Tức Phụ Ngận Hung Tàn
Chương 13
Chờ xe ngựa vào tới trong thành đã là giữa trưa, bởi vì ngõ nhỏ xe ngựa khó tiến vào, sư tử bằng đá lại được thỉnh từ trong miếu ra, tiến vào từ sau cửa thì không ổn. Cho nên Triệu Hàm đeo gùi lên lưng ôm lấy rương để hai tiểu sư tử, phi thường nặng, ít nhất cũng phải bốn năm mươi cân.
Đi tới cửa Triệu Hàm quan sát một chút, tốt lắm, ít nhất cửa trước đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhìn cũng có cảm giác có người ở.
“Lâm Phàm đi ra đỡ sư tử đá" Triệu Hàm hướng trong phòng gọi.
Đang ở trong sân Lâm Phàm đột nhiên nghe tiếng gọi, dọa hắn giật mình, thế nhưng biết là Triệu Hàm hắn liền cao hứng, mới có vài ngày ngắn ngúi hắn đã đem phòng ở sửa sang ổn thỏa, thật sự rất có cảm giác thành tựu. Phải biết rằng phòng ở này chính là hắn tự kiếm tiền mua được, là ngôi nhà đâu tiên của hắn ở thế giới này, có thể cùng Triệu Hàm chia sẻ niềm vui sướng này, điều này khiến cho cảm giác của hắn rất tốt.
Lâm Phàm từ trong sân chạy ra: “Ngươi đã trở lại, nhanh lại đây xem sân ta đã sửa sang lại thế nào, để ta ôm hòm cho".
Triệu Hàm nghe lời nói của Lâm Phàm liền lắc đầu nói: “Rất nặng, trong gùi của ta có pháo ngươi lấy một chuỗi, ta có thể đem hòm ôm vào sân, từ từ trong miếu mời đến, phải nghênh đón một chút".
Lâm Phàm nghe thấy rất nặng, vẫn là hiểu biết ngừng lại tiếp nhận, thân thể này hắn biết rõ, cánh tay nhỏ chân cũng nhỏ, làm những việc bình thường thì còn được, lực cánh tay vẫn là nên rèn luyện một chút, nếu là đời trước, mấy chục cân thì hoàn toàn không thành vấn đề. Từ trong gùi lấy ra một chuỗi pháo, Lâm Phàm lấy ra hỏa dẫn tử, thứ này trong thành có bán, so với đá đánh lửa trong nhà dùng tốt hơn, cùng phải hỏa chiết tử trong TV có chút giống nhau, mở ra cái nắp thổi một chút sẽ dấy lên đốm lửa.
Mấy loại pháo này, Lâm Phàm đã lâu không có được chơi đùa, hắn cảm thấy có chút không an toàn, quay lại kíp nổ của trái pháo nhỏ, lúc này mới dám dùng hỏa dẫn tử đi châm, nhìn thấy đốm lửa nhanh chóng lan tràn, Lâm Phàm lập tức vứt bỏ chuỗi pháo trong tay, trong ngõ nhỏ liền nghe thấy tiếng nổ bùm bùm, sương khói cũng bay lên mù mịt.
Triệu Hàm nhìn thấy bộ dạng cẩn thận của Lâm Phàm, hắn rất kiên nhẫn cũng không đi thúc dục, thời điểm tiếng pháo vang lên, hắn mới ôm thùng vào trong viện, Lâm Phàm lẽo đẽo đi theo sau lưng Triệu Hàm vào sân.
“Phàm tử ngươi tới ôm sử tử đá ra, rồi để vào hai bên này", Triệu Hàm sau khi buông thùng hướng Lâm Phàm nói, hắn chỉ vào bậc thang dưới mái hiên bên ngoài gian nhà, sư tử đá cùng hướng về một phía, cho dù trong sân có bất luận tà mị gì cũng sẽ bị trấn áp, bên ngoài cũng sẽ không giám tới gần, đợi sau khi chuyển vào ở sẽ thỉnh một bực tượng tiên xụ mặt đặt ở nhà chính, có thể đảm bảo cả nhà một bọn họ bình an.
Sư tử đá rất nhanh được đặt xong, ban đâu một mình Lâm Phàm ôm hai con có chút cố sức, bây giờ tách ra mỗi bên ôm một con Lâm Phàm tương đối là thoải mái. Chuẩn bị xong suôi Triệu Hàm kiểm tra tình huống trong sân, cảm giác quả thật không tồi, ánh sáng trong sân rất tốt, cho dù phòng này nằm bên trong đường nhỏ, nhưng vào bên trong tuyệt đối không âm u.
Lâm Phàm nhìn thấy Triệu Hàm xem xét liền mở miệng nói: “Thế nào, cũng không tệ lắm đi, đợi gắn cửa sổ vào nữa thì tốt lắm, gia cụ chuyển vào trong là chúng ta cũng có thể chuyển vào trong. Đúng rồi Triệu Hàm, ngươi đã cùng Ngô bá nói chưa, hắn có đồng ý chuyển sang đây không, ngươi để đứa nhỏ ở nhà Ngô bá sao". Lâm Phàm hỏi như vậy cũng thực bình thường, thân nhân của Triệu Hàm không có khả năng sẽ hỗ trợ trông đứa nhỏ, cho dù bọn họ đồng ý trông, Triệu Hàm còn không dám để lại. Nhà hắn ở bên kia thì khỏi phải nói, Ngô a sao thì còn có thể, thế nhưng dựa vào khoảng cách này, đứa nhỏ chỉ có thể ở nhà Ngô bá mà thôi.
“Ngươi đừng lo lắng, đứa nhỏ ở nhà Ngô bá rất tốt, ta nghĩ để cho hai tôn tử bọn họ bồi dưỡng tình cảm, ta sẽ thuyết phục Ngô bá chuyển tới đây. Đúng rồi nước suối ngươi muốn ta đã mang về, ngươi đưa đi Trần phủ thì phải lưu lại nhìn xem, ít nhất phải nhìn thấy Trần quản sự uống một ngụm, bằng không nếu là xảy ra chuyện gì, chúng ta không gánh vác được đâu". Triệu Hàm hướng Lâm Phàm nói, tuy rằng là có quan hệ tốt với Trần gia, nhưng Trần gia cũng không phải là một cái thùng rỗng, thê thiếp không ít, nếu là nước này có xảy ra vấn đề gì, hai tiểu nhân vật bọn họ lập tức gặp nạn, thậm chí sẽ biến thành kẻ chết thay.
Lâm Phàm nghe thấy lời nói của Triệu Hàm thì sửng sốt một chút, hắn không nghĩ sẽ có cái gì không ổn, càng không có năng lực hạ độc trong nước, là một người hiện đại, đưa một bình nước thật sự là một chuyện tình rất bình thương, không ai sẽ đề phòng người đưa nước sẽ hạ độc.
Nhìn thấy bộ dáng nghi hoặc của Lâm Phàm, Triệu Hàm nghĩ tới những chuyện tình mà Lâm Phàm nói với hắn, ở thế giới kia đại khái là không có chuyện tình phức tạp như vậy, vì thế mở miệng nói: “Các phòng của Trần gia đều ở cùng nhau, thê thiếp của Trần lão gia lại không ít, nếu là có người lợi dụng nước chúng ta tặng, chúng ta sẽ biến thành kẻ chết thay. Nếu bọn họ cảm thấy nước suối này hảo, chúng ta nói địa điểm cho bọn họ, về sau cho bọn họ tự mình đi lấy, cho dù gặp chuyện không may cũng sẽ không liên lụy chúng ta.
Lâm Phàm sau khi nghe Triệu Hàm giải thích, trong đầu hiện lên hình ảnh tẩu tử xem phim trạch đấu cung đấu trên TV, kia thật đúng là không tiếng động không có khói thuốc sung nhưng lại phi thường kịch liệt, hắn tự nhiên là không muốn bị cuốn vào. Cho nên Lâm Phàm quyết định sau lần tặng nước này, sau này ít tặng đồ lại, nếu không thực sự bị lợi dụng thì cũng không hay, còn có thể làm hại cả nhà Triệu Hàm, hắn mới đến nơi này vài ngày, tuyệt không muốn tráng niên chết sớm.
“Ta đã biết, ta sẽ cẩn thận, sẽ để cho Trần quản sự xác định khi tặng nước không có vấn đề, nếu là Trần quản sự hỏi ta về nước này, ta sẽ đem địa điểm nói cho hắn biết, đến lúc đó phiền toái ngươi lại dẫn họ đi". Lâm Phàm gật gật đầu nói.
Triệu Hàm nghe được lời Lâm Phàm nói, trái tim cuối cùng cũng thả lỏng, hắn biết Lâm Phàm muốn có quan hệ tốt với Trần phủ, hắn cũng biết nếu có thể duy trì được quan hệ tốt chắc chắn là sẽ có chỗ tốt, nhưng có một số việc bọn họ không thể không phòng bị.
Triệu Hàm lại cùng Lâm Phàm nói một chút chuyện tình trong nhà, sau đó liền đem gùi đưa cho Lâm Phàm, quần áo để cho Lâm Phàm mang về khách điếm trước, nước thì có thể đưa qua sau. Kỳ thật thì chỉ có vài món, tất cả đều là của Lâm Phàm, quần áo của hắn cùng đứa nhỏ đều ở tại nhà Ngô bá, phòng ở phải chuẩn bị tốt chờ chuyển lại đây chỉ còn vài ngày, mấy ngày này hắn phải đi ở nhà Ngô bá, ở cùng đứa nhỏ lâu, hắn cũng không tin không thể khuyên được Ngô bá chuyển lại đây.
Triệu Hàm đi rồi, Lâm Phàm đem đồ đặt ở trong phòng, bởi vì đại môn có chút cũ nát, chờ cửa ở bên kia làm xong thì có thể đem cửa cũ đổi.
Lâm Phàm lưng đeo gùi để nước suối đi vào Trần phủ, lão bá trông coi cửa nhỏ phía sau đã biết Lâm Phàm, thời điểm Lâm Phàm nói muốn tìm Trần quản sự, hắn cũng không làm khó dễ, nói Lâm Phàm ở ngoài cửa chờ, hắn đi thông báo một tiếng.
Trần quản sự cũng không để Lâm Phàm chờ lâu, rất nhanh liền đi ra đón, lần trước hắn nhờ Lâm Phàm đi lấy nước suối, hiện tại là Lâm Phàm đưa nước suối qua. Lão gia hắn rất thích uống trà, thế nhưng bên này cũng không có nước tốt, đi bên ngoài thì thật sự quá xa, đi về cũng ít nhất là mười ngày nửa tháng, trừ khi có người đi ra ngoài thì lấy một ít, lão gia cũng chỉ có thể lấy nước bình thường trên núi để pha trà.
Lâm Phàm lưng đeo nước suổi theo Trần quản sự vào sân, khi hắn đem gùi buông xuống, kêu Trần quản sự mang hai cái bát lại đây, Trần quản sự không biết Lâm Phàm muốn làm gì, thế nhưng Lâm Phàm đã kiên trì, Trần quản sự vẫn luôn tin tưởng Lâm Phàm, tự nhiên là không muốn phản đối.
Đợi Lâm Phàm rót ra hai chứn nước suối, Lâm Phàm bưng lên một chén, đem một chén khác đưa cho Trần quản sự, chờ Lâm Phàm xuống xong chén nước suối, Trần quản sự cũng không hiểu gì, hắn cũng uống một ngụm, thấy nước thật trong veo, so với nước bọn họ uống bình thường thì ngọt hơn, vì thế mở miệng nói: “Lâm Phàm nước này quả thật không tồi, rất thích hợp pha trà, thế nhưng nước này chưa có đun qua, không ngờ là uống tuyệt như vậy.
“Ai, Trần quản sự, ta mời ngài uống nước này không phải là muốn ngài nếm vị của nước này, ý ta là muôn ngài biết là nước này không có vấn đề, sẽ không gặp chuyện không may, an toàn vẫn là quan trọng". Lâm Phàm làm bộ nói lời thấm thía.
Trần quản sự sau khi nghe lời Lâm Phàm nói xong liền cười mắng: “Xú tiểu tử ngươi nghĩ nhiều rồi, nước này ta nhận, có vấn đề hay không chúng ta sẽ thử nghiệm, ngươi cho là ngươi đưa nước này cho ta xong ta sẽ lập tức đưa cho lão gia sao, trước phải thử mới được, nếu là nước này nấu nước trà uống ngon, ngươi lúc đó nói cho ta địa điểm lấy nước là được. Được rồi không có việc gì ngươi quay về trước đi, ta biết ngươi mới mua phòng nên rất là bận, đợi cho tới khi ngươi mở cửa hàng thì ta sẽ tới uống một chén".
Nghe được lời nói của Trần quản sự Lâm Phàm liền đeo gùi trên lưng rồi rời đi, Trần quản sự tuy rằng mắng hắn, thế nhưng cũng không tức giận, như vậy là tốt rồi, miễn cho sau này có phiền toái tìm đến, hắn cũng không có mạng để ngoạn với những người nhà giàu này.
Vài ngày kế tiếp Lâm Phàm đều rất bận rộn, khung cửa sổ đã được lắp lên, các gia cụ cũng được mang đến, ban đầu Lâm Phàm cùng Triệu Hàm ngủ một phòng, khí đó hắn cũng không có cách nào, không có phòng cũng không có giường. Nhưng hiện tại đã có điều kiện, nơi này có hơn mười gian phòng ở không đồng nhất, bạc trong tay của Lâm Phàm cũng đủ, lập tức chuẩn bị ba phòng, một cái để lại cho Ngô bá, còn hai phòng khác hắn cùng Triệu Hàm mỗi người một gian, về phần sau này như thế nào cùng Ngô bá giải thích, thì nói là chuẩn bị phòng cho đứa nhỏ.
Trước cửa đã bắt đầu cải tạo, từ cửa vào sân có một cái phòng ở bên tay phải, phòng này rất lớn, cửa phải rộng đến hai thước, mà một bên chính là hành lang gấp khúc, chiều dài bốn năm thước tất cả đều chỉ dùng để đặt tảng đá, Lâm Phàm sẽ đem chỗ này làm thành cửa hàng.
Hai bên đều là tường vây xanh đen, Lâm Phàm vì muốn mau lẹ nên trực tiếp dùng gỗ, thế nhưng cũng mất đến sáu bảy ngày, hợp với cửa hàng ở đằng trước rất là tốt, cái giá cùng quầy hàng lúc này cũng đã được đưa tới, chỉ chờ Lâm Phàm đi chọn ngày mở quán nữa là xong.
Triệu Hàm mấy ngày nay đều vào thành một chuyến, ngoài đến xem tiến độ cũng muốn đến xem Lâm Phàm, trong lúc đó hắn còn mang theo Trần quản sự cùng người hầu đi ngọn núi một chuyến, đến lấy nước suối một lần. Trần quản sự nói nước suối kia quả thật không tồi, pha trà càng thêm thơm mát uống rất ngon, hắn đã đưa cho lão gia, lão gia rất thích, còn mời các lão gia khác uống, lần này Trần quản sự lại được khen, làm cho Trần quản sự càng thêm kiên định Lâm Phàm là phúc tinh của hắn.
Lâm Phàm cùng Triệu Hàm thương lượng chọn ba ngày sau chuyển nhà, Ngô bá cũng bị Triệu Hàm khuyên mười ngày sau chuyển qua, Lâm Tử An lại đặc biệt yêu thích hắn, cuối cùng Ngô bá đồng ý Triệu Hàm về sau hắn sinh thêm một đứa nhỏ nữa, thì Tử An sẽ sửa thành họ Ngô, làm cho Tử An nhận Ngô bá làm ông nội, điều này đại khái đã đả động đến Ngô bá. Những năm kia tuổi hắn cũng lớn, năm đó Triệu Hàm thường xuyên đến tìm hắn, hắn cảm thấy rất tốt, nhưng khi Triệu Hàm rời đi hắn cảm thấy rất cô đơn tịch mịch, sau Triệu Hàm lại mang theo đứa nhỏ tới cửa, kỳ thật trong lòng Ngô bá rất là cao hứng.
Ban đầu Ngô bá nếu hắn chuyển qua sẽ làm phu lang Triệu Hàm không vui, nhưng hai ngày trước hắn đi theo vào trong thành một lần, thấy phu lang Triệu Hàm. Đứa nhỏ kia giống như cũng thích, còn đồng ý tất cả quyết định của Triệu Hàm, thậm trí cũng đồng ý đứa nhỏ theo họ hắn. Điều này cũng khiến cho sầu lo của Ngô bá cuối cùng cũng biến mất, cho nên Ngô bá quyết định chuyển qua, dù sao hắn muốn dạy Triệu Hàm nhưỡng rượu rắn, nếu không có phối phương ủ rượu thì làm sao có thể làm ra rượu giống hắn.
Thế nhưng giúp Ngô bá chuyển qua cũng tốn một phen tâm tư của Triệu Hàm, Lâm Phàm bận quá, Triệu Hàm cũng không biết xấu hổ mà nhờ hắn qua hỗ trợ, liền đem đứa nhỏ giao cho Lâm Phàm mang theo. Lúc sau hắn cùng Ngô bá thuê ba chiếc xe ngựa, trước đem những vù rượu thuốc chuyển vào trong nhà trong thành, cũng may mấy thứ này đều có thể đi cửa sau, xe ngựa có thể đi qua, chuyển đến cũng mất ít sức, về phần còn lại chờ Triệu Hàm rảnh sẽ trở lại mang đi.
Hiện tại bọn họ vẫn như cũ ở trong khách điếm, trước hừng đông Lâm Phàm đã bị Triệu Hàm gọi dậy, đồ vật này nọ Triệu Hàm tối hôm qua đã thu dọn tốt rồi, Lâm Phàm ôm Lâm Tử An còn chưa có tỉnh ngủ mặc quần áo màu đỏ vào cho nó, bên ngoài vẫn có chút lạnh, Triệu Hàm lại mang thêm một bộ quần áo lại đây, Lâm Phàm thuận tay tiếp nhận khoác lên trên người đứa nhỏ.
Ngô bá tuổi đã lớn, đã sớm tỉnh dậy, nghe được động tĩnh cách vách, cũng lập tức thức dậy. Cố quên đi cơn đói bụng, lúc này trên đường cũng không có cái gì ăn, cùng chưởng quầy tính hết tiền phòng, một nhà bốn người liền rời khỏi khách điếm, Ngô bá ở nửa đường đốt một cây đuốc, lúc này thay Triệu Hàm ôm đứa nhỏ, Lâm Phàm cầm cây đuốc đi vào trong ám hạng, Triệu Hàm mở ra cửa đại môn, xuyên qua cửa hàng tiến vào sân.
Mỗi gian phòng ở đều được đốt đèn, cả viện đều sáng bừng, một chút cũng không thấy tối. Ngô bá ở nhà chính đốt ngọn nến cho tiên sư xụ mặt, sau đó dâng hương bái ba bái miệng lẩm bẩm, đồ dùng tế bái Triệu Hàm đã mang lên, Ngô bá sau khi nói xong liền đem nhang cắm vào lư hương.
Làm xong tất cả Ngô bá mới hướng Triệu Hàm nói: “Đã chuẩn bị tốt rồi, trời sắp sáng rồi, Triệu Hàm ngươi đi làm đồ ăn sáng đi, Phàm tử trời sáng hẳn thì ngươi đi ra đốt pháo".
Lâm Phàm thật cẩn thận châm hai quả pháo, tay thả lỏng, pháo ở trên không trung nổ vang, Lâm Phàm sợ tới mức trốn vào trong phòng, thứ này tuy rằng nhỏ không có lực sát thương, nhưng nếu bị trúng vào người cũng rất đau.
Ăn qua bữa sáng, Lâm Phàm nằm trên giường cả người đều tê liệt, mấy ngày nay hắn cũng không hảo hảo nghỉ ngơi, hiện tại rốt cục cả nhà chuyển lại đây, trong tay còn dư hơn hai trăm lượng bạc, cửa hàng cũng đã chọn ngày, qua hai ngày nữa là có thể khai trương, Lâm Phàm đối với tương lại tràn ngập hi vọng, thế nhưng hiện tại hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, không ngủ no hắn đã phải thức dậy, đối với Lâm Phàm là điều rất cực khổ.
Triệu Hàm nhìn người nằm trên giường lắc lắc đầu, cho đứa nhỏ ăn no rồi đặt xuống bên cạnh giường, lúc này sắc trời đã sáng, trong nhà tuy rằng mua không ít đồ vật này nọ, nhưng là đợi khi chuyển tới, Triệu Hàm liền phác giác có rất nhiều đồ vật còn chưa mua thêm.
Đi tới cửa Triệu Hàm quan sát một chút, tốt lắm, ít nhất cửa trước đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhìn cũng có cảm giác có người ở.
“Lâm Phàm đi ra đỡ sư tử đá" Triệu Hàm hướng trong phòng gọi.
Đang ở trong sân Lâm Phàm đột nhiên nghe tiếng gọi, dọa hắn giật mình, thế nhưng biết là Triệu Hàm hắn liền cao hứng, mới có vài ngày ngắn ngúi hắn đã đem phòng ở sửa sang ổn thỏa, thật sự rất có cảm giác thành tựu. Phải biết rằng phòng ở này chính là hắn tự kiếm tiền mua được, là ngôi nhà đâu tiên của hắn ở thế giới này, có thể cùng Triệu Hàm chia sẻ niềm vui sướng này, điều này khiến cho cảm giác của hắn rất tốt.
Lâm Phàm từ trong sân chạy ra: “Ngươi đã trở lại, nhanh lại đây xem sân ta đã sửa sang lại thế nào, để ta ôm hòm cho".
Triệu Hàm nghe lời nói của Lâm Phàm liền lắc đầu nói: “Rất nặng, trong gùi của ta có pháo ngươi lấy một chuỗi, ta có thể đem hòm ôm vào sân, từ từ trong miếu mời đến, phải nghênh đón một chút".
Lâm Phàm nghe thấy rất nặng, vẫn là hiểu biết ngừng lại tiếp nhận, thân thể này hắn biết rõ, cánh tay nhỏ chân cũng nhỏ, làm những việc bình thường thì còn được, lực cánh tay vẫn là nên rèn luyện một chút, nếu là đời trước, mấy chục cân thì hoàn toàn không thành vấn đề. Từ trong gùi lấy ra một chuỗi pháo, Lâm Phàm lấy ra hỏa dẫn tử, thứ này trong thành có bán, so với đá đánh lửa trong nhà dùng tốt hơn, cùng phải hỏa chiết tử trong TV có chút giống nhau, mở ra cái nắp thổi một chút sẽ dấy lên đốm lửa.
Mấy loại pháo này, Lâm Phàm đã lâu không có được chơi đùa, hắn cảm thấy có chút không an toàn, quay lại kíp nổ của trái pháo nhỏ, lúc này mới dám dùng hỏa dẫn tử đi châm, nhìn thấy đốm lửa nhanh chóng lan tràn, Lâm Phàm lập tức vứt bỏ chuỗi pháo trong tay, trong ngõ nhỏ liền nghe thấy tiếng nổ bùm bùm, sương khói cũng bay lên mù mịt.
Triệu Hàm nhìn thấy bộ dạng cẩn thận của Lâm Phàm, hắn rất kiên nhẫn cũng không đi thúc dục, thời điểm tiếng pháo vang lên, hắn mới ôm thùng vào trong viện, Lâm Phàm lẽo đẽo đi theo sau lưng Triệu Hàm vào sân.
“Phàm tử ngươi tới ôm sử tử đá ra, rồi để vào hai bên này", Triệu Hàm sau khi buông thùng hướng Lâm Phàm nói, hắn chỉ vào bậc thang dưới mái hiên bên ngoài gian nhà, sư tử đá cùng hướng về một phía, cho dù trong sân có bất luận tà mị gì cũng sẽ bị trấn áp, bên ngoài cũng sẽ không giám tới gần, đợi sau khi chuyển vào ở sẽ thỉnh một bực tượng tiên xụ mặt đặt ở nhà chính, có thể đảm bảo cả nhà một bọn họ bình an.
Sư tử đá rất nhanh được đặt xong, ban đâu một mình Lâm Phàm ôm hai con có chút cố sức, bây giờ tách ra mỗi bên ôm một con Lâm Phàm tương đối là thoải mái. Chuẩn bị xong suôi Triệu Hàm kiểm tra tình huống trong sân, cảm giác quả thật không tồi, ánh sáng trong sân rất tốt, cho dù phòng này nằm bên trong đường nhỏ, nhưng vào bên trong tuyệt đối không âm u.
Lâm Phàm nhìn thấy Triệu Hàm xem xét liền mở miệng nói: “Thế nào, cũng không tệ lắm đi, đợi gắn cửa sổ vào nữa thì tốt lắm, gia cụ chuyển vào trong là chúng ta cũng có thể chuyển vào trong. Đúng rồi Triệu Hàm, ngươi đã cùng Ngô bá nói chưa, hắn có đồng ý chuyển sang đây không, ngươi để đứa nhỏ ở nhà Ngô bá sao". Lâm Phàm hỏi như vậy cũng thực bình thường, thân nhân của Triệu Hàm không có khả năng sẽ hỗ trợ trông đứa nhỏ, cho dù bọn họ đồng ý trông, Triệu Hàm còn không dám để lại. Nhà hắn ở bên kia thì khỏi phải nói, Ngô a sao thì còn có thể, thế nhưng dựa vào khoảng cách này, đứa nhỏ chỉ có thể ở nhà Ngô bá mà thôi.
“Ngươi đừng lo lắng, đứa nhỏ ở nhà Ngô bá rất tốt, ta nghĩ để cho hai tôn tử bọn họ bồi dưỡng tình cảm, ta sẽ thuyết phục Ngô bá chuyển tới đây. Đúng rồi nước suối ngươi muốn ta đã mang về, ngươi đưa đi Trần phủ thì phải lưu lại nhìn xem, ít nhất phải nhìn thấy Trần quản sự uống một ngụm, bằng không nếu là xảy ra chuyện gì, chúng ta không gánh vác được đâu". Triệu Hàm hướng Lâm Phàm nói, tuy rằng là có quan hệ tốt với Trần gia, nhưng Trần gia cũng không phải là một cái thùng rỗng, thê thiếp không ít, nếu là nước này có xảy ra vấn đề gì, hai tiểu nhân vật bọn họ lập tức gặp nạn, thậm chí sẽ biến thành kẻ chết thay.
Lâm Phàm nghe thấy lời nói của Triệu Hàm thì sửng sốt một chút, hắn không nghĩ sẽ có cái gì không ổn, càng không có năng lực hạ độc trong nước, là một người hiện đại, đưa một bình nước thật sự là một chuyện tình rất bình thương, không ai sẽ đề phòng người đưa nước sẽ hạ độc.
Nhìn thấy bộ dáng nghi hoặc của Lâm Phàm, Triệu Hàm nghĩ tới những chuyện tình mà Lâm Phàm nói với hắn, ở thế giới kia đại khái là không có chuyện tình phức tạp như vậy, vì thế mở miệng nói: “Các phòng của Trần gia đều ở cùng nhau, thê thiếp của Trần lão gia lại không ít, nếu là có người lợi dụng nước chúng ta tặng, chúng ta sẽ biến thành kẻ chết thay. Nếu bọn họ cảm thấy nước suối này hảo, chúng ta nói địa điểm cho bọn họ, về sau cho bọn họ tự mình đi lấy, cho dù gặp chuyện không may cũng sẽ không liên lụy chúng ta.
Lâm Phàm sau khi nghe Triệu Hàm giải thích, trong đầu hiện lên hình ảnh tẩu tử xem phim trạch đấu cung đấu trên TV, kia thật đúng là không tiếng động không có khói thuốc sung nhưng lại phi thường kịch liệt, hắn tự nhiên là không muốn bị cuốn vào. Cho nên Lâm Phàm quyết định sau lần tặng nước này, sau này ít tặng đồ lại, nếu không thực sự bị lợi dụng thì cũng không hay, còn có thể làm hại cả nhà Triệu Hàm, hắn mới đến nơi này vài ngày, tuyệt không muốn tráng niên chết sớm.
“Ta đã biết, ta sẽ cẩn thận, sẽ để cho Trần quản sự xác định khi tặng nước không có vấn đề, nếu là Trần quản sự hỏi ta về nước này, ta sẽ đem địa điểm nói cho hắn biết, đến lúc đó phiền toái ngươi lại dẫn họ đi". Lâm Phàm gật gật đầu nói.
Triệu Hàm nghe được lời Lâm Phàm nói, trái tim cuối cùng cũng thả lỏng, hắn biết Lâm Phàm muốn có quan hệ tốt với Trần phủ, hắn cũng biết nếu có thể duy trì được quan hệ tốt chắc chắn là sẽ có chỗ tốt, nhưng có một số việc bọn họ không thể không phòng bị.
Triệu Hàm lại cùng Lâm Phàm nói một chút chuyện tình trong nhà, sau đó liền đem gùi đưa cho Lâm Phàm, quần áo để cho Lâm Phàm mang về khách điếm trước, nước thì có thể đưa qua sau. Kỳ thật thì chỉ có vài món, tất cả đều là của Lâm Phàm, quần áo của hắn cùng đứa nhỏ đều ở tại nhà Ngô bá, phòng ở phải chuẩn bị tốt chờ chuyển lại đây chỉ còn vài ngày, mấy ngày này hắn phải đi ở nhà Ngô bá, ở cùng đứa nhỏ lâu, hắn cũng không tin không thể khuyên được Ngô bá chuyển lại đây.
Triệu Hàm đi rồi, Lâm Phàm đem đồ đặt ở trong phòng, bởi vì đại môn có chút cũ nát, chờ cửa ở bên kia làm xong thì có thể đem cửa cũ đổi.
Lâm Phàm lưng đeo gùi để nước suối đi vào Trần phủ, lão bá trông coi cửa nhỏ phía sau đã biết Lâm Phàm, thời điểm Lâm Phàm nói muốn tìm Trần quản sự, hắn cũng không làm khó dễ, nói Lâm Phàm ở ngoài cửa chờ, hắn đi thông báo một tiếng.
Trần quản sự cũng không để Lâm Phàm chờ lâu, rất nhanh liền đi ra đón, lần trước hắn nhờ Lâm Phàm đi lấy nước suối, hiện tại là Lâm Phàm đưa nước suối qua. Lão gia hắn rất thích uống trà, thế nhưng bên này cũng không có nước tốt, đi bên ngoài thì thật sự quá xa, đi về cũng ít nhất là mười ngày nửa tháng, trừ khi có người đi ra ngoài thì lấy một ít, lão gia cũng chỉ có thể lấy nước bình thường trên núi để pha trà.
Lâm Phàm lưng đeo nước suổi theo Trần quản sự vào sân, khi hắn đem gùi buông xuống, kêu Trần quản sự mang hai cái bát lại đây, Trần quản sự không biết Lâm Phàm muốn làm gì, thế nhưng Lâm Phàm đã kiên trì, Trần quản sự vẫn luôn tin tưởng Lâm Phàm, tự nhiên là không muốn phản đối.
Đợi Lâm Phàm rót ra hai chứn nước suối, Lâm Phàm bưng lên một chén, đem một chén khác đưa cho Trần quản sự, chờ Lâm Phàm xuống xong chén nước suối, Trần quản sự cũng không hiểu gì, hắn cũng uống một ngụm, thấy nước thật trong veo, so với nước bọn họ uống bình thường thì ngọt hơn, vì thế mở miệng nói: “Lâm Phàm nước này quả thật không tồi, rất thích hợp pha trà, thế nhưng nước này chưa có đun qua, không ngờ là uống tuyệt như vậy.
“Ai, Trần quản sự, ta mời ngài uống nước này không phải là muốn ngài nếm vị của nước này, ý ta là muôn ngài biết là nước này không có vấn đề, sẽ không gặp chuyện không may, an toàn vẫn là quan trọng". Lâm Phàm làm bộ nói lời thấm thía.
Trần quản sự sau khi nghe lời Lâm Phàm nói xong liền cười mắng: “Xú tiểu tử ngươi nghĩ nhiều rồi, nước này ta nhận, có vấn đề hay không chúng ta sẽ thử nghiệm, ngươi cho là ngươi đưa nước này cho ta xong ta sẽ lập tức đưa cho lão gia sao, trước phải thử mới được, nếu là nước này nấu nước trà uống ngon, ngươi lúc đó nói cho ta địa điểm lấy nước là được. Được rồi không có việc gì ngươi quay về trước đi, ta biết ngươi mới mua phòng nên rất là bận, đợi cho tới khi ngươi mở cửa hàng thì ta sẽ tới uống một chén".
Nghe được lời nói của Trần quản sự Lâm Phàm liền đeo gùi trên lưng rồi rời đi, Trần quản sự tuy rằng mắng hắn, thế nhưng cũng không tức giận, như vậy là tốt rồi, miễn cho sau này có phiền toái tìm đến, hắn cũng không có mạng để ngoạn với những người nhà giàu này.
Vài ngày kế tiếp Lâm Phàm đều rất bận rộn, khung cửa sổ đã được lắp lên, các gia cụ cũng được mang đến, ban đầu Lâm Phàm cùng Triệu Hàm ngủ một phòng, khí đó hắn cũng không có cách nào, không có phòng cũng không có giường. Nhưng hiện tại đã có điều kiện, nơi này có hơn mười gian phòng ở không đồng nhất, bạc trong tay của Lâm Phàm cũng đủ, lập tức chuẩn bị ba phòng, một cái để lại cho Ngô bá, còn hai phòng khác hắn cùng Triệu Hàm mỗi người một gian, về phần sau này như thế nào cùng Ngô bá giải thích, thì nói là chuẩn bị phòng cho đứa nhỏ.
Trước cửa đã bắt đầu cải tạo, từ cửa vào sân có một cái phòng ở bên tay phải, phòng này rất lớn, cửa phải rộng đến hai thước, mà một bên chính là hành lang gấp khúc, chiều dài bốn năm thước tất cả đều chỉ dùng để đặt tảng đá, Lâm Phàm sẽ đem chỗ này làm thành cửa hàng.
Hai bên đều là tường vây xanh đen, Lâm Phàm vì muốn mau lẹ nên trực tiếp dùng gỗ, thế nhưng cũng mất đến sáu bảy ngày, hợp với cửa hàng ở đằng trước rất là tốt, cái giá cùng quầy hàng lúc này cũng đã được đưa tới, chỉ chờ Lâm Phàm đi chọn ngày mở quán nữa là xong.
Triệu Hàm mấy ngày nay đều vào thành một chuyến, ngoài đến xem tiến độ cũng muốn đến xem Lâm Phàm, trong lúc đó hắn còn mang theo Trần quản sự cùng người hầu đi ngọn núi một chuyến, đến lấy nước suối một lần. Trần quản sự nói nước suối kia quả thật không tồi, pha trà càng thêm thơm mát uống rất ngon, hắn đã đưa cho lão gia, lão gia rất thích, còn mời các lão gia khác uống, lần này Trần quản sự lại được khen, làm cho Trần quản sự càng thêm kiên định Lâm Phàm là phúc tinh của hắn.
Lâm Phàm cùng Triệu Hàm thương lượng chọn ba ngày sau chuyển nhà, Ngô bá cũng bị Triệu Hàm khuyên mười ngày sau chuyển qua, Lâm Tử An lại đặc biệt yêu thích hắn, cuối cùng Ngô bá đồng ý Triệu Hàm về sau hắn sinh thêm một đứa nhỏ nữa, thì Tử An sẽ sửa thành họ Ngô, làm cho Tử An nhận Ngô bá làm ông nội, điều này đại khái đã đả động đến Ngô bá. Những năm kia tuổi hắn cũng lớn, năm đó Triệu Hàm thường xuyên đến tìm hắn, hắn cảm thấy rất tốt, nhưng khi Triệu Hàm rời đi hắn cảm thấy rất cô đơn tịch mịch, sau Triệu Hàm lại mang theo đứa nhỏ tới cửa, kỳ thật trong lòng Ngô bá rất là cao hứng.
Ban đầu Ngô bá nếu hắn chuyển qua sẽ làm phu lang Triệu Hàm không vui, nhưng hai ngày trước hắn đi theo vào trong thành một lần, thấy phu lang Triệu Hàm. Đứa nhỏ kia giống như cũng thích, còn đồng ý tất cả quyết định của Triệu Hàm, thậm trí cũng đồng ý đứa nhỏ theo họ hắn. Điều này cũng khiến cho sầu lo của Ngô bá cuối cùng cũng biến mất, cho nên Ngô bá quyết định chuyển qua, dù sao hắn muốn dạy Triệu Hàm nhưỡng rượu rắn, nếu không có phối phương ủ rượu thì làm sao có thể làm ra rượu giống hắn.
Thế nhưng giúp Ngô bá chuyển qua cũng tốn một phen tâm tư của Triệu Hàm, Lâm Phàm bận quá, Triệu Hàm cũng không biết xấu hổ mà nhờ hắn qua hỗ trợ, liền đem đứa nhỏ giao cho Lâm Phàm mang theo. Lúc sau hắn cùng Ngô bá thuê ba chiếc xe ngựa, trước đem những vù rượu thuốc chuyển vào trong nhà trong thành, cũng may mấy thứ này đều có thể đi cửa sau, xe ngựa có thể đi qua, chuyển đến cũng mất ít sức, về phần còn lại chờ Triệu Hàm rảnh sẽ trở lại mang đi.
Hiện tại bọn họ vẫn như cũ ở trong khách điếm, trước hừng đông Lâm Phàm đã bị Triệu Hàm gọi dậy, đồ vật này nọ Triệu Hàm tối hôm qua đã thu dọn tốt rồi, Lâm Phàm ôm Lâm Tử An còn chưa có tỉnh ngủ mặc quần áo màu đỏ vào cho nó, bên ngoài vẫn có chút lạnh, Triệu Hàm lại mang thêm một bộ quần áo lại đây, Lâm Phàm thuận tay tiếp nhận khoác lên trên người đứa nhỏ.
Ngô bá tuổi đã lớn, đã sớm tỉnh dậy, nghe được động tĩnh cách vách, cũng lập tức thức dậy. Cố quên đi cơn đói bụng, lúc này trên đường cũng không có cái gì ăn, cùng chưởng quầy tính hết tiền phòng, một nhà bốn người liền rời khỏi khách điếm, Ngô bá ở nửa đường đốt một cây đuốc, lúc này thay Triệu Hàm ôm đứa nhỏ, Lâm Phàm cầm cây đuốc đi vào trong ám hạng, Triệu Hàm mở ra cửa đại môn, xuyên qua cửa hàng tiến vào sân.
Mỗi gian phòng ở đều được đốt đèn, cả viện đều sáng bừng, một chút cũng không thấy tối. Ngô bá ở nhà chính đốt ngọn nến cho tiên sư xụ mặt, sau đó dâng hương bái ba bái miệng lẩm bẩm, đồ dùng tế bái Triệu Hàm đã mang lên, Ngô bá sau khi nói xong liền đem nhang cắm vào lư hương.
Làm xong tất cả Ngô bá mới hướng Triệu Hàm nói: “Đã chuẩn bị tốt rồi, trời sắp sáng rồi, Triệu Hàm ngươi đi làm đồ ăn sáng đi, Phàm tử trời sáng hẳn thì ngươi đi ra đốt pháo".
Lâm Phàm thật cẩn thận châm hai quả pháo, tay thả lỏng, pháo ở trên không trung nổ vang, Lâm Phàm sợ tới mức trốn vào trong phòng, thứ này tuy rằng nhỏ không có lực sát thương, nhưng nếu bị trúng vào người cũng rất đau.
Ăn qua bữa sáng, Lâm Phàm nằm trên giường cả người đều tê liệt, mấy ngày nay hắn cũng không hảo hảo nghỉ ngơi, hiện tại rốt cục cả nhà chuyển lại đây, trong tay còn dư hơn hai trăm lượng bạc, cửa hàng cũng đã chọn ngày, qua hai ngày nữa là có thể khai trương, Lâm Phàm đối với tương lại tràn ngập hi vọng, thế nhưng hiện tại hắn chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, không ngủ no hắn đã phải thức dậy, đối với Lâm Phàm là điều rất cực khổ.
Triệu Hàm nhìn người nằm trên giường lắc lắc đầu, cho đứa nhỏ ăn no rồi đặt xuống bên cạnh giường, lúc này sắc trời đã sáng, trong nhà tuy rằng mua không ít đồ vật này nọ, nhưng là đợi khi chuyển tới, Triệu Hàm liền phác giác có rất nhiều đồ vật còn chưa mua thêm.
Tác giả :
Lãng Hoa Điểm Điểm