Trùng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn [Vòng Giải Trí]
Chương 59
Dương Phương tinh là một tinh cầu giải trí trứ danh của Hoa quốc.
Nếu đã là tinh cầu giải trí, như vậy những cơ sở vật chất như rạp chiếu phim, sân khấu âm nhạc và hội trường hòa tấu chính là xuất hiện khắp nơi, đồng thời có rất nhiều hiệp hội phim ảnh, hội tác gia, hội âm nhạc đều thích đặt tổng bộ ở đây. Ngoại trừ giải Kim Phượng, có ít nhất ba giải thưởng giải trí hạng nhất của Hoa quốc đều có truyền thống cử hành nghi thức trao giải trên tinh cầu này, khiến nó càng thêm phồn vinh hưng thịnh.
Sở Ngôn đã đến thế giới này được một năm, bất quá chưa có cơ hội đến Dương Phương tinh. Vừa mới xuống phi thuyền, nhìn thấy từng đợt đèn màu lấp lánh trên bầu trời y đã có chút sửng sốt, khi ngồi trên xe huyền phù tiến sâu vào thành thị, y lại càng bị cảnh tượng phồn hoa rực rỡ của nơi này khiến cho kinh thán không thôi.
Chiều hôm đó, Sở Ngôn liền đi gặp gỡ với nhân viên đoàn phim 《Huyết chiến》.
Đã chia tay hơn nửa năm, có lẽ là do người gặp việc vui tinh thần thoải mái, cả người của đạo diễn Vương Long đều phấn chấn hơn rất nhiều, vừa gặp Sở Ngôn liền trao cho cậu một cái ôm hào phóng, không ngừng nói: “Nếu ngay cả cậu cũng không có mặt, đoàn phim chúng ta liền quá mức mộc mạc rồi. Nam chính không thấy, nam 2 cũng không, quá mức khó coi."
Sở Ngôn cũng đáp lại một cái ôm, nói: “Hiện tại không phải đã có nam 2 rồi sao, đạo diễn Vương."
Vương Long gật đầu, nhìn Sở Ngôn một hồi rồi nói: “Hôm trước tôi có ra rạp xem 《Cực quang》, trình độ của Đoạn Tư Nguyên quả là rất cao siêu, diễn xuất của Tiểu Ngôn cũng rất đúng chỗ. Tuy rằng tôi có thể đoán được một phần nội dung phim, thế nhưng khi thực sự xem đến kết cục cũng không khỏi nghẹn ngào. Phim rất tốt!"
Từ lúc đặt chân lên Phương Dương tinh, những lời khích lệ tương tự Sở Ngôn đã nghe không ít. Trước khi gặp Vương Long y đã tình cờ chạm mặt với đoàn phim Thịnh Thế, Diệp Lăng và Nhậm Vân Dao còn trêu chọc y cư nhiên không chọn đoàn phim của bọn họ, mà Quách lão lại khẽ hừ một tiếng, nói: “《Cực quang 》rất tốt, cậu, Đoạn Tư Nguyên, Trịnh Tâm Ngưng, Bạch Kỳ Nhiên đều không tệ."
Ngay cả Quách lão cũng có xem 《Cực quang》, đồng thời còn cho ra đánh giá cao như vậy, từ đó có thể thấy trình độ được hoan nghênh của bộ phim này.
Bất quá đáng tiếc là, 《Cực quang》 thật sự chọn thời gian công chiếu rất tốt, thành công tránh né rất nhiều đối thủ đáng gờm, bất quá nó cũng vì vậy mà bỏ lỡ thời gian báo danh của giải Kim Phượng cùng rất nhiều liên hoan phim khác.
Có lẽ qua một năm nữa, đợi giải Kim Phượng năm sau 《Cực quang》 có thể đoạt được giải thưởng. Hoặc là chờ giải Kim Thịnh ba tháng sau, có lẽ 《Cực quang》 có thể thu về một ít đề danh, bất quá muốn lấy giải lại không quá có cơ hội..
Có được có mất, 《Cực quang》 lựa chọn doanh thu phòng vé, như vậy đã chủ động bỏ qua việc truy đuổi giải thưởng.
Sau khi họp mặt với đoàn người Vương Long, Sở Ngôn cũng thay bộ lễ phục mang từ Thủ đô tinh đến. Bộ lễ phục này là giao cho Vu Đồng Đồng tỉ mỉ bảo quản, trước khi đến đây còn dùng phương pháp đặc thù bảo dưỡng, thậm chí đưa qua ủi hấp, chỉ vừa nhìn liền cảm thấy quang mang rực rỡ, tinh mỹ quý giá.
Biểu hiện của Sở Ngôn cũng không lãng phí sự nỗ lực của trợ lý, ngay khi đoàn phim 《Huyết chiến》 vừa xuất hiện trên thảm đỏ, ánh mắt của mọi người đều bị thiếu niên tuấn mỹ tú lãng đi giữa đám đông hấp dẫn, đồng thời tán thán kinh diễm.
Sở Ngôn thoáng thả chậm bước chân, cùng nữ chính của 《Huyết chiến》 sóng vai vào hội trường.
Bộ lễ phục màu đỏ thẩm được đính lông lạc đà loại tốt nhất, mình vải nhẵn nhụi sáng bóng dưới ánh đèn tụ quang phản xạ xúc cảm ôn nhu. Loại màu đỏ thâm trầm nội liêm rnày càng tôn lên sự trắng nõn trên làn da thiếu niên, mà trên cổ áo còn có một đường chỉ kim tuyến thêu hoa văn thiết kế tỉ mỉ đan xen trong sợi vải, chỉ có khi bị ánh đèn rọi vào mới có thể hiện ra một ít quang mang.
Sở dĩ Liên hoan phim Kim Phượng có tên gọi như vậy cũng vì biểu tượng của giải thưởng này làm theo hình tượng một con Phượng hoàng niết bàn trong ngọn lửa. Ngay khi khách quý vừa bước vào hội trường, một con Kim phượng hoàng lập tức sãi cánh bay lượn ngay trên thảm đỏ, rắc từng đợt kim phấn lấp lánh xuống bên dưới.
Con Kim phượng hoàng này chỉ là hình chiếu 3D toàn tức, bất quá lại sống động đến phảng phất là vật thật. Ngay khi nó lượn qua phía trên đoàn phim 《Huyết chiến》, những hạt kim phấn liền nhẹ nhàng rơi lên người Sở Ngôn, kim quang lấp lánh, xinh đẹp hoa lệ, Sở Ngôn lập tức thành tồn tại nổi bật nhất toàn trường.
Thời đại công nghệ cao đã giải thoát áp lực cho các phóng viên, bọn họ không cần chủ động quay chụp hình ảnh, thế nhưng ở trường hợp đi thảm đỏ trang trọng thế nào, rất nhiều ký giả đều sử dụng camera mini, trên tay cầm lấy màn ảnh kết nối, không ngừng tìm góc độ thích hợp nhất của các ngôi sao để quay chụp lại.
Khi đoàn phim 《Huyết chiến》 tiến vào, ánh đèn loang loáng không ngừng, mà sau khi bọn họ rời khỏi, rất nhiều camera mini vẫn bay theo phía sau, tiếp tục chụp ảnh.
Đợi Sở Ngôn chính thức tiến vào hội trường thì không cần đi cùng đoàn phim nữa. Tuy rằng nhân viên của các đoàn phim đều sẽ ngồi cùng với nhau, thế nhưng vị trí của các ngôi sao cũng được ban tổ chức an bày rõ ràng, thường đều là ở một khu vực dành riêng khác.
Sở Ngôn ngồi xuông không bao lâu lại gặp được một người quen: La Tư Hạo.
La Tư Hạo ngồi xuống ghế bên trái của Sở Ngôn, khi nhìn thấy y cũng là biểu tình kinh ngạc, sau một hồi mới thấp giọng nói: “Tôi không ngờ có thể gặp được cậu ở đây, Sở Ngôn, hai hôm trước tôi có đi xem 《Cực quang》, thực sự rất tuyệt vời."
Từ lúc Sở Ngôn nhận vai khách mời của 《 Ba kẻ lừa đảo 》 đến giờ đã qua nửa năm, trong khoảng thời gian này, ban đầu La Tư Hạo vẫn luôn cho rằng mình yêu thích Sở Ngôn, muốn theo đuổi y. Thế nhưng chờ đến về sau, thời gian lâu dần, loại mê luyến đối với ‘nữ thần’ kia chậm rãi biến nhạt, vậy nên hai người liền dùng thân phận bạn bè mà giao tiếp.
Bất quá, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thật sự đối mặt nhau sau suốt nửa năm không gặp.
Nghe lời lẽ của La Tư Hạo, Sở Ngôn không khỏi cười nhẹ. Hiện tại chỉ cần có người gặp y đều sẽ khen một câu ‘《Cực quang》 rất tốt’, ban đầu y còn có thể khiêm tốn một chút, thế nhưng hiện tại lại cảm thấy vô cùng thú vị.
Sở Ngôn nói: “Cám ơn sự khích lệ của anh, tuần trước tôi cũng có xem những tập mới nhất của 《 Ba kẻ lừa đảo 》, biểu hiện của anh trong đó rất tuyệt, hình như hình tượng cũng có chút biến hóa, tựa hồ đã bắt đầu không chỉ đảm đương vũ lực nữa?"
Nhắc tới 《 Ba kẻ lừa đảo 》, không khí nguyên bản có chút cứng nhắc liền hòa hoãn hơn rất nhiều, sự xấu hổ nhàn nhạt của La Tư Hạo cũng chậm rãi hòa tan, cậu nhìn về phía Sở Ngôn, giải thích: “Đúng vậy, nhân vật này của tôi cũng được gia tăng thêm một ít phân đoạn đấu trí, dù sao cũng không thể mãi không trưởng thành mà."
Rất nhanh, những vị trí bên cạnh Sở Ngôn cũng đã được lấp đầy, bất quá người ngồi ở phía còn lại y hoàn toàn không nhận ra, hình như là một ca sỹ mới nổi, vị trí hiện nay trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ cũng là qua một nghìn. Khi đối phương nhìn thấy La Tư Hạo và Sở Ngôn còn ríu rít chào hỏi, ba người rất nhanh đã tán gẫu vui vẻ.
Đại khái đợi thêm nửa giờ, toàn bộ khách mời đều đã an vị.
Khi khách mời cuối cùng ổn định chỗ ngồi, La Tư Hạo nói: “Lần này hình như An Thiều Dương cũng được mời, bất quá chị ấy vừa lúc đang quay phim ở một tinh cầu điện ảnh rất xa, vậy nên sẽ không có mặt. Chỉ là nghe nói Cố Trầm Trạch sẽ đến, cũng không biết lần này anh ấy có đảm nhiệm vị trí khách quý trao giải hay không."
Sở Ngôn men theo đường nhìn của La Tư Hạo, rất nhanh nhìn thấy Cố Trầm Trạch. Người đàn ôn anh tuấn cao lớn kia vừa xuất hiện đã hấp dẫn vô số sự chú ý, anh ta tùy ý bước đến hàng ghế thứ ba tìm một chỗ ngồi xuống, khí chất trầm ổn ung dung, rõ ràng không làm ra động tác đặc thù gì cũng đã rất uy nghiêm.
Sự xuất hiện của Cố Trầm Trạch hiển nhiên khiến hội trường nhiều thêm vài phần xao động, Sở Ngôn cách một loạt chỗ ngồi quan sát Cố Trầm Trạch, trong lòng không khỏi có vài phần hiếu kỳ. Bất quá một tia hiếu kỳ này còn chưa tan hết, chợt nghe cậu ca sỹ trẻ bên cạnh kinh hô: “A, đó không phải Hạ tiên sinh sao?!"
Vừa nghe đến chữ ‘Hạ’ này, trái tim Sở Ngôn run lên, chậm rãi quay đầu đi.
Bất quá, cho dù lý trí của y khẳng định chuyện này không có khả năng phát sinh bao nhiêu lần đi nữa, thế nhưng người đàn ông tuấn mỹ ưu nhã kia vẫn cứ tự nhiên đi vào hội trường, không chút để ý những phương hướng khác, trực tiếp tiến vào vị trí trung tâm, ngồi bên cạnh Trưởng ban tổ chức liên hoan phim Kim Phượng.
Sau khi Hạ Bách Thâm ngồi xuống, tiếng thì thầm thảo luận cố tình đè thấp xôn xao vang lên.
Thiên Thịnh là công ty con của Hạ thị, liên hoan phim Kim Phượng cũng có một phần đầu tư của Thiên Thịnh, hai chuyện này mọi người đều biết, thế nhưng cũng không có nghĩa Tổng tài của Hạ thị sẽ xuất hiện ở lễ trao giải của liên hoan phim Kim Phượng. Hạ Bách Thâm tuy rằng không phải người trong giới giải trí, thế nhưng trong tay đã nắm giữ ít nhất hơn nửa tài nguyên của giới này, sự xuất hiện đột ngột của anh ta ở đây quả thực khiến không ít người âm thầm loạn tưởng.
Sở Ngôn nhìn bóng lưng thẳng tắp của Hạ Bách Thâm, môi mỏng khẽ mím. Cho dù đối phương không hề quay đầu nhìn y, thế nhưng sự xuất hiện của anh ta đã biểu lộ chút sự tình khiến Sở Ngôn cũng bắt đầu suy tư.
Rất nhanh, liên hoan phim Kim Phượng chính thức khai mạc, giải thưởng bắt đầu công bố ở mảng tiết mục giải trí, sau đó chậm rãi mới đến mảng phim truyền hình.
Trong suốt cả quá tình, ánh mắt của Sở Ngôn công khai đặt trên người Hạ Bách Thâm, hoàn toàn không có một chút thu liễm nào, ngay cả vị Hội trưởng đang ngồi bên cạnh Hạ Bách Thâm cũng không nhịn được quay đầu tìm kiếm nhiều lần, muốn biết rốt cuộc là ai đang nhìn mình. Chỉ có đối tượng chân chính bị quan sát —— Hạ tiên sinh, trước sau vẫn bình tĩnh ngồi yên, một lần quay đầu cũng không có.
Sau khi kết thúc phần trao giải cho ‘Kịch bản phim gốc xuất sắc nhất’, cả hội trường có mười lăm phút nghỉ ngơi.
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp vẫn giữ nguyên nụ cười nhàn nhạt trên môi, Sở Ngôn cũng không đứng dậy hoạt động, trái lại vẫn chú tâm quan sát người đàn ông ngồi cách cậu năm hàng ghế ở phía trước, thật lâu không chuyển tầm mắt. Mà người kia trước sau vẫn không quay đầu, chỉ là sau khi thời gian nghỉ ngơi qua đi khoảng năm phút anh ta đột nhiên đứng dậy, đi thẳng ra khỏi hội trường.
Sở Ngôn thấy vậy có chút sửng sờ, ý cười bên môi sâu hơn một ít, y híp mắt nhìn chăm chú vào bóng lưng đã đi xa của Hạ Bách Thâm, chờ qua hồi lâu mới đứng dậy, cùng đồng dạng đi về một hướng.
Thế nhưng y vừa đi đến góc khuất cầu thang cánh tay đã bị người ta níu lại, Sở Ngôn còn chưa kịp phản ứng đã bị ép lên vách tường.
Giữa khoảng không chật hẹp, tia sáng lờ mờ khiến người khác không thấy rõ tình huống bên dưới thang lầu. Sở Ngôn ngước mắt, đường nhìn rất nhanh chạm vào một đôi mắt thâm thúy u tĩnh, y hơi ngơ ngẩn, chợt nghe Hạ Bách Thâm thấp giọng cười nhẹ: “Theo dõi rồi lại cùng tôi rời đi, là có chuyện gì muốn nói sao… Ngôn Ngôn?"
Nếu đã là tinh cầu giải trí, như vậy những cơ sở vật chất như rạp chiếu phim, sân khấu âm nhạc và hội trường hòa tấu chính là xuất hiện khắp nơi, đồng thời có rất nhiều hiệp hội phim ảnh, hội tác gia, hội âm nhạc đều thích đặt tổng bộ ở đây. Ngoại trừ giải Kim Phượng, có ít nhất ba giải thưởng giải trí hạng nhất của Hoa quốc đều có truyền thống cử hành nghi thức trao giải trên tinh cầu này, khiến nó càng thêm phồn vinh hưng thịnh.
Sở Ngôn đã đến thế giới này được một năm, bất quá chưa có cơ hội đến Dương Phương tinh. Vừa mới xuống phi thuyền, nhìn thấy từng đợt đèn màu lấp lánh trên bầu trời y đã có chút sửng sốt, khi ngồi trên xe huyền phù tiến sâu vào thành thị, y lại càng bị cảnh tượng phồn hoa rực rỡ của nơi này khiến cho kinh thán không thôi.
Chiều hôm đó, Sở Ngôn liền đi gặp gỡ với nhân viên đoàn phim 《Huyết chiến》.
Đã chia tay hơn nửa năm, có lẽ là do người gặp việc vui tinh thần thoải mái, cả người của đạo diễn Vương Long đều phấn chấn hơn rất nhiều, vừa gặp Sở Ngôn liền trao cho cậu một cái ôm hào phóng, không ngừng nói: “Nếu ngay cả cậu cũng không có mặt, đoàn phim chúng ta liền quá mức mộc mạc rồi. Nam chính không thấy, nam 2 cũng không, quá mức khó coi."
Sở Ngôn cũng đáp lại một cái ôm, nói: “Hiện tại không phải đã có nam 2 rồi sao, đạo diễn Vương."
Vương Long gật đầu, nhìn Sở Ngôn một hồi rồi nói: “Hôm trước tôi có ra rạp xem 《Cực quang》, trình độ của Đoạn Tư Nguyên quả là rất cao siêu, diễn xuất của Tiểu Ngôn cũng rất đúng chỗ. Tuy rằng tôi có thể đoán được một phần nội dung phim, thế nhưng khi thực sự xem đến kết cục cũng không khỏi nghẹn ngào. Phim rất tốt!"
Từ lúc đặt chân lên Phương Dương tinh, những lời khích lệ tương tự Sở Ngôn đã nghe không ít. Trước khi gặp Vương Long y đã tình cờ chạm mặt với đoàn phim Thịnh Thế, Diệp Lăng và Nhậm Vân Dao còn trêu chọc y cư nhiên không chọn đoàn phim của bọn họ, mà Quách lão lại khẽ hừ một tiếng, nói: “《Cực quang 》rất tốt, cậu, Đoạn Tư Nguyên, Trịnh Tâm Ngưng, Bạch Kỳ Nhiên đều không tệ."
Ngay cả Quách lão cũng có xem 《Cực quang》, đồng thời còn cho ra đánh giá cao như vậy, từ đó có thể thấy trình độ được hoan nghênh của bộ phim này.
Bất quá đáng tiếc là, 《Cực quang》 thật sự chọn thời gian công chiếu rất tốt, thành công tránh né rất nhiều đối thủ đáng gờm, bất quá nó cũng vì vậy mà bỏ lỡ thời gian báo danh của giải Kim Phượng cùng rất nhiều liên hoan phim khác.
Có lẽ qua một năm nữa, đợi giải Kim Phượng năm sau 《Cực quang》 có thể đoạt được giải thưởng. Hoặc là chờ giải Kim Thịnh ba tháng sau, có lẽ 《Cực quang》 có thể thu về một ít đề danh, bất quá muốn lấy giải lại không quá có cơ hội..
Có được có mất, 《Cực quang》 lựa chọn doanh thu phòng vé, như vậy đã chủ động bỏ qua việc truy đuổi giải thưởng.
Sau khi họp mặt với đoàn người Vương Long, Sở Ngôn cũng thay bộ lễ phục mang từ Thủ đô tinh đến. Bộ lễ phục này là giao cho Vu Đồng Đồng tỉ mỉ bảo quản, trước khi đến đây còn dùng phương pháp đặc thù bảo dưỡng, thậm chí đưa qua ủi hấp, chỉ vừa nhìn liền cảm thấy quang mang rực rỡ, tinh mỹ quý giá.
Biểu hiện của Sở Ngôn cũng không lãng phí sự nỗ lực của trợ lý, ngay khi đoàn phim 《Huyết chiến》 vừa xuất hiện trên thảm đỏ, ánh mắt của mọi người đều bị thiếu niên tuấn mỹ tú lãng đi giữa đám đông hấp dẫn, đồng thời tán thán kinh diễm.
Sở Ngôn thoáng thả chậm bước chân, cùng nữ chính của 《Huyết chiến》 sóng vai vào hội trường.
Bộ lễ phục màu đỏ thẩm được đính lông lạc đà loại tốt nhất, mình vải nhẵn nhụi sáng bóng dưới ánh đèn tụ quang phản xạ xúc cảm ôn nhu. Loại màu đỏ thâm trầm nội liêm rnày càng tôn lên sự trắng nõn trên làn da thiếu niên, mà trên cổ áo còn có một đường chỉ kim tuyến thêu hoa văn thiết kế tỉ mỉ đan xen trong sợi vải, chỉ có khi bị ánh đèn rọi vào mới có thể hiện ra một ít quang mang.
Sở dĩ Liên hoan phim Kim Phượng có tên gọi như vậy cũng vì biểu tượng của giải thưởng này làm theo hình tượng một con Phượng hoàng niết bàn trong ngọn lửa. Ngay khi khách quý vừa bước vào hội trường, một con Kim phượng hoàng lập tức sãi cánh bay lượn ngay trên thảm đỏ, rắc từng đợt kim phấn lấp lánh xuống bên dưới.
Con Kim phượng hoàng này chỉ là hình chiếu 3D toàn tức, bất quá lại sống động đến phảng phất là vật thật. Ngay khi nó lượn qua phía trên đoàn phim 《Huyết chiến》, những hạt kim phấn liền nhẹ nhàng rơi lên người Sở Ngôn, kim quang lấp lánh, xinh đẹp hoa lệ, Sở Ngôn lập tức thành tồn tại nổi bật nhất toàn trường.
Thời đại công nghệ cao đã giải thoát áp lực cho các phóng viên, bọn họ không cần chủ động quay chụp hình ảnh, thế nhưng ở trường hợp đi thảm đỏ trang trọng thế nào, rất nhiều ký giả đều sử dụng camera mini, trên tay cầm lấy màn ảnh kết nối, không ngừng tìm góc độ thích hợp nhất của các ngôi sao để quay chụp lại.
Khi đoàn phim 《Huyết chiến》 tiến vào, ánh đèn loang loáng không ngừng, mà sau khi bọn họ rời khỏi, rất nhiều camera mini vẫn bay theo phía sau, tiếp tục chụp ảnh.
Đợi Sở Ngôn chính thức tiến vào hội trường thì không cần đi cùng đoàn phim nữa. Tuy rằng nhân viên của các đoàn phim đều sẽ ngồi cùng với nhau, thế nhưng vị trí của các ngôi sao cũng được ban tổ chức an bày rõ ràng, thường đều là ở một khu vực dành riêng khác.
Sở Ngôn ngồi xuông không bao lâu lại gặp được một người quen: La Tư Hạo.
La Tư Hạo ngồi xuống ghế bên trái của Sở Ngôn, khi nhìn thấy y cũng là biểu tình kinh ngạc, sau một hồi mới thấp giọng nói: “Tôi không ngờ có thể gặp được cậu ở đây, Sở Ngôn, hai hôm trước tôi có đi xem 《Cực quang》, thực sự rất tuyệt vời."
Từ lúc Sở Ngôn nhận vai khách mời của 《 Ba kẻ lừa đảo 》 đến giờ đã qua nửa năm, trong khoảng thời gian này, ban đầu La Tư Hạo vẫn luôn cho rằng mình yêu thích Sở Ngôn, muốn theo đuổi y. Thế nhưng chờ đến về sau, thời gian lâu dần, loại mê luyến đối với ‘nữ thần’ kia chậm rãi biến nhạt, vậy nên hai người liền dùng thân phận bạn bè mà giao tiếp.
Bất quá, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thật sự đối mặt nhau sau suốt nửa năm không gặp.
Nghe lời lẽ của La Tư Hạo, Sở Ngôn không khỏi cười nhẹ. Hiện tại chỉ cần có người gặp y đều sẽ khen một câu ‘《Cực quang》 rất tốt’, ban đầu y còn có thể khiêm tốn một chút, thế nhưng hiện tại lại cảm thấy vô cùng thú vị.
Sở Ngôn nói: “Cám ơn sự khích lệ của anh, tuần trước tôi cũng có xem những tập mới nhất của 《 Ba kẻ lừa đảo 》, biểu hiện của anh trong đó rất tuyệt, hình như hình tượng cũng có chút biến hóa, tựa hồ đã bắt đầu không chỉ đảm đương vũ lực nữa?"
Nhắc tới 《 Ba kẻ lừa đảo 》, không khí nguyên bản có chút cứng nhắc liền hòa hoãn hơn rất nhiều, sự xấu hổ nhàn nhạt của La Tư Hạo cũng chậm rãi hòa tan, cậu nhìn về phía Sở Ngôn, giải thích: “Đúng vậy, nhân vật này của tôi cũng được gia tăng thêm một ít phân đoạn đấu trí, dù sao cũng không thể mãi không trưởng thành mà."
Rất nhanh, những vị trí bên cạnh Sở Ngôn cũng đã được lấp đầy, bất quá người ngồi ở phía còn lại y hoàn toàn không nhận ra, hình như là một ca sỹ mới nổi, vị trí hiện nay trên ‘Hoa tinh rực rỡ’ cũng là qua một nghìn. Khi đối phương nhìn thấy La Tư Hạo và Sở Ngôn còn ríu rít chào hỏi, ba người rất nhanh đã tán gẫu vui vẻ.
Đại khái đợi thêm nửa giờ, toàn bộ khách mời đều đã an vị.
Khi khách mời cuối cùng ổn định chỗ ngồi, La Tư Hạo nói: “Lần này hình như An Thiều Dương cũng được mời, bất quá chị ấy vừa lúc đang quay phim ở một tinh cầu điện ảnh rất xa, vậy nên sẽ không có mặt. Chỉ là nghe nói Cố Trầm Trạch sẽ đến, cũng không biết lần này anh ấy có đảm nhiệm vị trí khách quý trao giải hay không."
Sở Ngôn men theo đường nhìn của La Tư Hạo, rất nhanh nhìn thấy Cố Trầm Trạch. Người đàn ôn anh tuấn cao lớn kia vừa xuất hiện đã hấp dẫn vô số sự chú ý, anh ta tùy ý bước đến hàng ghế thứ ba tìm một chỗ ngồi xuống, khí chất trầm ổn ung dung, rõ ràng không làm ra động tác đặc thù gì cũng đã rất uy nghiêm.
Sự xuất hiện của Cố Trầm Trạch hiển nhiên khiến hội trường nhiều thêm vài phần xao động, Sở Ngôn cách một loạt chỗ ngồi quan sát Cố Trầm Trạch, trong lòng không khỏi có vài phần hiếu kỳ. Bất quá một tia hiếu kỳ này còn chưa tan hết, chợt nghe cậu ca sỹ trẻ bên cạnh kinh hô: “A, đó không phải Hạ tiên sinh sao?!"
Vừa nghe đến chữ ‘Hạ’ này, trái tim Sở Ngôn run lên, chậm rãi quay đầu đi.
Bất quá, cho dù lý trí của y khẳng định chuyện này không có khả năng phát sinh bao nhiêu lần đi nữa, thế nhưng người đàn ông tuấn mỹ ưu nhã kia vẫn cứ tự nhiên đi vào hội trường, không chút để ý những phương hướng khác, trực tiếp tiến vào vị trí trung tâm, ngồi bên cạnh Trưởng ban tổ chức liên hoan phim Kim Phượng.
Sau khi Hạ Bách Thâm ngồi xuống, tiếng thì thầm thảo luận cố tình đè thấp xôn xao vang lên.
Thiên Thịnh là công ty con của Hạ thị, liên hoan phim Kim Phượng cũng có một phần đầu tư của Thiên Thịnh, hai chuyện này mọi người đều biết, thế nhưng cũng không có nghĩa Tổng tài của Hạ thị sẽ xuất hiện ở lễ trao giải của liên hoan phim Kim Phượng. Hạ Bách Thâm tuy rằng không phải người trong giới giải trí, thế nhưng trong tay đã nắm giữ ít nhất hơn nửa tài nguyên của giới này, sự xuất hiện đột ngột của anh ta ở đây quả thực khiến không ít người âm thầm loạn tưởng.
Sở Ngôn nhìn bóng lưng thẳng tắp của Hạ Bách Thâm, môi mỏng khẽ mím. Cho dù đối phương không hề quay đầu nhìn y, thế nhưng sự xuất hiện của anh ta đã biểu lộ chút sự tình khiến Sở Ngôn cũng bắt đầu suy tư.
Rất nhanh, liên hoan phim Kim Phượng chính thức khai mạc, giải thưởng bắt đầu công bố ở mảng tiết mục giải trí, sau đó chậm rãi mới đến mảng phim truyền hình.
Trong suốt cả quá tình, ánh mắt của Sở Ngôn công khai đặt trên người Hạ Bách Thâm, hoàn toàn không có một chút thu liễm nào, ngay cả vị Hội trưởng đang ngồi bên cạnh Hạ Bách Thâm cũng không nhịn được quay đầu tìm kiếm nhiều lần, muốn biết rốt cuộc là ai đang nhìn mình. Chỉ có đối tượng chân chính bị quan sát —— Hạ tiên sinh, trước sau vẫn bình tĩnh ngồi yên, một lần quay đầu cũng không có.
Sau khi kết thúc phần trao giải cho ‘Kịch bản phim gốc xuất sắc nhất’, cả hội trường có mười lăm phút nghỉ ngơi.
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp vẫn giữ nguyên nụ cười nhàn nhạt trên môi, Sở Ngôn cũng không đứng dậy hoạt động, trái lại vẫn chú tâm quan sát người đàn ông ngồi cách cậu năm hàng ghế ở phía trước, thật lâu không chuyển tầm mắt. Mà người kia trước sau vẫn không quay đầu, chỉ là sau khi thời gian nghỉ ngơi qua đi khoảng năm phút anh ta đột nhiên đứng dậy, đi thẳng ra khỏi hội trường.
Sở Ngôn thấy vậy có chút sửng sờ, ý cười bên môi sâu hơn một ít, y híp mắt nhìn chăm chú vào bóng lưng đã đi xa của Hạ Bách Thâm, chờ qua hồi lâu mới đứng dậy, cùng đồng dạng đi về một hướng.
Thế nhưng y vừa đi đến góc khuất cầu thang cánh tay đã bị người ta níu lại, Sở Ngôn còn chưa kịp phản ứng đã bị ép lên vách tường.
Giữa khoảng không chật hẹp, tia sáng lờ mờ khiến người khác không thấy rõ tình huống bên dưới thang lầu. Sở Ngôn ngước mắt, đường nhìn rất nhanh chạm vào một đôi mắt thâm thúy u tĩnh, y hơi ngơ ngẩn, chợt nghe Hạ Bách Thâm thấp giọng cười nhẹ: “Theo dõi rồi lại cùng tôi rời đi, là có chuyện gì muốn nói sao… Ngôn Ngôn?"
Tác giả :
Mạc Thần Hoan