Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung
Chương 98: Thánh y thần thụ không gian
Tiêu Sơn nhìn chăm chú về phía Tiểu Y Tiên. Đôi mắt của Tiểu Y Tiên chớp chớp nhìn về phía hắn. Thiếu nữ mỉm cười, một nụ cười hòa ái đối với hắn. Thiếu niên thở phào một hơi sau đó nói: “Thật là may quá! Nàng không có sao thật là tốt!"
Đột nhiên thiếu nữ lên tiếng đáp lại hắn: “Onii-chan cảm ơn ngươi!"
Tiêu Sơn nghe thấy vậy cười khổ nói: “Tại sao lại cảm ơn ta!?"
Thiếu nữ mỉm cười, hai má của nàng phớt hồng. Nàng đột nhiên làm một hành động vô cùng táo bạo. Thiếu nữ đột ngột tiến sát mặt của hắn hôn vào má của hắn một cái rất nhanh. Thiếu niên sờ lên má của mình khẽ kinh ngạc. Hắn chưa từng bao giờ thấy được hành động này của thiếu nữ. Thiếu nữ cười một nụ cười ấm áp giống như mặt trời buổi ban sớm mai, thiếu nữ nói: “Cảm ơn ngươi, Onii-chan, cảm ơn ngươi vì đã tặng cho ta thứ này!?" Nói xong nàng đưa chiếc nhẫn xanh đang bám chặt lên ngón tay của nàng.
Tiêu Sơn nghe thấy vậy mỉm cười nói: “Thực sự thành công hay sao!?"
“Ân" Thiếu nữ gật đầu nói: “Ta đã thành công mở ra công pháp này hơn nữa…." Thiếu nữ ngập ngùng sau đó nói: “Hơn nữa ta không còn là ách nan độc thể!"
Tiêu Sơn nghe thấy vậy kinh ngạc nói: “Cái gì!?" Hắn mở to mắt sau đó vội vàng sờ lên bụng của Tiểu Y Tiên. Hắn dùng bàn tay hy vọng muốn vạch bụng của Tiểu Y Tiên ra xem có hay không thất thải ấn ký ở đó. Tiểu Y Tiên thấy hắn muốn vạch bụng của nàng trước ban ngày ban mặt thì xấu hổ túm lấy cánh tay hắn sau đó nàng trừng mắt nhìn về phía hắn.
Tiểu Y Tiên tức giận mắng: “Ngươi muốn làm gì vậy!?"
Tiểu Sơn cười đáp, bộ mặt cực kỳ dâm đãng nói: “Tiên Nhi ta chỉ muốn xem bụng của thê tử ta một chút xem thực sự cái ấn ký biến mât đi hay không ấy mà!?"
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên tức giận mắng: “Ngươi muốn xem bụng nữ nhân trong lúc này sao? Hơn nữa ta cùng với ngươi hình như chưa có bái đường thành thân thì phải!?"
“Nga" Tiêu Sơn hơi ngẩn người. Mặt của hắn méo mó nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Tiên Nhi ngươi không thể nói như vậy a!? Chúng ta cái gì cũng đã làm rồi hơn nữa ngươi cũng từng gọi ta là phu quân kia mà!"
Tiêu Y Tiên cười, nàng xoay mặt đi: “Hứ!" Một tiếng sau đó ranh mãnh nói: “Chúng ta cũng chưa từng có bái đường thành thân qua hơn nữa lời phụ nữ ngươi tuyệt đối không nên tin. Ngoài ra ta cũng không có nhớ gọi người là phu quân a!" Thấy bộ mặt lo lắng của hắn thì Tiểu Y Tiên cảm giác được vô cùng thoải mái cùng với thích thú. Đó chính là cảm giác hạnh phục sao?
Thiếu niên đầu to như cái đấu, cái trán đầy mô hôi, hắn méo mặt nói: “Tiên Nhi ngươi đây là không được a! Ta cũng ăn ngươi rồi ngươi không thể để phu quân đội nón xanh ra ngoài a!?"
Thiếu nữ cười một nụ cười mê người sau đó đáp lại hắn bằng câu khó hiểu: “Ai mà biết được!?"
Thiếu niên khuôn mặt đau khổ, hắn nhìn về phía bộ mặt đang vô cùng khoái trá như của Tiểu Y Tiên nói: “biết vậy không mang thứ này ra nữa! Hài… kiểu này dễ bị mất thê như chơi." Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên khoái trá nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn tức giận mắng: “Tiểu Ny Tử xem ra hôm nay không cho nàng thấy được cái hùng dũng của phu quân thì có vẻ như nàng không biết điều rồi a…" Tiêu Sơn vừa rồi thoáng điều tra thân thể của Tiểu Y Tiên thấy thân thể của nàng hoàn toàn khỏe mạnh không có vấn đề gì.
Tiểu Y Tiên lúc này thấy được vẻ mặt dẫm đãng của hắn thì ngẩn người ra kinh hãi muốn hô lên. Nhưng Tiêu Sơn phá lên cười nói: “Nàng kêu đi, nàng kêu đi. Dù hôm nay nàng có kêu phá cổ họng cũng không ai đến cứ a. Hôm nay chỉ có nàng và ta ở đây thôi, hôm nay muốn chạy trốn sao không có cửa đâu…"
Ngay sau đó thiếu nữ bị thiếu niên cười dẫm đãng mà tập kính. Hắn đè nghiến lên người nàng. Sau đó đôi môi của nàng bị hắn áp xúc lên. Thiếu nữ bị hắn tập kích chỉ kịp kinh hô một tiếng sau đó ngây ngô bị hắn đè ép xoa lắn. Hiện giờ nàng không có chút sức mạnh nào mà dù có tu vi như trước đây cùng với khả năng dùng độc nàng cũng không dám làm gì. Ai bảo bời vì hắn là nam nhân đầu tiên của nàng như nam nhân nàng định cả đời đây. Nàng có hay không khả năng làm hại hắn, có lẽ không? Bởi vì nàng tuyệt đối không muốn làm hại hăn.
Toàn bộ thân thể của nàng nhanh chóng bị hắn sờ mó không sót chút nào đồng thời hắn đã lột quang toàn bộ thân thể của nàng. Hắn đây là muốn bạch nhật tuyên dâm. Thiếu niên cầm cây đại bổng to đùng kia sau khi đã sờ nắn thân thể nữ nhân một cách thỏa mái thì tách hai chân của nàng ra đâm mạnh vào cùng ẩm ướt nhất. Thiếu nữ rên lên một tiếng khá lớn.
Tiếng ba ba ba bắt đầu vang trong sơn cốc kèm theo tiếng thở gấp của nữ nhân vang lên đứt quãng và dai dẳng. Sau hơn nửa ngày mây mưa mới dừng hẳn. Thiếu nữ hai má ửng đỏ ánh mắt mê ly hắng giọng mắng thiếu niên bên cạnh đang nằm với mình: “Tiểu hỗn đản, ngươi làm cho ta mệt gần chết!"
Thiếu niên nghe thấy vậy phá lên cười nói: “Tiểu ny tử, ta còn nhớ lúc trước ai ban đầu thì chống cự sau đó lúc sau đều là kêu rên lớn còn thúc dục ta liên tục nhanh hơn nữa mạnh hơn nữa ấy nhỉ!?"
Nghe thấy vậy thiếu nữ đỏ mặt, nàng trừng mắt nhìn hắn mắng: “Hỗn đản, còn không phải tại ngươi!?"
“Hài" Thiếu niên thở dài. Rõ ràng ban đầu là cưỡng hiếp nhưng sau đó hai bên là người tình ta nguyện được chứ? Sao hiện giờ hắn giống tên đi cưỡng bức thế này. Sắc trời đã trở về buổi tối, lúc này trời đã vào buổi chiều, khí lạnh bắt đầu lan tỏa. Hai người đều nằm trong một cái chăn nhơm nhớp dính đầy là nước do hai người giao hoan mà tiết ra.
Bụng của thiếu nữ bắt đầu kêu lên ùng ục. Nàng rõ ràng cảm nhận thấy đói. Thiếu nữ muốn đứng dậy đi nấu vài món đồnhưng cả người sụi lơ. Thiếu niên nhìn trời thấy khá trời đã tối. Hình như cả ngày hôm nay họ vẫn chưa có ăn gì. Thiếu niên lắc lắc đầu sau đó đứng dậy thu dọn quần áo nói: “Được rồi vẫn là ta đi nấu cơm đi!"
Tiêu Sơn cười khổ lắc đầu nhớ đến thế nào Tiểu Y Tiên không phải ngây thơ hiền thục sao? Sau khi ba ba nàng xong thế nào giống như nàng đổi tính vậy kìa? Không phải nữ nhân nào bề ngoài vẫn ngoan hiên thục khi lấy về thì mới bộc lộ tính xấu đấy chứ? Hài, hy vọng hắn không dính vào trường hợp này a? Tiêu Sơn bắt đầu cầu các thánh Ala, chúa Giesu, Đức phật tổ Như Lai, ngay cả cụ tổ hắn cũng lấy ra xin ngài phù hộ để hắn không phải dính vào trường hợp như thế. Đáng tiếc có vẻ như lời cầu khẩn của hắn không linh thiêng.
Thiếu niên cảm giác sau khi xong tu tinh thần lực vô cùng phấn trấn. Hắn tiến về phía trước lấy một số rau dại.
“Quác"
Lúc này một con Lam Ưng bay đến về phía hắn, nó quắp theo một con gà rừng khá lớn. Tiêu Sơn cười cười nhìn về phía hắn, sau đó hắn vỗ vỗ tay. Lam Ưng đáp về phía hắn sau đó thả ra con gà rừng. Đồng thời nó dùng chân hẩy hẩy. Tiêu Sơn mỉm cười ném về phía hắn một viên đan dược. Con Lam Ưng thấy vậy hít vài hơi vào viên đan dược sau đó há cái mỏ ra quắp viên đan dược nuốt chửng nó sau đó vỗ vỗ cánh bay lên bầu trời.
Tiêu Sơn liếm liếm mép nhìn về con gà rừng vẫn còn ngoắc ngoải này. Hắn nhìn về phía sương mù vào buổi tối, sương mù bắt đầu dâng lên. Dù là mùa đông khô hanh nhưng ở nơi này tuyệt đối vẫn có khá là ẩm ướt. Tiêu Sơn liếm liếm mép đột nhiên hơi nước từ bốn phương tám hướng tụ tập tại nơi nay. Ngay sau đó từ phía dưới đất vụt lên một bàn tay bằng nước trong suốt nâng lên con gà.
Trong không khí hình thành những lưỡi đao vô cùng sắc bén ngay lập tức bắn thẳng về phía con gà.
Tiểu Y Tiên lúc này không thèm chút nào để ý đến Tiêu Sơn đang đi nấu ăn. Lúc này tinh thần của nàng chìm không gian của Thánh Y Thần Thụ quyết. Thiếu nữ ngồi bệt lên không gian cảm nhận sinh cơ sau đó thiếu nữ ngồi lại trên đó, nàng không hy vọng gì trong lúc tu luyện có gì đó ảnh hưởng đến mình. Dù nấu cơm cũng cần phải tốn khá nhiều thời gian nên nàng không ngại thử tu luyện một chút.
Thiếu nữ đứng trên thảm đất màu xanh tỏa ra sinh khí nồng đậm. trong tay của nàng không biết lúc nào đã xuất hiện một nhánh cây dược liệu. Đột nhiên từ mảnh đất xanh rất nhiều nguồn năng lượng xanh đột nhiên vọt vào cơ thể của nàng. Cả cơ thể của Tiêu Y Tiên cảm giác thật thư thái, cơn mệt nhanh chóng bị xua tan. Nàng kinh hãi nói: “Thật là thần kỳ!"
Tiểu Y Tiên tò mò sau đó thử đem trồng thứ cây dược liệu này xuống, ai ngờ khi nàng có ý thức trồng cây dược liệu này xuống ngay lập tức cây dược liệu được trồng vào mảnh đất hơn nữa sinh cơ dào dạt ngay lập tức truyền vào cây dược liệu. Cây dược liệu ngay lập tức sinh cơ bừng bừng, nó so với ngay từ lúc nàng hái sinh mệnh lực còn mạnh mẽ hơn nhiều. Tiểu Y Tiên giật mình sau đó nói: “Thần kỳ như vậy?"
Tiêu Y Tiên ngay sau đó lại xuất hiện ở căn phòng đã hỏng nát của nàng. Nàng đang trong cái chăn chứa đầy nhớp kia, thiếu nữ bực mình nói: “Thật là bẩn! Tên hỗn đản kia trước khi đi còn không thèm dọn cho ta!" thiếu nữ hừ hừ sau đó nhanh chóng tiến ra ngoài. Nàng khi đứng dậy từ nơi tiểu huyệt động của nàng chảy ra dịch trắng thiếu nữ mắng: “Đáng chết!" Sau đó thiếu nữ tiến vào trong đống vật dụng vội vàng lấy thứ gì đó sạch sẽ lau sạch tinh nguyên mà hắn phun vào người nàng ra.
Thiếu nữ hừ hừ vài tiếng sau đó lấy một bộ y phục nhanh chóng mặc vào.người sau đó nhanh chóng thu dọn đống chăn nệm chứa đầy dịch mà nàng cùng với hắn giao hoán ném ra một bên. Thiếu nữ kiếm tạm chỗ nào ngồi lên đó khoanh chân. Nàng không nhịn được muốn sớm có thể trở thành một luyện dược sư. Chính vì không nhịn được háo hức mà nàng muốn bắt đầu thử tu luyện lúc này.
Tinh thần của nàng chìm vào trong không gian màu xanh kỳ bí. Nàng thử một chút tu luyện tại đây xem sao. Thiếu nữ bắt đầu đắm chìm vào tu luyện. Theo như nàng tu luyện toàn bộ không gian của thánh y thần thụ không gian bắt đầu tràn ngập ra năng lượng sinh mệnh màu xanh lá cây. Cây dược liệu có thể thấy được với tốc độ nhanh chóng tăng trưởng chì là Tiểu Y Tiên không biết điều này mà thôi.
Không biết tua bao lâu, nàng chỉ biết đó chính là một cảm giác vô cùng thư thái. Nguồn năng lượng từ khắp nơi bao trùm lấy thân thể của nàng. Nó vọt vào kinh mạch cùng với đan điền của nàng. Trong đan điền của nàng xuất hiện một dòng khí mạnh mẽ vô cùng. Sau hơn nửa ngày Tiểu Y Tiên mở ra đôi mắt kinh ngạc nhìn về phía mọi thứ. Nàng thoát ra khỏi thánh y thần thụ không gian.
Thiếu nữ lại thử một chút ra bên ngoài tu luyện. Nàng cảm giác được thiên địa nguyên khí điên cuồng hướng về phía nàng. Thiên địa nguyên khí bị nàng hút giống như cá hút nước ấy. Đột nhiên Tiểu Y Tiên có cảm giác giống như mình bị người theo dõi. Tiểu Y Tiên khe khẽ nhíu mày lại, thần sắc tỏ rõ ràng không vui.
Có vẻ như nhận ra được nàng, cái cảm giác dòm ngó kia ngay lập tức biến mất. Vẻ mặt nàng yên tĩnh, trầm mê trong ý cảnh khó thể nói rõ, trong phạm vi 20 trượng, đều nằm trong phạm vi của nàng.
Thiếu nữ mở to mắt nhìn bóng đêm xung quanh, cảm giác mỗi một phiến lá, tảng đá, trong mỗi một cọng cỏ dại đều ẩn chứa một cỗ khí tức vô cũng thân cận. Thiếu nữ mở hai tay ra muốn ôm lấy đại tự nhiên này, tâm thần thậm chí xông ra hoàn cảnh bốn phía. Tại giờ khắc này, trong vòng phạm vi hai mười trượng, bất kỳ gió thổi cỏ động đều không trốn khỏi lỗ tai hắn. Thậm chỉ ngay cả tiếng hít một con sâu ngoài mấy trượng, cũng không tránh khỏi cảm quan của nàng.
Thiếu nữ hoàn toàn kinh hãi lẩm bẩm nói: “Đây chính là do công pháp nghịch thiên Thánh Y Thần Thụ hay sao?" Thiếu nữ lẩm bẩm kinh hãi. Nàng trước đây thường tu luyện đấu khí nhưng cũng không có mạnh mẽ như công pháp này. Nàng chưa bao giờ cảm nhận được công pháp nào bá đạo như loại công pháp này.
Thiếu nữ khiếp sợ nghĩ đến nếu như đem loại công pháp này để cho ai biết nó tồn tại trong đó quả thực rất đáng sợ. Ở đấu khí đại lục nàng cũng có xem một số loại điển tịch nói đến các loại trận pháp nhưng lại không có chút nào có thể so sánh với sự thâm ảo trong trận pháp kia nhắc đến. Nhất là nói đến vấn đề phù chú thiên hoàn toàn đối với nàng mới lạ.
Thiếu nữ thở ra một hơi. Nàng mím mím đôi môi có chút cảm động khi nghĩ hắn không tiếc giá nào đem một thứ quý giá như vậy đem tặng cho nàng. Theo nàng biết công pháp này so với thiên cấp chắc hẳn không kém. Có khí còn hơn so với thiên cấp, bởi vì chính nàng biết chắc một điều là không có công pháp thiên cấp nào có thể thay đổi thể chất của một người cũng càng đừng nói đến việc trở thành một luyện dược sư. Đó là chuyện không có cả khả năng nào nhưng công pháp này lại làm được hơn nữa theo như tên khí linh gì đó hình như là công pháp này chỉ có tính duy nhất.
Thiếu nữ lúc này đang vẩn vơ suy nghĩ thì một thiếu niên đột nhiên tiến tới nàng hắn hô lên nói: “Tiên Nhi, nàng đang nghĩ gì vậy còn không ăn đi!" Thiếu niên không biết lúc nào đã đặt lên chiếc bàn một cái khay khá lớn trong đó có một con gà được nấu chín thơm nức còn bốc ra mùi hương nhè nhẹ của thảo dược.
Tiểu Y Tiên nhìn về phía con gà có chút tò mò nhưng nàng gật đầu nhanh chóng tiến về phía bàn. Lúc này bụng nàng bắt đầu sôi lên phản kháng. Nàng cũng không thể không ăn được. Thiếu nữ vội vã tiến về phía bàn. Nàng ngồi xuống phía dưới bàn. Tiêu Sơn mỉm cười đáp: “Ăn một chút mấy thứ này đi!? Ngày hôm qua nàng nhưng mất rất nhiều máu a!?"
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên liếc mắt trắng trừng nhìn về phía hắn một cái. Thiếu niên im lặng không có tiếp tục dám mở miệng. Hắn nhưng ngoan ngoãn lấy ra cái dao nhanh chóng cắt ra miếng thịt gà sau đó đưa về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên tò mò nhìn về phía hắn hỏi: “Onii-chan ngươi nấu thịt ma thú với thuốc hay sao!?"
Thiếu niên mỉm cười gật đấu nói: “Thịt của thôn diệp kê ăn khá ngon. Nếu như nấu với vài vị thuốc như hà âm thảo, tam diệp thảo, huyết thảo mã đề… cùng với kết hợp lửa vừa đủ theo các công đoạn đảm bảo dược lực phát huy mạnh nhất mà không những không làm cho mùi hương thơm của gà mát đi mà còn thơm hơn!" Tiêu Sơn nhún nhún vai sau đó hắn tự cắt một phần thịt về phía mình ăn ngồm ngoàm.
Thiếu nữ cũng thử gắp lấy một miếng thịt sau đó bỏ vào miệng. Một cảm giác ngọt, béo nhưng không ngấy tan vào trong miệng của nàng. Kèm theo đó là vị thơm lạ lùng của thuốc hòa trộn hài hòa với thịt gà làm cho vị của nó trở nên đậm đà. Thiếu nữ bắt đầu ăn lấy ăn để mà không để ý đến hình tượng của mình.
Thiếu niên cười khổ lắc đầu. Từ hôm qua hắn đè nàng ra ma babab thì tính ra nàng một ngày đã không ăn gì rồi mà. Hiện giờ không đói mới là lạ. Tiểu Y Tiên lúc này ăn nhiều thiếu chút nghẹn nhưng sau đó hắn đưa ra một cốc nước màu đỏ hồng hào cho nàng. Thiếu nữ vội vàng uống vào, đó là một mùi hương thờm nhè nhẹ vô cùng ngon miệng hơn nữa lại mang theo vị ngọt nhè nhẹ.
Thiếu niên mỉm cười đáp: “Ăn rất ngọn sao?" Thiếu nữ gật đầu, thiếu niên cười một cách đầy yêu thương nói: “Xem nàng kìa, ăn từ từ thôi!"
Thiếu nữ sau khi nuốt xong thì thở ra một hơi trừng mắt nhìn hắn nói: “Còn không phải tại ngươi!" Thiếu nữ quay đầu nhìn về phía căn nhà bị hỏng cùng với đống chăn nhớp nháp đầy xuân dịch kia nói: “Hôm nay chúng ta ngủ ở đâu đây!?"
Thiếu niên thở dài đáp: “Được rồi chuyện này để ta đi!" Nói xong thiếu niên bất đắc dĩ nhận công việc này. Hắn ngẫm nghĩ một chút, người ta có thê tử thì được nhiều cái sướng ấy mà hắn được thê tử cớ sao có mỗi một cái sướng thôi thế nhỉ? Tiêu Sơn lắc đầu nhìn về phía đống nhà tranh.
Sau khi ăn xong thiếu niên nhanh chóng tìm một cái động khá lớn. Hắn dọn dẹp mọi thứ tỉ mỉ sau đó dùng thủy nguyên lực đem đám chăn đi rửa sạch. Nhưng hiển nhiên hắn hôm nay đành ngủ bơ vơ một mình vì Tiểu Y Tiên nói nàng muốn tiến hành tu luyện cùng với tìm hiểu thêm về công pháp mà hắn đưa cho. Vậy là tên dâm tặc Tiêu Sơn bị treo bất đắc dĩ ôm chăn mà ngủ. Tiêu Sơn thầm thở dài trong lòng: “Ách, vẫn là Nhã Phi tốt với ta a!" Nói xong hắn cười khổ không ra nước mắt.
Hắn thấy được Tiểu Y Tiên hiền thục ra sao khi chữa thương cho các lính đánh thuê. Nụ cười ấy hòa ái như thiên thần ra sao! Cách đối xử một cách thân thiện như thánh nữ ra sao! Cả người nàng tỏa ra ánh sáng thần thánh như tiên nữ ra sao! Tiêu Sơn thầm nghĩ trong lòng: “Thế hóa ra từ trước đến nay những thứ này là giả à!?" Hắn thở dài một hơi bắt đầu nhắm mắt lại vào sau đó đánh một giấc đến sáng ngày hôm sau cho đỡ tức.
Tiểu Y Tiên bây giờ đã gắn cái mác hàng mua rồi cầm trả lại. Hắn trả lại được sao? Tiêu Sơn thầm thở dài trong đêm. Hắn lẩm bẩm nói: “Công pháp kia cũng quá nghịch thiên đi đến ta nhìn trộm mà cũng có thể biết!"
Ngày ngày qua ngày, Tiêu Sơn hắn đều được đè Tiểu Y Tiên ra mà làm cái việc kia. Cuộc sống hắn khá là thư thái. Hắn lần này điên cuồng chém giết yêu thú hơn nữa cơ thể của hắn dù thương nặng đến đâu hắn cũng không có chưa thương. Đơn giản một chút nói về thánh y thần thụ quyết có khả năng chữa thương cực kỳ khủng khiếp.
Tiêu Sơn khi chiến đấu với ma thú hắn cũng lưu trữ lại không có dùng đến năng lực siêu chữa thương của thiên hà diễn sinh quyết mà là để cho Tiểu Y Tiên chữa thương.
Tiêu Sơn liếm liếm mép, cả người hắn đầy máu, hắn nhìn về phía bốn con ma thú nhị giai sơ cấp đang nằm la liệt dưới đất. Thiếu niên trong tay xuất hiện một quả cầu bằng nước. Quả cầu bằng nước bắt đầu đối với thân thể của hắn tẩy rửa. Các vết thương nhưng vẫn lưu giữ y nguyên.
Tiểu Y Tiên nhìn về phía Tiêu Sơn như vậy, đôi môi của nàng hơi mím lại. Nàng có chút cảm động, nàng biết tại sao Tiêu Sơn lại điên cuồng khiêu chiến ma thú cao cấp để cho chúng đánh cho bị thương mà không mở ra năng lực siêu chữa thương kia. Thiếu nữ hai mắt hơi đỏ, nhưng nàng biết chỉ cần thương thế của hắn còn một hơi thở linh hồn chưa tiêu tán, không thuộc loại thương thế kỳ quái gì nàng hoàn toàn có thể chữa được.
Thiếu niên vẩy vẩy đám máu này một chút sau đó hắn mỉm cười bước về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên đưa bàn tay ra đặt lên trên chỗ vết thương của hắn. Từ phía cánh tay của nàng phun ra một lớp sương màu trắng dính lên vết thương của hắn. Vết thương của hắn với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy nhanh chóng khép lại.
Tiêu Sơn khâm phục về sự thần kỳ của loại thuật này. Mấy ngày trước có một con ma thú bị thương, Tiểu Y Tiên thử chữa thương cho chúng không ngờ vết thương của nó nhanh chóng liền lại. Tiểu Y Tiên cùng với Tiêu Sơn hoàn toàn kinh ngạc trước sự bá đạo của loại công pháp này.
Tiêu Y Tiên khiếp sợ không thôi. Bây giờ nàng đã biết vì sao lại nói y sư tu luyện Thánh Y Thần Thụ quyết cao cấp hơn luyện đan sư nhiều. Đối với y sư của Thánh Y Thần Thụ quyết phải nói chính là nghịch thiên cải mệnh. Vũ lộ thuật đối với thương thế bất kỳ cho dù có nặng đến đâu chỉ cần có một hơi thở đều có thể cứu được. Nhuận đại thuật thì là loại năng lực Tiểu Y Tiên cực kỳ yêu thích nó chính là làm cho thiếu nữ làn da trở nên trắng hơn đẹp hơn, hơn nữa nó có thể biến người già trở thành trẻ hơn trong vài ngày.
Sử dụng vũ lột thuật không những đối với cơ thể không có ám thương mà còn khiến cơ thể loại bỏ ám thương, một phẩn tẩy đi tạp chất của cơ thể, khu trừ độc lực… Một loại pháp thuật nghịch thiên lợi mình lợi người vừa chữa thương vừa tăng lên tu vi.
Còn các loại khác có hoàn hồn thuật cùng với thanh tẩy thuật. Hai loại này phải đạt đến dưỡng hồn kỳ mới có thể tu luyện. Hoàn hồn thuật chính là chuyên nhắm vào linh hồn bị thương mà chữa trị linh hồn bị thương. Đối với tu sĩ mà nói dù tu luyện loại nào đấu khí, tu chân, tu ma còn là các loại khác, linh hồn là cực kỳ yếu ớt ngay cả thân đạo khi linh hồn bị tổn thương cũng cực kỳ nguy hiểm. Mà ai cũng biết dược liệu và đan dược có khả năng chữa trị linh hồn bị thương là vô cùng hiếm thấy tuyệt đối là cực kỳ quý giá nhưng hoàn hồn thuật lại có khả năng này đây quả thực là từ trước đến nay chưa từng có ở đấu khí đại lục cùng với tu chân giới.
Một loại khác đó chính là thanh tẩy thuật, Thanh tẩy thuật là khắc tinh của mọi loại tà ác. Đối với linh hồn quỷ quái các loại, các loại tà ác phong ấn, đối với thuật nguyền rủa là khắc tinh trí mạng. Chỉ cần thi triển thuật này ra ngay lập tức có thể loại bỏ được pháp thuật trên người đã bị thi triển.
Có thể nói khi Tiểu Y Tiên thành công thi triển được ba thuật này chính là trở thành thần y có thể nghịch thiên đổi mệnh, đoạt sinh mệnh với thiên địa cũng không sai. Chỉ cần ngươi còn một hơi thở Tiểu Y Tiên hoàn toàn có thể cứu ngươi thoát khỏi tử thần. Trừ khi ngươi thọ nguyên đã hết thì không có cách nào cứu chữa nữa. Trên lý luận là thế nhưng Tiểu Y Tiên hoàn toàn có thể luyện ra một loại duyên thọ đan đem tính mạng ngươi kéo dài ra.
Nhìn tốc độ lên cấp chóng mặt của Tiểu Y Tiên, Tiêu Sơn cảm giác mặt mình có chút méo mó. Cái công pháp này bá đạo so với công pháp của hắn rất nhiều. Thực sự công pháp này không quá công bằng với hắn thì phải. Thế nào hiện giờ hắn mới đạt đến thủy tinh hậu kỳ đại viên mãn. Mặc dù đã qua vài tháng, hắn đã nửa chân bước vào kim tinh kỳ nhưng vẫn chưa có thành công ngưng kết ra kim tinh sơ kỳ. Tiêu Sơn lắc đầu khe khẽ thở dài.
Hai người ngồi trên chim ưng thu gọn mọi thứ, Tiêu Sơn thở dài lắc đầu nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên thấy vậy vỗ vỗ đùi của mình nói: “Đến đây đi!"
Tiêu Sơn thầm nghĩ nói: “Cái này còn tạm được!" Lam Ưng lúc này đã tiến vào cấp hai chiều dài cánh của nó đã tăng lên gấp rưỡi. Lam Ưng sau khi ăn xong đan dược của Sơn liên tục lên đã thành công tiến hóa lên cấp. Ngoài ra nó còn được hưởng sái đan dược luyện sai của Tiểu Y Tiên nữa. Ban đầu Tiểu Y Tiên biết được rằng Tiêu Sơn là một tứ phẩm luyện dược sư nàng có chút kinh ngạc nhưng sau đó không có cảm giác kỳ lạ bởi vì dù sao hắn có thể đưa cho nàng một công pháp đáng sợ như vậy thì hắn là một tứ phẩm luyện dược sư nàng cũng không có cảm giác gì lạ.
Thiếu niên co quắp thân thể rúc đầu vào đùi của thiếu nữ. Bộ mặt của hắn vô cùng hưởng thụ cái cảm giác này. Thiếu nữ thấy vậy mỉm cười nhẹ nhàng dùng bàn tay trắng nõn mềm mại vuốt ve đầu của hắn. Thiếu nữ đột nhiên lên tiếng nói: “Onii-chan, ta làm ngươi không vui sao!?"
Tiêu Sơn lắc lắc đầu nói: “Tiên Nhi nàng nghĩ nhiều quá rồi! Nàng tăng thực lực nhanh như vậy sao ta lại không vui chứ!?" Hắn quay đầu nhìn về phía nàng nói: “Chẳng qua nàng thực lực tăng trưởng nhanh quá, không sớm thì muộn trong cái việc kia ta sắp không đuổi kịp nàng rồi phải làm sao đây!?" Nói xong hắn không nhịn được vẻ mặt dâm đãng bắt đầu vuốt vuốt đùi của Tiểu Y Tiên. Bộ dạng của hắn còn cực kỳ dâm đãng nói: “Tiên Nhi tối nay chúng ta song tu nhé, ta giúp nàng ổn định lại cảnh giới nha!?"
Thì ra nãy giờ nói đều là nói đến việc song tu. Hai má của Tiểu Y Tiên ửng đỏ như ứ máu. Sao nàng lại yêu thích cái tên này cơ chứ. Yêu thích hắn dâm đãng vô lại hay sao. Lúc này hắn quay đầu lại đưa mặt sát gần nơi tư mật của nàng, cái mũi hích hích lên giống như chó ngửi thất c*t vậy. Bộ dạng dâm đãng lộ cả ra ngoài, hắn chép miệng nói một câu đầy chính khí: “Thật là thơm a!"
Thiếu nữ đỏ mặt đến tận mang tai. Sao nàng lại yêu cái thứ vô sỉ như thế nhỉ? Nàng muốn làm hiện giờ có lẽ là đá hắn xuống phía dưới Lam Ưng. Tiểu Y Tiên nhớ đến ngày ngày đều bị hắn dâm đãng vô lại sờ soạng, đến ban đêm thì bị hắn đè ra hỳ hục mà làm. Cả đêm nàng mệt nhoài, do hắn phun tinh nguyên vào bụng nàng quá nhiều mà làm cho nàng có chút trướng. Nhưng dù nàng có mệt đến thế nào đi nữa chỉ cần sáng dậy tinh thần đều khỏe mạnh không biết có phải hay không do tác dụng của song tu. Đến sáng hắn lại muốn cùng nàng ân ái, hoang dâm vô độ hết sức.
Trong lúc buổi tổi may mắn là nàng dùng miệng cùng với cặp ngực cao ngất thỏa mãn hắn vài lần nếu không sớm hay muộn nàng bị hắn chơi chết. May mắn là buổi sáng tên gia hỏa này còn có chút lương tâm, hắn cũng chỉ đè nàng ra làm vài lần mà thôi nếu không sợ rằng Tiểu Y Tiên cả ngày không làm được gì ngoài nằm vật ở giường không dậy nổi.
Nhưng may mắn tên gia hỏa này còn biết lương tâm, buổi sáng sau khi hai phu thê ân ái sau hắn đều ôm nàng vào trong lòng nhẹ nhàng vuốt ve nàng, kể cho nàng những câu chuyện tình cảm rất cảm động. Ngoài ra tên vô sỉ này còn kể những chuyện vô cùng bậy bạ quả thực làm cho nàng phát sốt. Hắn lúc này cũng nhận công việc nấu ăn thế nên nàng không phải làm công việc đó, tiểu gia hỏa này xem ra còn chút lương tâm.
Buổi tối ân ái, buổi sáng cùng nhau tập thể dục nhẹ, sau đó hai người ra ngoài săn yêu thú. Nàng ngồi trên Lam Ưng ở bên trên quan sát xuống. Hắn ở phía dưới điên cuồng mà giao diến với yêu thú mạnh hơn mình nhiều. Sau khi vết thương chồng chất mới thoải mái ra về. Nhìn hắn điên cuồng chiến đấu như vậy, Tiểu Y Tiên có chút đau lòng. Tiểu Y Tiên lại dùng vũ lộ thuật vì hắn chữa trị.
Tiểu Y Tiên đang thầm nghĩ: “Chẳng lẽ do hắn quá mạnh mẽ mà tỷ tỷ không chịu được muốn hắn ra ngoài tìm thêm người" thì một cảm giác tê dại từ nơi tư mật của nàng truyền lên, Tiểu Y Tiên khẽ rên lên: “Ư…"
Thiếu niên cười dâm đang nói: “Tiên Nhi nàng đang nghĩ gì vậy!?" Hắn không biết lúc nào thì đã thò một tay vào quần của nàng. Bàn tay kia ở nơi tư mật của nàng đang khám phá nhiều nơi. Bàn tay ma quỷ ấy vuốt qua vuốt lại sờ đủ mọi chỗ ở nơi tư mật của nàng.
Tiểu Y Tiên hai má ửng đỏ mắng: “Hỗn đản!?"
Đột nhiên thiếu nữ lên tiếng đáp lại hắn: “Onii-chan cảm ơn ngươi!"
Tiêu Sơn nghe thấy vậy cười khổ nói: “Tại sao lại cảm ơn ta!?"
Thiếu nữ mỉm cười, hai má của nàng phớt hồng. Nàng đột nhiên làm một hành động vô cùng táo bạo. Thiếu nữ đột ngột tiến sát mặt của hắn hôn vào má của hắn một cái rất nhanh. Thiếu niên sờ lên má của mình khẽ kinh ngạc. Hắn chưa từng bao giờ thấy được hành động này của thiếu nữ. Thiếu nữ cười một nụ cười ấm áp giống như mặt trời buổi ban sớm mai, thiếu nữ nói: “Cảm ơn ngươi, Onii-chan, cảm ơn ngươi vì đã tặng cho ta thứ này!?" Nói xong nàng đưa chiếc nhẫn xanh đang bám chặt lên ngón tay của nàng.
Tiêu Sơn nghe thấy vậy mỉm cười nói: “Thực sự thành công hay sao!?"
“Ân" Thiếu nữ gật đầu nói: “Ta đã thành công mở ra công pháp này hơn nữa…." Thiếu nữ ngập ngùng sau đó nói: “Hơn nữa ta không còn là ách nan độc thể!"
Tiêu Sơn nghe thấy vậy kinh ngạc nói: “Cái gì!?" Hắn mở to mắt sau đó vội vàng sờ lên bụng của Tiểu Y Tiên. Hắn dùng bàn tay hy vọng muốn vạch bụng của Tiểu Y Tiên ra xem có hay không thất thải ấn ký ở đó. Tiểu Y Tiên thấy hắn muốn vạch bụng của nàng trước ban ngày ban mặt thì xấu hổ túm lấy cánh tay hắn sau đó nàng trừng mắt nhìn về phía hắn.
Tiểu Y Tiên tức giận mắng: “Ngươi muốn làm gì vậy!?"
Tiểu Sơn cười đáp, bộ mặt cực kỳ dâm đãng nói: “Tiên Nhi ta chỉ muốn xem bụng của thê tử ta một chút xem thực sự cái ấn ký biến mât đi hay không ấy mà!?"
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên tức giận mắng: “Ngươi muốn xem bụng nữ nhân trong lúc này sao? Hơn nữa ta cùng với ngươi hình như chưa có bái đường thành thân thì phải!?"
“Nga" Tiêu Sơn hơi ngẩn người. Mặt của hắn méo mó nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Tiên Nhi ngươi không thể nói như vậy a!? Chúng ta cái gì cũng đã làm rồi hơn nữa ngươi cũng từng gọi ta là phu quân kia mà!"
Tiêu Y Tiên cười, nàng xoay mặt đi: “Hứ!" Một tiếng sau đó ranh mãnh nói: “Chúng ta cũng chưa từng có bái đường thành thân qua hơn nữa lời phụ nữ ngươi tuyệt đối không nên tin. Ngoài ra ta cũng không có nhớ gọi người là phu quân a!" Thấy bộ mặt lo lắng của hắn thì Tiểu Y Tiên cảm giác được vô cùng thoải mái cùng với thích thú. Đó chính là cảm giác hạnh phục sao?
Thiếu niên đầu to như cái đấu, cái trán đầy mô hôi, hắn méo mặt nói: “Tiên Nhi ngươi đây là không được a! Ta cũng ăn ngươi rồi ngươi không thể để phu quân đội nón xanh ra ngoài a!?"
Thiếu nữ cười một nụ cười mê người sau đó đáp lại hắn bằng câu khó hiểu: “Ai mà biết được!?"
Thiếu niên khuôn mặt đau khổ, hắn nhìn về phía bộ mặt đang vô cùng khoái trá như của Tiểu Y Tiên nói: “biết vậy không mang thứ này ra nữa! Hài… kiểu này dễ bị mất thê như chơi." Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên khoái trá nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn tức giận mắng: “Tiểu Ny Tử xem ra hôm nay không cho nàng thấy được cái hùng dũng của phu quân thì có vẻ như nàng không biết điều rồi a…" Tiêu Sơn vừa rồi thoáng điều tra thân thể của Tiểu Y Tiên thấy thân thể của nàng hoàn toàn khỏe mạnh không có vấn đề gì.
Tiểu Y Tiên lúc này thấy được vẻ mặt dẫm đãng của hắn thì ngẩn người ra kinh hãi muốn hô lên. Nhưng Tiêu Sơn phá lên cười nói: “Nàng kêu đi, nàng kêu đi. Dù hôm nay nàng có kêu phá cổ họng cũng không ai đến cứ a. Hôm nay chỉ có nàng và ta ở đây thôi, hôm nay muốn chạy trốn sao không có cửa đâu…"
Ngay sau đó thiếu nữ bị thiếu niên cười dẫm đãng mà tập kính. Hắn đè nghiến lên người nàng. Sau đó đôi môi của nàng bị hắn áp xúc lên. Thiếu nữ bị hắn tập kích chỉ kịp kinh hô một tiếng sau đó ngây ngô bị hắn đè ép xoa lắn. Hiện giờ nàng không có chút sức mạnh nào mà dù có tu vi như trước đây cùng với khả năng dùng độc nàng cũng không dám làm gì. Ai bảo bời vì hắn là nam nhân đầu tiên của nàng như nam nhân nàng định cả đời đây. Nàng có hay không khả năng làm hại hắn, có lẽ không? Bởi vì nàng tuyệt đối không muốn làm hại hăn.
Toàn bộ thân thể của nàng nhanh chóng bị hắn sờ mó không sót chút nào đồng thời hắn đã lột quang toàn bộ thân thể của nàng. Hắn đây là muốn bạch nhật tuyên dâm. Thiếu niên cầm cây đại bổng to đùng kia sau khi đã sờ nắn thân thể nữ nhân một cách thỏa mái thì tách hai chân của nàng ra đâm mạnh vào cùng ẩm ướt nhất. Thiếu nữ rên lên một tiếng khá lớn.
Tiếng ba ba ba bắt đầu vang trong sơn cốc kèm theo tiếng thở gấp của nữ nhân vang lên đứt quãng và dai dẳng. Sau hơn nửa ngày mây mưa mới dừng hẳn. Thiếu nữ hai má ửng đỏ ánh mắt mê ly hắng giọng mắng thiếu niên bên cạnh đang nằm với mình: “Tiểu hỗn đản, ngươi làm cho ta mệt gần chết!"
Thiếu niên nghe thấy vậy phá lên cười nói: “Tiểu ny tử, ta còn nhớ lúc trước ai ban đầu thì chống cự sau đó lúc sau đều là kêu rên lớn còn thúc dục ta liên tục nhanh hơn nữa mạnh hơn nữa ấy nhỉ!?"
Nghe thấy vậy thiếu nữ đỏ mặt, nàng trừng mắt nhìn hắn mắng: “Hỗn đản, còn không phải tại ngươi!?"
“Hài" Thiếu niên thở dài. Rõ ràng ban đầu là cưỡng hiếp nhưng sau đó hai bên là người tình ta nguyện được chứ? Sao hiện giờ hắn giống tên đi cưỡng bức thế này. Sắc trời đã trở về buổi tối, lúc này trời đã vào buổi chiều, khí lạnh bắt đầu lan tỏa. Hai người đều nằm trong một cái chăn nhơm nhớp dính đầy là nước do hai người giao hoan mà tiết ra.
Bụng của thiếu nữ bắt đầu kêu lên ùng ục. Nàng rõ ràng cảm nhận thấy đói. Thiếu nữ muốn đứng dậy đi nấu vài món đồnhưng cả người sụi lơ. Thiếu niên nhìn trời thấy khá trời đã tối. Hình như cả ngày hôm nay họ vẫn chưa có ăn gì. Thiếu niên lắc lắc đầu sau đó đứng dậy thu dọn quần áo nói: “Được rồi vẫn là ta đi nấu cơm đi!"
Tiêu Sơn cười khổ lắc đầu nhớ đến thế nào Tiểu Y Tiên không phải ngây thơ hiền thục sao? Sau khi ba ba nàng xong thế nào giống như nàng đổi tính vậy kìa? Không phải nữ nhân nào bề ngoài vẫn ngoan hiên thục khi lấy về thì mới bộc lộ tính xấu đấy chứ? Hài, hy vọng hắn không dính vào trường hợp này a? Tiêu Sơn bắt đầu cầu các thánh Ala, chúa Giesu, Đức phật tổ Như Lai, ngay cả cụ tổ hắn cũng lấy ra xin ngài phù hộ để hắn không phải dính vào trường hợp như thế. Đáng tiếc có vẻ như lời cầu khẩn của hắn không linh thiêng.
Thiếu niên cảm giác sau khi xong tu tinh thần lực vô cùng phấn trấn. Hắn tiến về phía trước lấy một số rau dại.
“Quác"
Lúc này một con Lam Ưng bay đến về phía hắn, nó quắp theo một con gà rừng khá lớn. Tiêu Sơn cười cười nhìn về phía hắn, sau đó hắn vỗ vỗ tay. Lam Ưng đáp về phía hắn sau đó thả ra con gà rừng. Đồng thời nó dùng chân hẩy hẩy. Tiêu Sơn mỉm cười ném về phía hắn một viên đan dược. Con Lam Ưng thấy vậy hít vài hơi vào viên đan dược sau đó há cái mỏ ra quắp viên đan dược nuốt chửng nó sau đó vỗ vỗ cánh bay lên bầu trời.
Tiêu Sơn liếm liếm mép nhìn về con gà rừng vẫn còn ngoắc ngoải này. Hắn nhìn về phía sương mù vào buổi tối, sương mù bắt đầu dâng lên. Dù là mùa đông khô hanh nhưng ở nơi này tuyệt đối vẫn có khá là ẩm ướt. Tiêu Sơn liếm liếm mép đột nhiên hơi nước từ bốn phương tám hướng tụ tập tại nơi nay. Ngay sau đó từ phía dưới đất vụt lên một bàn tay bằng nước trong suốt nâng lên con gà.
Trong không khí hình thành những lưỡi đao vô cùng sắc bén ngay lập tức bắn thẳng về phía con gà.
Tiểu Y Tiên lúc này không thèm chút nào để ý đến Tiêu Sơn đang đi nấu ăn. Lúc này tinh thần của nàng chìm không gian của Thánh Y Thần Thụ quyết. Thiếu nữ ngồi bệt lên không gian cảm nhận sinh cơ sau đó thiếu nữ ngồi lại trên đó, nàng không hy vọng gì trong lúc tu luyện có gì đó ảnh hưởng đến mình. Dù nấu cơm cũng cần phải tốn khá nhiều thời gian nên nàng không ngại thử tu luyện một chút.
Thiếu nữ đứng trên thảm đất màu xanh tỏa ra sinh khí nồng đậm. trong tay của nàng không biết lúc nào đã xuất hiện một nhánh cây dược liệu. Đột nhiên từ mảnh đất xanh rất nhiều nguồn năng lượng xanh đột nhiên vọt vào cơ thể của nàng. Cả cơ thể của Tiêu Y Tiên cảm giác thật thư thái, cơn mệt nhanh chóng bị xua tan. Nàng kinh hãi nói: “Thật là thần kỳ!"
Tiểu Y Tiên tò mò sau đó thử đem trồng thứ cây dược liệu này xuống, ai ngờ khi nàng có ý thức trồng cây dược liệu này xuống ngay lập tức cây dược liệu được trồng vào mảnh đất hơn nữa sinh cơ dào dạt ngay lập tức truyền vào cây dược liệu. Cây dược liệu ngay lập tức sinh cơ bừng bừng, nó so với ngay từ lúc nàng hái sinh mệnh lực còn mạnh mẽ hơn nhiều. Tiểu Y Tiên giật mình sau đó nói: “Thần kỳ như vậy?"
Tiêu Y Tiên ngay sau đó lại xuất hiện ở căn phòng đã hỏng nát của nàng. Nàng đang trong cái chăn chứa đầy nhớp kia, thiếu nữ bực mình nói: “Thật là bẩn! Tên hỗn đản kia trước khi đi còn không thèm dọn cho ta!" thiếu nữ hừ hừ sau đó nhanh chóng tiến ra ngoài. Nàng khi đứng dậy từ nơi tiểu huyệt động của nàng chảy ra dịch trắng thiếu nữ mắng: “Đáng chết!" Sau đó thiếu nữ tiến vào trong đống vật dụng vội vàng lấy thứ gì đó sạch sẽ lau sạch tinh nguyên mà hắn phun vào người nàng ra.
Thiếu nữ hừ hừ vài tiếng sau đó lấy một bộ y phục nhanh chóng mặc vào.người sau đó nhanh chóng thu dọn đống chăn nệm chứa đầy dịch mà nàng cùng với hắn giao hoán ném ra một bên. Thiếu nữ kiếm tạm chỗ nào ngồi lên đó khoanh chân. Nàng không nhịn được muốn sớm có thể trở thành một luyện dược sư. Chính vì không nhịn được háo hức mà nàng muốn bắt đầu thử tu luyện lúc này.
Tinh thần của nàng chìm vào trong không gian màu xanh kỳ bí. Nàng thử một chút tu luyện tại đây xem sao. Thiếu nữ bắt đầu đắm chìm vào tu luyện. Theo như nàng tu luyện toàn bộ không gian của thánh y thần thụ không gian bắt đầu tràn ngập ra năng lượng sinh mệnh màu xanh lá cây. Cây dược liệu có thể thấy được với tốc độ nhanh chóng tăng trưởng chì là Tiểu Y Tiên không biết điều này mà thôi.
Không biết tua bao lâu, nàng chỉ biết đó chính là một cảm giác vô cùng thư thái. Nguồn năng lượng từ khắp nơi bao trùm lấy thân thể của nàng. Nó vọt vào kinh mạch cùng với đan điền của nàng. Trong đan điền của nàng xuất hiện một dòng khí mạnh mẽ vô cùng. Sau hơn nửa ngày Tiểu Y Tiên mở ra đôi mắt kinh ngạc nhìn về phía mọi thứ. Nàng thoát ra khỏi thánh y thần thụ không gian.
Thiếu nữ lại thử một chút ra bên ngoài tu luyện. Nàng cảm giác được thiên địa nguyên khí điên cuồng hướng về phía nàng. Thiên địa nguyên khí bị nàng hút giống như cá hút nước ấy. Đột nhiên Tiểu Y Tiên có cảm giác giống như mình bị người theo dõi. Tiểu Y Tiên khe khẽ nhíu mày lại, thần sắc tỏ rõ ràng không vui.
Có vẻ như nhận ra được nàng, cái cảm giác dòm ngó kia ngay lập tức biến mất. Vẻ mặt nàng yên tĩnh, trầm mê trong ý cảnh khó thể nói rõ, trong phạm vi 20 trượng, đều nằm trong phạm vi của nàng.
Thiếu nữ mở to mắt nhìn bóng đêm xung quanh, cảm giác mỗi một phiến lá, tảng đá, trong mỗi một cọng cỏ dại đều ẩn chứa một cỗ khí tức vô cũng thân cận. Thiếu nữ mở hai tay ra muốn ôm lấy đại tự nhiên này, tâm thần thậm chí xông ra hoàn cảnh bốn phía. Tại giờ khắc này, trong vòng phạm vi hai mười trượng, bất kỳ gió thổi cỏ động đều không trốn khỏi lỗ tai hắn. Thậm chỉ ngay cả tiếng hít một con sâu ngoài mấy trượng, cũng không tránh khỏi cảm quan của nàng.
Thiếu nữ hoàn toàn kinh hãi lẩm bẩm nói: “Đây chính là do công pháp nghịch thiên Thánh Y Thần Thụ hay sao?" Thiếu nữ lẩm bẩm kinh hãi. Nàng trước đây thường tu luyện đấu khí nhưng cũng không có mạnh mẽ như công pháp này. Nàng chưa bao giờ cảm nhận được công pháp nào bá đạo như loại công pháp này.
Thiếu nữ khiếp sợ nghĩ đến nếu như đem loại công pháp này để cho ai biết nó tồn tại trong đó quả thực rất đáng sợ. Ở đấu khí đại lục nàng cũng có xem một số loại điển tịch nói đến các loại trận pháp nhưng lại không có chút nào có thể so sánh với sự thâm ảo trong trận pháp kia nhắc đến. Nhất là nói đến vấn đề phù chú thiên hoàn toàn đối với nàng mới lạ.
Thiếu nữ thở ra một hơi. Nàng mím mím đôi môi có chút cảm động khi nghĩ hắn không tiếc giá nào đem một thứ quý giá như vậy đem tặng cho nàng. Theo nàng biết công pháp này so với thiên cấp chắc hẳn không kém. Có khí còn hơn so với thiên cấp, bởi vì chính nàng biết chắc một điều là không có công pháp thiên cấp nào có thể thay đổi thể chất của một người cũng càng đừng nói đến việc trở thành một luyện dược sư. Đó là chuyện không có cả khả năng nào nhưng công pháp này lại làm được hơn nữa theo như tên khí linh gì đó hình như là công pháp này chỉ có tính duy nhất.
Thiếu nữ lúc này đang vẩn vơ suy nghĩ thì một thiếu niên đột nhiên tiến tới nàng hắn hô lên nói: “Tiên Nhi, nàng đang nghĩ gì vậy còn không ăn đi!" Thiếu niên không biết lúc nào đã đặt lên chiếc bàn một cái khay khá lớn trong đó có một con gà được nấu chín thơm nức còn bốc ra mùi hương nhè nhẹ của thảo dược.
Tiểu Y Tiên nhìn về phía con gà có chút tò mò nhưng nàng gật đầu nhanh chóng tiến về phía bàn. Lúc này bụng nàng bắt đầu sôi lên phản kháng. Nàng cũng không thể không ăn được. Thiếu nữ vội vã tiến về phía bàn. Nàng ngồi xuống phía dưới bàn. Tiêu Sơn mỉm cười đáp: “Ăn một chút mấy thứ này đi!? Ngày hôm qua nàng nhưng mất rất nhiều máu a!?"
Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên liếc mắt trắng trừng nhìn về phía hắn một cái. Thiếu niên im lặng không có tiếp tục dám mở miệng. Hắn nhưng ngoan ngoãn lấy ra cái dao nhanh chóng cắt ra miếng thịt gà sau đó đưa về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên tò mò nhìn về phía hắn hỏi: “Onii-chan ngươi nấu thịt ma thú với thuốc hay sao!?"
Thiếu niên mỉm cười gật đấu nói: “Thịt của thôn diệp kê ăn khá ngon. Nếu như nấu với vài vị thuốc như hà âm thảo, tam diệp thảo, huyết thảo mã đề… cùng với kết hợp lửa vừa đủ theo các công đoạn đảm bảo dược lực phát huy mạnh nhất mà không những không làm cho mùi hương thơm của gà mát đi mà còn thơm hơn!" Tiêu Sơn nhún nhún vai sau đó hắn tự cắt một phần thịt về phía mình ăn ngồm ngoàm.
Thiếu nữ cũng thử gắp lấy một miếng thịt sau đó bỏ vào miệng. Một cảm giác ngọt, béo nhưng không ngấy tan vào trong miệng của nàng. Kèm theo đó là vị thơm lạ lùng của thuốc hòa trộn hài hòa với thịt gà làm cho vị của nó trở nên đậm đà. Thiếu nữ bắt đầu ăn lấy ăn để mà không để ý đến hình tượng của mình.
Thiếu niên cười khổ lắc đầu. Từ hôm qua hắn đè nàng ra ma babab thì tính ra nàng một ngày đã không ăn gì rồi mà. Hiện giờ không đói mới là lạ. Tiểu Y Tiên lúc này ăn nhiều thiếu chút nghẹn nhưng sau đó hắn đưa ra một cốc nước màu đỏ hồng hào cho nàng. Thiếu nữ vội vàng uống vào, đó là một mùi hương thờm nhè nhẹ vô cùng ngon miệng hơn nữa lại mang theo vị ngọt nhè nhẹ.
Thiếu niên mỉm cười đáp: “Ăn rất ngọn sao?" Thiếu nữ gật đầu, thiếu niên cười một cách đầy yêu thương nói: “Xem nàng kìa, ăn từ từ thôi!"
Thiếu nữ sau khi nuốt xong thì thở ra một hơi trừng mắt nhìn hắn nói: “Còn không phải tại ngươi!" Thiếu nữ quay đầu nhìn về phía căn nhà bị hỏng cùng với đống chăn nhớp nháp đầy xuân dịch kia nói: “Hôm nay chúng ta ngủ ở đâu đây!?"
Thiếu niên thở dài đáp: “Được rồi chuyện này để ta đi!" Nói xong thiếu niên bất đắc dĩ nhận công việc này. Hắn ngẫm nghĩ một chút, người ta có thê tử thì được nhiều cái sướng ấy mà hắn được thê tử cớ sao có mỗi một cái sướng thôi thế nhỉ? Tiêu Sơn lắc đầu nhìn về phía đống nhà tranh.
Sau khi ăn xong thiếu niên nhanh chóng tìm một cái động khá lớn. Hắn dọn dẹp mọi thứ tỉ mỉ sau đó dùng thủy nguyên lực đem đám chăn đi rửa sạch. Nhưng hiển nhiên hắn hôm nay đành ngủ bơ vơ một mình vì Tiểu Y Tiên nói nàng muốn tiến hành tu luyện cùng với tìm hiểu thêm về công pháp mà hắn đưa cho. Vậy là tên dâm tặc Tiêu Sơn bị treo bất đắc dĩ ôm chăn mà ngủ. Tiêu Sơn thầm thở dài trong lòng: “Ách, vẫn là Nhã Phi tốt với ta a!" Nói xong hắn cười khổ không ra nước mắt.
Hắn thấy được Tiểu Y Tiên hiền thục ra sao khi chữa thương cho các lính đánh thuê. Nụ cười ấy hòa ái như thiên thần ra sao! Cách đối xử một cách thân thiện như thánh nữ ra sao! Cả người nàng tỏa ra ánh sáng thần thánh như tiên nữ ra sao! Tiêu Sơn thầm nghĩ trong lòng: “Thế hóa ra từ trước đến nay những thứ này là giả à!?" Hắn thở dài một hơi bắt đầu nhắm mắt lại vào sau đó đánh một giấc đến sáng ngày hôm sau cho đỡ tức.
Tiểu Y Tiên bây giờ đã gắn cái mác hàng mua rồi cầm trả lại. Hắn trả lại được sao? Tiêu Sơn thầm thở dài trong đêm. Hắn lẩm bẩm nói: “Công pháp kia cũng quá nghịch thiên đi đến ta nhìn trộm mà cũng có thể biết!"
Ngày ngày qua ngày, Tiêu Sơn hắn đều được đè Tiểu Y Tiên ra mà làm cái việc kia. Cuộc sống hắn khá là thư thái. Hắn lần này điên cuồng chém giết yêu thú hơn nữa cơ thể của hắn dù thương nặng đến đâu hắn cũng không có chưa thương. Đơn giản một chút nói về thánh y thần thụ quyết có khả năng chữa thương cực kỳ khủng khiếp.
Tiêu Sơn khi chiến đấu với ma thú hắn cũng lưu trữ lại không có dùng đến năng lực siêu chữa thương của thiên hà diễn sinh quyết mà là để cho Tiểu Y Tiên chữa thương.
Tiêu Sơn liếm liếm mép, cả người hắn đầy máu, hắn nhìn về phía bốn con ma thú nhị giai sơ cấp đang nằm la liệt dưới đất. Thiếu niên trong tay xuất hiện một quả cầu bằng nước. Quả cầu bằng nước bắt đầu đối với thân thể của hắn tẩy rửa. Các vết thương nhưng vẫn lưu giữ y nguyên.
Tiểu Y Tiên nhìn về phía Tiêu Sơn như vậy, đôi môi của nàng hơi mím lại. Nàng có chút cảm động, nàng biết tại sao Tiêu Sơn lại điên cuồng khiêu chiến ma thú cao cấp để cho chúng đánh cho bị thương mà không mở ra năng lực siêu chữa thương kia. Thiếu nữ hai mắt hơi đỏ, nhưng nàng biết chỉ cần thương thế của hắn còn một hơi thở linh hồn chưa tiêu tán, không thuộc loại thương thế kỳ quái gì nàng hoàn toàn có thể chữa được.
Thiếu niên vẩy vẩy đám máu này một chút sau đó hắn mỉm cười bước về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên đưa bàn tay ra đặt lên trên chỗ vết thương của hắn. Từ phía cánh tay của nàng phun ra một lớp sương màu trắng dính lên vết thương của hắn. Vết thương của hắn với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy nhanh chóng khép lại.
Tiêu Sơn khâm phục về sự thần kỳ của loại thuật này. Mấy ngày trước có một con ma thú bị thương, Tiểu Y Tiên thử chữa thương cho chúng không ngờ vết thương của nó nhanh chóng liền lại. Tiểu Y Tiên cùng với Tiêu Sơn hoàn toàn kinh ngạc trước sự bá đạo của loại công pháp này.
Tiêu Y Tiên khiếp sợ không thôi. Bây giờ nàng đã biết vì sao lại nói y sư tu luyện Thánh Y Thần Thụ quyết cao cấp hơn luyện đan sư nhiều. Đối với y sư của Thánh Y Thần Thụ quyết phải nói chính là nghịch thiên cải mệnh. Vũ lộ thuật đối với thương thế bất kỳ cho dù có nặng đến đâu chỉ cần có một hơi thở đều có thể cứu được. Nhuận đại thuật thì là loại năng lực Tiểu Y Tiên cực kỳ yêu thích nó chính là làm cho thiếu nữ làn da trở nên trắng hơn đẹp hơn, hơn nữa nó có thể biến người già trở thành trẻ hơn trong vài ngày.
Sử dụng vũ lột thuật không những đối với cơ thể không có ám thương mà còn khiến cơ thể loại bỏ ám thương, một phẩn tẩy đi tạp chất của cơ thể, khu trừ độc lực… Một loại pháp thuật nghịch thiên lợi mình lợi người vừa chữa thương vừa tăng lên tu vi.
Còn các loại khác có hoàn hồn thuật cùng với thanh tẩy thuật. Hai loại này phải đạt đến dưỡng hồn kỳ mới có thể tu luyện. Hoàn hồn thuật chính là chuyên nhắm vào linh hồn bị thương mà chữa trị linh hồn bị thương. Đối với tu sĩ mà nói dù tu luyện loại nào đấu khí, tu chân, tu ma còn là các loại khác, linh hồn là cực kỳ yếu ớt ngay cả thân đạo khi linh hồn bị tổn thương cũng cực kỳ nguy hiểm. Mà ai cũng biết dược liệu và đan dược có khả năng chữa trị linh hồn bị thương là vô cùng hiếm thấy tuyệt đối là cực kỳ quý giá nhưng hoàn hồn thuật lại có khả năng này đây quả thực là từ trước đến nay chưa từng có ở đấu khí đại lục cùng với tu chân giới.
Một loại khác đó chính là thanh tẩy thuật, Thanh tẩy thuật là khắc tinh của mọi loại tà ác. Đối với linh hồn quỷ quái các loại, các loại tà ác phong ấn, đối với thuật nguyền rủa là khắc tinh trí mạng. Chỉ cần thi triển thuật này ra ngay lập tức có thể loại bỏ được pháp thuật trên người đã bị thi triển.
Có thể nói khi Tiểu Y Tiên thành công thi triển được ba thuật này chính là trở thành thần y có thể nghịch thiên đổi mệnh, đoạt sinh mệnh với thiên địa cũng không sai. Chỉ cần ngươi còn một hơi thở Tiểu Y Tiên hoàn toàn có thể cứu ngươi thoát khỏi tử thần. Trừ khi ngươi thọ nguyên đã hết thì không có cách nào cứu chữa nữa. Trên lý luận là thế nhưng Tiểu Y Tiên hoàn toàn có thể luyện ra một loại duyên thọ đan đem tính mạng ngươi kéo dài ra.
Nhìn tốc độ lên cấp chóng mặt của Tiểu Y Tiên, Tiêu Sơn cảm giác mặt mình có chút méo mó. Cái công pháp này bá đạo so với công pháp của hắn rất nhiều. Thực sự công pháp này không quá công bằng với hắn thì phải. Thế nào hiện giờ hắn mới đạt đến thủy tinh hậu kỳ đại viên mãn. Mặc dù đã qua vài tháng, hắn đã nửa chân bước vào kim tinh kỳ nhưng vẫn chưa có thành công ngưng kết ra kim tinh sơ kỳ. Tiêu Sơn lắc đầu khe khẽ thở dài.
Hai người ngồi trên chim ưng thu gọn mọi thứ, Tiêu Sơn thở dài lắc đầu nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên thấy vậy vỗ vỗ đùi của mình nói: “Đến đây đi!"
Tiêu Sơn thầm nghĩ nói: “Cái này còn tạm được!" Lam Ưng lúc này đã tiến vào cấp hai chiều dài cánh của nó đã tăng lên gấp rưỡi. Lam Ưng sau khi ăn xong đan dược của Sơn liên tục lên đã thành công tiến hóa lên cấp. Ngoài ra nó còn được hưởng sái đan dược luyện sai của Tiểu Y Tiên nữa. Ban đầu Tiểu Y Tiên biết được rằng Tiêu Sơn là một tứ phẩm luyện dược sư nàng có chút kinh ngạc nhưng sau đó không có cảm giác kỳ lạ bởi vì dù sao hắn có thể đưa cho nàng một công pháp đáng sợ như vậy thì hắn là một tứ phẩm luyện dược sư nàng cũng không có cảm giác gì lạ.
Thiếu niên co quắp thân thể rúc đầu vào đùi của thiếu nữ. Bộ mặt của hắn vô cùng hưởng thụ cái cảm giác này. Thiếu nữ thấy vậy mỉm cười nhẹ nhàng dùng bàn tay trắng nõn mềm mại vuốt ve đầu của hắn. Thiếu nữ đột nhiên lên tiếng nói: “Onii-chan, ta làm ngươi không vui sao!?"
Tiêu Sơn lắc lắc đầu nói: “Tiên Nhi nàng nghĩ nhiều quá rồi! Nàng tăng thực lực nhanh như vậy sao ta lại không vui chứ!?" Hắn quay đầu nhìn về phía nàng nói: “Chẳng qua nàng thực lực tăng trưởng nhanh quá, không sớm thì muộn trong cái việc kia ta sắp không đuổi kịp nàng rồi phải làm sao đây!?" Nói xong hắn không nhịn được vẻ mặt dâm đãng bắt đầu vuốt vuốt đùi của Tiểu Y Tiên. Bộ dạng của hắn còn cực kỳ dâm đãng nói: “Tiên Nhi tối nay chúng ta song tu nhé, ta giúp nàng ổn định lại cảnh giới nha!?"
Thì ra nãy giờ nói đều là nói đến việc song tu. Hai má của Tiểu Y Tiên ửng đỏ như ứ máu. Sao nàng lại yêu thích cái tên này cơ chứ. Yêu thích hắn dâm đãng vô lại hay sao. Lúc này hắn quay đầu lại đưa mặt sát gần nơi tư mật của nàng, cái mũi hích hích lên giống như chó ngửi thất c*t vậy. Bộ dạng dâm đãng lộ cả ra ngoài, hắn chép miệng nói một câu đầy chính khí: “Thật là thơm a!"
Thiếu nữ đỏ mặt đến tận mang tai. Sao nàng lại yêu cái thứ vô sỉ như thế nhỉ? Nàng muốn làm hiện giờ có lẽ là đá hắn xuống phía dưới Lam Ưng. Tiểu Y Tiên nhớ đến ngày ngày đều bị hắn dâm đãng vô lại sờ soạng, đến ban đêm thì bị hắn đè ra hỳ hục mà làm. Cả đêm nàng mệt nhoài, do hắn phun tinh nguyên vào bụng nàng quá nhiều mà làm cho nàng có chút trướng. Nhưng dù nàng có mệt đến thế nào đi nữa chỉ cần sáng dậy tinh thần đều khỏe mạnh không biết có phải hay không do tác dụng của song tu. Đến sáng hắn lại muốn cùng nàng ân ái, hoang dâm vô độ hết sức.
Trong lúc buổi tổi may mắn là nàng dùng miệng cùng với cặp ngực cao ngất thỏa mãn hắn vài lần nếu không sớm hay muộn nàng bị hắn chơi chết. May mắn là buổi sáng tên gia hỏa này còn có chút lương tâm, hắn cũng chỉ đè nàng ra làm vài lần mà thôi nếu không sợ rằng Tiểu Y Tiên cả ngày không làm được gì ngoài nằm vật ở giường không dậy nổi.
Nhưng may mắn tên gia hỏa này còn biết lương tâm, buổi sáng sau khi hai phu thê ân ái sau hắn đều ôm nàng vào trong lòng nhẹ nhàng vuốt ve nàng, kể cho nàng những câu chuyện tình cảm rất cảm động. Ngoài ra tên vô sỉ này còn kể những chuyện vô cùng bậy bạ quả thực làm cho nàng phát sốt. Hắn lúc này cũng nhận công việc nấu ăn thế nên nàng không phải làm công việc đó, tiểu gia hỏa này xem ra còn chút lương tâm.
Buổi tối ân ái, buổi sáng cùng nhau tập thể dục nhẹ, sau đó hai người ra ngoài săn yêu thú. Nàng ngồi trên Lam Ưng ở bên trên quan sát xuống. Hắn ở phía dưới điên cuồng mà giao diến với yêu thú mạnh hơn mình nhiều. Sau khi vết thương chồng chất mới thoải mái ra về. Nhìn hắn điên cuồng chiến đấu như vậy, Tiểu Y Tiên có chút đau lòng. Tiểu Y Tiên lại dùng vũ lộ thuật vì hắn chữa trị.
Tiểu Y Tiên đang thầm nghĩ: “Chẳng lẽ do hắn quá mạnh mẽ mà tỷ tỷ không chịu được muốn hắn ra ngoài tìm thêm người" thì một cảm giác tê dại từ nơi tư mật của nàng truyền lên, Tiểu Y Tiên khẽ rên lên: “Ư…"
Thiếu niên cười dâm đang nói: “Tiên Nhi nàng đang nghĩ gì vậy!?" Hắn không biết lúc nào thì đã thò một tay vào quần của nàng. Bàn tay kia ở nơi tư mật của nàng đang khám phá nhiều nơi. Bàn tay ma quỷ ấy vuốt qua vuốt lại sờ đủ mọi chỗ ở nơi tư mật của nàng.
Tiểu Y Tiên hai má ửng đỏ mắng: “Hỗn đản!?"
Tác giả :
Dantelucifer