Tử Vong Khai Đoan
Quyển 4 - Chương 10-2: Thế Giới Xà – Jormungand! (2)
Dịch: Shun1000 mét dài bao nhiêu? Một con rồng khổng lồ dài 1000 mét là dài ra sao?
Nếu như chỉ tính tới chiều dài, 1000 mét thực ra cũng không phải quá lớn, lái xe thì cùng lắm là chỉ vài phút là hết, mặc dù là đi bộ cũng chẳng phải quá xa. Thế nhưng, đó chỉ là với mặt khoảng cách địa lý thôi.
Cứ nghĩ một chút đi: cả ngọn Everest cũng chỉ cao hơn so với mực nước biển khoảng 8000 mét thôi, mà đó là ngọn núi cao nhất thế giới. Còn một tòa nhà chọc trời hiện đại ngày nay cũng chỉ cao khoảng hai, ba trăm mét, nhưng chỉ cần đứng dưới đất nhìn lên thì hiệu quả thị giác đã vô cùng choáng ngợp rồi. Còn sinh vật, một con voi cũng chỉ cao vài mét thôi. Thế thì thử tưởng tượng một sinh vật dài tới 1000 mét là thế nào? Đó quả là chỉ nghe đã thấy rợn người!
“Sinh vật tưởng tượng huyền thoại …"
Nowitz có phần ngây dại nhìn con rồng đen khổng lồ đang từ từ hạ xuống từ trên bầu trời, hắn thì thào tự nói. Mà khi con rồng đen khổng lồ kia hạ xuống như thái sơn áp đỉnh thì trường khí thế bóng tối như vô biên của nó cũng từ trên bầu trời áp xuống.
“Sinh vật tưởng tượng huyền thoại? Nghĩa là sao?"
Phía bên kia, bọn Bùi Kiêu đang tiến về nơi đóng quân của Tổ Chức Linh Hồn Đức. Khi con rồng đen khổng lồ kia hạ xuống thì tất cả thành viên của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc đều đồng loạt linh hãi hô lên một tiếng “long", còn Johnan và David thì lại đồng thanh hô lên cụm từ ‘sinh vật tưởng tượng huyền thoại’.
Bùi Kiêu lúc này đang vô cùng căng thẳng, trường khí thế của ý chí bóng tối kia đang dần hạ xuống như ‘Thái Sơn áp đỉnh’ (1), dường như chỉ một giây một phút sau thôi sẽ nghiền Đảo Phục Sinh này thành tro bụi, quả thực là khủng bố tới cực điểm. Có lẽ, so ra thì những linh hồn không phải Chân Ma cấp cũng chỉ cảm thấy một chút áp lực thôi, thế nhưng với những cường giả Chân Ma cấp như Bùi Kiêu thì lại có thể cảm nhận được cỗ ý chí kia to lớn và khủng bố cỡ nào.
Khác biệt lớn nhất của Ma Vương cấp và Chân Ma cấp là ở chỗ trường khí thế của Ma Vương cấp đã hoàn toàn cô đọng vào trong cơ thể. Vậy nên trừ khi bản thân mình muốn, còn không thì người khác sẽ không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của trường khí thế đó, làm vậy thì đương nhiên sẽ không có tác dụng suy yếu đối phương hoặc gia tăng bản thân gì. Có điều, tuy trường khí thế không lộ ra nhưng áp lực từ ý chí thì vẫn còn đó. Đó quả thực là thứ đáng sợ đến mức khủng bố!
Bị cỗ áp lực đó đè nén khiến cho Bùi Kiêu đã căng thẳng đến mức không thể hình dung nổi. Nhưng dù sao thì có căng thẳng hơn nữa thì cũng chẳng có tác dụng gì, vậy nên hắn đã cố ép bản thân không để ý tới cỗ áp lực kia nữa. Vừa hay lúc này bọn Johnan nói ra cụm từ ‘sinh vật tưởng tượng huyền thoại’, hắn liền thuận miệng hỏi đó là gì.
Tuy Johnan không thể nào cảm nhận được cỗ ý chí thuần bóng tối dường như vô cùng kia, nhưng chỉ riêng hình ảnh một con rồng khổng lồ dài cả nghìn mét hạ từ trên trời xuống cũng đã đủ để ruột gan hắn xoắn hết cả lại, thế nên hắn cứ thế trả lời theo phản xạ tự nhiên: “Đó là cách gọi mà tổ chức linh hồn dùng cho một số tộc quần quỷ quái đặc biệt… Chúng ta đều biết rằng phần lớn quỷ quái đều là những thứ mà con người sợ hãi được thực thể hóa, ví dụ như hồn ma, zombie, hay là vampire, người sói gì đó. Nhưng ngoại trừ những tộc quần quỷ quái đó thì còn có những loài quỷ quái là sinh vật trong thần thoại, truyền thuyết của các dân tộc trên thế giới, ví dụ như Unicorn, Griffin, Mermaid (2)… Chúng là những sinh vật mà ngay cả trong truyền thuyết thì số lượng cũng vô cùng ít ỏi, còn thực lực thì lại rất mạnh mẽ."
“Trong quá trình mở rộng vùng kiểm soát và điều tra các ảo giới trên thế giới, giới linh hồn đã phát hiện ra một quy luật. Đó chính là: nếu trong truyền thuyết, một sinh vật càng mạnh mẽ bao nhiêu thì thực lực của tộc loại quỷ quái đó sẽ càng mạnh mẽ hơn bấy nhiêu. Nếu như trong truyền thuyết, loài sinh vật đó chỉ có mấy chục con, vậy thì trong ảo giới sẽ chỉ có một vài con, hầu như đều là quỷ quái Chân Ma cấp, sinh vật như vậy gọi là Loài Tưởng Tượng. Ví dụ như quái vật thân người đầu bò mà ngươi triệu hoán ra kia, từ thông tin từ các tài liệu tôn giáo, ta đoán đó hẳn là quỷ tốt Ngưu Đầu của Địa Ngục trong thần thoại phương Đông? Thực ra thì tại phương Tây, Ngưu Đầu cũng thuộc vào Loài Tưởng Tượng."
“Về phần Loài Tưởng Tượng Huyền Thoại... thì còn vượt xa các tộc loại tưởng tượng bình thường. Thậm chí theo ghi nhận của chính phủ các nước thì đến nay, ngay cả một con cũng chưa từng thấy. Ví dụ như Người Khổng Lồ Titan, hay như chính sinh vật trước mắt này: Rồng…"
Hình tượng rồng của phương Tây giống như con thằn lằn, chỉ khác là sau lưng có thêm một đôi cánh như cánh dơi. Còn rồng của phương Đông thì giống như một con rắn khổng lồ, chỉ khác là còn có chân như chân chim ưng. Thế nhưng, cho dù là rồng của phương Đông hay phương Tây thì hình tượng con rồng vẫn có những điểm tương đồng đến kỳ lạ. Sự tương đồng này là vô cùng khó giải thích, bởi vì ở thời xa xưa, giữa hai nền văn hóa không hề có bất kỳ sự trao đổi nào, vậy mà lại có thể ‘vẽ’ ra những sinh vật có nhiều điểm tương đồng đến vậy. Thậm chí ngay cả tên gọi cũng rất tương tự. Chuyện như vậy thì không thể nào chỉ giải thích là “trùng hợp ngẫu nhiên" được.
Nhưng dù là giống thằn lằn hay giống rắn thì cả rồng phương Đông lẫn rồng phương Tây đều có chung một đặc điểm nổi bật là mạnh mẽ! Vô cùng mạnh mẽ! Trong truyền thuyết, Satan – nhân vật ohản diện lớn nhất trong thần thoại phương Tây có hình dạng là một rồng đen khổng lồ!
Mà hình tượng của con sinh vật đang từ từ hạ xuống từ trên trời kia rõ ràng là một con rồng ‘thuần’ phương Đông. Thậm chí cả ‘mây vờn quanh’ cũng giống! Lúc này sinh vật dài cả nghìn mét kia còn đang từ từ hạ xuống, thế nên người ta có thể thấy rõ ràng quanh cơ thể nó có từng đám nửa giống sương mù, nửa giống mây đen bao quanh, khiến cho thân hình lúc ẩn lúc hiện. Thật đúng là rất có phong thái “Thần Long thấy đầu không thấy đuôi".
Thế nhưng, cho dù phong thái có mạnh mẽ cỡ nào, thần bí ra sao, cao quý đến đâu thì vẫn có một thực tế vô cùng rõ ràng: con rồng đen khổng lồ này chính là quỷ quái, là kẻ địch! Hơn nữa, nhìn vào hình thể của nó, thực lực của nó, chẳng mấy ai có thể tin rằng nếu con rồng này di một cái móng của nó qua thì mình còn có thể sống sót nổi. Con rồng khổng lồ này thậm chí còn chưa tấn công mà uy thế này đã đủ để phần lớn người có mặt sinh ra cảm giác không thể địch lại!
Tốc độ của con rồng đen này dường như cũng chẳng phải quá nhanh. Từ trên đỉnh cao nó đỗ tới mặt đất cũng chỉ khoảng 10000 mét mà nó bay mất tới hơn năm phút. Tuy vậy, chính sự từ từ đó lại làm cho áp lực của nó càng trở nên khủng bố. Sau khi phần lớn linh hồn sa đọa có mặt trên đảo tự phát nổ thì chiến trường trên đảo cũng từ từ lắng xuống, và lúc này, ngoài tòa nhà ở trung tâm đảo thì tất cả những ai còn lại trên đảo đều đang trợn trừng mắt nhìn con rồng khổng lồ kia từ từ hạ xuống. Phải đến khi con rồng này hạ xuống chỉ còn cách đảo chừng nghìn mét, nó bỗng dừng lại rồi cao giọng gầm lên một tiếng, một luồng khí đen liền từ trong miệng nó phun xuống, giống như Ngân Hà từ trên chín tầng trời rơi xuống, có điều nước của Ngân Hà này lại thuần một màu đen.
Mảng lớn khí đen được phun ra, nhưng lại không thể lập tức chạm tới được Đảo Phục Sinh, bởi vì nó không thể phá được bức màn sáng màu trắng trên không cách đảo nghìn mét. Khi khí đen vừa tới cách đảo khoảng nghìn mét thì màn sáng màu trắng lập tức xuất hiện cản nó lại, màn sáng trắng nhìn như mỏng manh mà lại rắn chắc vô cùng, mặc cho khí đen có ăn mòn cỡ nào thì màn sáng vẫn sừng sững không đổ, thậm chí cả rung động một chút cũng không thấy, cứ như thể khí đen kia thực ra chẳng hề tồn tại. Có điều là khi màn sáng trắng xuất hiện thì hiện tượng tự động phát nổ của đám Kẻ Sa Đọa cũng ngừng lại, vậy nhưng bọn chúng cũng đều rơi vào tình trạng linh hồn chấn động dữ dội, đã không còn sức lực chiến đấu, chỉ có thể để mặc cho đám Tự Do Linh Hồn ào lên chém thành mảnh vụn.
Tuy nhiên, không phải là không có ngoại lệ! Tại nơi đóng quân của năm quốc gia ở năm hướng khác nhau, có tất cả năm luồng khí đen phóng vụt lên trời rồi cùng đồng loạt bay hướng về phía tòa nhà trung tâm hòn đảo, mà cả năm luồng khí đen này đều phát ra trường khí thế của ý chí bóng tối. Đó rõ ràng chính là năm tên linh hồn sa đọa Chân Ma cấp mới thoát khỏi hiểm cảnh… hay nói đúng hơn là năm tên Chân Ma cấp không hoàn chỉnh.
Bùi Kiêu lo lắng nhìn tình cảnh đầy nguy cơ trên bầu trời. Con rồng đen khổng lồ kia dường như có phần e ngại màn sáng trắng, tuy nó liên tục phun ra khí đen để ăn mòn màn sáng nhưng tạm thời vẫn chưa có cách nào phá thủng màn sáng. Thế nhưng, trên thế giới này chẳng thể nào có động cơ vĩnh cửu (3), ngay cả linh hồn và quỷ quái cũng phải sử dụng Năng Lượng Tiêu Chuẩn, vậy thì một thứ có thể ngăn cản được đòn tấn công của Ma Vương cấp như màn sáng kia chắc chắn phải sử dụng một số năng lượng vô cùng khổng lồ. Hay nói cách khác, khi năng lượng cạn kiệt thì cũng sẽ là lúc mọi người phải đối mặt trực tiếp với con rồng đen khổng lồ kia. Chưa cần nói tới những thứ khác, chỉ riêng cái thứ khí đen kia thôi, uy lực chắc chắn đã tới mức ‘chạm phải là thương, đụng phải là chết’, khi đó thì ai mà sống nổi đây?
(Nên đi hay ở lại? Nên chạy hay nên nấp? )
Bùi Kiêu cảm thấy vô cùng do dự. Với thực lực của hắn, chỉ cần thoát ra khỏi phạm vi Đảo Phục Sinh, thì dù có phải cõng theo một người sống như Vu Nữ Trần cũng vẫn có thể bay cực kỳ nhanh. Nếu nhìn vào tốc độ của con rồng kia thì nó chắn chắn không thể nào đuổi kịp hắn, vậy nên nếu muốn chạy thì giờ chính là thời cơ tốt nhất… Nhưng hắn chạy rồi thì chắc chắn tình thế Đảo Phục Sinh cũng sẽ tan vỡ. Ít nhất thì đám người của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc cùng với hai đoàn đội của Johnan và David chắc chắn sẽ đi theo hắn, thế nhưng trên đảo còn mấy nghìn Tự Do Linh Hồn và mấy chục nghìn binh sĩ. Trong tình thế như vậy mà bỏ chạy thì thật khiến người ta cảm thấy như đang trở thành kẻ phản bội…
Nhưng nếu không đi, thế thì làm thế nào đánh lại con rồng đen khổng lồ kia đây?
“Chúng ta rút lui..." Bùi Kiêu cố gắng đè nén sự khó chịu và bất an do cảm giác trở thành kẻ phản bội mang tới. Lúc này đây, dù có phải vi phạm bản tâm thì hắn cũng muốn rút lui… Dù sao, có rất nhiều chuyện phải sống sót thì mới làm được, nếu chết tại Đảo Phục Sinh này rồi thì mọi thứ đều chấm dứt.
Nhưng chính lúc hắn đang định mở miệng nói mọi người cùng nhau rút lui thì bỗng nhiên một hồi chuông điện thoại di động vang lên. Cặp mắt của tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng đổ dồn về nơi chuông vang lên, tiếp theo, tất cả liền thấy Dương Húc Quang luống cuống lôi ra một chiếc điện thoại di động. Thế nhưng, khi Dương Húc Quang nhìn thấy tên của người gọi tới thì vẻ mặt lập tức biến thành vui mừng không sao tả siết, vội vàng bắt máy trả lời: “Cung Diệp Vũ! Ngươi ở đâu vậy? Đã thoát khỏi Thành Phố Vàng rồi sao?"
Tiếng nói của Cung Diệp Vũ quả nhiên vang lên từ điện thoại. Hắn hiển nhiên là cũng đang rất lo lắng nên vừa bắt máy đã vội vàng rống lớn: “Đưa máy cho Bùi Kiêu nhanh lên!"
Dương Húc Quang nghe vậy thì tuy có chút không vui nhưng vẫn lập tức ném di động qua cho Bùi Kiêu, mà Bùi Kiêu vừa bắt được điện thoại cũng lập tức trả lời ngay: “Ta đây! Cung Diệp Vũ, ngươi đang ở đâu vậy?"
Tiếng Cung Diệp Vũ trả lời vang lên: “Đang ở trên Thái Bình Dương, còn cách Đảo Phục Sinh khoảng mười phút lộ trình. Lúc trước ta vẫn liên tục gọi điện thoại cho các ngươi, nhưng hình như ở chỗ các ngươi bị chắn tín hiệu nên hoàn toàn không gọi được. Vừa mới rồi tín hiệu bỗng nhiên khôi phục, nhưng không biết bao lâu nữa thì sẽ lại bị chắn mất. Thế nên ta nói ngắn gọn…"
Bùi Kiêu nghe vậy thì theo bản năng liếc nhìn màn sáng trắng trên bầu trời, lập tức hiểu ra vì sao tín hiệu điện thoại bị mất… Có lẽ chính là chính phủ thế giới đã tiến hành phong tỏa thông tin liên lạc của khu vực này, không cho Tự Do Linh Hồn liên lạc với bên ngoài trong thời gian diễn ra hội nghị. Lúc này vì con rồng đen khổng lồ tấn công nên đã tạo thành ảnh hưởng, khiến hiệu quả chắn sóng của khu vực này bị mất tác dụng.
“Giờ Rocky chắc đã bắt đầu tấn công Đảo Phục Sinh rồi đúng không? Có phải hắn mang tới một con rồng đen khổng lồ? Con rồng đó là Thế Giới Xà – Jormungand trong thần thoại Bắc Âu! Là một trong ba con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao mà văn minh Atlantis đã bắt được và chuyển hóa. Nhưng chắc hẳn nó hiện tại còn chưa chưa hoàn chỉnh, chắc chắn tên Rocky kia chưa thể chữa trị hoàn toàn được cho nó. Thế nên ngươi hãy lập tức đi gọi Nowitz và tên Chân Ma cấp còn lại tới, ba người các ngươi hãy cùng vây đánh cái con Jormungand kia. Yên tâm, hiện tại nó còn chưa có được ý thức của bản thân, chỉ có thể bị điều khiển như máy móc thôi. Rocky phải cùng lúc dùng đầu óc làm nhiều việc nên không thể điều khiển nó một cách hoàn mỹ, thế nên chắc chắn sự linh hoạt và tốc độ của nó không quá cao. Các ngươi nhân cơ hội này tấn công vào vị trí cằm của nó, ở đó có một cái vẩy mọc ngược gọi là nghịch lân của nó. Đó chính là nơi yếu nhất trên cơ thể của nó, chỉ cần đánh vào đó thì sẽ làm nó tạm thời suy yếu, thậm chí khiến nó bị thương. Kéo dài thời gian giúp ta! Ta sẽ dùng hết sức để chạy tới đó thật nhanh!" Những lời cuối cùng Cung Diệp Vũ nói gần như là đang hét lên, có thể thấy được là hắn đang vội vã tới mức nào.
Bùi Kiêu suy nghĩ ngược lại thật nhanh một lượt, hắn vội nói: “Làm sao mà ngươi biết được tất cả những điều này? Còn nữa, cái con Thế Giới Xà Jormungand kia mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì ngươi tưởng tượng đấy. Cho dù nó còn chưa hoàn chỉnh nhưng cũng vẫn có được thực lực Ma Vương cấp chân chính. Cho dù có thêm ngươi thì chúng ta cũng không có hy vọng chiến thắng, thế nên ta đang định đưa mọi người trước hết rút lui. Huống hồ, ngươi có biết chân tướng của kế hoạch Quân Đội Linh Hồn không? Kế hoạch đó..."
“Ta biết rõ!" Cung Diệp Vũ lại gầm lên: “Ta biết rất rõ đấy! Chuyện liên quan tới kế hoạch Quân Đội Linh Hồn tạm bỏ đấy, sau khi trận chiến lần này kết thúc, tự tay ta sẽ cho bọn chúng nếm quả báo. Nhưng trước đó, chúng ta phải đánh tiếp trận này! Hơn nữa nhất định còn phải đánh thắng! Tại Thành Phố Vàng, ta đã cứu được bọn Varotian, lúc này họ cũng đang ở bên cạnh ta. Bọn họ đã nói hết cho ta nghe chuyện về kế hoạch Quân Đội Linh Hồn rồi. Hơn nữa, chúng ta còn tìm được rất nhiều điều quan trọng tại một phòng thí nghiệm bên trong Thành Phố Vàng. Chúng ta đã tìm được những thứ còn khó tin hơn cả kế hoạch Quân Đội Linh Hồn..."
“Tin ta đi Bùi Kiêu! Cho dù thế nào thì cũng không được để cho Rocky tiến xuống lòng đất của tòa nhà trung tâm Đảo Phục Sinh! Ở đó có thứ vô cùng quan trọng nhất để giúp chúng ta đối chói với tận thế. Rocky chỉ cho rằng đó là sản phẩm của kế hoạch Quân Đội Linh Hồn, nhưng hắn không biết rằng thứ đó còn quan trọng hơn xa kế hoạch Quân Đội Linh Hồn! Chỉ cần giữ được thứ đó thì mặc dù loài người không đối chọi nổi với tận thế, cũng sẽ không bị diệt sạch. Vậy nên dù bất cứ giá nào chúng ta cũng nhất định phải thắng trận này!"
Bùi Kiêu lại lần nữa ngẩng đầu nhìn bầu trời, cảm thụ cỗ ý chí bóng tối như vô biên vô hạn trên đầu mình. Hắn nghiến răng nói: “Ở đó có cái gì!? Cung Diệp Vũ, hãy thuyết phục ta đi! Nếu không ta thật sự rất muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức! Đây là một trận chiến không có cửa thắng! Nếu không có thứ đáng để ta lấy mạng ra liều, vậy thì chắc chắn ta sẽ không ở lại đâu! Ngươi cũng biết ta còn có người cần bảo vệ, không thể vứt bỏ tính mạng vì một điều vô nghĩa!"
Lúc này, điện thoại trên tay Cung Diệp Vũ dường như bị một ai khác giật lấy, trong loa vang lên một hồi lạo xạo. Sau đó, Bùi Kiêu liền nghe thấy giọng nói của Varotian vang lên, cái gã quý tộc luôn luôn giữ vẻ thanh nhã kia mà lúc này giọng nói cũng đầy sự nôn nóng, cứ như mới nuốt trọn một thùng thuốc nổ, xem ra tâm trạng của hắn cũng đang rất gấp gáp. Hắn cũng rống lên: “Đó chính là Siêu Máy Tính Trung Tâm! Là kết tinh quan trọng nhất của văn minh Atlantis, cũng là máy tính chế tạo bằng chấp niệm duy nhất của văn minh Atlantis, sử dụng chấp niệm của chính một trong ba con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao mà người Atlantis bắt được và chuyển hóa để chế tạo ra. Trong đó có ghi chép lại tất cả Kế Hoạch Linh Hồn và các chi nhánh của nó, và cả phương thức khống chế ảo giới cũng như phong ấn lỗ hổng không gian! Cái Siêu Máy Tính đó chính là thứ quan trọng nhất để có thể khống chế được ảo giới! Chỉ cần con người chúng ta có thể chiếm được một cái ảo giới bảo la thì cả người sống cũng sẽ có thể tiến vào trong đó. Như vậy thì dù tận thế có ập tới, loài người cũng sẽ không bị diệt sạch. Khi đó, những ai mà ngươi muốn bảo vệ sẽ có không gian an toàn để sống sót... Thứ như vậy, ngươi nói có đáng để dùng tính mạng dành lấy hay không!?"
Chú thích:
1. Thái Sơn áp đỉnh: Thái Sơn đè xuống từ trên trời.
2. Unicon: loại ngựa có một sừng dài trên trán. Griffin: sinh vật có thân và chân sau của sư tử, còn đầu, cánh và chân trước của đại bàng. Mermaid: người cá (nửa trên là người, nửa dưới là thân cá)
3. Động cơ vĩnh cửu: từ để chỉ động cơ có thể chạy mà không cần nhiên liệu.
Lời bình:
Trận chiến khốc liệt nhất đang tới! Liệu Bùi Kiêu sẽ làm gì để có thể giữ vững phòng thủ tới khi Cung Diệp Vũ đến? Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.
Nếu như chỉ tính tới chiều dài, 1000 mét thực ra cũng không phải quá lớn, lái xe thì cùng lắm là chỉ vài phút là hết, mặc dù là đi bộ cũng chẳng phải quá xa. Thế nhưng, đó chỉ là với mặt khoảng cách địa lý thôi.
Cứ nghĩ một chút đi: cả ngọn Everest cũng chỉ cao hơn so với mực nước biển khoảng 8000 mét thôi, mà đó là ngọn núi cao nhất thế giới. Còn một tòa nhà chọc trời hiện đại ngày nay cũng chỉ cao khoảng hai, ba trăm mét, nhưng chỉ cần đứng dưới đất nhìn lên thì hiệu quả thị giác đã vô cùng choáng ngợp rồi. Còn sinh vật, một con voi cũng chỉ cao vài mét thôi. Thế thì thử tưởng tượng một sinh vật dài tới 1000 mét là thế nào? Đó quả là chỉ nghe đã thấy rợn người!
“Sinh vật tưởng tượng huyền thoại …"
Nowitz có phần ngây dại nhìn con rồng đen khổng lồ đang từ từ hạ xuống từ trên bầu trời, hắn thì thào tự nói. Mà khi con rồng đen khổng lồ kia hạ xuống như thái sơn áp đỉnh thì trường khí thế bóng tối như vô biên của nó cũng từ trên bầu trời áp xuống.
“Sinh vật tưởng tượng huyền thoại? Nghĩa là sao?"
Phía bên kia, bọn Bùi Kiêu đang tiến về nơi đóng quân của Tổ Chức Linh Hồn Đức. Khi con rồng đen khổng lồ kia hạ xuống thì tất cả thành viên của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc đều đồng loạt linh hãi hô lên một tiếng “long", còn Johnan và David thì lại đồng thanh hô lên cụm từ ‘sinh vật tưởng tượng huyền thoại’.
Bùi Kiêu lúc này đang vô cùng căng thẳng, trường khí thế của ý chí bóng tối kia đang dần hạ xuống như ‘Thái Sơn áp đỉnh’ (1), dường như chỉ một giây một phút sau thôi sẽ nghiền Đảo Phục Sinh này thành tro bụi, quả thực là khủng bố tới cực điểm. Có lẽ, so ra thì những linh hồn không phải Chân Ma cấp cũng chỉ cảm thấy một chút áp lực thôi, thế nhưng với những cường giả Chân Ma cấp như Bùi Kiêu thì lại có thể cảm nhận được cỗ ý chí kia to lớn và khủng bố cỡ nào.
Khác biệt lớn nhất của Ma Vương cấp và Chân Ma cấp là ở chỗ trường khí thế của Ma Vương cấp đã hoàn toàn cô đọng vào trong cơ thể. Vậy nên trừ khi bản thân mình muốn, còn không thì người khác sẽ không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của trường khí thế đó, làm vậy thì đương nhiên sẽ không có tác dụng suy yếu đối phương hoặc gia tăng bản thân gì. Có điều, tuy trường khí thế không lộ ra nhưng áp lực từ ý chí thì vẫn còn đó. Đó quả thực là thứ đáng sợ đến mức khủng bố!
Bị cỗ áp lực đó đè nén khiến cho Bùi Kiêu đã căng thẳng đến mức không thể hình dung nổi. Nhưng dù sao thì có căng thẳng hơn nữa thì cũng chẳng có tác dụng gì, vậy nên hắn đã cố ép bản thân không để ý tới cỗ áp lực kia nữa. Vừa hay lúc này bọn Johnan nói ra cụm từ ‘sinh vật tưởng tượng huyền thoại’, hắn liền thuận miệng hỏi đó là gì.
Tuy Johnan không thể nào cảm nhận được cỗ ý chí thuần bóng tối dường như vô cùng kia, nhưng chỉ riêng hình ảnh một con rồng khổng lồ dài cả nghìn mét hạ từ trên trời xuống cũng đã đủ để ruột gan hắn xoắn hết cả lại, thế nên hắn cứ thế trả lời theo phản xạ tự nhiên: “Đó là cách gọi mà tổ chức linh hồn dùng cho một số tộc quần quỷ quái đặc biệt… Chúng ta đều biết rằng phần lớn quỷ quái đều là những thứ mà con người sợ hãi được thực thể hóa, ví dụ như hồn ma, zombie, hay là vampire, người sói gì đó. Nhưng ngoại trừ những tộc quần quỷ quái đó thì còn có những loài quỷ quái là sinh vật trong thần thoại, truyền thuyết của các dân tộc trên thế giới, ví dụ như Unicorn, Griffin, Mermaid (2)… Chúng là những sinh vật mà ngay cả trong truyền thuyết thì số lượng cũng vô cùng ít ỏi, còn thực lực thì lại rất mạnh mẽ."
“Trong quá trình mở rộng vùng kiểm soát và điều tra các ảo giới trên thế giới, giới linh hồn đã phát hiện ra một quy luật. Đó chính là: nếu trong truyền thuyết, một sinh vật càng mạnh mẽ bao nhiêu thì thực lực của tộc loại quỷ quái đó sẽ càng mạnh mẽ hơn bấy nhiêu. Nếu như trong truyền thuyết, loài sinh vật đó chỉ có mấy chục con, vậy thì trong ảo giới sẽ chỉ có một vài con, hầu như đều là quỷ quái Chân Ma cấp, sinh vật như vậy gọi là Loài Tưởng Tượng. Ví dụ như quái vật thân người đầu bò mà ngươi triệu hoán ra kia, từ thông tin từ các tài liệu tôn giáo, ta đoán đó hẳn là quỷ tốt Ngưu Đầu của Địa Ngục trong thần thoại phương Đông? Thực ra thì tại phương Tây, Ngưu Đầu cũng thuộc vào Loài Tưởng Tượng."
“Về phần Loài Tưởng Tượng Huyền Thoại... thì còn vượt xa các tộc loại tưởng tượng bình thường. Thậm chí theo ghi nhận của chính phủ các nước thì đến nay, ngay cả một con cũng chưa từng thấy. Ví dụ như Người Khổng Lồ Titan, hay như chính sinh vật trước mắt này: Rồng…"
Hình tượng rồng của phương Tây giống như con thằn lằn, chỉ khác là sau lưng có thêm một đôi cánh như cánh dơi. Còn rồng của phương Đông thì giống như một con rắn khổng lồ, chỉ khác là còn có chân như chân chim ưng. Thế nhưng, cho dù là rồng của phương Đông hay phương Tây thì hình tượng con rồng vẫn có những điểm tương đồng đến kỳ lạ. Sự tương đồng này là vô cùng khó giải thích, bởi vì ở thời xa xưa, giữa hai nền văn hóa không hề có bất kỳ sự trao đổi nào, vậy mà lại có thể ‘vẽ’ ra những sinh vật có nhiều điểm tương đồng đến vậy. Thậm chí ngay cả tên gọi cũng rất tương tự. Chuyện như vậy thì không thể nào chỉ giải thích là “trùng hợp ngẫu nhiên" được.
Nhưng dù là giống thằn lằn hay giống rắn thì cả rồng phương Đông lẫn rồng phương Tây đều có chung một đặc điểm nổi bật là mạnh mẽ! Vô cùng mạnh mẽ! Trong truyền thuyết, Satan – nhân vật ohản diện lớn nhất trong thần thoại phương Tây có hình dạng là một rồng đen khổng lồ!
Mà hình tượng của con sinh vật đang từ từ hạ xuống từ trên trời kia rõ ràng là một con rồng ‘thuần’ phương Đông. Thậm chí cả ‘mây vờn quanh’ cũng giống! Lúc này sinh vật dài cả nghìn mét kia còn đang từ từ hạ xuống, thế nên người ta có thể thấy rõ ràng quanh cơ thể nó có từng đám nửa giống sương mù, nửa giống mây đen bao quanh, khiến cho thân hình lúc ẩn lúc hiện. Thật đúng là rất có phong thái “Thần Long thấy đầu không thấy đuôi".
Thế nhưng, cho dù phong thái có mạnh mẽ cỡ nào, thần bí ra sao, cao quý đến đâu thì vẫn có một thực tế vô cùng rõ ràng: con rồng đen khổng lồ này chính là quỷ quái, là kẻ địch! Hơn nữa, nhìn vào hình thể của nó, thực lực của nó, chẳng mấy ai có thể tin rằng nếu con rồng này di một cái móng của nó qua thì mình còn có thể sống sót nổi. Con rồng khổng lồ này thậm chí còn chưa tấn công mà uy thế này đã đủ để phần lớn người có mặt sinh ra cảm giác không thể địch lại!
Tốc độ của con rồng đen này dường như cũng chẳng phải quá nhanh. Từ trên đỉnh cao nó đỗ tới mặt đất cũng chỉ khoảng 10000 mét mà nó bay mất tới hơn năm phút. Tuy vậy, chính sự từ từ đó lại làm cho áp lực của nó càng trở nên khủng bố. Sau khi phần lớn linh hồn sa đọa có mặt trên đảo tự phát nổ thì chiến trường trên đảo cũng từ từ lắng xuống, và lúc này, ngoài tòa nhà ở trung tâm đảo thì tất cả những ai còn lại trên đảo đều đang trợn trừng mắt nhìn con rồng khổng lồ kia từ từ hạ xuống. Phải đến khi con rồng này hạ xuống chỉ còn cách đảo chừng nghìn mét, nó bỗng dừng lại rồi cao giọng gầm lên một tiếng, một luồng khí đen liền từ trong miệng nó phun xuống, giống như Ngân Hà từ trên chín tầng trời rơi xuống, có điều nước của Ngân Hà này lại thuần một màu đen.
Mảng lớn khí đen được phun ra, nhưng lại không thể lập tức chạm tới được Đảo Phục Sinh, bởi vì nó không thể phá được bức màn sáng màu trắng trên không cách đảo nghìn mét. Khi khí đen vừa tới cách đảo khoảng nghìn mét thì màn sáng màu trắng lập tức xuất hiện cản nó lại, màn sáng trắng nhìn như mỏng manh mà lại rắn chắc vô cùng, mặc cho khí đen có ăn mòn cỡ nào thì màn sáng vẫn sừng sững không đổ, thậm chí cả rung động một chút cũng không thấy, cứ như thể khí đen kia thực ra chẳng hề tồn tại. Có điều là khi màn sáng trắng xuất hiện thì hiện tượng tự động phát nổ của đám Kẻ Sa Đọa cũng ngừng lại, vậy nhưng bọn chúng cũng đều rơi vào tình trạng linh hồn chấn động dữ dội, đã không còn sức lực chiến đấu, chỉ có thể để mặc cho đám Tự Do Linh Hồn ào lên chém thành mảnh vụn.
Tuy nhiên, không phải là không có ngoại lệ! Tại nơi đóng quân của năm quốc gia ở năm hướng khác nhau, có tất cả năm luồng khí đen phóng vụt lên trời rồi cùng đồng loạt bay hướng về phía tòa nhà trung tâm hòn đảo, mà cả năm luồng khí đen này đều phát ra trường khí thế của ý chí bóng tối. Đó rõ ràng chính là năm tên linh hồn sa đọa Chân Ma cấp mới thoát khỏi hiểm cảnh… hay nói đúng hơn là năm tên Chân Ma cấp không hoàn chỉnh.
Bùi Kiêu lo lắng nhìn tình cảnh đầy nguy cơ trên bầu trời. Con rồng đen khổng lồ kia dường như có phần e ngại màn sáng trắng, tuy nó liên tục phun ra khí đen để ăn mòn màn sáng nhưng tạm thời vẫn chưa có cách nào phá thủng màn sáng. Thế nhưng, trên thế giới này chẳng thể nào có động cơ vĩnh cửu (3), ngay cả linh hồn và quỷ quái cũng phải sử dụng Năng Lượng Tiêu Chuẩn, vậy thì một thứ có thể ngăn cản được đòn tấn công của Ma Vương cấp như màn sáng kia chắc chắn phải sử dụng một số năng lượng vô cùng khổng lồ. Hay nói cách khác, khi năng lượng cạn kiệt thì cũng sẽ là lúc mọi người phải đối mặt trực tiếp với con rồng đen khổng lồ kia. Chưa cần nói tới những thứ khác, chỉ riêng cái thứ khí đen kia thôi, uy lực chắc chắn đã tới mức ‘chạm phải là thương, đụng phải là chết’, khi đó thì ai mà sống nổi đây?
(Nên đi hay ở lại? Nên chạy hay nên nấp? )
Bùi Kiêu cảm thấy vô cùng do dự. Với thực lực của hắn, chỉ cần thoát ra khỏi phạm vi Đảo Phục Sinh, thì dù có phải cõng theo một người sống như Vu Nữ Trần cũng vẫn có thể bay cực kỳ nhanh. Nếu nhìn vào tốc độ của con rồng kia thì nó chắn chắn không thể nào đuổi kịp hắn, vậy nên nếu muốn chạy thì giờ chính là thời cơ tốt nhất… Nhưng hắn chạy rồi thì chắc chắn tình thế Đảo Phục Sinh cũng sẽ tan vỡ. Ít nhất thì đám người của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc cùng với hai đoàn đội của Johnan và David chắc chắn sẽ đi theo hắn, thế nhưng trên đảo còn mấy nghìn Tự Do Linh Hồn và mấy chục nghìn binh sĩ. Trong tình thế như vậy mà bỏ chạy thì thật khiến người ta cảm thấy như đang trở thành kẻ phản bội…
Nhưng nếu không đi, thế thì làm thế nào đánh lại con rồng đen khổng lồ kia đây?
“Chúng ta rút lui..." Bùi Kiêu cố gắng đè nén sự khó chịu và bất an do cảm giác trở thành kẻ phản bội mang tới. Lúc này đây, dù có phải vi phạm bản tâm thì hắn cũng muốn rút lui… Dù sao, có rất nhiều chuyện phải sống sót thì mới làm được, nếu chết tại Đảo Phục Sinh này rồi thì mọi thứ đều chấm dứt.
Nhưng chính lúc hắn đang định mở miệng nói mọi người cùng nhau rút lui thì bỗng nhiên một hồi chuông điện thoại di động vang lên. Cặp mắt của tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng đổ dồn về nơi chuông vang lên, tiếp theo, tất cả liền thấy Dương Húc Quang luống cuống lôi ra một chiếc điện thoại di động. Thế nhưng, khi Dương Húc Quang nhìn thấy tên của người gọi tới thì vẻ mặt lập tức biến thành vui mừng không sao tả siết, vội vàng bắt máy trả lời: “Cung Diệp Vũ! Ngươi ở đâu vậy? Đã thoát khỏi Thành Phố Vàng rồi sao?"
Tiếng nói của Cung Diệp Vũ quả nhiên vang lên từ điện thoại. Hắn hiển nhiên là cũng đang rất lo lắng nên vừa bắt máy đã vội vàng rống lớn: “Đưa máy cho Bùi Kiêu nhanh lên!"
Dương Húc Quang nghe vậy thì tuy có chút không vui nhưng vẫn lập tức ném di động qua cho Bùi Kiêu, mà Bùi Kiêu vừa bắt được điện thoại cũng lập tức trả lời ngay: “Ta đây! Cung Diệp Vũ, ngươi đang ở đâu vậy?"
Tiếng Cung Diệp Vũ trả lời vang lên: “Đang ở trên Thái Bình Dương, còn cách Đảo Phục Sinh khoảng mười phút lộ trình. Lúc trước ta vẫn liên tục gọi điện thoại cho các ngươi, nhưng hình như ở chỗ các ngươi bị chắn tín hiệu nên hoàn toàn không gọi được. Vừa mới rồi tín hiệu bỗng nhiên khôi phục, nhưng không biết bao lâu nữa thì sẽ lại bị chắn mất. Thế nên ta nói ngắn gọn…"
Bùi Kiêu nghe vậy thì theo bản năng liếc nhìn màn sáng trắng trên bầu trời, lập tức hiểu ra vì sao tín hiệu điện thoại bị mất… Có lẽ chính là chính phủ thế giới đã tiến hành phong tỏa thông tin liên lạc của khu vực này, không cho Tự Do Linh Hồn liên lạc với bên ngoài trong thời gian diễn ra hội nghị. Lúc này vì con rồng đen khổng lồ tấn công nên đã tạo thành ảnh hưởng, khiến hiệu quả chắn sóng của khu vực này bị mất tác dụng.
“Giờ Rocky chắc đã bắt đầu tấn công Đảo Phục Sinh rồi đúng không? Có phải hắn mang tới một con rồng đen khổng lồ? Con rồng đó là Thế Giới Xà – Jormungand trong thần thoại Bắc Âu! Là một trong ba con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao mà văn minh Atlantis đã bắt được và chuyển hóa. Nhưng chắc hẳn nó hiện tại còn chưa chưa hoàn chỉnh, chắc chắn tên Rocky kia chưa thể chữa trị hoàn toàn được cho nó. Thế nên ngươi hãy lập tức đi gọi Nowitz và tên Chân Ma cấp còn lại tới, ba người các ngươi hãy cùng vây đánh cái con Jormungand kia. Yên tâm, hiện tại nó còn chưa có được ý thức của bản thân, chỉ có thể bị điều khiển như máy móc thôi. Rocky phải cùng lúc dùng đầu óc làm nhiều việc nên không thể điều khiển nó một cách hoàn mỹ, thế nên chắc chắn sự linh hoạt và tốc độ của nó không quá cao. Các ngươi nhân cơ hội này tấn công vào vị trí cằm của nó, ở đó có một cái vẩy mọc ngược gọi là nghịch lân của nó. Đó chính là nơi yếu nhất trên cơ thể của nó, chỉ cần đánh vào đó thì sẽ làm nó tạm thời suy yếu, thậm chí khiến nó bị thương. Kéo dài thời gian giúp ta! Ta sẽ dùng hết sức để chạy tới đó thật nhanh!" Những lời cuối cùng Cung Diệp Vũ nói gần như là đang hét lên, có thể thấy được là hắn đang vội vã tới mức nào.
Bùi Kiêu suy nghĩ ngược lại thật nhanh một lượt, hắn vội nói: “Làm sao mà ngươi biết được tất cả những điều này? Còn nữa, cái con Thế Giới Xà Jormungand kia mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì ngươi tưởng tượng đấy. Cho dù nó còn chưa hoàn chỉnh nhưng cũng vẫn có được thực lực Ma Vương cấp chân chính. Cho dù có thêm ngươi thì chúng ta cũng không có hy vọng chiến thắng, thế nên ta đang định đưa mọi người trước hết rút lui. Huống hồ, ngươi có biết chân tướng của kế hoạch Quân Đội Linh Hồn không? Kế hoạch đó..."
“Ta biết rõ!" Cung Diệp Vũ lại gầm lên: “Ta biết rất rõ đấy! Chuyện liên quan tới kế hoạch Quân Đội Linh Hồn tạm bỏ đấy, sau khi trận chiến lần này kết thúc, tự tay ta sẽ cho bọn chúng nếm quả báo. Nhưng trước đó, chúng ta phải đánh tiếp trận này! Hơn nữa nhất định còn phải đánh thắng! Tại Thành Phố Vàng, ta đã cứu được bọn Varotian, lúc này họ cũng đang ở bên cạnh ta. Bọn họ đã nói hết cho ta nghe chuyện về kế hoạch Quân Đội Linh Hồn rồi. Hơn nữa, chúng ta còn tìm được rất nhiều điều quan trọng tại một phòng thí nghiệm bên trong Thành Phố Vàng. Chúng ta đã tìm được những thứ còn khó tin hơn cả kế hoạch Quân Đội Linh Hồn..."
“Tin ta đi Bùi Kiêu! Cho dù thế nào thì cũng không được để cho Rocky tiến xuống lòng đất của tòa nhà trung tâm Đảo Phục Sinh! Ở đó có thứ vô cùng quan trọng nhất để giúp chúng ta đối chói với tận thế. Rocky chỉ cho rằng đó là sản phẩm của kế hoạch Quân Đội Linh Hồn, nhưng hắn không biết rằng thứ đó còn quan trọng hơn xa kế hoạch Quân Đội Linh Hồn! Chỉ cần giữ được thứ đó thì mặc dù loài người không đối chọi nổi với tận thế, cũng sẽ không bị diệt sạch. Vậy nên dù bất cứ giá nào chúng ta cũng nhất định phải thắng trận này!"
Bùi Kiêu lại lần nữa ngẩng đầu nhìn bầu trời, cảm thụ cỗ ý chí bóng tối như vô biên vô hạn trên đầu mình. Hắn nghiến răng nói: “Ở đó có cái gì!? Cung Diệp Vũ, hãy thuyết phục ta đi! Nếu không ta thật sự rất muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức! Đây là một trận chiến không có cửa thắng! Nếu không có thứ đáng để ta lấy mạng ra liều, vậy thì chắc chắn ta sẽ không ở lại đâu! Ngươi cũng biết ta còn có người cần bảo vệ, không thể vứt bỏ tính mạng vì một điều vô nghĩa!"
Lúc này, điện thoại trên tay Cung Diệp Vũ dường như bị một ai khác giật lấy, trong loa vang lên một hồi lạo xạo. Sau đó, Bùi Kiêu liền nghe thấy giọng nói của Varotian vang lên, cái gã quý tộc luôn luôn giữ vẻ thanh nhã kia mà lúc này giọng nói cũng đầy sự nôn nóng, cứ như mới nuốt trọn một thùng thuốc nổ, xem ra tâm trạng của hắn cũng đang rất gấp gáp. Hắn cũng rống lên: “Đó chính là Siêu Máy Tính Trung Tâm! Là kết tinh quan trọng nhất của văn minh Atlantis, cũng là máy tính chế tạo bằng chấp niệm duy nhất của văn minh Atlantis, sử dụng chấp niệm của chính một trong ba con quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao mà người Atlantis bắt được và chuyển hóa để chế tạo ra. Trong đó có ghi chép lại tất cả Kế Hoạch Linh Hồn và các chi nhánh của nó, và cả phương thức khống chế ảo giới cũng như phong ấn lỗ hổng không gian! Cái Siêu Máy Tính đó chính là thứ quan trọng nhất để có thể khống chế được ảo giới! Chỉ cần con người chúng ta có thể chiếm được một cái ảo giới bảo la thì cả người sống cũng sẽ có thể tiến vào trong đó. Như vậy thì dù tận thế có ập tới, loài người cũng sẽ không bị diệt sạch. Khi đó, những ai mà ngươi muốn bảo vệ sẽ có không gian an toàn để sống sót... Thứ như vậy, ngươi nói có đáng để dùng tính mạng dành lấy hay không!?"
Chú thích:
1. Thái Sơn áp đỉnh: Thái Sơn đè xuống từ trên trời.
2. Unicon: loại ngựa có một sừng dài trên trán. Griffin: sinh vật có thân và chân sau của sư tử, còn đầu, cánh và chân trước của đại bàng. Mermaid: người cá (nửa trên là người, nửa dưới là thân cá)
3. Động cơ vĩnh cửu: từ để chỉ động cơ có thể chạy mà không cần nhiên liệu.
Lời bình:
Trận chiến khốc liệt nhất đang tới! Liệu Bùi Kiêu sẽ làm gì để có thể giữ vững phòng thủ tới khi Cung Diệp Vũ đến? Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.
Tác giả :
Zhttty