Tu Tiên Chi Tiên Ma Thể
Chương 91
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiên Ma Thể Sư Tôn Thiên
Tác giả: Nam Chi
Editor: Mạc Vô Thần
.:Chương 5:.
Trọng tài lại gần Hư Không công tử xem xét một hồi, phát hiện gã không sao cả mà chỉ ngất đi thôi, thân làm tu sĩ vốn không dễ dàng ngất xỉu, năng lực người kia chắc chắn rất cường hãn nên mới có thể đánh gã ngất nhanh đến vậy.
Trọng tài kinh sợ liếc mắt nhìn Nhạc Ly, Nhạc Ly đã hạ đài sau đó nói với Quân Trì, “Còn yếu hơn so với tưởng tượng."
Quân Trì cười cười bảo, “Chúng ta dùng cơm chiều đã."
Dưới con mắt kinh ngạc của bao người, Nhạc Ly và Quân Trì cứ thế biến mất khỏi tầm nhìn, phóng về một trong số các tửu lâu ở đó.
Mỗi phạm vi Huyền Tôn tửu lâu đều đặt cấm chế, chỉ cần nhìn cách hai người đi thôi cũng đủ biết tu vi cao thâm cỡ nào.
Sau khi Nhạc Ly Quân Trì khuất bóng, mới có người thở dài, “Thì ra là cao nhân bất lộ tướng, có vẻ tên nữ nhân Hư Không ăn quả đắng rồi."
“Chỉ sợ là Nguyên Anh lão tổ."
“Gì mà Nguyên Anh lão tổ, ta thấy là Hóa Thần chân quân mới đúng. Bằng không tại sao chẳng tỏa ra chút uy áp nào đã dễ dàng chấn vựng hư không. Khi nãy bổn chân nhân nhìn y thôi đã bị lực lượng chấn động đến mất bay mất thần hồn, cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng không thể làm được như y."
“Chuẩn, phán đoán của ngươi rất đúng."
Có người bảo, “Khi nãy thấy y mang theo một con xà, nhìn chẳng phải loại có tu vi, nếu tu vi y thật sự cao thâm đến vậy, tại sao lại dùng nó làm yêu sủng cơ chứ?"
“Ngươi đúng là loại thiếu kiến thức, đó không phải xà bình thường, mà là Hạo Thiên Nguyên Mãng, Hạo Thiên Nguyên Mãng được di truyền huyết mạch Thần Long, bộ dễ dàng tìm thấy lắm sao? Cho dù đến Tây Hoang bắt yêu thú cũng không thể kiếm nó nổi đâu."
“Nghe ngươi nói vậy, tại hạ quả thật chưa từng thấy Hạo Thiên Nguyên Mãng bao giờ, bất quá theo lời ngươi nó rất hiếm, thế vì sao ngươi biết đó là Hạo Thiên Nguyên Mãng, bộ ngươi từng thấy rồi à?"
…..
Bên này chỉ vì một con xà mà khắc khẩu, bỗng có người hỏi, “Còn cái vị không ra tay ấy, chỉ sợ chẳng đơn giản đâu, có ai biết danh tính hai người hay không?"
Có người đáp, “Chưa từng thấy bao giờ, cũng chưa hề nghe danh, quả thật không biết."
Hai nhân vật Quân Trì Nhạc Ly đang bị người khác bàn chuyện, bây giờ đang ngồi trên Huyền Tôn tửu lâu, dùng thần thức nhìn sơ qua thực đơn, bên trong không chỉ đề tên mà còn ghi công dụng, Quân Trì nghĩ thầm nhìn khá bắt mắt, nhưng chỉ có một điều là giá siêu cao.
Lại nói, Quân Trì xem như giàu có, nhưng nếu muốn sống ở Diễn Võ dài lâu thì không thể xa xỉ quá, cho nên dò hỏi coi Nhạc Ly muốn ăn gì trước.
Kỳ thực Quân Trì và Nhạc Ly đã vào Tích Cốc kỳ nên chẳng cần ăn gì cả, cơ mà cả hai đều thèm ăn, nếu có thể ăn, tất nhiên sẽ muốn nhấm nháp hơn rồi.
Mà Nhạc Ban thì chưa vào Tích Cốc kỳ, nó lại chả buồn ăn Tích Cốc đan Quân Trì cho, thế nên đành phải gọi đồ ăn cho nó.
Nhạc Ly và Quân Trì vào Diễn Võ đại thế giới đã mấy ngày, hiểu rõ tầm quan trọng của linh thạch, khi ở Thần Long chi uyên căn bản không cần dùng tới, vậy nên y không hề có khái niệm gì với linh thạch, vừa rồi nghe Quân Trì bảo năm mươi linh thạch thượng phẩm rất quý, mới nhớ người phải chi tiêu là Quân Trì, vì thế chỉ nói, “Ta đã Tích Cốc, cứ tùy tiện là được."
Quân Trì cười cười, “Thế ta cũng vậy. Nhưng còn Nhạc Ban thì sao, nó cần dùng gì mới tốt?"
Nhạc Ly nói, “Tùy ý là được."
Quân Trì gọi tiểu nhị đến, chọn mấy món đặc sắc nhất, lúc gọi xong cũng không bảo hắn rời đi, “Không biết trọ ở chỗ các vị chia thành bao nhiêu cấp?"
Tiểu nhị biết tu vi Quân Trì và Nhạc Ly không tầm thường, không dám chậm trễ lập tức cười cười thân thiết, “Thưa khách quan, trọ ở đây chia thành ba loại hạ trung thượng, thượng có một sân vườn riêng, bên trong đã trang bị đầy đủ vật dụng, còn bố trí Tụ Linh Trận, linh khí nồng đậm rất lợi cho tu luyện, giá ba mươi khối linh thạch thượng phẩm một ngày; trung đẳng cũng có sân, nhưng vật dụng thì kém hơn, mười khối linh thạch thượng phẩm một ngày; hạ thì chỉ có phòng đơn, hai khối linh thạch thượng phẩm mà thôi, sân khá xấu, phòng cũng xấu, giá cả hay di động lắm."
Quân Trì nghĩ thầm thật mắc quá, linh thạch, nhất là linh thạch thượng phẩm rất khó tìm, cứ một linh thạch thượng phẩm sẽ đổi được mười linh thạch trung phẩm, một linh thạch trung phẩm lại đổi được mười linh thạch hạ phẩm. Lúc trước họ ăn một bữa thịnh soạn ở Hồng Hưng tửu lâu, nhiều thức ăn như thế mà chỉ tốn hai mươi bốn linh thạch hạ phẩm, còn ở nơi này, mỗi một đêm tốn hai ngàn linh thạch hạ phẩm, không phải mắc thái quá thì là gì?
Huyền Tôn tửu lâu quả thật đáng giá với danh hiệu bảy sao, so với ở đây, không bằng đi tìm nơi khác thì tốt hơn.
Quân Trì gật đầu, còn chưa nói gì, tiểu nhị đã vội vàng giới thiệu, “Huyền Tôn tửu lâu chúng ta tuy giá cả hơi mắc, nhưng bù lại rất nhiều chỗ tốt, linh khí ở đây vốn nồng đậm hơn nơi khác nhiều lắm, hơn nữa còn đảm bảo an toàn cho khách nhân. Theo suy nghĩ tiểu nhân, hai vị đây nên ở phòng hạ đẳng, dù sao cũng ít người, ở phòng thượng đẳng lãng phí lắm."
Quân Trì không bị lung lay, chỉ nói, “Không cần, chúng ta có chuyện quan trọng cần làm."
Lại lơ đãng hỏi, “Gần đây sao không thấy tin tức gì về Ninh Phong tiên quân trong truyền thuyết nhỉ, không biết dạo này có gì mới không."
Quân Trì biết hỏi như thế hoàn toàn không sao cả, bởi vì hắn phát hiện bát quái là một nghề nghiệp rất nổi ở đây, khi bọn họ tiến vào nội thành đã thấy rất nhiều quầy bán ngọc giản lẫn thư tịch, lúc đọc mới biết toàn buôn chuyện về những tu sĩ nổi tiếng ở Diễn Võ đại thế giới, đối tượng đều là các đại nhân vật, nội dung không phải người này nạp thiếp, vợ người kia mới sinh con, thì cũng là hai nhân vật quyết định song tu hay xuất hiện tu sĩ tà ma ngoại đạo bị người nào đó tiêu diệt, thậm chí còn dò la lai lịch vị tiên tử mới nổi gần đây, rồi mấy pháp bảo linh tinh gì đó, cũng có một tin về Ninh Phong tiên quân, nói y từng xuất hiện ở đại điện nội môn Đan Càn tiên tông – một nơi chuyên thu nhận đệ tử, bởi vì quá nổi tiếng, có một nữ tu sĩ xông lên định tiếp cận y, ngờ đâu mới nửa đường đã xỉu mất…
Quân Trì thấy viết hơi khoa trương quá, dùng để giải trí thì được, nhưng ngay cả chuyện này mà còn được đăng báo, vậy có nghĩa ở thế giới này, YY là đại nhân vật không thể bất kính, sống tại một nơi ai ai cũng buôn chuyện, nếu như ngươi không buôn ngược lại có vẻ không hợp.
Quả thực nghe Quân Trì hỏi xong, tiểu nhị không để bụng chút nào, còn cười cười, “Không phải Ninh Phong tiên quân bế quan sao, tất cả mọi người đều biết, y vẫn chưa xuất quan thì làm sao có tin tức chứ?"
Quân Trì tỏ vẻ buồn bã, “Ta rất muốn bái phỏng y, không biết chỗ các ngươi có biện pháp nào không. Hoặc giới thiệu đại nhân vật nào dẫn ta với, nếu có thì xin hỗ trợ một phen, ta không biết phải làm sao nữa."
Tiểu nhị trông rất sửng sốt, sau đó cười ha hả, rồi cảm thấy mình thật quá phép, vội vàng thu liễm vẻ khoa trương, nói, “Khách quan à, Ninh Phong tiên quân đâu dễ nhìn thấy vậy? Nếu muốn dẫn gặp, thì có lẽ là đương gia tửu lâu chúng ta, là đệ tử sở hữu Kiến Chương Phong, tất nhiên có thể nhìn thấy Ninh Phong tiên quân, nhưng đã vài thập niên chưa xuống núi rồi, ngài nói xem làm sao dẫn đi gặp y được đây?"
Quân Trì có chút hiểu biết về Đan Càn Tiên Tông, biết Kiến Chương Phong và Nhật Cảnh Phong của Ninh Phong tiên quân là top ba dẫn đầu trong số chín phong còn lại.
Hắn phát hiện mình muốn gặp Ninh Phong tiên quân, cũng khó như gặp lãnh đạo quốc gia kiếp trước vậy, không có cửa đâu, không có cửa tức là không có biện pháp.
Ban đầu hắn và Nhạc Ly định qua Nguyệt Lệnh hải nằm phía Đông Nguyệt Lệnh thành, Nguyệt Lệnh hải là phòng hộ bên ngoài Đan Càn tiên tông, Quân Trì và Nhạc Ly không có lệnh bài tiến vào, cũng không thể xé rách phòng hộ cường đại, căn bản chẳng thể nào tiến nổi một bước, cho nên mới tới Nguyệt Lệnh thành tìm cách, nhưng xem ra chẳng dễ dàng gì hơn.
Quân Trì đành hỏi, “Thật sự không còn biện pháp nào ư?"
Tiểu nhị lập tức đáp, “Ba tháng sau Đan Càn tiên tông mở đại hội tuyển chọn đệ tử, gần đây thấy Nguyệt Lệnh thành náo nhiệt như thế cũng chính vì chuyện này. Nếu lúc đó đủ khả năng xét duyệt, cộng thêm biết nổ lực cố gắng, không chừng còn vào cả tông môn nữa, như thế chả phải được gặp Ninh Phong tiên quân sao, nếu hên còn được y thu làm đệ tử!"
Nói tới đây, tiểu nhị kia cười thầm, nghĩ may mắn lắm mới tiến vào nội tông, may mắn lắm mới được Ninh Phong tiên quân nhận thành đệ tử. Ai mà không mơ mộng chứ, chỉ tiếc giấc mộng này chưa ai thành công.
Dù sao đến nay Ninh Phong tiên quân chỉ mới thu một đệ tử, nhưng không phải theo cách bình thường, đơn giản là nhìn một thiếu niên tán tu bị khi dễ, sau đó cứ thế mà thu thôi.
Chỉ biết trách thiếu niên tán tu vận khí quá tốt, được chọn.
Còn những người khác thì chỉ biết ngậm ngùi chấp nhận số phận.
Quân Trì nói, “Ba tháng sau Đan Càn tiên tông mở đại hội tuyển chọn đệ tử? Cái này ta mới nghe qua."
Nói tới đây, hắn liếc mắt nhìn Nhạc Ly, ý bảo mình là Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa còn dựa vào ma đan để luyện thành tu vi, nếu bước vào đại hội tuyển nhận đệ tử, đại năng vừa liếc mắt khẳng định sẽ nhận ra, dù sao trước kia Hoàn Vũ và sư phụ Quân Yến – Thăng Tương cũng như thế mà, mới ngó đã biết bí mật cơ thể hắn rồi.
Nhạc Ly dùng thần thức đáp trả, “Cứ thử một lần không biết chừng, hoặc là ta truyền cho ngươi một pháp môn, sẽ che chắn yêu đan và ma đan ngươi lại, dù đại nhân vật thâm nhập vào đan điền tra xét cũng chẳng thể nhìn ra vấn đề."
Quân Trì dùng thần thức nói, “Quả thật là ý kiến hay, nhưng không rõ có hạn chế tuổi tác gì không."
Vì thế tiếp tục hỏi tiểu nhị, “Đa tạ ngươi đã nhắc nhở, thế nhưng không rõ đại hội tuyển nhận đệ tử có yêu cầu tuổi tác gì không?"
Tiểu nhị trả lời, “Yêu cầu mỗi năm đều khác nhau, lần này nói dưới năm mươi tuổi cũng có thể thử một lần, thông qua trước rồi hẵng nói sau."
Quân Trì cười cười, “Đã thế đa tạ ngươi, ta sẽ thử sức một lần."
Tiểu nhị liền nói, “Chúc khách quan đại thành công. Nghe nói người tham gia tuyển đã hơn mười vạn người, mà Đan Càn tiên tông mỗi lần tuyển chọn nhất định không trên một trăm đâu. Trong số một trăm người đó, có rất nhiều gia tộc lớn muốn chèn người vào."
Quân Trì sửng sốt hồi lâu, nghĩ thầm khả năng trúng tuyển thật thấp, bất quá hắn không thể lùi bước, vì đây chính là biện pháo cuối cùng, nếu không được thì đánh liều xông vào chỗ y bảo mình tới đòi người.
Hơn nữa nếu không còn cách, chưa chắc Ninh Phong tiên quân sẽ trả thần hồn Quân Yến lại cho mình.
Bởi vì tìm được đường, lúc ăn Quân Trì trông dễ chịu hơn rất nhiều, nguyên liệu Huyền Tôn tửu lâu sử dụng đều là linh thực không tệ, còn có thịt linh thú phi thường hiếm có, ăn vào như được gột rửa linh khí, thập phần thoải mái.
Chỉ có duy nhất một khuyết điểm, là rất mắc, hơn nữa sức ăn Nhạc Ban quá cao, lập tức hóa thân thành Trư Bát Giới càn quét linh thịt linh quả trên bàn.
Tính tiền xong, Quân Trì và Nhạc Ly rời khỏi Huyền Tôn tửu lâu, tìm một khách điểm rẻ tiền ở, Quân Trì hỏi Nhạc Ly, “Vẫn còn ba tháng trước khi Đan Càn tiên tông tổ chức đại hội tuyển đệ tử, trong thời gian ba tháng ta không thể đi lưu ly hải, ta muốn ở đây tu luyện một hồi, tiếp đó dò la tin tức này nọ, tiền bối, ngươi có tính toán gì không?"
Nhạc Ly suy nghĩ rồi nói, “Ta định tự mình đến lưu ly hải một chuyến, xem như tu hành, sẵn tiện nhìn tu sĩ nhân loại."
Quân Trì cười cười nói với y, “Thế cũng được."
Hoàn chương 91.
Tiên Ma Thể Sư Tôn Thiên
Tác giả: Nam Chi
Editor: Mạc Vô Thần
.:Chương 5:.
Trọng tài lại gần Hư Không công tử xem xét một hồi, phát hiện gã không sao cả mà chỉ ngất đi thôi, thân làm tu sĩ vốn không dễ dàng ngất xỉu, năng lực người kia chắc chắn rất cường hãn nên mới có thể đánh gã ngất nhanh đến vậy.
Trọng tài kinh sợ liếc mắt nhìn Nhạc Ly, Nhạc Ly đã hạ đài sau đó nói với Quân Trì, “Còn yếu hơn so với tưởng tượng."
Quân Trì cười cười bảo, “Chúng ta dùng cơm chiều đã."
Dưới con mắt kinh ngạc của bao người, Nhạc Ly và Quân Trì cứ thế biến mất khỏi tầm nhìn, phóng về một trong số các tửu lâu ở đó.
Mỗi phạm vi Huyền Tôn tửu lâu đều đặt cấm chế, chỉ cần nhìn cách hai người đi thôi cũng đủ biết tu vi cao thâm cỡ nào.
Sau khi Nhạc Ly Quân Trì khuất bóng, mới có người thở dài, “Thì ra là cao nhân bất lộ tướng, có vẻ tên nữ nhân Hư Không ăn quả đắng rồi."
“Chỉ sợ là Nguyên Anh lão tổ."
“Gì mà Nguyên Anh lão tổ, ta thấy là Hóa Thần chân quân mới đúng. Bằng không tại sao chẳng tỏa ra chút uy áp nào đã dễ dàng chấn vựng hư không. Khi nãy bổn chân nhân nhìn y thôi đã bị lực lượng chấn động đến mất bay mất thần hồn, cho dù là Nguyên Anh lão tổ cũng không thể làm được như y."
“Chuẩn, phán đoán của ngươi rất đúng."
Có người bảo, “Khi nãy thấy y mang theo một con xà, nhìn chẳng phải loại có tu vi, nếu tu vi y thật sự cao thâm đến vậy, tại sao lại dùng nó làm yêu sủng cơ chứ?"
“Ngươi đúng là loại thiếu kiến thức, đó không phải xà bình thường, mà là Hạo Thiên Nguyên Mãng, Hạo Thiên Nguyên Mãng được di truyền huyết mạch Thần Long, bộ dễ dàng tìm thấy lắm sao? Cho dù đến Tây Hoang bắt yêu thú cũng không thể kiếm nó nổi đâu."
“Nghe ngươi nói vậy, tại hạ quả thật chưa từng thấy Hạo Thiên Nguyên Mãng bao giờ, bất quá theo lời ngươi nó rất hiếm, thế vì sao ngươi biết đó là Hạo Thiên Nguyên Mãng, bộ ngươi từng thấy rồi à?"
…..
Bên này chỉ vì một con xà mà khắc khẩu, bỗng có người hỏi, “Còn cái vị không ra tay ấy, chỉ sợ chẳng đơn giản đâu, có ai biết danh tính hai người hay không?"
Có người đáp, “Chưa từng thấy bao giờ, cũng chưa hề nghe danh, quả thật không biết."
Hai nhân vật Quân Trì Nhạc Ly đang bị người khác bàn chuyện, bây giờ đang ngồi trên Huyền Tôn tửu lâu, dùng thần thức nhìn sơ qua thực đơn, bên trong không chỉ đề tên mà còn ghi công dụng, Quân Trì nghĩ thầm nhìn khá bắt mắt, nhưng chỉ có một điều là giá siêu cao.
Lại nói, Quân Trì xem như giàu có, nhưng nếu muốn sống ở Diễn Võ dài lâu thì không thể xa xỉ quá, cho nên dò hỏi coi Nhạc Ly muốn ăn gì trước.
Kỳ thực Quân Trì và Nhạc Ly đã vào Tích Cốc kỳ nên chẳng cần ăn gì cả, cơ mà cả hai đều thèm ăn, nếu có thể ăn, tất nhiên sẽ muốn nhấm nháp hơn rồi.
Mà Nhạc Ban thì chưa vào Tích Cốc kỳ, nó lại chả buồn ăn Tích Cốc đan Quân Trì cho, thế nên đành phải gọi đồ ăn cho nó.
Nhạc Ly và Quân Trì vào Diễn Võ đại thế giới đã mấy ngày, hiểu rõ tầm quan trọng của linh thạch, khi ở Thần Long chi uyên căn bản không cần dùng tới, vậy nên y không hề có khái niệm gì với linh thạch, vừa rồi nghe Quân Trì bảo năm mươi linh thạch thượng phẩm rất quý, mới nhớ người phải chi tiêu là Quân Trì, vì thế chỉ nói, “Ta đã Tích Cốc, cứ tùy tiện là được."
Quân Trì cười cười, “Thế ta cũng vậy. Nhưng còn Nhạc Ban thì sao, nó cần dùng gì mới tốt?"
Nhạc Ly nói, “Tùy ý là được."
Quân Trì gọi tiểu nhị đến, chọn mấy món đặc sắc nhất, lúc gọi xong cũng không bảo hắn rời đi, “Không biết trọ ở chỗ các vị chia thành bao nhiêu cấp?"
Tiểu nhị biết tu vi Quân Trì và Nhạc Ly không tầm thường, không dám chậm trễ lập tức cười cười thân thiết, “Thưa khách quan, trọ ở đây chia thành ba loại hạ trung thượng, thượng có một sân vườn riêng, bên trong đã trang bị đầy đủ vật dụng, còn bố trí Tụ Linh Trận, linh khí nồng đậm rất lợi cho tu luyện, giá ba mươi khối linh thạch thượng phẩm một ngày; trung đẳng cũng có sân, nhưng vật dụng thì kém hơn, mười khối linh thạch thượng phẩm một ngày; hạ thì chỉ có phòng đơn, hai khối linh thạch thượng phẩm mà thôi, sân khá xấu, phòng cũng xấu, giá cả hay di động lắm."
Quân Trì nghĩ thầm thật mắc quá, linh thạch, nhất là linh thạch thượng phẩm rất khó tìm, cứ một linh thạch thượng phẩm sẽ đổi được mười linh thạch trung phẩm, một linh thạch trung phẩm lại đổi được mười linh thạch hạ phẩm. Lúc trước họ ăn một bữa thịnh soạn ở Hồng Hưng tửu lâu, nhiều thức ăn như thế mà chỉ tốn hai mươi bốn linh thạch hạ phẩm, còn ở nơi này, mỗi một đêm tốn hai ngàn linh thạch hạ phẩm, không phải mắc thái quá thì là gì?
Huyền Tôn tửu lâu quả thật đáng giá với danh hiệu bảy sao, so với ở đây, không bằng đi tìm nơi khác thì tốt hơn.
Quân Trì gật đầu, còn chưa nói gì, tiểu nhị đã vội vàng giới thiệu, “Huyền Tôn tửu lâu chúng ta tuy giá cả hơi mắc, nhưng bù lại rất nhiều chỗ tốt, linh khí ở đây vốn nồng đậm hơn nơi khác nhiều lắm, hơn nữa còn đảm bảo an toàn cho khách nhân. Theo suy nghĩ tiểu nhân, hai vị đây nên ở phòng hạ đẳng, dù sao cũng ít người, ở phòng thượng đẳng lãng phí lắm."
Quân Trì không bị lung lay, chỉ nói, “Không cần, chúng ta có chuyện quan trọng cần làm."
Lại lơ đãng hỏi, “Gần đây sao không thấy tin tức gì về Ninh Phong tiên quân trong truyền thuyết nhỉ, không biết dạo này có gì mới không."
Quân Trì biết hỏi như thế hoàn toàn không sao cả, bởi vì hắn phát hiện bát quái là một nghề nghiệp rất nổi ở đây, khi bọn họ tiến vào nội thành đã thấy rất nhiều quầy bán ngọc giản lẫn thư tịch, lúc đọc mới biết toàn buôn chuyện về những tu sĩ nổi tiếng ở Diễn Võ đại thế giới, đối tượng đều là các đại nhân vật, nội dung không phải người này nạp thiếp, vợ người kia mới sinh con, thì cũng là hai nhân vật quyết định song tu hay xuất hiện tu sĩ tà ma ngoại đạo bị người nào đó tiêu diệt, thậm chí còn dò la lai lịch vị tiên tử mới nổi gần đây, rồi mấy pháp bảo linh tinh gì đó, cũng có một tin về Ninh Phong tiên quân, nói y từng xuất hiện ở đại điện nội môn Đan Càn tiên tông – một nơi chuyên thu nhận đệ tử, bởi vì quá nổi tiếng, có một nữ tu sĩ xông lên định tiếp cận y, ngờ đâu mới nửa đường đã xỉu mất…
Quân Trì thấy viết hơi khoa trương quá, dùng để giải trí thì được, nhưng ngay cả chuyện này mà còn được đăng báo, vậy có nghĩa ở thế giới này, YY là đại nhân vật không thể bất kính, sống tại một nơi ai ai cũng buôn chuyện, nếu như ngươi không buôn ngược lại có vẻ không hợp.
Quả thực nghe Quân Trì hỏi xong, tiểu nhị không để bụng chút nào, còn cười cười, “Không phải Ninh Phong tiên quân bế quan sao, tất cả mọi người đều biết, y vẫn chưa xuất quan thì làm sao có tin tức chứ?"
Quân Trì tỏ vẻ buồn bã, “Ta rất muốn bái phỏng y, không biết chỗ các ngươi có biện pháp nào không. Hoặc giới thiệu đại nhân vật nào dẫn ta với, nếu có thì xin hỗ trợ một phen, ta không biết phải làm sao nữa."
Tiểu nhị trông rất sửng sốt, sau đó cười ha hả, rồi cảm thấy mình thật quá phép, vội vàng thu liễm vẻ khoa trương, nói, “Khách quan à, Ninh Phong tiên quân đâu dễ nhìn thấy vậy? Nếu muốn dẫn gặp, thì có lẽ là đương gia tửu lâu chúng ta, là đệ tử sở hữu Kiến Chương Phong, tất nhiên có thể nhìn thấy Ninh Phong tiên quân, nhưng đã vài thập niên chưa xuống núi rồi, ngài nói xem làm sao dẫn đi gặp y được đây?"
Quân Trì có chút hiểu biết về Đan Càn Tiên Tông, biết Kiến Chương Phong và Nhật Cảnh Phong của Ninh Phong tiên quân là top ba dẫn đầu trong số chín phong còn lại.
Hắn phát hiện mình muốn gặp Ninh Phong tiên quân, cũng khó như gặp lãnh đạo quốc gia kiếp trước vậy, không có cửa đâu, không có cửa tức là không có biện pháp.
Ban đầu hắn và Nhạc Ly định qua Nguyệt Lệnh hải nằm phía Đông Nguyệt Lệnh thành, Nguyệt Lệnh hải là phòng hộ bên ngoài Đan Càn tiên tông, Quân Trì và Nhạc Ly không có lệnh bài tiến vào, cũng không thể xé rách phòng hộ cường đại, căn bản chẳng thể nào tiến nổi một bước, cho nên mới tới Nguyệt Lệnh thành tìm cách, nhưng xem ra chẳng dễ dàng gì hơn.
Quân Trì đành hỏi, “Thật sự không còn biện pháp nào ư?"
Tiểu nhị lập tức đáp, “Ba tháng sau Đan Càn tiên tông mở đại hội tuyển chọn đệ tử, gần đây thấy Nguyệt Lệnh thành náo nhiệt như thế cũng chính vì chuyện này. Nếu lúc đó đủ khả năng xét duyệt, cộng thêm biết nổ lực cố gắng, không chừng còn vào cả tông môn nữa, như thế chả phải được gặp Ninh Phong tiên quân sao, nếu hên còn được y thu làm đệ tử!"
Nói tới đây, tiểu nhị kia cười thầm, nghĩ may mắn lắm mới tiến vào nội tông, may mắn lắm mới được Ninh Phong tiên quân nhận thành đệ tử. Ai mà không mơ mộng chứ, chỉ tiếc giấc mộng này chưa ai thành công.
Dù sao đến nay Ninh Phong tiên quân chỉ mới thu một đệ tử, nhưng không phải theo cách bình thường, đơn giản là nhìn một thiếu niên tán tu bị khi dễ, sau đó cứ thế mà thu thôi.
Chỉ biết trách thiếu niên tán tu vận khí quá tốt, được chọn.
Còn những người khác thì chỉ biết ngậm ngùi chấp nhận số phận.
Quân Trì nói, “Ba tháng sau Đan Càn tiên tông mở đại hội tuyển chọn đệ tử? Cái này ta mới nghe qua."
Nói tới đây, hắn liếc mắt nhìn Nhạc Ly, ý bảo mình là Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa còn dựa vào ma đan để luyện thành tu vi, nếu bước vào đại hội tuyển nhận đệ tử, đại năng vừa liếc mắt khẳng định sẽ nhận ra, dù sao trước kia Hoàn Vũ và sư phụ Quân Yến – Thăng Tương cũng như thế mà, mới ngó đã biết bí mật cơ thể hắn rồi.
Nhạc Ly dùng thần thức đáp trả, “Cứ thử một lần không biết chừng, hoặc là ta truyền cho ngươi một pháp môn, sẽ che chắn yêu đan và ma đan ngươi lại, dù đại nhân vật thâm nhập vào đan điền tra xét cũng chẳng thể nhìn ra vấn đề."
Quân Trì dùng thần thức nói, “Quả thật là ý kiến hay, nhưng không rõ có hạn chế tuổi tác gì không."
Vì thế tiếp tục hỏi tiểu nhị, “Đa tạ ngươi đã nhắc nhở, thế nhưng không rõ đại hội tuyển nhận đệ tử có yêu cầu tuổi tác gì không?"
Tiểu nhị trả lời, “Yêu cầu mỗi năm đều khác nhau, lần này nói dưới năm mươi tuổi cũng có thể thử một lần, thông qua trước rồi hẵng nói sau."
Quân Trì cười cười, “Đã thế đa tạ ngươi, ta sẽ thử sức một lần."
Tiểu nhị liền nói, “Chúc khách quan đại thành công. Nghe nói người tham gia tuyển đã hơn mười vạn người, mà Đan Càn tiên tông mỗi lần tuyển chọn nhất định không trên một trăm đâu. Trong số một trăm người đó, có rất nhiều gia tộc lớn muốn chèn người vào."
Quân Trì sửng sốt hồi lâu, nghĩ thầm khả năng trúng tuyển thật thấp, bất quá hắn không thể lùi bước, vì đây chính là biện pháo cuối cùng, nếu không được thì đánh liều xông vào chỗ y bảo mình tới đòi người.
Hơn nữa nếu không còn cách, chưa chắc Ninh Phong tiên quân sẽ trả thần hồn Quân Yến lại cho mình.
Bởi vì tìm được đường, lúc ăn Quân Trì trông dễ chịu hơn rất nhiều, nguyên liệu Huyền Tôn tửu lâu sử dụng đều là linh thực không tệ, còn có thịt linh thú phi thường hiếm có, ăn vào như được gột rửa linh khí, thập phần thoải mái.
Chỉ có duy nhất một khuyết điểm, là rất mắc, hơn nữa sức ăn Nhạc Ban quá cao, lập tức hóa thân thành Trư Bát Giới càn quét linh thịt linh quả trên bàn.
Tính tiền xong, Quân Trì và Nhạc Ly rời khỏi Huyền Tôn tửu lâu, tìm một khách điểm rẻ tiền ở, Quân Trì hỏi Nhạc Ly, “Vẫn còn ba tháng trước khi Đan Càn tiên tông tổ chức đại hội tuyển đệ tử, trong thời gian ba tháng ta không thể đi lưu ly hải, ta muốn ở đây tu luyện một hồi, tiếp đó dò la tin tức này nọ, tiền bối, ngươi có tính toán gì không?"
Nhạc Ly suy nghĩ rồi nói, “Ta định tự mình đến lưu ly hải một chuyến, xem như tu hành, sẵn tiện nhìn tu sĩ nhân loại."
Quân Trì cười cười nói với y, “Thế cũng được."
Hoàn chương 91.
Tác giả :
Nam Chi