Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước
Chương 73: Chương 35.1
Cô đây là cố ý giận chính mình, trong lòng Bạch Kỳ tự nhủ như vậy, mu bàn tay bởi vì tức giận mà gân xanh chợt nổi lên dữ dội.
Từ lần trước hai người cãi nhau, sau đó Khương Sam gần hai tháng không có chủ động liên hệ cho hắn. Thời điểm ban đầu, trong lòng Bạch Kỳ bởi vì thái độ cùng hành động của Khương Sam khiến hắn rất phẫn nộ.
Khương Sam càn rỡ như vậy đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn, hắn không đành lòng đánh cô, thật sự cũng không đành lòng mắng cô, nhưng hắn không thể tha thứ cho Khương Sam coi trời bằng vung như vậy. Tất yếu hắn phải giáo huấn cô, làm cho cô nhận ra chính mình đúng mực ở nơi nào.
Hắn lạnh nhạt, không để ý tới cô, thậm chí còn cố ý thân cận Triệu Thanh Thanh để chọc giận cô, đây đều là thủ đoạn của hắn làm cho cô biết hắn không phải chỉ biết sủng một người là cô, hắn biết, lấy tính cách trước đây của Khương Sam, chính mình như vậy tuyệt đối sẽ làm cô thương tâm thống khổ, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, từ đầu đến cuối biểu hiện của Khương Sam thế nhưng lại không quan trọng, bình thản ung dung đến như vậy.
Hắn từng nghĩ tới một điểm Khương Sam rất hiểu chuyện, nhưng thật sự khi biểu hiện của cô giống như hắn từng nghĩ hiểu chuyện không quan tâm đến hắn nữa, trong lòng Bạch Kỳ liền khó chịu lợi hại.
Ở trong đáy lòng của Bạch Kỳ, trước giờ hắn đều chưa bao giờ nghĩ tới Khương Sam sẽ thích bất kỳ một nam nhân bào khác, hắn không sợ hai người có ngăn cách, dù có ngăn cách lớn đi chăng nữa, cuối cùng hắn cũng sẽ nghĩ ra biện pháp đem nó tiêu trừ hết.
Một dạng tựa như trước đây vô số lần hắn đã làm.
Khương Sam chẳng lẽ không phải một cô bé thông tuệ sao?
Không, so với ai cô cũng đều thông minh hơn, bởi vậy mà tâm tư của Bạch Kỳ đặt ở trên người của cô cũng phá lệ nhiều, nhưng gần đây vô luận hắn làm như thế nào, sử dụng thủ đoạn gì, ở nơi của Khương Sam cũng đều giống như là đụng phải một mặt nhà tù vô hình, vĩnh viễn đều vô lực.
Tựa như hiện tại, rõ ràng đây là một cơ hội tốt nhất để hắn một lần nữa có thể hòa hảo thu phục tâm của Khương Sam, nhưng vì cái gì Tần chính ủy lại đột nhiên xuất hiện ở trong này?
Quan hệ giữa Bạch gia cùng Tần gia trong một thế hệ có chút hiềm khích, đều ở trong quân, quan hệ vẫn duy trì nhìn mặt mũi của nhau, hơn nữa Tần chính ủy là cấp trên của Bạch Kỳ, lúc này hốc mắt của Bạch Kỳ ẩn nhẫn đều là tàn khốc, lại như cũ cắn răng cứng rắn ngồi im tại chỗ.
Nếu bậy giờ hắn đi ra ngoài sẽ không có biện pháp giải thích, hắn chậm một bước cho nên vĩnh viễn không thể đi ra ngoài, lúc này nếu hắn đi ra ngoài chẳng những ở trước mặt Khương Sam không có biện pháp giải thích, sẽ chỉ khiến cô cho rằng mình tính kế cô, huống hồ còn có Tần chính ủy ở giữa ngăn cách, hắn càng không thể đi ra ngoài.
Khi nhìn thấy Khương Sam cứ như vậy khoác áo của nam nhân khác, trên vai là cánh tay nam nhân khác, Bạch Kỳ giống như một con sư tử mắt nhìn thấy lãnh địa của mình bị kẻ khác xâm phạm, lông toàn thân đều dựng đứng lên.
Loại cảm giác không cam lòng cùng bực ý kia làm cho hắn hận lúc này không thể trực tiếp cầm bả đao trong tay đi lên chém Tần chính, lại đem Khương Sam giấu đi chỉ có chính mình có thể nhìn thấy, hảo hảo bảo hộ cô, sẽ không để bất luận kẻ nào phát hiện ra!
Nửa ôm Khương Sam, cước bộ Tần Chiến đột nhiên dừng một chút, sâu sắc hướng mắt bên cạnh nhìn lại, khi nhìn thấy một chiếc màu đen Land Rover, trong nháy mắt chiếc xe phát động liền nhanh như điện chớp biến mất tại chỗ.
Bởi vì Tần Chiến ra mặt, Lưu Hoằng bị dọa sợ, triệt để thu hồi sắc tâm, dù sao cũng là giáo sư của một trường, tuy rằng bị thu thập một hồi sợ tới mức muốn chết, nhưng đợi khi buổi tối ngồi lại bình tâm giải quyết ông ta lại phi thường phẫn nộ.
Lưu Hoằng ở trên người của Khương Sam, tâm tư tiêu phí không thể nói là không lớn. Suốt cả hai tháng đều hao tổn ở nơi của cô , kết quả phút cuối cùng lại bị cái nha đầu nghịch ngợm đùa bỡn, tiền mất tật mang, chẳng những cho người ta một cái danh ngạch tiến vào xã đoàn, còn bị dạy một cái bài học lớn như vậy.
Lưu Hoằng càng nghĩ càng giận, nửa đêm đích thực sinh khí ngồi không được, trực tiếp gọi điện thoại cho lão sư phụ trách báo danh của đoàn nhóm múa.
“Lúc trước tôi giao phó nữ sinh tên là Khương Sam cho ông, ngày mai nếu như cô ta đi đến, ông trực tiếp đem tên của cô ta gạch đi cho tôi, tôi không muốn có người này, không cho cô ta tham gia tuyển chọn!"
Bên kia Triệu Thanh Thanh cũng nhận được tin tức, tuy rằng biết Lưu Hoằng không hoàn thành việc có chút tiếc nuối, nhưng nguyên bản mục đích của cô ta không phải khiến cho Khương Sam gặp chuyện không may, khi biết Khương Sam một ngày trước có đi đến nhà của Lưu Hoằng cô ta liền biết chuyện này đã thành.
Triệu Thanh Thanh mấy ngày nay vẫn ở trong ký túc xá của Bạch Kỳ, ở nhà cô ta được nuông chiều mà lớn lên, vì lấy lòng Bạch Kỳ nguyện ý buông tha tất cả dáng người, một đoạn thời gian này còn học xong mấy loại sở trường nấu đồ ăn ngon.
Sau khi làm xong ba món thức ăn, lại nấu thêm một nồi canh mà Bạch Kỳ yêu nhất, nhìn bàn ăn được trưng bày ấm áp, Triệu Thanh Thanh hài lòng cười cười.
Bạch Kỳ lại không động đũa, hai lần động chiếc đũa liền không ăn nữa, bất quá ngược lại bồi Triệu Thanh Thanh ăn xong rồi mới đứng lên, trong lòng Triệu Thanh Thanh lại thêm một trận ngọt ngào.
Bạch Kỳ hai ngày nay tâm sự nặng nề, cho dù thời điểm nói chuyện cũng là một bộ dáng không yên lòng. Triệu Thanh Thanh suy đoán nguyên nhân, lại thủy chung không nguyện ý hướng lên trên người của Khương Sam. Từ lúc Bạch Kỳ cùng Khương Sam cãi nhau, về sau, Bạch Kỳ đối với cô ta so với trước kia chưa từng tốt hơn, cũng không thể nói là nhiều săn sóc, nhưng thời điểm hai người ở chung, mức độ tha thứ của Bạch Kỳ rõ rệt so với trước đây hơn rất nhiều.
Bạch Kỳ đây là học cách nhân nhượng cô ta a, nhận định như vậy khiến Triệu Thanh Thanh đắc ý cực kỳ, chỉ cần đem Khương Sam ở trong đáy lòng của Bạch Kỳ triệt để đuổi đi, cô ta tin tưởng mình có thể chiếm lấy tâm của Bạch Kỳ, chuyện đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Đọc đoạn này tức ói máu….con ả này tự kỉ dã man chỉ muốn nó.
Triệu Thanh Thanh dáng người lồi lõm khiêu khích, đối với tâm tư của nam nhân nắm chắc cực kỳ. Sau khi Bạch Kỳ tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy cô ta khoác áo sơ mi của hắn, bên trong không một mảnh vải che, cong lưng đối diện với gương đắp mặt nạ. Thanh thuần quyến rũ phong tình như vậy làm cho người ta nhìn thấy máu nóng liền sục sôi. Bạch Kỳ dời tầm mắt, lau tóc lập tức đi về phía trước.
Triệu Thanh Thanh thấy thế liền cắn răng, giống như không đứng vững, “Ai nha" một tiếng ngã về phía sau, quần áo mở rộng lộ ra một mảnh cảnh xuân không hề che đậy, tay lại vì chống đỡ thân thể thuận thế liền kéo khăn tắm của Bạch Kỳ, chỉ nhẹ nhàng kéo một cái liền đè xuống một nơi nóng rực.
“Nhìn em xem, quả thực là quá không cẩn thận."
Triệu Thanh Thanh kiều tiếu xin lỗi, ánh mắt lại chớp chớp, thân mình giống như muốn thối lui, tay lại mập mờ vuốt ve không có lấy ra.
Một giây sau Triệu Thanh Thanh liền bị Bạch Kỳ đặt lên trên bồn rửa tay, Triệu Thanh Thanh vừa chống cự vừa nghênh đẩy, một đôi chân dài sớm đã mập mờ triền đi lên.
Thời điểm thở gấp nồng liệt nhất, Bạch Kỳ đột nhiên cầm khăn lông bên tay che lại hơn nửa khuôn mặt của Triệu Thanh Thanh, biểu tình trên mặt hắn tựa như bi tựa như hỉ, đại lực tiến lên vài cái, Triệu Thanh Thanh vui sướng kêu lên một tiếng, cùng lúc đó trong lúc mơ hồ cô ta nghe được một tiếng:
“Sam Sam..."
Triệu Thanh Thanh thân mình nháy mắt liền cứng ngắc, tâm trong nháy mắt như ngâm vào trong nước lạnh, toàn thân cô ta lạnh lẽo, không nhịn được nghĩ muốn phát run.
Nhưng số lần cô ta nghe được cũng nhiều, trong lòng xấu hổ lại tự nói với mình lúc này chỉ có thể nhẫn, chọc giận Bạch Kỳ càng thêm mất nhiều hơn được.
Sau khi Bạch Kỳ biết chính mình hô lên tên ai, đôi môi liền thật chặt mím lại cùng một chỗ, sắc mặt khó coi, lại qua loa động thêm hai lần rồi rời khỏi thân mình của Triệu Thanh Thanh.
Rửa mặt xong lần nữa, sau khi trở lại phòng, Triệu Thanh Thanh đỏ vành mắt nhu thuận rúc vào trong ngực Bạch Kỳ, không khí giữa hai người có chút xấu hổ, Triệu Thanh Thanh một câu đều không nói. Bạch Kỳ là một kẻ nam nhân sĩ diện, lần trước Triệu Thanh Thanh hai lần cùng hắn nháo qua, kết quả cuối cùng lại đơn giản chọc Bạch Kỳ phẫn nộ, cuối cùng cô ta vẫn phải ngoan ngoãn trở về nói lời hay để lấy lòng hắn.
“Đi ngủ sớm một chút đi."
Bạch Kỳ tắt đèn, khó khi có được săn sóc, ôm thật chặt Triệu Thanh Thanh, rõ ràng cũng biết hành vi vừa rồi của chính mình không tốt, biết trong lòng Triệu Thanh Thanh ủy khuất.
Triệu Thanh Thanh bĩu môi:
“Em không mệt a, muốn nói chuyện với anh."
Bạch Kỳ “Ân" một tiếng ý bảo chính mình nghe.
Triệu Thanh Thanh buông tha một lát vòng luẩn quẩn, mới làm bộ như lơ đãng nhắc tới Lưu Hoằng.
“Em nghe nói hôm nay giáo sư Lưu mời Khương Sam đến nhà của hắn làm khách, ngày mai thế nhưng là ngày tuyển chọn vào đoàn nhóm múa, Khương Sam lúc này đi cũng không biết là làm cái gì đâu. Bất quá sau này hai người đó giống như tan rã không vui, cũng không biết phát sinh chuyện gì, bộ dáng của giáo sư Lưu giống như là rất tức giận đâu, nghe nói sư mẫu cũng khổ sở ghê gớm."
Triệu Thanh Thanh quyệt miệng nói xong, cô ta biết trong lòng Bạch Kỳ lý giải được con người của Lưu Hoằng, cố ý dẫn đường làm cho hắn hiểu lầm phương hướng, nhưng đợi nửa ngày đều không thấy Bạch Kỳ lên tiếng, ngược lại hắn thu về cánh tay ôm mình, Triệu Thanh Thanh nhạy cảm phát giác ra thái độ của Bạch Kỳ đột nhiên trở nên lạnh nhạt.
Ý thức được không đúng Triệu Thanh Thanh vội vàng bổ cứu, thay đổi loại cách nói lo lắng nói:
“Đương nhiên, Khương Sam là một cô gái tốt như vậy, cho dù có cái gì không thoải mái cũng nhất định không trách cô ấy, nói không chừng là giáo sư Lưu làm cái gì đâu, ai, Khương Sam chính là quá đơn thuần, thật là cảm thấy giáo sư Lưu không thể kết giao, lúc trước em khuyên không cần quá thân cận cùng hắn, tuyển chọn mấu chốt nháo thành cái dạng này, cũng không biết có thể hay không ảnh hưởng…"
Lơi chưa nói xong, Bạch Kỳ lại ngồi dậy, Triệu Thanh Thanh cho rằng hắn có chuyện gì, vội đem đèn ngủ mở ra:
“Làm sao vậy?"
Bạch Kỳ không mặc y phục, cầm lấy gói thuốc ở đầu giường, quay lưng lại với Triệu Thanh Thanh lạnh nhạt nói:
“Cô ngủ đi, tôi đi đọc sách một lúc."
Triệu Thanh Thanh trong ngực có chút hoảng hốt, lôi kéo vạt áo của Bạch Kỳ không chịu buông tay:
“Có phải vừa rồi em đề cập đến Khương Sam khiến anh sinh khí hay không, Bạch Kỳ, em biết sai, em không nói là được…"
“Triệu Thanh Thanh."
Bạch Kỳ trầm mặt gọi cả tên họ của cô ta:
“Tôi nói lại một lần cùng cô, bất kể là bây giờ hay về sau, cô không nên lo nghĩ không cần nhớ thương, cô không nên tính kế người và cô cũng không cần tính kế, cô làm cái gì tôi đều biết, còn dám động tới cô ấy, vậy đừng trách tôi không niệm chuyện cũ."
Nói xong liền cứng rắn đem quần áo trong tay Triệu Thanh Thanh còn đang kinh hoảng kéo ra, đầu cũng không quay lại đóng sầm cửa đi ra ngoài.
Triệu Thanh Thanh tê liệt ngã xuống giường, trong lúc nhất thời có chút hoang mang lo sợ, ôn nhu vừa rồi giống như ảo ảnh bình thường, làm cho cô ta vừa xấu hổ tâm vừa lạnh, nhưng điều khiến cho tâm của cô ta lạnh chính là lời cảnh cáo vừa rồi của Bạch Kỳ.
Cô ta làm cái gì hắn đều biết là có ý gì? Hắn là đang nhìn cô ta tính kế Khương Sam sao? Vì cái gì? Làm sao có thể!
Bạch Kỳ ở phòng khách ngồi một đêm, cũng hút thuộc một đêm, Triệu Thanh Thanh sử dụng thủ đoạn châm ngòi như vậy đối với hắn, dựa theo tính cách Bạch Kỳ trước đây hẳn là đã sớm triệt để cùng cô ta chặt đứt, cũng đã sớm thu thập cô ta không dám hành động bừa bãi như vậy nữa. Nhưng hắn không có, hắn muốn chứng minh cho dù không phải Khương Sam, hắn cũng có thể đối tốt với người phụ nữ khác, cũng có thể giao trái tim mình đặt trên người của người phụ nữ khác, không có Khương Sam, dù lòng dạ lạnh lùng nhưng vẫn sẽ có nhiều người phụ nữ khác gấp gáp đến để lấy lòng hắn, không phải sao?
Lại hung hăng rít một hơi thuốc, cả đêm Bạch Kỳ không ngủ, ánh mắt ánh lên một màu đỏ hung tợn.
Lưu Hoằng bị Tần chính ủy dọa sợ, không dám dựa theo chuyện cùng Triệu Thanh Thanh thương lượng ngày trước, đem chuyện Khương Sam chủ động quyến rũ hắn tung ra ngoài, Triệu Thanh Thanh ghen tị đến đỏ cả mắt lại không có cố kỵ về phương diện này như vậy.
Thời điểm ban đầu, cô ta nghĩ có thể khiến Lưu Hoằng dẫn dụ Khương Sam cùng hắn làm chuyện tốt, có cái thóp này của Khương Sam, cô sẽ không dám đến gần Bạch Kỳ, tính toán bên này nếu thành công, biết Khương Sam vì cái danh ngạch liền thông đồng với Lưu Hoằng ở cùng một chỗ, Bạch Kỳ cũng sẽ đối với Khương Sam có cái nhìn không tốt, Triệu Thanh Thanh thêm chút dầu chút dấm chua nói, không sợ hai người không có khoảng cách.
Cho nên cho dù Lưu Hoằng ở bên kia thất bại, trong lòng Triệu Thanh Thanh vẫn có biện pháp trị Khương Sam.
Nhưng ai có thể dự liệu được cuối cùng Bạch Kỳ thế nhưng sẽ có một cái thái độ như vậy?
Lúc này đây cô ta chỉ biết chuyện bên kia của Lưu Hoằng không có hoàn thành, cụ thể là bị ai làm rối, Lưu Hoằng bởi vì mất mặt không chịu nói, Triệu Thanh Thanh cũng liền bị giấu tại cổ trong.
Mà thái độ của Bạch Kỳ đối với Khương Sam lại mập mờ không rõ, không hề theo nguyên tắc của hắn vẫn duy trì càng khiến cô ta đối với Khương Sam hận đến tận xương tủy.
Nếu như nói, lúc trước quyết định của cô ta chỉ là muốn Khương Sam ăn một chút mệt, hoặc là ném cho cô một cái lời nói cảnh cáo, thì bây giờ Triệu Thanh Thanh đã hận không thể lập tức chỉnh Khương Sam đến thân bại danh liệt.
Từ lần trước hai người cãi nhau, sau đó Khương Sam gần hai tháng không có chủ động liên hệ cho hắn. Thời điểm ban đầu, trong lòng Bạch Kỳ bởi vì thái độ cùng hành động của Khương Sam khiến hắn rất phẫn nộ.
Khương Sam càn rỡ như vậy đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn, hắn không đành lòng đánh cô, thật sự cũng không đành lòng mắng cô, nhưng hắn không thể tha thứ cho Khương Sam coi trời bằng vung như vậy. Tất yếu hắn phải giáo huấn cô, làm cho cô nhận ra chính mình đúng mực ở nơi nào.
Hắn lạnh nhạt, không để ý tới cô, thậm chí còn cố ý thân cận Triệu Thanh Thanh để chọc giận cô, đây đều là thủ đoạn của hắn làm cho cô biết hắn không phải chỉ biết sủng một người là cô, hắn biết, lấy tính cách trước đây của Khương Sam, chính mình như vậy tuyệt đối sẽ làm cô thương tâm thống khổ, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, từ đầu đến cuối biểu hiện của Khương Sam thế nhưng lại không quan trọng, bình thản ung dung đến như vậy.
Hắn từng nghĩ tới một điểm Khương Sam rất hiểu chuyện, nhưng thật sự khi biểu hiện của cô giống như hắn từng nghĩ hiểu chuyện không quan tâm đến hắn nữa, trong lòng Bạch Kỳ liền khó chịu lợi hại.
Ở trong đáy lòng của Bạch Kỳ, trước giờ hắn đều chưa bao giờ nghĩ tới Khương Sam sẽ thích bất kỳ một nam nhân bào khác, hắn không sợ hai người có ngăn cách, dù có ngăn cách lớn đi chăng nữa, cuối cùng hắn cũng sẽ nghĩ ra biện pháp đem nó tiêu trừ hết.
Một dạng tựa như trước đây vô số lần hắn đã làm.
Khương Sam chẳng lẽ không phải một cô bé thông tuệ sao?
Không, so với ai cô cũng đều thông minh hơn, bởi vậy mà tâm tư của Bạch Kỳ đặt ở trên người của cô cũng phá lệ nhiều, nhưng gần đây vô luận hắn làm như thế nào, sử dụng thủ đoạn gì, ở nơi của Khương Sam cũng đều giống như là đụng phải một mặt nhà tù vô hình, vĩnh viễn đều vô lực.
Tựa như hiện tại, rõ ràng đây là một cơ hội tốt nhất để hắn một lần nữa có thể hòa hảo thu phục tâm của Khương Sam, nhưng vì cái gì Tần chính ủy lại đột nhiên xuất hiện ở trong này?
Quan hệ giữa Bạch gia cùng Tần gia trong một thế hệ có chút hiềm khích, đều ở trong quân, quan hệ vẫn duy trì nhìn mặt mũi của nhau, hơn nữa Tần chính ủy là cấp trên của Bạch Kỳ, lúc này hốc mắt của Bạch Kỳ ẩn nhẫn đều là tàn khốc, lại như cũ cắn răng cứng rắn ngồi im tại chỗ.
Nếu bậy giờ hắn đi ra ngoài sẽ không có biện pháp giải thích, hắn chậm một bước cho nên vĩnh viễn không thể đi ra ngoài, lúc này nếu hắn đi ra ngoài chẳng những ở trước mặt Khương Sam không có biện pháp giải thích, sẽ chỉ khiến cô cho rằng mình tính kế cô, huống hồ còn có Tần chính ủy ở giữa ngăn cách, hắn càng không thể đi ra ngoài.
Khi nhìn thấy Khương Sam cứ như vậy khoác áo của nam nhân khác, trên vai là cánh tay nam nhân khác, Bạch Kỳ giống như một con sư tử mắt nhìn thấy lãnh địa của mình bị kẻ khác xâm phạm, lông toàn thân đều dựng đứng lên.
Loại cảm giác không cam lòng cùng bực ý kia làm cho hắn hận lúc này không thể trực tiếp cầm bả đao trong tay đi lên chém Tần chính, lại đem Khương Sam giấu đi chỉ có chính mình có thể nhìn thấy, hảo hảo bảo hộ cô, sẽ không để bất luận kẻ nào phát hiện ra!
Nửa ôm Khương Sam, cước bộ Tần Chiến đột nhiên dừng một chút, sâu sắc hướng mắt bên cạnh nhìn lại, khi nhìn thấy một chiếc màu đen Land Rover, trong nháy mắt chiếc xe phát động liền nhanh như điện chớp biến mất tại chỗ.
Bởi vì Tần Chiến ra mặt, Lưu Hoằng bị dọa sợ, triệt để thu hồi sắc tâm, dù sao cũng là giáo sư của một trường, tuy rằng bị thu thập một hồi sợ tới mức muốn chết, nhưng đợi khi buổi tối ngồi lại bình tâm giải quyết ông ta lại phi thường phẫn nộ.
Lưu Hoằng ở trên người của Khương Sam, tâm tư tiêu phí không thể nói là không lớn. Suốt cả hai tháng đều hao tổn ở nơi của cô , kết quả phút cuối cùng lại bị cái nha đầu nghịch ngợm đùa bỡn, tiền mất tật mang, chẳng những cho người ta một cái danh ngạch tiến vào xã đoàn, còn bị dạy một cái bài học lớn như vậy.
Lưu Hoằng càng nghĩ càng giận, nửa đêm đích thực sinh khí ngồi không được, trực tiếp gọi điện thoại cho lão sư phụ trách báo danh của đoàn nhóm múa.
“Lúc trước tôi giao phó nữ sinh tên là Khương Sam cho ông, ngày mai nếu như cô ta đi đến, ông trực tiếp đem tên của cô ta gạch đi cho tôi, tôi không muốn có người này, không cho cô ta tham gia tuyển chọn!"
Bên kia Triệu Thanh Thanh cũng nhận được tin tức, tuy rằng biết Lưu Hoằng không hoàn thành việc có chút tiếc nuối, nhưng nguyên bản mục đích của cô ta không phải khiến cho Khương Sam gặp chuyện không may, khi biết Khương Sam một ngày trước có đi đến nhà của Lưu Hoằng cô ta liền biết chuyện này đã thành.
Triệu Thanh Thanh mấy ngày nay vẫn ở trong ký túc xá của Bạch Kỳ, ở nhà cô ta được nuông chiều mà lớn lên, vì lấy lòng Bạch Kỳ nguyện ý buông tha tất cả dáng người, một đoạn thời gian này còn học xong mấy loại sở trường nấu đồ ăn ngon.
Sau khi làm xong ba món thức ăn, lại nấu thêm một nồi canh mà Bạch Kỳ yêu nhất, nhìn bàn ăn được trưng bày ấm áp, Triệu Thanh Thanh hài lòng cười cười.
Bạch Kỳ lại không động đũa, hai lần động chiếc đũa liền không ăn nữa, bất quá ngược lại bồi Triệu Thanh Thanh ăn xong rồi mới đứng lên, trong lòng Triệu Thanh Thanh lại thêm một trận ngọt ngào.
Bạch Kỳ hai ngày nay tâm sự nặng nề, cho dù thời điểm nói chuyện cũng là một bộ dáng không yên lòng. Triệu Thanh Thanh suy đoán nguyên nhân, lại thủy chung không nguyện ý hướng lên trên người của Khương Sam. Từ lúc Bạch Kỳ cùng Khương Sam cãi nhau, về sau, Bạch Kỳ đối với cô ta so với trước kia chưa từng tốt hơn, cũng không thể nói là nhiều săn sóc, nhưng thời điểm hai người ở chung, mức độ tha thứ của Bạch Kỳ rõ rệt so với trước đây hơn rất nhiều.
Bạch Kỳ đây là học cách nhân nhượng cô ta a, nhận định như vậy khiến Triệu Thanh Thanh đắc ý cực kỳ, chỉ cần đem Khương Sam ở trong đáy lòng của Bạch Kỳ triệt để đuổi đi, cô ta tin tưởng mình có thể chiếm lấy tâm của Bạch Kỳ, chuyện đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Đọc đoạn này tức ói máu….con ả này tự kỉ dã man chỉ muốn nó.
Triệu Thanh Thanh dáng người lồi lõm khiêu khích, đối với tâm tư của nam nhân nắm chắc cực kỳ. Sau khi Bạch Kỳ tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy cô ta khoác áo sơ mi của hắn, bên trong không một mảnh vải che, cong lưng đối diện với gương đắp mặt nạ. Thanh thuần quyến rũ phong tình như vậy làm cho người ta nhìn thấy máu nóng liền sục sôi. Bạch Kỳ dời tầm mắt, lau tóc lập tức đi về phía trước.
Triệu Thanh Thanh thấy thế liền cắn răng, giống như không đứng vững, “Ai nha" một tiếng ngã về phía sau, quần áo mở rộng lộ ra một mảnh cảnh xuân không hề che đậy, tay lại vì chống đỡ thân thể thuận thế liền kéo khăn tắm của Bạch Kỳ, chỉ nhẹ nhàng kéo một cái liền đè xuống một nơi nóng rực.
“Nhìn em xem, quả thực là quá không cẩn thận."
Triệu Thanh Thanh kiều tiếu xin lỗi, ánh mắt lại chớp chớp, thân mình giống như muốn thối lui, tay lại mập mờ vuốt ve không có lấy ra.
Một giây sau Triệu Thanh Thanh liền bị Bạch Kỳ đặt lên trên bồn rửa tay, Triệu Thanh Thanh vừa chống cự vừa nghênh đẩy, một đôi chân dài sớm đã mập mờ triền đi lên.
Thời điểm thở gấp nồng liệt nhất, Bạch Kỳ đột nhiên cầm khăn lông bên tay che lại hơn nửa khuôn mặt của Triệu Thanh Thanh, biểu tình trên mặt hắn tựa như bi tựa như hỉ, đại lực tiến lên vài cái, Triệu Thanh Thanh vui sướng kêu lên một tiếng, cùng lúc đó trong lúc mơ hồ cô ta nghe được một tiếng:
“Sam Sam..."
Triệu Thanh Thanh thân mình nháy mắt liền cứng ngắc, tâm trong nháy mắt như ngâm vào trong nước lạnh, toàn thân cô ta lạnh lẽo, không nhịn được nghĩ muốn phát run.
Nhưng số lần cô ta nghe được cũng nhiều, trong lòng xấu hổ lại tự nói với mình lúc này chỉ có thể nhẫn, chọc giận Bạch Kỳ càng thêm mất nhiều hơn được.
Sau khi Bạch Kỳ biết chính mình hô lên tên ai, đôi môi liền thật chặt mím lại cùng một chỗ, sắc mặt khó coi, lại qua loa động thêm hai lần rồi rời khỏi thân mình của Triệu Thanh Thanh.
Rửa mặt xong lần nữa, sau khi trở lại phòng, Triệu Thanh Thanh đỏ vành mắt nhu thuận rúc vào trong ngực Bạch Kỳ, không khí giữa hai người có chút xấu hổ, Triệu Thanh Thanh một câu đều không nói. Bạch Kỳ là một kẻ nam nhân sĩ diện, lần trước Triệu Thanh Thanh hai lần cùng hắn nháo qua, kết quả cuối cùng lại đơn giản chọc Bạch Kỳ phẫn nộ, cuối cùng cô ta vẫn phải ngoan ngoãn trở về nói lời hay để lấy lòng hắn.
“Đi ngủ sớm một chút đi."
Bạch Kỳ tắt đèn, khó khi có được săn sóc, ôm thật chặt Triệu Thanh Thanh, rõ ràng cũng biết hành vi vừa rồi của chính mình không tốt, biết trong lòng Triệu Thanh Thanh ủy khuất.
Triệu Thanh Thanh bĩu môi:
“Em không mệt a, muốn nói chuyện với anh."
Bạch Kỳ “Ân" một tiếng ý bảo chính mình nghe.
Triệu Thanh Thanh buông tha một lát vòng luẩn quẩn, mới làm bộ như lơ đãng nhắc tới Lưu Hoằng.
“Em nghe nói hôm nay giáo sư Lưu mời Khương Sam đến nhà của hắn làm khách, ngày mai thế nhưng là ngày tuyển chọn vào đoàn nhóm múa, Khương Sam lúc này đi cũng không biết là làm cái gì đâu. Bất quá sau này hai người đó giống như tan rã không vui, cũng không biết phát sinh chuyện gì, bộ dáng của giáo sư Lưu giống như là rất tức giận đâu, nghe nói sư mẫu cũng khổ sở ghê gớm."
Triệu Thanh Thanh quyệt miệng nói xong, cô ta biết trong lòng Bạch Kỳ lý giải được con người của Lưu Hoằng, cố ý dẫn đường làm cho hắn hiểu lầm phương hướng, nhưng đợi nửa ngày đều không thấy Bạch Kỳ lên tiếng, ngược lại hắn thu về cánh tay ôm mình, Triệu Thanh Thanh nhạy cảm phát giác ra thái độ của Bạch Kỳ đột nhiên trở nên lạnh nhạt.
Ý thức được không đúng Triệu Thanh Thanh vội vàng bổ cứu, thay đổi loại cách nói lo lắng nói:
“Đương nhiên, Khương Sam là một cô gái tốt như vậy, cho dù có cái gì không thoải mái cũng nhất định không trách cô ấy, nói không chừng là giáo sư Lưu làm cái gì đâu, ai, Khương Sam chính là quá đơn thuần, thật là cảm thấy giáo sư Lưu không thể kết giao, lúc trước em khuyên không cần quá thân cận cùng hắn, tuyển chọn mấu chốt nháo thành cái dạng này, cũng không biết có thể hay không ảnh hưởng…"
Lơi chưa nói xong, Bạch Kỳ lại ngồi dậy, Triệu Thanh Thanh cho rằng hắn có chuyện gì, vội đem đèn ngủ mở ra:
“Làm sao vậy?"
Bạch Kỳ không mặc y phục, cầm lấy gói thuốc ở đầu giường, quay lưng lại với Triệu Thanh Thanh lạnh nhạt nói:
“Cô ngủ đi, tôi đi đọc sách một lúc."
Triệu Thanh Thanh trong ngực có chút hoảng hốt, lôi kéo vạt áo của Bạch Kỳ không chịu buông tay:
“Có phải vừa rồi em đề cập đến Khương Sam khiến anh sinh khí hay không, Bạch Kỳ, em biết sai, em không nói là được…"
“Triệu Thanh Thanh."
Bạch Kỳ trầm mặt gọi cả tên họ của cô ta:
“Tôi nói lại một lần cùng cô, bất kể là bây giờ hay về sau, cô không nên lo nghĩ không cần nhớ thương, cô không nên tính kế người và cô cũng không cần tính kế, cô làm cái gì tôi đều biết, còn dám động tới cô ấy, vậy đừng trách tôi không niệm chuyện cũ."
Nói xong liền cứng rắn đem quần áo trong tay Triệu Thanh Thanh còn đang kinh hoảng kéo ra, đầu cũng không quay lại đóng sầm cửa đi ra ngoài.
Triệu Thanh Thanh tê liệt ngã xuống giường, trong lúc nhất thời có chút hoang mang lo sợ, ôn nhu vừa rồi giống như ảo ảnh bình thường, làm cho cô ta vừa xấu hổ tâm vừa lạnh, nhưng điều khiến cho tâm của cô ta lạnh chính là lời cảnh cáo vừa rồi của Bạch Kỳ.
Cô ta làm cái gì hắn đều biết là có ý gì? Hắn là đang nhìn cô ta tính kế Khương Sam sao? Vì cái gì? Làm sao có thể!
Bạch Kỳ ở phòng khách ngồi một đêm, cũng hút thuộc một đêm, Triệu Thanh Thanh sử dụng thủ đoạn châm ngòi như vậy đối với hắn, dựa theo tính cách Bạch Kỳ trước đây hẳn là đã sớm triệt để cùng cô ta chặt đứt, cũng đã sớm thu thập cô ta không dám hành động bừa bãi như vậy nữa. Nhưng hắn không có, hắn muốn chứng minh cho dù không phải Khương Sam, hắn cũng có thể đối tốt với người phụ nữ khác, cũng có thể giao trái tim mình đặt trên người của người phụ nữ khác, không có Khương Sam, dù lòng dạ lạnh lùng nhưng vẫn sẽ có nhiều người phụ nữ khác gấp gáp đến để lấy lòng hắn, không phải sao?
Lại hung hăng rít một hơi thuốc, cả đêm Bạch Kỳ không ngủ, ánh mắt ánh lên một màu đỏ hung tợn.
Lưu Hoằng bị Tần chính ủy dọa sợ, không dám dựa theo chuyện cùng Triệu Thanh Thanh thương lượng ngày trước, đem chuyện Khương Sam chủ động quyến rũ hắn tung ra ngoài, Triệu Thanh Thanh ghen tị đến đỏ cả mắt lại không có cố kỵ về phương diện này như vậy.
Thời điểm ban đầu, cô ta nghĩ có thể khiến Lưu Hoằng dẫn dụ Khương Sam cùng hắn làm chuyện tốt, có cái thóp này của Khương Sam, cô sẽ không dám đến gần Bạch Kỳ, tính toán bên này nếu thành công, biết Khương Sam vì cái danh ngạch liền thông đồng với Lưu Hoằng ở cùng một chỗ, Bạch Kỳ cũng sẽ đối với Khương Sam có cái nhìn không tốt, Triệu Thanh Thanh thêm chút dầu chút dấm chua nói, không sợ hai người không có khoảng cách.
Cho nên cho dù Lưu Hoằng ở bên kia thất bại, trong lòng Triệu Thanh Thanh vẫn có biện pháp trị Khương Sam.
Nhưng ai có thể dự liệu được cuối cùng Bạch Kỳ thế nhưng sẽ có một cái thái độ như vậy?
Lúc này đây cô ta chỉ biết chuyện bên kia của Lưu Hoằng không có hoàn thành, cụ thể là bị ai làm rối, Lưu Hoằng bởi vì mất mặt không chịu nói, Triệu Thanh Thanh cũng liền bị giấu tại cổ trong.
Mà thái độ của Bạch Kỳ đối với Khương Sam lại mập mờ không rõ, không hề theo nguyên tắc của hắn vẫn duy trì càng khiến cô ta đối với Khương Sam hận đến tận xương tủy.
Nếu như nói, lúc trước quyết định của cô ta chỉ là muốn Khương Sam ăn một chút mệt, hoặc là ném cho cô một cái lời nói cảnh cáo, thì bây giờ Triệu Thanh Thanh đã hận không thể lập tức chỉnh Khương Sam đến thân bại danh liệt.
Tác giả :
Hoa Điểu Nhi