Trước Cùng Giường, Sau Nói Yêu
Chương 35
Tần Tiểu Ý đến châu Âu chuyện đầu tiên là chạy tới bệnh viện thăm Vu Hạo Đông, mình tràn đầy lo lắng nhìn thấy tên sinh long hoạt hổ kia xong, lập tức biến thành vô cùng căm giận.
“Người khác bận tới gà bay cho sủa, cậu ở đây đùa giỡn y tá, cuộc sống thoải mái ghê ha, công tử." Tần Tiểu Ý ngoài miệng cười nhưng trong không cười dùng khóe mắt nhìn hắn.
Vu Hạo Đông lập tức bày ra gương mặt đau khổ, “Nhìn chuyện đâu thể chỉ nhìn ngoài mặt, tôi đây tuyệt đối là tìm vui trong đau khổ."
Tần Tiểu Ý bước tới giường bệnh, giơ tay phát chăn của hắn lên, “Bị thương ở đâu? Cho tôi xem."
“Bị ở đùi, chị muốn tôi cởi quần dài ra cho nhìn không?" Vu Hạo Đông cười đến vẻ mặt đáng khinh.
“Muốn chết, chị dâu cũng dám đùa giỡn, tôi thấy cậu không phải bị thương ở đùi đâu, là bị thương ở đầu mới đúng."
Vu Hạo Đông khẽ cười, từ lúc phát hiện Tần Tiểu Ý và anh trai ở chung rất hòa hợp, hắn coi như hết hy vọng, nhưng vẫn có chút không cam lòng, cho nên nhịn không được muốn chiếm chút tiện nghi, không ngờ chút thú vị còn sót lại này, cũng bị tước mất.
Đành nặng nề thở dài, “Ai, tôi còn bị thương chỗ khác nữa, chính là thương tâm."
“Cắt." Tần Tiểu Ý khinh thường cắt một tiếng, sau đó lại mở miệng, đề tài chuyển thành công việc, “Sao rồi, cậu có gặp được cấp trên của bên kia không?"
“Gặp cái quỷ, tôi liền lọt vào phục kích, sau đó phải ở cái chỗ quái quỷ này, tìm cấp trên đâu ra? Xem người trong nước cũng có năng lực thật, còn đuổi theo ngăn tôi lại được, hẳn là hạ quyết tâm đối nghịch với Vu gia chúng ta."
Tần Tiểu Ý nhíu nhíu mày, đáp: “Tôi đoán cậu nên cử người liên hệ với bên đó."
“Liên hệ thì có liên hệ, nhưng vốn dĩ chúng ta không quen biết, trước kia cũng không hợp tác, họ cẩn thận một chút cũng là lẽ thường, nếu đổi lại là chúng ta cũng sẽ có thái độ như vậy, hơn nữa chúng ta vừa xảy ra chuyện, bọn họ càng dè chừng xem tình hình, về chuyện hợp tác, tôi nghĩ có chút nguy cơ." Vu Hạo Đông bình tĩnh phân tích tình huống, nói xong lời cuối hắn nhún nhún vai, ra vẻ miễn cưỡng, “Xem ra muốn giải quyết chuyện lần này, phải hợp tác được với lão Cổ bên Tam giác vàng thì mới có hy vọng lớn."
“Theo tôi biết, lão Cổ này tính tình kỳ lạ, hơn nữa mỗi lần hợp tác, không phải lần nào cũng thuận lợi."
“Đối phó lão Cổ, chúng ta có lợi thế."
Tần Tiểu Ý nhướng mày, nói: “Lợi thế là… Ngô Tĩnh?"
“Phản ứng rất nhanh, sao đoán được hay vậy." Vu Hạo Đông tò mò hỏi cô.
Tần Tiểu Ý cười khổ lắc đầu, “Đoán mò." Ngày đó Ngô Tĩnh nói rõ ràng vậy, sao cô không biết cho được, bây giờ, lời tiên đoán của Ngô Tĩnh đang dần dần trở thành sự thật, chuyện này thật khiến cô buồn nôn.
“Mặc kệ, bên này chúng ta cố gắng tranh thủ trước đi, có thể hợp tác với người bên này, đỡ hơn vào chỗ chết, sau này cũng vững vàng hơn." Tần Tiểu Ý vỗ nhẹ bả vai Vu Hạo Đông.
“Có thể hợp tác đương nhiên là quá tốt."
Chuyện khiến Tần Tiểu Ý và Vu Hạo Đông ngạc nhiên chính là, Kiều Hưng – trợ lý Kiều cũng vội vàng chạy tới đâu, thời gian cách nhau chỉ có nửa ngày.
Nhìn thấy Kiều Hưng, Tần Tiểu Ý giật mình, Kiều Hưng là thủ hạ đắc lực nhất của Vu Hạo Viễn, sao lại trong lúc quan trọng cư nhiên bay tới đây, trong nước chuyện nhiều như vậy, ai giải quyết?
Tần Tiểu Ý mang theo chất vấn khẩu khí hỏi ông, “Ông tới đây làm gì?"
Kiều Hưng lau mồ hôi lạnh, vỗ ngực nói: “Tôi là chạy nạn tới đây."
“Chạy nạn?" Tần Tiểu Ý và Vu Hạo Đông trợn mắt há mồm.
Vu Hạo Đông nhịn không được cười ra tiếng, “Ha ha, ông đây là làm chuyện xấu, bị báo ứng hả."
Kiều Hưng thở dài, “Tôi đưa Tần tổng đến châu Âu, Vu tổng biết chuyện suýt chút nữa lột da tôi, nên tôi là chạy nạn qua đây."
Tần Tiểu Ý nhếch mày, nhịn không được thầm đắc ý, “Anh ấy thật sự tức giận?"
“Tuyệt đối là nổi trận lôi đình…" Trợ lý Kiều nhớ lại bộ dáng Vu Hạo Viễn tức giận, trong lòng vẫn sợ hãi.
“Ông chạy tới đây vậy, bên người Hạo Viễn không phải thiếu người sao?" Tần Tiểu Ý rốt cuộc vẫn lo lắng cho người đàn ông của cô hơn, hắn thiếu đi trợ thủ đắc lực, sẽ biến thành bộ dạng gì.
“Vốn Vu tổng cũng muốn sang đây, nhưng lão Cổ xuất hiện giữ cậu ấy lại, nên lệnh cho tôi chạy qua giúp cô."
Nghe được tên lão Cổ, Vu Hạo Đông nhịn không được cắt lời ông, “Ông nói lão Cổ chủ động tìm tới cửa? Thật ngạc nhiên."
Tần Tiểu Ý nghe nhắc tới lão Cổ, không thấy thoải mái, liền nói: “Mặc kệ, chúng ta ở đây nhanh chóng bắt tay vào giải quyết người bên này đi."
Ba tên ngốc còn qua mặt được Gia Cát Lượng (1), huống gì ba người bọn họ là đều là người có năng lực, sắp xếp mọi chuyện mạnh mẽ, rất nhanh liền liên hệ được với đám người nước ngoài bên châu Âu.
(1) Three Stooges vượt qua Gia Cát Lượng: nghĩa gốc là ba kẻ ngốc họp lại suy nghĩ, là có thể đưa ra được kế sách còn chu đáo hơn Gia Cát Lượng. Hiểu rộng: sự khôn ngoan của quần chúng vượt qua được cá nhân khôn ngoan nhất; hai cái đầu luôn tốt hơn một…
Chỉ là gặp nhau rồi, nói qua nói lại, trêu chọc nghiêm túc gì cũng có, nhưng đám người nước ngoài này chính là không chịu mắc câu, chung quy là do chưa bao giờ hợp tác, thì người ta cũng lo lắng suy xét, nên mặc kệ Tần Tiểu Ý nói thế nào, cũng đều không chịu nghe theo sự sắp xếp của bọn họ.
“Chết tiệt, ta nói cái cái lão kia có phải thiếu coi trọng người ta không, nửa câu cũng không mở miệng, hễ mở miệng câu nào lắp bắp câu đó." Mấy lần thảo luận không có kết quả, Vu Hạo Đông rốt cuộc nổi giận, vỗ bàn mắng không ngừng.
Tần Tiểu Ý lắc đầu, ra hiệu hắn đừng nóng vội, “Người ta chịu đàm phán, chứng tỏ chuyện này còn kéo dài, nói gì cũng không nghe chúng ta, chính là muốn chúng ta phải khóc."
“Tần tổng nói có lý, nhưng chúng ta không còn thời gian, phải bắt bọn họ hợp tác trong thời hạn, nếu qua rồi, chuyện này không còn ý nghĩa nữa." Trợ lý Kiều đẩy kính, bình tĩnh phân tích.
“Nói vậy, vẫn phải trông cậy vào lão Cổ?" Tần Tiểu Ý lúc nói ra câu này, trong lòng đã trầm xuống.
Trợ lý Kiều dĩ nhiên biết Tần Tiểu Ý lo lắng chuyện gì, chuyện Ngô Tĩnh tìm Tần Tiểu Ý, ông coi như người trong cuộc, nhưng Vu tổng đã không tỏ thái độ gì, ông cũng sẽ không dong dài nhắc nhở, im lặng theo dõi tình hình mới là lựa chọn sáng suốt.
Vu Hạo Đông không hiểu được tâm tư bọn họ, nghe cô nói xong, liền phụ họa gật gật đầu, “Tôi cũng hiểu nếu hợp tác được với lão Cổ, ít nhất cũng dễ dàng hơn."
Tần Tiểu Ý thở dài, không nói nữa, nhìn chằm chằm sofa nhập thần, không biết đang nghĩ gì.
Sau đó vài ngày, trợ lý Kiều vẫn theo cô bôn ba, nhưng hiệu quả không lớn, đám người ngoại quốc bày tỏ thái độ hứng thú chuyện hợp tác, nhưng tuyệt đối không gấp gáp.
Nói tới cuối cùng, Tần Tiểu Ý không có thời gian xao động, vẻ mặt càng bình tĩnh, đối phương muốn biết, cô đưa tư liệu, còn cẩn thận giảng giải cho nghe, cuối cùng đám người ngoại quốc cũng khoái trá bắt tay cô, quyết định phái người tới Trung Quốc khảo sát, nếu tư liệu là chính xác, vậy chuyện hợp tác, là ván đã đóng thuyền.
Trên đường về khách sạn, trợ lý Kiều nhịn không được hỏi cô, “Sao lại không lo lắng nữa vậy?"
Tần Tiểu Ý nhếch mày, bất đắc dĩ cười: “Chuyện đã đến nước này, gấp cũng vô dụng, hơn nữa trong nước, đàm phán với lão Cổ không phải cũng giống ở đây sao, bên này còn dây dưa nữa, sẽ chậm trễ hết, không bằng thả luôn, coi bọn họ như khách hàng mới cũng đâu phải chuyện gì quá tệ."
Trợ lý Kiều có chút giật mình nhìn cô, trước đó thái độ của cô, còn là thề sống chết bắt bọn họ đồng ý, nhưng mới vài ngày ngắn ngủi, cô đã đổi thái độ, trực tiếp thả luôn, nếu xét theo tính cách sảng khoái như vậy, không phải cô gái nào cũng có khả năng này, trợ lý Kiều đột nhiên phát hiện, bản thân ông cũng rất chờ mong cách xử lý của Tần Tiểu Ý, xem cô làm sao đối phó với sự khiêu khích của Ngô Tĩnh?
“Vậy tôi gọi cho Vu tổng báo cáo tình hình của chúng ta."
Tần Tiểu Ý gật gật đầu, cảm thấy hơi mệt, liền về phòng nghỉ ngơi.
Trợ lý Kiều gọi cho Vu Hạo Viễn báo cáo, đối phương nghe xong quyết định của Tần Tiểu Ý, thì im lặng, đúng lúc trợ lý Kiều cảm thấy điện thoại sắp bị Vu tổng làm cho đóng băng, thì Vu Hạo Viễn rốt cuộc cũng ra chỉ thị.
“Tùy cô ấy đi, phái nhiều người đi theo, có chuyện gì xảy ra, ông đừng về đây."
“Dạ, Vu tổng." Cúp điện thoại, trợ lý Kiều muốn khóc, đâu cần hù dọa người ta như vậy chứ.
Tần Tiểu Ý tuy đã giải quyết xong rất thoải mái, nhưng vẫn cảm thấy buồn bực, lúc đó cảm thấy một Ngô Tĩnh cô căn bản không để vào mắt, nhưng xem ra, bây giờ, Ngô Tĩnh ở bên cạnh Vu Hạo Viễn, so với người vợ xa hắn như cô là quan trọng hơn, vào đúng thời điểm mấu chốt, chính bản thân cô lại không thể giúp được gì.
Gả cho Vu Hạo Viễn là ngoài ý muốn, yêu hắn là ngoài ý muốn của ngoài ý muốn, vốn định cứ như vậy mà theo hắn đến suốt đời, nhưng xem ra, lại thành hy vọng xa vời rồi, rời khỏi hắn, chính là vạn vạn vạn luyến tiếc, nếu cửa ải khó khăn này hắn không vượt qua được, chính bản thân cô lại càng lo lắng đau lòng.
Đến cùng, nên làm thế nào?
Tần Tiểu Ý phát hiện, mới xuất ngoại vài ngày, đã rất rất nhớ hắn.
“Người khác bận tới gà bay cho sủa, cậu ở đây đùa giỡn y tá, cuộc sống thoải mái ghê ha, công tử." Tần Tiểu Ý ngoài miệng cười nhưng trong không cười dùng khóe mắt nhìn hắn.
Vu Hạo Đông lập tức bày ra gương mặt đau khổ, “Nhìn chuyện đâu thể chỉ nhìn ngoài mặt, tôi đây tuyệt đối là tìm vui trong đau khổ."
Tần Tiểu Ý bước tới giường bệnh, giơ tay phát chăn của hắn lên, “Bị thương ở đâu? Cho tôi xem."
“Bị ở đùi, chị muốn tôi cởi quần dài ra cho nhìn không?" Vu Hạo Đông cười đến vẻ mặt đáng khinh.
“Muốn chết, chị dâu cũng dám đùa giỡn, tôi thấy cậu không phải bị thương ở đùi đâu, là bị thương ở đầu mới đúng."
Vu Hạo Đông khẽ cười, từ lúc phát hiện Tần Tiểu Ý và anh trai ở chung rất hòa hợp, hắn coi như hết hy vọng, nhưng vẫn có chút không cam lòng, cho nên nhịn không được muốn chiếm chút tiện nghi, không ngờ chút thú vị còn sót lại này, cũng bị tước mất.
Đành nặng nề thở dài, “Ai, tôi còn bị thương chỗ khác nữa, chính là thương tâm."
“Cắt." Tần Tiểu Ý khinh thường cắt một tiếng, sau đó lại mở miệng, đề tài chuyển thành công việc, “Sao rồi, cậu có gặp được cấp trên của bên kia không?"
“Gặp cái quỷ, tôi liền lọt vào phục kích, sau đó phải ở cái chỗ quái quỷ này, tìm cấp trên đâu ra? Xem người trong nước cũng có năng lực thật, còn đuổi theo ngăn tôi lại được, hẳn là hạ quyết tâm đối nghịch với Vu gia chúng ta."
Tần Tiểu Ý nhíu nhíu mày, đáp: “Tôi đoán cậu nên cử người liên hệ với bên đó."
“Liên hệ thì có liên hệ, nhưng vốn dĩ chúng ta không quen biết, trước kia cũng không hợp tác, họ cẩn thận một chút cũng là lẽ thường, nếu đổi lại là chúng ta cũng sẽ có thái độ như vậy, hơn nữa chúng ta vừa xảy ra chuyện, bọn họ càng dè chừng xem tình hình, về chuyện hợp tác, tôi nghĩ có chút nguy cơ." Vu Hạo Đông bình tĩnh phân tích tình huống, nói xong lời cuối hắn nhún nhún vai, ra vẻ miễn cưỡng, “Xem ra muốn giải quyết chuyện lần này, phải hợp tác được với lão Cổ bên Tam giác vàng thì mới có hy vọng lớn."
“Theo tôi biết, lão Cổ này tính tình kỳ lạ, hơn nữa mỗi lần hợp tác, không phải lần nào cũng thuận lợi."
“Đối phó lão Cổ, chúng ta có lợi thế."
Tần Tiểu Ý nhướng mày, nói: “Lợi thế là… Ngô Tĩnh?"
“Phản ứng rất nhanh, sao đoán được hay vậy." Vu Hạo Đông tò mò hỏi cô.
Tần Tiểu Ý cười khổ lắc đầu, “Đoán mò." Ngày đó Ngô Tĩnh nói rõ ràng vậy, sao cô không biết cho được, bây giờ, lời tiên đoán của Ngô Tĩnh đang dần dần trở thành sự thật, chuyện này thật khiến cô buồn nôn.
“Mặc kệ, bên này chúng ta cố gắng tranh thủ trước đi, có thể hợp tác với người bên này, đỡ hơn vào chỗ chết, sau này cũng vững vàng hơn." Tần Tiểu Ý vỗ nhẹ bả vai Vu Hạo Đông.
“Có thể hợp tác đương nhiên là quá tốt."
Chuyện khiến Tần Tiểu Ý và Vu Hạo Đông ngạc nhiên chính là, Kiều Hưng – trợ lý Kiều cũng vội vàng chạy tới đâu, thời gian cách nhau chỉ có nửa ngày.
Nhìn thấy Kiều Hưng, Tần Tiểu Ý giật mình, Kiều Hưng là thủ hạ đắc lực nhất của Vu Hạo Viễn, sao lại trong lúc quan trọng cư nhiên bay tới đây, trong nước chuyện nhiều như vậy, ai giải quyết?
Tần Tiểu Ý mang theo chất vấn khẩu khí hỏi ông, “Ông tới đây làm gì?"
Kiều Hưng lau mồ hôi lạnh, vỗ ngực nói: “Tôi là chạy nạn tới đây."
“Chạy nạn?" Tần Tiểu Ý và Vu Hạo Đông trợn mắt há mồm.
Vu Hạo Đông nhịn không được cười ra tiếng, “Ha ha, ông đây là làm chuyện xấu, bị báo ứng hả."
Kiều Hưng thở dài, “Tôi đưa Tần tổng đến châu Âu, Vu tổng biết chuyện suýt chút nữa lột da tôi, nên tôi là chạy nạn qua đây."
Tần Tiểu Ý nhếch mày, nhịn không được thầm đắc ý, “Anh ấy thật sự tức giận?"
“Tuyệt đối là nổi trận lôi đình…" Trợ lý Kiều nhớ lại bộ dáng Vu Hạo Viễn tức giận, trong lòng vẫn sợ hãi.
“Ông chạy tới đây vậy, bên người Hạo Viễn không phải thiếu người sao?" Tần Tiểu Ý rốt cuộc vẫn lo lắng cho người đàn ông của cô hơn, hắn thiếu đi trợ thủ đắc lực, sẽ biến thành bộ dạng gì.
“Vốn Vu tổng cũng muốn sang đây, nhưng lão Cổ xuất hiện giữ cậu ấy lại, nên lệnh cho tôi chạy qua giúp cô."
Nghe được tên lão Cổ, Vu Hạo Đông nhịn không được cắt lời ông, “Ông nói lão Cổ chủ động tìm tới cửa? Thật ngạc nhiên."
Tần Tiểu Ý nghe nhắc tới lão Cổ, không thấy thoải mái, liền nói: “Mặc kệ, chúng ta ở đây nhanh chóng bắt tay vào giải quyết người bên này đi."
Ba tên ngốc còn qua mặt được Gia Cát Lượng (1), huống gì ba người bọn họ là đều là người có năng lực, sắp xếp mọi chuyện mạnh mẽ, rất nhanh liền liên hệ được với đám người nước ngoài bên châu Âu.
(1) Three Stooges vượt qua Gia Cát Lượng: nghĩa gốc là ba kẻ ngốc họp lại suy nghĩ, là có thể đưa ra được kế sách còn chu đáo hơn Gia Cát Lượng. Hiểu rộng: sự khôn ngoan của quần chúng vượt qua được cá nhân khôn ngoan nhất; hai cái đầu luôn tốt hơn một…
Chỉ là gặp nhau rồi, nói qua nói lại, trêu chọc nghiêm túc gì cũng có, nhưng đám người nước ngoài này chính là không chịu mắc câu, chung quy là do chưa bao giờ hợp tác, thì người ta cũng lo lắng suy xét, nên mặc kệ Tần Tiểu Ý nói thế nào, cũng đều không chịu nghe theo sự sắp xếp của bọn họ.
“Chết tiệt, ta nói cái cái lão kia có phải thiếu coi trọng người ta không, nửa câu cũng không mở miệng, hễ mở miệng câu nào lắp bắp câu đó." Mấy lần thảo luận không có kết quả, Vu Hạo Đông rốt cuộc nổi giận, vỗ bàn mắng không ngừng.
Tần Tiểu Ý lắc đầu, ra hiệu hắn đừng nóng vội, “Người ta chịu đàm phán, chứng tỏ chuyện này còn kéo dài, nói gì cũng không nghe chúng ta, chính là muốn chúng ta phải khóc."
“Tần tổng nói có lý, nhưng chúng ta không còn thời gian, phải bắt bọn họ hợp tác trong thời hạn, nếu qua rồi, chuyện này không còn ý nghĩa nữa." Trợ lý Kiều đẩy kính, bình tĩnh phân tích.
“Nói vậy, vẫn phải trông cậy vào lão Cổ?" Tần Tiểu Ý lúc nói ra câu này, trong lòng đã trầm xuống.
Trợ lý Kiều dĩ nhiên biết Tần Tiểu Ý lo lắng chuyện gì, chuyện Ngô Tĩnh tìm Tần Tiểu Ý, ông coi như người trong cuộc, nhưng Vu tổng đã không tỏ thái độ gì, ông cũng sẽ không dong dài nhắc nhở, im lặng theo dõi tình hình mới là lựa chọn sáng suốt.
Vu Hạo Đông không hiểu được tâm tư bọn họ, nghe cô nói xong, liền phụ họa gật gật đầu, “Tôi cũng hiểu nếu hợp tác được với lão Cổ, ít nhất cũng dễ dàng hơn."
Tần Tiểu Ý thở dài, không nói nữa, nhìn chằm chằm sofa nhập thần, không biết đang nghĩ gì.
Sau đó vài ngày, trợ lý Kiều vẫn theo cô bôn ba, nhưng hiệu quả không lớn, đám người ngoại quốc bày tỏ thái độ hứng thú chuyện hợp tác, nhưng tuyệt đối không gấp gáp.
Nói tới cuối cùng, Tần Tiểu Ý không có thời gian xao động, vẻ mặt càng bình tĩnh, đối phương muốn biết, cô đưa tư liệu, còn cẩn thận giảng giải cho nghe, cuối cùng đám người ngoại quốc cũng khoái trá bắt tay cô, quyết định phái người tới Trung Quốc khảo sát, nếu tư liệu là chính xác, vậy chuyện hợp tác, là ván đã đóng thuyền.
Trên đường về khách sạn, trợ lý Kiều nhịn không được hỏi cô, “Sao lại không lo lắng nữa vậy?"
Tần Tiểu Ý nhếch mày, bất đắc dĩ cười: “Chuyện đã đến nước này, gấp cũng vô dụng, hơn nữa trong nước, đàm phán với lão Cổ không phải cũng giống ở đây sao, bên này còn dây dưa nữa, sẽ chậm trễ hết, không bằng thả luôn, coi bọn họ như khách hàng mới cũng đâu phải chuyện gì quá tệ."
Trợ lý Kiều có chút giật mình nhìn cô, trước đó thái độ của cô, còn là thề sống chết bắt bọn họ đồng ý, nhưng mới vài ngày ngắn ngủi, cô đã đổi thái độ, trực tiếp thả luôn, nếu xét theo tính cách sảng khoái như vậy, không phải cô gái nào cũng có khả năng này, trợ lý Kiều đột nhiên phát hiện, bản thân ông cũng rất chờ mong cách xử lý của Tần Tiểu Ý, xem cô làm sao đối phó với sự khiêu khích của Ngô Tĩnh?
“Vậy tôi gọi cho Vu tổng báo cáo tình hình của chúng ta."
Tần Tiểu Ý gật gật đầu, cảm thấy hơi mệt, liền về phòng nghỉ ngơi.
Trợ lý Kiều gọi cho Vu Hạo Viễn báo cáo, đối phương nghe xong quyết định của Tần Tiểu Ý, thì im lặng, đúng lúc trợ lý Kiều cảm thấy điện thoại sắp bị Vu tổng làm cho đóng băng, thì Vu Hạo Viễn rốt cuộc cũng ra chỉ thị.
“Tùy cô ấy đi, phái nhiều người đi theo, có chuyện gì xảy ra, ông đừng về đây."
“Dạ, Vu tổng." Cúp điện thoại, trợ lý Kiều muốn khóc, đâu cần hù dọa người ta như vậy chứ.
Tần Tiểu Ý tuy đã giải quyết xong rất thoải mái, nhưng vẫn cảm thấy buồn bực, lúc đó cảm thấy một Ngô Tĩnh cô căn bản không để vào mắt, nhưng xem ra, bây giờ, Ngô Tĩnh ở bên cạnh Vu Hạo Viễn, so với người vợ xa hắn như cô là quan trọng hơn, vào đúng thời điểm mấu chốt, chính bản thân cô lại không thể giúp được gì.
Gả cho Vu Hạo Viễn là ngoài ý muốn, yêu hắn là ngoài ý muốn của ngoài ý muốn, vốn định cứ như vậy mà theo hắn đến suốt đời, nhưng xem ra, lại thành hy vọng xa vời rồi, rời khỏi hắn, chính là vạn vạn vạn luyến tiếc, nếu cửa ải khó khăn này hắn không vượt qua được, chính bản thân cô lại càng lo lắng đau lòng.
Đến cùng, nên làm thế nào?
Tần Tiểu Ý phát hiện, mới xuất ngoại vài ngày, đã rất rất nhớ hắn.
Tác giả :
Tuyết Mặc