Y đứng lên tới cạnh đống lửa.
" Thật ấm "
" Ngươi hiện tại còn biết nhóm lửa?"
Diễm Tiên lơ đểnh nói:" Bảy năm ta không ở trong cung, cuộc sống không người hầu hạ nên vài năm gần đây mới thu một đồ đệ để sai việc. Còn trước đây ta đều tự mình làm"
" Vì sao không tìm đến nam tử có tiền? Ta nghĩ ngươi cũng sẽ không phải chịu khổ "
Diễm Tiên ngẩng đầu liếc hắn, khóe môi nhếch lên cười trào phúng:" Ngay cả đế vương quyền thế nhất Diệp Quốc ta còn không để vào mắt, ngươi nghĩ ta nên tìm ai đây? Ta chỉ muốn ngươi lo lắng đề phòng…."
" Vậy ngươi là không có bồi qua nam tử khác"
Diễm Tiên không để ý đáp lời:" Có a, ta bế quan niệm kinh, quan tài có một đống cả nam lẫn nữ, già có trẻ có, có tính là tiếp khách không?"
Diệp Thanh Y không thể tưởng được Diễm Tiên lại có thể ăn nói như thế, hắn che lấp dung mạo làm đạo sĩ suốt bảy năm, bảy năm này liền trở nên có tài ăn nói.
" Ngươi xem, đẹp quá …. " Diễm Tiên nhìn về phía xa xa, ánh trăng như mộng chiếu xuống mặt hồ, dưới nước ánh lên màu bạc lập lòe tạo thành những sóng nước nho nhỏ. Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, mặt hồ lay động theo cơn gió như có giai điệu, gió thổi mềm mại phóng đãng, sóng sẽ phóng đãng mềm mại uốn lượn, gió ôn nhu thổi tới, nó cũng sẽ theo gió mà nhẹ nhàng gợn sóng.
" Rất đẹp "
" Trong cung không thể thấy được cảnh này " Diễm Tiên nhẹ giọng nói, hắn dựa sát vào ngực Diệp Thanh Y, ánh trăng mông lung chiếu xuống gương mặt xinh đẹp của hắn khiến cho người khác không rượu cũng say.
Diệp Thanh Y nhìn hắn đã lâu không gặp lại càng thêm xinh đẹp, chế trụ lưng hắn một đường hôn xuống. Diễm Tiên vươn đầu lưỡi nghênh đón đầy khiêu khích.
Bàn tay to lớn của y đã chen vào trong nội y của hắn nhẹ nhàng vuốt ve từng thớ thịt non mềm trơn nhẵn. Bảy năm, bảy năm chưa từng đụng chạm da thịt, Diễm Tiên rõ ràng ngửi được mùi của nước hồ trên người y nhưng lại vẫn mang theo nhàn nhạt mùi vị quen thuộc.
" Thanh Y…. "
" Ân…. "
Y mê luyến hôn y, trong lòng không ngừng lên tiếng cảnh báo, Diễm Tiên nũng nịu cười nói:" Ta nhớ rõ ngươi trước kia không ngu ngốc như vậy, là do trong cung quá mức thái bình sao?"
Y vừa ngẩng đầu nhìn thấy Diễm Tiên cầm lấy tảng đá hướng đầu y đánh tới, trước mắt tối sầm, muốn xoay tay lại chặn nhưng Diễm Tiên không chút lưu tình đánh tới. Y rốt cuộc ngất đi.
Chờ y tỉnh lại, hai tay đã bị trói vào gốc cây, thử giãy giụa một chút cảm thấy dây thừng thế nhưng lại càng siết chặt, bên cạnh Diễm Tiên ôn hòa giải thích:" Đây là trong lúc ra khỏi xe ta lén lấy đi. Ta nhớ hình như ngươi nói dây thừng này kêu cái gì là " Khát Huyết Tác “, càng giãy giụa sẽ càng siết chặt vào xương cốt. Ngươi không cần tiếp tục giãy để làm bị thương chính mình, ngươi chết lúc này có thể gọi là " lật thuyền trong mương " *đó nha, mà thuyền này lại lật không hề nhẹ "
Lật thuyền trong mương: Thuyền đi trong mương thì không thể bị lật nhưng thế mà lại lật. Ý chỉ chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ việc xui xẻo, đen đuổi ( Chân thành cảm ơn một chị Gió đã giúp đỡ ~!)
" Diễm Tiên " Y khẽ quát hắn.
Diễm Tiên cười càng thêm đắc ý " Không cần kêu thân thiết như vậy, ta sớm nói qua sẽ khiến ngươi phải hối hận, ngươi nghĩ ta nói đùa với ngươi hay sao?"
Diễm Tiên bẻ một nhành cây xuyên qua con cá vừa mới bắt được đặt trên lửa nướng. Mùi cá nướng truyền đến khiến kẻ khác nước miếng chảy ròng, hắn nướng một con ăn sạch sau đó dập tắt bớt lửa, hắn cởi giày lộ ra bàn chân trắng nõn bước xuống nước.
Lại cởi bỏ đi ngoại bào đặt ở trên bờ hồ, mái tóc đen nhánh rối tung trên bờ vai trần, hắn đưa tay vớt nước lên nhẹ nhàng chải qua mái tóc. Hắn toàn thân lõa thể, từng giọt nước chảy dài trên thân thể lấp lánh như tỏa ra ngân quang, bọt nước tẩy đi cả cơ thể một thân nhiễm bụi trần, từng giọt nước chảy dài theo bờ vai mảnh khảnh trượt xuống dưới. Như xuyên qua làn nước nhìn thấy thân thể mềm mại đầy quyến rũ mà y từng âu yếm qua khiến y mê luyến không thôi.
Diệp Thanh Y bị trói ở gốc cây, nhưng nghiêng đầu lại có thể nhìn thấy Diễm Tiên đang tắm rửa bên hồ. Da thịt mềm mại trắng nõn đập vào mắt như thiên tiên hí thủy, nếu không phải biết hắn thật sự là người trần mắt thịt, nhất định có thể lầm tưởng hắn là thần tiên trốn xuống trần mà nghịch nước.
Hơi thở nặng nề, toàn thân máu nóng như nghịch chuyển xuống dưới hạ thân. Tú nữ, hậu phi trong cung quả thật không thể so được với Diễm Tiên dù chỉ là một cọng lông tơ.
Bảy năm qua chưa từng chạm qua hắn, nguyên bản y nghĩ tình cảm mãnh liệt phóng túng với hắn đã không còn nhớ đến nữa, nhưng hậu cung quả thật có người hầu hạ cũng không hấp dẫn được y, cũng chưa từng khiến hắn khí huyết dâng cao như thế. Y nhớ rõ bên trong Diễm Tiên thập phần thoải mái, thanh âm của hắn cũng cực kì phóng đãng yêu kiều.
Không, hẳn là cho dù đến khi y chết cũng không quên được.
Diễm Tiên lên bờ, đi đến bên đống lửa hông khô tóc, đầu ngón tay lạnh buốt chạm vào trán của Diệp Thanh Y, cố ý cười nói:" Ngươi như thế nào chảy nhiều mồ hôi vậy? Là nóng quá sao?"
Diệp Thanh Y sắc mặt âm trầm không đáp lời, ngay cả khi cả cơ thể điên cuồng gào thét muốn Diễm Tiên nhưng y tuyệt đối không muốn nói ra.
Đầu ngón tay của hắn lạnh lẽo lướt qua y kết của y, một bên mở ra một bên ý cười càng thêm loạn:" Hẳn bên cạnh lửa nên nóng đi, ngực ngươi cũng chảy đầy mồ hôi này “"
" Ít giở trò, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"
Diễm Tiên mềm mại đáng yêu cười nói:" Không thế nào cả, ta nghĩ trước thay ngươi lau mồ hôi thôi "
Tiếp xúc da thịt nóng bỏng với đầu ngón tay lạnh lẽo, nơi đang nhiệt khí bừng bừng lập tức cảm thấy từng trận mát lạnh. Hắn cởi hết y kết cũng đem quần cùng khố hạ cởi bỏ.
" Nơi này cũng chảy thật nhiều nước nha…. "
Tay Diễm Tiên xấu xa bao trùm lấy bộ vị nóng rực của Diệp Thanh Y. Đỉnh đầu vừa được tay hắn chạm vào, cổ họng Diệp Thanh Y liền một trận rung động, bụng dưới trướng căng, chậm rãi chảy ra chất lỏng trên bàn tay của Diễm Tiên. Mùi xạ hương đầy nam tính tràn ngập không trung.
Diễm Tiên trên mũi cũng chảy ra chút mồ hôi, đôi môi đỏ mọng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xuyên qua lông mao của y nhẹ nhàng âu yếm hơn nữa còn không ngừng xoa nắn.
Hắn cúi đầu, đôi môi cách Diệp Thanh Y chỉ cách một khoảng nhỏ, Diệp Thanh Y rống một tiếng ngẩng đầu lên hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người của hắn.
" Thanh Y …. "
Hắn ngồi trên người Diệp Thanh Y, hai chân quấn chặt eo của y, Diệp Thanh Y gầm nhẹ:" Cởi dây trói "
" Không "
Diệp Thanh Y hai mắt đầy giận dữ, Diễm Tiên cười càng thêm mê người nói:" Ta muốn ngươi bị cột như thế mà làm "
Hai mắt hàm chứa tức giận lại như đang phát sáng lại như đang thống hận, Diễm Tiên hôn cổ y, hai tay rời đi hạ thân của y tiến đến nhũ tiêm bên trái. Thật sâu liếm lộng, hàm trong miệng dùng đầu lưỡi mà đùa bỡn.
Tay còn lại cũng không quên lộng bên còn lại, khi thì nhéo khi lại nhẹ nhàng vỗ về, lúc liếm lúc lại hôn. Chơi đùa đến chán nhũ tiêm bên trái hắn sẽ dời sang nhũ tiêm bên phải tiếp tục kích thích cùng tra tấn y.
Diệp Thanh Y cúi đầu cắn chặt răng, thật sâu hít thở. Mông của Diễm Tiên đặt trên đùi y không ngừng ma sát, Diệp Thanh Y có thể cảm thấy tường tận da thịt mê người trên cái mông căng tròn của hắn.
Đôi môi kiều diễm hôn lên da thịt của y lưu lại một dòng ngân dịch, Diễm Tiên cúi xuống khẽ cắn rốn của y, đầu lưỡi không ngừng vẽ loạn bên trong.
Diệp Thanh Y toàn thân chấn động, phía dưới ngạnh như đồng thiết. Diễm Tiên chơi đùa chán liền dịch xuống phía dưới vừa hôn vừa cắn.
Thân hình của y bắt đầu phát run, hai cánh mông bị Diễm Tiên vuốt ve:" Ta quên mất mông của ngươi cũng rất đẹp, so với bảy năm trước sờ cũng không mấy khác biệt "
" Đủ rồi, không cần đùa nữa " Diệp Thanh Y chịu đựng tra tấn phát ra tiếng ồ ồ ra lệnh.
Diễm Tiên không trừng lại hắn mà thực nhu thuận nghe lời:" Được rồi, nếu hoàng thượng nói vậy thì không ngoạn nơi này, ta ngoạn chỗ khác vậy "
Diễm Tiên rời khỏi mông y ngược lại cầm lấy bộ vị cương cứng của y, Diệp Thanh Y oán trách:" Dừng tay, Diễm Tiên "
Lần này Diễm Tiên có tai như điếc, đôi môi đỏ mọng mở ra hàm trụ lửa nóng của y. Diệp Thanh Y hai tay nắm chặt, ánh mắt lộ ra tơ máu, răng cắn chặt không ngừng va vào nhau, bộ vị được hàm trụ không ngừng truyền đến tia sảng khoái.
Nơi yếu ớt của nam nhân bị Diễm Tiên hung hăng mút, đầu lưỡi liếm lộng phía đỉnh, khi mạnh khi yếu rất có tiết tấu không ngừng khiêu khích.
" Ngươi nơi này chảy thật nhiều mồ hôi " Diễm Tiên nâng đầu, chất lỏng *** mĩ ướt át trên bờ môi đỏ mọng cười nói. Chẳng qua hắn một bên cười một bên lại âu yếm cái bộ vị kia của y mà tiếp tục kích thích.
Hạ thân rung động chảy ra chất lỏng ướt át dính trên tay Diễm Tiên, y thở hổn hển phần eo bắt đầu chuyển động, nếu không phải y tự chủ mạnh có lẽ hiện tại đã sớm phóng thích.
" Được rồi, Diễm Tên " Hắn khàn khàn ra lệnh
Diễm Tiên chuyển hướng đến môi y liếm lộng, liếm đủ ngón tay lại chuyển đến huyệt khẩu của mình tự động sáp nhập, đau đớn khiến hắn phát ra vài tiếng kêu đau đầy mị hoặc.
Hắn nửa người nằm trên mình Diệp Thanh Y, nước mắt trong suốt che phủ mắt, hắn âm thanh mềm mại mang chút run rẩy nói:" Nhiều năm như vậy, ta đã quên đau đớn thế nào "
Hàm ý là….
Thở dốc đã trở thành rên rỉ cuồng loạn, nếu không phải tay bị trói, Diệp Thanh Y nhất định sẽ lập tức đem hai chân hắn mở ra mãnh liệt xâm phạm, tiến vào chỗ sâu nhất của hắn mà không ngừng đưa đẩy.
Hắn nên biết, Diễm Tiên là của y, vĩnh viễn cũng là của y. Cho dù bảy năm chia cách, bọn họ đều giữ đối phương trong lòng, người khác không thể so sánh. Lần đầu tiên ánh mắt giao nhau, bọn họ đã biết được đối phương cính là người đặc biệt trong đời mình.
Diễm Tiên di chuyển mông, chậm rãi cho y tiến vào, Diệp Thanh Y nâng eo. Lần đầu tiên tiến sâu như thế, Diễm Tiên đầy mị hoặc nằm trên người y không thể nhúc nhich.
Bên trog như lần đầu hoan ái, vừa nóng vừa chặt, như đang chống cự tiến nhập của y. Eo không ngừng nâng lên, không chút lưu tình mà hướng phía trên đâm vào, chiếm cứ lấy y không chút suy tư.
Thanh âm yêu kiều của Diễm Tiên càng lúc càng lớn, sau một lúc vách tường dần trở nên mềm mại, đột nhiên co rút khiến y tràn ngập khoái cảm.
" Thanh Y …. A… Ừ… Ân… "
Eo không ngừng động, thanh âm động tình của Diễm Tiên lúc cao lúc thấp, lúc y đâm vào thật sâu liền cao giọng, khi rút ra thì thở dốc rên rỉ.
" Ngươi muốn ta sao? Thanh y?"
Diệp Thanh Y cắn xuống điểm trước ngực hắn, Diễm Tiên đau đớn run rẩy, Diệp Thanh Y liền đổi thành nhẹ nhàng liếm lộng:" Ta nghĩ đến tìm được ngươi nhất định phải giết ngươi "
Tiếng cười như chuông, Diễm Tiên lúc này mới tháo dây thừng cho y, hắn trở mình nằm trên quần áo của Diệp Thanh Y, ý cười trên môi càng thêm sâu ôm lấy cổ y:" Ngươi hiện tại có thể giết ta, ta sẽ không chống cự "
Diệp Thanh Y nâng lên hai chân hắn hung hăng xâm nhập thay cho câu trả lời. Diễm Tiên nâng mông thật cao, mỗi lần tiến vào đều chạm vào nơi mẫn cảm của hắn, hai gò má nhanh chóng hiện lên ửng hồng, vẻ mặt động tình ướt đẫm mồ hôi đầy mê người.
Vài lần mạnh mẽ tiến nhập, Diễm Tiên lắc lắc đầu, phần eo vô lực khẽ nấc:" Không …. từ bỏ, ta từ bỏ… "
Diệp Thanh Y có tai như điếc lại tiếp tục hướng vào sâu bên trong luật động, đâm vào vách tường mềm mại đầy mãnh liệt đến mức trán của Diễm Tiên đổ đầy mồ hôi, tóc dính vào sườn mặt, ánh mắt mông lung vô thần. Mỗi lần tiến nhập của Diệp Thanh Y thanh âm lại cất cao đầy sảng khoái.
" A… a … a " Hạ bộ phóng thích, Diễm Tiên toàn thân tê liệt ngã xuống quần áo Diệp Thanh Y.
Còn chưa hoàn hồn, Diệp Thanh Y xoay người hắn lại, hôn lấy cái lưng chảy đầy mồ hôi của hắn. Diễm Tiên ngẩng đầu, Diệp Thanh Y còn chưa phát tiết, bộ vị cương cứng còn bên trong hắn, không biết là đau đớn hay khoái cảm từng trận tiến thẳng vào đại não.
Hắn lần thứ hai bị khích thích mà nhẹ giọng rên rỉ:" Không… Không được, Thanh Y… Không thể nữa… nữa "
Lời nói cự tuyệt bị Diệp Thanh Y đem môi chặn lại, trong mắt hàm chứa dục vọng, bên dưới mật huyệt không ngừng bị vật nóng như lửa của y khi dễ.
" Ta thế nào có thể đơn giản thế buông tha cho ngươi " Một câu cảnh cáo thể hiện rõ một đêm này sẽ không cách nào dừng.
Bọn họ môi lưỡi giao triền, cảm thụ mùi vị của đối phương, tai phải bị Diệp Thanh Y tùy ý hôn liếm mơn trớn.
Tư thế này khiến Diệp Thanh Y tiến vào càng thêm sâu, bên dưới không ngừng co rút, hai má hắn nóng hổi, rơi vào *** như vực sâu không đáy tràn ngập hương vị bá đạo của Diệp Thanh Y.
Tác giả :
Lăng Báo Tư