Trùng Sinh Vân Thiển Y
Chương 10: Cảm động chân tình
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vậy còn ta, ta yêu chàng đến hai kiếp, đến bây giờ nghe tấm chân tình của chàng dành cho ta. Vậy chàng nói xem ta có thể không yêu chàng sao?
Vân Thiển Y nghe thấu Lê Hân, một giọt lệ trong suốt chảy trên khóe mắt rơi vào vạt áo ở ngực của Lê Hân. Giọt nước mắt thấm đậm trong đó giống như hòa tan vào làm một với trái tim của hắn, người đàn ông chứng minh thế giới này thực sự có tình yêu chân thành.
Nếu hắn đối với Vân Thiển Y lần đầu là nhất kiến chung tình, thì đối với nàng là yêu đến khắc cốt ghi tâm. Chỉ mới vài phút trước đây nàng đã không tin tưởng hắn, thì bây giờ hết thẩy nàng muốn dùng đời này của nàng đến chăm sóc cho hắn. Chẳng cần lý do, cũng chẳng muốn đi kiểm chứng những gì nàng nghe từ tim hắn có bao nhiêu chân thực, nàng chỉ biết trái tim nàng đã không đến phiên nàng làm chủ nữa rồi.
Lê Hân hắn là một tên đầu gỗ, lỗ mãng, không biết chiều người yêu, lại không biết phong tình đi mê hoặc nàng. Nàng vượt thời gian vạn vạn năm, gặp hắn vì tình mà lạc lối, trong đôi mắt hắn từ khi gặp hai người con gái Vân gia dần mất đi ánh sáng, uy phong ngày nào trước mặt nàng nó thật nhỏ bé, sát khí trên chiến trường đối mặt với nàng một hồi trờ thành bi thương vô hạn. Rốt cuộc hắn vì hai người bọn họ làm thật nhiều chuyện, đánh mất bản thân trở nên đọa lạc vào thống khổ.
Những người mà hắn xem là thân nhân kia chẳng phải cũng hết lần này đến lần khác dày vò hắn, nàng không biết rốt cuộc mình đứng ở góc độ nào để phán xét bọn họ, nàng cũng không biết trong trái tim hắn rốt cuộc với họ là cảm giác gì, chỉ là nàng cảm thấy nàng không còn thời gian suy nghĩ đi bao dung bọn chúng. Trái tim nàng bên cạnh hắn, nhưng hạnh phúc của nàng lại không thể đem đến cho hắn. Lê Hân, rốt cuộc giờ phút này, khi ôm nàng trong vòng tay, hắn có biết nàng đã yêu hắn bao lâu hay không?
Là yêu hắn đến hai kiếp.
Không được ở cạnh hắn đã từng là hối tiếc lớn nhất đời nàng.
Nhưng bây giờ không còn nữa.
Lê Hân, ánh mặt trời của chàng, ta nhất định sẽ làm tốt trách nhiệm này.
Trách nhiệm đem lại hạnh phúc cho chàng
“Thiển Y nàng sao vậy" Lê Hân trong cơn miên mang cảm xúc, thấy Vân Thiển Y khác thường trong lòng ngực mình, rốt cuộc lo lắng hỏi.
Hắn ôm nàng chặt quá làm nàng đau sao?
Vân Thiển Y nghe giọng nói của hắn tự nhiên run lên. Trong lòng là một hồi túng quẫn không biết nói gì...
Lê Hân lại cho là mình thực sự làm sai chuyện, ánh mắt ngập tràn là đau lòng hối hận, xin lỗi nàng, lại cẩn thận xốc chăn ôm nàng vào lòng.
3 thành viên đã gởi lời cảm ơnKuraivề bài viết trên:Mèo Min,hương cỏ may,nguyen pham
Hôm qua, 11:00Kurai
Tổ phó
Ngày tham gia:09.03.2016, 12:19
Bài viết:16
Được thanks:38 lần
Điểm:10.38
Re: [Đồng nhân - Xuyên không] Trùng sinh Vân Thiển Y - Kurai - Điểm:11
Chương 10: Cảm động chân tình
Vậy còn ta, ta yêu chàng đến hai kiếp, đến bây giờ nghe tấm chân tình của chàng dành cho ta. Vậy chàng nói xem ta có thể không yêu chàng sao?
Vân Thiển Y nghe thấu Lê Hân, một giọt lệ trong suốt chảy trên khóe mắt rơi vào vạt áo ở ngực của Lê Hân. Giọt nước mắt thấm đậm trong đó giống như hòa tan vào làm một với trái tim của hắn, người đàn ông chứng minh thế giới này thực sự có tình yêu chân thành.
Nếu hắn đối với Vân Thiển Y lần đầu là nhất kiến chung tình, thì đối với nàng là yêu đến khắc cốt ghi tâm. Chỉ mới vài phút trước đây nàng đã không tin tưởng hắn, thì bây giờ hết thẩy nàng muốn dùng đời này của nàng đến chăm sóc cho hắn. Chẳng cần lý do, cũng chẳng muốn đi kiểm chứng những gì nàng nghe từ tim hắn có bao nhiêu chân thực, nàng chỉ biết trái tim nàng đã không đến phiên nàng làm chủ nữa rồi.
Lê Hân hắn là một tên đầu gỗ, lỗ mãng, không biết chiều người yêu, lại không biết phong tình đi mê hoặc nàng. Nàng vượt thời gian vạn vạn năm, gặp hắn vì tình mà lạc lối, trong đôi mắt hắn từ khi gặp hai người con gái Vân gia dần mất đi ánh sáng, uy phong ngày nào trước mặt nàng nó thật nhỏ bé, sát khí trên chiến trường đối mặt với nàng một hồi trờ thành bi thương vô hạn. Rốt cuộc hắn vì hai người bọn họ làm thật nhiều chuyện, đánh mất bản thân trở nên đọa lạc vào thống khổ.
Những người mà hắn xem là thân nhân kia chẳng phải cũng hết lần này đến lần khác dày vò hắn, nàng không biết rốt cuộc mình đứng ở góc độ nào để phán xét bọn họ, nàng cũng không biết trong trái tim hắn rốt cuộc với họ là cảm giác gì, chỉ là nàng cảm thấy nàng không còn thời gian suy nghĩ đi bao dung bọn chúng. Trái tim nàng bên cạnh hắn, nhưng hạnh phúc của nàng lại không thể đem đến cho hắn. Lê Hân, rốt cuộc giờ phút này, khi ôm nàng trong vòng tay, hắn có biết nàng đã yêu hắn bao lâu hay không?
Là yêu hắn đến hai kiếp.
Không được ở cạnh hắn đã từng là hối tiếc lớn nhất đời nàng.
Nhưng bây giờ không còn nữa.
Lê Hân, ánh mặt trời của chàng, ta nhất định sẽ làm tốt trách nhiệm này.
Trách nhiệm đem lại hạnh phúc cho chàng
“Thiển Y nàng sao vậy" Lê Hân trong cơn miên mang cảm xúc, thấy Vân Thiển Y khác thường trong lòng ngực mình, rốt cuộc lo lắng hỏi.
Hắn ôm nàng chặt quá làm nàng đau sao?
Vân Thiển Y nghe giọng nói của hắn tự nhiên run lên. Trong lòng là một hồi túng quẫn không biết nói gì...
Lê Hân lại cho là mình thực sự làm sai chuyện, ánh mắt ngập tràn là đau lòng hối hận, xin lỗi nàng, lại cẩn thận xốc chăn ôm nàng vào lòng.
Vậy còn ta, ta yêu chàng đến hai kiếp, đến bây giờ nghe tấm chân tình của chàng dành cho ta. Vậy chàng nói xem ta có thể không yêu chàng sao?
Vân Thiển Y nghe thấu Lê Hân, một giọt lệ trong suốt chảy trên khóe mắt rơi vào vạt áo ở ngực của Lê Hân. Giọt nước mắt thấm đậm trong đó giống như hòa tan vào làm một với trái tim của hắn, người đàn ông chứng minh thế giới này thực sự có tình yêu chân thành.
Nếu hắn đối với Vân Thiển Y lần đầu là nhất kiến chung tình, thì đối với nàng là yêu đến khắc cốt ghi tâm. Chỉ mới vài phút trước đây nàng đã không tin tưởng hắn, thì bây giờ hết thẩy nàng muốn dùng đời này của nàng đến chăm sóc cho hắn. Chẳng cần lý do, cũng chẳng muốn đi kiểm chứng những gì nàng nghe từ tim hắn có bao nhiêu chân thực, nàng chỉ biết trái tim nàng đã không đến phiên nàng làm chủ nữa rồi.
Lê Hân hắn là một tên đầu gỗ, lỗ mãng, không biết chiều người yêu, lại không biết phong tình đi mê hoặc nàng. Nàng vượt thời gian vạn vạn năm, gặp hắn vì tình mà lạc lối, trong đôi mắt hắn từ khi gặp hai người con gái Vân gia dần mất đi ánh sáng, uy phong ngày nào trước mặt nàng nó thật nhỏ bé, sát khí trên chiến trường đối mặt với nàng một hồi trờ thành bi thương vô hạn. Rốt cuộc hắn vì hai người bọn họ làm thật nhiều chuyện, đánh mất bản thân trở nên đọa lạc vào thống khổ.
Những người mà hắn xem là thân nhân kia chẳng phải cũng hết lần này đến lần khác dày vò hắn, nàng không biết rốt cuộc mình đứng ở góc độ nào để phán xét bọn họ, nàng cũng không biết trong trái tim hắn rốt cuộc với họ là cảm giác gì, chỉ là nàng cảm thấy nàng không còn thời gian suy nghĩ đi bao dung bọn chúng. Trái tim nàng bên cạnh hắn, nhưng hạnh phúc của nàng lại không thể đem đến cho hắn. Lê Hân, rốt cuộc giờ phút này, khi ôm nàng trong vòng tay, hắn có biết nàng đã yêu hắn bao lâu hay không?
Là yêu hắn đến hai kiếp.
Không được ở cạnh hắn đã từng là hối tiếc lớn nhất đời nàng.
Nhưng bây giờ không còn nữa.
Lê Hân, ánh mặt trời của chàng, ta nhất định sẽ làm tốt trách nhiệm này.
Trách nhiệm đem lại hạnh phúc cho chàng
“Thiển Y nàng sao vậy" Lê Hân trong cơn miên mang cảm xúc, thấy Vân Thiển Y khác thường trong lòng ngực mình, rốt cuộc lo lắng hỏi.
Hắn ôm nàng chặt quá làm nàng đau sao?
Vân Thiển Y nghe giọng nói của hắn tự nhiên run lên. Trong lòng là một hồi túng quẫn không biết nói gì...
Lê Hân lại cho là mình thực sự làm sai chuyện, ánh mắt ngập tràn là đau lòng hối hận, xin lỗi nàng, lại cẩn thận xốc chăn ôm nàng vào lòng.
3 thành viên đã gởi lời cảm ơnKuraivề bài viết trên:Mèo Min,hương cỏ may,nguyen pham
Hôm qua, 11:00Kurai
Tổ phó
Ngày tham gia:09.03.2016, 12:19
Bài viết:16
Được thanks:38 lần
Điểm:10.38
Re: [Đồng nhân - Xuyên không] Trùng sinh Vân Thiển Y - Kurai - Điểm:11
Chương 10: Cảm động chân tình
Vậy còn ta, ta yêu chàng đến hai kiếp, đến bây giờ nghe tấm chân tình của chàng dành cho ta. Vậy chàng nói xem ta có thể không yêu chàng sao?
Vân Thiển Y nghe thấu Lê Hân, một giọt lệ trong suốt chảy trên khóe mắt rơi vào vạt áo ở ngực của Lê Hân. Giọt nước mắt thấm đậm trong đó giống như hòa tan vào làm một với trái tim của hắn, người đàn ông chứng minh thế giới này thực sự có tình yêu chân thành.
Nếu hắn đối với Vân Thiển Y lần đầu là nhất kiến chung tình, thì đối với nàng là yêu đến khắc cốt ghi tâm. Chỉ mới vài phút trước đây nàng đã không tin tưởng hắn, thì bây giờ hết thẩy nàng muốn dùng đời này của nàng đến chăm sóc cho hắn. Chẳng cần lý do, cũng chẳng muốn đi kiểm chứng những gì nàng nghe từ tim hắn có bao nhiêu chân thực, nàng chỉ biết trái tim nàng đã không đến phiên nàng làm chủ nữa rồi.
Lê Hân hắn là một tên đầu gỗ, lỗ mãng, không biết chiều người yêu, lại không biết phong tình đi mê hoặc nàng. Nàng vượt thời gian vạn vạn năm, gặp hắn vì tình mà lạc lối, trong đôi mắt hắn từ khi gặp hai người con gái Vân gia dần mất đi ánh sáng, uy phong ngày nào trước mặt nàng nó thật nhỏ bé, sát khí trên chiến trường đối mặt với nàng một hồi trờ thành bi thương vô hạn. Rốt cuộc hắn vì hai người bọn họ làm thật nhiều chuyện, đánh mất bản thân trở nên đọa lạc vào thống khổ.
Những người mà hắn xem là thân nhân kia chẳng phải cũng hết lần này đến lần khác dày vò hắn, nàng không biết rốt cuộc mình đứng ở góc độ nào để phán xét bọn họ, nàng cũng không biết trong trái tim hắn rốt cuộc với họ là cảm giác gì, chỉ là nàng cảm thấy nàng không còn thời gian suy nghĩ đi bao dung bọn chúng. Trái tim nàng bên cạnh hắn, nhưng hạnh phúc của nàng lại không thể đem đến cho hắn. Lê Hân, rốt cuộc giờ phút này, khi ôm nàng trong vòng tay, hắn có biết nàng đã yêu hắn bao lâu hay không?
Là yêu hắn đến hai kiếp.
Không được ở cạnh hắn đã từng là hối tiếc lớn nhất đời nàng.
Nhưng bây giờ không còn nữa.
Lê Hân, ánh mặt trời của chàng, ta nhất định sẽ làm tốt trách nhiệm này.
Trách nhiệm đem lại hạnh phúc cho chàng
“Thiển Y nàng sao vậy" Lê Hân trong cơn miên mang cảm xúc, thấy Vân Thiển Y khác thường trong lòng ngực mình, rốt cuộc lo lắng hỏi.
Hắn ôm nàng chặt quá làm nàng đau sao?
Vân Thiển Y nghe giọng nói của hắn tự nhiên run lên. Trong lòng là một hồi túng quẫn không biết nói gì...
Lê Hân lại cho là mình thực sự làm sai chuyện, ánh mắt ngập tràn là đau lòng hối hận, xin lỗi nàng, lại cẩn thận xốc chăn ôm nàng vào lòng.
Tác giả :
Kurai