Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 289: Chiến thắng!
Nhìn thấy Cơ Bô Lạc Phu lừa phỉnh ta như vậy, bần đạo cũng không khỏi khó chịu một trận, tuy rằng ta cũng không có nói thật, mà hầu như lời nào của ta cũng là gạt hắn, nhưng mà dù sao hắn đương trường hành động trở mặt như vậy thật là không coi bần đạo vào đâu.
Đại chiêu của hắn hiện tại cũng là công kích từ trên cao xuống dưới, hơn nữa bởi vì hắn đầu tiên đã tập trung, ta ngay cả cơ hội né tránh cũng không có. Quả thật, ta có thể tiếp tục dùng thổ độn thuật né tránh, nhưng cứ như vậy sẽ bại lộ rất nhiều bí mật của ta, hơn nữa nếu quang mình chính đại né tránh, thì không thể lợi dụng mang theo hắn thu thập Tây Tư Nhĩ thân vương được rồi, vì thế bần đạo quyết định một kích thu phục hắn, để cho tên can đảm dám lừa gạt bần đạo hiểu được rằng sự đau đớn, thống khổ là như thế nào.
Nghĩ đến đây, bần đạo vẫn là ném ra đạn khói trước tiên, che đi tầm mắt của mọi người, sau đó âm hiểm cười nhạo cái tên ngu ngốc đang biểu diễn bên trên.
Cơ Bô Lạc Phu ở trên trời thở ra một hơi, sau đó đem thị huyết ma thương trong tay vũ động ra vạn vạn thương ảnh sắc bén, bao phủ một phạm vi mấy trăm thước lấy bần đạo làm trung tâm, sau đó thẳng tắp hướng về trên đầu ta đâm xuống, thật không hỗ là thương thần kỹ, quả nhiên có một loại uy thế hủy thiên diệt địa.
Ngay khi mũi thương của hắn cách ta còn có mấy thước, người của hắn cách ta cũng chưa đến chục thước, lúc này hắn cũng không có phát giác thân hình của Cái Thứ bất tri bất giác đột nhiên to ra đến một mức độ kinh người, sau khi bần đạo nhẹ nhàng vỗ đầu Cái Thứ một cái, Cái Thứ lập tức ngẩng đầu, đem "Thú vương bào hao đạn " tích tụ đã lâu từ trong miệng phun ra ngoài.
Cơ Bô Lạc Phu lúc ấy đang ý dâm như thế nào đem ta đâm thành thịt vụn thì thấy Cái Thứ lại đột nhiên ngẩng đầu, hơn nữa lập tức phát giác năng lượng cầu kim quang lòe lòe trong miệng nó, làm cho hắn lúc ấy hù đến mất hồn mất vía a. Bởi vì hắn biết, thực ra tại trong khu vực cấm ma của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển cũng không phải nhất định không thể thi triển ma pháp, cái gì cũng phải có giới hạn, mà giới hạn ma thuật của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển chính là pháp thuật cấp mười hai, chỉ cần là pháp thuật từ mười hai cấp trở xuống nó đều có thể cấm đoán, nhưng mà nếu mà một khi vượt qua được cái giới hạn này thì Địa Ngục Tam Đầu Khuyển đành bất lực.
Cho nên, chứng kiến Cái Thứ lại có thể ở bên trong khu vực cấm ma của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển tập trung năng lượng, đồng thời bộ dáng muốn phóng ra, Cơ Bô Lạc Phu lập tức ý thức được pháp thuật đó ít nhất là cấp mười ba. Hắn có thể không sợ sao? Kết hợp với kinh nghiệm cùng ta đối chiến vừa rồi của hắn, cùng với thân hình cự đại và cấp độ pháp thuật của Cái Thứ, Cơ Bô Lạc Phu lập tức đã hiểu ra hết thảy, nguyên lai, đối thủ chân chính của mình, la con Đại Địa Chi Hùng này a? Cơ Bô Lạc Phu hiện tại cũng đã hối hận đến xé ruột đứt gan, nếu sớm biết một chút, cho dù có đánh chết hắn, hắn cũng không dám tới khiêu chiến a! Hiện tại hối hận cũng đã muộn, vẫn là phải nghĩ xem chạy thoát thân như thế nào đây.
Cơ Bô Lạc Phu vội vàng buông tha cho đại chiêu đã hoàn thành được một nửa, tiếp đó đem thân thể của mình hóa thành một tầng khói đen. Đây là một chiêu bảo mệnh của hắn, bởi vì hắn biết Đại Địa Chi Hùng chỉ có một loại pháp thuật công kích là thú vương bào hao đạn này, hơn nữa là cấp mười ba. Hắn chỉ có tại nơi này dưới trạng thái sương khói mới có thể nhiều khả năng tránh né công kích hơn.
Phản ứng của Cơ Bô Lạc Phu cũng không chậm, nhưng mà thời gian hắn phát giác cũng vẫn là quá muộn. Một quả năng lượng cầu màu vàng đã phóng lên trên cao, tựa như pháo cao xạ bay về khói đen do Cơ Bô Lạc Phu biến hóa thành. Vô thanh vô tức trực tiếp xuyên qua, cũng đem rất nhiều năng lượng tạo thành khói đen mang theo. Bởi vì Cơ Bô Lạc Phu chậm một bước, cho nên phạm vi của khói đen vẫn còn rất nhỏ, thoáng cái đã bị thú vương bào hao đạn đánh bay hơn phân nửa khói đen. Đây chẳng khác ào là đem năng lượng của Cơ Bô Lạc Phu đánh rớt hơn phân nửa. Mà thương ảnh của Cơ Bô Lạc Phu va chạm vào đều bị quang cầu cắn nuốt.
Theo người khác quan sát, một kích nguyên bản đằng đằng sát khí của Cơ Bô Lạc Phu, lại lập tức biến chất, bị một quả năng lượng cầu màu vàng từ trong sương khói bay ra hoàn toàn phá hủy. Đợi cho sau khi Cơ Bô Lạc Phu hóa thành khói đen một lần nữa trùng tổ thành hình người ngồi vào trên tọa kỵ của hắn thì cơ hồ hắn cũng ngồi không vững, cơ thể run run rất suy yếu.
"Các hạ, ngươi gạt ta?" Thanh âm của Cơ Bô Lạc Phu nghe rất thê lương, "Ngươi không có nói cho ta biết tọa kỵ của ngươi là Đại Địa Chi Hùng a?" Hắn hiện tại cực kỳ thảm, năng lượng toàn thân bị một lần này xóa sạch hơn phân nửa, tương đương là thực lực giảm xuống hơn phân nửa, không biết phải cần bao nhiêu thời gian mới có thể bổ sung đủ đây?
"Ha ha!" Bần đạo cười nói :"Ngươi không phải không hỏi sao? Còn nữa, chẳng lẽ lấy lịch duyệt cùng kiến thức của ngài, vẫn không thể phân biệt ra được sao?"
"Vũ giả chúng ta phương diện cảm giác cùng kiến thức vốn là kém hơn pháp sư, với lại, cấp bậc năng lượng của Đại Địa Chi Hùng cao hơn ta, sau khi hắn che dấu khí tức, làm sao có thể bị ta phát hiện đây?" Cơ Bô Lạc Phu buồn bực nói.
"Bất kể nói thế nào, điều này cũng không thể trách ta được chứ?" Bần đạo ha ha cười nói :"Không bằng chúng ta đánh tiếp, nói không chừng ngươi còn có thể dựa vào Địa Ngục Tam Đầu Khuyển của ngươi thắng ta đấy?"
"Không đánh nữa!" Cơ Bô Lạc Phu cũng rất rõ ràng nói :"Ta nhận thua!"
"A, các hạ không phải minh thần kỵ sĩ sao? Như thế nào lại không chiến mà bại a?" Ta khó hiểu dò hỏi.
"Ta không phải là đối thủ của nó, tuyệt đối không thể!" Cơ Bô Lạc Phu khẳng định nói :"Đại Địa Chi Hùng là ma thú có phòng ngự cực mạnh trong các loại ma thú, cho dù là cộng với cẩu cẩu của ta cũng khó có khả năng đột phá được phòng ngự của nó, cuộc chiến này đánh nữa cũng vô nghĩa. Ta còn không muốn chết, cho nên ta nhận thua."
"Thật sự là nhận thua?" Bần đạo hơi tiếc nuối hỏi han. Ta còn muốn cùng hắn tiếp tục luyện tập nữa, cũng vừa vạn thử xem thực lực của minh giới, nhưng không ngờ hắn chỉ một lần ăn quả đắng là rút lui, thật là một tên nhát gan a.
"Đúng vậy!" Cơ Bô Lạc Phu nói :"Dựa theo quy củ của minh giới chúng ta, các hạ có thể lựa chọn giết ta hoặc là để cho ta dùng bảo vật mua lại mạng mình."
"Ta muốn mạng của ngươi làm gì chứ?" Bần đạo lập tức cự tuyệt đề nghị lấy mạng nhỏ của hắn, nói thẳng :"Ngươi có vật gì tốt, có thể cho ta nhìn thử không? Ta rất là có hứng thú a!"
"Đương nhiên, ta nhất định sẽ lấy ra vật phẩm phù hợp với thân phận ta!" Cơ Bô Lạc Phu nói, tiếp theo sau hắn cúi đầu suy nghĩ một chút rồi nói :"Ân! Như vậy đi, ta lần này đi ra cũng không có mang theo vật gì tốt, chỉ có bộ áo giáp này coi như không tệ, mong người thu nhận lấy đi."
Cơ Bô Lạc Phu nói xong, áo giáp trên người hắn liền tự động chảy xuống. Kim chúc chảy xuống giống như thủy ngân lập tức hấp dẫn sự chú ý của ta, sau khi cái áo giáp này chảy xuống mặt đất thì lại giống như một vũng nước, mà không còn là bộ dáng của một áo giáp. Về phần Cơ Bô Lạc Phu, hắn sau khi cởi áo giáp giống như phượng hoàng bị cạo lông còn không bằng con gà. Cả người hắn chỉ là một bộ khô lâu quái lạ, chỉ là xương cốt của hắn đều biến thành màu đen, có năng lượng linh hồn cường đại lưu động bên trong mà thôi.
"Đây là vật gì?" Bần đạo tò mò hỏi :"Như thế nào kỳ quái như vậy a? Giống như là vật sống!"
"Nó có sức sống đó!" Cơ Bô Lạc Phu nói ra lời kinh người.
"A? Nó là sinh vật?" Bần đạo giật mình nói.
"Đúng vậy, chính ra nó, nó thực ra là mọt loại Sử Lai Mỗ biến chủng (kim chúc loại lỏng, hình dạng giống là con sinh vật giống như con pipi của Đai dũng sĩ trong dấu ấn rồng thiêng:>) , chúng ta coi nó là kim loại nặng Sử Lai Mỗ." Cơ Bô Lạc Phu tự hào nói.
"Có vẻ như Sử Lai Mỗ là ma thú cấp một đúng không? Chúng nó cơ hồ ai cũng đánh không lại!" Bần đạo đối với khẩu khí giới thiệu tự hào của hắn không cho là đúng, chẳng lẽ bần đạo dễ lừa gạt sao?
"Các hạ nói rất đúng Sử Lai Mỗ của các ngươi nơi này rất bình thường, mà kim loại nặng Sử Lai Mỗ lại là đặc sản của ma giới, là ta tại trong một lần thám hiểm ngẫu nhiên phát hiện." Cơ Bô Lạc Phu nói..
"Kim loại nặng Sử Lai Mỗ kia có cái tác dụng kinh người gì sao?" Bần đạo khiêm tốn thỉnh giáo. Ma giới cũng thế, minh giới cũng tốt, ta cũng không phải quen thuộc, xem ra có thời gian rảnh, vẫn là nên đi tham quan một chút.
"Loại kim loại nặng Sử Lai Mỗ này là biến chủng trong gia tộc Sử Lai Mỗ, hết sức hiếm thấy, cơ hồ là tuyệt tích, ít nhất hiện tại cả ma giới cũng còn một con này mà thôi." Cơ Bô Lạc Phu tự hào nói :"Thân thể của nó giống như là kim chúc lỏng, mà trên thực tế, nếu như nó nguyện ý, đích xác có thể đem thân thể trở nên cứng rắn giống như kim chúc bình thường. Kim loại nặng Sử Lai Mỗ trải qua huấn luyện có thể biến thành các loại áo giáp cùng vũ khí, không chỉ có thuận tiện, hơn nữa không bị mài mòn."
"Nó chịu nén được sao? Ý ta là muốn hỏi lực phòng ngự như thế nào?" Bần đạo tò mò hỏi. Sinh vật ly kỳ như thế còn chưa từng gặp qua, kim chúc còn sống, hẳn là đồ chơi cực tốt, ta đã quyết định phải có nó.
"Độ cứng rắn của nó có quan hệ với cấp bậc, như ta đây, sau khi nó biến thành áp giáp, lực phòng ngực tuyệt đối không kém hơn so với áo giáp do Ải Nhân chế tạo." Cơ Bô Lạc Phu tự hào nói.
"Vậy nó ăn cái gì? Như thế nào thăng cấp? Lên tới cấp cao còn có thêm được chỗ tốt nào không?" Bần đạo hỏi liên tiếp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Thức ăn của nó chính là các loại kim chúc, bất quá phải là kim chúc hi hữu quý hiếm mới có thể khiến nó thăng cấp, nếu như cấp bậc đủ cao, nó thậm chí có thể hóa thành nhân hình trợ giúp ngài chiến đấu." Cơ Bô Lạc Phu nói :"Đương nhiên, cũng có thể biến dạng thành bất cứ loại động vật gì."
"Ha ha!" Bần đạo cao hứng cười cười :"Tốt lắm, rất tuyệt, ta đây cuối cùng như thế nào mới có được nó đây? Ký kết khế ước sao?"
"Đúng vậy!" Cơ Bô Lạc Phu nói :"Ta hiện tại giải trừ quan hệ phụ thuộc nó, sau đó do ngài cùng nó ký kết khế ước là được rồi."
"Ha ha!" Bần đạo vội vàng nói :"Vậy còn chờ cái gì nữa, chúng ta bắt đầu đi?" Đồ chơi hay như vậy, bần đạo cũng có chút nôn nóng, kim loại nặng Sử Lai Mỗ này, chính là một transfomer a!
Cơ Bô Lạc Phu sau khi thấy ta đáp ứng, lập tức giải trừ khế ước, sau đó bần đạo cùng Sử Lai Mỗ ký kết khế ước mới.
"Được rồi, các hạ, ta có thể trở về rồi chứ?" Cơ Bô Lạc Phu hỏi.
"Đương nhiên có thể!" Bần đạo cười nói :"Chào mừng ngài lần sau lại đến! Tái kiến!"
"Ta nghĩ ta sẽ không đến nữa!" Cơ Bô Lạc Phu cười khổ nói :"Đến đây hai lần, lần thứ nhất thiếu chút nữa trở thành đồ lót dạ cho Thụ Yêu mạnh mẽ đến biến thái, lần thứ hai thì rất ngu ngốc đâm đầu chiến đấu với một vị cường giả có Đại Địa Chi Hùng làm tọa kỵ. Ta xem ra là không có vận khí ở cái vị diện này."
"Ha ha!" Bần đạo cười nói :"Như vậy sẽ có lúc ta đi minh giới tìm ngươi."
"Thật sự!" Ánh mắt của Cơ Bô Lạc Phu sáng ngời, ngay tức khắc trở nên hăng hái hơn.
"Làm sao?" Bần đạo yếu ớt hỏi một câu :"Chẳng lẽ ngươi tính toán vào lúc đó ám toán ta sao?"
"Đương nhiên không phải!" Cơ Bô Lạc Phu vội vàng nói :"Ngài ngàn vạn lần không nên hiểu lầm, ta chỉ là muốn giới thiệu ngài với mấy vị bằng hữu thôi, bọn họ đều là siêu cấp cao thủ ở minh giới, rất khát vọng cùng đối thủ kỳ lạ như ngài chiến đấu để nâng cao thực lực bản thân, mong ngài đáp ứng chúng ta, được không?"
"A?" Bần đạo buồn bực, còn có người cầu bị đánh? Vì thế bất mãn nói :"Ta là đi du lịch, cũng không phải đi đánh nhau?"
"A!" Cơ Bô Lạc Phu vội vàng giải thích nói :"Thỉnh đừng hiểu lầm, trách ta cũng không nói rõ ràng. Ngài yên tâm, quyết đấu giữa chúng ta không giống như lần này, chỉ là luận bàn mà thôi, điểm đến là dừng."
"Vậy thôi được!" Bần đạo cũng có ý cùng cao thủ ở minh giới đọ sức một phen, vừa vặn nhất cử lưỡng tiện.
"Cám ơn!" Cơ Bô Lạc Phu cực kỳ hưng phấn mà nói :"Đây là tọa độ chúng ta ở minh giới, ta nghĩ là có chỉ dẫn của nó, ngài nhất định có thể phá vỡ hàng rào không gian đi vào Minh giới, đến lúc đó, ngài chỉ cần đến bất kỳ một công hội mạo hiểm giả nào trong thành thị, tuyên bố tìm tin tức của ta, ta liền lập tức sẽ tới tìm ngài." Nói xong hắn đưa cho ta một cái quang đoàn tối đen, sau khi ta cầm láy thì liền tự động tan ra vào cơ thể của ta, đồng thời, trong đầu ta hiện ta không gian tọa độ của minh giới.
"Minh giới còn có thành thị? Trong thành thị còn có mạo hiểm giả công hội?" Bần đạo bị lời nói của Cơ Bô Lạc Phu làm cho sửng sốt. Nơi đó không phải nơi tập trung của linh hồn người chết sao? Làm sao lại giống như đại lục chúng ta thế a.
"Ha ha!" Cơ Bô Lạc Phu nói :"Tình huống cụ thể ngài hay là tự mình chậm rãi tìm tòi đi. Ta hiện tại nhất định phải về. Đồng bạn của ta đang kêu gọi ta, ta muốn không đáp ứng trở về sợ là không được. Tái kiến!" Nói xong, trên người hắn lại tràn ngập ra một tầng mây đen dày đặc, đem hắn bao bọc bên trong. Tiếp theo sau một lực lượng cường đại xuất hiện, cứng ra xé rách không gian, sau đó khí tức cường đại đột nhiên biến mất, mây đen cũng theo đó tán đi, tại chỗ cái gì cũng không có.
Gia hỏa này không ngờ đến cũng nhanh chạy trốn cũng rất nhanh. Bần đạo bất mãn than thở. Tiếp theo ta liền đem tinh thần đặt ở trên người kim loại nặng Sử Lai Mỗ mới có được đến tay. Tâm niệm vừa động, nó lập tức chảy lên phía sau lưng Cái Thứ, dựa theo yêu cầu của ta biến thành một cái yên. Ha ha, đồ chơi rất tuyệt.
Bần đạo mang theo món đồ chơi mới, trở lại bên cạnh mọi người.
"Tên Cơ Bô Lạc Phu kia như thế nào lại trở về?" Phụ thân khó hiểu hỏi han :"Chẳng lẽ ngươi thắng sao?"
"Đúng a!" Bần đạo giả vờ đắc ý nói :"Chút bổn sự của hắn, chẳng lẽ còn có thể thắng ta sao?" Ai, bảo ta là một lão gia hỏa bày ra vẻ non nớt của hài tử thật sự khó chịu a. Thế nhưng ở cái tuổi này phải có cái bộ dáng thế này a. Cũng không thể nói như bình thường được? Như thế còn không bằng để cho người ta biết ta là lão yêu quái chuyển sang kiếp khác cho rồi. Bần đạo giả bộ được cũng rất là vất vả.
"Như thế nào cũng không thế các ngươi đánh nhau sống chết a? Ít nhất cũng phải có một người trọng thương chứ?" Phụ thân khó hiểu hỏi :"Chẳng lẽ hắn trực tiếp nhận thua sao?"
"Ha ha!" Ta ngửa mặt lên trời cười to nói :" Đương nhiên như thế! Khắp thiên hạ ta không có đối thủ, ta là vô đối!"
"Ta phi!" Phụ thân nhổ toẹt một bãi nước miếng xuống đất nói :"Có dũng khi một mình đấu với Giáo Hoàng coi?"
"A! Đúng rồi! Ta mới vừa mới nhìn thấy rõ ràng Tây Tư Nhĩ thân vương trốn tới chỗ này, hiện tại như thế nào không có ai thế? Ta đang chờ hắn nhận thua đây?" Bần đạo vội vàng nói tránh đi. Bảo ta di khiêu chiến Giáo Hoàng? Quả thực là chuyện cười? Nếu cái lão già kia dùng đến thần thuật, cho dù là Cái Thứ cũng chịu không nổi, lấy thực lực của ta bây giờ, còn chưa đủ tuổi với lão.
"Đúng vậy!" Phụ thân cũng mắt nhìn tứ phía tìm kiếm, nói :"Như thế nào một lát đã không thấy tăm hơi đâu rồi!"
"Bọn hắn thừa dịp ngươi cùng Cơ Bô Lạc Phu nói chuyện bỏ chạy rồi!" Thúc tổ nói với ta.
"Mục sư có chạy trốn cũng không thoát khỏi giáo đường!" Bần đạo khinh thường nói, "Hôm nay mọi người chúng ta cũng mệt mỏi, hay đi về trước tổ chức party cho trận đại thắng hôm nay, đem tin tức này tuyên truyền cho ai ai cũng biết. Sau đó lại cùng Tây Tư Nhĩ thân vương giao thiệp, xem hắn còn có lời gì để nói."
"Được!" Mọi người sôi nổi đáp ứng nói.
Đoàn người chúng ta cao hứng phấn chấn trở lại trong thành, được sự hoan nghênh nhiệt liệt của mọi người. Bần đạo lúc này ở trước mặt mọi người tuyên bố, Tạp Đặc đã thua hai trong ba trận quyết đấu, từ nay về sau, Tạp Đặc thừa nhận thành Tạp Tháp Nhĩ chính là đất của Đại Hán quốc. Tin tức này trong thời gian cực khắp truyền khắp khu chiếm đóng, hơn nữa còn đem truyền khắp đại lục, đến lúc đó, Tạp Đặc còn muốn lật lọng thì thanh danh sẽ bị hủy là một nước thất tín bội nghĩa.
Nhưng mà bần đạo lại thật không ngờ chính là, bên Tây Tư Nhĩ thân vương đã tiên hạ thủ vi cường, đầu tiên chế tạo dao ngôn, nói ta hối lộ tuyển thủ tham chiến bên Tạp Đặc, sử dụng thủ đoạn đê tiện thủ thắng, Tạp Đặc vương quốc không công nhận kết quả thất bại này, cho nên đánh cuộc xóa bỏ. Không chỉ có như thế, Tạp Đặc còn muốn thu phục lại toàn bộ đất đã mất, coi như trừng trị hành vi vô sỉ của Đại Hán.
Dao ngôn này của hắn còn kèm theo căn cứ. Căn cứ lớn nhất chính là thực lực của chúng ta kém quá nhiều. Một vị cao thủ cấp kiếm thần kết hợp với cửu cấp ma thú, không ngờ đánh không lại hài tử mười ba tuổi còn chưa mọc đủ lông? Nói ra ai tin a? Đến mình còn cảm thấy không tin, càng khỏi nói người khác. Cho nên dân chúng trong nước Tạp Đặc lập tức tin lấy tin để chuyện ma quỷ của Tây Tư Nhĩ, ào ào tức giận mắng nhiếc bần đạo vô sỉ, cũng tích cực ủng hộ hành động thu phục lại đất mất của hắn, ngay cả người bên khu chiếm lĩnh, cũng bắt đầu có dấu hiệu không ổn, nguyên bản rối loạn đã bình ổn lại có dấu hiện rối ren trở lại. Khiến cho đường lương của quân ta bắt đầu chịu uy hiếp, mà bần đạo cũng bị bức điều thêm nhiêu quân đi hộ lương.
Bần đạo sau khi nghe được tin tức này, quả thực là cơn giận bốc lên tận trời xanh. Ta vẫn cho rằng Thạch Nguyên gia là đồ ghê tởm nhất, hiện tại xem ra Tây Tư Nhĩ thân vương còn cao cơ hơn một bậc. Bổn sự trợn mắt nói lời bịa đặt của hắn, thật sự không phải là trình độ của lũ ngu ngốc Thạch Nguyên gia có thể với tới. Ân chuẩn xác là, lấy chỉ số IQ của Thạch Nguyên gia mà nói, bọn hắn còn làm chưa được skill vô sỉ level cao như vậy của Tây Tư Nhĩ thân vương.
Tác giả :
Tả Tự Bản