Tử Thần Chi Tiễn
Chương 161: Bảo rương cấp truyền thuyết
Thiên ngoại thiên, động trong động!
Dương An không ngờ rằng một gốc cây đại thụ cổ xưa với những rễ cây khổng lồ lại có một hốc cây bí mật, mà sau cái hốc cây này, ngoài dự đoán lại có một cái hang, quả thật là động trong động.
Cũng không biết là xui xẻo hay may mắn, Dương An lần này bất ngờ "trượt chân" ngã vào trong động, hơn nữa là ngã xuống phía sau lưng, hoàn toàn không kịp phản ứng, ngay cả tìm vật gì đó để nắm lấy cũng không có.
Sau khi ngã vào cái hang tối đen, Dương An lập tức tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên là lập tức uống một bình Sơ Cấp Thuấn Gian Hồi Ma Dược Tề, làm mana khôi phục lại một chút, sau đó mở ra Sinh Mệnh Hộ Thuẫn kèm trên Bách Biến Phụ Giáp. Do không biết sắp sửa phải đối mặt với nguy hiểm nào, hơn nữa dưới tình huống HP thấp, hành động sẽ phải chịu hạn chế rất lớn, Dương An cũng chỉ có thể làm vậy để bảo đảm an toàn mà thôi.
Một đường lăn xuống, Dương An phát hiện mặt đất trong động không dốc đứng, mà sụt lún tạo thành sườn dốc, nhưng sườn dốc cũng khá vát, khoảng sáu bảy mươi độ. Một mực lăn xuống chừng hai mươi mét, Dương An té ngã trên mặt đất lạnh như băng, lực "va chạm" mãnh liệt làm hắn nhận lấy hơn một trăm điểm sát thương, đây là kết quả Sinh Mệnh Hộ Thuẫn đã hấp thu 80% sát thương.
- Thật xui xẻo, mình chỉ muốn nghỉ ngơi một chút thôi, vậy mà rớt xuống cái địa phương quỷ quái không rõ này!
Dương An buồn bực mắng một tiếng, nhưng hắn vẫn cẩn thận, sau khi đứng lên liền mở ra "Tiềm Ảnh" ẩn thân, lúc này mới quan sát cái động trong động này.
Tuy rằng mặt đất dưới này một mảnh tối đen, chỉ có một tia sáng âm u từ của động chiếu xuống, nhưng Dương An có được đỉnh cấp kỹ năng nhìn ban đêm nên một điểm cũng không chịu ảnh hưởng, cho dù có chút u ám, nhưng có thể thấy rõ hoàn cảnh nơi này.
Nếu nói đây là một cái hang, không bằng nói là một thông đạo ngầm thì chuẩn xác hơn, do con người làm ra, cao năm mét, rộng ba mét, cao thấp trái phải đều là những khối thạch bích cự đại.
Một bên thông đạo quanh co khúc khuỷu, một đường kéo dài, nhìn không thấy điểm cuối.
- Nơi này hẳn là mật thất ngầm do cư dân đại lục trước Phản Loạn Chi Chiến xây dựng nên, hoặc là thông đạo chạy trốn.
Dương An quan sát thông đạo này, trong lòng đánh giá lấy.
Thực ra Dương An đoán không sai, vạn năm trước, liên minh Hắc Ám phát động "Vong Linh Thiên Tai" làm vô số thành thị trên Phong Vân đại lục biến thành bình địa, mà trải qua vạn năm, địa chất thay đổi, rất nhiều kiến trúc hoang phế cũng bị chôn dưới mặt đất trong thời gian dài.
- Không biết thông đạo này thông đến đâu? Cửa vào bí mật như vậy, hẳn là không ai tới, nói không chừng có thể tìm được bảo vật!
Dương An vừa đánh giá, vừa nghĩ có nên thăm dò một phen hay không, có điều hắn đang do dự, không nói có nguy hiểm tồn tại, chỉ riêng thời gian nhiệm vụ chỉ còn hơn ba giờ, không cho phép hắn lãng phí quá nhiều.
- Hiếm khi phát hiện thông đạo ngầm này, nếu không thăm dò một phen thì thật có lỗi với bản thân.
Dương An cắn chặt răng, rốt cục quyết định vào nhìn một chút:
- 40 phút thôi, sau đó bất kể có hay không phát hiện điều gì đều phải rời khỏi.
Sau khi quyết định, Dương An ngồi xuống nhanh chóng ăn Diện Bao phục hồi HP, sau đó lập tức xuất phát, mở Lý Nhĩ Tư chi nhãn dò đường phía trước, hắn liền theo sát phía sau.
Thông đạo ngầm xây dựng quanh co khúc khuỷu, rất có thể là dùng để chạy trốn, địa phương như vậy phần lớn đều có chút đồ dự trữ, cơ hội tìm được bảo vật rất lớn.
Dương An một đường đi tới, nhưng phát hiện trên hệ thống bản đồ hiển thị mình đang đi về phía Hắc Phong thành của liên minh Hắc Ám, Dương An nghĩ thầm:
- Thông đạo ngầm này không chừng sẽ thông đến Hắc Phong thành, bất quá như thế cũng phải, lúc trước Phản Loạn Chi Chiến, cũng không có chiến trường Chính Tà, càng không có phân biệt liên minh Hắc Ám hay liên minh Quang Minh.
Một đường đi tới, Dương An phát hiện trong thông đạo phi thường kỳ quái không có bất kỳ quái vật nào, không có cơ quan bẫy rập, tứ phía chỉ có vách đá lạnh như băng, đến khi hơn mười phút sau…
- Ah, nơi này có một gian phòng, không biết có gì bên trong không?
Theo hình ảnh Lý Tư Nhĩ chi nhãn truyền tới, Dương An phát hiện địa phương hơn năm mươi mét phía trước có một cái phòng nhỏ, mà thông đạo này vẫn kéo dài về phía trước.
Bởi vì kỹ năng Lý Nhĩ Tư chi nhãn chỉ nhìn ban đêm trong phạm vi có hạn, nên sau khi ước chừng không có nguy hiểm, Dương An tự mình tiến vào phòng thăm dò. Trong phòng bày từng cái giá, phía trên có một ít bình bình lọ lọ và ít tạp vật, Dương An cẩn thận xem xét từng cái.
Nhưng mà, sau mười phút, Dương An phi thường buồn bực, cả cái gian phòng này mình đều tìm qua, có điều tất cả bình, lọ đều trống không, ngoài ra còn có một ít bánh bao và hoa quả đã hóa đá, xem ra đây chỉ là một gian chứa thực vật bình thường.
Không có chút thu hoạch, thời gian không còn nhiều, Dương An lập tức rời khỏi phòng này, tiếp tục dọc theo thông đạo hướng phía cuối thăm dò.
Đi hơn một trăm mét, Lý Nhĩ Tư chi nhãn lại phát hiện một căn phòng, mà phòng này so với cái vừa rồi lớn hơn.
Nhưng mà, lần này Dương An cũng không dám tùy tiện xông đi vào, nguyên nhân là do qua hình ảnh Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, hắn thấy được trong phòng này có hơn mười quái vật di động, Dương An tự nhiên không dám khinh thường.
- Có quái vật thủ hộ, có lẽ có bảo vật cũng không chừng.
Dương An nghĩ, thi triển "Tiềm Ảnh" kỹ năng, chậm rãi tới gần của phòng, dán vào vách tường lộ ra nửa cái đầu, đề phòng kinh động quái vật trong phòng. Text được lấy tại Truyện FULL
Phòng này so với cái vừa rồi lớn hơn một chút, bề rồng chừng bốn mươi mét, trong đó dễ dàng nhìn thấy cái quan tài đá to lớn ở chính giữa phòng, quan tài đá nhìn qua phi thường mộc mạc, ngay ngắn, không có nhiều điêu khắc, trang trí, nhưng trong đó, khí chất cổ xưa và khí tức hắc ám mơ hồ lộ ra, cực kỳ không đơn giản.
Mà xung quanh quan tài đã, mười lăm mười sáu U Linh quái bình thường đang di chuyển qua lại, thân hình cực kỳ giống nhân loại, quần áo không khác biệt lắm với một ít NPC, Dương An đoán quái vật này hẳn là cư dân nhân loại sau khi chết biến thành.
Dương An cẩn thận thi triển kỹ năng "Nguyệt Độc", nhận được tư liệu của quái vật này.
Chiến Tranh Oán Linh: quái cường hóa cấp 52, HP 25000, Chiến Tranh Oán Linh là do những cư dân nhân loại, vạn năm trước tiến vào mật thất tránh né chiến tranh mà bị vây chết trong này, linh hồn bị năng lượng Vong Linh Thiên Tai còn sót lại biến thành Chiến Tranh Oán Linh, sau đó lại bị lực lượng đặc thù nào đó ảnh hưởng mà thủ hộ ở đây.
Nhìn thấy giới thiệu của hệ thống về Chiến Tranh Oán Linh, Dương An hai mắt tỏa sáng:
- Chiến Tranh Oán Linh này bị lực lượng nào đó ảnh hưởng thủ hộ tại đây, trong phòng này có cái gì trọng yếu cần phải bảo vệ? Chẳng lẽ là cái quan tài đá này?
Dương An xoay chuyển ánh mắt, lập tức tiếp tục quan sát gian phòng này.
Ngay sau đó, ánh mắt Dương An khó dời đi, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng chưa từng có trước đây.
Ngay trong góc phòng tối, một cái rương lớn tỏa ra u quang năm màu yếu ớt lẳng lặng nằm ở nơi này.
- Bảo rương cấp truyền thuyết!
Một âm thanh khó tin quanh quẩn trong đầu Dương An.
Dương An không ngờ rằng một gốc cây đại thụ cổ xưa với những rễ cây khổng lồ lại có một hốc cây bí mật, mà sau cái hốc cây này, ngoài dự đoán lại có một cái hang, quả thật là động trong động.
Cũng không biết là xui xẻo hay may mắn, Dương An lần này bất ngờ "trượt chân" ngã vào trong động, hơn nữa là ngã xuống phía sau lưng, hoàn toàn không kịp phản ứng, ngay cả tìm vật gì đó để nắm lấy cũng không có.
Sau khi ngã vào cái hang tối đen, Dương An lập tức tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên là lập tức uống một bình Sơ Cấp Thuấn Gian Hồi Ma Dược Tề, làm mana khôi phục lại một chút, sau đó mở ra Sinh Mệnh Hộ Thuẫn kèm trên Bách Biến Phụ Giáp. Do không biết sắp sửa phải đối mặt với nguy hiểm nào, hơn nữa dưới tình huống HP thấp, hành động sẽ phải chịu hạn chế rất lớn, Dương An cũng chỉ có thể làm vậy để bảo đảm an toàn mà thôi.
Một đường lăn xuống, Dương An phát hiện mặt đất trong động không dốc đứng, mà sụt lún tạo thành sườn dốc, nhưng sườn dốc cũng khá vát, khoảng sáu bảy mươi độ. Một mực lăn xuống chừng hai mươi mét, Dương An té ngã trên mặt đất lạnh như băng, lực "va chạm" mãnh liệt làm hắn nhận lấy hơn một trăm điểm sát thương, đây là kết quả Sinh Mệnh Hộ Thuẫn đã hấp thu 80% sát thương.
- Thật xui xẻo, mình chỉ muốn nghỉ ngơi một chút thôi, vậy mà rớt xuống cái địa phương quỷ quái không rõ này!
Dương An buồn bực mắng một tiếng, nhưng hắn vẫn cẩn thận, sau khi đứng lên liền mở ra "Tiềm Ảnh" ẩn thân, lúc này mới quan sát cái động trong động này.
Tuy rằng mặt đất dưới này một mảnh tối đen, chỉ có một tia sáng âm u từ của động chiếu xuống, nhưng Dương An có được đỉnh cấp kỹ năng nhìn ban đêm nên một điểm cũng không chịu ảnh hưởng, cho dù có chút u ám, nhưng có thể thấy rõ hoàn cảnh nơi này.
Nếu nói đây là một cái hang, không bằng nói là một thông đạo ngầm thì chuẩn xác hơn, do con người làm ra, cao năm mét, rộng ba mét, cao thấp trái phải đều là những khối thạch bích cự đại.
Một bên thông đạo quanh co khúc khuỷu, một đường kéo dài, nhìn không thấy điểm cuối.
- Nơi này hẳn là mật thất ngầm do cư dân đại lục trước Phản Loạn Chi Chiến xây dựng nên, hoặc là thông đạo chạy trốn.
Dương An quan sát thông đạo này, trong lòng đánh giá lấy.
Thực ra Dương An đoán không sai, vạn năm trước, liên minh Hắc Ám phát động "Vong Linh Thiên Tai" làm vô số thành thị trên Phong Vân đại lục biến thành bình địa, mà trải qua vạn năm, địa chất thay đổi, rất nhiều kiến trúc hoang phế cũng bị chôn dưới mặt đất trong thời gian dài.
- Không biết thông đạo này thông đến đâu? Cửa vào bí mật như vậy, hẳn là không ai tới, nói không chừng có thể tìm được bảo vật!
Dương An vừa đánh giá, vừa nghĩ có nên thăm dò một phen hay không, có điều hắn đang do dự, không nói có nguy hiểm tồn tại, chỉ riêng thời gian nhiệm vụ chỉ còn hơn ba giờ, không cho phép hắn lãng phí quá nhiều.
- Hiếm khi phát hiện thông đạo ngầm này, nếu không thăm dò một phen thì thật có lỗi với bản thân.
Dương An cắn chặt răng, rốt cục quyết định vào nhìn một chút:
- 40 phút thôi, sau đó bất kể có hay không phát hiện điều gì đều phải rời khỏi.
Sau khi quyết định, Dương An ngồi xuống nhanh chóng ăn Diện Bao phục hồi HP, sau đó lập tức xuất phát, mở Lý Nhĩ Tư chi nhãn dò đường phía trước, hắn liền theo sát phía sau.
Thông đạo ngầm xây dựng quanh co khúc khuỷu, rất có thể là dùng để chạy trốn, địa phương như vậy phần lớn đều có chút đồ dự trữ, cơ hội tìm được bảo vật rất lớn.
Dương An một đường đi tới, nhưng phát hiện trên hệ thống bản đồ hiển thị mình đang đi về phía Hắc Phong thành của liên minh Hắc Ám, Dương An nghĩ thầm:
- Thông đạo ngầm này không chừng sẽ thông đến Hắc Phong thành, bất quá như thế cũng phải, lúc trước Phản Loạn Chi Chiến, cũng không có chiến trường Chính Tà, càng không có phân biệt liên minh Hắc Ám hay liên minh Quang Minh.
Một đường đi tới, Dương An phát hiện trong thông đạo phi thường kỳ quái không có bất kỳ quái vật nào, không có cơ quan bẫy rập, tứ phía chỉ có vách đá lạnh như băng, đến khi hơn mười phút sau…
- Ah, nơi này có một gian phòng, không biết có gì bên trong không?
Theo hình ảnh Lý Tư Nhĩ chi nhãn truyền tới, Dương An phát hiện địa phương hơn năm mươi mét phía trước có một cái phòng nhỏ, mà thông đạo này vẫn kéo dài về phía trước.
Bởi vì kỹ năng Lý Nhĩ Tư chi nhãn chỉ nhìn ban đêm trong phạm vi có hạn, nên sau khi ước chừng không có nguy hiểm, Dương An tự mình tiến vào phòng thăm dò. Trong phòng bày từng cái giá, phía trên có một ít bình bình lọ lọ và ít tạp vật, Dương An cẩn thận xem xét từng cái.
Nhưng mà, sau mười phút, Dương An phi thường buồn bực, cả cái gian phòng này mình đều tìm qua, có điều tất cả bình, lọ đều trống không, ngoài ra còn có một ít bánh bao và hoa quả đã hóa đá, xem ra đây chỉ là một gian chứa thực vật bình thường.
Không có chút thu hoạch, thời gian không còn nhiều, Dương An lập tức rời khỏi phòng này, tiếp tục dọc theo thông đạo hướng phía cuối thăm dò.
Đi hơn một trăm mét, Lý Nhĩ Tư chi nhãn lại phát hiện một căn phòng, mà phòng này so với cái vừa rồi lớn hơn.
Nhưng mà, lần này Dương An cũng không dám tùy tiện xông đi vào, nguyên nhân là do qua hình ảnh Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, hắn thấy được trong phòng này có hơn mười quái vật di động, Dương An tự nhiên không dám khinh thường.
- Có quái vật thủ hộ, có lẽ có bảo vật cũng không chừng.
Dương An nghĩ, thi triển "Tiềm Ảnh" kỹ năng, chậm rãi tới gần của phòng, dán vào vách tường lộ ra nửa cái đầu, đề phòng kinh động quái vật trong phòng. Text được lấy tại Truyện FULL
Phòng này so với cái vừa rồi lớn hơn một chút, bề rồng chừng bốn mươi mét, trong đó dễ dàng nhìn thấy cái quan tài đá to lớn ở chính giữa phòng, quan tài đá nhìn qua phi thường mộc mạc, ngay ngắn, không có nhiều điêu khắc, trang trí, nhưng trong đó, khí chất cổ xưa và khí tức hắc ám mơ hồ lộ ra, cực kỳ không đơn giản.
Mà xung quanh quan tài đã, mười lăm mười sáu U Linh quái bình thường đang di chuyển qua lại, thân hình cực kỳ giống nhân loại, quần áo không khác biệt lắm với một ít NPC, Dương An đoán quái vật này hẳn là cư dân nhân loại sau khi chết biến thành.
Dương An cẩn thận thi triển kỹ năng "Nguyệt Độc", nhận được tư liệu của quái vật này.
Chiến Tranh Oán Linh: quái cường hóa cấp 52, HP 25000, Chiến Tranh Oán Linh là do những cư dân nhân loại, vạn năm trước tiến vào mật thất tránh né chiến tranh mà bị vây chết trong này, linh hồn bị năng lượng Vong Linh Thiên Tai còn sót lại biến thành Chiến Tranh Oán Linh, sau đó lại bị lực lượng đặc thù nào đó ảnh hưởng mà thủ hộ ở đây.
Nhìn thấy giới thiệu của hệ thống về Chiến Tranh Oán Linh, Dương An hai mắt tỏa sáng:
- Chiến Tranh Oán Linh này bị lực lượng nào đó ảnh hưởng thủ hộ tại đây, trong phòng này có cái gì trọng yếu cần phải bảo vệ? Chẳng lẽ là cái quan tài đá này?
Dương An xoay chuyển ánh mắt, lập tức tiếp tục quan sát gian phòng này.
Ngay sau đó, ánh mắt Dương An khó dời đi, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng chưa từng có trước đây.
Ngay trong góc phòng tối, một cái rương lớn tỏa ra u quang năm màu yếu ớt lẳng lặng nằm ở nơi này.
- Bảo rương cấp truyền thuyết!
Một âm thanh khó tin quanh quẩn trong đầu Dương An.
Tác giả :
Ái Hồi Gia