Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo
Chương 45: Cung Nhã Thương ở thế hạ phong
"Anh!"
Cô chuẩn bị lâu như vậy chỉ sợ gặp phải một người phiền toái, cho nên đã chuẩn bị mọi tình huống có thể. Mặc kệ hắn đưa ra yêu cầu gì, hoặc là cố ý làm khó cô, sẽ có biện pháp ứng phó, không ngờ người tự cao tự đại này cả xem cũng không xem, quăng ra một câu không hài lòng là có thể phủ nhận mọi cố gắng của cô!
Đào Chỉ Yêu tức giận ngẩng dầu lên, muốn hung hăng chấp vấn hắn, nhưng khi nhìn thấy biểu tình gian các của hắn, còn có khóe miệng cười tà mị kia, biết là hắn cố ý, tức thì Đào Chỉ Yêu tỉnh táo lại.
Mà Cung Nhã Thương, lại lẳng lặng nhìn cô đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt khô khăn trống rỗng sau cặp mắt kình dày cộp kia vì phẫn nộ mà trở lên lấp lánh, ngập nước, trong suốt. Giống như một loại ngọc lưu ly, làm Cung Nhã Thương u mê. Nhưng rất nhanh Đào Chỉ Yêu đã bình tĩnh lại, cặp mắt kia trở lên trống rỗng, vô thần, làm Cung Nhã Thương tưởng mình vừa gặp ảo giác.
Đào Chỉ Yêu nhớ đến lúc người phụ nữ cao quý kia rời đi, từng nói đầy hứng thú, muốn cải tọa con trai của bà, biện pháp tốt nhất là Cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt (1)
Nghĩ xong, Đào Chỉ Yêu khẽ căn môi, đột nhiên lấy ra một cuốn sổ và một cây viết, Cung Nhã Thương nhìn hành động kỳ quái của cô, điều làm Cung Nhã Thương tý nữa bật cười là, một bà già cứng ngắc ngu ngơ như thế này, lại dùng bút mèo kitty đáng yêu! Đây đúng là một phát hiện kinh người, không biết hắn có tìm thấy trên người cô một chi tiết nào để tức giaanjn hay không? Riêng cái động tác đẩy gọng kính không đã đáng yêu rồi@
Đào Chỉ Yêu cũng không quan tâm hắn đang nhìn cái gì, biểu tình như thế nào, sau khi bày ra tư thế viết viết, ĐÀo Chỉ Yêu bình tĩnh nói:" Xin hỏi địa chỉ của Cung tiên sinh?"
Cung Nhã THương sửng sốt vì vấn đề cô vừa đề caaph tới, người phụ nữ này cũng quá chủ động.
Cho dù cô có tự hiến mình, phải nghĩ xem hắn có muốn hay không chứ? Dù sao người phụ này cũng xấu như vậy.
Huống hồ bây giờ, hắn là điển hình của đồng tính luyến ái, thậm chí còn chuẩn bị kết hôn với bạn trai, sinh vật hắn ghét nhất, chính là phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ phiền toái.
Cung Nhã Thương cười lạnh nói: " Hôm nay cô rời nhà mà không soi gương à?"
ĐÀo Chỉ Yêu ngẩng đầu nói:"Có ý gì?"
Cung Nhã Thương đột nhiên cười gian nói:" Chẳng lẽ cô không biết sao? Tôi thích đàn ông, tôi ghét nhất là phụ nữ. Nhưng mà, cho dù tôi thích phụ nữ, cũng không coi trọng người phụ nữ tự dâng mình lên như cô. Chẳng lẽ cô soi gương mà còn không hiểu sao?"
Không biết vì sao, nhìn đến bà già này, hắn muốn chọc giận cô, khiến cô biểu hiện ra khuôn mặt thật của mình. Đào CHỉ Yêu ngẩn người, rốt cục hiểu đc ý của hắn, khinh miệt cười lạnh một tiếng, Đào Chỉ Yêu thản nhiên nói:" ĐÂy cũng là lời tôi đang muốn hỏi CUng tiên sinh, Cung tiên sinh tự soi gương mà không iểu sao? CUng tiên sinh, tôi hỏi lại một lần, địa chỉ của anh là?"
Người tự cao tự đại như hắn, tặng cô cũng không thèm!~
"Cái gì?"
Cung Nhã Thương trợn tròn mắt. Lại nói hắn đi soi gương, hắn phải tự hiểu lấy cái gì?!
Một khi đã như vvậyvì sao còn hỏi địa chỉ của hắn làm gì?!
Đào Chỉ Yêu dừng bút, hiểu ra nghi vấn của hắn, bbất đắc dĩ cười, thản nhiên nói:" THeo quy định của công ty tôi, nếu khách hàng không hài lòng thiết kế và sự sắp xếp, vậy thì,nhà thiết kế sẽ phải đến nhà khách hàng, thảo luận chi tiết hôn lễ với khách khi có yêu cầu, trưng cầu ý khiến của khách hàng, cho đến khi đưa ra đc bản thiết kế vừa lòng khách hàng, Cho nên," ĐÀo Chỉ Yêu buông tay, tựa hồ vô cùng bất đắc dĩ nói:" Tôi mới hỏi địa chỉ của Cung tiên sinh. Vừa rồi Cung tiên sinh hiểu lầm à?"
Nếu hắn không hài lòng, chẳng xem đã phủ nhận cố gắng của cô, vậy thì, cô đành phải thuận tay đẩy thuyền, tương kế tựu kế, theo lời của người phụ nữ cao quý kia mà nói, chính là gần quan được ban lộc.
Cung Nhã Thương nhìn khuôn mặt cứng ngắc nghiêm nghị của cô, lời nói gượng gạo vừa nói ra, tựa hồ đúng là quy định của công ty, mà cô chỉ là bất đắc di. Cung Nhã Thương muốn phản bác, nhưng không tìm thấy lts do.
Vừa rồi hắn không thèm nhìn đã từ chối bản thiết kế của cô, là hắn nói không hài lòng? Đây không phải là tự mình đưa đầu vào tròng sao?
Cung Nhã THương nheo hai mắt lại, lạnh lùng nói" Nếu tôi không đưa thì sao?"
ĐÀo Chỉ Yêu cũng thật quyết đoán thu thấp sách bút, còn có tập kế hoạch kia, quả quyết hờ hững nói:" Vậy thì, tôi không thể giúp gì cho Cung tiên sinh. Cung tiên sinh, tạm biệt."
Cung Nhã Thương nghe ngữ khí lạnh lùng của cô, vẻ mặt trơ ra, lại có ý nghĩ muốn bóp chết cô. Người phụ nữ này, dám không để hắn vào mắt!
Điều này làm cho người quen được cung kính thuần phucjnhuw Cung Nhã Thương nắm chặt hai nắm đấm lại.
Nhưng, hắn vẫn cắn răng nói:"Toàn tiểu thư. Được rồi. Tôi cho cô địa chỉ, cô hãy phụ trách tổ chức toàn bộ hôn lẽ của tôi. Nhưng, tôi cũng có một yêu cầu. Nếu không, tôi thà hủy giao dịch này còn hơn!"
Nếu không phải bà mẹ hắn uy hiếp hắn, nếu không phải là người phụ nữ lạnh lùng vừa già vừa xấu không đáng yêu lại thiếu tự nhiên trước mắt này tổ chức hôn lễ cho hắn, có chết hắn cũng ngăn cản, thậm chí công bố ra thân phận của hắn, hắn tuyệt đối không thể chịu nổi người phụ nữ khô khan này
(1) Ai ở nhà cạnh hồ nước sẽ thấy bóng mặt trăng trước.
Cô chuẩn bị lâu như vậy chỉ sợ gặp phải một người phiền toái, cho nên đã chuẩn bị mọi tình huống có thể. Mặc kệ hắn đưa ra yêu cầu gì, hoặc là cố ý làm khó cô, sẽ có biện pháp ứng phó, không ngờ người tự cao tự đại này cả xem cũng không xem, quăng ra một câu không hài lòng là có thể phủ nhận mọi cố gắng của cô!
Đào Chỉ Yêu tức giận ngẩng dầu lên, muốn hung hăng chấp vấn hắn, nhưng khi nhìn thấy biểu tình gian các của hắn, còn có khóe miệng cười tà mị kia, biết là hắn cố ý, tức thì Đào Chỉ Yêu tỉnh táo lại.
Mà Cung Nhã Thương, lại lẳng lặng nhìn cô đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt khô khăn trống rỗng sau cặp mắt kình dày cộp kia vì phẫn nộ mà trở lên lấp lánh, ngập nước, trong suốt. Giống như một loại ngọc lưu ly, làm Cung Nhã Thương u mê. Nhưng rất nhanh Đào Chỉ Yêu đã bình tĩnh lại, cặp mắt kia trở lên trống rỗng, vô thần, làm Cung Nhã Thương tưởng mình vừa gặp ảo giác.
Đào Chỉ Yêu nhớ đến lúc người phụ nữ cao quý kia rời đi, từng nói đầy hứng thú, muốn cải tọa con trai của bà, biện pháp tốt nhất là Cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt (1)
Nghĩ xong, Đào Chỉ Yêu khẽ căn môi, đột nhiên lấy ra một cuốn sổ và một cây viết, Cung Nhã Thương nhìn hành động kỳ quái của cô, điều làm Cung Nhã Thương tý nữa bật cười là, một bà già cứng ngắc ngu ngơ như thế này, lại dùng bút mèo kitty đáng yêu! Đây đúng là một phát hiện kinh người, không biết hắn có tìm thấy trên người cô một chi tiết nào để tức giaanjn hay không? Riêng cái động tác đẩy gọng kính không đã đáng yêu rồi@
Đào Chỉ Yêu cũng không quan tâm hắn đang nhìn cái gì, biểu tình như thế nào, sau khi bày ra tư thế viết viết, ĐÀo Chỉ Yêu bình tĩnh nói:" Xin hỏi địa chỉ của Cung tiên sinh?"
Cung Nhã THương sửng sốt vì vấn đề cô vừa đề caaph tới, người phụ nữ này cũng quá chủ động.
Cho dù cô có tự hiến mình, phải nghĩ xem hắn có muốn hay không chứ? Dù sao người phụ này cũng xấu như vậy.
Huống hồ bây giờ, hắn là điển hình của đồng tính luyến ái, thậm chí còn chuẩn bị kết hôn với bạn trai, sinh vật hắn ghét nhất, chính là phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ phiền toái.
Cung Nhã Thương cười lạnh nói: " Hôm nay cô rời nhà mà không soi gương à?"
ĐÀo Chỉ Yêu ngẩng đầu nói:"Có ý gì?"
Cung Nhã Thương đột nhiên cười gian nói:" Chẳng lẽ cô không biết sao? Tôi thích đàn ông, tôi ghét nhất là phụ nữ. Nhưng mà, cho dù tôi thích phụ nữ, cũng không coi trọng người phụ nữ tự dâng mình lên như cô. Chẳng lẽ cô soi gương mà còn không hiểu sao?"
Không biết vì sao, nhìn đến bà già này, hắn muốn chọc giận cô, khiến cô biểu hiện ra khuôn mặt thật của mình. Đào CHỉ Yêu ngẩn người, rốt cục hiểu đc ý của hắn, khinh miệt cười lạnh một tiếng, Đào Chỉ Yêu thản nhiên nói:" ĐÂy cũng là lời tôi đang muốn hỏi CUng tiên sinh, Cung tiên sinh tự soi gương mà không iểu sao? CUng tiên sinh, tôi hỏi lại một lần, địa chỉ của anh là?"
Người tự cao tự đại như hắn, tặng cô cũng không thèm!~
"Cái gì?"
Cung Nhã Thương trợn tròn mắt. Lại nói hắn đi soi gương, hắn phải tự hiểu lấy cái gì?!
Một khi đã như vvậyvì sao còn hỏi địa chỉ của hắn làm gì?!
Đào Chỉ Yêu dừng bút, hiểu ra nghi vấn của hắn, bbất đắc dĩ cười, thản nhiên nói:" THeo quy định của công ty tôi, nếu khách hàng không hài lòng thiết kế và sự sắp xếp, vậy thì,nhà thiết kế sẽ phải đến nhà khách hàng, thảo luận chi tiết hôn lễ với khách khi có yêu cầu, trưng cầu ý khiến của khách hàng, cho đến khi đưa ra đc bản thiết kế vừa lòng khách hàng, Cho nên," ĐÀo Chỉ Yêu buông tay, tựa hồ vô cùng bất đắc dĩ nói:" Tôi mới hỏi địa chỉ của Cung tiên sinh. Vừa rồi Cung tiên sinh hiểu lầm à?"
Nếu hắn không hài lòng, chẳng xem đã phủ nhận cố gắng của cô, vậy thì, cô đành phải thuận tay đẩy thuyền, tương kế tựu kế, theo lời của người phụ nữ cao quý kia mà nói, chính là gần quan được ban lộc.
Cung Nhã Thương nhìn khuôn mặt cứng ngắc nghiêm nghị của cô, lời nói gượng gạo vừa nói ra, tựa hồ đúng là quy định của công ty, mà cô chỉ là bất đắc di. Cung Nhã Thương muốn phản bác, nhưng không tìm thấy lts do.
Vừa rồi hắn không thèm nhìn đã từ chối bản thiết kế của cô, là hắn nói không hài lòng? Đây không phải là tự mình đưa đầu vào tròng sao?
Cung Nhã THương nheo hai mắt lại, lạnh lùng nói" Nếu tôi không đưa thì sao?"
ĐÀo Chỉ Yêu cũng thật quyết đoán thu thấp sách bút, còn có tập kế hoạch kia, quả quyết hờ hững nói:" Vậy thì, tôi không thể giúp gì cho Cung tiên sinh. Cung tiên sinh, tạm biệt."
Cung Nhã Thương nghe ngữ khí lạnh lùng của cô, vẻ mặt trơ ra, lại có ý nghĩ muốn bóp chết cô. Người phụ nữ này, dám không để hắn vào mắt!
Điều này làm cho người quen được cung kính thuần phucjnhuw Cung Nhã Thương nắm chặt hai nắm đấm lại.
Nhưng, hắn vẫn cắn răng nói:"Toàn tiểu thư. Được rồi. Tôi cho cô địa chỉ, cô hãy phụ trách tổ chức toàn bộ hôn lẽ của tôi. Nhưng, tôi cũng có một yêu cầu. Nếu không, tôi thà hủy giao dịch này còn hơn!"
Nếu không phải bà mẹ hắn uy hiếp hắn, nếu không phải là người phụ nữ lạnh lùng vừa già vừa xấu không đáng yêu lại thiếu tự nhiên trước mắt này tổ chức hôn lễ cho hắn, có chết hắn cũng ngăn cản, thậm chí công bố ra thân phận của hắn, hắn tuyệt đối không thể chịu nổi người phụ nữ khô khan này
(1) Ai ở nhà cạnh hồ nước sẽ thấy bóng mặt trăng trước.
Tác giả :
Nguyệt Thần