Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 276: Ai tính kế ai? (3)

Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 276: Ai tính kế ai? (3)


Mắt thấy bọn hắn sắp hoàn toàn xong đời, trong lòng bần đạo đột nhiên có linh cảm, một cỗ ma pháp dao động cường đại truyền đến! Lão tiểu tử Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn rốt cục không nhịn được nữa sao? Bần đạo cười lạnh trong lòng, sau đó âm thầm sử dụng thần thức tập trung vị trí của hắn, đó là một nam tử giấu sâu trong Hổ Hoàng Quân Đoàn, toàn thân ngay cả đầu cũng trùm trong hắc bào kín mít. Ma pháp Điện Hệ dao động kịch liệt mơ hồ truyền đến từ áo choàng của hắn, theo cường độ ma lực suy tính thì hắn đang chuẩn bị một cái thất cấp pháp thuật, kỳ quái, thất cấp pháp thuật cũng phải chuẩn bị sao? Bất quá nhìn bộ dáng như lập tức phải thi triển của hắn cũng làm ta không kịp đi hoài nghi thêm cái gì.

Nếu hắn phóng xuất pháp thuật ra thì phải chết vài trăm người nha. Không chần chờ, Nộ Long Chi Bào Hao lập tức xuất hiện trên tay, một mũi tên liền được bắn ra. Vì hắn sớm đã bị thần thức của ta tập trung nên dù khoảng cách hơn 800 thước vẫn bị ta bắn trúng mi tâm. Làm Thần Khí bài danh đệ nhất trong cung nỏ, uy lực của Nộ Long Chi Bào Hao rất lớn! Cứ việc cách nhau đến 800 thước nhưng cơ hồ không ảnh hưởng đến quỹ tích phi hành gần như thẳng tắp của nỏ tiễn, hơn nữa, không chỉ có rất nhiều hộ vệ to lớn che phía trước bị bắn chết mà sau khi bắn chết mục tiêu, dư thế càng bắn ngã một chuỗi dài những người phía sau.

Mà mục tiêu đang chuẩn bị pháp thuật đột nhiên mất đi sự khống chế của thi pháp giả nên bộc phát ngay tại chỗ, một đạo liên hoàn tia chớp màu bạc tàn sát bừa bãi chung quanh vài giây, chiến sĩ phụ trách bảo hộ gục thành một mảng!

Nhưng sau đó, chuyện làm bần đạo khiếp sợ đã xảy ra. Ở một cái hướng khác, một cỗ ma pháp dao động cường hãn hơn mười lần đột nhiên xuất hiện! Bị lừa! Ta cơ hồ liền ý thức được vấn đề này, tên vừa rồi là mục tiêu giả, vẻn vẹn sử dụng thất cấp ma pháp quyển trục mà thôi! Pháp thuật trong quyển trục có thể mở ra liền dùng, hoặc có thể liên tục tụ tập trên tay một lúc, nhắm chuẩn rồi lại phóng, tên vừa rồi có tài khống chế, lừa ta mắc mưu mà thôi! Thực giảo hoạt!

Ngay khi bần đạo đang hối hận, pháp thuật mà Điện Hệ Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn mưu đồ đã lâu rốt cục phóng ra, trên bầu trời đột nhiên tụ tập lên Điện Hệ ma pháp nguyên tố cực kỳ nồng đậm, cái loại năng lượng thật lớn này làm ta cảm thấy bất an, sau đó, bầu trời bắt đầu giáng xuống vô số đạo tia chớp, bao phủ khu vực một đường tròn đường kính ước chừng hơn 500 thước. Uy lực của tia chớp cường đại đến nỗi khó có thể hình dung, binh lính tính cả chiến mã và trang bị cơ hồ lập tức bị đánh thành tro tàn, bạch quang chói mắt và tiếng gầm rú đinh tai nhức óc làm những người ở bên ngoài phạm vi như chúng ta cũng sợ đến mức trợn mắt há hốc mồm!

Đối mặt với pháp thuật uy lực lớn như vậy mặc cho ai cũng không khỏi cảm khái sự nhỏ bé của mình. Uy lực của nó thì ngay cả thời kì toàn thịnh của bần đạo, ít nhiều cũng phải động động ngón út nha! Ấn theo tiêu chuẩn của thế giới này thì cũng là pháp thuật 11 cấp, nhưng mà từ lúc ta bắn chết thế thân đến lúc Thác Khắc Đàn phóng thích pháp thuật bất quá mới chỉ vài cái hô hấp ngắn ngủn mà thôi, cho dù là Pháp Thần cũng không phóng được nha! Dưới tình huống bình thường, pháp thuật uy lực thật lớn như vậy, nếu không có ai hiệp trợ, vẻn vẹn chỉ dựa vào một cái Đại Ma Đạo Sư như hắn tự mình thi triển thì ít nhất cũng phải chuẩn bị 30 phút!

Như vậy cũng chỉ có một loại khả năng, hắn đã sớm chuẩn bị pháp thuật này, có điều được Pháp Sư khác nghĩ cách che dấu ma lực dao động, ngay khi sắp thi triển lại gọi thế thân ra tay, hấp dẫn ta bắn ra Nộ Long Chi Bào Hao. Khi ta bắn ra một mũi tên có thể uy hiếp Thác Khắc Đàn rồi thì hắn mới lập tức phát động pháp thuật! Thiết kế liên tiếp tinh chuẩn này, xảo diệu dị thường, kế lại tiếp kế, tuyệt đối là bút tích của cao nhân a! Bần đạo ngậm bộ hòn này xem như ăn không oan chút nào! Mà thiết kế giả không thể nghi ngờ chính là lão hồ ly Tây Tư Nhĩ thân vương này.

Tên sống dai này sao còn chưa chết a! Thương tích nặng như vậy còn có thể nằm sấp chỉ huy, thật sự là buồn bực chết ta! Bần đạo dám cam đoan đây là chủ ý lâm thời nảy lòng tham của hắn vì tên thế thân kia cũng không phải rất hoàn mỹ, ta cẩn thận một chút là được rồi! Hơn nữa, chuyện ngụy trang tiểu binh đi đánh lén Thiết Giáp Thú có khi cũng là chủ ý của hắn, lấy nhân phẩm của Thủy Chi Kiếm Thánh Mạch Cáp Đặc thì nói gì cũng không có khả năng chủ động đi làm!

Mấu chốt nhất là, phạm vi bao phủ của pháp thuật này thật sự rất lớn, hơn nữa trọng điểm chiếu cố là thúc tổ, phụ thân và Thiết Giáp Thú. Chiến trường bọn họ vẻn vẹn cách nhau chỉ 200-300 thước, vì tiêu diệt bọn họ, pháp thuật này không chỉ cơ hồ nện lên mặt ngay nơi hai quân giao chiến, tạo thành thương vong cơ hồ ngang nhau mà ngay cả Hỏa Chi Kiếm Thánh Liệt Viêm Nộ Kích Lam Khắc Tư cũng vì đang chiến đấu với phụ thân mà bị nó bao phủ lên! Không có Tây Tư Nhĩ thân vương bày mưu đặt kế, Thác Khắc Đàn được mời đến dám chẳng phân biệt địch ta mà phóng chiêu sao? Sợ là vừa phóng được một nửa đã bị người Tạp Đặc chung quanh đập chết tươi rồi!

Pháp thuật này giằng co chỉ chừng hai mươi mấy giây nhưng chúng ta lại cảm giác như mấy chục năm vậy, sau khi tia chớp qua đi, lại nhìn về nơi bị tàn sát bừa bãi thì thấy chỉ còn ba vật sống! Tuy phòng ngự của Thiết Giáp Thú được xưng là có thể so sánh với Cự Long, nhưng cái pháp thuật này thì ngay cả long cũng không chịu nổi nha? Đáng thương cho nó bị đập vỡ cả người đều là thương tích, vảy giáp đều bị đập vỡ nát, toàn thân cháy đen, từng đạo vết thương nứt ra còn không ngừng chảy máu, vô lực quỳ rạp trên mặt đất, nhẹ nhàng kêu gào, ngay cả khí lực kêu to cũng không có, có thể thấy thương thế của nó nghiêm trọng biết bao nhiêu!

Nhưng mà, thúc tổ đi cùng với nó đâu? Ngay khi bần đạo đang buồn bực tìm kiếm, hắn lại từ dưới bụng Thiết Giáp Thú chui ra, trên người ngoài có vài chỗ đen đen, tóc có chút loạn, người ta lại không có chút việc gì! Xỉu! Người này thật thật không hổ là lão bánh quẩy, vào thời khắc nguy hiểm nhất còn có thể bình tĩnh tìm được chỗ an toàn nhất mà trốn, thật không dễ dàng a! Chỉ có Thiết Giáp Thú đáng thương bị hắn làm tấm chắn mà thôi!

Còn lại chính là phụ thân đáng thương của ta, hắn và Lam Khắc Tư phân biệt ngã trên mặt đất cách nhau không xa, hai cái bộ dáng như gà quay, làm ta nhìn mà vội cả trong lòng! Bần đạo quyết định thật nhanh, tự mình mang theo Cái Thứ lao về phía phụ thân trước, đồng thời thả ra hai cái cửu cấp quyển trục "Vẫn Thạch Thuật" nện vào cùng một chỗ, chính là vị trí của Thác Khắc Đàn. Ta cũng không tin lão hỗn trướng này thả ra một cái pháp thuật lớn như vậy còn có nhiều ma lực? Kể cả đám Pháp Sư bên cạnh cũng thế, khẳng định vì che dấu ma lực dao động mà tiêu hao không ít ma lực, hai cái cửu cấp pháp thuật của ta dù không đập chết bọn hắn cũng có thể làm bọn hắn không còn sức đâu mà công kích tiếp!

Trước khi ta đuổi tới bên cạnh phụ thân, người của hai bên như phát điên lao về phía đó, nhưng mà người còn chưa đến đã có mấy chục trên trăm kiện binh khí hung hăng ném về phía hai người. Thúc tổ lắc mình một cái, trước tiên che trước mặt phụ thân, sau đó ôm phụ thân lui về bên cạnh Thiết Giáp Thú. Hắn di chuyển rất nhanh, cơ hồ chỉ vài hô hấp đã xong rồi! Đương nhiên, hắn còn không quên rất tay thưởng cho Lam Khắc Tư đang hôn mê bất tỉnh một cái đấu khí nhận, chém hắn thành hai mảnh! Đáng thương cho nhất đại tông sư, một trong Đại Lục Thập Đại Kiếm Thánh cứ như vị bị thúc tổ chém làm hai!

Có thúc tổ bảo hộ và viễn trình quyển trục của ta bảo trợ, cuối cùng chúng ta đã có thể bảo hộ phụ thân và Thiết Giáp Thú trước Tạp Đặc! Bất chấp cái khác, trước tiên ta kiểm tra một chút thương thế của phụ thân đã, phát hiện hắn bất quá chỉ là bị tia chớp đốt trọi làn da bên ngoài mà thôi, sau đó bị chấn động thật lớn chấn cho hôn mê! May mà lúc ấy hắn đứng rất gần với Lam Khắc Tư, Long Giác Kiếm và Long Lân Giáp trên người hắn đều là cách điện, mà Lam Khắc Tư đứng gần hắn lại một thân áo giáp sắt thép, nhất là cự kiếm trong tay giơ lên cao đều là chất dẫn thượng đẳng! Ngươi nói, khi sét đánh xuống, một người cầm gậy gỗ đứng chung với một người cầm gậy sắt, ai không hay ho hơn? hơn nưuã Long Lân Giáp siêu cấp phòng ngự và đấu khí hộ thể của phụ thân giúp hắn thoát khỏi kiếp này.

Phát hiện phụ thân bất quả chỉ là tạm thời hôn mê, ta đưa hắn cho hộ vệ đằng sau chiếu cố, sau đó lại kiểm tra thương thế của Thiết Giáp Thú, nó lại là bảo bối của phụ thân nha, không thể xảy ra chuyện gì được! So sánh với thương thế rất nhỏ của phụ thân, thương thế của Thiết Giáp Thú tuyệt đối thuộc loại trầm trọng nguy hiểm! Hiện tại nó da tróc thịt bong, máu chảy không ngừng, đã hoàn toàn lâm vào trạng thái hôn mê! Hỏa Hệ năng lượng trong cơ thể nó không ngừng thoát ra ngoài, nếu thoát sạch ra thì nó xong đời rồi! Bần đạo liên tiếp ném vài cái trị liệu thuật lên nhưng lại không có mấy tác dụng, thân thể như ngọn núi nhỏ của nó không phải vài cái trị liệu thuật là xong nha!

Bất đắc dĩ ta chỉ có thể lấy ra "Hỏa Linh Đan" trân quý, ngựa chết xem như ngựa sống vậy! Cũng may trong không gian giới chỉ còn hàng tồn kho. Sau khi đút cho nó ăn, quả nhiên có hiệu quả, miệng vết thương bắt đầu thong thả khép lại, máu cũng ngừng chảy, hơn nữa nó cũng tỉnh táo lại. Cái này khỏe, nếu nó vẫn bất tỉnh thì ta lại phải đau đầu làm sao kéo cái thân thể hơn mười tấn của nó về đây?

An trí tốt cho nó xong, bần đạo đưa mắt nhìn bốn phía, bây giờ hai bên đều xả cơn tức, đối chọi rất hung ác, nhất là thúc tổ, tức giận tận trời, cũng không nói câu gì, chỉ vùi đầu vào chém người! Kiếm Thần không cố kỵ phát uy thật sự rất đáng sợ a! 10 thước chung quanh hắn không còn một kẻ đứng vững, Tạp Đặc chiến sĩ lao vào ít nhiều đều bị đấu khí nhận của hắn phân thi! Dưới cường đại chiến lực của thúc tổ dẫn dắt, đội ngũ của chúng ta càng không ngừng gian nan đi về phía trước! Nhưng mà khoảng cách giải vây vẫn còn một đoạn nữa!

Mà tình huống chỗ Thác Khắc Đàn cũng không tốt, hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến mình sẽ bị cửu cấp pháp thuật tập kích, hơn nữa vừa đến là hai cái. Pháp thuật 11 cấp vừa rồi đã hao gần hết sạch ma lực của hắn, bây giờ hắn vẻn vẹn chỉ có thể sử dụng quyển trục và phòng hộ pháp thuật phụ gia trên trang bị để ngăn cản công kích của ta! Về phần mấy Pháp Sư trợ giúp hắn lại càng không chịu nổi, bọn họ là bốn Ma Đạo Sư còn xót lại của Tạp Đặc quốc lúc này, vì che dấu ma pháp dao động cao đến 11 cấp, bọn họ liên thủ bố trí một cái ma pháp kết giới rất mạnh, hơn nữa vẫn kiên trì đến khi Thác Khắc Đàn phóng thích pháp thuật, hao phí đại lượng ma lực.

Bây giờ bị ta dùng cửu cấp pháp thuật đập vào, bọn họ lập tức không đỡ được, phòng ngự pháp thuật phụ tra trên trang bị bất quá chỉ 5 cấp, làm sao có thể ngăn trở hai cái cửu cấp pháp thuật đây? Sau một hồi chống cự phí công đã bị đá đập chết tươi!

Chính Thác Khắc Đàn cũng không chịu nổi, không chỉ dùng hết tất cả cao cấp phòng hộ quyển trục trên người mà còn làm ma tinh thạch được khảm trên trang bị qua nhiều năm gom góp của mình cũng vỡ nát, phóng xuất ra phòng hộ pháp thuật cực mạnh ở trong, mãi đến khi toàn bộ dùng hết mới coi như là sống qua hai cái pháp thuật công kích của ta! Ngay cả như vậy, Thác Khắc Đàn cũng bị cường đại ma pháp phản phệ lực chấn đến nội thương, phun vài ngụm máu ra ngoài, hoàn toàn mất đi năng lực tái chiến, dưới sự tiếp ứng của người khác chật vật chạy thoát! Lần này tiểu tử này ra máu nhiều, sợ là có thể làm hắn đau lòng tự tử nha!

Tình thế bây giờ không tốt với chúng ta lắm, phía bên ta ngoài thúc tổ còn có thể chiến đấu hăng hái ra, cao thủ toàn bộ mất đi sức chiến đấu, mà Tạp Đặc cao thủ tuy không còn một cái, toàn bộ bị đánh phế nhưng người ta nhân số nhiều nha! Cơ hồ là gấp ba chúng ta! Hơn nữa binh lính của Hổ Hoàng Quân Đoàn giống như kẻ điên, cứ việc thương vong lớn hơn chúng ta rất nhiều nhưng lại tử chiến không lui!

Cái làm ta lo nhất là phía sau đã mơ hồ truyền đến tiếng vó ngựa, thông qua ánh mắt của rada, ta phát hiện bọn họ là bộ đội của Ngân Hồ Quân Đoàn, nhân số ngoài mười vạn mà viện quân của ta đến giờ vẫn không thấy động tĩnh, sợ là còn phải đánh một trận nữa a!

Không thể, đành phải nhìn xem còn gì có thể dùng không, triệu hoán pháp bài không dùng được, vật kia ít nhất phải nửa năm sau mới lại sử dụng được, Cái Thứ còn được, nếu thực không có cách nào thì cũng chỉ có thể cho nó hoa lệ xuất trướng vậy, đáng tiếc giờ bại lộ nó vẫn còn quá sớm! Thực hối hận không có mang theo Khắc Lý, nếu có hắn thì ta đã sớt thoát rồi. Tính sai! Bần đạo thật sự quá coi thường anh hùng trong thiên hạ, không nghĩ tới chỉ một cái Tây Tư Nhĩ thân vương lại có thể bức ta vào hoàn cảnh chật vật như vậy! Buồn bực!

Nhưng mà trước đó ta còn phải đùa giỡn tiểu thông minh đã! Đợi Ngân Hồ Quân Đoàn tiếp cận, ta thừa dịp bọn họ còn chưa tiến vào tầm bắn, dùng toàn lực kêu gọi!

"Ta từng nghe nói nam nhi trên thảo nguyên ân oán rõ ràng, nhưng không ngờ hôm nay Thanh Thiên ta tiêu diệt một đám Tạp Đặc bại hoại đồ sát năm nghìn người thảo nguyên vô tội, ngược lại bị thảo nguyên bộ lạc tập kích, các ngươi đối đãi với ân nhân như vậy sao? Các ngươi cứ như vậy mà công đạo với mấy ngàn đồng bào chết trong thảm sát sao? Chỉ mong sau này các ngươi có mặt mũi đi đối mặt đồng tộc chết vì tai nạn này! Bất quá, trước đó các ngươi cần phải bị ta - Đại Hán Quốc Long Thanh Thiên khnh thường!" Thanh âm của bần đạo dưới sự thôi phát toàn lực của linh khí, vang lên trên chiến trường, ít nhất có thể truyền ra hơn mười dặm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Mà Ngân Hồ Quân Đoàn vốn sát khí rào rạt, khí thế như hồng thủy, lại nghe thấy lời ta xong lập tức yên tĩnh lại!

" Long Thanh Thiên! Chúng ta kính ngươi là một hán tử, nhưng đừng tưởng rằng như vậy có thể gạt được chúng ta!" Trong quân Ngân Hồ có một đội người chạy ra, đầu lĩnh chính là thiếu soái Ngân Hồ Cổ Nhĩ Đề ta từng để cho chạy thoát!

"Ta lấy thân phận Quang Minh Kỵ Sĩ, dùng danh nghĩa của Quang Minh Thần thề, ta nói là sự thật!" Bần đạo một bộ chính khí nghiêm nghị, lớn tiếng nói: "Ta không chịu được cảnh Tạp Đặc đại quân tùy ý đồ sát dân chúng, phụ nữ và trẻ em vô tội của thảo nguyên mới đêm khuya đột kích, nếu ngươi không tin thì 5000 đầu người kia còn đặt trong đại doanh của Tạp Đặc đệ nhất sư đoàn kìa! Cái đó chắc không phải ta bỏ vào để vu oan bọn họ chứ?"

"Ngươi nói thật sao?" Ánh mắt Cổ Nhĩ Đề đỏ lên, nếu bọn hắn bán mạng cho Tạp Đặc mà người Tạp Đặc lại đồ sát phụ nữ và trẻ em của bọn họ thì quả thật là trò cười cho thiên hạ!

"Dù sao ta cũng không chạy được, ngươi có thể phái người đi xem?" Ta nói với Cổ Nhĩ Đề: "Cũng chỉ chừng 40 dặm, lấy tốc độ khoái mã của các ngươi cũng chỉ trong chốc lát thôi mà?"

"Tốt, ta lập tức đi nghiệm chứng, nếu ngươi nói thật ta lập tức thả ngươi đi, nếu không..." Cổ Nhĩ Đề cũng không nói tiếp, vẻn vẹn là hừ một tiếng, sau đó muốn phái người đi nghiệm chứng!

"Không cần đi!" Thanh âm Tây Tư Nhĩ thân vương từ phía xa truyền tới, nghe thanh âm thì lúc này hắn đang bị thương nặng!

"Vì sao?" Cổ Nhĩ Đề quát.

"Hắn nói thật!" Trong thanh âm Tây Tư Nhĩ thân vương tràn ngập tiếc nuối, hắn nói: "Ta thật xin lỗi đã để chuyện như vậy xảy ra, ta có thể cam đoan với ngươi toàn bộ quan quân từ bách phu trưởng trở lên của đệ nhất sư đoàn sẽ toàn bộ bị xử quyết! Ta hy vọng ngươi không nên trúng quỷ kế châm ngòi ly gián của hắn, hắn đang kéo dài thời gian đợi viện quân!"

"Ta thừa nhận ta đang chờ đợi viện quân nhưng ta kiên quyết phủ nhận ta đang châm ngòi ly gián! Long Thanh Thiên ta là hạng người gì? Trên đại lục người nào không biết? Cổ Nhĩ Đề, ta bắt lấy huynh muội các ngươi có từng áp chế cái gì chưa? Có từng gặp sắc loạn ý, cưỡng bức qua muội muội của ngươi? Một cơ hội có thể uy hiếp phụ thân ngươi như thế ta cũng dễ dàng bỏ qua, chẳng lẽ ta còn cần phải châm ngòi ly gián sao?" Bần đạo hắc hắc cười nói: "Nhưng thật ra Tây Tư Nhĩ thân vương các hạ, ta tuyệt đối không tin một vị Thống soái khôn khéo như ngài lại không biết 10 vạn thủ hạ của mình đang làm chuyện gì? Hơn 5000 mạng người ngay trước mắt ngươi tiêu thất, ngươi dám nói ngươi không biết?"

" Tây Tư Nhĩ thân vương, ta muốn ngươi cho ta một lời giải thích!" Cổ Nhĩ Đề hét lớn. Cạc cạc! Nhiệt huyết thanh niên quả nhiên dễ lừa a!

"Ta quả thật không biết, hơn nữa ta cũng sẽ cho các ngươi một cái công đạo!" Tây Tư Nhĩ thân vương vừa giận vừa vội, lại không thể dùng khẩu khí dịu nhẹ chậm rãi nói với Cổ Nhĩ Đề: "Cổ Nhĩ Đề, hảo chất tử của ta, ngươi phải tin tưởng ta, đây là quỷ kế của Long Thanh Thiên, ngàn vạn lần không nên tin tưởng hắn. Bây giờ ngươi hẳn là phải lập tức tiến công, chờ tiêu diệt Long Thanh Thiên xong ta sẽ đích thân thưởng công lớn cho ngươi!"

"Đúng vậy! Đến đây đi Cổ Nhĩ Đề, chỉ cần ngươi giết ta và tộc nhân của ta thì ngươi chính là công thần lớn nhất của Tạp Đặc!" Bần đạo cười nói: "Bất quá, cùng lúc đó, thanh danh vong ân phụ nghĩa của thảo nguyên bộ lạc các ngươi cũng sẽ truyền khắp đại lục!"

Cổ Nhĩ Đề hiện tại thần tình bi phẫn, mã tấu trong tay nắm thật chặt nhưng vẫn không có dũng khí chỉ về phía ta, trải qua một phen thiên nhân giao chiến trong lòng, dứt khoát quát: "Tây Tư Nhĩ thân vương điện hạ, xin thứ cho Cổ Nhĩ Đề không thể vung đồ sát ân nhân của thảo nguyên! Hôm nay ngài đã chiếm thượng phong rồi, nói vậy không có chúng ta cũng có thể chiến thắng được, tiểu chất cáo lui!"

"Ai!" Tây Tư Nhĩ thân vương thở dài một tiếng, cũng không nói gì nữa. Hắn rất hiểu những hán tử thảo nguyên nói chuyện trước giờ đều rất có khí phách, nếu hôm nay hắn đã nói không tham dự thì dù mình có khuyên nữa cũng không được, huống chí bộ hạ của mình đã đồ sát 5000 tộc nhân của người ta, đây cũng không phải là số lượng nhỏ nha! Trong lòng của Tây Tư Nhĩ thân vương cũng có nỗi khổ của hắn, lấy sự khôn khéo của hắn sao có thể không phát giác được chút gì? Hành quân nhiều ngày như vậy, ngay cả một du mục trên thảo nguyên cũng không thấy, không kỳ quái sao? Có điều hắn một lòng đặt tâm tư trên việc tính kế Đại Hán quân, không rảnh đi điều tra thôi!

"Long tướng quân, hôm nay ta không hề vây công các ngươi là đã hoàn trả tất cả ân nghĩa rồi, nếu ngươi có thể tránh thoát kiếp nạn này, lần sau gặp mặt, ta quyết không khoan dung!" Cổ Nhĩ Đề lớn tiếng nói với ta xong xoay người bước đi. Gớm! Bần đạo khinh thường nói chuyện với loại người giảo hoạt này, rõ ràng chỗ này của ta chỉ có mấy vạn người, người ta lại là 20 vạn, khi ta cơ hồ chết chắc mới giả vờ hào phóng buông tha ta, thật sự là hỗn trướng ngay cả người chết cũng lừa nha! Bất quá, nói gì thì nói, hắn không tham chiến làm ta thoải mái hơn rất nhiều.

"Ha ha!" Bần đạo dựa vào đôi ba câu đã đuổi đi một đại quân, trong lòng rất vui sướng, ngửa mặt lên trời cười dài, trêu chọc Tây Tư Nhĩ thân vương: "Tây Tư Nhĩ thân vương Vương điện hạ, thật cao hứng khi nghe thấy thanh âm của ngài, ngài không biết ta kinh hỉ cỡ nào khi biết ngài không bị một kiếm của cha ta đánh chết đâu?" Cạc cạc! Ngươi mà chết thì đạo gia ta đi chơi với ai?
Tác giả : Tả Tự Bản
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại