Trùng Sinh Nông Thôn Hảo Tức Phụ
Chương 34 34 Chương 271
Lúc này tại Tống gia thôn, nhà mới Tống lão đầu cuối cùng cũng bắt đầu lợp ngói.
Tống mẫu cùng Tống Xuân Lan ở một bên phát bánh ngọt cùng kẹo, vừa tiếp đón mọi người ngày mai tới uống rượu mừng.
“Bánh bột ngô thật đúng là ngon, nhưng không tiện nghi đi." Một tẩu tử ôm đứa nhỏ từ trong tay đứa nhỏ lấy lại đây nhìn, cũng luyến tiếc đưa đứa nhỏ ăn, chuẩn bị giữ lại về sau từ từ ăn.
Tống mẫu vui tươi hớn hở nói: “Cũng không phải đâu, đây đều là đồ vật của ‘ Hảo Hương Vị ’ xưởng thực phẩm, đều là cho người thành phố ăn đó."
Mọi người nghe xong, lại lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
“Ai, ngươi nói một chút nhà các ngươi có phải nên đến cảm tạ Hồng Mai chúng ta hay không, Trương Ninh gả lại đây, cuộc sống các ngươi liền tốt như vậy, ai, nhà nương đẻ nàng cũng chưa hưởng phúc đâu." Nói chuyện chính là đại tẩu Trương gia nương ruột Tống Hồng Mai, Dương Thúy Hoa.
Mấy ngày nay nàng đã sớm tức muốn nói vài câu rồi, lại bị nam nhân nàng ngăn cản, cũng không cơ hội tới nói khóe đâu.
Muốn nói Trương Ninh này cũng thật là không hiểu chuyện, thời điểm ở nhà không giúp đỡ trong nhà, hiện tại gả chồng, cuộc sống trôi qua rực rỡ như vậy, thế nhưng cũng không kéo ca tẩu trong nhà, ngay cả lò gạch tuyển người, cũng không để nhi tử nàng Tống Tiểu Tân đến.Truyện đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn
Nghĩ liền tức đến cắn răng.
Tống mẫu thấy là nàng, cũng không thèm nói lý lẽ làm gì.
Nàng cùng loại người này luôn luôn không thèm đối phó, hiện tại tuy rằng có chút quan hệ họ hàng, nhưng nàng kể cả thông gia chính thức cũng chưa lui tới đâu, liền càng không nghĩ cùng loại người này coi thành chỗ thân thích.
Nàng xoay người, lại đi thu xếp mọi người ngày mai tới ăn bàn tiệc.
Dương Thúy Hoa nhìn thấy thế liền cắn răng, trong lòng tính toán, hôm nay nàng ở trấn trên nhưng nhìn thấy một người.
Đám người nháo tới cửa, xem nhà Tống bọn họ loạn thành cái bộ dáng gì, sớm muộn gì cũng sẽ mất mặt xấu hổ.
Hỉ yến dọn nhà lần này của Tống gia là ở nhà mới thiết đãi.
Tiền viện rất lớn, có thể chứa tới bốn bàn, hơn nữa lầu trên lầu dưới nhà chính, còn có trong phòng, tất cả tổng bày mười hai bàn.
Hiện tại Tống gia sống tốt, cũng không quên tới hỗ trợ hương thân quê nhà.
Để người ta ở lò gạch làm việc, nhận ân tình Tống gia, không chờ Tống mẫu mở miệng, liền sớm lại đây giúp đỡ bưng thức ăn rửa bát.
Tống mẫu cũng không hồ đồ, mỗi người cho một cái đồ hộp, làm đồ mang về cho bọn nhỏ ăn.
Được chỗ tốt này, đoàn người làm việc tự nhiên là càng thêm nhanh nhẹn.
“Ninh Ninh a, ngươi đi ăn đi, nơi này không có cái gì cần ngươi làm đâu." Tống mẫu nói con dâu đang ở trong phòng bếp giúp đỡ bưng thức ăn, nhanh chóng giục nàng đi ra ngoài nghỉ ngơi.
“Không có việc gì, mọi người đều đang bận rộn, ta sao có thể nghỉ ngơi."
Trương Ninh lau mồ hôi, lại tiếp tục bưng đồ ăn đi ra ngoài.
Mặt khác nhóm các thím cười đối với Tống mẫu nói: “Tẩu tử, ngươi nhìn xem tức phụ nhà các ngươi này, vừa có bản lĩnh, còn hiếu thuận nữa."
“Đúng vậy, nếu là tức phụ kia nhà ta mà có bản lĩnh này, đã sớm bưng cái giá chờ ta hầu hạ."
Tống mẫu nghe xong, trong lòng vui rạo rực, lại cảm thấy rất có thể diện, cười nói: “Tức phụ này của ta, thật đúng là không lời gì để nói.
Cho dù lấy thiên tiên tới đổi, ta cũng không đáp ứng."
Bên ngoài Tống lão đầu vô cùng náo nhiệt đang bồi uống rượu đâu.
Phòng hắn hiện giờ ở trong thôn chính là cái tốt nhất thôn đó, hiện tại ở trong phòng uống rượu mừng, nhìn trong nhà về sau ở phòng ở rộng thoáng như vậy, liền mặt đầy vui mừng.
Trương Ninh bưng rượu và thức ăn cho hắn, nhìn công công nhà mình mặt mày hồng hào, cũng nhịn không được vui mừng.
Hiện giờ cha nương chồng đời này cuộc sống coi như cũng tốt đẹp, về sau có nàng cùng Tống Kiến Quốc, cuộc sống chỉ biết là càng tốt hơn, cũng sẽ không giống đời trước làm goá bụa lão nhân như vậy.
Trương Ninh hít một hơi, đang chuẩn bị tiến vào phòng bếp, trong viện liền truyền đến một trận xôn xao.
Trương Ninh mới vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy một nữ nhân trang điểm cực kì đẹp đi đến.
Người nọ một đôi mắt to thủy linh linh, nhìn nhu nhược đáng thương, miệng hình dạng giống như hoa anh đào, làn da còn trong trắng hồng.
Nàng suy nghĩ, đây là cô nương nhà ai, nhưng chưa từng thấy qua đâu.
Nhưng thật ra lớn lên thật không tồi.
“Phanh!"
Trên bàn bên cạnh đột nhiên truyền đến thanh âm ly rượu đập vỡ, Trương Ninh vừa thấy, hóa ra là ly rượu trong tay nhà công công mình nằm ở trên mặt đất.
Giờ phút này đôi mắt hắn hung hăng đang lườm vào nữ nhân kia.
Trương Ninh trong lòng căng thẳng, còn không có kịp phản ứng lại, liền thấy người nọ vài bước đã đi tới, đối với Tống lão đầu liền quỳ xuống, “Cha, ta đã trở về."
Nhà chính đang náo nhiệt lập tức an tĩnh lại.
Đoàn người đều hướng tới bên này nhìn lại.
“Ngươi cút đi!" Tống lão đầu vừa mới nãy còn mặt mày vui mừng, tức khắc tức giận đến lộ cả gân xanh.
Bên cạnh có người đang mời rượu, lúc này cũng đều ngây ngẩn cả người, có lo lắng, cũng có người chuẩn bị xem náo nhiệt.
Có người vùi đầu ăn cái gì đó cũng không thèm quan tâm đến bên này.Truyện đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn
Chu Tuệ mặt đầy nước mắt nhìn Tống lão đầu trước mắt, trong lòng hối hận vô cùng.
Nàng đời trước hối hận cả đời, lại không dám trở về gặp cha nương chồng, hiện giờ nàng rốt cuộc có cơ hội thấy cha nương chồng, đời này dù tính cha nương chồng ghét bỏ nàng, nàng cũng muốn ở lại đền bù thua thiệt lúc trước của chính mình.
“Cha, ta đã trở về, cha……" Chu Tuệ khóc lóc nhu nhược đáng thương, lại tràn đầy hối hận.
Nếu như Trương Ninh không biết nàng ta đã làm những chuyện đó, chỉ sợ đã tin vào cô nương đáng thương nhu nhược này.
Ai ngờ lại chính là cô nương này lúc trước cùng người chạy trốn, hiện tại thế nhưng đã trở lại, lại còn có dám trước mặt nhiều người như vậy tiến vào cửa Tống gia.
Nàng ta nghĩ ràng cha nương chồng chính mình sẽ không làm trò nháo quá khó coi trước mặt những người này sao?
Hơn nữa, Chu Tuệ không phải đời trước vẫn luôn không xuất hiện sao, như thế nào lúc này lại về rồi?
Tuy là ngày thường Trương Ninh làm buôn bán lại khôn khéo, cũng bị tình huống bất thình lình này làm cả kinh, sửng sốt một lát, cho đến khi Tống lão đầu tức muốn cầm chổi đánh người.
Nàng mới giật mình tỉnh lại, nhanh chóng ngăn người lại, “Cha, ngươi đừng xúc động, có chuyện gì từ từ nói chuyện." Cũng không thể đánh người ta, vạn nhất đả thương đến lúc đó mới thực sự bị dính dáng liên quan đến người ta.
Tống lão đầu tức đến độ tay chân đều đang run rẩy, chỉ là trước mắt bị con dâu chính mình ngăn cản, lúc này mới bình tĩnh một chút.
Lúc sau Tống mẫu đã nhận được tin tức từ trong phòng bếp đi ra, thấy Chu Tuệ quỳ trên mặt đất, sắc mặt tức khắc liền thay đổi, dừng một chút liền vọt lên, mấy bước liền chạy đến đó đánh Chu Tuệ.
Chu Tuệ không phản ứng lại, đã bị đánh ngã ở trên mặt đất, gương mặt đều sưng lên.
Nàng quay đầu lại nhìn Tống mẫu, thương tâm khóc lóc, “Nương……"
“Lăn, ai là nương ngươi, cút đi, đừng ô uế chỗ ngồi Tống gia chúng ta." Tống mẫu chỉ vào ngoài cửa, lại lôi kéo cánh tay Trương Ninh, “Đây mới là con dâu chính thức nhà họ Tống của chúng ta, ngươi mau chóng biến đi, bằng không lão nương đánh ngươi đến sưng cả miệng!"Truyện đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn
Tống mẫu tức đến đôi mắt đều đỏ.
Lúc trước sau khi Chu Tuệ mới rời đi thật sự tâm tư giết Chu Tuệ nàng đều có.
Nhi tử chính mình từ nhỏ đến lớn rất hiểu chuyện a, lại kiêu ngạo, mặc kệ là học tập, hay là đi bộ đội, đều xuất chúng.
Chính là ngày đó Chu Tuệ đi rồi, hắn từ bộ đội gấp gáp trở về, nghe người ta nói chuyện của Chu Tuệ, cũng là khóc suốt cả đêm.
Hiện tại nhớ tới, tâm Tống mẫu đều ở rỉ máu, nàng điên cuồng đi đến đem Chu Tuệ kéo ra bên ngoài, “Cút đi, nhanh chóng cút đi ra ngoài cho ta."
Chu Tuệ sức lực không lớn, giãy giụa vài cái, chỉ có thể tùy ý để Tống mẫu đem người kéo ra bên ngoài.
Nàng vừa khóc lóc, vừa quay đầu lại nhìn Trương Ninh, trong mắt mang theo oán hận.
Trong lòng hận thật sâu, “Hóa ra là ngươi đoạt đi hạnh phúc của ta."
Sau khi Tống mẫu đem người lôi ra khỏi sân, liền nhanh chóng đem cửa sân khóa trái.
Trương Ninh đi theo ra ngoài, nghe Chu Tuệ ở bên ngoài nháo, cũng không để ý tới, chỉ đối với các khách nhân trong viện nói: “Mọi người ăn ngon uống tốt, đừng vì chuyện bên ngoài làm ảnh hưởng đến tâm tình ăn không ngon, đừng để quá mệt nha.
Nhà ta còn có rất nhiều đồ ăn ngon còn chưa mang lên đâu, mau chóng chuẩn bị bụng ăn thật nhiều nhé."
Mọi người vừa nghe trong lòng lại cảm thấy tân tức phụ Tống gia thật đúng là người trầm ổn, đều nháo thành như vậy, còn có thể tiếp tục rộng rãi đón khách nhân như vậy.
Tuy nhiên mọi người đều quan tâm hiện tại cũng không xem náo nhiệt, tự nhiên cũng tiếp tục tự ngồi ăn.
Một lát sau, mọi người đều vô cùng náo nhiệt tiếp tục ăn, ai nấy đều không có quản Chu Tuệ bên ngoài.
Thời điểm Trương Ninh trở lại trong phòng, Tống lão đầu đã ngồi ở trên bàn uống rượu, chỉ là biểu tình trên mặt có chút miễn cưỡng.
Trương Ninh trong lòng cũng bực bội, cũng không đi qua, chỉ hướng về phía sau đi tìm bà bà chính mình.
Tới trong phòng bếp, liền nhìn dì cả Lý Đại Hồng chính mình đang ở đó khuyên Tống mẫu, “Nàng tới nháo liền náo loạn, dù sao không cho nàng vào nhà là được.
Hôm nay là ngày đại hỉ, ngươi cùng nàng tức giận cũng không có lợi ích gì a."
Tống mẫu xoa đôi mắt, “Ta bây giờ một bụng tức giận."
Trương Ninh thở dài đi qua, đổ chén nước cho Tống mẫu, “Nương, uống chút nước áp hỏa khí đi.
Chuyện này đợi lát nữa lại giải quyết, trước đem tiệc rượu tiếp đón cho tốt đã."
Tống mẫu vừa thấy là con dâu chính mình tới, lập tức kích động, lôi kéo tay Trương Ninh nói: “Ninh Ninh a, ngươi chính là con dâu chính thức của ta, ngươi yên tâm, ta và cha ngươi không hồ đồ, trước kia như thế nào, hiện tại vẫn như thế, tiện nhân kia đừng nghĩ trở về."
Nàng cũng sốt ruột a, Chu Tuệ một khi nháo, vạn nhất tức phụ chính mình cảm thấy mất mặt, trực tiếp chạy lấy người làm sao bây giờ.
Giấy hôn thú còn chưa có lấy đâu, lại là nhà mình bên này đuối lý, đến lúc đó Trương Ninh thật sự phải đi, các nàng cũng ngăn không được a.
Trương Ninh tự nhiên sẽ không nhường chỗ cho người ta.
Hơn nữa Chu Tuệ cũng không phải là người đáng để nàng chuyển chỗ.
“Nương, ngươi yên tâm, ta không đi.
Trừ phi trong nhà không chứa ta, nếu không ta khẳng định sẽ không bởi vì Chu Tuệ mà đi."
“Chúng ta ai sẽ không chứa ngươi chứ?" Tống mẫu lôi kéo tay nàng, nước mắt tèm lem, “Tức phụ tốt của ta, mắt bị mù mới không chấp nhận ngươi đó." Nàng nói xong lại lau lau nước mắt, “Đi, ta đi ra ngoài ăn cơm, miễn cho người ta còn tưởng rằng chúng ta thật sự có thể bị Chu Tuệ kia làm cho liên lụy đó."
Đối với phản ứng cha nương chồng Tống gia, Trương Ninh trong lòng cũng nắm chắc, nàng cũng không lo lắng cho mình sẽ bị cha nương chồng cùng cô em chồng ghét bỏ, duy nhất làm nàng lo lắng là Tống Kiến Quốc..