Túi Nhỏ Bên Ngực Trái
Chương 15
Edit: @Lệ Diệp.
Nhan Niệm Niệm cũng không nhớ rõ là bản thân nhìn thấy câu nói kia từ đâu, dù sao chính là nhìn thấy khi xem trang web canh gà tâm linh cùng loại, thấy Cố Lẫm lập tức sung sướng lên, cô nhẹ nhàng thở ra.
Tính tình Cố Lẫm có chút cố chấp quá kích, cô còn lo lắng anh không chịu nghe cô, không nghĩ tới gia hỏa này cũng chịu bị giảng đạo, không phải khăng khăng làm theo ý mình.
Cài tốt đai an toàn, Nhan Niệm Niệm nghiêng đầu cười, "Đi thôi."
Còn chưa tới trường học, di động Nhan Niệm Niệm vang lên, âm thanh Mạnh Hiểu Viên kích động lại tức giận lớn đến mức Cố Lẫm ngồi một bên cũng có thể nghe thấy: "Niệm Niệm, mấy nữ sinh kia quá không biết xấu hổ, còn cáo trạng với chủ nhiệm lớp nói rằng cậu cùng Cố Lẫm đánh họ, vừa rồi chủ nhiệm lớp tới đây, nói chờ cậu trở về liền cùng lão đại đi văn phòng với thầy ấy."
"Nha, cáo trạng a, không có việc gì, ai còn không phải người bị hại?!" Nhan Niệm Niệm an ủi Mạnh Hiểu Viên, "Đừng lo lắng, người cuối cùng chịu trừng phạt còn không biết là ai đâu."
Mạnh Hiểu Viên: "Nếu cần, tớ có thể cho làm chứng cho cậu!"
Cố Lẫm trầm giọng nói: "Niệm Niệm, đừng sợ, anh chịu trách nhiệm, chờ tới trường học rồi, em liền nói là anh đánh họ." Anh ở trường học là học sinh xấu trên danh nghĩa, bị lão sư điểm danh phê bình hoặc là xử phạt không phải chuyện gì, tiểu nha đầu vừa mới tới trường học, thoạt nhìn chính là cái loại siêu ngoan ngoãn, không thể để cô bị lưu lại ấn tượng xấu ở chỗ thầy cô giáo, cũng không thể để việc xử phạt cho cô gánh vác.
"Dựa vào cái gì nha!" Nhan Niệm Niệm thở phì phì mà hừ một tiếng, "Chúng ta cái gì cũng không có làm sai, càng không có đánh họ, là những người đó chủ động khiêu khích, hiện tại còn muốn làm kẻ xấu cáo trạng trước, vấn đề là, họ cáo liền cáo sao? Họ cáo thì chúng ta phải nhận?"
Cố Lẫm sửng sốt một chút, bởi vì tên tuổi của anh quá lớn, có chút chuyện xấu không manh mối cũng sẽ dừng ở trên người anh, anh đã lười đến biện giải.
Nhan Niệm Niệm vỗ vỗ cánh tay anh, "Anh Lẫm, thái độ này của anh là không thể được a. Không phải chúng ta làm thì chúng ta không nhận, cho dù là chúng ta làm, ừm...... Có nhận hay không cũng phải xem tình huống."
Cố Lẫm khẽ cười một tiếng, tiểu nha đầu còn rất giảo hoạt.
Nhưng mà cô một mực một cái "Chúng ta", lòng người nghe thấy...... Thật nóng hổi.
Nhan Niệm Niệm dặn dò: "Anh Lẫm, đợi chút đi văn phòng, anh cũng không nên nói bậy nha, nghe em!"
Cố Lẫm "Ừm" một tiếng, nghe tiểu nha đầu, nhưng mà nếu là cô không tranh luận được, anh liền đem sự việc gánh tới, dù sao không thể để cô liên lụy vào được.
......
Trở về trường học, Nhan Niệm Niệm cùng Cố Lẫm trực tiếp đi văn phòng của chủ nhiệm, mấy nữ sinh còn ở đó, có người "Anh anh" khóc lóc.
Nhan Niệm Niệm xin lỗi mà nói: "Thật xin lỗi, lão sư, quần áo của em bị hắt canh đồ ăn lên, giữa trưa em đi mua quần áo, vừa mới vừa trở về, chậm trễ thời gian của các vị thật sự rất xin lỗi."
Chủ nhiệm lớp còn nghĩ rằng xảy ra xung đột với mấy nữ xinh là một người rất dữ, không nghĩ tới cô gái tiến vào rất là ngoan ngoãn, đôi mắt tròn xoe vừa đen lại sáng, vừa nhìn chính là học sinh tốt, mấu chốt còn đặc biệt có lễ phép, vào cửa liền xin lỗi trước.
Chủ nhiệm xua xua tay, "Chuyện giữa trưa, thầy vừa đã nghe họ nói qua rồi, thầy muốn nghe xem cách nói nói của em."
"Chuyện giữa trưa là cái dạng này." Vẻ mặt Nhan Niệm Niệm rất nghiêm túc, "Thời điểm em ăn cơm ở nhà ăn, mấy bạn học này ngồi xuống bên cạnh em, nói là muốn em mời họ ăn cơm, sau đó mấy bạn học nữ kia liền đoạt mâm đồ ăn của em, em vừa nghĩ, mời ăn cơm thì mời ăn cơm đi, dù sao cũng không thể để mấy bạn học nữ đoạt cơm thừa em ăn, sau đó liền muốn đem mâm đồ ăn của mình cướp về, không nghĩ tới, mâm đồ ăn đổ, nước canh bắn em đầy một thân, cũng bắn tới trên người bạn học nữ."
Nói xong, con ngươi màu hổ phách của cô nhìn chằm chằm nữ sinh nước canh đầy người, rất là ngượng ngùng mà nói: "Nếu cậu cũng đói thành như vậy, làm sao lại không nói thẳng chứ, cậu nhìn xem, đánh đổ mâm đồ ăn đều làm bẩn quần áo của hai chúng ta, giữa trưa tớ đi mua một bộ mới, cậu cũng đi thôi, dù sao không thể mặc quần áo bẩn một buổi trưa."
"Ai muốn cướp cơm thừa để ăn?!" Nữ sinh tức giận đến mặt cũng đỏ.
Nhan Niệm Niệm kinh ngạc mà nói: "Cậu không phải muốn cướp cơm thừa để ăn, vậy cậu bưng mâm đồ ăn của tớ đi làm cái gì?"
"Tôi là muốn úp lên đầu ——" một câu chưa nói xong, đã bị nữ sinh bên cạnh đẩy một khuỷu.
Nhan Niệm Niệm không dám tin tưởng mà mở to hai mắt, "Cậu muốn đem mâm đồ ăn úp lên trên đầu tớ? Vì sao? Tớ vừa mới chuyển trường tới đây, lúc trước cũng chưa từng thấy qua mặt các cậu, không thể nói chúng ta từng quen biết đi."
Mảnh dài lông mi của cô nghi hoặc mà chớp xuống hai cái, "Có phải các cậu muốn cho tớ một cái đòn đánh phủ đầu, để tớ về sau đem cơm trưa các cậu đều bao phải không?"
Cô nhìn nhìn chủ nhiệm lớp, vẻ mặt hơi có chút một lời khó nói hết, "Em ở Tân Thành chưa từng gặp được loại chuyện này, thật không nghĩ tới, cấp ba ở Yến Thành là cái dạng này......"
Mặt chủ nhiệm lớp cũng xấu hổ đến nóng hầm hập, hiển nhiên là học sinh Yến Thành của mình chủ động tìm học sinh Tân Thành người ta gây phiền toái, ông ta xụ mặt, trừng mắt liếc nhìn mấy nữ sinh làm kẻ xấu cáo trạng trước một cái.
Nữ sinh trên người dính đầy nước đồ ăn cố ý không đi thay quần áo, chính là vì giữ lại "Chứng cứ phạm tội" tới cáo trạng, kết quả đến lại để Nhan Niệm Niệm chiếm lợi thế, tự nhiên không thể chịu thua, cô ta vươn cổ tay ra, mặt trên có hai vết dấu hồng, "Chủ nhiệm, Nhan Niệm Niệm còn gọi Cố Lẫm tới giúp đỡ, ngài xem, đây là Cố Lẫm làm em bị thương."
Cố Lẫm chính là ở chỗ chủ nhiệm này treo danh học sinh xấu, vừa nghe lời này, mặt liền trầm xuống.
Cố Lẫm vừa định mở miệng, Nhan Niệm Niệm bước về phía trước một bước, chắn trước mặt anh, "Chủ nhiệm, bạn học Cố Lẫm đây là dám làm việc nghĩa nha! Lúc ấy, vị bạn học nữ này bưng mâm đồ ăn muốn úp trên đầu em, mà vài vị kia vặn cánh tay em khiến em không thể nhúc nhích, mắt thấy mâm đồ ăn đầy cơm thừa canh cặn liền phải úp đến trên đầu em, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, bạn học Cố Lẫm đột nhiên ra tay, ngăn lại tất cả việc này!"
"Đương nhiên, cậu ấy là nam sinh, sức lực vốn dĩ rất lớn, lại là sốt ruột ngăn cản tất cả việc, khó tránh khỏi không có khống chế tốt lực đạo." Nhan Niệm Niệm nói: "Tình cảnh này thật nhiều học sinh ở nhà ăn đều thấy được, chủ nhiệm ngài có thể tìm vài người tới hỏi, là có thể hiểu rõ."
Chủ nhiệm nhíu mày, lại nói tiếp, tuy rằng Cố Lẫm là người cầm đầu trường học, nhưng anh chưa từng đánh nữ sinh, động thủ cũng là nam sinh không dễ chọc.
Nhan Niệm Niệm đem tay áo sơ mi của mình vén lên, lộ ra cánh tay tinh tế trơn bóng, trên da thịt trắng nõn non mềm kia, thình lình có vài dấu vết hồng. "Chủ nhiệm ngài xem, đây là khi mấy nữ sinh kia vặn cánh tay em lưu lại, mấy nữ sinh còn có thể nắm thành như vậy, bạn học Cố Lẫm dưới trường hợp sốt ruột, để lại dấu vết hồng cũng là không thể tránh được."
Ánh mắt Cố Lẫm dừng ở trên cánh tay cô, vẻ mặt lập tức trở nên đáng sợ.
Tiểu nha đầu mặc tay áo, trước sau không có lộ cánh tay, anh cũng không biết cô bị thương.
Anh mắt vừa lạnh lại ác độc, đen sì ánh mắt liếc nhìn mấy nữ sinh một cái, ánh mắt kia tựa như bọc rét lạnh, làm cho sống lưng người khác lạnh cả người.
Nhan Niệm Niệm lặng lẽ kéo kéo góc áo anh.
Cố Lẫm cúi đầu, tiểu nha đầu chớp chớp mắt.
Nghĩ đến cô nói "Không cần nói lời nói bậy", cuối cùng Cố Lẫm không có mở miệng, môi mỏng nhấp thành một cái đường thẳng tắp, lông mi dày đặc rũ xuống, che khuất thần sắc trong mắt.
Vẻ mặt Nhan Niệm Niệm nghiêm túc, "Chủ nhiệm, vốn dĩ em cho rằng là họ đoạt cơm không thành thẹn quá thành giận, hiện tại xem ra, ngay từ đầu chính là ho muốn giáo huấn em, để cho ta về sau "hiếu kính" cơm trưa cho họ, đây là hành vi xúc phạm và vơ vét tài sản!"
Trên mặt chủ nhiệm lớp có chút do dự, xúc phạm và vơ vét tài sản ở trường học rất nghiêm trọng, theo lý hẳn là ghi tội xử phạt, nhưng việc bốn cái nữ sinh này trêu chọc cũng không quá đáng lắm, lại đều là người có thành tích học tập không tồi, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt ở cấp ba, ông ta đang suy xét có nên thả cho họ một con ngựa hay không, không có lần sau.
Mấy nữ sinh cũng luống cuống, các cô chỉ là muốn giáo huấn Nhan Niệm Niệm một chút, xả giận cho Cố Dao, nhưng không nghĩ đến sẽ tới tình cảnh phải lưu lại xử phạt, phải biết rằng, nếu hồ sơ có xử phạt, rất có thể thời điểm trúng tuyển đại học sẽ phải chịu ảnh hưởng.
"Chủ nhiệm, chúng em không phải cố ý, chính là muốn đùa với bạn học mới một chút thôi."
"Đúng nha, chủ nhiệm, chúng em xin lỗi bạn học mới, về sau cơm trưa của bạn học mới chúng ta đều bao."
"Chủ nhiệm, ô ô ô......"
Chủ nhiệm chần chờ, "Nhan Niệm Niệm, chuyện này đi, nếu không ——"
Nhan Niệm Niệm thở dài, "Em cũng là học sinh cấp ba, có thể hiểu rõ tâm tình vài vị, nếu không như vậy đi, em có ba cái điều kiện, nếu có thể, chuyện này liền qua đi, nếu không được, em phải nghiêm túc suy xét việc chuyển trường một chút, sinh hoạt ở một cái trường học xúc phạm và vơ vét tài sản mãi, em cảm thấy sẽ ảnh hưởng tới thành tích thi đại học của em."
Trong lòng chủ nhiệm lớp có chút lạnh cả người, Nhan Niệm Niệm vừa mới tới đây mấy ngày, nếu cô lại chuyển trường, khẳng định sẽ có người suy đoán nguyên nhân. Nếu là cô tới trường học khác rồi tuyên dương bên này xúc phạm và vơ vét tài sản cũng sẽ không phải chịu trừng phạt một chút, thanh danh cái trường học này của ông ta đã có thể hoàn toàn huỷ hoại.
"Em nói đi, điều kiện gì?" Chủ nhiệm ngồi thẳng thân mình, ông ta nghe ra uy hiếp trong lời Nhan Niệm Niệm nói, người con gái trước mắt thoạt nhìn ngoan ngoãn lại đáng yêu, lại là người khó giải quyết nhất.
"Thứ nhất, họ có thể không ghi tội, nhưng là trên nghi thức kéo cờ ở ngày thứ hai, nhất định phải công khai hướng em xin lỗi." Nhan Niệm Niệm ở cái trường học này đã quá một năm, mỗi một tuần đều có nghi thức kéo cờ, sẽ công khai khen ngợi học sinh biểu hiện tốt đẹp, đồng thời, công khai phê bình học sinh phạm sai lầm.
Chủ nhiệm lớp cùng mấy nữ sinh đều gật đầu, vừa rồi các cô cũng có thể nói xin lỗi, tuy rằng công khai xin lỗi quá mất mặt, dù sao so với ghi tội còn tốt hơn.
"Thứ hai, đều là học sinh, nên là đối xử bình đẳng công bằng. Nếu xử phạt mấy bạn học nữ này có thể xóa bỏ, vậy bạn học Cố Lẫm dám làm việc nghĩa đây, càng cần phải được khen thưởng. Mấy người bọn họ miễn bốn cái xử phạt, vậy trong ghi chép của bạn học Cố Lẫm ngày trước, cũng phải gạch đi bốn cái xử phạt." Nhan Niệm Niệm biết Cố Lẫm không thèm để ý cái này, nhưng cô chính là muốn gạch đi cho anh, nhỡ ra tương lai Cố Lẫm với cô cùng nhau thi đại học, không thể để những xử phạt đó ảnh hưởng.
"Này..." Chủ nhiệm thầm nghĩ đừng nói là thầy thể dục dạy em môn đại số chứ, đúng là biết nói giỡn!
Nhưng vẻ mặt tiểu nha đầu nghiêm túc, hiển nhiên không phải đang nói giỡn.
Chủ nhiệm lớp bất đắc dĩ mà mở máy tính ra, nhìn bản ghi chép hồ sơ của Cố Lầm một chút, "Hồ sơ của bạn học Cố Lẫm chỉ có ba cái xử phạt."
"Nga, nói như vậy......" Nhan Niệm Niệm nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Vậy đem ba cái xử phạt kia đều gạch đi, lại thêm một cái công khai khen ngợi đi, gom lại cũng coi như bốn điểm."
Cố Lẫm: Em gái tôi là đệ nhất thiên hạ đại số!
Nhan Niệm Niệm cũng không nhớ rõ là bản thân nhìn thấy câu nói kia từ đâu, dù sao chính là nhìn thấy khi xem trang web canh gà tâm linh cùng loại, thấy Cố Lẫm lập tức sung sướng lên, cô nhẹ nhàng thở ra.
Tính tình Cố Lẫm có chút cố chấp quá kích, cô còn lo lắng anh không chịu nghe cô, không nghĩ tới gia hỏa này cũng chịu bị giảng đạo, không phải khăng khăng làm theo ý mình.
Cài tốt đai an toàn, Nhan Niệm Niệm nghiêng đầu cười, "Đi thôi."
Còn chưa tới trường học, di động Nhan Niệm Niệm vang lên, âm thanh Mạnh Hiểu Viên kích động lại tức giận lớn đến mức Cố Lẫm ngồi một bên cũng có thể nghe thấy: "Niệm Niệm, mấy nữ sinh kia quá không biết xấu hổ, còn cáo trạng với chủ nhiệm lớp nói rằng cậu cùng Cố Lẫm đánh họ, vừa rồi chủ nhiệm lớp tới đây, nói chờ cậu trở về liền cùng lão đại đi văn phòng với thầy ấy."
"Nha, cáo trạng a, không có việc gì, ai còn không phải người bị hại?!" Nhan Niệm Niệm an ủi Mạnh Hiểu Viên, "Đừng lo lắng, người cuối cùng chịu trừng phạt còn không biết là ai đâu."
Mạnh Hiểu Viên: "Nếu cần, tớ có thể cho làm chứng cho cậu!"
Cố Lẫm trầm giọng nói: "Niệm Niệm, đừng sợ, anh chịu trách nhiệm, chờ tới trường học rồi, em liền nói là anh đánh họ." Anh ở trường học là học sinh xấu trên danh nghĩa, bị lão sư điểm danh phê bình hoặc là xử phạt không phải chuyện gì, tiểu nha đầu vừa mới tới trường học, thoạt nhìn chính là cái loại siêu ngoan ngoãn, không thể để cô bị lưu lại ấn tượng xấu ở chỗ thầy cô giáo, cũng không thể để việc xử phạt cho cô gánh vác.
"Dựa vào cái gì nha!" Nhan Niệm Niệm thở phì phì mà hừ một tiếng, "Chúng ta cái gì cũng không có làm sai, càng không có đánh họ, là những người đó chủ động khiêu khích, hiện tại còn muốn làm kẻ xấu cáo trạng trước, vấn đề là, họ cáo liền cáo sao? Họ cáo thì chúng ta phải nhận?"
Cố Lẫm sửng sốt một chút, bởi vì tên tuổi của anh quá lớn, có chút chuyện xấu không manh mối cũng sẽ dừng ở trên người anh, anh đã lười đến biện giải.
Nhan Niệm Niệm vỗ vỗ cánh tay anh, "Anh Lẫm, thái độ này của anh là không thể được a. Không phải chúng ta làm thì chúng ta không nhận, cho dù là chúng ta làm, ừm...... Có nhận hay không cũng phải xem tình huống."
Cố Lẫm khẽ cười một tiếng, tiểu nha đầu còn rất giảo hoạt.
Nhưng mà cô một mực một cái "Chúng ta", lòng người nghe thấy...... Thật nóng hổi.
Nhan Niệm Niệm dặn dò: "Anh Lẫm, đợi chút đi văn phòng, anh cũng không nên nói bậy nha, nghe em!"
Cố Lẫm "Ừm" một tiếng, nghe tiểu nha đầu, nhưng mà nếu là cô không tranh luận được, anh liền đem sự việc gánh tới, dù sao không thể để cô liên lụy vào được.
......
Trở về trường học, Nhan Niệm Niệm cùng Cố Lẫm trực tiếp đi văn phòng của chủ nhiệm, mấy nữ sinh còn ở đó, có người "Anh anh" khóc lóc.
Nhan Niệm Niệm xin lỗi mà nói: "Thật xin lỗi, lão sư, quần áo của em bị hắt canh đồ ăn lên, giữa trưa em đi mua quần áo, vừa mới vừa trở về, chậm trễ thời gian của các vị thật sự rất xin lỗi."
Chủ nhiệm lớp còn nghĩ rằng xảy ra xung đột với mấy nữ xinh là một người rất dữ, không nghĩ tới cô gái tiến vào rất là ngoan ngoãn, đôi mắt tròn xoe vừa đen lại sáng, vừa nhìn chính là học sinh tốt, mấu chốt còn đặc biệt có lễ phép, vào cửa liền xin lỗi trước.
Chủ nhiệm xua xua tay, "Chuyện giữa trưa, thầy vừa đã nghe họ nói qua rồi, thầy muốn nghe xem cách nói nói của em."
"Chuyện giữa trưa là cái dạng này." Vẻ mặt Nhan Niệm Niệm rất nghiêm túc, "Thời điểm em ăn cơm ở nhà ăn, mấy bạn học này ngồi xuống bên cạnh em, nói là muốn em mời họ ăn cơm, sau đó mấy bạn học nữ kia liền đoạt mâm đồ ăn của em, em vừa nghĩ, mời ăn cơm thì mời ăn cơm đi, dù sao cũng không thể để mấy bạn học nữ đoạt cơm thừa em ăn, sau đó liền muốn đem mâm đồ ăn của mình cướp về, không nghĩ tới, mâm đồ ăn đổ, nước canh bắn em đầy một thân, cũng bắn tới trên người bạn học nữ."
Nói xong, con ngươi màu hổ phách của cô nhìn chằm chằm nữ sinh nước canh đầy người, rất là ngượng ngùng mà nói: "Nếu cậu cũng đói thành như vậy, làm sao lại không nói thẳng chứ, cậu nhìn xem, đánh đổ mâm đồ ăn đều làm bẩn quần áo của hai chúng ta, giữa trưa tớ đi mua một bộ mới, cậu cũng đi thôi, dù sao không thể mặc quần áo bẩn một buổi trưa."
"Ai muốn cướp cơm thừa để ăn?!" Nữ sinh tức giận đến mặt cũng đỏ.
Nhan Niệm Niệm kinh ngạc mà nói: "Cậu không phải muốn cướp cơm thừa để ăn, vậy cậu bưng mâm đồ ăn của tớ đi làm cái gì?"
"Tôi là muốn úp lên đầu ——" một câu chưa nói xong, đã bị nữ sinh bên cạnh đẩy một khuỷu.
Nhan Niệm Niệm không dám tin tưởng mà mở to hai mắt, "Cậu muốn đem mâm đồ ăn úp lên trên đầu tớ? Vì sao? Tớ vừa mới chuyển trường tới đây, lúc trước cũng chưa từng thấy qua mặt các cậu, không thể nói chúng ta từng quen biết đi."
Mảnh dài lông mi của cô nghi hoặc mà chớp xuống hai cái, "Có phải các cậu muốn cho tớ một cái đòn đánh phủ đầu, để tớ về sau đem cơm trưa các cậu đều bao phải không?"
Cô nhìn nhìn chủ nhiệm lớp, vẻ mặt hơi có chút một lời khó nói hết, "Em ở Tân Thành chưa từng gặp được loại chuyện này, thật không nghĩ tới, cấp ba ở Yến Thành là cái dạng này......"
Mặt chủ nhiệm lớp cũng xấu hổ đến nóng hầm hập, hiển nhiên là học sinh Yến Thành của mình chủ động tìm học sinh Tân Thành người ta gây phiền toái, ông ta xụ mặt, trừng mắt liếc nhìn mấy nữ sinh làm kẻ xấu cáo trạng trước một cái.
Nữ sinh trên người dính đầy nước đồ ăn cố ý không đi thay quần áo, chính là vì giữ lại "Chứng cứ phạm tội" tới cáo trạng, kết quả đến lại để Nhan Niệm Niệm chiếm lợi thế, tự nhiên không thể chịu thua, cô ta vươn cổ tay ra, mặt trên có hai vết dấu hồng, "Chủ nhiệm, Nhan Niệm Niệm còn gọi Cố Lẫm tới giúp đỡ, ngài xem, đây là Cố Lẫm làm em bị thương."
Cố Lẫm chính là ở chỗ chủ nhiệm này treo danh học sinh xấu, vừa nghe lời này, mặt liền trầm xuống.
Cố Lẫm vừa định mở miệng, Nhan Niệm Niệm bước về phía trước một bước, chắn trước mặt anh, "Chủ nhiệm, bạn học Cố Lẫm đây là dám làm việc nghĩa nha! Lúc ấy, vị bạn học nữ này bưng mâm đồ ăn muốn úp trên đầu em, mà vài vị kia vặn cánh tay em khiến em không thể nhúc nhích, mắt thấy mâm đồ ăn đầy cơm thừa canh cặn liền phải úp đến trên đầu em, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, bạn học Cố Lẫm đột nhiên ra tay, ngăn lại tất cả việc này!"
"Đương nhiên, cậu ấy là nam sinh, sức lực vốn dĩ rất lớn, lại là sốt ruột ngăn cản tất cả việc, khó tránh khỏi không có khống chế tốt lực đạo." Nhan Niệm Niệm nói: "Tình cảnh này thật nhiều học sinh ở nhà ăn đều thấy được, chủ nhiệm ngài có thể tìm vài người tới hỏi, là có thể hiểu rõ."
Chủ nhiệm nhíu mày, lại nói tiếp, tuy rằng Cố Lẫm là người cầm đầu trường học, nhưng anh chưa từng đánh nữ sinh, động thủ cũng là nam sinh không dễ chọc.
Nhan Niệm Niệm đem tay áo sơ mi của mình vén lên, lộ ra cánh tay tinh tế trơn bóng, trên da thịt trắng nõn non mềm kia, thình lình có vài dấu vết hồng. "Chủ nhiệm ngài xem, đây là khi mấy nữ sinh kia vặn cánh tay em lưu lại, mấy nữ sinh còn có thể nắm thành như vậy, bạn học Cố Lẫm dưới trường hợp sốt ruột, để lại dấu vết hồng cũng là không thể tránh được."
Ánh mắt Cố Lẫm dừng ở trên cánh tay cô, vẻ mặt lập tức trở nên đáng sợ.
Tiểu nha đầu mặc tay áo, trước sau không có lộ cánh tay, anh cũng không biết cô bị thương.
Anh mắt vừa lạnh lại ác độc, đen sì ánh mắt liếc nhìn mấy nữ sinh một cái, ánh mắt kia tựa như bọc rét lạnh, làm cho sống lưng người khác lạnh cả người.
Nhan Niệm Niệm lặng lẽ kéo kéo góc áo anh.
Cố Lẫm cúi đầu, tiểu nha đầu chớp chớp mắt.
Nghĩ đến cô nói "Không cần nói lời nói bậy", cuối cùng Cố Lẫm không có mở miệng, môi mỏng nhấp thành một cái đường thẳng tắp, lông mi dày đặc rũ xuống, che khuất thần sắc trong mắt.
Vẻ mặt Nhan Niệm Niệm nghiêm túc, "Chủ nhiệm, vốn dĩ em cho rằng là họ đoạt cơm không thành thẹn quá thành giận, hiện tại xem ra, ngay từ đầu chính là ho muốn giáo huấn em, để cho ta về sau "hiếu kính" cơm trưa cho họ, đây là hành vi xúc phạm và vơ vét tài sản!"
Trên mặt chủ nhiệm lớp có chút do dự, xúc phạm và vơ vét tài sản ở trường học rất nghiêm trọng, theo lý hẳn là ghi tội xử phạt, nhưng việc bốn cái nữ sinh này trêu chọc cũng không quá đáng lắm, lại đều là người có thành tích học tập không tồi, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt ở cấp ba, ông ta đang suy xét có nên thả cho họ một con ngựa hay không, không có lần sau.
Mấy nữ sinh cũng luống cuống, các cô chỉ là muốn giáo huấn Nhan Niệm Niệm một chút, xả giận cho Cố Dao, nhưng không nghĩ đến sẽ tới tình cảnh phải lưu lại xử phạt, phải biết rằng, nếu hồ sơ có xử phạt, rất có thể thời điểm trúng tuyển đại học sẽ phải chịu ảnh hưởng.
"Chủ nhiệm, chúng em không phải cố ý, chính là muốn đùa với bạn học mới một chút thôi."
"Đúng nha, chủ nhiệm, chúng em xin lỗi bạn học mới, về sau cơm trưa của bạn học mới chúng ta đều bao."
"Chủ nhiệm, ô ô ô......"
Chủ nhiệm chần chờ, "Nhan Niệm Niệm, chuyện này đi, nếu không ——"
Nhan Niệm Niệm thở dài, "Em cũng là học sinh cấp ba, có thể hiểu rõ tâm tình vài vị, nếu không như vậy đi, em có ba cái điều kiện, nếu có thể, chuyện này liền qua đi, nếu không được, em phải nghiêm túc suy xét việc chuyển trường một chút, sinh hoạt ở một cái trường học xúc phạm và vơ vét tài sản mãi, em cảm thấy sẽ ảnh hưởng tới thành tích thi đại học của em."
Trong lòng chủ nhiệm lớp có chút lạnh cả người, Nhan Niệm Niệm vừa mới tới đây mấy ngày, nếu cô lại chuyển trường, khẳng định sẽ có người suy đoán nguyên nhân. Nếu là cô tới trường học khác rồi tuyên dương bên này xúc phạm và vơ vét tài sản cũng sẽ không phải chịu trừng phạt một chút, thanh danh cái trường học này của ông ta đã có thể hoàn toàn huỷ hoại.
"Em nói đi, điều kiện gì?" Chủ nhiệm ngồi thẳng thân mình, ông ta nghe ra uy hiếp trong lời Nhan Niệm Niệm nói, người con gái trước mắt thoạt nhìn ngoan ngoãn lại đáng yêu, lại là người khó giải quyết nhất.
"Thứ nhất, họ có thể không ghi tội, nhưng là trên nghi thức kéo cờ ở ngày thứ hai, nhất định phải công khai hướng em xin lỗi." Nhan Niệm Niệm ở cái trường học này đã quá một năm, mỗi một tuần đều có nghi thức kéo cờ, sẽ công khai khen ngợi học sinh biểu hiện tốt đẹp, đồng thời, công khai phê bình học sinh phạm sai lầm.
Chủ nhiệm lớp cùng mấy nữ sinh đều gật đầu, vừa rồi các cô cũng có thể nói xin lỗi, tuy rằng công khai xin lỗi quá mất mặt, dù sao so với ghi tội còn tốt hơn.
"Thứ hai, đều là học sinh, nên là đối xử bình đẳng công bằng. Nếu xử phạt mấy bạn học nữ này có thể xóa bỏ, vậy bạn học Cố Lẫm dám làm việc nghĩa đây, càng cần phải được khen thưởng. Mấy người bọn họ miễn bốn cái xử phạt, vậy trong ghi chép của bạn học Cố Lẫm ngày trước, cũng phải gạch đi bốn cái xử phạt." Nhan Niệm Niệm biết Cố Lẫm không thèm để ý cái này, nhưng cô chính là muốn gạch đi cho anh, nhỡ ra tương lai Cố Lẫm với cô cùng nhau thi đại học, không thể để những xử phạt đó ảnh hưởng.
"Này..." Chủ nhiệm thầm nghĩ đừng nói là thầy thể dục dạy em môn đại số chứ, đúng là biết nói giỡn!
Nhưng vẻ mặt tiểu nha đầu nghiêm túc, hiển nhiên không phải đang nói giỡn.
Chủ nhiệm lớp bất đắc dĩ mà mở máy tính ra, nhìn bản ghi chép hồ sơ của Cố Lầm một chút, "Hồ sơ của bạn học Cố Lẫm chỉ có ba cái xử phạt."
"Nga, nói như vậy......" Nhan Niệm Niệm nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Vậy đem ba cái xử phạt kia đều gạch đi, lại thêm một cái công khai khen ngợi đi, gom lại cũng coi như bốn điểm."
Cố Lẫm: Em gái tôi là đệ nhất thiên hạ đại số!
Tác giả :
Giản Diệc Dung