Thâm Dạ Thư Ốc
Chương 16: Tài xế lái xe
Trong không khí, còn tràn ngập mùi vị khói pháo hoa,làm người ta có chút sặc, nhưng tựa hồ đây là mùi mà lễ mừng năm mới nên có.
Nhất là đối với Chu Trạch, sinh hoạt giống như tốt đẹp hơn.
không có yêu đương thề non hẹn biển, cũng không có khoa trương rời sông lấp biển.
Đơn thuần giống như một bạn nhỏ không có tiền tiêu vặt trên đường nhặt đươc mười khối, gần đấy không có chú cảnh sát nào mà gần đó lại có quán đồ ăn vặt.
đi một lần địa ngục, thay thân thể, đến nay còn có rất nhiều phiền toái cần giải quyết, tính cách cảu mình cũng thay đổi không ít.
Đời trước mình từ cô nhi viện ra, trong đầu chỉ có ý nghĩ dựa vào năng lực từng bước leo lên, nếu tra cứu cặn kẽ thì lúc đó sở dĩ mình bỏ qua bác sĩ Lâm không chỉ bởi vì 5 năm trước bác sĩ lâm có bao nhiêu xấu và ngốc manh, khi ccos thiếu nữ hoài xuân, nếu không cũng không cắt hình của mình để trong ví.
Chỉ tiếc lúc đó mình không có tinh lực và tâm tư ngắm cảnh trên đường, chấp niệm quá nặng, một bộ khổ lại bày ra bộ dáng ta là dòng nước mát.
không giống hiện tại, người đã chết một lần, lại trở lại, có loại tiêu sái cảu ‘ không quân hệ; và buồn vô cớ.
Nhưng dù sao có người thầm mến mình, thậm chí cảm giác ‘ chết cũng muốn yêu’ thật sự là không sai.
Gọi điện thoại cho bác sĩ Lâm, cô vội vàng xuống, nhận túi xách, cười nói cảm ơn, lấy quan hệ của hai người lúc này, nói “ thật xin lỗi" có vẻ thích hợp hơn là nói ‘ cảm ơn’
Phất tay, chu trạch lưu lại một bóng lưng.
Về ngủ, đợi ngày mai, ngày mai sẽ tốt đẹp hơn.
Bác sĩ Lâm cảm thấy dường như tâm tình của chồng mình có chút biến hóa, như là chút được gánh nặng.
Có lẽ, hai bên đều nghĩ thông, xác thực là chuyện tốt.
Cùng hắn xoắn xuýt 1 chỗ không bằng tiêu sái tách ra, một lần nữa đối mặt.
Chỉ có thể nói thế sự vô thường, bác sĩ Lâm cũng không nghĩ đến khả năng trong thể xác của chồng mình là một linh hồn khác. Là người đàn ông mà cô yêu đến mê muội từ khi còn là thực tập sinh.
Chu trạch lại gọi xe. Sau đó ngồi trước tiểu khu hút thuốc, trên điện thoại đưa tin tức hiện tại. Chu Trạch có chút hối hận đã để xe Taxi kia đi, có lẽ nên bảo hắn chờ 1 chút, sau đố ngồi xe về tiệm sách.
Bây giờ tối rồi lại còn là đêm 30, gọi xe rất khó.
Đợi khoảng 10 phút, hút 3 điếu thuốc, Chu trạch có chút phiền muộn, đứng thẳng, duỗi lưng. Tuy nóihắn không sợ lạnh như đi về như vậy cũng rất mệt mỏi.
Trùng hợp, lúc này có một xe con màu đen chạy đến, đến gần Chu trạch thì giảm tốc độ.
“ đi không?" tài xế thò đầu ra, là đàn ông trung niên, mặc áo bông màu đen.
“ đi" Chu trạch không có lựa chọn khác.
“ lên xe đi, sẽ không chặt chém anh." Tài xế cười cười.
Chu trạch lên xe, nói địa chỉ tiệm sách, trả giá xong, tài xế khởi động xe.
Xe này hẳn là mới, chỗ ngồi còn mùi nhựa plastic, bên trong cũng rất sạch sẽ.
Có rất ít người nguyện ý mang xe mới đi chạy khách.
“ chỗ đó a" tài xế chủ động cho Chu Trạch một điếu thuốc, Chu trạch nhận
“ ừ"
“ ở hay làm gì?
“ cửa hàng ở đó."
“ a, buôn bán cũng tốt chứ?" đó là khu trung tâm bỏ hoang, người ở đây đều biết.
“ anh không phải người ở đây?" Chu trạch hỏi
Tiếng gió của người Thông Thành khác với nơi khác, rất dễ nhận ra.
“ nhà tôi ở Dung thành, tôi đến đây làm" Tài xế bật lửa “ hút đi, đừng khách khí."
Chu Trạch cũng hút một hơi, khẽ nhíu mày, thuốc lá này có vị không giống thường
“ Năm mới cũng không về nhà?"
“ vợ con ở nhà khỏe mạnh, không về, muốn kiếm thêm chút tiền." tài xế thò tay ra ngoài cửa sổ, búng tàn “ tôi có 4 đứa con."
“ thật lợi hại." Chu trạch nói.
“ cũng khó a" Tài xế chậc chậc “ vợ tôi mang thai con đầu và thứ hai là con trai, tôi muốn con gái, sau đó cái thai thứ ba cũng là con trai, may đến cái thứ 4 là con gái nên mới hài lòng."
“ thế sao" Chu Trạch phụ họa, lại hút một hơi, sau đó ném ra cửa sổ, thuốc này nhạt giống như chỉ là cuộn giấy.
“ tôi không phải người có tư tưởng cũ, không có trọng nam khinh nữ,, tôi chỉ thích nhiều trẻ con, hặc hặc" nói đến con nhà mình hắn liền nói nhiều hơn.
“ đẻ đứa út bị phạt tiền cũng không nộp? Lên được đại học sẽ làm hộ khẩu, anh mở cửa hàng gì?"
“ tiệm sách"
“ sinh ý thế nào?" tài xế như hết chuyện để nói.
“ không tốt lắm."
“đúng vậy, đầu năm nay trên mạng cũng có thể mua sách, giá còn ưu đãi."
Đường phía trước như có tai nạn xe cộ, cảnh sát đặt chướng ngại vật trên đường, vốn là 4 làn xe bây giờ lại chỉ đi được làn xe đạp, may mà vì lễ mừng năm mới lại là đem khuya nên xe trên đường khôngnhiều, vì vậy không trễ bao nhiêu thời gian.
“ gần sang năm mới còn bị đụng xe thật quá xui xẻo." tài xế phun khói thuốc, nói chuyện rất giống lãnh đạo đang phê phán.
Chu Trạch nhíc về sau, tìm một vị trí thoải mái hỏi “ xe này là anh mới mua?"
“ đúng vậy, con tôi tặng tôi."
Chu trạch cươi cười “ anh mới bằng này tuổi, con anh thì mới dk bao nhieu?"
“ hắc hắc" tài xế híp mắt “ con trai không chịu thua kém, đầu năm nay, chí lớn không liên quan đến tuổi, có tay chân, đầu óc, sao có thể nghèo a?"
“ cái này cũng có lý" Chu trạch gật đầu đồng ý.
“ tích tích.. tích tích.."
Xe phía sau tựa hồ vội về nhà, bấm còi nhiều lần, giục xe đi nhanh chút.
Tính người tài xế có chút nóng nảy, thò người ra mắng.
Nhưng xe phía sau lại càng bóp còi như thị uy.
“ hắc!" tài xế làm bộ đẩy cửa xe, chuẩn bị xuống xe lý luận.
Đúng lúc này cảnh sát giao thông ra hiệu có thể đi, lúc này tài xế mời ngồi lại xe, chạy đi.
“ Hôm nay cũng không đắt hàng." Tài xế bắt đầu ai oán “ sớm biết thế đã về với vợ con."
“ cũng tạm" Chu trạch từ chối cho ý kiến, tiệm mì sát vách vẫn có sinh ý, lúc này đồi thủ cạnh tranh đãnghỉ, dù là năm mới nhu cầu ít đi nhưng sinh ý lại nhiều hơn trước.
Nhất là vừa rồi Chu trạch gọi xe lâu như vậy mà còn không có người nhận.
“ hắc, không dễ a" tài xế lắc đầu “ tôi cũng khoogn dám nghỉ, học phí của con, tiền thuê nhà hàng tháng, bình thường ban ngày đi làm, tối dàng nửa buổi chạy xe, không còn chút sức nào cho nên thuốc lá cũng không dám mua loại tốt."
Khói của ngươi.. hình như là giả.
Chu trạch lấy thuốc của mình ra, vuốt vuốt.
“ nhưng hiện tại có internet cũng tiện, tối về nhà, trước khi ngủ gọi video cho vợ con,có thể nhìn thấy họ" trên mặt tài xế chậm rãi nở nụ cười.
Chu Trạch hơi nhắm mắt, hắn không ngủ được, nhưng cũng không muốn nói chuyện.
Nhưng dù Chu trạch không đáp lại tài xế vẫn nói, gần sang năm mới, lại là người tha hương nên rất côđơn.
Từ chuyện đặt tên cho con, đến chuyện con đi học, chuyện cha mẹ, đến thông lệ địa phương, tài xế nóihết.
Chu trạch đem trán tựa ở cửa sổ xe, thúc giục “ sư phụ, lái nhanh một chút."
Tài xế lái xe quá chậm, chắc cũng chỉ 30km/h. đây là cao tốc, Chu Trạch thậm chí cảm thấy có phải đối phương quá cô đơn nên tìm ngươi tâm sự, nhưng Chu trạch không có hứng thú với chuyện người khác.
“ hắc hắc, xe mói nên không lái quen, không dám đi nhanh." Tài xế vuốt vo lăng bảo bối “ xe này khôngđáng tiền, thậm chí rất rẻ nhưng là tâm ý của con trai lớn nên tôi phải quý trọng nó. Tranh thủ dùng xe kiếm mấy năm, chờ con cả có đối tượng sẽ mua cho nó một phòng, dù sao còn sống thì phải nghiến răng nghiến lợi làm, tôi là người cha có trách nhiệm, không thể sinh ra mà không nuôi."
Chu trạch khẽ nhíu mày, hắn thấy phiền.
Sau đó hắn đốt thuốc là của mình, hít một hơi.
“ sư phụ, anh đi nhanh một chút được không" Chu trạch có chút nhớ nhung hơi lạnh của tiệm mình, cũng có chút hối hận, đáng lẽ nên để bác sĩ lâm lái xe đưa về.
“ đừng nóng vội, gần sang năm mói rồi, chúng ta cũng là có chút duyên phận không phải sao, khôngphải giục, tôi hiểu, nhưng tôi là lão tài xế..
Chu trạch gõ tàn thuốc, không cẩn thận bắn ra cửa sổ xe, ngay sau đó cửa xe bị thủng 1 lỗ bằng đầu ngón tay, gió bên ngoài thổi vù vù qua lỗ đó
Nhất là đối với Chu Trạch, sinh hoạt giống như tốt đẹp hơn.
không có yêu đương thề non hẹn biển, cũng không có khoa trương rời sông lấp biển.
Đơn thuần giống như một bạn nhỏ không có tiền tiêu vặt trên đường nhặt đươc mười khối, gần đấy không có chú cảnh sát nào mà gần đó lại có quán đồ ăn vặt.
đi một lần địa ngục, thay thân thể, đến nay còn có rất nhiều phiền toái cần giải quyết, tính cách cảu mình cũng thay đổi không ít.
Đời trước mình từ cô nhi viện ra, trong đầu chỉ có ý nghĩ dựa vào năng lực từng bước leo lên, nếu tra cứu cặn kẽ thì lúc đó sở dĩ mình bỏ qua bác sĩ Lâm không chỉ bởi vì 5 năm trước bác sĩ lâm có bao nhiêu xấu và ngốc manh, khi ccos thiếu nữ hoài xuân, nếu không cũng không cắt hình của mình để trong ví.
Chỉ tiếc lúc đó mình không có tinh lực và tâm tư ngắm cảnh trên đường, chấp niệm quá nặng, một bộ khổ lại bày ra bộ dáng ta là dòng nước mát.
không giống hiện tại, người đã chết một lần, lại trở lại, có loại tiêu sái cảu ‘ không quân hệ; và buồn vô cớ.
Nhưng dù sao có người thầm mến mình, thậm chí cảm giác ‘ chết cũng muốn yêu’ thật sự là không sai.
Gọi điện thoại cho bác sĩ Lâm, cô vội vàng xuống, nhận túi xách, cười nói cảm ơn, lấy quan hệ của hai người lúc này, nói “ thật xin lỗi" có vẻ thích hợp hơn là nói ‘ cảm ơn’
Phất tay, chu trạch lưu lại một bóng lưng.
Về ngủ, đợi ngày mai, ngày mai sẽ tốt đẹp hơn.
Bác sĩ Lâm cảm thấy dường như tâm tình của chồng mình có chút biến hóa, như là chút được gánh nặng.
Có lẽ, hai bên đều nghĩ thông, xác thực là chuyện tốt.
Cùng hắn xoắn xuýt 1 chỗ không bằng tiêu sái tách ra, một lần nữa đối mặt.
Chỉ có thể nói thế sự vô thường, bác sĩ Lâm cũng không nghĩ đến khả năng trong thể xác của chồng mình là một linh hồn khác. Là người đàn ông mà cô yêu đến mê muội từ khi còn là thực tập sinh.
Chu trạch lại gọi xe. Sau đó ngồi trước tiểu khu hút thuốc, trên điện thoại đưa tin tức hiện tại. Chu Trạch có chút hối hận đã để xe Taxi kia đi, có lẽ nên bảo hắn chờ 1 chút, sau đố ngồi xe về tiệm sách.
Bây giờ tối rồi lại còn là đêm 30, gọi xe rất khó.
Đợi khoảng 10 phút, hút 3 điếu thuốc, Chu trạch có chút phiền muộn, đứng thẳng, duỗi lưng. Tuy nóihắn không sợ lạnh như đi về như vậy cũng rất mệt mỏi.
Trùng hợp, lúc này có một xe con màu đen chạy đến, đến gần Chu trạch thì giảm tốc độ.
“ đi không?" tài xế thò đầu ra, là đàn ông trung niên, mặc áo bông màu đen.
“ đi" Chu trạch không có lựa chọn khác.
“ lên xe đi, sẽ không chặt chém anh." Tài xế cười cười.
Chu trạch lên xe, nói địa chỉ tiệm sách, trả giá xong, tài xế khởi động xe.
Xe này hẳn là mới, chỗ ngồi còn mùi nhựa plastic, bên trong cũng rất sạch sẽ.
Có rất ít người nguyện ý mang xe mới đi chạy khách.
“ chỗ đó a" tài xế chủ động cho Chu Trạch một điếu thuốc, Chu trạch nhận
“ ừ"
“ ở hay làm gì?
“ cửa hàng ở đó."
“ a, buôn bán cũng tốt chứ?" đó là khu trung tâm bỏ hoang, người ở đây đều biết.
“ anh không phải người ở đây?" Chu trạch hỏi
Tiếng gió của người Thông Thành khác với nơi khác, rất dễ nhận ra.
“ nhà tôi ở Dung thành, tôi đến đây làm" Tài xế bật lửa “ hút đi, đừng khách khí."
Chu Trạch cũng hút một hơi, khẽ nhíu mày, thuốc lá này có vị không giống thường
“ Năm mới cũng không về nhà?"
“ vợ con ở nhà khỏe mạnh, không về, muốn kiếm thêm chút tiền." tài xế thò tay ra ngoài cửa sổ, búng tàn “ tôi có 4 đứa con."
“ thật lợi hại." Chu trạch nói.
“ cũng khó a" Tài xế chậc chậc “ vợ tôi mang thai con đầu và thứ hai là con trai, tôi muốn con gái, sau đó cái thai thứ ba cũng là con trai, may đến cái thứ 4 là con gái nên mới hài lòng."
“ thế sao" Chu Trạch phụ họa, lại hút một hơi, sau đó ném ra cửa sổ, thuốc này nhạt giống như chỉ là cuộn giấy.
“ tôi không phải người có tư tưởng cũ, không có trọng nam khinh nữ,, tôi chỉ thích nhiều trẻ con, hặc hặc" nói đến con nhà mình hắn liền nói nhiều hơn.
“ đẻ đứa út bị phạt tiền cũng không nộp? Lên được đại học sẽ làm hộ khẩu, anh mở cửa hàng gì?"
“ tiệm sách"
“ sinh ý thế nào?" tài xế như hết chuyện để nói.
“ không tốt lắm."
“đúng vậy, đầu năm nay trên mạng cũng có thể mua sách, giá còn ưu đãi."
Đường phía trước như có tai nạn xe cộ, cảnh sát đặt chướng ngại vật trên đường, vốn là 4 làn xe bây giờ lại chỉ đi được làn xe đạp, may mà vì lễ mừng năm mới lại là đem khuya nên xe trên đường khôngnhiều, vì vậy không trễ bao nhiêu thời gian.
“ gần sang năm mới còn bị đụng xe thật quá xui xẻo." tài xế phun khói thuốc, nói chuyện rất giống lãnh đạo đang phê phán.
Chu Trạch nhíc về sau, tìm một vị trí thoải mái hỏi “ xe này là anh mới mua?"
“ đúng vậy, con tôi tặng tôi."
Chu trạch cươi cười “ anh mới bằng này tuổi, con anh thì mới dk bao nhieu?"
“ hắc hắc" tài xế híp mắt “ con trai không chịu thua kém, đầu năm nay, chí lớn không liên quan đến tuổi, có tay chân, đầu óc, sao có thể nghèo a?"
“ cái này cũng có lý" Chu trạch gật đầu đồng ý.
“ tích tích.. tích tích.."
Xe phía sau tựa hồ vội về nhà, bấm còi nhiều lần, giục xe đi nhanh chút.
Tính người tài xế có chút nóng nảy, thò người ra mắng.
Nhưng xe phía sau lại càng bóp còi như thị uy.
“ hắc!" tài xế làm bộ đẩy cửa xe, chuẩn bị xuống xe lý luận.
Đúng lúc này cảnh sát giao thông ra hiệu có thể đi, lúc này tài xế mời ngồi lại xe, chạy đi.
“ Hôm nay cũng không đắt hàng." Tài xế bắt đầu ai oán “ sớm biết thế đã về với vợ con."
“ cũng tạm" Chu trạch từ chối cho ý kiến, tiệm mì sát vách vẫn có sinh ý, lúc này đồi thủ cạnh tranh đãnghỉ, dù là năm mới nhu cầu ít đi nhưng sinh ý lại nhiều hơn trước.
Nhất là vừa rồi Chu trạch gọi xe lâu như vậy mà còn không có người nhận.
“ hắc, không dễ a" tài xế lắc đầu “ tôi cũng khoogn dám nghỉ, học phí của con, tiền thuê nhà hàng tháng, bình thường ban ngày đi làm, tối dàng nửa buổi chạy xe, không còn chút sức nào cho nên thuốc lá cũng không dám mua loại tốt."
Khói của ngươi.. hình như là giả.
Chu trạch lấy thuốc của mình ra, vuốt vuốt.
“ nhưng hiện tại có internet cũng tiện, tối về nhà, trước khi ngủ gọi video cho vợ con,có thể nhìn thấy họ" trên mặt tài xế chậm rãi nở nụ cười.
Chu Trạch hơi nhắm mắt, hắn không ngủ được, nhưng cũng không muốn nói chuyện.
Nhưng dù Chu trạch không đáp lại tài xế vẫn nói, gần sang năm mới, lại là người tha hương nên rất côđơn.
Từ chuyện đặt tên cho con, đến chuyện con đi học, chuyện cha mẹ, đến thông lệ địa phương, tài xế nóihết.
Chu trạch đem trán tựa ở cửa sổ xe, thúc giục “ sư phụ, lái nhanh một chút."
Tài xế lái xe quá chậm, chắc cũng chỉ 30km/h. đây là cao tốc, Chu Trạch thậm chí cảm thấy có phải đối phương quá cô đơn nên tìm ngươi tâm sự, nhưng Chu trạch không có hứng thú với chuyện người khác.
“ hắc hắc, xe mói nên không lái quen, không dám đi nhanh." Tài xế vuốt vo lăng bảo bối “ xe này khôngđáng tiền, thậm chí rất rẻ nhưng là tâm ý của con trai lớn nên tôi phải quý trọng nó. Tranh thủ dùng xe kiếm mấy năm, chờ con cả có đối tượng sẽ mua cho nó một phòng, dù sao còn sống thì phải nghiến răng nghiến lợi làm, tôi là người cha có trách nhiệm, không thể sinh ra mà không nuôi."
Chu trạch khẽ nhíu mày, hắn thấy phiền.
Sau đó hắn đốt thuốc là của mình, hít một hơi.
“ sư phụ, anh đi nhanh một chút được không" Chu trạch có chút nhớ nhung hơi lạnh của tiệm mình, cũng có chút hối hận, đáng lẽ nên để bác sĩ lâm lái xe đưa về.
“ đừng nóng vội, gần sang năm mói rồi, chúng ta cũng là có chút duyên phận không phải sao, khôngphải giục, tôi hiểu, nhưng tôi là lão tài xế..
Chu trạch gõ tàn thuốc, không cẩn thận bắn ra cửa sổ xe, ngay sau đó cửa xe bị thủng 1 lỗ bằng đầu ngón tay, gió bên ngoài thổi vù vù qua lỗ đó
Tác giả :
Thuần Khiết Tích Tiểu Long