Từ Ác Phi Thành Ác Hậu
Chương 51: Bữa tiệc chi thạch nam (2)
Nhìn xong bảng thống kê Đông Đông hận không thể đập đầu vào tường lúc này. Này nói nghe chơi, cô đã làm gì?
Lúc này Tề Thịnh xoay người nhìn Đông Đông,hắn căn bản đều thu tất cả về nàng vào mắt.
" Nghe nói hôm sau thái hậu liền mở tiệc ta có chút lo lắng. Ta thấy Lục Tứ Ngải vẫn còn chút không ổn. "
" Ừ " Đông Đông rối bời với một đống thông tin...đáng ra CHẲNG CÓ! Qua loa nói một câu rồi lại cằm đầu nắm tóc, hỗn loạn thành một mảng.
- Hệ Thống
" Dạ chủ nhân? "
- Em nói xem, vì sao sau ngày mai, Vương Gia lại bắt đầu lưu tâm đến nữ chính?
" Chủ nhân hào quang nữ chính rất mạnh! "
- Nhờn? Tam Vương Gia đã gặp mặt nàng ta chưa?
" Chủ nhân đã gặp! "
_ Liệt kê nàng ta đi
__________
Đổng Khiết ( Nữ chính)
Tuổi:17
Hiện tại: Đang lên âm mưu hạ thủ Nhị Vương Gia, cùng Tam Vương Gia.
Thân Phận: Công chúa Đổng Quốc ( Trọng sinh)
Mật thám: Lục Tứ Ngải
Hận thù: Đông Đông
....
....
______
Đông Đông đọc xong hận lại càng hận, hận cái tường quá cứng để đập. Mặt đen nay càng đen, chẳng còn phát giác đến người bên cạch. Liệu có nên cách ly?
Hắn...sẽ góp phần chống lại nàng, thê thảm! Quá Thê Thảm!
Bị hắn chọc đến u mê, nếu nàng không có hệ thống như thế nào sẽ sống tiếp, lặn đi.
Cứ Tưởng......
" Chàng thay đồ trước đi. " Nàng chẳng buồn nhìn hắn nửa ánh mắt, kì diệu tránh hắn như tránh tà.
Nam phụ ăn không được, nam chính nuốt không trôi, chi bằng chọn nam qua đường.
Hay hắn bị nàng ta mê hoặc?
" Chủ nhân, người suy nghĩ đúng rồi đó!!! "
- Người nói xem, nàng ta trọng sinh có thêm hệ thống?
" Có "
- Thật?
"..." Gật trong vô vọng
Đông Đông thẩn thờ, kệ thế giới đi! Nữ chính còn có cả bàn tay vàng cực kiệt tác kia, trọng sinh mang theo cả một hệ thống? Nghe coca lại rất pesi?
" Đông Đông, nàng làm sao? "
" Hả? Không có gì. " Nàng không hiểu, vì cái quái gì hắn trở mặt? Hay hắn lại trọng sinh? Nghe rất vô lý lại cực thuyết phục (~_~)
***
" Vương Phi, người mau dậy thôi! Chúng ta cần chuẩn bị sớm! " A Lệ hò hét dựng đầu nàng dậy.
" Vương Phi, người ngủ không được sao? " A Lệ nhìn nhìn nàng, đầu tóc rối bù, mắt thâm quầng cực đặc sắc, mặt tái nhợt.
" Nói nhiều, mau chuẩn bị đi. " Nàng tức giận, vung tay một cái, xoay người đi.
Hôm qua chả hiểu vì cái gì Vương Gia bị Vương Phi tránh đến tránh lui lại tránh xuôi tránh ngược, tuyệt không cho Vương Gia chạm vào.
Tú Nhã cùng Niện Hoa chạy vào, thoáng một cái liền chải tóc xong. Hôm nay chỉ búi cao với vài cây trâm cài đơn giản thôi, nàng đã mệt rã rời rồi nếu đeo theo một đống chưng diện nữa, sợ gãy mất cái cổ thôi!
Mặt nàng cho dù có trết lên đống phấn nữa cũng chẳng che mấy cái quầng thâm! Ôi, biết sao giời, thế giới cẩu huyết này!
" Vương Phi, xe ngựa đến "
" Ừ " Nàng gật đầu, mệt mỏi lê bước ra trước chính viện bước lên xe ngựa.
Đúng lúc gặp hắn trên xe, bước chân chưa hoàn thiện liền lui mấy cái về sau, trực tiếp đụng đất lần nữa.
" Vương gia, người đi trước đi, ta mệt lắt sẽ đến sau. " Nàng mệt mỏi giả về chao đảo mất cái về sau, Tú Nhã lập tức đỡ lấy, dìu nàng vào chính viện lại.
" Ta bế nàng. " Hắn rời xe ngựa nhìn nàng. Chẳng hiểu sao, thê tử của hắn sau hôm qua liền cố gắng trốn hắn, trốn lại trốn, hắn đã làm gì sai sao?
Hắn cau mày, tỏ vẻ khó chịu. Lợi thế áp đảo hơn nàng nhiều!
Hắn tiến nàng lùi, Tú Nhã lui. Vần điệu!
Đến khi hắn ép nàng hoàn toàn vào tường, liền bế sốc nàng đi, không cho nàng mở miệng, cất bước lên xe bông....à ý Simonle là lên xe ngựa.
Trên xe tình hình cực hỗn loạn!
Vương Gia ngồi giữa, Vương Phi ngồi sát bên.
Vương Gia ngồi gần Vương Phi, Vương Phi lao thẳng xuống đất.
Vương Gia phải lùi lại vị trí ban đầu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Phi sợ mình.
Kết thúc chuyến xe dài đằng đẳng này. Không khí trùng hoàn toàn xuống.
Hắn rời xe, đưa tay mời nàng lại bị nàng hoàn toàn chối bỏ, đem Tú Nhã, Niện Hoa cùng A Lệ ra nói đỡ. Sau đó tránh hắn hoàn toàn, từ lúc đi khỏi xe ngựa, nàng vẫn luôn tránh hắn.
Chẳng hạn như, hắn đi bên phải, nàng đi bên trái, hắn đi trước nàng đi sau, hắn lùi nàng lui, hắn tiến nàng tiến. Hắn mặt đên càng đen, khí tức bức người tỏa khắp người. Chỉ sợ đụng hắn một cái liền tìm chết, đơn nhiên Vương Phi của chúng ta nào quan tâm. Chỉ quan tâm hắn tiến nàng liền tiến, hắn lui nàng liền lui.
" Nhị Vương Gia giá đáo! "
" Nhị Vương Gia vạn phúc kim an. "
" Nhị Vương Phi cát tường! "
" Nhị Vương Phi cát tường cát tường "
Đến trước Ngự hoa viên, nàng tìm chỗ của mình ngồi nhưng quyết không cùng hắn ngồi chung. Lấy ghế đệm cách thêm 5 cm nàng hài lòng gật đầu ngồi xuống.
" Đông Đông, nàng giận ta sao? "
Chưa kịp hài lòng trọn vẹn, Đông Động bị Tề Thịnh dọa sợ đến im bặt, hắn đứng sau lưng nàng, tựa như sắp phát hỏa nói.
Nàng không dám mở miệng lấy hết sức bình sinh lắc lắc đầu.
*Tinh
Tiếng thông báo trong đầu nàng vang thành một mảnh, hệ thông báo tin!
" Chủ nhân...ta...ta "
- Ngươi thế nào?
" Ta tra lộn....hắn theo phe của Đông Đông "
Cụp..
Vừa thông báo xong, hệ thống
" vĩnh hằng " biến mất.
Nàng trắng bệnh nhìn hắn, cũng chả dám nhìn nhiều, run run ngồi cách hắn 5 cm.
Gia hỏa này bị chọc tức đến sắp bùng phát, sợ nàng mở miệng hắn liền bùng phát thôi.
" Hoàng Thượng giá đáo! "
" Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế. "
" Thái Hậu cát tường! "
" Thái hậu vạn phúc kim an "
" Hoàng hậu cát tường! "
" Hoàng hậu nương nương cát tường cát tường "
" Tam điện hạ giá lâm "
" Tam điện hạ.....cát tường..."
Tứ chư vị đại nhân vừa đến như cứu rỗi tình hình chúng sinh. Nhị Vương Gia chả hiểu sao nãy giờ tức giận, Thái hậu đương nhiên nhìn thấy, còn thấy Nhị
*trưởng tức bị dọa sợ đến trắng bệch, còn **quý tức thì chết tâm hơi một góc.
*: Dâu cả
**: Dâu thứ
May sao Hạnh Quốc đều đã trở về, Hạ tướng quân cũng không có tham dự. Nếu không bọn họ mà nhìn thấy ***Tế thế này liền ngã hết cho coi.
***: con rể
" Thịnh Nhi, hôm nay mẫu hậu thấy quý tức chưa có mấy ai bầu bạn cùng nên định tuyển thêm vài nữ nhân cho con. Đông Nhi con không phản đối chứ? "
Tề Thịnh quay lại nhìn chằm chằm vào nàng như mong chờ lại như hồi hợp.
" Dạ....th...ái.....hậu, con sẽ không không có ý kiến đâu ạ! "
Lập tức không khí lần nữa bị trùng xuống, nàng mồ hôi chảy mồ hôi không ngừng, tay quẹt quẹt trán, tới nổi ướt một mảng trên tay.
Hắn đưa tay có ý đưa đến lau giúp nàng, nàng muốn tránh rốt cuộc hắn không cho cách ly liền kéo nàng lại, lau lau mồ hôi trên trán. Mấy cô nương kia hâm mô thì Lục Tứ Ngải càng ghen ghét!
Hôm nay tg ghi bù cho nè!!!
Lúc này Tề Thịnh xoay người nhìn Đông Đông,hắn căn bản đều thu tất cả về nàng vào mắt.
" Nghe nói hôm sau thái hậu liền mở tiệc ta có chút lo lắng. Ta thấy Lục Tứ Ngải vẫn còn chút không ổn. "
" Ừ " Đông Đông rối bời với một đống thông tin...đáng ra CHẲNG CÓ! Qua loa nói một câu rồi lại cằm đầu nắm tóc, hỗn loạn thành một mảng.
- Hệ Thống
" Dạ chủ nhân? "
- Em nói xem, vì sao sau ngày mai, Vương Gia lại bắt đầu lưu tâm đến nữ chính?
" Chủ nhân hào quang nữ chính rất mạnh! "
- Nhờn? Tam Vương Gia đã gặp mặt nàng ta chưa?
" Chủ nhân đã gặp! "
_ Liệt kê nàng ta đi
__________
Đổng Khiết ( Nữ chính)
Tuổi:17
Hiện tại: Đang lên âm mưu hạ thủ Nhị Vương Gia, cùng Tam Vương Gia.
Thân Phận: Công chúa Đổng Quốc ( Trọng sinh)
Mật thám: Lục Tứ Ngải
Hận thù: Đông Đông
....
....
______
Đông Đông đọc xong hận lại càng hận, hận cái tường quá cứng để đập. Mặt đen nay càng đen, chẳng còn phát giác đến người bên cạch. Liệu có nên cách ly?
Hắn...sẽ góp phần chống lại nàng, thê thảm! Quá Thê Thảm!
Bị hắn chọc đến u mê, nếu nàng không có hệ thống như thế nào sẽ sống tiếp, lặn đi.
Cứ Tưởng......
" Chàng thay đồ trước đi. " Nàng chẳng buồn nhìn hắn nửa ánh mắt, kì diệu tránh hắn như tránh tà.
Nam phụ ăn không được, nam chính nuốt không trôi, chi bằng chọn nam qua đường.
Hay hắn bị nàng ta mê hoặc?
" Chủ nhân, người suy nghĩ đúng rồi đó!!! "
- Người nói xem, nàng ta trọng sinh có thêm hệ thống?
" Có "
- Thật?
"..." Gật trong vô vọng
Đông Đông thẩn thờ, kệ thế giới đi! Nữ chính còn có cả bàn tay vàng cực kiệt tác kia, trọng sinh mang theo cả một hệ thống? Nghe coca lại rất pesi?
" Đông Đông, nàng làm sao? "
" Hả? Không có gì. " Nàng không hiểu, vì cái quái gì hắn trở mặt? Hay hắn lại trọng sinh? Nghe rất vô lý lại cực thuyết phục (~_~)
***
" Vương Phi, người mau dậy thôi! Chúng ta cần chuẩn bị sớm! " A Lệ hò hét dựng đầu nàng dậy.
" Vương Phi, người ngủ không được sao? " A Lệ nhìn nhìn nàng, đầu tóc rối bù, mắt thâm quầng cực đặc sắc, mặt tái nhợt.
" Nói nhiều, mau chuẩn bị đi. " Nàng tức giận, vung tay một cái, xoay người đi.
Hôm qua chả hiểu vì cái gì Vương Gia bị Vương Phi tránh đến tránh lui lại tránh xuôi tránh ngược, tuyệt không cho Vương Gia chạm vào.
Tú Nhã cùng Niện Hoa chạy vào, thoáng một cái liền chải tóc xong. Hôm nay chỉ búi cao với vài cây trâm cài đơn giản thôi, nàng đã mệt rã rời rồi nếu đeo theo một đống chưng diện nữa, sợ gãy mất cái cổ thôi!
Mặt nàng cho dù có trết lên đống phấn nữa cũng chẳng che mấy cái quầng thâm! Ôi, biết sao giời, thế giới cẩu huyết này!
" Vương Phi, xe ngựa đến "
" Ừ " Nàng gật đầu, mệt mỏi lê bước ra trước chính viện bước lên xe ngựa.
Đúng lúc gặp hắn trên xe, bước chân chưa hoàn thiện liền lui mấy cái về sau, trực tiếp đụng đất lần nữa.
" Vương gia, người đi trước đi, ta mệt lắt sẽ đến sau. " Nàng mệt mỏi giả về chao đảo mất cái về sau, Tú Nhã lập tức đỡ lấy, dìu nàng vào chính viện lại.
" Ta bế nàng. " Hắn rời xe ngựa nhìn nàng. Chẳng hiểu sao, thê tử của hắn sau hôm qua liền cố gắng trốn hắn, trốn lại trốn, hắn đã làm gì sai sao?
Hắn cau mày, tỏ vẻ khó chịu. Lợi thế áp đảo hơn nàng nhiều!
Hắn tiến nàng lùi, Tú Nhã lui. Vần điệu!
Đến khi hắn ép nàng hoàn toàn vào tường, liền bế sốc nàng đi, không cho nàng mở miệng, cất bước lên xe bông....à ý Simonle là lên xe ngựa.
Trên xe tình hình cực hỗn loạn!
Vương Gia ngồi giữa, Vương Phi ngồi sát bên.
Vương Gia ngồi gần Vương Phi, Vương Phi lao thẳng xuống đất.
Vương Gia phải lùi lại vị trí ban đầu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Phi sợ mình.
Kết thúc chuyến xe dài đằng đẳng này. Không khí trùng hoàn toàn xuống.
Hắn rời xe, đưa tay mời nàng lại bị nàng hoàn toàn chối bỏ, đem Tú Nhã, Niện Hoa cùng A Lệ ra nói đỡ. Sau đó tránh hắn hoàn toàn, từ lúc đi khỏi xe ngựa, nàng vẫn luôn tránh hắn.
Chẳng hạn như, hắn đi bên phải, nàng đi bên trái, hắn đi trước nàng đi sau, hắn lùi nàng lui, hắn tiến nàng tiến. Hắn mặt đên càng đen, khí tức bức người tỏa khắp người. Chỉ sợ đụng hắn một cái liền tìm chết, đơn nhiên Vương Phi của chúng ta nào quan tâm. Chỉ quan tâm hắn tiến nàng liền tiến, hắn lui nàng liền lui.
" Nhị Vương Gia giá đáo! "
" Nhị Vương Gia vạn phúc kim an. "
" Nhị Vương Phi cát tường! "
" Nhị Vương Phi cát tường cát tường "
Đến trước Ngự hoa viên, nàng tìm chỗ của mình ngồi nhưng quyết không cùng hắn ngồi chung. Lấy ghế đệm cách thêm 5 cm nàng hài lòng gật đầu ngồi xuống.
" Đông Đông, nàng giận ta sao? "
Chưa kịp hài lòng trọn vẹn, Đông Động bị Tề Thịnh dọa sợ đến im bặt, hắn đứng sau lưng nàng, tựa như sắp phát hỏa nói.
Nàng không dám mở miệng lấy hết sức bình sinh lắc lắc đầu.
*Tinh
Tiếng thông báo trong đầu nàng vang thành một mảnh, hệ thông báo tin!
" Chủ nhân...ta...ta "
- Ngươi thế nào?
" Ta tra lộn....hắn theo phe của Đông Đông "
Cụp..
Vừa thông báo xong, hệ thống
" vĩnh hằng " biến mất.
Nàng trắng bệnh nhìn hắn, cũng chả dám nhìn nhiều, run run ngồi cách hắn 5 cm.
Gia hỏa này bị chọc tức đến sắp bùng phát, sợ nàng mở miệng hắn liền bùng phát thôi.
" Hoàng Thượng giá đáo! "
" Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế. "
" Thái Hậu cát tường! "
" Thái hậu vạn phúc kim an "
" Hoàng hậu cát tường! "
" Hoàng hậu nương nương cát tường cát tường "
" Tam điện hạ giá lâm "
" Tam điện hạ.....cát tường..."
Tứ chư vị đại nhân vừa đến như cứu rỗi tình hình chúng sinh. Nhị Vương Gia chả hiểu sao nãy giờ tức giận, Thái hậu đương nhiên nhìn thấy, còn thấy Nhị
*trưởng tức bị dọa sợ đến trắng bệch, còn **quý tức thì chết tâm hơi một góc.
*: Dâu cả
**: Dâu thứ
May sao Hạnh Quốc đều đã trở về, Hạ tướng quân cũng không có tham dự. Nếu không bọn họ mà nhìn thấy ***Tế thế này liền ngã hết cho coi.
***: con rể
" Thịnh Nhi, hôm nay mẫu hậu thấy quý tức chưa có mấy ai bầu bạn cùng nên định tuyển thêm vài nữ nhân cho con. Đông Nhi con không phản đối chứ? "
Tề Thịnh quay lại nhìn chằm chằm vào nàng như mong chờ lại như hồi hợp.
" Dạ....th...ái.....hậu, con sẽ không không có ý kiến đâu ạ! "
Lập tức không khí lần nữa bị trùng xuống, nàng mồ hôi chảy mồ hôi không ngừng, tay quẹt quẹt trán, tới nổi ướt một mảng trên tay.
Hắn đưa tay có ý đưa đến lau giúp nàng, nàng muốn tránh rốt cuộc hắn không cho cách ly liền kéo nàng lại, lau lau mồ hôi trên trán. Mấy cô nương kia hâm mô thì Lục Tứ Ngải càng ghen ghét!
Hôm nay tg ghi bù cho nè!!!
Tác giả :
Simonle