Tự Mộng
Chương 23: Tiểu tao hóa x Đại nhục bổng
Bạch Khải Hạp dứt lời liền động thân tiến vào bên trong Cố Tử Ninh, bởi vì bên trong đã có dịch ẩm ướt nên phát ra tiếng nhóp nhép. Mới chỉ quy đầu tiến vào đã là cảm giác thoải mái dị thường, quả nhiên tiểu huyệt của tiểu Ninh là một bảo vật…
Hắn nghĩ vậy liền từ từ tăng nhanh tần suất, côn thịt ra vào cơ thể cậu càng lúc càng sâu, Cố Tử Ninh có rên cũng rên không nổi. Cậu trợn to hai mắt, khóe mi nước mắt đầm đìa, mồm hé mở để hít thở, hiển nhiên đã bị dục vọng mà Bạch Khải Hạp tạo ra thao túng.
"Hừ… A ư… Đừng, đừng mà… A a a a a…" Hắn đương nhiên đã nắm rõ cơ thể của cậu, lập tức liền đỉnh lên cúc tâm. Điểm sâu nhất cũng là điểm nhạy cảm nhất cũng bị công kích liên tục khiến cho tiểu huyệt càng chảy nhiều nước.
Chất lỏng ẩm ướt lại trơn trượt bám đầy trên côn thịt của Bạch Khải Hạp, tràng đạo mềm ấm bao bọc lại càng khiến hắn sảng khoái bất ngờ, tăng nhanh tần suất dao động.
"Ừ… Ừ ha… Thật là thoải mái… Lỗ nhỏ bị anh fuck thật sướng… Thật thoải mái…" Cố Tử Ninh giãy dụa eo, mông kẹp chặt dương vật cương cứng của người trước mặt giống như sợ hắn đi mất vậy.
"Dâm đãng, nơi này của em thật ẩm ướt, muốn nhiều hơn nữa không? Đến, tự kêu mình ‘Dâm đãng’ một tiếng xem…" Mặc dù Cố Tử Ninh cầu xin đã nhiều lắm rồi nhưng Bạch Khải Hạp chính là cảm thấy vẫn chưa đủ! Nếu như người dưới thân có thể buông bỏ phòng tuyến cuối cùng cùng mình ân ái thì thật tốt, như vậy không phải chứng minh trong lòng em ấy có mình, thật sự muốn cùng mình làm mà không phải chỉ là hưởng thụ cảm giác bị hắn cắm đến bắn tinh.
Trước mặt tình nhân có thể buông bỏ tất cả, đặc biệt là khi làm chuyện đó, hắn cũng thật sự rất muốn Cố Tử Ninh hết lòng phối hợp hắn bởi vì tính dục của hắn vẫn là rất mạnh.
Có lẽ thô bạo của hắn có thể để cho cậu cảm nhạn được khoái cảm, nhưng cuối cùng cái hắn muốn là cậu hoàn toàn buông bỏ hết tất cả, cái làm hắn tự hào thì chưa từng. Vậy nên hắn mới muốn Cố Tử Ninh gọi ra, hắn muốn biết, phải biết rốt cuộc trong lòng cậu có bao nhiêu phân lượng dành cho hắn.
"Không, không được… Em không nói được… A a a a a…"
Ngay khi Cố Tử Ninh nói cậu không nói được, Bạch Khải Hạp đột nhiên nghiêng người đem cậu quay lại, côn thịt thô dài trong tiểu huyệt cũng cùng lúc xoay một vòng khiến cho cậu không kiềm được hét ra tiếng. Quy đầu mạnh mẽ đảo quanh cúc tâm ẩm ướt khiến cho hắn muốn bắn.
Sau đó hắn bế Cố Tử Ninh lên, đem hai chân cậu tách ra rồi tạo thành tư thế cưỡi ngựa. Vì vậy bắp đùi non thon dài trắng mịn lồ lộ ra trước mắt hắn, hơn nữa bởi vì đổi tư thế côn thịt của hắn càng tiến vào sâu hơn.
Cố Tử Ninh có cảm giác cả linh hồn từng mảnh từng mảnh đều bay lên, cái đó của Bạch Khải Hạp tiến vào một độ sâu không thể tưởng tượng nổi, bụng dưới hơi trướng trướng cảm giác muốn thủng…
"Tư thế này gọi là cưỡi ngựa, dâm đãng có thích không?"
"Thích, thích…"
"Dâm đãng nên gọi mình là cái gì, hử?" Hắn vừa nói vừa động hai cái thật sâu trong lỗ nhỏ của cậu ai cái rồi dừng lại. Cậu mặt đỏ lựng, cắn răng nói ra mấy lời hạ lưu.
"Dâm đãng thích, thích côn thịt của ca ca… Cầu ca ca thao tiểu huyệt của dâm đãng…" Cố Tử Ninh nói, nước mắt chảy tràn, cái mông cũng không ngừng lắc qua lắc lại nhưng cậu vẫn như cũ cảm thấy không thỏa mãn, căn bản không thỏa mãn được. Cậu hoài niệm lực độ dương vật của người trước mặt, lực độ ấy có thể thao cậu đến lệ rơi đầy mặt, sướng khoái cùng cực. Loại cảm giác đó trước kia cậu chưa từng thể nghiệm qua, nhưng một khi đã thể nghiệm thì càng lúc càng lún sâu, không thoát được…
Bạch Khải Hạp nghe xong, tâm tình ngay lập tức hài lòng, không nói câu nào liền bắt đầu fuck. Bụng hắn không ngừng động, những múi cơ gồ lên như sóng cuộn. Cậu cảm nhận được hai túi thịt căng cứng đang trực tiếp đập vào thịt bên cạnh tiểu huyệt. Da thịt nơi đó mỏng manh và yếu ớt vô cùng khiến cậu có chút đau nhói, nhưng theo tới là cảm giác không nói ra lời, tê dại, đau, sướng…
Trong đầu cậu liền nhớ tới những lần ân ái trước, Bạch Khải Hạp dùng dương vật gia đâm huyệt cậu, dùng roi da vút cậu, dùng kẹp núm kẹp đến lúc cậu có cảm giác mình một chút nữa thôi là sẽ bắn ra sữa…. Nghĩ đến những thứ đó thân thể cậu không kiềm chế được run rẩy. Qủa nhiên mà… Cậu chính là một người trời sinh đã nằm dưới thân người khác, còn có thiên hướng nghiêng về M. Vậy thì sao, chỉ cần cậu có thể sảng khoái, chỉ cần người fuck cậu là người kia, như vậy là đủ rồi. Bởi trong lòng cậu vô cùng thích người này, vô cùng, bất kể cậu là Alpha hay Beta, tâm này vẫn chỉ thuộc về một người.
Đáng tiếc… Vẫn là câu nói kia, đây chỉ là mộng mà thôi!
Tựa hồ cảm giác được mất mác của em trai mình, Bạch Khải Hạp ánh mắt liền u ám, rút ra cắm vào càng dùng sức. Xem ra hắn không độc chiếm cơ thể cậu, cậu sẽ còn phân tâm đi suy nghĩ linh tinh. Sớm nhìn ra, chuyện cậu suy nghĩ đó chính là chuyện đây có phải là mơ hay không, mà kết quả thường nghiêng về 100% đây không phải chuyện thật. Hắn không khỏi cười thầm, sao em trai hắn ngây ngốc thế này, nhiều dấu vết "mờ ám" như thế sao vẫn chưa nhận ra? Còn nữa, mỗi lần bỏ thuốc hắn đều thành công, càng lúc Bạch Khải Hạp càng nghi ngờ sách lược của hắn có phải quá thông minh hay không?
Đây là hắn có dụng ý, nếu người khác cũng như vậy, tiểu Ninh có thể hay không cũng dính chưởng?
Hừ… Xem ra sau này hắn lại phải cẩn thận hơn rồi, không để cho tiểu Ninh bị dính kế của người khác, đặc biệt là Nghiêm Diệp! Người này rất nguy hiểm, phòng bị phải nâng lên mức cao nhất.
Dù hắn đối với tiểu Ninh bảo bọc như thế nào, trong lòng vẫn luôn rất lo lắng..
Bạch Khải Hạp thấy cậu ngồi trên người mình lâu như vậy chắc hẳn đã mỏi rồi nên thả cậu xuống con gấu bông. Lông con gấu vừa cứng vừa mềm cho nên cảm thụ càng tốt hơn nữa. Sau lưng cậu áp lên con gấu, ma sát qua lại. Khi tiểu huyệt vô tình động trúng cái mũi cứng ngắc của con gấu, cậu không kìm được mà thét lên bắn ra.
Không phải vì Bạch Khải Hạp fuck đến bắn, mà bị chính va chạm của mình làm cho bắn tinh. Tinh dịch một ít văng lên trên người hắn, số còn lại vương vãi trên mặt con gấu đáng thương. Lông gấu màu nâu dính dính bết lại, cộng thêm vẻ mặt đáng yêu không đổi của nó càng khiến cảnh tượng thêm dâm mỹ.
Hắn nhìn xung quanh, phát hiện trên ban công sân thượng cảnh sắc cũng không tệ…
"Tiểu Ninh, có muốn qua bên kia không?"
Hắn nghĩ vậy liền từ từ tăng nhanh tần suất, côn thịt ra vào cơ thể cậu càng lúc càng sâu, Cố Tử Ninh có rên cũng rên không nổi. Cậu trợn to hai mắt, khóe mi nước mắt đầm đìa, mồm hé mở để hít thở, hiển nhiên đã bị dục vọng mà Bạch Khải Hạp tạo ra thao túng.
"Hừ… A ư… Đừng, đừng mà… A a a a a…" Hắn đương nhiên đã nắm rõ cơ thể của cậu, lập tức liền đỉnh lên cúc tâm. Điểm sâu nhất cũng là điểm nhạy cảm nhất cũng bị công kích liên tục khiến cho tiểu huyệt càng chảy nhiều nước.
Chất lỏng ẩm ướt lại trơn trượt bám đầy trên côn thịt của Bạch Khải Hạp, tràng đạo mềm ấm bao bọc lại càng khiến hắn sảng khoái bất ngờ, tăng nhanh tần suất dao động.
"Ừ… Ừ ha… Thật là thoải mái… Lỗ nhỏ bị anh fuck thật sướng… Thật thoải mái…" Cố Tử Ninh giãy dụa eo, mông kẹp chặt dương vật cương cứng của người trước mặt giống như sợ hắn đi mất vậy.
"Dâm đãng, nơi này của em thật ẩm ướt, muốn nhiều hơn nữa không? Đến, tự kêu mình ‘Dâm đãng’ một tiếng xem…" Mặc dù Cố Tử Ninh cầu xin đã nhiều lắm rồi nhưng Bạch Khải Hạp chính là cảm thấy vẫn chưa đủ! Nếu như người dưới thân có thể buông bỏ phòng tuyến cuối cùng cùng mình ân ái thì thật tốt, như vậy không phải chứng minh trong lòng em ấy có mình, thật sự muốn cùng mình làm mà không phải chỉ là hưởng thụ cảm giác bị hắn cắm đến bắn tinh.
Trước mặt tình nhân có thể buông bỏ tất cả, đặc biệt là khi làm chuyện đó, hắn cũng thật sự rất muốn Cố Tử Ninh hết lòng phối hợp hắn bởi vì tính dục của hắn vẫn là rất mạnh.
Có lẽ thô bạo của hắn có thể để cho cậu cảm nhạn được khoái cảm, nhưng cuối cùng cái hắn muốn là cậu hoàn toàn buông bỏ hết tất cả, cái làm hắn tự hào thì chưa từng. Vậy nên hắn mới muốn Cố Tử Ninh gọi ra, hắn muốn biết, phải biết rốt cuộc trong lòng cậu có bao nhiêu phân lượng dành cho hắn.
"Không, không được… Em không nói được… A a a a a…"
Ngay khi Cố Tử Ninh nói cậu không nói được, Bạch Khải Hạp đột nhiên nghiêng người đem cậu quay lại, côn thịt thô dài trong tiểu huyệt cũng cùng lúc xoay một vòng khiến cho cậu không kiềm được hét ra tiếng. Quy đầu mạnh mẽ đảo quanh cúc tâm ẩm ướt khiến cho hắn muốn bắn.
Sau đó hắn bế Cố Tử Ninh lên, đem hai chân cậu tách ra rồi tạo thành tư thế cưỡi ngựa. Vì vậy bắp đùi non thon dài trắng mịn lồ lộ ra trước mắt hắn, hơn nữa bởi vì đổi tư thế côn thịt của hắn càng tiến vào sâu hơn.
Cố Tử Ninh có cảm giác cả linh hồn từng mảnh từng mảnh đều bay lên, cái đó của Bạch Khải Hạp tiến vào một độ sâu không thể tưởng tượng nổi, bụng dưới hơi trướng trướng cảm giác muốn thủng…
"Tư thế này gọi là cưỡi ngựa, dâm đãng có thích không?"
"Thích, thích…"
"Dâm đãng nên gọi mình là cái gì, hử?" Hắn vừa nói vừa động hai cái thật sâu trong lỗ nhỏ của cậu ai cái rồi dừng lại. Cậu mặt đỏ lựng, cắn răng nói ra mấy lời hạ lưu.
"Dâm đãng thích, thích côn thịt của ca ca… Cầu ca ca thao tiểu huyệt của dâm đãng…" Cố Tử Ninh nói, nước mắt chảy tràn, cái mông cũng không ngừng lắc qua lắc lại nhưng cậu vẫn như cũ cảm thấy không thỏa mãn, căn bản không thỏa mãn được. Cậu hoài niệm lực độ dương vật của người trước mặt, lực độ ấy có thể thao cậu đến lệ rơi đầy mặt, sướng khoái cùng cực. Loại cảm giác đó trước kia cậu chưa từng thể nghiệm qua, nhưng một khi đã thể nghiệm thì càng lúc càng lún sâu, không thoát được…
Bạch Khải Hạp nghe xong, tâm tình ngay lập tức hài lòng, không nói câu nào liền bắt đầu fuck. Bụng hắn không ngừng động, những múi cơ gồ lên như sóng cuộn. Cậu cảm nhận được hai túi thịt căng cứng đang trực tiếp đập vào thịt bên cạnh tiểu huyệt. Da thịt nơi đó mỏng manh và yếu ớt vô cùng khiến cậu có chút đau nhói, nhưng theo tới là cảm giác không nói ra lời, tê dại, đau, sướng…
Trong đầu cậu liền nhớ tới những lần ân ái trước, Bạch Khải Hạp dùng dương vật gia đâm huyệt cậu, dùng roi da vút cậu, dùng kẹp núm kẹp đến lúc cậu có cảm giác mình một chút nữa thôi là sẽ bắn ra sữa…. Nghĩ đến những thứ đó thân thể cậu không kiềm chế được run rẩy. Qủa nhiên mà… Cậu chính là một người trời sinh đã nằm dưới thân người khác, còn có thiên hướng nghiêng về M. Vậy thì sao, chỉ cần cậu có thể sảng khoái, chỉ cần người fuck cậu là người kia, như vậy là đủ rồi. Bởi trong lòng cậu vô cùng thích người này, vô cùng, bất kể cậu là Alpha hay Beta, tâm này vẫn chỉ thuộc về một người.
Đáng tiếc… Vẫn là câu nói kia, đây chỉ là mộng mà thôi!
Tựa hồ cảm giác được mất mác của em trai mình, Bạch Khải Hạp ánh mắt liền u ám, rút ra cắm vào càng dùng sức. Xem ra hắn không độc chiếm cơ thể cậu, cậu sẽ còn phân tâm đi suy nghĩ linh tinh. Sớm nhìn ra, chuyện cậu suy nghĩ đó chính là chuyện đây có phải là mơ hay không, mà kết quả thường nghiêng về 100% đây không phải chuyện thật. Hắn không khỏi cười thầm, sao em trai hắn ngây ngốc thế này, nhiều dấu vết "mờ ám" như thế sao vẫn chưa nhận ra? Còn nữa, mỗi lần bỏ thuốc hắn đều thành công, càng lúc Bạch Khải Hạp càng nghi ngờ sách lược của hắn có phải quá thông minh hay không?
Đây là hắn có dụng ý, nếu người khác cũng như vậy, tiểu Ninh có thể hay không cũng dính chưởng?
Hừ… Xem ra sau này hắn lại phải cẩn thận hơn rồi, không để cho tiểu Ninh bị dính kế của người khác, đặc biệt là Nghiêm Diệp! Người này rất nguy hiểm, phòng bị phải nâng lên mức cao nhất.
Dù hắn đối với tiểu Ninh bảo bọc như thế nào, trong lòng vẫn luôn rất lo lắng..
Bạch Khải Hạp thấy cậu ngồi trên người mình lâu như vậy chắc hẳn đã mỏi rồi nên thả cậu xuống con gấu bông. Lông con gấu vừa cứng vừa mềm cho nên cảm thụ càng tốt hơn nữa. Sau lưng cậu áp lên con gấu, ma sát qua lại. Khi tiểu huyệt vô tình động trúng cái mũi cứng ngắc của con gấu, cậu không kìm được mà thét lên bắn ra.
Không phải vì Bạch Khải Hạp fuck đến bắn, mà bị chính va chạm của mình làm cho bắn tinh. Tinh dịch một ít văng lên trên người hắn, số còn lại vương vãi trên mặt con gấu đáng thương. Lông gấu màu nâu dính dính bết lại, cộng thêm vẻ mặt đáng yêu không đổi của nó càng khiến cảnh tượng thêm dâm mỹ.
Hắn nhìn xung quanh, phát hiện trên ban công sân thượng cảnh sắc cũng không tệ…
"Tiểu Ninh, có muốn qua bên kia không?"
Tác giả :
Phấn Sắc Tiểu Bàn Thứ