Trùng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn [Vòng Giải Trí]
Chương 173
《 Tiếng vọng nơi góc biển Ⅱ》 mặc dù đối với quay chụp yêu cầu không cao, thế nhưng cũng coi là một bộ phim thương nghiệp đầu tư lớn.
Ở trong bộ phim đầu tiên có rất nhiều cảnh bắn nhau và đua xe chiến đấu, tuy rằng so với những bộ phim bom tấn bối cảnh tinh tế dùng cơ giám đối kháng, phi thuyền liên chiến thì tràng diện không khổng lồ bằng, thế nhưng cho dù đã qua nghìn năm, khán giả vẫn vô cùng yêu thích loại phim xã hội đen kiểu cũ như vậy, thậm chí đối với những cảnh đánh nhau đặc sắc cũng không có bất kỳ lực kháng cự nào.
Vậy nên trong bộ hai này cũng không thiếu cảnh đánh đấm và cháy nổ.
Nói ví dụ như mấy hôm trước khi quay trường đoạn ‘Cừu Phục ám sát Kha Nguyên Vũ’ vậy, trong kịch bản Cừu Phục đã lái một chiếc xe đụng vào xe của Kha Nguyên Vũ, hai người ở trên đường tiến hành một hồi đua sinh tử, cuối cùng Kha Nguyên Vũ bị buộc đến chỉ có thể lao cả người lẫn xe xuống biển để thoát thân.
Năm đó Kha Nguyên Vũ đem Cừu Phục ném xuống biển, hôm nay Cừu Phục vừa trở về đã ép Kha Nguyên Vũ nhảy biển.
Loại tình huống này nhìn thế nào cũng giống như Cừu Phục trở về trả thù, vậy nên cả Hồng Nghĩa hội đều là lòng người bàng hoàng. Dư uy của Cừu Phục còn chưa hoàn toàn tiêu tan khỏi ban phái khổng lồ này, cái hình tượng tàn bạo của y vẫn dễ dàng làm người ta run sợ, chính là cái loại vô cùng run sợ ấy.
Kha Nguyên Vũ lập tức phong tỏa tin tức với bên ngoài, lại lén phái người đi tham dò Cừu Phục. Hắn hy vọng có thể trực tiếp âm thầm giải quyết người này, bởi vì hiện tại Hồng Nghĩa hội đang phân rã cực lớn, thời cơ Cừu Phục trở về quá trùng hợp khiến Kha Nguyên Vũ không khỏi đề phòng.
Cừu Phục tuy rằng trước kia là bị phế đi một tay đuổi khỏi bang hội, thế nhưng ai cũng không dám đảm bảo trong số những người còn lưu lại không có lại là tâm phúc của Cừu Phục.
Vậy nên, dưới tình cảnh ‘Cừu Phục trong tối, Kha Nguyên Vũ ngoài sáng đó, song phương hợp cùng cảnh sát lần nữa trải qua một cuộc phân tranh ba bên.
Kha Nguyên Vũ rất có mị lực nhân cách, có thể từ một người ngoài đi từng bước đến vị trí Đại đương gia của Hồng Nghĩa hội, thế nhưng Cừu Phục cũng không phải ngoại lệ.
Quả nhiên, trong Hồng Nghĩa hội liền sớm có người vừa nghe được tin Cừu Phục trở về đã lần nữa quy thuận vị Nhị đương gia ngày xưa. Sự điên cuồng của Cừu Phục phảng phất như một loại độc dược trí mạng, hình tượng mạnh mẽ âm ngoan của y đã quá thâm nhập nhân tâm, khiến một nhóm người sợ hãi khủng hoảng cũng khiến một nhóm người chịu thần phục.
Tiến độ quay chụp phi thường khả quan, tổ đạo cụ đã thuận lợi giải quyết xong việc tay giả, khiến một chút vấn đề sau cùng cũng không còn nữa.
So với hai năm trước thì hiện tại Sở Ngôn đã cao hơn một chút, khuôn mặt tuấn tú xinh đẹp càng thành thục nội liễm hơn vài phần, bất quá đường nét gương mặt cũng không có nét công kích sắc sảo như người phương Tây, chỉ là vừa vặn khiến người nhìn cảm thấy được nét đẹp thanh tú ý nhị.
Thiếu niên tàn khốc lãnh huyết trước kia đến giờ đã biến thành thanh niên thô bạo âm trầm.
Cừu Phục tựa hồ không có biến hóa, thế nhưng dưới sự diễn dịch của Sở Ngôn mọi người đều cảm thấy người này giống như đã thay đổi rất nhiều.
Trợ lý ôm áo khoác của Sở Ngôn đứng bên ngoài nghiêm túc quan sát cảnh quay đánh nhau.
Hệ thống điều chỉnh thời tiết của tinh cầu A-14 được điều chỉnh thành mưa to, mây đen dày nặng giăng đầy trời phủ lên đỉnh đầu mọi người, cơn mưa tầm tã cọ rửa xứ cảng phồn hoa, lực lượng hai phe giằng co dưới mưa, không khí cực kỳ khẩn trương.
Phía sau Kha Nguyên Vũ chính là tâm phúc trước kia của Đại đương gia, có chừng hơn nghìn người, mà phía sau Cừu Phục lại là thế lực tàn lưu cuối cùng của y tại Hồng Nghĩa hội, bất quá chỉ có hơn trăm người.
Nước mưa lộp độp rơi xuống gõ vào những chiếc dù đen kịt, từng giọt từng giọt đổ xuống mặt đất. Kha Nguyên Vũ đứng dưới tán dù nhìn thanh niên đạm mạc âm lãnh đối diện, ánh mắt phức tạp, qua thật lâu mới nói: “Cừu Phục, mày không thể trở về, bỏ qua đi."
Trả lời Kha Nguyên Vũ chính là tiếng sấm rền rĩ giữa không trung, thanh niên mặc áo khoác đen dài chậm rãi kéo nhẹ khóe môi lộ ra nụ cười giễu cợt.
Ánh mắt Sở Ngôn như rắn độc, lạnh lẽo tận xương trườn lên người Tần Bác Dung, khiến a không khỏi âm thầm căng thẳng, ngực có hơi phát lạnh, lông tơ trên người toàn bộ dựng lên. Giữa không gian sấm chớp vang rền nọ, chỉ nghe thanh niên cúi đầu cười gằn một tiếng, chợt nói: “Kha Nguyên Vũ, xách đầu của mày xuống rồi hẳn nói chuyện với tao!"
Sau đó, không ngoài dự đoán chính là hỗn chiến.
Tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt, Cừu Phục và thuộc hạ đều dùng đấu pháp liều mạng nhất, đơn giản là dùng mạng đổi mạng va chạm xem bên nào cứng hơn. Cừu Phục cầm một cây mã tấu chém vô số người, Kha Nguyên Vũ lại không phải loại am hiểu đánh nhau, hắn cầm dù đứng ngoài chiến địa, bên hông giắt một khẩu súng, lông mày nhíu chặt.
Vào đúng lúc này, cảnh sát xuất hiện, đem người của cả hai bên về đồn giải quyết tranh chấp.
Ngay khi cảnh quay hoàn thành, trợ lý lập tức chạy đến giúp Sở Ngôn lau tóc, lại mang quần áo sạch cho y thay phòng cảm lạnh. Nếu như Sở Ngôn trước ống kính là một kẻ điên vô cùng tăm tối, như vậy sau khi rời khỏi ống kính y lại trở về thiết đặt thanh niên ôn nhuận ưu nhã, khiến mỗi người trong đoàn phim đều vô cùng yêu thích.
Bộ phim quay trong tổng cộng 25 ngày liền kết thúc.
Từ đầu tới cuối, số lần NG của nhóm diễn viên chính mỗi ngay không vượt quá hai lần, Sở Ngôn và Tần Bác Dung đến giai đoạn cuối càng là không hề NG, khiến đạo diễn Tưởng khen ngợi không ngớt.
Trong bữa tiệc đóng máy, Sở Ngôn bưng ly rượu bước dến mời vị lão tiền bối đóng vai phản diện, trên gương mặt đẹp đẽ tinh xảo của thanh niên đều là vẻ áy náy, đôi mắt phượng hẹp dài hơi cong lên, xấu hổ cười nói: “Chú Lý, mấy hôm nay lúc đóng phim đều nhờ chú săn sóc, hy vọng chú thông cảm nhiều hơn."
Lý Phục Long nghe vậy lập tức cười ha hả, đầu tiên là uống cạn ly rượu Sở Ngôn mời rồi mới nói: “Sở Ngôn, cậu diễn rất tốt, may là cảnh quay đó chúng ta một lần là qua, bằng không bộ xương già này chỉ sợ không chịu nổi lăn lộn."
Cừu Phục trở về chính là vì báo thù, y đã đích thân tắm máu kẻ thù và những người có liên quan lợi ích đến việc đó, mà kẻ thù chính của y là nhân vật mà Lý Phục Long thủ diễn, Trung gia của Triệu Hưng bang.
Đến đoạn giữa bộ phim, Cừu Phục đã cùng Kha Nguyên Vũ giải trừ mâu thuẫn, giúp đỡ Kha Nguyên Vũ chỉnh đống nội bộ Hồng Nghĩa hội, nhất trí đối ngoại, quyết một trận sống mái cùng đối thủ truyền kiếp của Hồng Nghĩa hội —— Triệu Hưng bang.
Trong trận quyết chiến sau cùng, mặt của Cừu Phục bị ăn một dao, chính tay chỉ súng vào đầu Trung gia. Thế nhưng y cũng không lập tức giết đối phương mà là dùng tất cả những biện pháp tàn nhẫn nhất, đem đối phương trực tiếp dằn vặt đến chết.
Lý do Sở Ngôn nói hy vọng Lý Phục Long thông cảm là vì hôm nay lúc quay cảnh cuối cùng y đã hơi nặng tay, khiến đối phương thật sự nếm trải đau khổ.
Bất quá đây cũng là chuyện diễn viên phải chịu đựng, trước đó đã nói nếu đạo diễn bắt lăn bùn thì diễn viên phải lăn bùn, bắt té cầu thang thì phải té cầu thang, đây đều là những cảnh phải quay thật để tăng hiệu quả hình ảnh, không có khả năng dựa vào đặc hiệu, vậy nên diễn viên đều phải tự mình lên.
Buổi tiệc này mọi người đều chơi đùa tương đối hài lòng, đợi về sau một phó đạo diễn đề nghị mọi người kéo qua quán karaoke sát vách hát, mọi người đều nhiệt liệt hưởng ứng, còn nói vừa vặn đoàn phim có hai ca sỹ, có thể trực tiếp song ca.
Trong hai ca sỹ có một là Liễu Mộng, Liễu Mộng lúc vừa ra mắt là đi theo con đường thần tượng, trước hết làm ca sỹ rồi mới trở thành diễn viên.
Người còn lại chính là Sở Ngôn.
“Tiểu Ngôn, cậu đã từng đoạt giải Người mới của Hán Ngữ, sao còn xấu hổ như vậy, mau hát một bài cho mọi người nghe nào!"
“Đúng đúng, Tiểu Ngôn hát một bài đi!"
“Mọi người đều muốn nghe đó, Sở Ngôn, hát đi hát đi!"
Trong tiếng huyên náo của mọi người, Sở Ngôn chỉ đành hát《Chu kỳ 》một lần, trực tiếp khiến hai nữ nhân viên tổ trang điểm khóc rống. Bất quá mọi người đều cảm thấy bât mãn, chỉ trích loại hành vi tự mình chọn bài hát của mình của Sở Ngôn, nói bài vừa rồi không tính, nhất định phải hát bài khác.
Sở Ngôn trầm tư một lát, cuối cùng chọn bài《Sinh nhật vui vẻ 》khiến tất cả nhân viên đoàn phim hóa đá.
Hát xong ca khúc, nhìn mọi người đều co quắp yên lặng, thiếu niên tuán tú mỉm cười bình tĩnh nói: “Vừa lúc qua nửa đêm, tôi tự chúc mình sinh nhật vui vẻ chẳng lẽ không được sao?"
Tất cả đều chợt sửng sờ, bọn họ đồng loạt nhìn máy liên lạc, ngay khi phát hiện hôm nay đúng là 14 tháng 9 thì đều giật mình, sau đó nhanh chóng nói chúc mừng với Sở Ngôn.
“Tiểu Ngôn, mọi người đều bận đóng phim đến quên mất, tôi lập tức đi gọi bánh kem cho cậu."
“Năm nay đã 22 tuổi rồi, Tiểu Ngôn có nguyện vọng gì sao, nói ra nghe một chút đi."
“Sở Ngôn, sinh nhật vui vẻ!"
Vào ngày 《 Tiếng vọng nơi góc biển Ⅱ》 đóng máy, cái tag #SinhnhậtSở Ngôncũng bị các fans đưa lên đầu đề, vô số lời chúc mừng và quà tặng đồng loạt xuất hiện, các fans bất luận nam nữ lớn nhỏ đều đưa ra quà tặng của mình.
Có người post một clip kéo vilolon ca khúc 《Chu kỳ 》, cũng có người làm một số clip đặc biệt về đó, còn những fans không có tài lẽ hoặc không đủ thời gian chuẩn bị quà thì lại điên cuồng tặng hoa và sao cho weibo của Sở Ngôn, thậm chí còn có người kích động tặng cả một đoàn ca vũ tinh linh.
Đây là phần quà đặc thù chỉ hữu hiệu trong ngày sinh nhật, ngay khi chủ nhân weibo đăng nhập nick của mình có thể nghe được tiểu tinh linh hợp sướng《Sinh nhật vui vẻ 》, cảm nhận sự chúc phúc từ người hâm mộ. Đương nhiên, chỉ cần kết thúc sinh nhật liền không thể tặng tinh linh nữa, vả lại chỉ có chủ nhân weibo mới có thể nghe được những tiếng hát này.
Tối đó khi Sở Ngôn vừa về đến Thủ đô tinh đã đăng nhập weibo của mình, trong không gian tràn ngập tinh linh nhảy múa, ánh sao cùng hoa tươi phủ khắp trời đất, y còn tự chụp một tấm với khung cảnh này post lên weibo.
[Sở Ngôn yan: Bốn năm làm bạn, cám ơn tình cảm của mọi người, tất cả tôi đều thu nhận được! Nguyện vọng sinh nhật năm nay của tôi chính là: Tôi và các bạn mỗi người đều có thể thực hiện nguyện vọng của mình, hài lòng hạnh phúc! *ảnh*]
Cái weibo này vừa xuất hiện đã có mấy mươi nghìn lượt bình luận, like và share.
/A a a a a Sở Nghiên Nghiên, nguyện vọng của em là anh càng ngày càng tốt!/
/Sở Nghiên Nghiên, nguyện vọng của iem là anh có thể bình an khỏe mạnh, đừng lại gầy thêm nữa!!!/
/Nhìn thấy thật nhiều em gái hiền lành thánh thiện như vậy, ta vì sao cảm thấy nguyện vọng của mình có chút nham nhở _(: з" ∠)_ Ừ, ta muốn gả cho Sở Nghiên Nghiên./
/Tình địch lầu trên mau ra mặt! Sở Nghiên Nghiên là bạn trai chế, chúng ta hôm qua vừa mới kết hôn đó! Hừ!!! /
…
Xem bình luận của các fans cũng là chuyện vô cùng thú vị, Sở Ngôn ngồi trên xe huyền phù cực kỳ kiên nhẫn đọc comment của fans, có đôi khi bị những lời thú vị chọc cười, có đôi khi gặp phải anti chỉ đành bất đắc dĩ nhún vai, coi như không thấy được.
Lúc về đến trước cửa nhà, Chu Hòa Huy đem hành trình hôm sau nói lại cặn kẽ với Sở Ngôn thêm lần nữa, y nhẹ gật đầu tỏ vẻ mình đã nhớ, bảo Chu Hòa Huy không cần lo lắng.
Rất nhanh, xe huyền phù vèo một cái rời khỏi khu biệt thự yên tĩnh này, Sở Ngôn vẫn cúi đầu đọc tin tức trên weibo, nhịn không được cười nhẹ ra tiếng. Khóa vân tay và mống mắt cùng nhau vận tác, cửa chính lách cách mở ra, Sở Ngôn vừa cúi đầu nhìn màn hình máy liên lạc vừa bước vào nhà.
Sau đó, một thứ kỳ quái chợt xuất hiện trong tầm mắt.
Thân thể đột nhiên cứng lại, Sở Ngôn chậm rãi ngẩng đầu ngón tay run nhè nhẹ, rốt cục thấy rõ vật trước mặt.
Khi nhìn thấy một cái hộp lớ như vậy, gương mặt tuấn tú của thanh niên lộ ra một tia kinh ngạc, khóe miệng Sở Ngôn giật giật, trong lòng chợt có một loại dự cảm cực xấu. Tầm mắt y dừng lại trên cái hộp được thắt nơ bướm kia hồi lâu, cuối cùng khẽ mím môi, ngón tay nắm chặt.
Sở Ngôn: “…"
Ừ, khẳng định không phải như y đã nghĩ! Khẳng định không phải như y đã nghĩ!!
Hạ Bách Thâm tuyệt đối không ấu trĩ đến mức như thế!!!
Ở trong bộ phim đầu tiên có rất nhiều cảnh bắn nhau và đua xe chiến đấu, tuy rằng so với những bộ phim bom tấn bối cảnh tinh tế dùng cơ giám đối kháng, phi thuyền liên chiến thì tràng diện không khổng lồ bằng, thế nhưng cho dù đã qua nghìn năm, khán giả vẫn vô cùng yêu thích loại phim xã hội đen kiểu cũ như vậy, thậm chí đối với những cảnh đánh nhau đặc sắc cũng không có bất kỳ lực kháng cự nào.
Vậy nên trong bộ hai này cũng không thiếu cảnh đánh đấm và cháy nổ.
Nói ví dụ như mấy hôm trước khi quay trường đoạn ‘Cừu Phục ám sát Kha Nguyên Vũ’ vậy, trong kịch bản Cừu Phục đã lái một chiếc xe đụng vào xe của Kha Nguyên Vũ, hai người ở trên đường tiến hành một hồi đua sinh tử, cuối cùng Kha Nguyên Vũ bị buộc đến chỉ có thể lao cả người lẫn xe xuống biển để thoát thân.
Năm đó Kha Nguyên Vũ đem Cừu Phục ném xuống biển, hôm nay Cừu Phục vừa trở về đã ép Kha Nguyên Vũ nhảy biển.
Loại tình huống này nhìn thế nào cũng giống như Cừu Phục trở về trả thù, vậy nên cả Hồng Nghĩa hội đều là lòng người bàng hoàng. Dư uy của Cừu Phục còn chưa hoàn toàn tiêu tan khỏi ban phái khổng lồ này, cái hình tượng tàn bạo của y vẫn dễ dàng làm người ta run sợ, chính là cái loại vô cùng run sợ ấy.
Kha Nguyên Vũ lập tức phong tỏa tin tức với bên ngoài, lại lén phái người đi tham dò Cừu Phục. Hắn hy vọng có thể trực tiếp âm thầm giải quyết người này, bởi vì hiện tại Hồng Nghĩa hội đang phân rã cực lớn, thời cơ Cừu Phục trở về quá trùng hợp khiến Kha Nguyên Vũ không khỏi đề phòng.
Cừu Phục tuy rằng trước kia là bị phế đi một tay đuổi khỏi bang hội, thế nhưng ai cũng không dám đảm bảo trong số những người còn lưu lại không có lại là tâm phúc của Cừu Phục.
Vậy nên, dưới tình cảnh ‘Cừu Phục trong tối, Kha Nguyên Vũ ngoài sáng đó, song phương hợp cùng cảnh sát lần nữa trải qua một cuộc phân tranh ba bên.
Kha Nguyên Vũ rất có mị lực nhân cách, có thể từ một người ngoài đi từng bước đến vị trí Đại đương gia của Hồng Nghĩa hội, thế nhưng Cừu Phục cũng không phải ngoại lệ.
Quả nhiên, trong Hồng Nghĩa hội liền sớm có người vừa nghe được tin Cừu Phục trở về đã lần nữa quy thuận vị Nhị đương gia ngày xưa. Sự điên cuồng của Cừu Phục phảng phất như một loại độc dược trí mạng, hình tượng mạnh mẽ âm ngoan của y đã quá thâm nhập nhân tâm, khiến một nhóm người sợ hãi khủng hoảng cũng khiến một nhóm người chịu thần phục.
Tiến độ quay chụp phi thường khả quan, tổ đạo cụ đã thuận lợi giải quyết xong việc tay giả, khiến một chút vấn đề sau cùng cũng không còn nữa.
So với hai năm trước thì hiện tại Sở Ngôn đã cao hơn một chút, khuôn mặt tuấn tú xinh đẹp càng thành thục nội liễm hơn vài phần, bất quá đường nét gương mặt cũng không có nét công kích sắc sảo như người phương Tây, chỉ là vừa vặn khiến người nhìn cảm thấy được nét đẹp thanh tú ý nhị.
Thiếu niên tàn khốc lãnh huyết trước kia đến giờ đã biến thành thanh niên thô bạo âm trầm.
Cừu Phục tựa hồ không có biến hóa, thế nhưng dưới sự diễn dịch của Sở Ngôn mọi người đều cảm thấy người này giống như đã thay đổi rất nhiều.
Trợ lý ôm áo khoác của Sở Ngôn đứng bên ngoài nghiêm túc quan sát cảnh quay đánh nhau.
Hệ thống điều chỉnh thời tiết của tinh cầu A-14 được điều chỉnh thành mưa to, mây đen dày nặng giăng đầy trời phủ lên đỉnh đầu mọi người, cơn mưa tầm tã cọ rửa xứ cảng phồn hoa, lực lượng hai phe giằng co dưới mưa, không khí cực kỳ khẩn trương.
Phía sau Kha Nguyên Vũ chính là tâm phúc trước kia của Đại đương gia, có chừng hơn nghìn người, mà phía sau Cừu Phục lại là thế lực tàn lưu cuối cùng của y tại Hồng Nghĩa hội, bất quá chỉ có hơn trăm người.
Nước mưa lộp độp rơi xuống gõ vào những chiếc dù đen kịt, từng giọt từng giọt đổ xuống mặt đất. Kha Nguyên Vũ đứng dưới tán dù nhìn thanh niên đạm mạc âm lãnh đối diện, ánh mắt phức tạp, qua thật lâu mới nói: “Cừu Phục, mày không thể trở về, bỏ qua đi."
Trả lời Kha Nguyên Vũ chính là tiếng sấm rền rĩ giữa không trung, thanh niên mặc áo khoác đen dài chậm rãi kéo nhẹ khóe môi lộ ra nụ cười giễu cợt.
Ánh mắt Sở Ngôn như rắn độc, lạnh lẽo tận xương trườn lên người Tần Bác Dung, khiến a không khỏi âm thầm căng thẳng, ngực có hơi phát lạnh, lông tơ trên người toàn bộ dựng lên. Giữa không gian sấm chớp vang rền nọ, chỉ nghe thanh niên cúi đầu cười gằn một tiếng, chợt nói: “Kha Nguyên Vũ, xách đầu của mày xuống rồi hẳn nói chuyện với tao!"
Sau đó, không ngoài dự đoán chính là hỗn chiến.
Tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt, Cừu Phục và thuộc hạ đều dùng đấu pháp liều mạng nhất, đơn giản là dùng mạng đổi mạng va chạm xem bên nào cứng hơn. Cừu Phục cầm một cây mã tấu chém vô số người, Kha Nguyên Vũ lại không phải loại am hiểu đánh nhau, hắn cầm dù đứng ngoài chiến địa, bên hông giắt một khẩu súng, lông mày nhíu chặt.
Vào đúng lúc này, cảnh sát xuất hiện, đem người của cả hai bên về đồn giải quyết tranh chấp.
Ngay khi cảnh quay hoàn thành, trợ lý lập tức chạy đến giúp Sở Ngôn lau tóc, lại mang quần áo sạch cho y thay phòng cảm lạnh. Nếu như Sở Ngôn trước ống kính là một kẻ điên vô cùng tăm tối, như vậy sau khi rời khỏi ống kính y lại trở về thiết đặt thanh niên ôn nhuận ưu nhã, khiến mỗi người trong đoàn phim đều vô cùng yêu thích.
Bộ phim quay trong tổng cộng 25 ngày liền kết thúc.
Từ đầu tới cuối, số lần NG của nhóm diễn viên chính mỗi ngay không vượt quá hai lần, Sở Ngôn và Tần Bác Dung đến giai đoạn cuối càng là không hề NG, khiến đạo diễn Tưởng khen ngợi không ngớt.
Trong bữa tiệc đóng máy, Sở Ngôn bưng ly rượu bước dến mời vị lão tiền bối đóng vai phản diện, trên gương mặt đẹp đẽ tinh xảo của thanh niên đều là vẻ áy náy, đôi mắt phượng hẹp dài hơi cong lên, xấu hổ cười nói: “Chú Lý, mấy hôm nay lúc đóng phim đều nhờ chú săn sóc, hy vọng chú thông cảm nhiều hơn."
Lý Phục Long nghe vậy lập tức cười ha hả, đầu tiên là uống cạn ly rượu Sở Ngôn mời rồi mới nói: “Sở Ngôn, cậu diễn rất tốt, may là cảnh quay đó chúng ta một lần là qua, bằng không bộ xương già này chỉ sợ không chịu nổi lăn lộn."
Cừu Phục trở về chính là vì báo thù, y đã đích thân tắm máu kẻ thù và những người có liên quan lợi ích đến việc đó, mà kẻ thù chính của y là nhân vật mà Lý Phục Long thủ diễn, Trung gia của Triệu Hưng bang.
Đến đoạn giữa bộ phim, Cừu Phục đã cùng Kha Nguyên Vũ giải trừ mâu thuẫn, giúp đỡ Kha Nguyên Vũ chỉnh đống nội bộ Hồng Nghĩa hội, nhất trí đối ngoại, quyết một trận sống mái cùng đối thủ truyền kiếp của Hồng Nghĩa hội —— Triệu Hưng bang.
Trong trận quyết chiến sau cùng, mặt của Cừu Phục bị ăn một dao, chính tay chỉ súng vào đầu Trung gia. Thế nhưng y cũng không lập tức giết đối phương mà là dùng tất cả những biện pháp tàn nhẫn nhất, đem đối phương trực tiếp dằn vặt đến chết.
Lý do Sở Ngôn nói hy vọng Lý Phục Long thông cảm là vì hôm nay lúc quay cảnh cuối cùng y đã hơi nặng tay, khiến đối phương thật sự nếm trải đau khổ.
Bất quá đây cũng là chuyện diễn viên phải chịu đựng, trước đó đã nói nếu đạo diễn bắt lăn bùn thì diễn viên phải lăn bùn, bắt té cầu thang thì phải té cầu thang, đây đều là những cảnh phải quay thật để tăng hiệu quả hình ảnh, không có khả năng dựa vào đặc hiệu, vậy nên diễn viên đều phải tự mình lên.
Buổi tiệc này mọi người đều chơi đùa tương đối hài lòng, đợi về sau một phó đạo diễn đề nghị mọi người kéo qua quán karaoke sát vách hát, mọi người đều nhiệt liệt hưởng ứng, còn nói vừa vặn đoàn phim có hai ca sỹ, có thể trực tiếp song ca.
Trong hai ca sỹ có một là Liễu Mộng, Liễu Mộng lúc vừa ra mắt là đi theo con đường thần tượng, trước hết làm ca sỹ rồi mới trở thành diễn viên.
Người còn lại chính là Sở Ngôn.
“Tiểu Ngôn, cậu đã từng đoạt giải Người mới của Hán Ngữ, sao còn xấu hổ như vậy, mau hát một bài cho mọi người nghe nào!"
“Đúng đúng, Tiểu Ngôn hát một bài đi!"
“Mọi người đều muốn nghe đó, Sở Ngôn, hát đi hát đi!"
Trong tiếng huyên náo của mọi người, Sở Ngôn chỉ đành hát《Chu kỳ 》một lần, trực tiếp khiến hai nữ nhân viên tổ trang điểm khóc rống. Bất quá mọi người đều cảm thấy bât mãn, chỉ trích loại hành vi tự mình chọn bài hát của mình của Sở Ngôn, nói bài vừa rồi không tính, nhất định phải hát bài khác.
Sở Ngôn trầm tư một lát, cuối cùng chọn bài《Sinh nhật vui vẻ 》khiến tất cả nhân viên đoàn phim hóa đá.
Hát xong ca khúc, nhìn mọi người đều co quắp yên lặng, thiếu niên tuán tú mỉm cười bình tĩnh nói: “Vừa lúc qua nửa đêm, tôi tự chúc mình sinh nhật vui vẻ chẳng lẽ không được sao?"
Tất cả đều chợt sửng sờ, bọn họ đồng loạt nhìn máy liên lạc, ngay khi phát hiện hôm nay đúng là 14 tháng 9 thì đều giật mình, sau đó nhanh chóng nói chúc mừng với Sở Ngôn.
“Tiểu Ngôn, mọi người đều bận đóng phim đến quên mất, tôi lập tức đi gọi bánh kem cho cậu."
“Năm nay đã 22 tuổi rồi, Tiểu Ngôn có nguyện vọng gì sao, nói ra nghe một chút đi."
“Sở Ngôn, sinh nhật vui vẻ!"
Vào ngày 《 Tiếng vọng nơi góc biển Ⅱ》 đóng máy, cái tag #SinhnhậtSở Ngôncũng bị các fans đưa lên đầu đề, vô số lời chúc mừng và quà tặng đồng loạt xuất hiện, các fans bất luận nam nữ lớn nhỏ đều đưa ra quà tặng của mình.
Có người post một clip kéo vilolon ca khúc 《Chu kỳ 》, cũng có người làm một số clip đặc biệt về đó, còn những fans không có tài lẽ hoặc không đủ thời gian chuẩn bị quà thì lại điên cuồng tặng hoa và sao cho weibo của Sở Ngôn, thậm chí còn có người kích động tặng cả một đoàn ca vũ tinh linh.
Đây là phần quà đặc thù chỉ hữu hiệu trong ngày sinh nhật, ngay khi chủ nhân weibo đăng nhập nick của mình có thể nghe được tiểu tinh linh hợp sướng《Sinh nhật vui vẻ 》, cảm nhận sự chúc phúc từ người hâm mộ. Đương nhiên, chỉ cần kết thúc sinh nhật liền không thể tặng tinh linh nữa, vả lại chỉ có chủ nhân weibo mới có thể nghe được những tiếng hát này.
Tối đó khi Sở Ngôn vừa về đến Thủ đô tinh đã đăng nhập weibo của mình, trong không gian tràn ngập tinh linh nhảy múa, ánh sao cùng hoa tươi phủ khắp trời đất, y còn tự chụp một tấm với khung cảnh này post lên weibo.
[Sở Ngôn yan: Bốn năm làm bạn, cám ơn tình cảm của mọi người, tất cả tôi đều thu nhận được! Nguyện vọng sinh nhật năm nay của tôi chính là: Tôi và các bạn mỗi người đều có thể thực hiện nguyện vọng của mình, hài lòng hạnh phúc! *ảnh*]
Cái weibo này vừa xuất hiện đã có mấy mươi nghìn lượt bình luận, like và share.
/A a a a a Sở Nghiên Nghiên, nguyện vọng của em là anh càng ngày càng tốt!/
/Sở Nghiên Nghiên, nguyện vọng của iem là anh có thể bình an khỏe mạnh, đừng lại gầy thêm nữa!!!/
/Nhìn thấy thật nhiều em gái hiền lành thánh thiện như vậy, ta vì sao cảm thấy nguyện vọng của mình có chút nham nhở _(: з" ∠)_ Ừ, ta muốn gả cho Sở Nghiên Nghiên./
/Tình địch lầu trên mau ra mặt! Sở Nghiên Nghiên là bạn trai chế, chúng ta hôm qua vừa mới kết hôn đó! Hừ!!! /
…
Xem bình luận của các fans cũng là chuyện vô cùng thú vị, Sở Ngôn ngồi trên xe huyền phù cực kỳ kiên nhẫn đọc comment của fans, có đôi khi bị những lời thú vị chọc cười, có đôi khi gặp phải anti chỉ đành bất đắc dĩ nhún vai, coi như không thấy được.
Lúc về đến trước cửa nhà, Chu Hòa Huy đem hành trình hôm sau nói lại cặn kẽ với Sở Ngôn thêm lần nữa, y nhẹ gật đầu tỏ vẻ mình đã nhớ, bảo Chu Hòa Huy không cần lo lắng.
Rất nhanh, xe huyền phù vèo một cái rời khỏi khu biệt thự yên tĩnh này, Sở Ngôn vẫn cúi đầu đọc tin tức trên weibo, nhịn không được cười nhẹ ra tiếng. Khóa vân tay và mống mắt cùng nhau vận tác, cửa chính lách cách mở ra, Sở Ngôn vừa cúi đầu nhìn màn hình máy liên lạc vừa bước vào nhà.
Sau đó, một thứ kỳ quái chợt xuất hiện trong tầm mắt.
Thân thể đột nhiên cứng lại, Sở Ngôn chậm rãi ngẩng đầu ngón tay run nhè nhẹ, rốt cục thấy rõ vật trước mặt.
Khi nhìn thấy một cái hộp lớ như vậy, gương mặt tuấn tú của thanh niên lộ ra một tia kinh ngạc, khóe miệng Sở Ngôn giật giật, trong lòng chợt có một loại dự cảm cực xấu. Tầm mắt y dừng lại trên cái hộp được thắt nơ bướm kia hồi lâu, cuối cùng khẽ mím môi, ngón tay nắm chặt.
Sở Ngôn: “…"
Ừ, khẳng định không phải như y đã nghĩ! Khẳng định không phải như y đã nghĩ!!
Hạ Bách Thâm tuyệt đối không ấu trĩ đến mức như thế!!!
Tác giả :
Mạc Thần Hoan