Tướng Quân Không Tốt Truy

Chương 8

“Tiểu Man, ngươi là của ta……"

Dùng sức trút bỏ tiết khố của nàng, Hạ Nhĩ Ba điên cuồng nhìn mĩ nhân chật vật trước mắt, cởi bỏ đai lưng, đem vật lửa nóng đã sớm cứng rắn để trước cửa huyệt nàng.

“Không….." Hồ Tiểu Man khóc hô, hành động xâm lược của hắn làm nàng sợ hãi, nhưng là thân thể lại run run, khát cầu hắn tiến vào.

“Vũ ca ca, cứu ta……."

“Ngươi là của ta!" Hạ Nhĩ Ba gào lên, đúng lúc thẳng lưng đang muốn tiến vào, một tiếng gầm giận giữ từ phía sau vang dội đến.

“Ngươi đáng chết!!"

Thương Nguyệt Ngạo Vũ vội vàng vừa đuổi tới, hai mắt gặp ngay chính là một màn này, hắn cuồng nộ đá văng Hạ Nhĩ Ba ra, nhanh chóng ôm lấy Hồ Tiểu Man, khẩn trương lại đau lòng nhìn nàng.

“Man nhi, không sao chứ?" Bộ dáng nàng vô cùng chật vật, còn có hai má bị sưng đỏ lên, làm cho lửa giận trong hắn càng bùng cháy mạnh mẽ.

Hạ Nhĩ Ba chết tiệt, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua!

“Ô…… Vũ ca ca…." Nhìn thấy người yêu thương, Hồ Tiểu Man một hơi thở dài nhẹ nhõm, xong lại lớn tiếng khóc òa.

“Ô……. Chàng đã đến rồi….. Vũ ca ca….."

“Ta đến rồi, đừng sợ, ta sẽ bảo hộ nàng." Thương Nguyệt Ngạo Vũ đau lòng dỗ nàng. Con ngươi đen phẫn nộ trừng mắt Hạ Nhĩ Ba.

“Ô…….. Nóng quá…. Vũ ca ca, ta nóng quá……" Hồ Tiểu Man ở trong lòng hắn vặn vẹo thân mình, đôi má đỏ bừng, hơi thở nóng cháy.

Phản ứng của nàng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ sửng sốt, song hắn cũng nhanh chóng hiểu ra.

“Hạ Nhĩ Ba! Ngươi dám hạ dược Man nhi!" Cái tên vô liêm sỉ!

Thương Nguyệt Ngạo Vũ cuồng nộ, lửa giận ngập đầy trong ngực phừng cháy. Nếu hắn chẳng may đến chậm một bước, kia chẳng phải Man nhi sẽ……

Coi cá tính nàng cương liệt như vậy, sau khi thanh tỉnh rồi nhất định sẽ sống không nổi.

“Hạ Nhĩ Ba! Ngươi đáng chết!" Thương Nguyệt Ngạo Vũ vẻ mặt âm ngoan nhìn Hạ Nhĩ Ba, trong con ngươi đen phát ra sát ý mãnh liệt làm cho người nhìn không rét mà run.

“Kẻ chết tiệt là ngươi!" Ôm ngực, Hạ Nhĩ Ba nôn ra máu tươi, ghen ghét nhìn hắn. “Nếu không phải tại ngươi, Tiểu Man đã sớm là của ta. Buông Tiểu Man ra, nàng là của ta!"

Hắn rút ra chủy thủ, điên cuồng lao về phía hai người.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng đặt Hồ Tiểu Man trong lòng xuống, thoải mái ngăn trở thế công của Hạ Nhĩ Ba, cẳng chân giơ lên, nhắm thẳng vô xương sườn của tên kia một đá.

“A!!!!"

Hạ Nhĩ Ba văng ra xa thống khổ kêu thét, lại vẫn không cam lòng chịu yếu thế tiếp tục công kích, vung độc phấn về phía hai người.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhanh chóng bế khí, chưởng phong vung lên, đem toàn bộ độc phấn bay trả lại hắn.

Hạ Nhĩ Ba nhanh tay đẩy độc phấn đi, nhưng là lại trốn không thoát chưởng lực đánh úp lại, ngực nhói lên một trận đau đớn, phun ra máu tươi, suy sụp ngã ra đất sõng xoài.

“Dám phương hại Man nhi, kết cục chỉ có chết." Thương Nguyệt Ngạo Vũ đôi mắt khinh bỉ lạnh như băng nhìn xuống, con ngươi đen lộ vẻ lãnh trầm tức giận.

Hạ Nhĩ Ba từng ngụm từng ngụm hộc ra máu, thống khổ nhìn Hồ Tiểu Man vươn tay ra.

“Tiểu Man….. … Tiểu Man…….. Ngươi là của ta……. Của ta…." (lần nào đọc đến đây cũng phải thở dài…..)

“Ô……" Hồ Tiểu Man lắc mạnh đầu, nước mắt che kín khuôn mặt, cố chấp của Hạ Nhĩ Ba làm cho nàng vô cùng sợ hãi, sợ hãi đến cả người đều run rẩy.

“Vũ ca ca….."

“Đừng sợ, ta ở đây." Thương Nguyệt Ngạo Vũ ôm lấy nàng, bạc môi mỏng lạnh lùng gợi lên. “Ngươi sai lầm rồi, Man nhi vĩnh viễn không phải của ngươi, nàng thuộc về ta."

Lời dứt, cũng là lúc Hạ Nhĩ Ba tắt thở, Thương Nguyệt Ngạo Vũ ôm lấy Hồ Tiểu Man, cũng không hề quay đầu nhìn lại liền rời đi.

“Ô ô….. nóng quá…… Thật khó chịu……."

“Man nhi?"

Đi tới bờ sông gần đó, Hồ Tiểu Man vẫn không ngừng rên rỉ, da thịt càng lúc càng trở nên nóng, làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ lo lắng không thôi, hắn vừa cúi đầu đã kinh hãi nhìn thấy nàng chảy ra máu mũi.

“Đáng chết! Hạ Nhĩ Ba rốt cuộc đã hạ dược gì lên người nàng?" Thương Nguyệt Ngạo Vũ vừa sợ vừa giận gào lên, thân thủ lau đi máu mũi của nàng.

“Cho ta……" Nàng thật là khó chịu, khó chịu sắp chết……

Hồ Tiểu Man cuồng loạn xé rách quần áo của hắn, hư không trong cơ thể bức thiết khát vọng được hắn giữ lấy, bằng không nàng sẽ chết, nhất định là chết…….

Phản ứng của nàng cùng bệnh trạng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhìn xem đến kinh hồn táng đảm.

Chẳng lẽ Hạ Nhĩ Ba đối nàng hạ mất hồn hương? Nếu trong vòng nửa canh giờ không cùng nam nhân ân ái, sẽ thất khổng đổ máu mà tử……

(*thất khổng đổ máu: đổ máu ở bảy chỗ không có da bao bảo vệ bên ngoài, là mắt, mũi, miệng, tai, v.v…)

Lấy cá tính điên cuồng của Hạ Nhĩ Ba, quả thật có thể làm ra loại chuyện quá mức này.

Nghĩ đến đây, Thương Nguyệt Ngạo Vũ không khỏi kinh hãi, mau chóng đem nàng đặt dựa vào cây, bàn tay to hướng đến cửa huyệt tìm tòi —–

Hoa huyệt của nàng sớm đã ẩm ướt hết, bàn tay vừa lần đến đã bị biến thành một mảnh ướt đẫm, phiếm ra u nhã hương thơm.

Thấy nàng đã đủ ướt át có thể thừa nhận hắn, Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhanh tay cởi bỏ đai lưng, làm cho nóng thiết cứng rắn nhảy ra.

Hắn đem hai chân Hồ Tiểu Man mở rộng, đặt lên trên khuỷu tay, bàn tay to giữ sẵn thắt lưng nhỏ của nàng, nam tính cực đại nhắm thẳng chính giữa hoa huyệt ướt sũng, dùng sức xuyên vào.

Vật nam tính nóng cháy mở ra bối thịt đỏ bừng, theo hành động dùng sức của hắn, thật sâu xâm nhập vào hoa huyệt xinh đẹp.

“A! Thật thoải mái…… Lại dùng lực……"

Hồ Tiểu Man yêu kiều, điên cuồng lắc lắc eo nhỏ, nàng bị mị dược khống chế mà trở nên giống một dâm oa đãng phụ (cụm từ này kì thực không muốn giải nghĩa ra đâu), cuồng loạn đón chào hắn tiến sâu.

Nộn huyệt bên trong bóp giữ lấy cực đại của hắn cực nhanh, tư thái yêu mị càng kích thích hắn, nóng thiết vì hưng phấn mà trở nên thêm khỏe mạnh.

Hắn di động hông, hơi hơi rời khỏi hoa huyệt, lại trên diện rộng dùng sức đâm vào, hưởng thụ khoái cảm bị nàng gắt gao bao vây.

“A!" Cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, Hồ Tiểu Man cảm thấy nóng quá, nhịn không được đưa tay mở ra vạt áo hỗn độn, làm cho đôi tuyết nhũ no đủ hoàn toàn lộ ra.

Hai tay của nàng bao lấy một bầu tuyết nhũ, dùng sức vuốt ve nhũ thịt, lại dùng đầu ngón tay miết miết nhũ tiêm, hưởng thụ khoái cảm tự an ủi chính mình.

“Trời!" Dâm lãng của nàng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ cúi đầu rên rỉ, nhưng là bàn tay tuyết trắng đang vuốt ve ngực tròn này không phải của hắn làm cho con ngươi đen âm trầm nheo lại.

Nghĩ đến Hạ Nhĩ Ba từng chạm qua bầu ngực mê người này, hắn không khỏi vừa giận lại ghen.

Nóng thiết bên dưới vì tức giận lại càng thêm dùng sức trừu sáp, giảo ra càng nhiều chất lỏng, khuôn mặt anh tuấn cũng vùi vào đôi bồng đảo no đủ phiếm hương trầm kia, đầu lưỡi đưa ra khẽ liếm duyện tuyết trắng nhũ thịt.

“A!"

Cảm giác ẩm nóng làm cho nàng ngửa đầu yêu kiều, ánh mắt thủy nhuận mê muội nhìn hắn, chủ động ưỡn cong người đưa nhũ tiêm đến miệng nam nhân.

“Dùng sức hàm trụ…… Liếm ta……" Nàng phóng đãng cầu xin, thậm chí bắt đầu vặn vẹo eo nhỏ, phối hợp với trừu đưa của hắn, làm cho hắn có thể đi vào càng sâu.

Hắn thuận theo yêu cầu của nàng, há mồm hàm trụ một bên nhũ tiêm làm càn hút, mút duyện tạo nên thanh âm chậc chậc, làm cho đầu ngực phấn nộn trở nên càng đỏ sẫm.

Đối đãi hoàn một bên, hắn lại tiếp tục làm tương tự với bên còn lại, đem bầu ngực tuyết trắng hấp thành đỏ bừng, phiếm ánh bóng ẩm ướt, đem dấu vết chói mắt toàn bộ che giấu đi —

Trên thân thể của nàng, chỉ cho phép có dấu vết của hắn.

“Nói! Hạ Nhĩ Ba còn chạm qua nàng như thế nào?" Hắn bá đạo hỏi, há mồm ngăn chặn cánh môi nàng, đầu lưỡi tham nhập vào trong miệng nhỏ, liếm qua hàm răng cùng lợi hồng, lại cuốn lấy cái lưỡi mê người thơm tho.

“Ừm……." Nàng hỗn độn đầu óc, căn bản không có nghe đến lời hắn nói, cái lưỡi nhiệt tình tìm hiểu cùng hắn giao triền, duyện ra thật nhiều nước bọt ẩm ướt.

Vật nam tính cực đại bị hoa huyệt biến thành một mảnh ướt đẫm, bởi vì thật nhiều yêu dịch mà ra vào thông thuận, vách tường trơn trượt lại co bóp nhanh, hấp lấy hắn vô cùng thoải mái.

Tư thế hai chân của nàng, làm cho hắn nhìn thấy tiểu huyệt yêu mĩ kia như là cái miệng nhỏ nhắn ăn chưa đủ, không ngừng phun ra nuốt vào nam tính của hắn dâng trào.

Cảnh tượng dâm mĩ kia làm cho hắn gầm nhẹ một tiếng, phía dưới hông càng dùng sức va chạm, chợt trái chợt phải xuyên vào hoa huyệt, mãnh liệt trừu đưa làm cho nàng dục tiên dục tử, khoái hoạt không thôi.

“Thật thoải mái a…… Ta còn muốn……"

Nàng cuồng loạn lắc lắc trán, tóc dài bay ra, hai bầu ngực cũng theo đó nảy lên xuống, nụ hoa anh đào hồng hồng đứng thẳng trên hai đồi no đủ, tuyệt diễm mê người làm cho người ta tưởng muốn một ngụm hàm ngậm lấy.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhịn không được đưa lưỡi liếm duyện, đảo vòng quanh nhũ lôi đỏ bừng, làm cho nó trở nên càng kiều mị ánh nước trong suốt, lại há miệng dùng sức hàm trụ.

“Ân a…… Tuyệt quá……"

Thâm trầm va chạm của hắn làm cho nàng liên tiếp ngân ra yêu kiều, thanh âm mê người làm cho hắn cả người tê dại, tình dục bừng bừng phấn chấn, nóng thiết càng thêm sưng, tiến lên càng thêm dũng mãnh.

Nam căn tráng kiện một lần lại một lần ra vào đóa hoa, làm cho dâm dịch không ngừng tích lạc trên mặt đất.

Ở dưới trừu sáp cuồng mãnh của hắn, vách tường hoa bắt đầu từng trận co rút nhanh, hoa dịch tiết càng nhiều, cũng đem nóng thiết đang đâm vào hấp càng vội.

Động hoa co rút liên tục, áp bách như là muốn loại bỏ nam căn nóng rực, khoái cảm thư sướng vô cùng kia làm cho hắn toàn thân căng cứng.

Nam tính cực đại càng thêm trừu đưa, không ngừng va chạm nơi mẫn cảm nhất, làm cho nàng bật ra tiêm kêu cuồng loạn.

“A a —–“ Kích thích quá lớn khiến nàng điên cuồng nức nở, hoa dịch thật nhiều chảy xuôi bắp đùi ra, vách tường hoa co rút quấn áp lấy hắn thực nhanh.

“Ân a……." Thương Nguyệt Ngạo Vũ cũng vì thế phát ra thô rống, dùng sức trừu đưa thêm vài cái, đúng lúc nàng đang ở trên đỉnh cao trào mà bắn bạch dịch ra —–

Thở dốc dồn dập, hương dục tình phiêu tán bốn phía.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ chậm rãi lùi lại, đem vật nam tính đã phát tiết xong mà hóa mềm rút khỏi cơ thể nàng, chút hỗn hợp hoa dịch cùng bạch tương cũng theo cử động chảy ra.

“Man nhi?" Hắn buông hai chân Hồ Tiểu Man xuống, bàn tay nhẹ nhàng nâng lên khuôn mặt nàng, quan tâm xem xét.

“Nàng ổn không?" Mới vừa rồi hai người triền miên kích cuồng như vậy, hắn sợ nàng chịu không nổi.

Nhưng mà hắn đã đoán sai, khuôn mặt nhỏ nhắn bị nâng lên vì kích tình chưa dứt mà ửng hồng, đôi mắt màu trà ngập ngước vẫn còn chưa thanh tỉnh, mê man sương mù phiếm dục vọng.

“Ngô…… Ta còn muốn……" Hồ Tiểu Man liếm môi, tay nhỏ bé không ngừng âu yếm ở trên người hắn, chậm rãi lần xuống cầm lấy nam căn đã biến mềm.

“Đáng chết! Hạ Nhĩ Ba! Tên kia đối với nàng hạ nhiều dược?!" Thương Nguyệt Ngạo Vũ không khỏi thấp rủa.

Hắn còn tưởng trải qua hoan ái mới vừa rồi, dược hiệu trong cơ thể nàng sẽ hết, thế nhưng nàng trước mắt vẫn đang giống một lãng nữ, khát cầu nam nhân cho.

“Cho ta….." Không nghe thấy lời nói của hắn, Hồ Tiểu Man tự mình ngồi xổm xuống, vươn hai tay cầm lấy hư nhuyễn nam căn, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, thần thái yêu mị hàm trụ.

“Ngô!" Nam tính mẫn cảm bị cái miệng ẩm nóng ngậm lấy làm Thương Nguyệt Ngạo Vũ nhịn không được khẽ run.

Mà cái miệng nhỏ nhắn kia không chỉ hàm ngậm phân thân của hắn, còn không ngừng dùng sức hút, dường như muốn đem toàn bộ bạch dịch còn sót lại mút hết đi, phát ra thanh âm dâm mĩ.

Ngay lập tức, vật nam tính nhuyễn mềm lại cương lên, tràn ngập cái miệng ướt át nhỏ nhắn.

“Ân…….." Hồ Tiểu Man lưu luyến nắm lấy nóng thiết thô to, không ngừng khẽ liếm qua lại, thỉnh thoảng há mồm mút mạnh, ngậm vào nhả ra.

Ánh mắt màu trà xinh đẹp mờ sương nhìn hắn, đầu lưỡi phấn nộn nhẹ nhàng liếm đỉnh lỗ nhỏ, nhấm nháp bạch dịch bí ra, lại hơi liếm liếm môi đỏ mọng.

“Ân.. a……. Nàng… Tiểu yêu mê người này……."

Tư thái yêu mị của nàng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ hít sâu một hơi, bàn tay to cầm lấy cái gáy nhỏ trắng muốt, động hông đâm tới, đem nam tính cực đại nhét vào cái miệng nhỏ ấm của nàng.

Nàng hé miệng phối hợp, vui vẻ nhận xâm chiếm của hắn, tay bé nhỏ cầm phía chân nóng thiết không ngừng vỗ về chơi đùa hai viên cầu, trên đó cái miệng cũng liên tục phun ra nuốt vào vật cực đại.

“Ngô ngô……."

Thô to nam tính không ngừng ra vào làm đau khoé miệng, nhưng là cảm giác đau kia lại càng kích thích tình dục của nàng.

Miệng nhỏ bởi vì bị nóng thiết nhét vào mà không thể nuốt nước bọt, làm cho dòng nước chảy theo má lần xuống, lấp lánh đi qua cần cổ tuyết trắng cùng bầu ngực căng tròn.

“Ân a……" Thương Nguyệt Ngạo Vũ rên rỉ, khoang miệng ướt át của nàng ngậm hắn rất thoải mái, đầu lưỡi khéo léo lại không ngừng liếm chạm qua đỉnh lỗ nhỏ, làm cho lưng hắn một trận tê dại, cực đại càng thêm sưng lên cứng rắn, thắt lưng qua lại trừu đưa cũng càng cuồng dã thêm, rốt cuộc không thể khống chế lại lực.

“Ngô… ân..nn….."

Cuồng mãnh của hắn làm nàng cảm thấy khó chịu, song nàng vẫn cố gắng hấp hàm phân thân hắn, thỏa mãn hắn tiến lên hơn.

Tay nhỏ bé nắm phía chân nóng thiết dời đi xuống tiểu huyệt chính mình, tự trêu chọc nộn thịt ướt đẫm, ngón tay mảnh khảnh theo đó tiến vào bên trong.

“Ân……."

Nàng một bên phun ra nuốt vào vật nam tính của hắn, một bên ngón tay tự ra vào thủy huyệt chính mình, nhẹ nhàng trừu đưa tạo ra thật nhiều hoa dịch.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ mị mâu nhìn tư thái dâm lãng của nàng. Ngón tay tuyết trắng ở trong hoa huyệt đỏ bừng vào vào ra ra, dường như một ngón tay còn chưa đủ, nàng lại đưa thêm một ngón thâm nhập vào, hai ngón tay cứ như vậy bị động hoa ướt đẫm nuốt vào phun ra, làm hoa dịch trong suốt liên tục chảy xuôi bắp đùi, hoa châu trước tiểu huyệt lại sưng lên đỏ tươi.

Hình ảnh dâm đãng như thế càng kích thích nơi hắn dục hỏa, khiến cho hắn rốt cuộc khống chế không được.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ gầm nhẹ một tiếng, rút nóng thiết ra, vật thô dài hồng sắc mang theo nước bọt bóng lượng rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn mê người kia.

“Ân……" Hồ Tiểu Man liếm môi, khát cầu nhìn hắn. “Muốn ta……" Nàng lấy tay nhẹ mở đóa hoa đỏ bừng, lộ ra tiểu huyệt phấn nộn, vẻ mặt khát cầu nhìn hắn.

Thương Nguyệt Ngạo Vũ rốt cuộc chịu không được đưa tay kéo nàng, làm cho nàng hai tay chống lên thân cây, đưa lưng về phía hắn, bàn tay to mở rộng hai bờ mông trắng nõn, nhìn vào trong ướt sũng hoa huyệt.

Nóng thiết cực đại ẩm ướt liền như vậy để ở cửa huyệt, thật sâu tiến vào –

Nộn thịt ướt đẫm bị dùng sức mở ra, vách tường hoa mẫn cảm nhanh chóng co lại bao vây nóng thiết, cái loại khoái cảm thâm trầm này làm cho hai người đều nhịn không được rên rỉ ra tiếng.

“Thật nhanh…… Tuyệt quá…." Thương Nguyệt Ngạo Vũ nghiêng người hôn trụ cái miệng nhỏ nhắn của nàng, đầu lưỡi hai người nhiệt tình triền duyện, chỗ tư mật ái ân vẫn gắt gao tướng thiếp (kiểu luôn dính sát như vợ chồng).

Hạ phúc khoẻ mạnh của hắn không ngừng va chạm bờ mông tuyết trắng của nàng, thân thể cọ xát cùng âm thanh dâm dịch giảo ra, kích động nhịp nhàng vang tiếng.

Va chạm quá mạnh mẽ làm cho nàng bật ra rên rỉ mị hoặc, tay nhỏ bé chống lên thân cây, cái mông tròn cao cao nâng lên mềm trắng, thậm chí eo nhỏ còn ngọ nguậy vặn vẹo, làm cho hắn có thể đâm vào càng sâu.

“Tuyệt quá…… Tiểu ngoan của ta, lại lãng một chút…….."

Phối hợp của nàng khiến cho hắn trừu sáp càng thông thuận, bàn tay to di chuyển hướng lên trên, tự nắm lấy một bên nhũ tiêm no đủ, theo nhịp độ cọ xát mà dùng sức xoa bóp vuốt ve.

Bạc môi mỏng nhẹ nhàng dời xuống, răng nanh cắn ngão tuyết trắng lưng, đầu lưỡi đưa ra liếm duyện tạo nên từng dấu vết ấm nóng.

“A……."

Đâm tiến của hắn làm cho nàng đạt tới đỉnh khoái cảm mãnh liệt, thân thể ưỡn cong, đôi bồng đảo tuyết trắng nâng lên cao vút, hưởng thụ hắn qua lại trừu đưa.

Hắn lúc nhanh lúc chậm trừu sáp, thỉnh thoảng biến hoá thay đổi góc độ, làm càn va chạm vào hoa huyệt mẫn cảm tạo ra âm thanh dâm lãng.

Nàng ý loạn tình mê ngâm nga ra tiếng, mồ hôi đầm đìa tuôn ra hợp chung với mồ hôi của hắn rơi xuống, không chỉ ướt dính chỗ ái ân, liền ngay cả hai thân hình trần trụi kề sát cũng ướt đẫm.

“Thích như vậy sao? Tiểu ngoan….."

Bàn tay to không ngừng xoa bóp hai bầu ngực căng tròn, cuồng tứ vuốt nắn nhũ thịt tuyết trắng, đem đầu ngực nhu đến đỏ bừng.

“Thích a……." Khoái hoạt quá lớn làm cho nàng không kịp nuốt nước bọt, chỉ có tùy ý để cho dòng dịch chỉ bạc lần theo khóe miệng chảy ra, làm dính ướt quai hàm non mịn.

Phóng đãng yêu diễm của nàng khiến cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ hoàn toàn không thể dời đi tầm mắt, nàng lúc này giống như một đại yêu cơ kiều mĩ dụ hoặc, làm cho người ta cam tâm tình nguyện phục tùng.

Vách tường hoa kiềm giứ lấy vật nam tính của hắn cực nhanh, làm cho hắn mỗi lần trừu đưa đều lên tới đỉnh điểm khoái hoạt. Theo luật động qua lại của hắn, hoa khâu đỏ bừng, bối thịt hồng sưng, tiểu huyệt như đói khát liên tục phun ra nuốt vào vật thô dài hồng sắc.

Kích thích thị giác làm hắn nheo lại con ngươi đen, bàn tay to càng dùng sức mở thật rộng hai bờ mông trắng nõn, ánh mắt thâm trầm nhìn vào cúc huyệt nho nhỏ giấu đằng sau.

Huyệt nhỏ kia so với hoa huyệt đằng trước còn hẹp khít hơn, mơ hồ còn có thể nhìn thấy bối thịt run run trong đó, hắn nhịn không được đưa tay sờ soạng tiểu huyệt ẩn mật kia, ngón tay mang theo cả mật dịch trơn ướt.

“A…..nn—"

Cúc huyệt mẫn cảm vừa bị hắn đụng chạm, thân thể mềm mại lập tức run rẩy lên, vẻ mặt của nàng có phần trở nên cuồng loạn, ngay cả hai tay nhỏ bé chống dựa thân cây cũng theo đó run run.

Xúc cảm trào dâng bất chợt làm cho hoa huyệt bỗng co rút nhanh, càng hấp cuốn lấy hắn thật chặt.

“Ngô!"

Thư sướng cao trào làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ hừ nhẹ một tiếng, bạc môi gợi lên tươi cười tà nịnh.

“Chỉ mới đụng tới thôi đã mẫn cảm như vậy……."

Hắn thì thầm, ngón tay cố ý cọ xát tiểu huyệt đằng sau, cố ý vô tình vuốt ve, ấn miết.

“Không…… A……"

Thân thể mềm mại run run, rốt cuộc chịu không nổi mà hai chân mềm nhũn, cả người vô lực ngã quỳ trên mặt đất, chỉ còn hai mông trắng nõn vẫn bị nâng lên.

Theo động tác của nàng, nam căn phút chốc bị kéo khỏi hoa huyệt, hoa dịch bên trong không còn bị cản trở mà thi nhau chảy ra.

Song hắn cũng không tính buông tha nàng, hai ngón tay cái vẫn vỗ về chơi đùa hoa khâu, đỉnh đầu nóng thiết to lớn ẩm ướt cũng không ngừng trêu đùa, chuyển động vẽ vòng quanh cúc huyệt.

Sau khi đem tiểu huyệt nho nhỏ đằng sau biến thành một mảnh ẩm ướt xong, hắn liền không khách khí di động hông, đưa nam căn tráng kiện đâm vào tiểu cúc huyệt chưa bao giờ có dị vật xâm nhập vào.

“A!"

Tiểu cúc huyệt lần đầu bị xuyên vào so với hoa huyệt kia càng chặt khít, mang đến đau đớn tê tê, nhưng vì bị mị dược khống chế, nàng không hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại, vui thích khoái cảm càng đẩy lên tới cao trào.

“Ân a……"

Nơi đó so với hoa huyệt co rút còn nhanh hơn, cũng làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ thoải mái than nhẹ, đồng thời càng thêm cuồng tứ qua lại trừu đưa, hưởng thụ hưng phấn bị tiểu huyệt vây quấn.

Tay hắn chuyển tới hoa huyệt phía trước, giữ lấy hoa châu mẫn cảm sờ miết vuốt ve, thẳng đến khi đùa bỡn no đủ mới đưa ngón tay thâm nhập vào trong hoa huyệt.

Dường như cảm thấy một ngón còn chưa đủ, thêm hai ngón tay lại tiếp tục đi vào, ba ngón tay không ngừng qua lại trừu đưa tạo ra thật nhiều dâm dịch, thậm chí còn hơi cong cong ngón lại chơi đùa dịch hoa.

Nam căn tráng kiện cũng lần lượt ra vào cúc huyệt non nớt, phối hợp cùng ngón tay phía trước trừu đưa, cùng một lúc đùa bỡn cả hai tiểu huyệt.

“Không…… A……"

Hai loại khoái cảm đan xen cùng lúc đánh vào tâm trí, làm thân thể mềm mại chìm trong bể dục run lên, đem nàng biến thành như chết đi sống lại, chỉ có thể liên tiếp yêu kiều.

Nước mắt, bởi vì quá nhiều khoái hoạt mà tuôn rơi, rên rỉ cũng biến thành nức nở như con mèo nhỏ cuộn mình, làn da tuyết trắng phiếm một mảnh đỏ hồng, mỏng manh lấp lánh một tầng mồ hôi.

“Ân a……"

Cuối cùng, nàng rốt cục nhịn không được ngửa đầu rên rỉ kêu lên, hoa huyệt bỗng chốc thật nhanh co rút, ở dưới đùa bớn của hắn đạt đến đỉnh điểm cao trào.

Liên tục co rút áp chặt ngón tay hắn, cúc huyệt đằng sau cũng theo hoa huyệt phía trước mau chóng co rút lại, hấp chặt lấy vật nam tính của hắn.

“A!"

Cái loại khoái cảm bị gắt gao bao vây thật khiến người mất hồn, làm cho Thương Nguyệt Ngạo Vũ cũng kiềm chế không được, nhanh chóng ra sức trừu sáp vài cái rồi thả lòng thân mình, bắn ra bạch dịch nồng đậm vào trong…….
Tác giả : Nguyên Viện
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại