Trùng Sinh Từng Bước Trở Thành Siêu Sao: Bà Xã Của Kiêu Ngạo Ảnh Đế
Chương 7
Đám người trong phòng thầm hô gặp quỷ, Lăng Ảnh nhờ bọn họ cùng tạo bất ngờ cho sinh nhật của Diêu Thần Địch, không nghĩ tới còn chưa có làm gì hết đã bị anh ta và Lăng Ca tặng trước một cái bất ngờ gấp bội, ai nấy đều bị cảnh tượng ái muội kia dọa cho toát mồ hôi lạnh.
Lăng Ca luống cuống đẩy Diêu Thần Địch ra, nhưng anh ta sống chết lại không chịu buông, cứ luôn miệng gọi Lăng Ảnh, sau đó rất nhanh liền gục ngã nằm trên giường, say đến bất tỉnh nhân sự.
Lăng Ảnh lúc này âm thầm sờ vào đồng hồ trên cổ tay mình, một tiếng ‘pip’ nhỏ vang lên nhưng không ai để ý. Cô lại nhìn tới bộ dáng thất kinh của Lăng Ca, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Cảm giác khi chuyện gần như đạt được lại thất bại trong gang tấc, bất kể là ai cũng không vui nổi, thêm vào đó Lăng Ca lại còn mang thêm tội danh quyến rũ bạn trai người khác , quả thật là ăn trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo.
Lăng Ảnh chỉ là đánh cược một chuyến, không ngờ con mèo nhỏ lại cắn câu, cũng quá nóng vội rồi !
"Lăng Ca...cô..."
Rốt cuộc Tả Từ cũng lên tiếng, chỉ có điều vì ngạc nhiên quá độ mà thành ra không biết nên nói gì, phía sau còn có đám người trong nhóm nhạc của Điêu Thần Địch, và một số người 'bạn thân' của Lăng Ảnh.
"Không...không phải như thế ! Anh Địch uống say, em chỉ là tình cờ gặp rồi đưa anh ấy về thôi !"
Lăng Ca lúc này cũng phát hoảng lên rồi, hình tượng cô ta vất vả xây dựng, không thể bị phá hủy dễ dàng như vậy được. Cô ta tuyệt đối không cho phép !
"Phải không? Vậy sao cô lại thừa nhận mình là Lăng Ảnh?"
Lúc này Hữu Manh cũng đã lên tiếng, chính là người hay tập trống chung với Lăng Ảnh và Tả Từ.
"Trong công ty thì là cái bộ dạng thánh mẫu, nhìn xem, bây giờ lại lòi đuôi hồ ly tinh ra rồi ! Thật là làm cho người ta mở mang tầm mắt !"
"Lăng Ảnh thật đáng thương , cư nhiên lại có một cô em tính nết như vậy !"
Mọi người ngươi một câu, ta một câu, Lăng Ca càng ra sức giải thích lại càng tô đen .
Đều nói lời nói miệng thì không đáng tin, tận mắt chứng kiến mới là chân thật. Lăng Ảnh chính là nắm được điểm này, cho nên cô mới mời nhiều người theo mình như vậy.
Nhìn bánh kem đã rơi tan nát xuống sàn, Lăng Ảnh khóe miệng nâng lên, nhưng rất nhanh thay thế bằng vẻ mặt bàng hoàng, đôi mắt ngấn nước nhưng lại kiên trì không để cho nó rơi xuống. Đứng gần có thể thấy rõ tâm trạng của cô tồi tệ đến mức nào, giống như cả thế giới của cô đã sụp đổ, hai chân loạng choạng thiếu chút nữa là té ngã.
“Chị, chị phải tin em, em không hề có ý quyến rũ anh Địch đâu ! Anh ấy uống say nên cứ tưởng em là chị, lại còn ôm em chặt như thế, em bất đắc dĩ giả thành chị, muốn dỗ anh ấy im lặng một chút, không ngờ…"
Lăng Ca không thèm để ý lời nói của người trong phòng, cô ta nhanh chóng đi đến chỗ Lăng Ảnh, khuôn mặt giả bộ vô tội đáng thương, nhưng đáy mắt lại lóe lên tia dữ tợn.
Lăng Ảnh giống như sợ hãi, nhưng rồi lại cố nén, âm thanh từ miệng phát ra cực kì nhỏ nhẹ, lại mềm mỏng như vật trong suốt.
“Ừ, chị tin…!"
Lời nói mang theo vẻ khổ sở, giống như bị buộc phải nói ra vậy.
So với sự gấp gáp dồn dập của Lăng Ca, Lăng Ảnh chỉ nói nhỏ ba chữ, lại mang đến một hiệu ứng khác thường.
Mọi người đều theo xu hướng nghĩ rằng Lăng Ca có tật giật mình mới vội vàng ra sức giải thích như thế, còn Lăng Ảnh giống như là biết thân phận mình, mới không thể làm gì khác ngoài ngậm bồ hòn làm ngọt.
“Chuyện hôm nay mong mọi người hãy bỏ qua đi, Thần Địch chắc cũng đã mệt mỏi rồi, chúng ta trở về thôi !"
Lăng Ảnh không định để cho Lăng Ca giải thích gì nữa, hơn nữa cô đã nói tin cô ta, cho dù diễn cảnh âm thầm khổ sở như bị ép phải tin, cô ta cũng không thể nói thêm được gì.
Mọi người đối với Lăng Ảnh đều là một bộ dáng thương cảm, muốn an ủi cô, nhưng mà cũng không biết nên nói gì cho phải, rất nhanh liền nghe theo cô rời khỏi phòng Diêu Thần Địch, cũng không quên nhìn Lăng Ca một cách khinh thường.
“Lăng Ca, cậu ổn chứ?"
Tả Từ đau lòng hỏi, Lăng Ảnh nhẹ nhàng cười, trong lòng thầm nói làm sao mà ổn được? Phải là rất phấn khích đi? Thế nhưng cô tạm thời vẫn chưa thể nói cho Tả Từ nghe được.
“Không sao đâu, mình xin lỗi, mình về trước đây ! "
Giả vờ giống như bình tĩnh mà nói, Lăng Ảnh lại dịu dàng nhìn Lăng Ca.
“Em gái, em cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm đi thôi !"
Lăng Ảnh kéo tay Tả Từ rời đi, khóe mắt lướt đến vẻ mặt như ăn phân của Lăng Ca, thật không thể nhịn được cười. Mọi người ở phía sau nhìn thấy bờ vai run run của Lăng Ảnh, liền nghĩ cô ấy nhất định là kiềm không được mà khóc rồi, vì vậy sự khinh bỉ và phẫn nộ đối với Lăng Ca càng tăng.
Sáng hôm sau, tin tức Lăng Ca dụ dỗ bạn trai của chị mình lan truyền một cách chóng mặt, còn có một đoạn clip nhỏ quay lại cảnh tối qua, chưa đến nửa ngày, hầu hết thực tập sinh đi du lịch đã biết chuyện, đa số đều là vẻ mặt không thể tin được, Lăng Ca đại thiên sứ cư nhiên là một hồ ly tinh sao?
Một số người ghen ghét Lăng Ca lại cực kì hả hê, sau khi có được đoạn clip kia liền phát tán rộng rãi cho bạn bè mình, sự việc liền chuyền tới Hoa Mỹ.
Lăng Ca hôm qua nghe Lăng Ảnh bảo mọi người quên chuyện này, mặc dù rất tức giận vì cái đồ giả nhân giả nghĩa kia, nhưng trong lòng cũng có chút thả lỏng, không ngờ buổi sáng khi đến tập hợp cô ta liền thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường chán ghét.
“Trời ạ, hồ ly tinh còn mặt mũi mà tới đây cơ đấy !"
“Ngay cả bạn trai chị mình cũng không tha, đúng là…"
“Ai nha, ai có bạn trai thì lo giữ đi, đừng để cái bộ mặt thiên sứ đó đánh lừa !"
“Nhìn thì tưởng hiền lành thánh thiện, không ngờ tới lại dâm đãng như vậy, chưa gì đã muốn bò lên giường người ta rồi !"
Từng lời xì xào cứ liên tiếp vang lên, Lăng Ca nghe cái được cái không, đến lúc có mấy người bạn thân của cô ta tới thuật lại, Lăng Ca suýt nữa ngất đi , khuôn mặt trắng bệch đáng thương, trong lòng thầm than không xong rồi !
Vì vậy cô ta không nói lời nào liền tách khỏi đoàn, vội vàng gọi điện cho Lăng Ảnh, bảo cô tới phía trước khu suối nước nóng nói chuyện.
Lúc Lăng Ảnh tới đã thấy Lăng Ca tay nắm chặt điện thoại, không ngừng đi qua đi lại, lúc thấy cô, cô ta giống như phát điên mà gầm lên.
“Lăng Ảnh, tại sao chị dám quay lén tôi hả ?"
Lăng Ảnh nghe xong, giả vờ ngạc nhiên mở to mắt, hỏi ngược lại
“Em nói gì vậy? Quay lén cái gì?"
“Chị thôi giả vờ đi, chuyện hôm qua tất cả người trong đoàn đều biết hết rồi ! Không phải chị thì là ai? Tại sao tôi đã giải thích rồi mà chị còn đi nói bậy bạ hả?"
Lăng Ca cố gắng hết sức không phát sự căm tức của mình ra, cô ta vẫn còn chưa muốn lật bài ngửa.
“Lăng Ca, hôm qua còn có rất nhiều người trong phòng, em vì sao lại khẳng định là chị? Em không tin tưởng chị sao? Hơn nữa nếu chuyện này lộ ra, chị cũng sẽ mất mặt !"
Lăng Ảnh buồn rầu thất vọng nói. Con mèo vẫn chưa chịu hóa hổ sao?
“Cái này…!"
Lăng Ca có hơi do dự, nhưng bởi vì lần này thật sự cô ta mất hết mặt mũi rồi, cho nên liền tái mặt nói với Lăng Ảnh
“Lăng Ảnh, tôi thật lòng xem chị là chị mình, cho nên chị đừng để tôi điều tra được người phát tán chuyện này là chị, ba sẽ không bỏ qua cho chị đâu, đến lúc đó đừng trách tôi vô tình…!"
Thật lòng xem cô là chị sao? Lăng Ảnh trong lòng thầm mỉa mai, hại người thành ra hại mình, bây giờ còn ra vẻ ư?
“Em gái yên tâm, chị sẽ giải thích chuyện này với mọi người!"
Nhưng tin hay không là ở bọn họ, có trách thì nên cách Lăng Ca cô quá nóng vội rồi!
Đúng là video clip kia do Lăng Ảnh quay, nhưng là quay theo yêu cầu của mọi người, kì thật đó là đồ chơi của Tả Từ, một cái đồng hồ có camera siêu nhỏ, lại có thể quay trong bóng tối.
Mặc dù Lăng Ảnh không biết tại sao cô ấy lại phát tán đoạn video kia, nhưng tròng lòng cũng thầm nhận định cô ấy đáng tin, lại có chút lo lắng nếu việc này đến tai Lăng Thiên, chỉ sợ Tả Từ sống không yên ổn rồi.
... ...... ...... ...... ...
Quả nhiên lúc Lăng Ảnh và Lăng Ca trở lại, cho dù Lăng Ảnh cật lực giải thích đến mấy, mọi người đều cũng là một bộ dạng nghi ngờ. Bởi vì đoạn clip kia quá rõ ràng , nếu là người đàng hoàng không có ý xấu, sao lại còn ôm hôn bạn trai chị mình chứ?
Lăng Ca lúc này không còn tâm tình nào du lịch nữa, kế hoạch của cô ta thất bại, lại bị mất hết hình tượng, cho nên mặt mày cô ta xám xịt, không nói với ai lời nào liền thuê taxi trở về nhà.
Chuyện này nằm ngoài tầm kiểm soát của cô ta rồi, phải nhờ tới ba giải quyết thôi !
………
Lăng Ca đi rồi, Lăng Ảnh lại tiếp nhận điện thoại của Diêu Thần Địch, lần này Lăng Ảnh rất là thoải mái nhận lời mời hẹn riêng của anh ta.
“Lăng Ảnh…"
Diêu Thần Địch bối rối gọi cô, xem bộ dáng anh ta hẳn cũng đã biết chuyện ngày hôm qua rồi.
“Gọi em có việc gì?"
Lăng Ảnh mỉm cười, cực kì thân thiết hỏi, đây là lần đầu tiên Diêu Thần Địch thấy cô đối với anh nhiệt tình như vậy, liền nghĩ tối qua mình say cứ luôn miệng gọi tên cô ấy, có lẽ cô ấy đã bị mình làm cho cảm động rồi.
“Anh xin lỗi, hôm qua anh cứ nghĩ là em không quan tâm đến anh, cho nên mới bỏ đi uống rượu, không ngờ…"
Nói đến đây Diêu Thần Địch lại cảm thấy thật vui vẻ, thì ra cô không hẹn gặp anh ta là vì muốn chuẩn bị một buổi sinh nhật bất ngờ. Điều này khiến anh ta cảm thấy tự tin trở lại, có người phụ nữ nào mà không yêu thích anh ta chứ? Thật không uổng công anh ta hao tổn một phen tâm tư.
“Không sao, em không để ý…!"
Lăng Ảnh cười rất dịu dàng, khiến cho Diêu Thần Địch có chút say mê
“Tiện đây em cũng có chuyện muốn nói..!"
“Em nói đi, nhân tiện anh cũng muốn hỏi em có muốn mua gì không? Ngày mai trở về anh liền dẫn đi mua sắm, xem như là đền bù cho em hôm qua !"
Diêu Thần Địch hào hứng nói, anh ta nghĩ con gái ai mà không thích mua sắm chứ, mấy cô gái trước cũng hay đòi hỏi anh ta mua này nọ, thế nhưng câu nói tiếp theo của Lăng Ảnh giống như dội lên đầu anh ta một gáo nước lạnh..
“Diêu Thần Địch, chúng ta chia tay đi!"
Lăng Ca luống cuống đẩy Diêu Thần Địch ra, nhưng anh ta sống chết lại không chịu buông, cứ luôn miệng gọi Lăng Ảnh, sau đó rất nhanh liền gục ngã nằm trên giường, say đến bất tỉnh nhân sự.
Lăng Ảnh lúc này âm thầm sờ vào đồng hồ trên cổ tay mình, một tiếng ‘pip’ nhỏ vang lên nhưng không ai để ý. Cô lại nhìn tới bộ dáng thất kinh của Lăng Ca, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Cảm giác khi chuyện gần như đạt được lại thất bại trong gang tấc, bất kể là ai cũng không vui nổi, thêm vào đó Lăng Ca lại còn mang thêm tội danh quyến rũ bạn trai người khác , quả thật là ăn trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo.
Lăng Ảnh chỉ là đánh cược một chuyến, không ngờ con mèo nhỏ lại cắn câu, cũng quá nóng vội rồi !
"Lăng Ca...cô..."
Rốt cuộc Tả Từ cũng lên tiếng, chỉ có điều vì ngạc nhiên quá độ mà thành ra không biết nên nói gì, phía sau còn có đám người trong nhóm nhạc của Điêu Thần Địch, và một số người 'bạn thân' của Lăng Ảnh.
"Không...không phải như thế ! Anh Địch uống say, em chỉ là tình cờ gặp rồi đưa anh ấy về thôi !"
Lăng Ca lúc này cũng phát hoảng lên rồi, hình tượng cô ta vất vả xây dựng, không thể bị phá hủy dễ dàng như vậy được. Cô ta tuyệt đối không cho phép !
"Phải không? Vậy sao cô lại thừa nhận mình là Lăng Ảnh?"
Lúc này Hữu Manh cũng đã lên tiếng, chính là người hay tập trống chung với Lăng Ảnh và Tả Từ.
"Trong công ty thì là cái bộ dạng thánh mẫu, nhìn xem, bây giờ lại lòi đuôi hồ ly tinh ra rồi ! Thật là làm cho người ta mở mang tầm mắt !"
"Lăng Ảnh thật đáng thương , cư nhiên lại có một cô em tính nết như vậy !"
Mọi người ngươi một câu, ta một câu, Lăng Ca càng ra sức giải thích lại càng tô đen .
Đều nói lời nói miệng thì không đáng tin, tận mắt chứng kiến mới là chân thật. Lăng Ảnh chính là nắm được điểm này, cho nên cô mới mời nhiều người theo mình như vậy.
Nhìn bánh kem đã rơi tan nát xuống sàn, Lăng Ảnh khóe miệng nâng lên, nhưng rất nhanh thay thế bằng vẻ mặt bàng hoàng, đôi mắt ngấn nước nhưng lại kiên trì không để cho nó rơi xuống. Đứng gần có thể thấy rõ tâm trạng của cô tồi tệ đến mức nào, giống như cả thế giới của cô đã sụp đổ, hai chân loạng choạng thiếu chút nữa là té ngã.
“Chị, chị phải tin em, em không hề có ý quyến rũ anh Địch đâu ! Anh ấy uống say nên cứ tưởng em là chị, lại còn ôm em chặt như thế, em bất đắc dĩ giả thành chị, muốn dỗ anh ấy im lặng một chút, không ngờ…"
Lăng Ca không thèm để ý lời nói của người trong phòng, cô ta nhanh chóng đi đến chỗ Lăng Ảnh, khuôn mặt giả bộ vô tội đáng thương, nhưng đáy mắt lại lóe lên tia dữ tợn.
Lăng Ảnh giống như sợ hãi, nhưng rồi lại cố nén, âm thanh từ miệng phát ra cực kì nhỏ nhẹ, lại mềm mỏng như vật trong suốt.
“Ừ, chị tin…!"
Lời nói mang theo vẻ khổ sở, giống như bị buộc phải nói ra vậy.
So với sự gấp gáp dồn dập của Lăng Ca, Lăng Ảnh chỉ nói nhỏ ba chữ, lại mang đến một hiệu ứng khác thường.
Mọi người đều theo xu hướng nghĩ rằng Lăng Ca có tật giật mình mới vội vàng ra sức giải thích như thế, còn Lăng Ảnh giống như là biết thân phận mình, mới không thể làm gì khác ngoài ngậm bồ hòn làm ngọt.
“Chuyện hôm nay mong mọi người hãy bỏ qua đi, Thần Địch chắc cũng đã mệt mỏi rồi, chúng ta trở về thôi !"
Lăng Ảnh không định để cho Lăng Ca giải thích gì nữa, hơn nữa cô đã nói tin cô ta, cho dù diễn cảnh âm thầm khổ sở như bị ép phải tin, cô ta cũng không thể nói thêm được gì.
Mọi người đối với Lăng Ảnh đều là một bộ dáng thương cảm, muốn an ủi cô, nhưng mà cũng không biết nên nói gì cho phải, rất nhanh liền nghe theo cô rời khỏi phòng Diêu Thần Địch, cũng không quên nhìn Lăng Ca một cách khinh thường.
“Lăng Ca, cậu ổn chứ?"
Tả Từ đau lòng hỏi, Lăng Ảnh nhẹ nhàng cười, trong lòng thầm nói làm sao mà ổn được? Phải là rất phấn khích đi? Thế nhưng cô tạm thời vẫn chưa thể nói cho Tả Từ nghe được.
“Không sao đâu, mình xin lỗi, mình về trước đây ! "
Giả vờ giống như bình tĩnh mà nói, Lăng Ảnh lại dịu dàng nhìn Lăng Ca.
“Em gái, em cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm đi thôi !"
Lăng Ảnh kéo tay Tả Từ rời đi, khóe mắt lướt đến vẻ mặt như ăn phân của Lăng Ca, thật không thể nhịn được cười. Mọi người ở phía sau nhìn thấy bờ vai run run của Lăng Ảnh, liền nghĩ cô ấy nhất định là kiềm không được mà khóc rồi, vì vậy sự khinh bỉ và phẫn nộ đối với Lăng Ca càng tăng.
Sáng hôm sau, tin tức Lăng Ca dụ dỗ bạn trai của chị mình lan truyền một cách chóng mặt, còn có một đoạn clip nhỏ quay lại cảnh tối qua, chưa đến nửa ngày, hầu hết thực tập sinh đi du lịch đã biết chuyện, đa số đều là vẻ mặt không thể tin được, Lăng Ca đại thiên sứ cư nhiên là một hồ ly tinh sao?
Một số người ghen ghét Lăng Ca lại cực kì hả hê, sau khi có được đoạn clip kia liền phát tán rộng rãi cho bạn bè mình, sự việc liền chuyền tới Hoa Mỹ.
Lăng Ca hôm qua nghe Lăng Ảnh bảo mọi người quên chuyện này, mặc dù rất tức giận vì cái đồ giả nhân giả nghĩa kia, nhưng trong lòng cũng có chút thả lỏng, không ngờ buổi sáng khi đến tập hợp cô ta liền thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường chán ghét.
“Trời ạ, hồ ly tinh còn mặt mũi mà tới đây cơ đấy !"
“Ngay cả bạn trai chị mình cũng không tha, đúng là…"
“Ai nha, ai có bạn trai thì lo giữ đi, đừng để cái bộ mặt thiên sứ đó đánh lừa !"
“Nhìn thì tưởng hiền lành thánh thiện, không ngờ tới lại dâm đãng như vậy, chưa gì đã muốn bò lên giường người ta rồi !"
Từng lời xì xào cứ liên tiếp vang lên, Lăng Ca nghe cái được cái không, đến lúc có mấy người bạn thân của cô ta tới thuật lại, Lăng Ca suýt nữa ngất đi , khuôn mặt trắng bệch đáng thương, trong lòng thầm than không xong rồi !
Vì vậy cô ta không nói lời nào liền tách khỏi đoàn, vội vàng gọi điện cho Lăng Ảnh, bảo cô tới phía trước khu suối nước nóng nói chuyện.
Lúc Lăng Ảnh tới đã thấy Lăng Ca tay nắm chặt điện thoại, không ngừng đi qua đi lại, lúc thấy cô, cô ta giống như phát điên mà gầm lên.
“Lăng Ảnh, tại sao chị dám quay lén tôi hả ?"
Lăng Ảnh nghe xong, giả vờ ngạc nhiên mở to mắt, hỏi ngược lại
“Em nói gì vậy? Quay lén cái gì?"
“Chị thôi giả vờ đi, chuyện hôm qua tất cả người trong đoàn đều biết hết rồi ! Không phải chị thì là ai? Tại sao tôi đã giải thích rồi mà chị còn đi nói bậy bạ hả?"
Lăng Ca cố gắng hết sức không phát sự căm tức của mình ra, cô ta vẫn còn chưa muốn lật bài ngửa.
“Lăng Ca, hôm qua còn có rất nhiều người trong phòng, em vì sao lại khẳng định là chị? Em không tin tưởng chị sao? Hơn nữa nếu chuyện này lộ ra, chị cũng sẽ mất mặt !"
Lăng Ảnh buồn rầu thất vọng nói. Con mèo vẫn chưa chịu hóa hổ sao?
“Cái này…!"
Lăng Ca có hơi do dự, nhưng bởi vì lần này thật sự cô ta mất hết mặt mũi rồi, cho nên liền tái mặt nói với Lăng Ảnh
“Lăng Ảnh, tôi thật lòng xem chị là chị mình, cho nên chị đừng để tôi điều tra được người phát tán chuyện này là chị, ba sẽ không bỏ qua cho chị đâu, đến lúc đó đừng trách tôi vô tình…!"
Thật lòng xem cô là chị sao? Lăng Ảnh trong lòng thầm mỉa mai, hại người thành ra hại mình, bây giờ còn ra vẻ ư?
“Em gái yên tâm, chị sẽ giải thích chuyện này với mọi người!"
Nhưng tin hay không là ở bọn họ, có trách thì nên cách Lăng Ca cô quá nóng vội rồi!
Đúng là video clip kia do Lăng Ảnh quay, nhưng là quay theo yêu cầu của mọi người, kì thật đó là đồ chơi của Tả Từ, một cái đồng hồ có camera siêu nhỏ, lại có thể quay trong bóng tối.
Mặc dù Lăng Ảnh không biết tại sao cô ấy lại phát tán đoạn video kia, nhưng tròng lòng cũng thầm nhận định cô ấy đáng tin, lại có chút lo lắng nếu việc này đến tai Lăng Thiên, chỉ sợ Tả Từ sống không yên ổn rồi.
... ...... ...... ...... ...
Quả nhiên lúc Lăng Ảnh và Lăng Ca trở lại, cho dù Lăng Ảnh cật lực giải thích đến mấy, mọi người đều cũng là một bộ dạng nghi ngờ. Bởi vì đoạn clip kia quá rõ ràng , nếu là người đàng hoàng không có ý xấu, sao lại còn ôm hôn bạn trai chị mình chứ?
Lăng Ca lúc này không còn tâm tình nào du lịch nữa, kế hoạch của cô ta thất bại, lại bị mất hết hình tượng, cho nên mặt mày cô ta xám xịt, không nói với ai lời nào liền thuê taxi trở về nhà.
Chuyện này nằm ngoài tầm kiểm soát của cô ta rồi, phải nhờ tới ba giải quyết thôi !
………
Lăng Ca đi rồi, Lăng Ảnh lại tiếp nhận điện thoại của Diêu Thần Địch, lần này Lăng Ảnh rất là thoải mái nhận lời mời hẹn riêng của anh ta.
“Lăng Ảnh…"
Diêu Thần Địch bối rối gọi cô, xem bộ dáng anh ta hẳn cũng đã biết chuyện ngày hôm qua rồi.
“Gọi em có việc gì?"
Lăng Ảnh mỉm cười, cực kì thân thiết hỏi, đây là lần đầu tiên Diêu Thần Địch thấy cô đối với anh nhiệt tình như vậy, liền nghĩ tối qua mình say cứ luôn miệng gọi tên cô ấy, có lẽ cô ấy đã bị mình làm cho cảm động rồi.
“Anh xin lỗi, hôm qua anh cứ nghĩ là em không quan tâm đến anh, cho nên mới bỏ đi uống rượu, không ngờ…"
Nói đến đây Diêu Thần Địch lại cảm thấy thật vui vẻ, thì ra cô không hẹn gặp anh ta là vì muốn chuẩn bị một buổi sinh nhật bất ngờ. Điều này khiến anh ta cảm thấy tự tin trở lại, có người phụ nữ nào mà không yêu thích anh ta chứ? Thật không uổng công anh ta hao tổn một phen tâm tư.
“Không sao, em không để ý…!"
Lăng Ảnh cười rất dịu dàng, khiến cho Diêu Thần Địch có chút say mê
“Tiện đây em cũng có chuyện muốn nói..!"
“Em nói đi, nhân tiện anh cũng muốn hỏi em có muốn mua gì không? Ngày mai trở về anh liền dẫn đi mua sắm, xem như là đền bù cho em hôm qua !"
Diêu Thần Địch hào hứng nói, anh ta nghĩ con gái ai mà không thích mua sắm chứ, mấy cô gái trước cũng hay đòi hỏi anh ta mua này nọ, thế nhưng câu nói tiếp theo của Lăng Ảnh giống như dội lên đầu anh ta một gáo nước lạnh..
“Diêu Thần Địch, chúng ta chia tay đi!"
Tác giả :
Quỷ Quỷ