Tướng Phủ Đích Nữ
Quyển 2 - Chương 7: Tam di nương là hung thủ sao?
“Mau đem hình nhân cho ta nhìn một chút!" Tôn ngự y ở một bên nói, Nạp Lan Diệp Hoa cũng không trì hoãn, sai hạ nhân bưng đến cho Tôn ngự y nhìn.
Chỉ nhìn thấy thấy Tôn ngự y nhíu mày, đem hình nhân cầm trong tay, lật đến mặt sau, nhìn vải trắng viết ngày sinh tháng đẻ, đang bị ngân châm cắm chi chít, “Đây chính là ngày sinh tháng đẻ của phu nhân?" Tôn ngự y nói xong liền đưa cho Nạp Lan Diệp Hoa xem.
“Đây… Đúng thế!" Nạp Lan Diệp Hoa mặt càng ngày càng đen, giận dữ trừng mắt nhìn Cung thị.** ss Gà **
Tôn ngự gật gật đầu, đem ngân châm từ lòng bàn chân hình nhân bắt đầu chậm rãi nhổ ra, đầu kim nhổ ra đều là màu đen, có thể thấy được bên trong hình nhân cất giấu kịch độc, Tôn ngự y nhổ xong, lập tức có người bưng nước ấm tới, tinh tế rửa tay.
“Lão gia, lão thái thái khá hơn nhiều!" Nha đầu bên người lão thái thái từ bên trong đi ra bẩm báo, mọi người nhanh đi qua nhìn, quả nhiên, lão thái thái sắc mặt trở nên hồng thuận, môi cũng hết đen, hơi thở cũng ổn định rất nhiều.diễn đàn Le Quý Đôn
Tôn ngự y vội vàng bắt mạch cho lão thái thái, quả nhiên tốt lên không ít, nay cũng rõ ràng, nhất định là có người dùng Vu Cổ tính giết hại lão thái thái.
“Cung thị, ngươi giải thích thế nào?" Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, cũng không vì Tôn ngự y ở đây mà thu liễm, chính là quan hệ đến Vu Cổ nghiêm trọng, nếu thật sự là Cung thị làm, trước mắt phải hưu nàng, tránh bị liên lụy, nếu tra ra một nhà Cung tướng quân có liên quan, chắc chắn là bị diệt môn, nhưng dựa vào thế lực Cung gia quyết sẽ không diệt môn, nếu Cung thị vì vậy mà có kết cục thảm, Cung gia nhất định sẽ không bỏ qua mình, cho nên, hắn hiện tại chỉ hy vọng việc này không quan hệ đến Cung thị.
“Phụ thân, có thể để nữ nhi nhìn không!"Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt, tiếp nhận hình nhân, Nạp Lan Diệp Hoa biết Nạp Lan Tĩnh thông minh hơn người, cho nên cũng không có phản đối, ý bảo hạ nhân cầm qua cho nàng.
Nạp Lan Tĩnh cầm đến tinh tế quan sát, đặt ở chóp mũi nhẹ nhàng ngửi, “Phụ thân, cái này, khẳng định không phải của mẫu thân." Nạp Lan Tĩnh nâng cao thanh âm, khí thế trong lúc đó làm cho người ta không thể không tin phục.
“Thật? Có chứng cớ gì?" Nạp Lan Diệp Hoa híp mắt, trong lòng đối với việc này chứa nhiều nghi ngờ, nếu Cung thị bất mãn lão thái thái, làm ra chuyện hồ đồ cũng là có khả năng, nhưng Cung thị là tiểu thư khuê các, đối với hậu quả sử dụng Vu Cổ tương đối rõ ràng, nhất định không dùng chính tánh mạng đi làm chuyện ngu ngốc này!
Có một số việc nhóm di nương cũng “ngoan", huống chi, hiện tại trước mặt Tứ di nương Lục di nương là người của Nạp Lan Tĩnh, Tam di nương trước mặt người khác không nói chuyện nhiều, Nạp Lan Khuynh cùng Nạp Lan Tĩnh đã đạt hiệp nghị chung, Nhị di nương vừa phóng xuất, tự nhiên sẽ không tại đây đứng đầu ngọn gió!
“Phụ thân người xem, hình nhân này là dùng vải thô hạ đẳng may, đường may cực cẩu thả, mẫu thân tâm tư tinh tế, quyết không dùng loại vải thô ráp như vậy, mà vải dệt trong viện mẫu thân nha đầu cũng chọn châm thượng đẳng thêu mà thành, thứ hai, mặt trên thoang thoảng mùi hương gỗ Tử Đàn, mọi người đều biết mẫu thân ghét ngửi nhất mùi này, mùi này quá ám trầm, khẳng định là không chỉ một hai ngày có thể huân ra, thứ ba, mặt trên bị ngân châm che kín, mẫu thân vì sao phải đem giấu dưới dối của nàng, vì cho người ta tìm thấy sao? Chuyện này hiển nhiên là không hợp lẽ thường, còn nhiều điểm đáng ngờ, mong phụ thân đại nhân minh giám!" Nạp Lan Tĩnh đứng thẳng thân mình, môi mang ý cười khó hiểu, thưởng thức hình rối hại người trong tay, trong lòng lại càng bình tĩnh!
“Vải thô này không phải là thời điểm Tam di nương lễ phật mới dùng sao?" Nhị di nương kinh hô một câu, vải thô này cực kỳ bình thường, nhưng ở tướng phủ là cực hiếm thấy, chỉ có thời điểm Tam di nương kính phật mới dùng, phần lớn mọi người đều biết.
“Không được nói bậy, Tam di nương là người cực thiện tâm, như thế nào lại làm ra chuyện này!" Nạp Lan Diệp Hoa cay mày, hắn hy vọng nhất không đem Tam di nương liên lụy vào, Tôn ngự y là lão nhân trong cung, đừng khiến hắn phát giác mới tốt.
“Lão gia!" Nhị di nương ủy khuất nhìn Nạp Lan Diệp Hoa, nàng nghe nói nay Nạp Lan Diệp Hoa sủng ái Tam di nương nhất, chính mình còn không tin, nay nhưng nhìn rõ ràng, ngay cả phu nhân Nạp Lan Diệp Hoa cũng chưa từng che chở như vậy.
“Tôn ngự ý, Tĩnh nhi có một chuyện không rõ, có thể mời Tôn ngự y chỉ giáo một phen!" Nạp Lan Tĩnh cầm hình nhân, vẻ mặt khiêm tốn, rõ ràng là nàng thỉnh cầu người khác, cố tình làm cho hết thảy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay nàng!
“Quận chúa cứ nói đừng ngại, chỉ cần điều lão phu biết, tất nhiên sẽ nói hết!" Tôn ngự y gật gật đầu, hắn cũng muốn biết nữ nhân được Thái Hậu coi trọng đến tột cùng có chỗ gì đặc biệt!
“Làm phiền Tôn ngự y, Tĩnh nhi nghe nói mùi hương Tử Đàn là huân lâu mà thành, nhưng mùi lúc này tựa hồ có hương vị nào đó làm hỗn loạn, Tĩnh nhi không thể lý giải, phiền Tôn ngự y chỉ điểm cho thần nữ!" Nạp Lan Tĩnh cười, cầm hình nhân trong tay đưa qua.
“Quận chúa có điều không biết, dân gian từng có lưu truyền, Vu Cổ là tà thuật, phải dùng vải thô hàng năm dưới lư hương làm thành hình rối mới có thể hiển linh, vải thô khác là không thể, cho dù là vải thô cũng không có tác dụng, từ bệnh trạng lão phu nhân xem vải bố này ít nhất là có ba năm, mà bên trong hình nhân có điểm đặc biệt, tro hương bên trong lư hương làm trung gian, cất giữ hàng năm bên trong lư hương mới huân thành màu đen, cho nên ngân châm lấy ra mới có màu đen!" Tôn ngự y giảng giải rất rõ ràng, khiến người khác không thể hoài nghi.
“Vậy, quý phủ chỉ có Tam di nương ngươi là có việc dùng vải bố và hương tro cho tới nay đi!" Nạp Lan Tĩnh mắt sáng như đuốc nhìn Tam di nương, nay nàng còn muốn nói cái gì?
“Tĩnh nhi, không được nói bậy bạ, Tam di nương mặc dù ngày thường lễ phật, nhưng không có nghĩa là nàng đem hại người khác!" Nạp Lan Diệp Hoa ho khan vài tiếng, ánh mắt nhìn về phía Cung thị,"Huống chi nàng ngày thường cực quy củ, quả quyết không có khả năng để hình nhân này vào trong phòng mẫu thân ngươi!" Nạp Lan Diệp Hoa cực lực vì Tam di nương tranh cãi.
“Nói vậy, sai người tra xem trong phòng Tam di nương vải thô còn không?" Nạp Lan Tĩnh cười, nói đều là lẽ phải, nay chỉ có một viện Tam di nương có vải thô này, nếu vải thô của Tam di nương còn đó, một lần nữa xem kỹ là người phương nào hại người!
“Đại tiểu thư nói có lý, nhưng vải thô trong phòng thiếp cứ cách một thời gian lại đổi một lần, chuyện đó nha đầu trong phòng thiếp đều biết, các nàng có thể làm chứng!" Tam di nương trầm giọng, cố ý đè thấp thanh âm, tuy rằng chuyện đã nhiều năm, trước sau phải cẩn thận, Tôn ngự y đại khái có thể nghe ra thanh âm bản thân.
“Thật? Đó là nói trong phòng Tam di nương không lưu giữ vải thô cũ? Như thế nào lại trùng hợp!" Nạp Lan Tĩnh tựa tiếu phi tiêu nhìn Tam di nương, tự nhiên là chú ý đến giọng nói Tam di nương, người trong phủ đều biết, như vậy Tam di nương đến tột cùng là vì cái gì mà giấu thân phận thực sự của mình? Nơi này người ngoài chỉ có Tôn ngự ý? Nạp Lan Tĩnh híp mắt, cùng Tôn ngự y có quan hệ chặt chẽ chính là hoàng cung, nương nương! Tam di nương rốt cuộc là vì cái gì đến đây?
“Tứ di nương tay ngươi như thế nào lại run?" Lúc này, Lục di nương chú ý tới sắc mặt Tứ di nương trắng bệch, ngón tay run lên, như là bị kinh hách thật lớn.
“Không sao!" Tứ di nương nói xong, vừa vặn trên mặt hiển nhiên là không phải như thế, mắt cúi đầu cúi, không dám nhìn mọi người.
“Tứ di nương ngươi biết cái gì?" Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, ngày thường Tứ di nương chưa từng lộ vẻ mặt như vầy, nhất định là trong lòng có chuyện, mới có thể run không ngừng!
“Thiếp, thiếp cái gì đều không thấy, thật sự cái gì đều không thấy!" Tứ di nương bùm một tiếng quỳ trên mặt đất, miệng nói không ngừng, nhưng lời nói ra chỉ có thể làm cho người ta nghĩ nàng biết gì đó.
“Ngươi thấy cái gì thì nhanh nói ra, bằng không sẽ không để yên cho ngươi!" Nạp Lan Diệp Hoa quét mắt nhìn mọi người, ở trong lòng hắn có thể khiến Tứ di nương sợ chỉ có thể là chủ tử trong viện, chủ tử khiến cho nàng sợ hãi, nghĩ đến cũng chỉ có một mình Nạp Lan Tĩnh, nếu sự tình phát triển đến trên người Nạp Lan Tĩnh, Cung thị cùng Tam di nương đều không có ảnh hưởng đến tính mạng.
“Thiếp, thiếp sáng nay ở trong phòng phu nhân thật sự không có nhìn thấy gì!" Tứ di nương lắp bắp nói, nhưng đến tột cùng là đem mọi chuyện nói rõ ràng.
“Ngươi nói mau!" Nạp Lan Diệp Hoa trong lòng cả kinh, có chút hối hận khi hỏi Tứ di nương, nếu có liên quan đến Cung thị, hắn nên lựa chọn thế nào, mà Tôn ngự y là Thái Hậu phái tới, trở về tất hướng Thái Hậu bẩm báo, việc này nhỡ náo động đến Thái Hậu nương nương thì làm sao!
“Thiếp! Thiếp, sáng nay nhìn thấy Tam di nương đặt vật đó dưới gối phu nhân!" Tứ di nương từ từ nhắm hai mắt, như hạ quyết tâm thật lớn, thanh âm nâng cao, làm cho mọi người ở đây đều nghe rõ ràng!
“Cái gì? Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Nạp Lan Diệp Hoa gân xanh nổi lên, tại sao lại liên quan đến Tam di nương, hắn liếc mắt nhìn Tôn ngự y, thấy hắn nhíu mày, trong lòng cảm thấy bản thân luống cuống, “Ngươi thật nhìn rõ ràng, đừng có oan uổng người tốt!" Nạp Lan Diệp Hoa ánh mắt hướng Cung thị sai sử, Cung thị lại làm bộ không có nhìn thấy, trong lòng bất mãn, thân phận Tam di nương tuy rằng không thể để cho người khác biết,nhưng một cái thiếp chết người khác cũng không thể nói cái gì, người chết thì không thể nói!
“Bẩm lão gia, thiếp thấy rõ ràng, sáng nay thiếp nhìn Nhị di nương bình an đi ra ngoài, Ngọc nhi lại đi xa không về được, trong lòng không khỏi buồn rầu, nhất thời mỡ heo mông tâm hắt nước trà lên người Nhị di nương, phu nhân cho Nhị di nương vào trong phòng thay quần áo, còn muốn trách phạt thiếp, thiếp nhất thời nóng vội, sau lui gần đến phòng phu nhân, thực khéo thấy Tam di nương đặt vật đó dưới gối phu nhân, lão gia là thiếp không đúng, nhưng phu nhân đã trách phạt thiếp, cầu lão gia khai ân!" Tứ di nương nói xong liền òa khóc, tinh tế nhìn, môi Tứ di nương tựa hồ còn trề xuống.
“Hừ, ngươi nói thật bừa bãi, vừa mới nói là hắt nước vào người Nhị di nương, là Nhị di nương vào phòng phu nhân thay quần áo, hiện tại sao lại biến thành Tam di nương! Lời ngươi nói vô căn cứ!" Nạp Lan Diệp Hoa hiển nhiên là nóng vội, thầm nghĩ vì Tam di nương giải vây hành vi phạm tội, nhưng hắn quên, nếu là thỉnh an phu nhân, tất cả mọi người đều có mặt, hắn không hỏi mọi người chân tướng chuyện tình, chỉ lo một mặt giải vây, khiến cho Tam di nương trở thành hiềm nghi lớn nhất!
Chỉ nhìn thấy thấy Tôn ngự y nhíu mày, đem hình nhân cầm trong tay, lật đến mặt sau, nhìn vải trắng viết ngày sinh tháng đẻ, đang bị ngân châm cắm chi chít, “Đây chính là ngày sinh tháng đẻ của phu nhân?" Tôn ngự y nói xong liền đưa cho Nạp Lan Diệp Hoa xem.
“Đây… Đúng thế!" Nạp Lan Diệp Hoa mặt càng ngày càng đen, giận dữ trừng mắt nhìn Cung thị.** ss Gà **
Tôn ngự gật gật đầu, đem ngân châm từ lòng bàn chân hình nhân bắt đầu chậm rãi nhổ ra, đầu kim nhổ ra đều là màu đen, có thể thấy được bên trong hình nhân cất giấu kịch độc, Tôn ngự y nhổ xong, lập tức có người bưng nước ấm tới, tinh tế rửa tay.
“Lão gia, lão thái thái khá hơn nhiều!" Nha đầu bên người lão thái thái từ bên trong đi ra bẩm báo, mọi người nhanh đi qua nhìn, quả nhiên, lão thái thái sắc mặt trở nên hồng thuận, môi cũng hết đen, hơi thở cũng ổn định rất nhiều.diễn đàn Le Quý Đôn
Tôn ngự y vội vàng bắt mạch cho lão thái thái, quả nhiên tốt lên không ít, nay cũng rõ ràng, nhất định là có người dùng Vu Cổ tính giết hại lão thái thái.
“Cung thị, ngươi giải thích thế nào?" Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, cũng không vì Tôn ngự y ở đây mà thu liễm, chính là quan hệ đến Vu Cổ nghiêm trọng, nếu thật sự là Cung thị làm, trước mắt phải hưu nàng, tránh bị liên lụy, nếu tra ra một nhà Cung tướng quân có liên quan, chắc chắn là bị diệt môn, nhưng dựa vào thế lực Cung gia quyết sẽ không diệt môn, nếu Cung thị vì vậy mà có kết cục thảm, Cung gia nhất định sẽ không bỏ qua mình, cho nên, hắn hiện tại chỉ hy vọng việc này không quan hệ đến Cung thị.
“Phụ thân, có thể để nữ nhi nhìn không!"Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt, tiếp nhận hình nhân, Nạp Lan Diệp Hoa biết Nạp Lan Tĩnh thông minh hơn người, cho nên cũng không có phản đối, ý bảo hạ nhân cầm qua cho nàng.
Nạp Lan Tĩnh cầm đến tinh tế quan sát, đặt ở chóp mũi nhẹ nhàng ngửi, “Phụ thân, cái này, khẳng định không phải của mẫu thân." Nạp Lan Tĩnh nâng cao thanh âm, khí thế trong lúc đó làm cho người ta không thể không tin phục.
“Thật? Có chứng cớ gì?" Nạp Lan Diệp Hoa híp mắt, trong lòng đối với việc này chứa nhiều nghi ngờ, nếu Cung thị bất mãn lão thái thái, làm ra chuyện hồ đồ cũng là có khả năng, nhưng Cung thị là tiểu thư khuê các, đối với hậu quả sử dụng Vu Cổ tương đối rõ ràng, nhất định không dùng chính tánh mạng đi làm chuyện ngu ngốc này!
Có một số việc nhóm di nương cũng “ngoan", huống chi, hiện tại trước mặt Tứ di nương Lục di nương là người của Nạp Lan Tĩnh, Tam di nương trước mặt người khác không nói chuyện nhiều, Nạp Lan Khuynh cùng Nạp Lan Tĩnh đã đạt hiệp nghị chung, Nhị di nương vừa phóng xuất, tự nhiên sẽ không tại đây đứng đầu ngọn gió!
“Phụ thân người xem, hình nhân này là dùng vải thô hạ đẳng may, đường may cực cẩu thả, mẫu thân tâm tư tinh tế, quyết không dùng loại vải thô ráp như vậy, mà vải dệt trong viện mẫu thân nha đầu cũng chọn châm thượng đẳng thêu mà thành, thứ hai, mặt trên thoang thoảng mùi hương gỗ Tử Đàn, mọi người đều biết mẫu thân ghét ngửi nhất mùi này, mùi này quá ám trầm, khẳng định là không chỉ một hai ngày có thể huân ra, thứ ba, mặt trên bị ngân châm che kín, mẫu thân vì sao phải đem giấu dưới dối của nàng, vì cho người ta tìm thấy sao? Chuyện này hiển nhiên là không hợp lẽ thường, còn nhiều điểm đáng ngờ, mong phụ thân đại nhân minh giám!" Nạp Lan Tĩnh đứng thẳng thân mình, môi mang ý cười khó hiểu, thưởng thức hình rối hại người trong tay, trong lòng lại càng bình tĩnh!
“Vải thô này không phải là thời điểm Tam di nương lễ phật mới dùng sao?" Nhị di nương kinh hô một câu, vải thô này cực kỳ bình thường, nhưng ở tướng phủ là cực hiếm thấy, chỉ có thời điểm Tam di nương kính phật mới dùng, phần lớn mọi người đều biết.
“Không được nói bậy, Tam di nương là người cực thiện tâm, như thế nào lại làm ra chuyện này!" Nạp Lan Diệp Hoa cay mày, hắn hy vọng nhất không đem Tam di nương liên lụy vào, Tôn ngự y là lão nhân trong cung, đừng khiến hắn phát giác mới tốt.
“Lão gia!" Nhị di nương ủy khuất nhìn Nạp Lan Diệp Hoa, nàng nghe nói nay Nạp Lan Diệp Hoa sủng ái Tam di nương nhất, chính mình còn không tin, nay nhưng nhìn rõ ràng, ngay cả phu nhân Nạp Lan Diệp Hoa cũng chưa từng che chở như vậy.
“Tôn ngự ý, Tĩnh nhi có một chuyện không rõ, có thể mời Tôn ngự y chỉ giáo một phen!" Nạp Lan Tĩnh cầm hình nhân, vẻ mặt khiêm tốn, rõ ràng là nàng thỉnh cầu người khác, cố tình làm cho hết thảy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay nàng!
“Quận chúa cứ nói đừng ngại, chỉ cần điều lão phu biết, tất nhiên sẽ nói hết!" Tôn ngự y gật gật đầu, hắn cũng muốn biết nữ nhân được Thái Hậu coi trọng đến tột cùng có chỗ gì đặc biệt!
“Làm phiền Tôn ngự y, Tĩnh nhi nghe nói mùi hương Tử Đàn là huân lâu mà thành, nhưng mùi lúc này tựa hồ có hương vị nào đó làm hỗn loạn, Tĩnh nhi không thể lý giải, phiền Tôn ngự y chỉ điểm cho thần nữ!" Nạp Lan Tĩnh cười, cầm hình nhân trong tay đưa qua.
“Quận chúa có điều không biết, dân gian từng có lưu truyền, Vu Cổ là tà thuật, phải dùng vải thô hàng năm dưới lư hương làm thành hình rối mới có thể hiển linh, vải thô khác là không thể, cho dù là vải thô cũng không có tác dụng, từ bệnh trạng lão phu nhân xem vải bố này ít nhất là có ba năm, mà bên trong hình nhân có điểm đặc biệt, tro hương bên trong lư hương làm trung gian, cất giữ hàng năm bên trong lư hương mới huân thành màu đen, cho nên ngân châm lấy ra mới có màu đen!" Tôn ngự y giảng giải rất rõ ràng, khiến người khác không thể hoài nghi.
“Vậy, quý phủ chỉ có Tam di nương ngươi là có việc dùng vải bố và hương tro cho tới nay đi!" Nạp Lan Tĩnh mắt sáng như đuốc nhìn Tam di nương, nay nàng còn muốn nói cái gì?
“Tĩnh nhi, không được nói bậy bạ, Tam di nương mặc dù ngày thường lễ phật, nhưng không có nghĩa là nàng đem hại người khác!" Nạp Lan Diệp Hoa ho khan vài tiếng, ánh mắt nhìn về phía Cung thị,"Huống chi nàng ngày thường cực quy củ, quả quyết không có khả năng để hình nhân này vào trong phòng mẫu thân ngươi!" Nạp Lan Diệp Hoa cực lực vì Tam di nương tranh cãi.
“Nói vậy, sai người tra xem trong phòng Tam di nương vải thô còn không?" Nạp Lan Tĩnh cười, nói đều là lẽ phải, nay chỉ có một viện Tam di nương có vải thô này, nếu vải thô của Tam di nương còn đó, một lần nữa xem kỹ là người phương nào hại người!
“Đại tiểu thư nói có lý, nhưng vải thô trong phòng thiếp cứ cách một thời gian lại đổi một lần, chuyện đó nha đầu trong phòng thiếp đều biết, các nàng có thể làm chứng!" Tam di nương trầm giọng, cố ý đè thấp thanh âm, tuy rằng chuyện đã nhiều năm, trước sau phải cẩn thận, Tôn ngự y đại khái có thể nghe ra thanh âm bản thân.
“Thật? Đó là nói trong phòng Tam di nương không lưu giữ vải thô cũ? Như thế nào lại trùng hợp!" Nạp Lan Tĩnh tựa tiếu phi tiêu nhìn Tam di nương, tự nhiên là chú ý đến giọng nói Tam di nương, người trong phủ đều biết, như vậy Tam di nương đến tột cùng là vì cái gì mà giấu thân phận thực sự của mình? Nơi này người ngoài chỉ có Tôn ngự ý? Nạp Lan Tĩnh híp mắt, cùng Tôn ngự y có quan hệ chặt chẽ chính là hoàng cung, nương nương! Tam di nương rốt cuộc là vì cái gì đến đây?
“Tứ di nương tay ngươi như thế nào lại run?" Lúc này, Lục di nương chú ý tới sắc mặt Tứ di nương trắng bệch, ngón tay run lên, như là bị kinh hách thật lớn.
“Không sao!" Tứ di nương nói xong, vừa vặn trên mặt hiển nhiên là không phải như thế, mắt cúi đầu cúi, không dám nhìn mọi người.
“Tứ di nương ngươi biết cái gì?" Nạp Lan Diệp Hoa cau mày, ngày thường Tứ di nương chưa từng lộ vẻ mặt như vầy, nhất định là trong lòng có chuyện, mới có thể run không ngừng!
“Thiếp, thiếp cái gì đều không thấy, thật sự cái gì đều không thấy!" Tứ di nương bùm một tiếng quỳ trên mặt đất, miệng nói không ngừng, nhưng lời nói ra chỉ có thể làm cho người ta nghĩ nàng biết gì đó.
“Ngươi thấy cái gì thì nhanh nói ra, bằng không sẽ không để yên cho ngươi!" Nạp Lan Diệp Hoa quét mắt nhìn mọi người, ở trong lòng hắn có thể khiến Tứ di nương sợ chỉ có thể là chủ tử trong viện, chủ tử khiến cho nàng sợ hãi, nghĩ đến cũng chỉ có một mình Nạp Lan Tĩnh, nếu sự tình phát triển đến trên người Nạp Lan Tĩnh, Cung thị cùng Tam di nương đều không có ảnh hưởng đến tính mạng.
“Thiếp, thiếp sáng nay ở trong phòng phu nhân thật sự không có nhìn thấy gì!" Tứ di nương lắp bắp nói, nhưng đến tột cùng là đem mọi chuyện nói rõ ràng.
“Ngươi nói mau!" Nạp Lan Diệp Hoa trong lòng cả kinh, có chút hối hận khi hỏi Tứ di nương, nếu có liên quan đến Cung thị, hắn nên lựa chọn thế nào, mà Tôn ngự y là Thái Hậu phái tới, trở về tất hướng Thái Hậu bẩm báo, việc này nhỡ náo động đến Thái Hậu nương nương thì làm sao!
“Thiếp! Thiếp, sáng nay nhìn thấy Tam di nương đặt vật đó dưới gối phu nhân!" Tứ di nương từ từ nhắm hai mắt, như hạ quyết tâm thật lớn, thanh âm nâng cao, làm cho mọi người ở đây đều nghe rõ ràng!
“Cái gì? Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Nạp Lan Diệp Hoa gân xanh nổi lên, tại sao lại liên quan đến Tam di nương, hắn liếc mắt nhìn Tôn ngự y, thấy hắn nhíu mày, trong lòng cảm thấy bản thân luống cuống, “Ngươi thật nhìn rõ ràng, đừng có oan uổng người tốt!" Nạp Lan Diệp Hoa ánh mắt hướng Cung thị sai sử, Cung thị lại làm bộ không có nhìn thấy, trong lòng bất mãn, thân phận Tam di nương tuy rằng không thể để cho người khác biết,nhưng một cái thiếp chết người khác cũng không thể nói cái gì, người chết thì không thể nói!
“Bẩm lão gia, thiếp thấy rõ ràng, sáng nay thiếp nhìn Nhị di nương bình an đi ra ngoài, Ngọc nhi lại đi xa không về được, trong lòng không khỏi buồn rầu, nhất thời mỡ heo mông tâm hắt nước trà lên người Nhị di nương, phu nhân cho Nhị di nương vào trong phòng thay quần áo, còn muốn trách phạt thiếp, thiếp nhất thời nóng vội, sau lui gần đến phòng phu nhân, thực khéo thấy Tam di nương đặt vật đó dưới gối phu nhân, lão gia là thiếp không đúng, nhưng phu nhân đã trách phạt thiếp, cầu lão gia khai ân!" Tứ di nương nói xong liền òa khóc, tinh tế nhìn, môi Tứ di nương tựa hồ còn trề xuống.
“Hừ, ngươi nói thật bừa bãi, vừa mới nói là hắt nước vào người Nhị di nương, là Nhị di nương vào phòng phu nhân thay quần áo, hiện tại sao lại biến thành Tam di nương! Lời ngươi nói vô căn cứ!" Nạp Lan Diệp Hoa hiển nhiên là nóng vội, thầm nghĩ vì Tam di nương giải vây hành vi phạm tội, nhưng hắn quên, nếu là thỉnh an phu nhân, tất cả mọi người đều có mặt, hắn không hỏi mọi người chân tướng chuyện tình, chỉ lo một mặt giải vây, khiến cho Tam di nương trở thành hiềm nghi lớn nhất!
Tác giả :
Trầm Hoan