Tướng Môn Độc Hậu
Chương 12: Quế ma ma
Thẩm Diệu rời học đường, lúc trở lại Thẩm phủ, sắc trời đã muốn tối. Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Thanh không cùng nàng về, nàng cũng lười so đo cùng các nàng. Thẩm lão phu nhân đã nghỉ ngơi , nàng liền trở về tây viện. Lúc gần đến viện, liền nghe được một thanh âm thân thiện truyền đến:
“ Tiểu thư về rồi, lão nô nghe nói người rơi xuống nước lo lắng không thôi. Giờ nhìn tiểu thư tốt lắm, tảng đá trong lòng mới hạ xuống."
Nghiêng đầu, liền thấy một phụ nhân trung niên hướng nàng đi tới. Phụ nhân ước chừng hơn bốn mươi tuổi, thân hình béo, màu da hơi tối, mặc một kiện váy xanh kèm với áo khoác tím. Nhìn qua kiểu dáng bình thường, nhưng là đồ tốt . Cổ tay mang vòng tay bạc nặng trĩu. Trong mắt đều là tươi cười.
“Quế mama."
Thẩm Diệu thản nhiên đáp. Phụ nhân cảm thấy nàng vẫn như bình thường , liên tiếp nói:
“Lão nô vốn định trở lại phủ sớm nhưng Nhiên nhi bệnh chưa tốt lên, chăm hắn một hồi, thật sự không có cách nào, đành trả cho nương hắn.Bản thân về phủ trước, thấy tiểu thư không sao mới an tâm."
Lời này ý là, Thẩm Diệu trong lòng bà còn trọng yếu hơn cả tôn tử (*tôn tử:cháu nội*)
Nếu là bình thường, nghe xong lời này nàng liền cảm động một hồi , sau đó an ủi rồi, lấy chút bạc cho Quế ma ma về mời đại phu xem bệnh cho tôn tử.
Nhưng là, đã qua một kiếp . Nhìn lại phụ nhân trước mặt, nàng trong lòng cơ hồ muốn cười nhạo bản thân , lúc trước mắt bị mù mới thấy bà ta trung thành, tận tụy?
Nương sinh nàng không lâu, liền theo phụ thân xuất chinh. Nàng còn quá nhỏ . Đường xá mệt nhọc. Nương không thể mạo hiểm đem nàng cùng đi , bất đắc dĩ, đành nhịn đau để nàng ở lại Thẩm phủ
Thẩm lão phu nhân mời vú em chăm nàng, chính là Quế mama. Quế mama là người làm trong thôn trang nhà nàng sinh ra. Lão phu nhân thấy bà chịu khó ,thành thật. Cho bà ở lại. Sau lại thấy Quế ma ma đem nàng nuôi tốt , liền yên tâm để bà làm nhũ mẫu của nàng. Nhưng là, bà ta dần thay đổi. Tây viện không có người lớn ,liền được lão phu nhân cùng hai phòng đông viện quản.
Mới đầu bà ta còn thành thành thật thật chăm sóc nàng. Về sau, thấy rõ thế cục , không chút do dự tìm đông viện nương tựa. Hơn nữa, với tính cách nịnh nọt, khi nàng quyết tâm phải gả cho Phó Tu Nghi, bà ở bên cạnh, cũng không thiếu phần châm ngòi thổi gió.
Bất quá, hận nhất là , lão phu nhân mang theo chất nữ phương xa đến nương tựa Thẩm phủ. Vị chất nữ dùng kế hại đại ca Thẩm Khâu của nàng chiếm trong sạch, bắt đại ca chịu trách nhiệm , cuối cùng thành tẩu tử nàng, đem hậu viện của đại ca làm rối lên, khiến chướng khí mù mịt. Mà vị chất nữ vu cho Thẩm Khâu vũ nhục, chính là Quế ma ma làm nhân chứng.
Nay nghĩ đến, thật sự là tiết mục sứt sẹo. Một lần bất trung, trăm thứ không cần. Huống hồ bà ta, trăm thứ bất trung, nàng tự nhiên phải dọn dẹp một chút. Đánh chó chạy đi. Sau đó để chó cắn người.
Quế ma ma đợi hồi lâu vẫn chưa thấy Thẩm Diệu phát thưởng, vẻ từ ái trên mặt trong lúc nhất thời có chút cứng ngắc. Bà ta nhịn không được ngẩng đầu nhìn Thẩm Diệu, đã thấy nàng thản nhiên nhìn bà ta,mặt không chút cảm xúc. Trong lòng của bà ta “Lộp bộp" một chút, không biết vì sao lại có cảm giác chột dạ. Ngay sau đó, liền nghe được Thẩm Diệu không mặn không nhạt đáp:
“Nha,như vậy mama thật vất vả." Cốc vũ khẽ hừ nhẹ một tiếng, có chút trào phúng, liếc mắt nhìn bà ta một cái. Cốc Vũ từ trước đến nay vẫn chướng mắt bà ta. Một bộ dáng tiểu nhân nịnh nọt. Ỷ là nhũ mẫu của tiểu thư mà hoành hành ngang ngược trong tây viện. Tiểu thư còn cố tình tin tưởng bà ta, nghe không ít lời gièm pha mà cách tâm với những hạ nhân khác.
Nay tiểu thư như gặp họa được phúc. Rơi xuống nước rồi tỉnh lại, đầu óc trở nên sáng suốt. Trước mắt đối với bà ta thái độ không mặn không nhạt ,thực làm Cốc vũ trong lòng khuây khoả một hồi.
Quế mama ngượng ngùng cười, bà ta không rõ vì sao hôm nay tiểu thư lại lạnh nhạt với bà ta như vậy. Nghĩ tới, Thẩm Diệu là vì rơi xuống nước ,tâm tình không tốt, liền cười khuyên nhủ:
“Tiểu thư nghe lời lão nô, chớ thương tâm, bảo hộ thân thể mới là quan trọng. Tiểu thư tốt đẹp như vậy . Định vương điện hạ nhất định thích , sẽ có ngày......"
Bà ta từ trước đến nay rất biết vuốt mông ngựa
(*vuốt mông ngựa: nịnh nọt*)
Thường ngày đều chọn thứ nàng thích mà nói. Khiến nàng rất vui. Nhưng hôm nay, vừa nói đến đây, đã thấy Thẩm Diệu thay đổi sắc mặt.
“Ma ma nói như vậy là muốn làm bẩn trong sạch của ta?"
Thẩm Diệu lạnh nhạt nói:
“Tuy phụ thân cùng nương không ở trong phủ,nhưng ta cũng là tiểu chủ tử tây viện,là chủ tử của mama, tiểu thư ta còn biết thế nào là thanh danh trong sạch. Mama nói vậy, chẳng phải là cố ý hãm hại, bảo ta vô liêm sỉ sao?"
Quế mama sửng sốt, theo bản năng nói:
“Tiểu thư sao có thể nói như vậy, lão nô cũng là vì muốn tốt......."
“Nói như vậy,..... là ta sai lầm sao?"
Thẩm Diệu cười lạnh một tiếng:“Cũng tốt, không bằng đến chỗ lão phu nhân hỏi xem, tướng quân phủ nữ nhi trong sạch, hay đều không bằng rau cải trắng?
Nếu là rau cải trắng còn giá trị vài đồng tiền, Quế mama ngươi nói đường hoàng như vậy, ta không khỏi muốn hỏi lão phu nhân xem có phải là ta quá mức không biết lễ nghi."
Không dự đoán được Thẩm Diệu lại thay đổi lớn như vậy. Tâm tình không tốt cũng không nên đem mình ra chút giận mới đúng. Quế mama ở trong Tây viện hoành hành ngang ngược , ngày thường Thẩm Diệu cũng bị bà xoa nắn tốt lắm, hôm nay, thậm chí khiến bà ta xấu mặt trước Cốc vũ cùng Kinh trập, trong lòng có chút tức giận, không khỏi nói:
“ Tiểu thư nói vậy là muốn ép chết lão nô sao, lão nô theo bên người tiểu thư mười mấy năm. Tiểu thư sao có thể cho rằng lão nô cố ý hại người?"
“Làm càn!"
Kinh trập cao giọng nói:
“ Tiểu thư là chủ tử, Quế mama, sao bà dám nói như vậy?"
Quế mama cả kinh, cũng ảo não chính mình vừa rồi kích động . Lời nói như bát nước hắt đi. Chung quanh lại có rất nhiều hạ nhân vây xem náo nhiệt hạ. Bà ta chỉ coi Thẩm Diệu là người dễ bảo,chỉ vì tâm lý không thoải mái lên mới vậy. Liền mềm giọng nói :
“ Tiểu thư, lão nô là thật tâm đau lòng tiểu thư, lão nô theo tiểu thư nhiều như vậy năm, trong lòng đã sớm xem tiểu thư như đứa nhỏ của mình.Mới vừa rồi đều là lão nô không đúng, tiểu thư chớ sinh khí, cẩn thận đừng tức giận không tốt cho thân mình."
Đem nàng làm đứa nhỏ của chính mình mà đối đãi?
Thẩm Diệu trong lòng cười lạnh, nàng cảm thấy Quế mama là thiên hạ vô địch kì lạ. Ngày thường theo nàng được không ít bạc, vậy mà lại đem đông viện làm chủ tử. hại đại ca nàng phải ăn đau khổ. Nếu là đời trước,trong hậu cung gặp phải điêu nô như vậy, nàng sớm đem ra ngoài loạn côn đánh chết .
Bất quá hiện tại ... ..... Nếu Quế ma ma thành tâm đầu nhập vào đông viện , vậy mượn tay bà ta cho đông viện ăn chút phiền phức đi?
Nàng nhíu mày, giọng điệu thản nhiên nói:
“Nếu Quế ma ma biết sai, vậy phạt ba tháng tiền tiêu vặt đi."
Quế ma ma thần sắc cứng đờ, Thẩm Diệu khóe môi giương lên. Không có bạc Quế ma ma nên làm gì?
Tự nhiên là đi đông viện biểu hiện trung thành.
“ Tiểu thư về rồi, lão nô nghe nói người rơi xuống nước lo lắng không thôi. Giờ nhìn tiểu thư tốt lắm, tảng đá trong lòng mới hạ xuống."
Nghiêng đầu, liền thấy một phụ nhân trung niên hướng nàng đi tới. Phụ nhân ước chừng hơn bốn mươi tuổi, thân hình béo, màu da hơi tối, mặc một kiện váy xanh kèm với áo khoác tím. Nhìn qua kiểu dáng bình thường, nhưng là đồ tốt . Cổ tay mang vòng tay bạc nặng trĩu. Trong mắt đều là tươi cười.
“Quế mama."
Thẩm Diệu thản nhiên đáp. Phụ nhân cảm thấy nàng vẫn như bình thường , liên tiếp nói:
“Lão nô vốn định trở lại phủ sớm nhưng Nhiên nhi bệnh chưa tốt lên, chăm hắn một hồi, thật sự không có cách nào, đành trả cho nương hắn.Bản thân về phủ trước, thấy tiểu thư không sao mới an tâm."
Lời này ý là, Thẩm Diệu trong lòng bà còn trọng yếu hơn cả tôn tử (*tôn tử:cháu nội*)
Nếu là bình thường, nghe xong lời này nàng liền cảm động một hồi , sau đó an ủi rồi, lấy chút bạc cho Quế ma ma về mời đại phu xem bệnh cho tôn tử.
Nhưng là, đã qua một kiếp . Nhìn lại phụ nhân trước mặt, nàng trong lòng cơ hồ muốn cười nhạo bản thân , lúc trước mắt bị mù mới thấy bà ta trung thành, tận tụy?
Nương sinh nàng không lâu, liền theo phụ thân xuất chinh. Nàng còn quá nhỏ . Đường xá mệt nhọc. Nương không thể mạo hiểm đem nàng cùng đi , bất đắc dĩ, đành nhịn đau để nàng ở lại Thẩm phủ
Thẩm lão phu nhân mời vú em chăm nàng, chính là Quế mama. Quế mama là người làm trong thôn trang nhà nàng sinh ra. Lão phu nhân thấy bà chịu khó ,thành thật. Cho bà ở lại. Sau lại thấy Quế ma ma đem nàng nuôi tốt , liền yên tâm để bà làm nhũ mẫu của nàng. Nhưng là, bà ta dần thay đổi. Tây viện không có người lớn ,liền được lão phu nhân cùng hai phòng đông viện quản.
Mới đầu bà ta còn thành thành thật thật chăm sóc nàng. Về sau, thấy rõ thế cục , không chút do dự tìm đông viện nương tựa. Hơn nữa, với tính cách nịnh nọt, khi nàng quyết tâm phải gả cho Phó Tu Nghi, bà ở bên cạnh, cũng không thiếu phần châm ngòi thổi gió.
Bất quá, hận nhất là , lão phu nhân mang theo chất nữ phương xa đến nương tựa Thẩm phủ. Vị chất nữ dùng kế hại đại ca Thẩm Khâu của nàng chiếm trong sạch, bắt đại ca chịu trách nhiệm , cuối cùng thành tẩu tử nàng, đem hậu viện của đại ca làm rối lên, khiến chướng khí mù mịt. Mà vị chất nữ vu cho Thẩm Khâu vũ nhục, chính là Quế ma ma làm nhân chứng.
Nay nghĩ đến, thật sự là tiết mục sứt sẹo. Một lần bất trung, trăm thứ không cần. Huống hồ bà ta, trăm thứ bất trung, nàng tự nhiên phải dọn dẹp một chút. Đánh chó chạy đi. Sau đó để chó cắn người.
Quế ma ma đợi hồi lâu vẫn chưa thấy Thẩm Diệu phát thưởng, vẻ từ ái trên mặt trong lúc nhất thời có chút cứng ngắc. Bà ta nhịn không được ngẩng đầu nhìn Thẩm Diệu, đã thấy nàng thản nhiên nhìn bà ta,mặt không chút cảm xúc. Trong lòng của bà ta “Lộp bộp" một chút, không biết vì sao lại có cảm giác chột dạ. Ngay sau đó, liền nghe được Thẩm Diệu không mặn không nhạt đáp:
“Nha,như vậy mama thật vất vả." Cốc vũ khẽ hừ nhẹ một tiếng, có chút trào phúng, liếc mắt nhìn bà ta một cái. Cốc Vũ từ trước đến nay vẫn chướng mắt bà ta. Một bộ dáng tiểu nhân nịnh nọt. Ỷ là nhũ mẫu của tiểu thư mà hoành hành ngang ngược trong tây viện. Tiểu thư còn cố tình tin tưởng bà ta, nghe không ít lời gièm pha mà cách tâm với những hạ nhân khác.
Nay tiểu thư như gặp họa được phúc. Rơi xuống nước rồi tỉnh lại, đầu óc trở nên sáng suốt. Trước mắt đối với bà ta thái độ không mặn không nhạt ,thực làm Cốc vũ trong lòng khuây khoả một hồi.
Quế mama ngượng ngùng cười, bà ta không rõ vì sao hôm nay tiểu thư lại lạnh nhạt với bà ta như vậy. Nghĩ tới, Thẩm Diệu là vì rơi xuống nước ,tâm tình không tốt, liền cười khuyên nhủ:
“Tiểu thư nghe lời lão nô, chớ thương tâm, bảo hộ thân thể mới là quan trọng. Tiểu thư tốt đẹp như vậy . Định vương điện hạ nhất định thích , sẽ có ngày......"
Bà ta từ trước đến nay rất biết vuốt mông ngựa
(*vuốt mông ngựa: nịnh nọt*)
Thường ngày đều chọn thứ nàng thích mà nói. Khiến nàng rất vui. Nhưng hôm nay, vừa nói đến đây, đã thấy Thẩm Diệu thay đổi sắc mặt.
“Ma ma nói như vậy là muốn làm bẩn trong sạch của ta?"
Thẩm Diệu lạnh nhạt nói:
“Tuy phụ thân cùng nương không ở trong phủ,nhưng ta cũng là tiểu chủ tử tây viện,là chủ tử của mama, tiểu thư ta còn biết thế nào là thanh danh trong sạch. Mama nói vậy, chẳng phải là cố ý hãm hại, bảo ta vô liêm sỉ sao?"
Quế mama sửng sốt, theo bản năng nói:
“Tiểu thư sao có thể nói như vậy, lão nô cũng là vì muốn tốt......."
“Nói như vậy,..... là ta sai lầm sao?"
Thẩm Diệu cười lạnh một tiếng:“Cũng tốt, không bằng đến chỗ lão phu nhân hỏi xem, tướng quân phủ nữ nhi trong sạch, hay đều không bằng rau cải trắng?
Nếu là rau cải trắng còn giá trị vài đồng tiền, Quế mama ngươi nói đường hoàng như vậy, ta không khỏi muốn hỏi lão phu nhân xem có phải là ta quá mức không biết lễ nghi."
Không dự đoán được Thẩm Diệu lại thay đổi lớn như vậy. Tâm tình không tốt cũng không nên đem mình ra chút giận mới đúng. Quế mama ở trong Tây viện hoành hành ngang ngược , ngày thường Thẩm Diệu cũng bị bà xoa nắn tốt lắm, hôm nay, thậm chí khiến bà ta xấu mặt trước Cốc vũ cùng Kinh trập, trong lòng có chút tức giận, không khỏi nói:
“ Tiểu thư nói vậy là muốn ép chết lão nô sao, lão nô theo bên người tiểu thư mười mấy năm. Tiểu thư sao có thể cho rằng lão nô cố ý hại người?"
“Làm càn!"
Kinh trập cao giọng nói:
“ Tiểu thư là chủ tử, Quế mama, sao bà dám nói như vậy?"
Quế mama cả kinh, cũng ảo não chính mình vừa rồi kích động . Lời nói như bát nước hắt đi. Chung quanh lại có rất nhiều hạ nhân vây xem náo nhiệt hạ. Bà ta chỉ coi Thẩm Diệu là người dễ bảo,chỉ vì tâm lý không thoải mái lên mới vậy. Liền mềm giọng nói :
“ Tiểu thư, lão nô là thật tâm đau lòng tiểu thư, lão nô theo tiểu thư nhiều như vậy năm, trong lòng đã sớm xem tiểu thư như đứa nhỏ của mình.Mới vừa rồi đều là lão nô không đúng, tiểu thư chớ sinh khí, cẩn thận đừng tức giận không tốt cho thân mình."
Đem nàng làm đứa nhỏ của chính mình mà đối đãi?
Thẩm Diệu trong lòng cười lạnh, nàng cảm thấy Quế mama là thiên hạ vô địch kì lạ. Ngày thường theo nàng được không ít bạc, vậy mà lại đem đông viện làm chủ tử. hại đại ca nàng phải ăn đau khổ. Nếu là đời trước,trong hậu cung gặp phải điêu nô như vậy, nàng sớm đem ra ngoài loạn côn đánh chết .
Bất quá hiện tại ... ..... Nếu Quế ma ma thành tâm đầu nhập vào đông viện , vậy mượn tay bà ta cho đông viện ăn chút phiền phức đi?
Nàng nhíu mày, giọng điệu thản nhiên nói:
“Nếu Quế ma ma biết sai, vậy phạt ba tháng tiền tiêu vặt đi."
Quế ma ma thần sắc cứng đờ, Thẩm Diệu khóe môi giương lên. Không có bạc Quế ma ma nên làm gì?
Tự nhiên là đi đông viện biểu hiện trung thành.
Tác giả :
Thiên Sơn Trà Khách