Tựu Ngoạn Tiểu Hào Đích Mệnh (Kiếp Tiểu Hào)
Chương 28: Sự tuyệt vọng của đông nam
Triệu Ngang thật sự không muốn để Tây Bắc kéo thăng cấp!
Vừa vào thì không biết bản chất cô ấy, ngốc ngốc cả nhiệm vụ tân thủ cũng không làm liền đi theo cô ấy luyện cấp, nhưng luyện chưa đến đến 10 phút thì nhìn thấy có người vào đội.
Tên rất quen, Đạp lên mũi trèo lên đầu, không chỉ thường thấy cậu ta huyên thuyên trên loa, chuyện của cậu lần này, hình như người này cũng có giúp.
[Đội] [đạp lên mũi trèo lên đầu]:??? sao lại kéo tiểu hào? Bọn Sắc trăng đâu?
[Đội] [Tây Bắc]: Ưm, vợ tớ mang vợ yêu thăng cấp, hôm nay không chơi với các cậu
Tâm tình của Triệu Ngang: …
[Đội] [đạp lên mũi trèo lên đầu]: vợ vợ vợ …. vợ? không phải tiểu hào của cậu sao?
[Đội] [Tây Bắc]: là vợ!
[Đội] [đạp lên mũi trèo lên đầu]: (xN) cậu cũng có thể tìm được vợ? không xong… tớ đi gọi người vây xem!
Tâm tình của Triệu Ngang: …
Cậu thật sự không biết, một nhân vật nữ, có cái gì hay mà nhìn?
Lên tới cấp 15, sau khi bị người người kêu chị dâu, Triệu Ngang rốt cuộc không nhịn được, dứt khoát để Tây Bắc thích làm gì thì làm, bản thân một mình đi làm nhiệm vụ tân thủ.
Làm một buổi chiều, còn cố ý thêm một người cùng tổ đội làm hảo hữu, để chứng minh dù không có đại hào kéo, cậu luyện cấp cũng luyện thật hép pi.
Huống chi, cả chiều Thu ㄨ mũi kiếm chưa từng quấn lấy cậu hỏi QQ xin hình, khiến cậu vô cùng hài lòng —— phải biết rằng những bạn nam tiến đội giữa chừng, không ai ngoại lệ không hỏi không xin.
Vậy nên, người này đại khái có lẽ rất đáng kết giao a.
Nhưng người tính không bằng trời tính a! Ai ngờ cơm tối xong lên, lại phát hiện người tên Thu ㄨ mũi kiếm kia căn bản không online…
Lúc này Tây Bắc lại có lý do đeo theo, tìm không được cớ từ chối, Triệu Ngang chỉ có thể nín nghẹn mà dẫn cô ấy đến Nhạn Nam.
Cũng may đoạn đường này không gặp phải ai, Triệu Ngang vừa muốn cảm thấy may mắn thì nhìn thấy người hảo hữu mới ra lò của cậu đang đi về phía bọn họ —— cậu có thể làm bộ không quen sao?
Đáp án đương nhiên là NO, nói thế nào cũng là người quen, còn là người mà mình muốn từ nay về sau cùng làm nhiệm vụ chung, hiện tại có đại hào kéo, mình đương nhiên không thể làm như thế!
Nhưng mà —— anh hai, vừa rồi vì sao anh không online chứ?
Triệu Ngang buồn bực, môi không tự giác bĩu xuống, nhưng khi Thu ㄨ mũi kiếm đi tới bên cạnh cậu, vẫn chào hỏi trước.
[Cận] [Đông Nam]: mũi kiếm, làm nhiệm vụ à?
Người kia vốn đã đi qua cậu rõ ràng thấy được lời cậu, thân thể dừng lại, đứng tại chỗ.
[Cận] [thu ㄨ mũi kiếm]: ừ
[Cận] [Tây Bắc]: hai người quen nhau?
[Cận] [Đông Nam]: chính là người tớ nói với cậu, buổi chiều cùng làm nhiệm vụ
[Cận] [Tây Bắc]: ô, đã biết
Thu ㄨ mũi kiếm không nói thêm câu nào.
Triệu Ngang nhớ tới sự trầm lặng cả buổi chiều của hai người, nghĩ có lẽ cậu ta cũng thuộc dạng người không thích nói chuyện.
[Cận] [Đông Nam]: cùng làm không?
Thu ㄨ mũi kiếm lại ngừng mấy giây, Triệu Ngang nhận được yêu cầu xin vào đội ngũ.
Mở ra kéo cậu ta vào, mấy người cũng tự động chuyển qua kênh đội.
[Đội] [Đông Nam]: cậu làm đến đâu rồi?
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: … Hôi Hùng
Triệu Ngang sửng sốt, cậu là vừa mới bắt đầu làm tiếp nhiệm vụ buổi chiều, nhưng lại không nghĩ tới Thu ㄨ mũi kiếm cũng không có tiếp tục làm tiếp.
Ba người không nói nữa, Tây Bắc lại xách hai cây rìu lớn chém quái, Triệu Ngang cũng đuổi theo mở từng bao nhặt đồ.
Da Hôi Hùng cậu đã nhặt đủ, nhưng vì thói quen ham tiền vẫn tiếp tục nhặt không chừa, những bọc vải nhỏ sáng lấp lánh đầy trên mặt đất, trong mắt cậu đều biến thành tiền.
Huống chi, sau khi cậu bàn bạc với Tây Bắc hai bên đều quyết định, khi nào cậu có thể chân chính ở trong game kiếm đủ tiền chuộc thân, acc nhân yêu này không cần phải chơi nữa.
Tuy cảm thấy con đường phía trước thật mù mịt, trừ phi rớt ra thứ gì tốt, một khoản tiền lớn như vậy, cậu thật sự không biết khi nào có thể góp đủ…
Cho nên kết luận là, hiện tại cậu đang bị thứ Tây Bắc kia đùa bỡn.
Có điều, có hy vọng chung quy tốt hơn hoàn toàn không có gì nhiều, nói không chừng không bao lâu cậu sẽ nhặt được cuốn cao cao hấp huyết một phát lên đời thì sao! (ảo tưởng đi – -||)
Thân ảnh Đông Nam trong game so với buổi chiều sống động hơn rất nhiều, làm đội trưởng mỗi lần đều phải kéo theo hai người lộc cộc chạy không nói, đến nơi thì bắt đầu chạy lung rung nhặt bao, quả nhiên, đợi tới khi nhiệm vụ ở Nhạn Nam xong hết, tay nải đã đầy.
[Đội] [Đông Nam]: tớ đi bán đồ trước
Tới Lạc Dương, nhắn một câu như vậy, Triệu Ngang nghênh ngang điều khiển nhân vật tách khỏi đội ngũ, nhưng câu kế tiếp của Tây Bắc khiến cậu nháy mắt hóa đá.
[Đội] [Tây Bắc]: ừm, vợ yêu đến cửa Long Tuyền tập hợp
Phản ứng đầu tiên của Triệu Ngang chính là chú ý đến động tĩnh của người thứ ba —— tốt lắm, không có nói gì.
Cậu ta không chú ý hay chưa chú ý?
Nhưng lại nhớ tới tính cậu ta vốn trầm lặng, Triệu Ngang nhất thời lại nhụt chí, cậu dám đánh cuộc, vị kia nhất định chẳng qua không muốn để tâm.
Mặc dù người ta không quan tâm cậu có phải nhân yêu hay không, nhưng, cậu lại vẫn buồn bực mà luẩn quẩn trong lòng, bên này máy tính mặt lại đỏ ửng.
Cậu thật sự không muốn bị một cô gái gọi vợ a orz…
Tự mình xoắn xít vấn đề này, cậu vẫn không chậm lại động tác trong tay, rất nhanh bán đồ mua ít lam dược, rồi truyền tống đến Tô Châu, xuyên qua Tây Hồ, tới cửa Long Tuyền.
Có điều cho dù nhanh hết sức, hai người kia vẫn phải đứng đợi ở cửa.
Ở cạnh bọn họ chuyển tổ đội thành hình thức đi theo, Đông Nam cất từng bước ngắn kéo theo hai tráng sĩ phía sau đi vào Long Tuyền.
Vừa vào nhận nhiệm vụ, Tây Bắc đột nhiên bị người gọi đi, Triệu Ngang âm thầm thở phào nhẹ nhõm, giờ cậu thật sự sợ vị chị hai này tuôn thêm lời không nên nói.
Chỉ còn lại hai người, Triệu Ngang dứt khoát đưa đội trưởng cho Thu ㄨ mũi kiếm, hai người dường như trở về buổi chiều, duy nhất không giống chính là người nào đó hiện tại hứng thú chạy khắp nơi nhặt bao.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: cậu là vợ của cậu ta?
Câu hỏi của Thu ㄨ mũi kiếm thình lình nhảy ra khiến Triệu Ngang giật mình, tiếp theo mồ hôi lạnh chảy chảy.
[Đội] [Đông Nam]: … bọn tớ là bạn thôi
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: ồ
Cậu ta không hỏi ngược lại khiến Triệu Ngang càng nghẹn, khó chịu lại bỏ thêm một câu.
[Đội] [Đông Nam]: tớ là nam
Có điều vừa phát ra lại hối hận, thành thật như vậy chẳng phải càng mất mặt sao?
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: ồ
Vẫn cái thái độ này, Triệu Ngang buồn bực.
[Đội] [Đông Nam]: …
Bên kia dường như hiểu cậu để ý điều gì, ngay sau đó phát qua một câu.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: bây giờ rất nhiều người chơi nhân yêu, không sao
Triệu Ngang rơi lệ… cậu biết, nhưng phỏng chừng cũng không có mấy người vì gả cho một cô gái mà luyện nhân yêu nhỉ?
Triệu Ngang vì thế càng thêm cố gắng nhặt bao trên đất.
Tây Bắc đi rồi, hai người đánh quái từ từ trở nên vất vả, thanh kinh nghiệm cũng càng lên càng chậm, thực tế đánh đánh đập đập cơ bản do Thu ㄨ mũi kiếm tự mình động thủ, Đông Nam chỉ phụ trách tăng máu.
Chỉ lo chú ý đến thanh máu của hai người, Triệu Ngang vừa quên đi xấu hổ mới rồi, bên kia lại mở miệng hỏi.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: hai người là bạn ngoài đời?
Hai người? Cậu với ai? Triệu Ngang sửng sốt xong, mới nghĩ ra đối tượng trong câu thoại.
[Đội] [Đông Nam]: a… không phải, quen biết trong game thôi
Triệu Ngang càng thêm xấu hổ, câu hỏi của Thu ㄨ mũi kiếm sao mỗi lần đều đâm trúng vấn đề? Câu tiếp theo sẽ không phải hỏi cậu tại sao muốn gả cho một đứa con trai không quên biết chứ?
Nhưng len lén lo lắng hồi lâu, bên kia lại không động tĩnh.
Triệu Ngang nhẹ thở ra, cuộc sống thế này, quả thật yêu cầu thích ứng cao độ!
Nhịn không được lại tra tên Nguyệt Ảnh Phong —— đang online, vẫn luôn online.
Lại nghĩ tới lời nhắn nhận được trên QQ để ẩn khi vừa ăn cơm xong, trong lòng nhất thời bối rối muốn chết.
Còn có thể làm sao đây? Có lẽ Ngang Ngang Ngao Ngao cứ như vậy ở cuộc sống của hai người mà biến mất đi.
Cậu không bao giờ lấy thân phận đó xuất hiện nữa, mà Nhạc Doanh Phong vĩnh viễn cũng không rõ Ngang Ngang Ngao Ngao đến cùng có phải là cậu không.
Tuy như vậy cũng không có ý nghĩa cụ thể gì.
Triệu Ngang lo lắng, có phải nên đổi QQ …
Nghĩ đến QQ, Triệu Ngang lại hoảng sợ, vội vàng mở ra danh sách nhóm, cẩn thận bổ sung tên trong nhóm bạn học cấp ba lúc đầu không viết.
Khi Nhạc Doanh Phong hỏi QQ cậu, điều cậu rất lo lắng chính là cái này, QQ trước kia sau khi không dùng đã bị Ngô Tường Đào mời vào nhóm của lớp.
Tên trong nhóm cũng chỉ có số QQ.
May mà cậu và Nhạc Doanh Phong hai người thuộc club ngàn năm invisible mới không bị nhận ra, nếu không, thật sự không biết nên làm sao…
Triệu Ngang nhìn người có tên trong nhóm viết Nhạc Doanh Phong, trong lòng một trận đau thương.
Vì cậu, thời trung học QQ tớ cũng không đăng nhập, hiện tại lại phải đổi —— đời trước tớ thiếu cậu cái gì a!
——————————————————————————————
Phần QQ trên tớ thật sự ko rõ lắm, nếu ko nhầm thì là trong 1 nhóm nào đó bạn có thể sửa đổi tên hiển thị, nếu ko sẽ hiển thị số QQ. Bạn nào biết rõ về QQ đọc cảm thấy sai thì sửa giúp tớ nhé.
Vừa vào thì không biết bản chất cô ấy, ngốc ngốc cả nhiệm vụ tân thủ cũng không làm liền đi theo cô ấy luyện cấp, nhưng luyện chưa đến đến 10 phút thì nhìn thấy có người vào đội.
Tên rất quen, Đạp lên mũi trèo lên đầu, không chỉ thường thấy cậu ta huyên thuyên trên loa, chuyện của cậu lần này, hình như người này cũng có giúp.
[Đội] [đạp lên mũi trèo lên đầu]:??? sao lại kéo tiểu hào? Bọn Sắc trăng đâu?
[Đội] [Tây Bắc]: Ưm, vợ tớ mang vợ yêu thăng cấp, hôm nay không chơi với các cậu
Tâm tình của Triệu Ngang: …
[Đội] [đạp lên mũi trèo lên đầu]: vợ vợ vợ …. vợ? không phải tiểu hào của cậu sao?
[Đội] [Tây Bắc]: là vợ!
[Đội] [đạp lên mũi trèo lên đầu]: (xN) cậu cũng có thể tìm được vợ? không xong… tớ đi gọi người vây xem!
Tâm tình của Triệu Ngang: …
Cậu thật sự không biết, một nhân vật nữ, có cái gì hay mà nhìn?
Lên tới cấp 15, sau khi bị người người kêu chị dâu, Triệu Ngang rốt cuộc không nhịn được, dứt khoát để Tây Bắc thích làm gì thì làm, bản thân một mình đi làm nhiệm vụ tân thủ.
Làm một buổi chiều, còn cố ý thêm một người cùng tổ đội làm hảo hữu, để chứng minh dù không có đại hào kéo, cậu luyện cấp cũng luyện thật hép pi.
Huống chi, cả chiều Thu ㄨ mũi kiếm chưa từng quấn lấy cậu hỏi QQ xin hình, khiến cậu vô cùng hài lòng —— phải biết rằng những bạn nam tiến đội giữa chừng, không ai ngoại lệ không hỏi không xin.
Vậy nên, người này đại khái có lẽ rất đáng kết giao a.
Nhưng người tính không bằng trời tính a! Ai ngờ cơm tối xong lên, lại phát hiện người tên Thu ㄨ mũi kiếm kia căn bản không online…
Lúc này Tây Bắc lại có lý do đeo theo, tìm không được cớ từ chối, Triệu Ngang chỉ có thể nín nghẹn mà dẫn cô ấy đến Nhạn Nam.
Cũng may đoạn đường này không gặp phải ai, Triệu Ngang vừa muốn cảm thấy may mắn thì nhìn thấy người hảo hữu mới ra lò của cậu đang đi về phía bọn họ —— cậu có thể làm bộ không quen sao?
Đáp án đương nhiên là NO, nói thế nào cũng là người quen, còn là người mà mình muốn từ nay về sau cùng làm nhiệm vụ chung, hiện tại có đại hào kéo, mình đương nhiên không thể làm như thế!
Nhưng mà —— anh hai, vừa rồi vì sao anh không online chứ?
Triệu Ngang buồn bực, môi không tự giác bĩu xuống, nhưng khi Thu ㄨ mũi kiếm đi tới bên cạnh cậu, vẫn chào hỏi trước.
[Cận] [Đông Nam]: mũi kiếm, làm nhiệm vụ à?
Người kia vốn đã đi qua cậu rõ ràng thấy được lời cậu, thân thể dừng lại, đứng tại chỗ.
[Cận] [thu ㄨ mũi kiếm]: ừ
[Cận] [Tây Bắc]: hai người quen nhau?
[Cận] [Đông Nam]: chính là người tớ nói với cậu, buổi chiều cùng làm nhiệm vụ
[Cận] [Tây Bắc]: ô, đã biết
Thu ㄨ mũi kiếm không nói thêm câu nào.
Triệu Ngang nhớ tới sự trầm lặng cả buổi chiều của hai người, nghĩ có lẽ cậu ta cũng thuộc dạng người không thích nói chuyện.
[Cận] [Đông Nam]: cùng làm không?
Thu ㄨ mũi kiếm lại ngừng mấy giây, Triệu Ngang nhận được yêu cầu xin vào đội ngũ.
Mở ra kéo cậu ta vào, mấy người cũng tự động chuyển qua kênh đội.
[Đội] [Đông Nam]: cậu làm đến đâu rồi?
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: … Hôi Hùng
Triệu Ngang sửng sốt, cậu là vừa mới bắt đầu làm tiếp nhiệm vụ buổi chiều, nhưng lại không nghĩ tới Thu ㄨ mũi kiếm cũng không có tiếp tục làm tiếp.
Ba người không nói nữa, Tây Bắc lại xách hai cây rìu lớn chém quái, Triệu Ngang cũng đuổi theo mở từng bao nhặt đồ.
Da Hôi Hùng cậu đã nhặt đủ, nhưng vì thói quen ham tiền vẫn tiếp tục nhặt không chừa, những bọc vải nhỏ sáng lấp lánh đầy trên mặt đất, trong mắt cậu đều biến thành tiền.
Huống chi, sau khi cậu bàn bạc với Tây Bắc hai bên đều quyết định, khi nào cậu có thể chân chính ở trong game kiếm đủ tiền chuộc thân, acc nhân yêu này không cần phải chơi nữa.
Tuy cảm thấy con đường phía trước thật mù mịt, trừ phi rớt ra thứ gì tốt, một khoản tiền lớn như vậy, cậu thật sự không biết khi nào có thể góp đủ…
Cho nên kết luận là, hiện tại cậu đang bị thứ Tây Bắc kia đùa bỡn.
Có điều, có hy vọng chung quy tốt hơn hoàn toàn không có gì nhiều, nói không chừng không bao lâu cậu sẽ nhặt được cuốn cao cao hấp huyết một phát lên đời thì sao! (ảo tưởng đi – -||)
Thân ảnh Đông Nam trong game so với buổi chiều sống động hơn rất nhiều, làm đội trưởng mỗi lần đều phải kéo theo hai người lộc cộc chạy không nói, đến nơi thì bắt đầu chạy lung rung nhặt bao, quả nhiên, đợi tới khi nhiệm vụ ở Nhạn Nam xong hết, tay nải đã đầy.
[Đội] [Đông Nam]: tớ đi bán đồ trước
Tới Lạc Dương, nhắn một câu như vậy, Triệu Ngang nghênh ngang điều khiển nhân vật tách khỏi đội ngũ, nhưng câu kế tiếp của Tây Bắc khiến cậu nháy mắt hóa đá.
[Đội] [Tây Bắc]: ừm, vợ yêu đến cửa Long Tuyền tập hợp
Phản ứng đầu tiên của Triệu Ngang chính là chú ý đến động tĩnh của người thứ ba —— tốt lắm, không có nói gì.
Cậu ta không chú ý hay chưa chú ý?
Nhưng lại nhớ tới tính cậu ta vốn trầm lặng, Triệu Ngang nhất thời lại nhụt chí, cậu dám đánh cuộc, vị kia nhất định chẳng qua không muốn để tâm.
Mặc dù người ta không quan tâm cậu có phải nhân yêu hay không, nhưng, cậu lại vẫn buồn bực mà luẩn quẩn trong lòng, bên này máy tính mặt lại đỏ ửng.
Cậu thật sự không muốn bị một cô gái gọi vợ a orz…
Tự mình xoắn xít vấn đề này, cậu vẫn không chậm lại động tác trong tay, rất nhanh bán đồ mua ít lam dược, rồi truyền tống đến Tô Châu, xuyên qua Tây Hồ, tới cửa Long Tuyền.
Có điều cho dù nhanh hết sức, hai người kia vẫn phải đứng đợi ở cửa.
Ở cạnh bọn họ chuyển tổ đội thành hình thức đi theo, Đông Nam cất từng bước ngắn kéo theo hai tráng sĩ phía sau đi vào Long Tuyền.
Vừa vào nhận nhiệm vụ, Tây Bắc đột nhiên bị người gọi đi, Triệu Ngang âm thầm thở phào nhẹ nhõm, giờ cậu thật sự sợ vị chị hai này tuôn thêm lời không nên nói.
Chỉ còn lại hai người, Triệu Ngang dứt khoát đưa đội trưởng cho Thu ㄨ mũi kiếm, hai người dường như trở về buổi chiều, duy nhất không giống chính là người nào đó hiện tại hứng thú chạy khắp nơi nhặt bao.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: cậu là vợ của cậu ta?
Câu hỏi của Thu ㄨ mũi kiếm thình lình nhảy ra khiến Triệu Ngang giật mình, tiếp theo mồ hôi lạnh chảy chảy.
[Đội] [Đông Nam]: … bọn tớ là bạn thôi
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: ồ
Cậu ta không hỏi ngược lại khiến Triệu Ngang càng nghẹn, khó chịu lại bỏ thêm một câu.
[Đội] [Đông Nam]: tớ là nam
Có điều vừa phát ra lại hối hận, thành thật như vậy chẳng phải càng mất mặt sao?
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: ồ
Vẫn cái thái độ này, Triệu Ngang buồn bực.
[Đội] [Đông Nam]: …
Bên kia dường như hiểu cậu để ý điều gì, ngay sau đó phát qua một câu.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: bây giờ rất nhiều người chơi nhân yêu, không sao
Triệu Ngang rơi lệ… cậu biết, nhưng phỏng chừng cũng không có mấy người vì gả cho một cô gái mà luyện nhân yêu nhỉ?
Triệu Ngang vì thế càng thêm cố gắng nhặt bao trên đất.
Tây Bắc đi rồi, hai người đánh quái từ từ trở nên vất vả, thanh kinh nghiệm cũng càng lên càng chậm, thực tế đánh đánh đập đập cơ bản do Thu ㄨ mũi kiếm tự mình động thủ, Đông Nam chỉ phụ trách tăng máu.
Chỉ lo chú ý đến thanh máu của hai người, Triệu Ngang vừa quên đi xấu hổ mới rồi, bên kia lại mở miệng hỏi.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: hai người là bạn ngoài đời?
Hai người? Cậu với ai? Triệu Ngang sửng sốt xong, mới nghĩ ra đối tượng trong câu thoại.
[Đội] [Đông Nam]: a… không phải, quen biết trong game thôi
Triệu Ngang càng thêm xấu hổ, câu hỏi của Thu ㄨ mũi kiếm sao mỗi lần đều đâm trúng vấn đề? Câu tiếp theo sẽ không phải hỏi cậu tại sao muốn gả cho một đứa con trai không quên biết chứ?
Nhưng len lén lo lắng hồi lâu, bên kia lại không động tĩnh.
Triệu Ngang nhẹ thở ra, cuộc sống thế này, quả thật yêu cầu thích ứng cao độ!
Nhịn không được lại tra tên Nguyệt Ảnh Phong —— đang online, vẫn luôn online.
Lại nghĩ tới lời nhắn nhận được trên QQ để ẩn khi vừa ăn cơm xong, trong lòng nhất thời bối rối muốn chết.
Còn có thể làm sao đây? Có lẽ Ngang Ngang Ngao Ngao cứ như vậy ở cuộc sống của hai người mà biến mất đi.
Cậu không bao giờ lấy thân phận đó xuất hiện nữa, mà Nhạc Doanh Phong vĩnh viễn cũng không rõ Ngang Ngang Ngao Ngao đến cùng có phải là cậu không.
Tuy như vậy cũng không có ý nghĩa cụ thể gì.
Triệu Ngang lo lắng, có phải nên đổi QQ …
Nghĩ đến QQ, Triệu Ngang lại hoảng sợ, vội vàng mở ra danh sách nhóm, cẩn thận bổ sung tên trong nhóm bạn học cấp ba lúc đầu không viết.
Khi Nhạc Doanh Phong hỏi QQ cậu, điều cậu rất lo lắng chính là cái này, QQ trước kia sau khi không dùng đã bị Ngô Tường Đào mời vào nhóm của lớp.
Tên trong nhóm cũng chỉ có số QQ.
May mà cậu và Nhạc Doanh Phong hai người thuộc club ngàn năm invisible mới không bị nhận ra, nếu không, thật sự không biết nên làm sao…
Triệu Ngang nhìn người có tên trong nhóm viết Nhạc Doanh Phong, trong lòng một trận đau thương.
Vì cậu, thời trung học QQ tớ cũng không đăng nhập, hiện tại lại phải đổi —— đời trước tớ thiếu cậu cái gì a!
——————————————————————————————
Phần QQ trên tớ thật sự ko rõ lắm, nếu ko nhầm thì là trong 1 nhóm nào đó bạn có thể sửa đổi tên hiển thị, nếu ko sẽ hiển thị số QQ. Bạn nào biết rõ về QQ đọc cảm thấy sai thì sửa giúp tớ nhé.
Tác giả :
Tô Biệt Tự