Tứ Tiểu Thiếp Của Nhị Vương Gia
Chương 46: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
Mai phi, Huệ phi, Lan phi thấy thái độ của Uyển Nghi đột nhiên thay đổi liền khựng lại. Đôi mắt của Huệ phi hơi nheo lại, nhìn Uyển Nghi dò xét như muốn xem nàng định giở trò gì nhưng Uyển Nghi chỉ mỉm cười, nụ cười rạng rỡ không chút tạp niệm. Mai phi phất ống tay áo, cộc cằn nói. " Đủ rồi, ngươi không phải mất công diễn kịch trước mặt bọn ta. Vương gia không có ở đây, ngươi không cần phải diễn màn kịch tỉ muội tình thâm đâu. " Nhìn thấy thái độ của Mai phi, Uyển Nghi không những không tức giận mà lại còn mỉm cười. " Mai tỉ, sao lại nói vậy. Chúng ta đều là người một nhà cả, hà tất phải làm khó nhau. Sau này chúng ta không gây hấn với nhau nữa, sống hòa bình không phải là sẽ tốt hơn sao ? " Nam Cung Nguyệt đứng bên cạnh mà suýt ngất, da gà da vịt nổi khắp người, tỉ tỉ của cô đang muốn làm cái gì vậy ? Đột nhiên lại muốn chung sống hòa bình với ba bông hoa héo. " Phi....Ai là người môt nhà với ngươi, thứ đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, hồng hạnh vượt tường đi câu dẫn người nam nhân khác như ngươi mà muốn đứng ngang hàng với bọn ta. Nói cho ngươi biết, ngươi đừng có mơ đi, ngươi suốt ngày vẫy cái đuôi chó của mình đi theo vương gia thì cũng đừng vẫy đuôi xu nịnh đi theo bọn ta, nhìn thấy ngươi là ta đã buồn nôn rồi. " Huệ phi xổ ra một tràng, cũng không thèm chú ý đến hình tượng cao quý thường ngày của mình, thường ngày giả nhân giả đức, nhu mì hiền thục trước mặt vương gia, giờ thì cũng đã lộ nguyên hình.Trước đây Huệ phi chính là người được vương gia sủng hạnh nhiều nhất, chỉ vì sự xuất hiện của Uyển Nghi mà hơn một tháng trời vương gia không thèm tới chỗ bọn họ. Sự ghen tị đã sớm gặm nhấm trái tim nàng ta. Hồ ly tinh ? Chó ? Uyển Nghi nheo mắt lại, toàn thân tỏa ra một luồng khí nguy hiểm. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, nàng muốn sống hòa bình thì họ lại mắng nàng. Hừ, nếu đã vậy thì đừng trách nàng không khách khí. " Huệ tỉ nói đúng lắm, muội đây hồng hạnh xuất tường muốn đi câu dẫn nam nhân. Ai dè vương gia lại vì muội mà hao tâm tổn sức như vậy. Kết quả là không những không câu dẫn được nam nhân mà lại còn bị vương gia bắt về. Sau này có lẽ muội cần phải học hỏi các tỉ một chút, để các tỉ chỉ giáo uội cần phải câu dẫn nam nhân như thế nào. " Uyển Nghi dùng ống tay áo che miệng, lộ ra nụ cười khinh bạc. " Ngươi......" ba người bọn họ tức giận đến tái mặt, vương gia vì Uyển Nghi mà dốc sức tìm kiếm, điều đó đối với cả ba người bọn họ mà nói giống như một nhát kiếm đâm xuyên tim vậy. Bọn họ theo vương gia lâu như vậy cũng chưa từng được vương gia đối đãi như thế. Đủ để thấy trong lòng vương gia Uyển Nghi quan trọng như thế nào. Nàng lại còn dám nói bọn họ giỏi câu dẫn nam nhân. Bàn tay của Huệ phi tức giận giơ cao lên, nhằm thẳng hướng mặt Uyển Nghi mà giáng xuống. " Bốp " Uyển Nghi dễ dàng bắt được tay của Huệ phi, lại nhanh tay tát cho nàng ta một cái nảy lửa. Huệ phi bị bất ngờ, mặt vẹo hẳn sang một bên, đôi mắt trợn tròn như không thể tin được. " Cái tát này.......là vì ngươi rượu mời không muốn uống, lại muốn uống rượu phạt, cố tình gây hấn với ta. " " Bốp " " Cái này là vì ngươi không biết thân biết phận, dám lên tiếng mắng ta. Ngươi nên biết muốn mắng người cũng phải xem lại người đó là ai. " " Bốp " " Còn cái tát này...." Uyển Nghi lạnh lùng nhếch môi lên "........là vì ngươi dám giơ tay đánh ta. Lần trước vì ngươi mà Hỷ nhi phải chịu oan một cái tát, nay ta trả lại ngươi. Có phải cũng muốn giống như lần trước đi tìm vương gia xin phân xử không ? Nếu vậy thì đi mau một chút, ta muốn xem xem rốt cuộc là vương gia sẽ đứng về phía ngươi hay là đứng về phía ta. " Lan phi và Mai phi đứng bên cạnh bị một màn bất ngờ trước mắt dọa cho không thể nhúc nhích. Mồm cứ há hốc ra, cũng không kịp phản ứng. Nam Cung Nguyệt ở bên cạnh Uyển Nghi khẽ nhếch môi, cười lạnh.
Tác giả :
Lila