Thời Đại Game Quật Khởi
Chương 20: Miễn phí!
Translator: Nguyetmai
Khương Uyển Na vừa ăn thịt nướng, vừa chú ý đến phần bình luận dưới bài đăng Weibo của Hỏa Văn Chương.
Số bình luận dưới bài đăng Weibo nhanh chóng tăng lên, chớp mắt đã hơn trăm bình luận, bình luận của Chung Minh nhanh chóng ngập chìm trong những bình luận như "Lót dép", "Xếp hàng xoa dịu Hỏa Đại", "Muốn sinh cục cưng cho Hỏa Đại quá"...
Nhưng có một điểm khá tốt là, nội dung bình luận của Chung Minh khá nhiều, những cái khác đều là vài chữ, tối đa là một hàng, anh lại gửi một đoạn ngắn dài mấy chục chữ, nên nhìn tương đối bắt mắt.
Nhưng năm phút trôi qua, Hỏa Văn Chương vẫn chưa trả lời bất kỳ tin nhắn nào.
Thịt đã nướng xong, Ngô Dương cũng đi làm việc khác, nhưng anh ta cũng tranh thủ thời gian xem bình luận trên Weibo.
"Xem ra mình nghĩ nhiều rồi, tên này tùy tiện viết mấy câu, sao Hỏa Đại có thể trả lời anh ta chứ? Thật là, làm mình căng thẳng quá." Ngô Dương yên lòng đi làm việc khác.
Khương Uyển Na cũng cảm thấy việc này không đáng tin lắm, tuy cô ấy có thể cảm thấy bức tranh này hơi kỳ lạ, nhưng cụ thể có giống như Chung Minh nói hay không, cô ấy cũng không thể chắc chắn.
Khương Uyển Na đã chuẩn bị sẵn sàng móc tiền ra.
"Không vội, từ từ ăn. Hỏa Văn Chương chắc chắn cũng đang cân nhắc về vấn đề của bức tranh, không thể cứ một phút lại cập nhật tin nhắn." Chung Minh không hề sốt ruột, vẫn chậm rãi ăn thịt nướng.
Khương Uyển Na lại cập nhật Weibo, đột nhiên vui mừng nói: "Ấy? Mau nhìn xem, tin nhắn của cậu lên bình luận hot rồi!"
"Hả?" Chung Minh có phần bất ngờ, bình luận hot cái quái gì, tôi chỉ muốn Hỏa Văn Chương trả lời tôi thôi!
Mở Weibo xem, đúng thật là bình luận của Chung Minh đã thành bình luận hot, hiện tại đã có mấy chục người nhấn like cho anh.
Chung Minh vẫn buồn bực, tình huống gì vậy, người hâm mộ của Hỏa Văn Chương có trình độ mỹ thuật cao như vậy sao? Có thể hiểu tôi đang nói gì sao?
Kết quả xem những bình luận khác thì đã hiểu.
"Tôi biết cái cậu bình luận hot đầu tiên. Năm đó tôi và cậu ta làm màu ở nhà máy sản xuất búp bê người lớn, cậu ta làm màu tốt hơn tôi nhiều."
"Cậu này đúng là một người biết nói tầm bậy, phải like một cái!"
"Cậu này là ai, cảm thấy như anh hùng bàn phím hoặc vua mạnh mồm, lại dám nói nội hàm trong tranh của Hỏa Đại không ổn, không đủ chân thực, tôi thấy cậu này mới thật sự chân thực nè!"
"Nhanh lên, like mạnh vào, đánh dấu phạt roi! Treo lên vị trí số một!"
Chung Minh cũng chẳng biết nên khóc hay nên cười, đám người hâm mộ này!
Anh còn đang buồn bực, không nên có nhiều người hiểu như vậy, quả nhiên đám người kia căn bản không hiểu tin nhắn của Chung Minh đang nói gì, chỉ thấy anh đang lên giọng làm màu, vô tình sinh ra sự cộng hưởng, thế là nhiệt tình nhấn like đưa anh lên bình luận hot đầu tiên.
Không phải thật sự tán thành, chỉ là muốn thấy Chung Minh bị châm chọc!
Chung Minh cạn lời, có điều như vậy cũng tốt, biến tướng tăng độ nổi bật cũng tính là thần công hỗ trợ của đồng đội heo nào đó.
Ngô Dương giúp nướng xong một bàn thịt nướng khác rồi về quầy nghỉ ngơi, khi mở Weibo, anh ta cũng nhìn thấy tin nhắn của Chung Minh dưới bài đăng Weibo của Hỏa Văn Chương đã lên bình luận hot.
Lúc mới thấy, Ngô Dương còn hơi hoang mang, nhưng xem kĩ thì đã yên tâm.
Xem ra ánh mắt của quần chúng vẫn sáng như đuốc, anh này chẳng phải là họa sĩ chuyên nghiệp gì, là đồ làm màu chuyên nghiệp thì có! Làm màu đến mức mọi người chú ý lên cả bình luận hot, đây cũng là một năng lực đặc biệt, không phục không được!
Nhưng bất kể nói thế nào, cho dù làm màu tốt thế nào cũng không thể miễn phí, dù sao trước đó Chung Minh cũng tự nói phải do Hỏa Văn Chương thừa nhận cách nói của anh mới có thể miễn phí.
Ngô Dương tắt Weibo, cảm giác chuyện này hẳn là đã êm xuôi rồi.
Lại một phần thịt nướng vào bụng, Chung Minh cảm thấy mình ăn no tám phần rồi.
Khương Uyển Na có lẽ hơi lo lắng nên đợt thịt nướng thứ hai cũng không ăn nhiều lắm, cô cứ căng thẳng liên tục cập nhật Weibo, có vẻ chưa ăn no.
Chung Minh nhìn thực đơn: "Hay là gọi thêm một phần thịt nướng nữa? Ấy, rượu vang đỏ hãng này khá ngon, hay là gọi một chai?"
Khương Uyển Na hơi hoang mang, ở đây tùy ý gọi một chai rượu vang cũng phải năm sáu trăm tệ đó! Nếu cứ ăn tiếp, bữa ăn này phải tốn hơn hai nghìn...
"Việc này, không vội, nếu quả thật có thể miễn phí thì gọi thêm cũng không muộn mà..." Khương Uyển Na cũng không tự tin như Chung Minh, lỡ như không thể miễn phí, vậy bữa ăn này chắc sẽ ăn đến mức thiếu máu đó!
Chung Minh vui vẻ, mở đồng hồ nhìn Weibo: "Xem đi, Hỏa Văn Chương đã trả lời rồi."
Khương Uyển Na kinh ngạc: "Từ lúc nào?"
Chung Minh: "Mới vừa nãy, năm giây trước."
Khương Uyển Na vội vàng cập nhật Weibo, phát hiện là thật, Hỏa Văn Chương thật sự đã đăng một Weibo!
"Cảm ơn cao thủ Chung Minh lên bình luận hot đã chỉ điểm, tôi là người trong cuộc mơ hồ quá! Bức tranh này theo đuổi sự tinh tế quá mức mà trở nên giả tạo, xin cảm ơn cao thủ lần nữa! Sắp tới tôi phải vùi đầu chỉnh sửa bức tranh này, cảm ơn người hâm mộ nhiệt tình quan tâm!"
Khương Uyển Na không thể tin nổi dụi mắt nhìn lại, là thật, Hỏa Văn Chương thật sự nói như vậy!
Hơn nữa Hỏa Văn Chương còn gọi Chung Minh là cao thủ?
Khương Uyển Na cảm thấy việc này rất không chân thật, Chung Minh chỉ mới tốt nghiệp, hơn nữa anh không theo nghề họa sĩ tạo hình, anh là người thiết kế!
Chẳng lẽ đây chính là thiên tài hội họa hiếm như lá mùa thu trong truyền thuyết?
Nhưng lúc ở Đại học Minh An, cô cũng chưa từng nghe nói đến nhân vật thần thánh đến thế!
Khương Uyển Na kinh ngạc ngơ ngác, Chung Minh vẫn bình thản, bởi vì anh biết trình độ của Hỏa Văn Chương cao hơn Khương Uyển Na, chỉ cần Hỏa Văn Chương thấy tin nhắn của mình, anh ta nhất định có thể hiểu.
Nhanh chóng vẫy tay gọi Ngô Dương tới.
"Tới đây, Hỏa Văn Chương trả lời tôi rồi, anh tự xem đi. Bây giờ có thể miễn phí rồi chứ?" Chung Minh hỏi.
Ngô Dương nhìn Chung Minh, lại xem Weibo của Hỏa Văn Chương.
Xem Weibo của Hỏa Văn Chương, lại nhìn Chung Minh.
Không tin nổi!
Đây rốt cuộc là tình huống gì!
Ngô Dương ngơ ngác cả người, tình tiết không nên diễn biến như vậy!
Anh ta lại xem bình luận khác trong Weibo, xu hướng cũng thay đổi toàn bộ!
"Sặc, bình luận hot nhất lại là cao thủ!"
"Thật sự, Hỏa Văn Chương cũng lên tiếng, cao thủ thật sự tìm ra vấn đề?"
"Quỳ bái cao thủ!"
"Nhìn đi, lúc tôi nhấn like đã cảm thấy anh này nói rất đúng, quả nhiên tôi đúng là tiên tri!"
Ngô Dương gãi đầu, xu hướng bình luận thay đổi nhanh thật nhỉ?
Mới nãy còn nói Chung Minh làm màu, bây giờ lại biến thành cao thủ?
Chung Minh vui vẻ nhìn biểu cảm của Ngô Dương: "Thế nào, có thể miễn phí không?"
Ngô Dương cắn răng: "Miễn phí... Có thể! Có thể miễn phí!"
Chung Minh vui vẻ: "Được, quản lý Ngô quả nhiên nói là làm, tôi thích anh rồi đấy! Thế này nhé, anh gọi lên cho tôi một chai rượu vang đỏ khu thứ hai đặc biệt cung cấp, hai ly nước dừa tươi, sau đó cái này, cái này, cái này, ba loại thịt nướng mỗi loại một phần, món ăn kèm lúc nãy tên gì nhỉ..."
Ngô Dương lặng lẽ đứng cạnh nhớ kĩ, khuôn mặt sắp tái mét rồi.
Miễn phí nên mới ăn thoải mái mà! Anh coi đây là nhà hàng buffet chắc!
Thế nhưng Ngô Dương cũng không dám nói gì, dù sao anh ta cũng chính miệng nói miễn phí, hôm nay Chung Minh có ăn đầu voi thì cũng miễn phí, bằng không nói không giữ lời sẽ phá hỏng danh dự của nhà hàng, mất nhiều hơn được.
"Được rồi, gọi những món này trước." Chung Minh mỉm cười khép thực đơn lại, trả cho Ngô Dương.
Ngô Dương miễn cưỡng nở nụ cười cứng ngắc: "Được, lập tức mang lên cho anh ngay..."
Khương Uyển Na vừa ăn thịt nướng, vừa chú ý đến phần bình luận dưới bài đăng Weibo của Hỏa Văn Chương.
Số bình luận dưới bài đăng Weibo nhanh chóng tăng lên, chớp mắt đã hơn trăm bình luận, bình luận của Chung Minh nhanh chóng ngập chìm trong những bình luận như "Lót dép", "Xếp hàng xoa dịu Hỏa Đại", "Muốn sinh cục cưng cho Hỏa Đại quá"...
Nhưng có một điểm khá tốt là, nội dung bình luận của Chung Minh khá nhiều, những cái khác đều là vài chữ, tối đa là một hàng, anh lại gửi một đoạn ngắn dài mấy chục chữ, nên nhìn tương đối bắt mắt.
Nhưng năm phút trôi qua, Hỏa Văn Chương vẫn chưa trả lời bất kỳ tin nhắn nào.
Thịt đã nướng xong, Ngô Dương cũng đi làm việc khác, nhưng anh ta cũng tranh thủ thời gian xem bình luận trên Weibo.
"Xem ra mình nghĩ nhiều rồi, tên này tùy tiện viết mấy câu, sao Hỏa Đại có thể trả lời anh ta chứ? Thật là, làm mình căng thẳng quá." Ngô Dương yên lòng đi làm việc khác.
Khương Uyển Na cũng cảm thấy việc này không đáng tin lắm, tuy cô ấy có thể cảm thấy bức tranh này hơi kỳ lạ, nhưng cụ thể có giống như Chung Minh nói hay không, cô ấy cũng không thể chắc chắn.
Khương Uyển Na đã chuẩn bị sẵn sàng móc tiền ra.
"Không vội, từ từ ăn. Hỏa Văn Chương chắc chắn cũng đang cân nhắc về vấn đề của bức tranh, không thể cứ một phút lại cập nhật tin nhắn." Chung Minh không hề sốt ruột, vẫn chậm rãi ăn thịt nướng.
Khương Uyển Na lại cập nhật Weibo, đột nhiên vui mừng nói: "Ấy? Mau nhìn xem, tin nhắn của cậu lên bình luận hot rồi!"
"Hả?" Chung Minh có phần bất ngờ, bình luận hot cái quái gì, tôi chỉ muốn Hỏa Văn Chương trả lời tôi thôi!
Mở Weibo xem, đúng thật là bình luận của Chung Minh đã thành bình luận hot, hiện tại đã có mấy chục người nhấn like cho anh.
Chung Minh vẫn buồn bực, tình huống gì vậy, người hâm mộ của Hỏa Văn Chương có trình độ mỹ thuật cao như vậy sao? Có thể hiểu tôi đang nói gì sao?
Kết quả xem những bình luận khác thì đã hiểu.
"Tôi biết cái cậu bình luận hot đầu tiên. Năm đó tôi và cậu ta làm màu ở nhà máy sản xuất búp bê người lớn, cậu ta làm màu tốt hơn tôi nhiều."
"Cậu này đúng là một người biết nói tầm bậy, phải like một cái!"
"Cậu này là ai, cảm thấy như anh hùng bàn phím hoặc vua mạnh mồm, lại dám nói nội hàm trong tranh của Hỏa Đại không ổn, không đủ chân thực, tôi thấy cậu này mới thật sự chân thực nè!"
"Nhanh lên, like mạnh vào, đánh dấu phạt roi! Treo lên vị trí số một!"
Chung Minh cũng chẳng biết nên khóc hay nên cười, đám người hâm mộ này!
Anh còn đang buồn bực, không nên có nhiều người hiểu như vậy, quả nhiên đám người kia căn bản không hiểu tin nhắn của Chung Minh đang nói gì, chỉ thấy anh đang lên giọng làm màu, vô tình sinh ra sự cộng hưởng, thế là nhiệt tình nhấn like đưa anh lên bình luận hot đầu tiên.
Không phải thật sự tán thành, chỉ là muốn thấy Chung Minh bị châm chọc!
Chung Minh cạn lời, có điều như vậy cũng tốt, biến tướng tăng độ nổi bật cũng tính là thần công hỗ trợ của đồng đội heo nào đó.
Ngô Dương giúp nướng xong một bàn thịt nướng khác rồi về quầy nghỉ ngơi, khi mở Weibo, anh ta cũng nhìn thấy tin nhắn của Chung Minh dưới bài đăng Weibo của Hỏa Văn Chương đã lên bình luận hot.
Lúc mới thấy, Ngô Dương còn hơi hoang mang, nhưng xem kĩ thì đã yên tâm.
Xem ra ánh mắt của quần chúng vẫn sáng như đuốc, anh này chẳng phải là họa sĩ chuyên nghiệp gì, là đồ làm màu chuyên nghiệp thì có! Làm màu đến mức mọi người chú ý lên cả bình luận hot, đây cũng là một năng lực đặc biệt, không phục không được!
Nhưng bất kể nói thế nào, cho dù làm màu tốt thế nào cũng không thể miễn phí, dù sao trước đó Chung Minh cũng tự nói phải do Hỏa Văn Chương thừa nhận cách nói của anh mới có thể miễn phí.
Ngô Dương tắt Weibo, cảm giác chuyện này hẳn là đã êm xuôi rồi.
Lại một phần thịt nướng vào bụng, Chung Minh cảm thấy mình ăn no tám phần rồi.
Khương Uyển Na có lẽ hơi lo lắng nên đợt thịt nướng thứ hai cũng không ăn nhiều lắm, cô cứ căng thẳng liên tục cập nhật Weibo, có vẻ chưa ăn no.
Chung Minh nhìn thực đơn: "Hay là gọi thêm một phần thịt nướng nữa? Ấy, rượu vang đỏ hãng này khá ngon, hay là gọi một chai?"
Khương Uyển Na hơi hoang mang, ở đây tùy ý gọi một chai rượu vang cũng phải năm sáu trăm tệ đó! Nếu cứ ăn tiếp, bữa ăn này phải tốn hơn hai nghìn...
"Việc này, không vội, nếu quả thật có thể miễn phí thì gọi thêm cũng không muộn mà..." Khương Uyển Na cũng không tự tin như Chung Minh, lỡ như không thể miễn phí, vậy bữa ăn này chắc sẽ ăn đến mức thiếu máu đó!
Chung Minh vui vẻ, mở đồng hồ nhìn Weibo: "Xem đi, Hỏa Văn Chương đã trả lời rồi."
Khương Uyển Na kinh ngạc: "Từ lúc nào?"
Chung Minh: "Mới vừa nãy, năm giây trước."
Khương Uyển Na vội vàng cập nhật Weibo, phát hiện là thật, Hỏa Văn Chương thật sự đã đăng một Weibo!
"Cảm ơn cao thủ Chung Minh lên bình luận hot đã chỉ điểm, tôi là người trong cuộc mơ hồ quá! Bức tranh này theo đuổi sự tinh tế quá mức mà trở nên giả tạo, xin cảm ơn cao thủ lần nữa! Sắp tới tôi phải vùi đầu chỉnh sửa bức tranh này, cảm ơn người hâm mộ nhiệt tình quan tâm!"
Khương Uyển Na không thể tin nổi dụi mắt nhìn lại, là thật, Hỏa Văn Chương thật sự nói như vậy!
Hơn nữa Hỏa Văn Chương còn gọi Chung Minh là cao thủ?
Khương Uyển Na cảm thấy việc này rất không chân thật, Chung Minh chỉ mới tốt nghiệp, hơn nữa anh không theo nghề họa sĩ tạo hình, anh là người thiết kế!
Chẳng lẽ đây chính là thiên tài hội họa hiếm như lá mùa thu trong truyền thuyết?
Nhưng lúc ở Đại học Minh An, cô cũng chưa từng nghe nói đến nhân vật thần thánh đến thế!
Khương Uyển Na kinh ngạc ngơ ngác, Chung Minh vẫn bình thản, bởi vì anh biết trình độ của Hỏa Văn Chương cao hơn Khương Uyển Na, chỉ cần Hỏa Văn Chương thấy tin nhắn của mình, anh ta nhất định có thể hiểu.
Nhanh chóng vẫy tay gọi Ngô Dương tới.
"Tới đây, Hỏa Văn Chương trả lời tôi rồi, anh tự xem đi. Bây giờ có thể miễn phí rồi chứ?" Chung Minh hỏi.
Ngô Dương nhìn Chung Minh, lại xem Weibo của Hỏa Văn Chương.
Xem Weibo của Hỏa Văn Chương, lại nhìn Chung Minh.
Không tin nổi!
Đây rốt cuộc là tình huống gì!
Ngô Dương ngơ ngác cả người, tình tiết không nên diễn biến như vậy!
Anh ta lại xem bình luận khác trong Weibo, xu hướng cũng thay đổi toàn bộ!
"Sặc, bình luận hot nhất lại là cao thủ!"
"Thật sự, Hỏa Văn Chương cũng lên tiếng, cao thủ thật sự tìm ra vấn đề?"
"Quỳ bái cao thủ!"
"Nhìn đi, lúc tôi nhấn like đã cảm thấy anh này nói rất đúng, quả nhiên tôi đúng là tiên tri!"
Ngô Dương gãi đầu, xu hướng bình luận thay đổi nhanh thật nhỉ?
Mới nãy còn nói Chung Minh làm màu, bây giờ lại biến thành cao thủ?
Chung Minh vui vẻ nhìn biểu cảm của Ngô Dương: "Thế nào, có thể miễn phí không?"
Ngô Dương cắn răng: "Miễn phí... Có thể! Có thể miễn phí!"
Chung Minh vui vẻ: "Được, quản lý Ngô quả nhiên nói là làm, tôi thích anh rồi đấy! Thế này nhé, anh gọi lên cho tôi một chai rượu vang đỏ khu thứ hai đặc biệt cung cấp, hai ly nước dừa tươi, sau đó cái này, cái này, cái này, ba loại thịt nướng mỗi loại một phần, món ăn kèm lúc nãy tên gì nhỉ..."
Ngô Dương lặng lẽ đứng cạnh nhớ kĩ, khuôn mặt sắp tái mét rồi.
Miễn phí nên mới ăn thoải mái mà! Anh coi đây là nhà hàng buffet chắc!
Thế nhưng Ngô Dương cũng không dám nói gì, dù sao anh ta cũng chính miệng nói miễn phí, hôm nay Chung Minh có ăn đầu voi thì cũng miễn phí, bằng không nói không giữ lời sẽ phá hỏng danh dự của nhà hàng, mất nhiều hơn được.
"Được rồi, gọi những món này trước." Chung Minh mỉm cười khép thực đơn lại, trả cho Ngô Dương.
Ngô Dương miễn cưỡng nở nụ cười cứng ngắc: "Được, lập tức mang lên cho anh ngay..."
Tác giả :
Thanh Sam Thụ Túy