Trùng Sinh Nữ Phụ Được Chuyển Kiếp
Chương 29: Dạ tiệc xa hoa nhất nam đại lục
6h tối tại toà biệt thự cổ đẹp nhất thủ đô.
Từng cỗ xe cực sang trọng đắt tiền nhất thế giới thay phiên tới trước cửa chờ chủ nhân trên xe xuống mới rời đi. Xa xa là sân đậu của các phi cơ, máy bay điện từ tân tiến và chiến cơ hoả tốc giống hệt một triển lãm cỡ lớn vô cùng thích mắt.
Các vị chủ nhân các đại gia tộc quyền lực lớn nhất ở Nam đại lục đều có mặt không loại trừ chính đạo hay hắc đạo. Phàm là những kẻ có tầm ảnh hưởng đến đại lục, thậm chí là toàn thế giới đều đủ tư cách có mặt tại khu biệt thự cổ danh giá nhất thế giới rộng hơn 1000km2 này.
Một bữa tiệc xa hoa lộng lẫy ở sân trong của khu biệt thự, mọi thứ được trang hoàng vô cùng đắt giá tinh xảo, đến một chiếc nĩa xiên trái cây cũng đã được đúc bằng bạc nạm bạch ngọc giá trị xa xỉ rồi. Tất cả đồ vật ở đây đều được vị chủ nhân của khu biệt thự cất giữ bảo quản 10 năm mới được sử dụng một lần. Cỏ dưới chân cũng là cỏ vô cùng quý hiếm, người làm và phục vụ đều là dị năng giả ít nhất cấp 2 đỉnh phong trở lên mới đủ tư cách vào khu biệt thự này làm việc.
Những bức tượng được đúc bằng vàng ròng, những viên đá lấp lánh thả dưới hồ non bộ là kim cương thất sắc cực kỳ đắt đỏ.
Toàn bộ vật dụng, cây cối ở đây không quý thì hiếm, vì vậy chủ nhân toà biệt thự này là kẻ có quyền lực có thể ảnh hưởng đến toàn thế giới chỉ bằng một câu nói đưa ra chính sách phán quyết.
Chính vì thế dù là kẻ có tiền cũng chẳng lo nổi một vé vào đây dù có bán tất cả gia sản đi chăng nữa.
Những người đến đây đều là được chủ nhân khu biệt thự cổ mời đến, họ không phải bỏ tiền nhưng ai cũng biết quy tắc ngầm được đánh đổi bằng cái khác. Nên hầu như trước khi vé mời phát ra đều có một số lượng lớn những thứ -không đo đếm được giá trị- liên tiếp chuyển đến khu biệt thự mong được nhận một vé mời của vị chủ nhân cao quý kia.
Trên chiếc xe hơi sang trọng không bánh đang trượt nhanh trên con đường cao tốc đến khu biệt thự cổ. Một cô gái xinh đẹp đến độ minh tinh nổi tiếng đẹp nhất cũng phải nhường đôi phần đang nhàn nhã tựa vào chiếc nệm êm mềm mại đọc truyện chữ.
Thế giới này cũng có loại truyện mạt thế 2000 năm trước sao, trí tưởng tượng cũng kinh thật. Vẽ nên con người lúc đó y như vượn tối cổ vậy. Động chút là cắn tang thi, động chút là dùng bàn tay đập chết thú biến dị. Đùa chắc. Kinh khủng quá a.... Cô chưa bao giờ dùng tay không chiến đấu với thú biến dị cả. Cả cắn cang thi cũng vậy, chúng vừa hôi thối vừa bẩn thỉu cắn vào chưa kịp bị lây virut cũng đã chết trước vì kinh tởm rồi.
Hai người anh trai của cô và cha cô thì ngồi rất nghiêm túc bàn chuyện làm ăn ở Diệp thị và những kẻ hôm nay sẽ có mặt tại khu biệt thự cổ.
Diệp gia cũng là một gia tộc rất có tiếng tăm ở Nam Đại Lục. Không chỉ xuất hiện nhiều nhân tài dị năng quý cường đại, mà đầu óc kinh doanh của Diệp gia cũng liệt vào hàng ngũ có chỗ đứng vững chắc trên thế giới nhất là từ khi cha và hai anh trai của cô tiếp nhận. Vừa học hỏi cả quân sự, cả kinh tế, họ là con cưng của quốc gia chú trọng bồi dưỡng đã đưa Diệp thị phát triển lên gấp 10 lần. Vì vậy chuyện họ có vé mời cũng không có gì lạ. Còn quà là gì cô chẳng bận tâm nổi.
Chẳng mấy chốc đã đến cổng, Diệp An nhẹ đưa cánh tay trắng nõn của mình về phía hai người anh trai sau đó nhẹ nhàng bước xuống xe. Lúc xe của Diệp gia đến thì tiệc cũng đã chuẩn bị bắt đầu. Những bản nhạc cổ du dương nhẹ nhàng cất lên.
Cô liếc nhanh những kẻ đang có mặt trong bữa tiệc thì thấy rất rất nhiều thương gia, trùm hắc đạo nổi tiếng Nam đại lục tề tựu chỉ có một vài kẻ đại lục khác rất quan trọng mới được có mặt mà thôi. Đây gọi là tiệc nội bộ đại lục sao..
Đúng là xa xỉ. Cô nhìn khung cảnh và thầm than. 2000 năm sau người nghèo hầu như không có a... nên những bữa tiệc xa xỉ này cũng chẳng ai rỗi hơi than thở “bán một chiếc que xiên thịt cũng đủ một nhà 5 người ăn trong 10 năm"
Lắc lắc đầu đánh giá, cô không hứng thú lắm với mấy món ăn ở đây, thịt thú biến dị thực khó ăn nhất là khi cô đã nếm đồ ăn bình thường 22 năm trước khi mạt thế tới a... bà mẹ Vĩnh Cơ kia của cô tay nghề nấu ăn thực rất ngon không ai so được.
Diệp Viễn Thiếu ở lại đảm nhiệm đi theo bồi em gái để cha mình và anh cả đi tạo mối quan hệ. Anh thích ở cạnh An An như thế này, rất dễ chịu, hôm nay cô còn phá lệ xinh đẹp hơn bình thường nhiều lắm khiến anh nghĩ ítra phải ở bên cạnh bảo vệ cô không thể để cô một mình trong nơi xa lạ này được.
Mặc một chiếc váy tím nhạt điểm nơ to ở sau eo, làn váy trước ngắn đến đầu gối khoe ra đôi chân thon dài trắng muốt với chiếc lắc chân gắn đá thạch anh tím nhỏ xinh kêu leng keng theo mỗi bước đi của cô, làn váy sau xếp ly to bản từ chiếc nơ kéo dài đến chạm nền đất, mép váy toả màu từ đậm đến nhạt dần lên trên điểm những con bướm làm từ vàng dát mỏng tụ tập ở đuôi váy của cô nhìn quả thực như chuẩn bị nâng cô bay lên..
Mái tóc đen nhánh nay đã dài quá eo được uốn lọn xoăn quấn theo những sợi chỉ vàng điểm con bướm nhỏ lay động theo làn gió thổi qua mái tóc của chủ nhân.
Đôi mi dày được uốn cong, chuốt nhẹ mascara tím ánh lên đôi con ngươi màu bạc như màu trăng đêm nay dễ dàng hút hồn người đối diện, gò má phớt hồng như tiên tử lỡ trộm nhấp ngụm rượu làm ai nhìn cũng không uống mà say. Vài lọn tóc xoăn lướt qua gò má cô nhẹ chạm đến đôi môi tô son bóng hồng hào căng mọng thật muốn cắn một cái.
Em gái của anh chắc không biết rất rất nhiều kẻ đang chăm chú nhìn theo với ánh mắt si mê. Hừ. Dù cũng muốn em gái kết giao với những kẻ cường đại nhưng anh vẫn thấy chướng mắt.
Diệp An ngẩng đầu nhìn anh mình đang đắm chìm trong suy nghĩ riêng, sao vậy a... anh thất thần cái gì vậy?? Có cô gái xinh đẹp nào lọt vào mắt anh hử??
Cô liền hướng theo tầm mắt của anh trai ý đồ tìm xem ai đã câu mất hồn phách của anh rồi?
Đúng lúc cả hai đang đi ngang qua hồ kim cương thất sắc thì Diệp An va phải một người đi ngược chiều.
Suýt nữa bị ngã nhưng cô đã phản ứng cực nhanh lập tức ổn định trọng tâm định lợi dụng sức gió từ nước dưới chân tạo ra đẩy cơ thể mình lên lại thì đã có một vòng tay ấm áp vững chãi ôm lấy eo cô kéo ngã vào lồng ngực hắn. Một giọng nói trầm thấp đầy từ tính như tiếng đàn cello kéo bản hay nhất mọi thời đại vang lên trên đỉnh đầu.
"Cẩn thận chút nhóc con"
Diệp An lập tức đen mặt. Nhóc con?
Từng cỗ xe cực sang trọng đắt tiền nhất thế giới thay phiên tới trước cửa chờ chủ nhân trên xe xuống mới rời đi. Xa xa là sân đậu của các phi cơ, máy bay điện từ tân tiến và chiến cơ hoả tốc giống hệt một triển lãm cỡ lớn vô cùng thích mắt.
Các vị chủ nhân các đại gia tộc quyền lực lớn nhất ở Nam đại lục đều có mặt không loại trừ chính đạo hay hắc đạo. Phàm là những kẻ có tầm ảnh hưởng đến đại lục, thậm chí là toàn thế giới đều đủ tư cách có mặt tại khu biệt thự cổ danh giá nhất thế giới rộng hơn 1000km2 này.
Một bữa tiệc xa hoa lộng lẫy ở sân trong của khu biệt thự, mọi thứ được trang hoàng vô cùng đắt giá tinh xảo, đến một chiếc nĩa xiên trái cây cũng đã được đúc bằng bạc nạm bạch ngọc giá trị xa xỉ rồi. Tất cả đồ vật ở đây đều được vị chủ nhân của khu biệt thự cất giữ bảo quản 10 năm mới được sử dụng một lần. Cỏ dưới chân cũng là cỏ vô cùng quý hiếm, người làm và phục vụ đều là dị năng giả ít nhất cấp 2 đỉnh phong trở lên mới đủ tư cách vào khu biệt thự này làm việc.
Những bức tượng được đúc bằng vàng ròng, những viên đá lấp lánh thả dưới hồ non bộ là kim cương thất sắc cực kỳ đắt đỏ.
Toàn bộ vật dụng, cây cối ở đây không quý thì hiếm, vì vậy chủ nhân toà biệt thự này là kẻ có quyền lực có thể ảnh hưởng đến toàn thế giới chỉ bằng một câu nói đưa ra chính sách phán quyết.
Chính vì thế dù là kẻ có tiền cũng chẳng lo nổi một vé vào đây dù có bán tất cả gia sản đi chăng nữa.
Những người đến đây đều là được chủ nhân khu biệt thự cổ mời đến, họ không phải bỏ tiền nhưng ai cũng biết quy tắc ngầm được đánh đổi bằng cái khác. Nên hầu như trước khi vé mời phát ra đều có một số lượng lớn những thứ -không đo đếm được giá trị- liên tiếp chuyển đến khu biệt thự mong được nhận một vé mời của vị chủ nhân cao quý kia.
Trên chiếc xe hơi sang trọng không bánh đang trượt nhanh trên con đường cao tốc đến khu biệt thự cổ. Một cô gái xinh đẹp đến độ minh tinh nổi tiếng đẹp nhất cũng phải nhường đôi phần đang nhàn nhã tựa vào chiếc nệm êm mềm mại đọc truyện chữ.
Thế giới này cũng có loại truyện mạt thế 2000 năm trước sao, trí tưởng tượng cũng kinh thật. Vẽ nên con người lúc đó y như vượn tối cổ vậy. Động chút là cắn tang thi, động chút là dùng bàn tay đập chết thú biến dị. Đùa chắc. Kinh khủng quá a.... Cô chưa bao giờ dùng tay không chiến đấu với thú biến dị cả. Cả cắn cang thi cũng vậy, chúng vừa hôi thối vừa bẩn thỉu cắn vào chưa kịp bị lây virut cũng đã chết trước vì kinh tởm rồi.
Hai người anh trai của cô và cha cô thì ngồi rất nghiêm túc bàn chuyện làm ăn ở Diệp thị và những kẻ hôm nay sẽ có mặt tại khu biệt thự cổ.
Diệp gia cũng là một gia tộc rất có tiếng tăm ở Nam Đại Lục. Không chỉ xuất hiện nhiều nhân tài dị năng quý cường đại, mà đầu óc kinh doanh của Diệp gia cũng liệt vào hàng ngũ có chỗ đứng vững chắc trên thế giới nhất là từ khi cha và hai anh trai của cô tiếp nhận. Vừa học hỏi cả quân sự, cả kinh tế, họ là con cưng của quốc gia chú trọng bồi dưỡng đã đưa Diệp thị phát triển lên gấp 10 lần. Vì vậy chuyện họ có vé mời cũng không có gì lạ. Còn quà là gì cô chẳng bận tâm nổi.
Chẳng mấy chốc đã đến cổng, Diệp An nhẹ đưa cánh tay trắng nõn của mình về phía hai người anh trai sau đó nhẹ nhàng bước xuống xe. Lúc xe của Diệp gia đến thì tiệc cũng đã chuẩn bị bắt đầu. Những bản nhạc cổ du dương nhẹ nhàng cất lên.
Cô liếc nhanh những kẻ đang có mặt trong bữa tiệc thì thấy rất rất nhiều thương gia, trùm hắc đạo nổi tiếng Nam đại lục tề tựu chỉ có một vài kẻ đại lục khác rất quan trọng mới được có mặt mà thôi. Đây gọi là tiệc nội bộ đại lục sao..
Đúng là xa xỉ. Cô nhìn khung cảnh và thầm than. 2000 năm sau người nghèo hầu như không có a... nên những bữa tiệc xa xỉ này cũng chẳng ai rỗi hơi than thở “bán một chiếc que xiên thịt cũng đủ một nhà 5 người ăn trong 10 năm"
Lắc lắc đầu đánh giá, cô không hứng thú lắm với mấy món ăn ở đây, thịt thú biến dị thực khó ăn nhất là khi cô đã nếm đồ ăn bình thường 22 năm trước khi mạt thế tới a... bà mẹ Vĩnh Cơ kia của cô tay nghề nấu ăn thực rất ngon không ai so được.
Diệp Viễn Thiếu ở lại đảm nhiệm đi theo bồi em gái để cha mình và anh cả đi tạo mối quan hệ. Anh thích ở cạnh An An như thế này, rất dễ chịu, hôm nay cô còn phá lệ xinh đẹp hơn bình thường nhiều lắm khiến anh nghĩ ítra phải ở bên cạnh bảo vệ cô không thể để cô một mình trong nơi xa lạ này được.
Mặc một chiếc váy tím nhạt điểm nơ to ở sau eo, làn váy trước ngắn đến đầu gối khoe ra đôi chân thon dài trắng muốt với chiếc lắc chân gắn đá thạch anh tím nhỏ xinh kêu leng keng theo mỗi bước đi của cô, làn váy sau xếp ly to bản từ chiếc nơ kéo dài đến chạm nền đất, mép váy toả màu từ đậm đến nhạt dần lên trên điểm những con bướm làm từ vàng dát mỏng tụ tập ở đuôi váy của cô nhìn quả thực như chuẩn bị nâng cô bay lên..
Mái tóc đen nhánh nay đã dài quá eo được uốn lọn xoăn quấn theo những sợi chỉ vàng điểm con bướm nhỏ lay động theo làn gió thổi qua mái tóc của chủ nhân.
Đôi mi dày được uốn cong, chuốt nhẹ mascara tím ánh lên đôi con ngươi màu bạc như màu trăng đêm nay dễ dàng hút hồn người đối diện, gò má phớt hồng như tiên tử lỡ trộm nhấp ngụm rượu làm ai nhìn cũng không uống mà say. Vài lọn tóc xoăn lướt qua gò má cô nhẹ chạm đến đôi môi tô son bóng hồng hào căng mọng thật muốn cắn một cái.
Em gái của anh chắc không biết rất rất nhiều kẻ đang chăm chú nhìn theo với ánh mắt si mê. Hừ. Dù cũng muốn em gái kết giao với những kẻ cường đại nhưng anh vẫn thấy chướng mắt.
Diệp An ngẩng đầu nhìn anh mình đang đắm chìm trong suy nghĩ riêng, sao vậy a... anh thất thần cái gì vậy?? Có cô gái xinh đẹp nào lọt vào mắt anh hử??
Cô liền hướng theo tầm mắt của anh trai ý đồ tìm xem ai đã câu mất hồn phách của anh rồi?
Đúng lúc cả hai đang đi ngang qua hồ kim cương thất sắc thì Diệp An va phải một người đi ngược chiều.
Suýt nữa bị ngã nhưng cô đã phản ứng cực nhanh lập tức ổn định trọng tâm định lợi dụng sức gió từ nước dưới chân tạo ra đẩy cơ thể mình lên lại thì đã có một vòng tay ấm áp vững chãi ôm lấy eo cô kéo ngã vào lồng ngực hắn. Một giọng nói trầm thấp đầy từ tính như tiếng đàn cello kéo bản hay nhất mọi thời đại vang lên trên đỉnh đầu.
"Cẩn thận chút nhóc con"
Diệp An lập tức đen mặt. Nhóc con?
Tác giả :
Jenny