Trương Dương Đích Ái Tình
Chương 6: Say rượu
Lâm Ninh nghĩ nếu cứ tắm tiếp, ở đây có khả năng biến thành hiện trường phạm tội quá, nên liền đem Trương Dương ra, lau khô rồi đặt lên giường, bản thân chạy vào toilet đi giải quyết vấn đề nóng người ở dưới. Lúc trở lại phòng thì đã thấy Trương Dương nằm ngã chỏng vó ở trên giường, áo ngủ trước ngực bị mở ra, hình dạng sắc hương đó đủ khiến Lâm Ninh phải chạy vào tolet lần thứ hai.
Tiến lên đắp chăn lại cho anh, nhìn thấy đồng hồ biết ký túc xá đã đóng cửa, xem ra tối này chỉ có thể ngủ ở đây, liền chui vào ổ chăn. Trương Dương có lẽ này giờ nằm ngủ cảm thấy có chút lạnh, nên vừa cảm nhận được có người nằm xuống bên cạnh liền cọ người tới, sau đó tay chân ôm lấy Lâm Ninh.
Lâm Ninh bất đắc dĩ nhìn anh chẳng khác gì bạch tuộc quấn lấy người mình, ép buộc chính mình nhắm mắt lại, tâm không tạp niệm mà ngủ. Trong lúc mơ hồ bỗng nhiên cảm thấy cổ có chút ngứa, Lâm Ninh giật mình tỉnh lại, mới phát hiện Trương Dương đang dùng đầu lưỡi liếm cổ mình.
“Ha…!" Lâm Ninh thoải mái hít vào một hơi, luống cuống tay chân nhanh chóng đẩy anh ra, ai biết Trương Dương lại không nghe lời, không thả ra lại càng ra sức cắn cổ y, không chịu bỏ. Dưới tình thế cấp bách, Lâm Ninh dứt khoát kéo lấy đầu anh, hôn lên cái miệng không an phận của anh.
“Uhm…" Trương Dương bị y hôn như thế, hình như đã tìm được mục tiêu, liền không quan tâm đó là miệng của Lâm Ninh cứ thế mà gặm bậy.
Lâm Ninh bị anh chủ động đáp lại khiến bản thân khống chế không được nữa, khó kìm lòng nổi ôm lấy anh tiếp tục nụ hôn vừa sâu sắc vừa ôn nhu này. Sau đó một đường theo cổ Trương Dương trượt xuống, nhẹ nhàng cắn xương quai xanh của anh, hai tay lướt qua xoa nhẹ da thịt nhẵn nhụi, khiến anh run rẩy. Đang trong *** hưng phấn, bỗng nhiên nghe tiếng Trương Dương kêu lên một tiếng sát phong cảnh: “Khát ~~~" nói xong còn nuốt nước bọt liên tục.
Lâm Ninh chợt dừng lại, nhìn hình dạng khó chịu vì khát của anh, chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy rót ly nước cho anh, sau đó đỡ anh ngồi dậy uống. “Ha ~~~" Trương Dương thoải mái hô khẩu khí, duỗi người tiếp tục giấc ngủ.
XXXXXXXXXXXX
Giật giật mới phát hiện bên người còn có người, đưa tay qua dò dò mới phát hiện ra đó là Lâm Ninh.
Nỗ lực hồi tưởng chuyện ngày hôm qua hình như là có gọi điện cho y nói gì đó, sau đó choáng váng đầu, lấy điện thoại di động ra không thèm nhìn đã trực tiếp nhấn nút gọi y tới đón. Nhìn bộ dáng ngủ say của y, Trương Dương nhẹ nhàng lật chăn bước xuống giường, sợ đánh thức y. Bỗng nhiên thân thể cứng đờ, con mắt thẳng vào cổ của Lâm Ninh rồi sững sờ.
Ngay chỗ đó có một vết đỏ hồng nổi bật, không nhìn lầm dường như đó là dấu răng. Trương Dương bỗng nhiên có xung động muốn tới so thử dấu răng của mình với dấu đó, nhưng thấy Lâm Ninh sắp tỉnh lại, Trương Dương nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Sau đó liền nghe được tiếng Lâm Ninh ngồi dậy, sau đó mặc quần áo, liền ra khỏi phòng vào toilet.
Trương Dương nằm ở trong phòng chỉ cảm thấy mất mặt chết được, liền đơn giản giả bộ ngủ chờ Lâm Ninh đi khỏi. Quả nhiên một lát sau phỏng chừng Lâm Ninh đã rửa mặt chải đầu xong, nhẹ nhàng mở rộng cửa nhìn anh một cái, thấy anh đang ngủ liền đóng cửa lại, sau đó nghe tiếng cửa chính mở rồi đóng. Trương Dương dựng thẳng lỗ tai nghe, nghe bên ngoài đã không còn âm thanh gì nữa mới rời giường đứng dậy rửa mặt chải đầu.
Từ tủ lạnh lấy ra ly sữa bò, vừa uống vừa suy nghĩ tối qua đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng rất bất đắc dĩ, nửa ngày suy nghĩ nhưng cái não vẫn không hề có chút ấn tượng nào. Trương Dương có chút tức giận cái đầu của mình, lại nghe thấy tiếng “Ken két" cửa mở, Lâm Ninh cầm điểm tâm bước vào.
Tiến lên đắp chăn lại cho anh, nhìn thấy đồng hồ biết ký túc xá đã đóng cửa, xem ra tối này chỉ có thể ngủ ở đây, liền chui vào ổ chăn. Trương Dương có lẽ này giờ nằm ngủ cảm thấy có chút lạnh, nên vừa cảm nhận được có người nằm xuống bên cạnh liền cọ người tới, sau đó tay chân ôm lấy Lâm Ninh.
Lâm Ninh bất đắc dĩ nhìn anh chẳng khác gì bạch tuộc quấn lấy người mình, ép buộc chính mình nhắm mắt lại, tâm không tạp niệm mà ngủ. Trong lúc mơ hồ bỗng nhiên cảm thấy cổ có chút ngứa, Lâm Ninh giật mình tỉnh lại, mới phát hiện Trương Dương đang dùng đầu lưỡi liếm cổ mình.
“Ha…!" Lâm Ninh thoải mái hít vào một hơi, luống cuống tay chân nhanh chóng đẩy anh ra, ai biết Trương Dương lại không nghe lời, không thả ra lại càng ra sức cắn cổ y, không chịu bỏ. Dưới tình thế cấp bách, Lâm Ninh dứt khoát kéo lấy đầu anh, hôn lên cái miệng không an phận của anh.
“Uhm…" Trương Dương bị y hôn như thế, hình như đã tìm được mục tiêu, liền không quan tâm đó là miệng của Lâm Ninh cứ thế mà gặm bậy.
Lâm Ninh bị anh chủ động đáp lại khiến bản thân khống chế không được nữa, khó kìm lòng nổi ôm lấy anh tiếp tục nụ hôn vừa sâu sắc vừa ôn nhu này. Sau đó một đường theo cổ Trương Dương trượt xuống, nhẹ nhàng cắn xương quai xanh của anh, hai tay lướt qua xoa nhẹ da thịt nhẵn nhụi, khiến anh run rẩy. Đang trong *** hưng phấn, bỗng nhiên nghe tiếng Trương Dương kêu lên một tiếng sát phong cảnh: “Khát ~~~" nói xong còn nuốt nước bọt liên tục.
Lâm Ninh chợt dừng lại, nhìn hình dạng khó chịu vì khát của anh, chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy rót ly nước cho anh, sau đó đỡ anh ngồi dậy uống. “Ha ~~~" Trương Dương thoải mái hô khẩu khí, duỗi người tiếp tục giấc ngủ.
XXXXXXXXXXXX
Giật giật mới phát hiện bên người còn có người, đưa tay qua dò dò mới phát hiện ra đó là Lâm Ninh.
Nỗ lực hồi tưởng chuyện ngày hôm qua hình như là có gọi điện cho y nói gì đó, sau đó choáng váng đầu, lấy điện thoại di động ra không thèm nhìn đã trực tiếp nhấn nút gọi y tới đón. Nhìn bộ dáng ngủ say của y, Trương Dương nhẹ nhàng lật chăn bước xuống giường, sợ đánh thức y. Bỗng nhiên thân thể cứng đờ, con mắt thẳng vào cổ của Lâm Ninh rồi sững sờ.
Ngay chỗ đó có một vết đỏ hồng nổi bật, không nhìn lầm dường như đó là dấu răng. Trương Dương bỗng nhiên có xung động muốn tới so thử dấu răng của mình với dấu đó, nhưng thấy Lâm Ninh sắp tỉnh lại, Trương Dương nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Sau đó liền nghe được tiếng Lâm Ninh ngồi dậy, sau đó mặc quần áo, liền ra khỏi phòng vào toilet.
Trương Dương nằm ở trong phòng chỉ cảm thấy mất mặt chết được, liền đơn giản giả bộ ngủ chờ Lâm Ninh đi khỏi. Quả nhiên một lát sau phỏng chừng Lâm Ninh đã rửa mặt chải đầu xong, nhẹ nhàng mở rộng cửa nhìn anh một cái, thấy anh đang ngủ liền đóng cửa lại, sau đó nghe tiếng cửa chính mở rồi đóng. Trương Dương dựng thẳng lỗ tai nghe, nghe bên ngoài đã không còn âm thanh gì nữa mới rời giường đứng dậy rửa mặt chải đầu.
Từ tủ lạnh lấy ra ly sữa bò, vừa uống vừa suy nghĩ tối qua đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng rất bất đắc dĩ, nửa ngày suy nghĩ nhưng cái não vẫn không hề có chút ấn tượng nào. Trương Dương có chút tức giận cái đầu của mình, lại nghe thấy tiếng “Ken két" cửa mở, Lâm Ninh cầm điểm tâm bước vào.
Tác giả :
Lãnh Yết Uyển Tử