Tự Thử Tinh Thần Phi Tạc Dạ
Chương 3
Trở lại phòng ngủ
“Nhìn xem, lạnh thế này… Đúng là chẳng biết yêu quý bản thân, ngươi không biết ngươi sắp sinh à…" Thấy tóc tai y hỗn loạn, hắn lại nhẹ nhàng hôn lên.
“Lan U… ngươi có chuyện gì gạt ta sao?" Hôm nay Lan U là lạ, ánh mắt nhìn y không còn dịu dàng như bình thường, chẳng biết vì sao mà trở nên sáng quắc, khiến y như ngồi trên chông nhọn.
“Diêu, suy nghĩ gì thế hả? Sao ta lại có chuyện gì gạt ngươi chứ, ta yêu ngươi như vậy mà…" Chớp chớp đôi mi tà mị, không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của y, che miệng y bằng đôi môi mình.
Cái lưỡi linh hoạt cạy mở hàm răng y, miệng lưỡi dây dưa. Nụ hôn bá đạo khiến người trầm luân trong hơi ấm. Một bàn tay luồn vào ngực Diêu Phong, tay kia thuần thục cởi y phục trên người y, lộ ra da thịt tái nhợt vì đã lâu không tiếp xúc với ánh mặt trời. Vuốt ve thân thể mềm như lụa của Diêu Phong, đáy mắt càng nồng đậm ham muốn. Ánh nến lay động hắt trên thân thể y, mang theo một vầng sáng mông lung. Diêu Phong lúc này đẹp như tiên tử rơi xuống phàm trần.
“Lan U… Đừng, sẽ làm đứa nhỏ bị thương…" Thân thể mẫn cảm bị người âu yếm, ngay cả cự tuyệt y cũng vô lực.
“Diêu, ta rất nhớ ngươi…" Bắt lấy tay Diêu Phong, ấn vào thứ đang cương cứng của mình. Độ nóng và độ cứng khiến Diêu Phong rụt tay lại, ngượng ngùng tựa trên người Lan U, mặt đỏ bừng như say rượu. Đôi mắt phủ sương có chút uất ức nhìn Lan U, hệt như nai con điềm đạm đáng yêu.
“Nhưng mà, nhưng mà…" Cắn môi dưới, Diêu Phong không biết phải nói lời cự tuyệt ra sao, yêu thương Lan U dành cho mình vĩnh vễn không thể dứt bỏ, cho dù hiện nay bụng vừa nặng vừa đau, nhưng y cũng không đành lòng phật ý hắn.
“Ta sẽ rất nhẹ nhàng, nhất định không làm con của chúng ta bị thương đâu." Tình nghĩa lưu luyến, yêu thương dịu dàng.
“Ừ… Yêu ta đi, Lan U…" Chủ động cầm lấy tay Lan U, đưa lên môi mình. Đôi mi cụp xuống che ánh mắt ngượng ngùng, cho nên y không nhận ra vẻ âm độc kỳ lạ lóe lên rồi chợt biến mất trong mắt Lan U. Nhớ lại nội dung cuộc nói chuyện với người nọ, làm tình có thể khiến thuốc phát huy công dụng, nên một khắc Diêu Phong chủ động hôn hắn kia, hắn đã biết, kế hoạch đang diễn ra theo ý mình mong muốn.
Nhẹ nhàng đặt Diêu Phong lên giường, ánh mắt sáng quắc lướt qua từng tấc trên cơ thể. Diêu Phong bị hắn nhìn đến nỗi mất tự nhiên, dáng người nặng nề khiến y khó cử động. Kéo áo ngủ bằng gấm định che cái bụng tròn vo, nhưng lại bị Lan U ngăn cản, “Đừng che, Diêu, để ta ngắm nhìn ngươi thật kỹ…"
“Xấu lắm… Ưm ——" Thân thể ngượng nghịu căng thẳng, cái bụng to lớn chợt co rút, vì bất ngờ mà tiếng rên bật ra khỏi miệng, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt. Đặt bàn tay lên cái bụng cứng như đá đang co rút thầm trấn an, mồ hôi lạnh chảy dọc theo gò má.
“Diêu, ngươi làm sao vậy?" Lời nói tuy rằng thân thiết, nhưng ánh mắt lại thản nhiên, chẳng nhìn ra chút sốt ruột nào.
“Không, không có việc gì… Đứa nhỏ đá ta một chút thôi." Chịu đựng cơn đau, miễn cưỡng mỉm cười, “Ôi…" Nhưng mà tiểu tử trong bụng kia không hợp tác, lại hung hăng một cước đá vào bụng y. Nhìn sắc mặt Diêu Phong nháy mắt trở nên trắng bệch, vẻ mặt ẩn nhẫn cùng với cái bụng cực lớn trước người, không hiểu sao lại có sự rung cảm thổi quét toàn thân, Lan U chỉ cảm thấy hạ thân cứng thêm vài phần.
“Diêu, hai ngày này ngươi sẽ sinh, thầy thuốc nói “vận động" trước khi sinh sẽ giúp hậu huyệt khuếch trương, đến lúc sinh sẽ dễ dàng hơn một chút." Giọng nói khàn khàn, ánh mắt cuồn cuộn lửa dục vọng, lúc này Lan U càng quỷ mị kinh tâm động phách, yêu dã khiến cho bất cứ ai cũng không thể cự tuyệt.
Hôn lên đôi môi y, ôm y vào lòng, một bàn tay mân mê nhũ hoa, tay còn lại nắm lấy hạ thân yếu ớt của y, khi nhanh khi chậm chà xát, cố hết sức để chơi đùa. Hắn biết rõ thân thể Diêu Phong như lòng bàn tay, không bỏ qua một điểm mẫn cảm nào, rất nhanh Diêu Phong đã mềm nhũn dưới bàn tay hắn, miệng phát tiếng rên trầm trầm."A… Lan U… nhẹ thôi, Ô… Không phải như vậy, A… A…" Diêu Phong ôm bụng, nửa tựa vào người Lan U, mị nhãn như tơ, mềm mại thở dốc.
“Diêu, ngươi không ngoan… Bảo bối sao có thể thành thật bằng thân thể ngươi được, ngươi xem.. Nó muốn ta yêu nó, nên kích động đến rơi lệ rồi…" Khi Diêu Phong thì thầm lời tâm tình bên tai, động tác tay ngừng trong giây lát, giọng nói trầm thấp mê hoặc tâm trí Diêu Phong, y yếu ớt nằm trong tay hắn, hậu huyệt xuất dịch nhầy, run lên như muốn được bao phủ.
“Ư… Mau, nhanh lên… Đừng, đừng có ngừng lại…" Hụt hẫng vì mất đi sự thoải mái, Diêu Phong khó chịu xoay người, nâng eo chủ động tới gần Lan U, khép đôi mắt mờ hơi nước nhìn Lan U, “Giúp ta…khó chịu quá… Ta muốn ra… A…"
Diêu Phong chủ động khiến Lan U khó lòng kiềm chế, tựa như hoa sen băng thanh ngọc khiết lấm bụi trần, trinh nữ chưa trải sự đời bỗng biến thành dâm phụ, cảm giác phá nát những điều tốt đẹp khiến cho Lan U hưng phấn. Bàn tay càng thêm dốc sức giúp Diêu Phong thư giãn, đột nhiên cảm thấy thứ trong tay nóng bỏng rồi run lên, một dòng dịch trắng phun lên cái bụng lớn của Diêu Phong, chảy xuống hậu huyệt, không ngừng xoa nắn, nơi đó bởi vì mang thai mà mềm mại hơn không ít, không còn chặt như trước đây, thế nhưng nếu muốn sinh con thì vẫn không phải chuyện dễ dàng gì.
“A… Đừng…" Thân thể run rẩy, hậu huyệt vì bị vật lạ tiến vào mà co rút thật nhanh, “Lan U… Khó chịu quá… "
“Thả lỏng, bảo bối… Thả lỏng…" An ủi thân thể căng thẳng trong lòng, hậu huyệt nóng như lửa lập tức đón nhận hắn để hòa làm một.
Cảm giác dị vật khiến vào thật khó nhịn, nhưng bởi vì người kia là Lan U, nên y cũng cố chịu đựng. Dần dần, cảm giác quen thuộc đánh úp lại, hậu huyệt dưới cử động ngón tay của Lan U mà trở nên mẫn cảm, y càng muốn nhiều hơn nữa.
“Lan U.. Tiến vào… ta, ta muốn ngươi…" Dang rộng hai chân mời Lan U tiến vào, nhiệt tình trước nay chưa từng có khiến Diêu Phong khẽ giật mình. Một tay chống thắt lưng, một tay che trên bụng, mặc cho cơn đau trong bụng càng lúc càng tồi tệ, hậu huyệt trống rỗng vẫn khao khát được lấp đầy.
“Diêu, ta vào đây." Nhắm vào cái miệng nhỏ đang khép mở, mạnh mẽ đâm vào, bản thân như bị vây quanh trong biển lửa, Lan U phát ra một tiếng rên dài thỏa mãn.
“A ——" Hậu huyệt căng ra khiến Diêu Phong không thể khống chế mà lớn tiếng kêu rên, hai tay gắt gao siết chặt áo ngủ bằng gấm, phát ra tiếng kêu sảng khoái theo từng nhịp điệu của Lan U.
“Diêu, ngươi thật đẹp…" Hôn lên hai gò má đầy mồ hôi, cẩn thận quan sát vẻ mặt y, động tác lúc nhanh lúc chậm, khiến cho Diêu Phong dâng lên khoái cảm không gì sánh kịp.
Lan U dai sức kinh người, Diêu Phong đã tiết trên tay hắn ba lượt, mà hắn vẫn chưa có ý định dừng lại. Không ngừng biến hóa tư thế, Diêu Phong từ cố gắng chấp nhận đã trở nên dần phối hợp.
“A ——" Thân thể mẫn cảm bị một lực thật mạnh thúc vào, cùng lúc đó thai nhi trong bụng cũng mãnh liệt xoay người, hai thứ tra tấn khiến Diêu Phong không thể chịu đựng được mà kêu thảm thiết, tuấn dung lạnh lùng cũng hiện lên thần sắc đau đớn, không tự giác mà kẹp chặt hắn trong cơ thể. Lan U bị đau, hừ một tiếng, “Diêu, ngươi thả lỏng một chút…" Vỗ vỗ bờ mông y, ý bảo y bình tĩnh lại.
“Ô…" Một tay chống thân mình, một tay đặt lên bụng không ngừng trấn an, thai nhi xưa nay vốn an tĩnh bỗng trở nên đau đớn kịch liệt. Diêu Phong nghĩ có lẽ mình sắp sinh thật rồi.
“Lan U, dừng lại… Mau dừng lại, ta chịu không nổi… Ư —— "
“Diêu, sao hôm nay ngươi nhiệt tình thế, cứ nuốt lấy ta không buông…" Ngữ khí trêu đùa, dường như không nghe thấy tiếng kêu rên đau đớn của Diêu Phong, vẫn tiếp tục động tác."Bảo bối, quay lại đây, để ta nhìn mặt ngươi…" Xoay thân thể y lại, cái bụng thật lớn đè lên người, nơi đó bị ma sát liên tục khiến thân thể Diêu Phong không ngừng run rẩy, “Ưm… a…" Ngay cả bản thân y cũng không phân biệt nổi, giờ khắc này, rốt cuộc là đau đớn nhiều hơn hay vui thích nhiều hơn.
Người dưới thân sắc mặt tái nhợt, đôi môi bị cắn loang lổ máu, “Bảo bối, thoải mái thì phải kêu lên để ta biết, không phải là… muốn khiến vi phu thương tâm chứ?" Miệng đùa giỡn, tà mị dụ hoặc. Cố gắng không để ý cái bụng cứng như đá kia, hắn liên tiếp thúc thật mạnh thật sâu vào cơ thể Diêu Phong.
Thân thể mềm mại bị yêu thương hung bạo, Diêu Phong rốt cục không chịu đựng nổi mà gào lên, “A… A —— Lan U, Lan U!! A… Dừng lại, ta không chịu nổi, a ——" cả người hắn cơ hồ đè lên thân thể Diêu Phong, tách chân y ra với góc độ rộng nhất, không ngừng đòi hỏi. Rốt cục, sau vài động tác nữa, hắn lưu lại dịch trắng trong cơ thể Diêu Phong.
“Nhìn xem, lạnh thế này… Đúng là chẳng biết yêu quý bản thân, ngươi không biết ngươi sắp sinh à…" Thấy tóc tai y hỗn loạn, hắn lại nhẹ nhàng hôn lên.
“Lan U… ngươi có chuyện gì gạt ta sao?" Hôm nay Lan U là lạ, ánh mắt nhìn y không còn dịu dàng như bình thường, chẳng biết vì sao mà trở nên sáng quắc, khiến y như ngồi trên chông nhọn.
“Diêu, suy nghĩ gì thế hả? Sao ta lại có chuyện gì gạt ngươi chứ, ta yêu ngươi như vậy mà…" Chớp chớp đôi mi tà mị, không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của y, che miệng y bằng đôi môi mình.
Cái lưỡi linh hoạt cạy mở hàm răng y, miệng lưỡi dây dưa. Nụ hôn bá đạo khiến người trầm luân trong hơi ấm. Một bàn tay luồn vào ngực Diêu Phong, tay kia thuần thục cởi y phục trên người y, lộ ra da thịt tái nhợt vì đã lâu không tiếp xúc với ánh mặt trời. Vuốt ve thân thể mềm như lụa của Diêu Phong, đáy mắt càng nồng đậm ham muốn. Ánh nến lay động hắt trên thân thể y, mang theo một vầng sáng mông lung. Diêu Phong lúc này đẹp như tiên tử rơi xuống phàm trần.
“Lan U… Đừng, sẽ làm đứa nhỏ bị thương…" Thân thể mẫn cảm bị người âu yếm, ngay cả cự tuyệt y cũng vô lực.
“Diêu, ta rất nhớ ngươi…" Bắt lấy tay Diêu Phong, ấn vào thứ đang cương cứng của mình. Độ nóng và độ cứng khiến Diêu Phong rụt tay lại, ngượng ngùng tựa trên người Lan U, mặt đỏ bừng như say rượu. Đôi mắt phủ sương có chút uất ức nhìn Lan U, hệt như nai con điềm đạm đáng yêu.
“Nhưng mà, nhưng mà…" Cắn môi dưới, Diêu Phong không biết phải nói lời cự tuyệt ra sao, yêu thương Lan U dành cho mình vĩnh vễn không thể dứt bỏ, cho dù hiện nay bụng vừa nặng vừa đau, nhưng y cũng không đành lòng phật ý hắn.
“Ta sẽ rất nhẹ nhàng, nhất định không làm con của chúng ta bị thương đâu." Tình nghĩa lưu luyến, yêu thương dịu dàng.
“Ừ… Yêu ta đi, Lan U…" Chủ động cầm lấy tay Lan U, đưa lên môi mình. Đôi mi cụp xuống che ánh mắt ngượng ngùng, cho nên y không nhận ra vẻ âm độc kỳ lạ lóe lên rồi chợt biến mất trong mắt Lan U. Nhớ lại nội dung cuộc nói chuyện với người nọ, làm tình có thể khiến thuốc phát huy công dụng, nên một khắc Diêu Phong chủ động hôn hắn kia, hắn đã biết, kế hoạch đang diễn ra theo ý mình mong muốn.
Nhẹ nhàng đặt Diêu Phong lên giường, ánh mắt sáng quắc lướt qua từng tấc trên cơ thể. Diêu Phong bị hắn nhìn đến nỗi mất tự nhiên, dáng người nặng nề khiến y khó cử động. Kéo áo ngủ bằng gấm định che cái bụng tròn vo, nhưng lại bị Lan U ngăn cản, “Đừng che, Diêu, để ta ngắm nhìn ngươi thật kỹ…"
“Xấu lắm… Ưm ——" Thân thể ngượng nghịu căng thẳng, cái bụng to lớn chợt co rút, vì bất ngờ mà tiếng rên bật ra khỏi miệng, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt. Đặt bàn tay lên cái bụng cứng như đá đang co rút thầm trấn an, mồ hôi lạnh chảy dọc theo gò má.
“Diêu, ngươi làm sao vậy?" Lời nói tuy rằng thân thiết, nhưng ánh mắt lại thản nhiên, chẳng nhìn ra chút sốt ruột nào.
“Không, không có việc gì… Đứa nhỏ đá ta một chút thôi." Chịu đựng cơn đau, miễn cưỡng mỉm cười, “Ôi…" Nhưng mà tiểu tử trong bụng kia không hợp tác, lại hung hăng một cước đá vào bụng y. Nhìn sắc mặt Diêu Phong nháy mắt trở nên trắng bệch, vẻ mặt ẩn nhẫn cùng với cái bụng cực lớn trước người, không hiểu sao lại có sự rung cảm thổi quét toàn thân, Lan U chỉ cảm thấy hạ thân cứng thêm vài phần.
“Diêu, hai ngày này ngươi sẽ sinh, thầy thuốc nói “vận động" trước khi sinh sẽ giúp hậu huyệt khuếch trương, đến lúc sinh sẽ dễ dàng hơn một chút." Giọng nói khàn khàn, ánh mắt cuồn cuộn lửa dục vọng, lúc này Lan U càng quỷ mị kinh tâm động phách, yêu dã khiến cho bất cứ ai cũng không thể cự tuyệt.
Hôn lên đôi môi y, ôm y vào lòng, một bàn tay mân mê nhũ hoa, tay còn lại nắm lấy hạ thân yếu ớt của y, khi nhanh khi chậm chà xát, cố hết sức để chơi đùa. Hắn biết rõ thân thể Diêu Phong như lòng bàn tay, không bỏ qua một điểm mẫn cảm nào, rất nhanh Diêu Phong đã mềm nhũn dưới bàn tay hắn, miệng phát tiếng rên trầm trầm."A… Lan U… nhẹ thôi, Ô… Không phải như vậy, A… A…" Diêu Phong ôm bụng, nửa tựa vào người Lan U, mị nhãn như tơ, mềm mại thở dốc.
“Diêu, ngươi không ngoan… Bảo bối sao có thể thành thật bằng thân thể ngươi được, ngươi xem.. Nó muốn ta yêu nó, nên kích động đến rơi lệ rồi…" Khi Diêu Phong thì thầm lời tâm tình bên tai, động tác tay ngừng trong giây lát, giọng nói trầm thấp mê hoặc tâm trí Diêu Phong, y yếu ớt nằm trong tay hắn, hậu huyệt xuất dịch nhầy, run lên như muốn được bao phủ.
“Ư… Mau, nhanh lên… Đừng, đừng có ngừng lại…" Hụt hẫng vì mất đi sự thoải mái, Diêu Phong khó chịu xoay người, nâng eo chủ động tới gần Lan U, khép đôi mắt mờ hơi nước nhìn Lan U, “Giúp ta…khó chịu quá… Ta muốn ra… A…"
Diêu Phong chủ động khiến Lan U khó lòng kiềm chế, tựa như hoa sen băng thanh ngọc khiết lấm bụi trần, trinh nữ chưa trải sự đời bỗng biến thành dâm phụ, cảm giác phá nát những điều tốt đẹp khiến cho Lan U hưng phấn. Bàn tay càng thêm dốc sức giúp Diêu Phong thư giãn, đột nhiên cảm thấy thứ trong tay nóng bỏng rồi run lên, một dòng dịch trắng phun lên cái bụng lớn của Diêu Phong, chảy xuống hậu huyệt, không ngừng xoa nắn, nơi đó bởi vì mang thai mà mềm mại hơn không ít, không còn chặt như trước đây, thế nhưng nếu muốn sinh con thì vẫn không phải chuyện dễ dàng gì.
“A… Đừng…" Thân thể run rẩy, hậu huyệt vì bị vật lạ tiến vào mà co rút thật nhanh, “Lan U… Khó chịu quá… "
“Thả lỏng, bảo bối… Thả lỏng…" An ủi thân thể căng thẳng trong lòng, hậu huyệt nóng như lửa lập tức đón nhận hắn để hòa làm một.
Cảm giác dị vật khiến vào thật khó nhịn, nhưng bởi vì người kia là Lan U, nên y cũng cố chịu đựng. Dần dần, cảm giác quen thuộc đánh úp lại, hậu huyệt dưới cử động ngón tay của Lan U mà trở nên mẫn cảm, y càng muốn nhiều hơn nữa.
“Lan U.. Tiến vào… ta, ta muốn ngươi…" Dang rộng hai chân mời Lan U tiến vào, nhiệt tình trước nay chưa từng có khiến Diêu Phong khẽ giật mình. Một tay chống thắt lưng, một tay che trên bụng, mặc cho cơn đau trong bụng càng lúc càng tồi tệ, hậu huyệt trống rỗng vẫn khao khát được lấp đầy.
“Diêu, ta vào đây." Nhắm vào cái miệng nhỏ đang khép mở, mạnh mẽ đâm vào, bản thân như bị vây quanh trong biển lửa, Lan U phát ra một tiếng rên dài thỏa mãn.
“A ——" Hậu huyệt căng ra khiến Diêu Phong không thể khống chế mà lớn tiếng kêu rên, hai tay gắt gao siết chặt áo ngủ bằng gấm, phát ra tiếng kêu sảng khoái theo từng nhịp điệu của Lan U.
“Diêu, ngươi thật đẹp…" Hôn lên hai gò má đầy mồ hôi, cẩn thận quan sát vẻ mặt y, động tác lúc nhanh lúc chậm, khiến cho Diêu Phong dâng lên khoái cảm không gì sánh kịp.
Lan U dai sức kinh người, Diêu Phong đã tiết trên tay hắn ba lượt, mà hắn vẫn chưa có ý định dừng lại. Không ngừng biến hóa tư thế, Diêu Phong từ cố gắng chấp nhận đã trở nên dần phối hợp.
“A ——" Thân thể mẫn cảm bị một lực thật mạnh thúc vào, cùng lúc đó thai nhi trong bụng cũng mãnh liệt xoay người, hai thứ tra tấn khiến Diêu Phong không thể chịu đựng được mà kêu thảm thiết, tuấn dung lạnh lùng cũng hiện lên thần sắc đau đớn, không tự giác mà kẹp chặt hắn trong cơ thể. Lan U bị đau, hừ một tiếng, “Diêu, ngươi thả lỏng một chút…" Vỗ vỗ bờ mông y, ý bảo y bình tĩnh lại.
“Ô…" Một tay chống thân mình, một tay đặt lên bụng không ngừng trấn an, thai nhi xưa nay vốn an tĩnh bỗng trở nên đau đớn kịch liệt. Diêu Phong nghĩ có lẽ mình sắp sinh thật rồi.
“Lan U, dừng lại… Mau dừng lại, ta chịu không nổi… Ư —— "
“Diêu, sao hôm nay ngươi nhiệt tình thế, cứ nuốt lấy ta không buông…" Ngữ khí trêu đùa, dường như không nghe thấy tiếng kêu rên đau đớn của Diêu Phong, vẫn tiếp tục động tác."Bảo bối, quay lại đây, để ta nhìn mặt ngươi…" Xoay thân thể y lại, cái bụng thật lớn đè lên người, nơi đó bị ma sát liên tục khiến thân thể Diêu Phong không ngừng run rẩy, “Ưm… a…" Ngay cả bản thân y cũng không phân biệt nổi, giờ khắc này, rốt cuộc là đau đớn nhiều hơn hay vui thích nhiều hơn.
Người dưới thân sắc mặt tái nhợt, đôi môi bị cắn loang lổ máu, “Bảo bối, thoải mái thì phải kêu lên để ta biết, không phải là… muốn khiến vi phu thương tâm chứ?" Miệng đùa giỡn, tà mị dụ hoặc. Cố gắng không để ý cái bụng cứng như đá kia, hắn liên tiếp thúc thật mạnh thật sâu vào cơ thể Diêu Phong.
Thân thể mềm mại bị yêu thương hung bạo, Diêu Phong rốt cục không chịu đựng nổi mà gào lên, “A… A —— Lan U, Lan U!! A… Dừng lại, ta không chịu nổi, a ——" cả người hắn cơ hồ đè lên thân thể Diêu Phong, tách chân y ra với góc độ rộng nhất, không ngừng đòi hỏi. Rốt cục, sau vài động tác nữa, hắn lưu lại dịch trắng trong cơ thể Diêu Phong.
Tác giả :
Tâm Tự Thành Hôi